thichanlac
member
ID 20827
03/09/2007
|
Hãy lắng nghe
Buổi sáng. Tôi đi ra phố. Một tốp trẻ con vây quanh trêu chọc một người người điên. Cả lũ vui cười sảng khoái lắm. Tội nghiệp ! Trời lạnh quá mà người điên chỉ một manh áo rách. Vậy mà có một nhóm “thế giới ngày mai” lại vô cảm đến nhẫn tâm.
Qua cửa một nhà giàu. Có tiếng trẻ con khóc, tiếng người đang quát tháo. Tôi lắng nghe. Thì ra cậu ấm chủ nhà đang đòi “bác Ô sin” làm ngựa cho nó cưỡi. Bác làm không đúng ý nó, thế là nó khóc. Mẹ nó xót con, mắng chửi người làm.
Hãy lắng nghe trẻ em khóc, trẻ em cười…
Buổi chiều. Tôi trở về qua một ngõ nhỏ. Nhà ven đường đã lên đèn. Cố tiếng cười nói oang oang vọng ra. Tôi lắng nghe. Một cụ già khoe có cháu vừa đi thi Robots về. Cụ sướng quá cười rất mãn nguyện. Cụ vui vì xã hội văn minh, hậu sinh khả uý.
Buổi tối, Tôi lang thang đến một xóm nhỏ. Có tiếng khóc tức tưởi vọng ra từ một ngôi nhà ven đường. Tôi lắng nghe. Hàng xóm cho biết. Tiếng khóc của một bà lão cô đơn. Nghe đâu bà có hai con làm to lắm trên thành phố, nhưng không đứa nào chịu đón mẹ ra chăm sóc. Hàng tháng mỗi đứa gửi về cho cụ 200.000 đ.
Hỡi ông Trần Tiến ! Bao giờ ông sẽ viết bài: Hãy lắng nghe người già khóc, người già cười ?
TAL
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
|
mongbantot
member
REF: 157292
04/17/2007
|
đọc tựa đề hãy lắng nghe tôi rất cảm động về sự thông cảm sâu sắc của tác giả,với nhiều sồ phận khác nhau của người già;dù vất vả ,sướng vui,cô đơn,hay tủi hận đều cần có ai đó lắng nghe.mong có đước. sự đồng cảm sẽ chia của người thân bạn bè và xã hội.nếu ai cũng biết lắng nghe ..thi nữa sau của cuộc đơi mà ai cũng một lân sẽ phải trải qua tốt đep hơn nhiều.
|
|
thichanlac
member
REF: 160148
04/24/2007
|
Phải quan tâm chăm sóc thế hệ trẻ. Đúng quá rồi, nước mắt chảy xuôi mà. Có ai không hy sinh cho con, mong cho con thành người, thành tài... Nhưng có cần làm ầm ĩ lên không ? Chưa bàn đến khía cạnh vô duyên, biết rồi khổ lắm nói mãi.. mà vô tình tạo cho lớp trẻ ý nghĩ: Chúng là trung tâm của vũ trụ. Mọi người phải quan tâm đến chúng, còn chúng chẳng cần quan tâm đến ai. Một lối sống ích kỷ đang nảy mầm trong một bộ phận con trẻ.
Trẻ con khóc, thường là tranh ăn, tranh chơi. Trẻ con cười, thường là khi được hưởng thụ hoặc được tâng bốc.
Tôi muốn quan tâm nhiều đến người già khóc, người già cười. Cái khóc, cái cười sâu lắng, thấm đẫm nhân tình.
Người già thường khóc trước nỗi đau nhân thế, trước những bất công oan trái của đời sống xã hội, trước sự xuống cấp đạo đức của một bộ phận cộng đồng. Thật đáng khóc lắm thay.
Người già thường cười trước những đổi thay tốt đẹp của đất nước, trước sự tiến bộ của lớp cháu con . Đáng mừng lắm thay.
Không biết có văn sỹ, nhạc sỹ , nghệ sỹ nào băn khoăn về Người già khóc, người già cười ?
TAL
|
1
|
Kí hiệu:
:
trang cá nhân :chủ
để đã đăng
:
gởi thư
:
thay đổi bài
:ý kiến |
|
|
|
|