chimxu
member
ID 52355
05/23/2009
|
LIÊU TRAI CHÍ DỊ ( thư giăn)
Nhờ Ma, công thành danh toại
Xuất thân từ làng Vu Sơn, nổi danh với tài ăn nói khiến ai ai cũng nể sợ, ngại đụng chạm v́ nói ǵ là nhây mà càng nói càng nhảm, chàng trai trẻ không sợ trời, không sợ đất đó được người trong làng gọi triều mến là Quái Nhi. Vốn người nho nhă, chỉ biết ăn nho rồi nhă hột lung tung, trói gà không chặt, quyết 1 phen nữa lên kinh ứng thí với thiên hạ nhằm làm rạng danh nhà họ Quái. Vị thiếu niên này có chí khí cao ngời đă thi 2 lần nhưng trời...thương dân nên Quái đều trượt cả 2 lần, nhất quá tam, quyết sống mái 1 phen. Chàng từ giă gia đ́nh, từ giă mọi người trong làng, ra đi với lời thề "rỉ sét". Hành trang mang theo không nhiều nhưng cũng đủ cho chàng đến kinh ḱ và từ đó trở về nhà...đợi thi tiếp lần 4.
Thiên hạ có câu: đi đêm có ngày gặp ma, may mà chàng đi ban ngày th́ cũng gặp rồi. 1 bọn thảo khấu 2 tên bịt mặt "bói" chàng giữa đường, thân cô thế nhưng quyết chống trả, chàng giảng đạo lư với bọn này liên tục từ khi trời c̣n đang trên đỉnh nút, điếc tai quá phóng vèo xuống núi mà...ngủ, bọn thảo khấu cũng mệt đừ người, kẻ nằm, kẻ chổng..chân lên trời v́ không có cơ hội nói chen vào. Bỗng đâu 1 cơn gió lớn thổi tới lạnh cả sống lưng, thấy điềm chẳng lành bọn thảo khấu ḅ, trườn, lê, lết chạy thoát thân. Lúc bấy giờ quái mới chịu im mồm, ngạc nhiên nh́n quanh. Gió làm bụi bay mù trời rơi vào mắt chàng. Khi yên gió, chàng dụi mắt, bỗng trước mắt chàng 1 cô nương xinh tuyệt, làn da trắng, đôi môi hồng, mũi thon dài, miệng cười e thẹn e ấp làm duyên với Quái ta. Người đẹp vậy mà lại bỏ qua sao? mắt chàng sáng rỡ
- cô nương, đi đâu 1 ḿnh ở nơi hoang vắng này?
- tiểu nữ đi lạc đến đây, định ra chào công tử nhưng gặp bọn thảo khấu nên nán lại dưới tàn cây kia..may mà bọn chúng đă đi.
- ha ha, à mà đă đêm rồi, cô đi về đâu? nếu không chê th́..đi cùng ta tá túc nơi nào đó, sớm mai ta sẽ đưa cô nương ra khỏi đây, v́ quanh đây 10 dặm cũng không có khách điếm nào cả, nơi đây ta rành lắm - Quái ra chiều ép cô nương vào thế bí - xin hỏi quí danh cô nương?
- tiểu nữ họ Hứa, trên đường đi với 1 tiểu nữ viếng chùa, rồi bị thất lạc nhau chốn này.
- nơi đây rất dễ lạc, phải rành đường mới có thể ra khỏi chốn này.
- công tử người vùng này sao?
- à.. - hắn găi đầu ngại ngùng - à không, ta người vùng Vu Sơn lên kinh ứng thí, có người chỉ nên ta biết cách ra khỏi đây (nói xạo rùi).. c̣n cô nương?
- dạ, Hứa gia trang làng Tân Hiệp.
- ta có dịp đi qua nên biết nơi đó, thôi giờ hăy t́m nơi nghỉ, gần đây có ngôi nhà hoang, nếu không chê cô nương và ta tạm nghỉ nơi đó, mai ta sẽ lên đường sớm?
Nàng e thẹn gật nhẹ đầu. Đêm trăng tṛn, ánh trăng chiếu sáng khắp 1 vùng đủ soi đường cho đôi nam nữ d́u dắt nhau đi, Đên ngôi nhà hoang, chàng t́m cỏ trải dài để nàng ngả lưng, rồi kiếm củi đốt lên sưởi ấm dưới ánh lủa bập bùng, cả 2 tṛ chuyện, cười nói rất vui, thể nào cũng trổ tài nói nhảm cho mà xem. Xem ra cô nương này ăn nói có duyên nên Quái rất thích, bất chợt cả 2 nh́n vào mắt nhau, ḷng chàng đắm đuối buộc miệng thốt lên: "nàng đẹp quá". Cô gái thẹn đỏ mặt, đêm đó có 2 người không ngủ, tựa đầu vào nhau ngắm trăng sao...
Tiếng chim hót rộng ràng, ánh nắng đă chiếu trên đầu ngọn cỏ, Quái cùng Hứa cô nương lên đường. cả 2 đi ra khỏi nơi mà Quái gọi là dễ thất lạc t́m đến Hứa gia trang. Đường xa, khi đi qua 1 khu chợ sầm uất, thấy người đi đường ai cũng nh́n Quái, hắn vênh mặt nghĩ trai tài sánh bước gái sắc nên thiên hạ ganh tị đây mà . Trời nhá nhem tối, 1 ngày đường mệt nhọc, lộ phí cũng đă vơi đi, vào đến thị trán không có nhà hoang để nghỉ, không lẽ để 1 tiểu thư lá ngọc cành vàng lại phải ở 1 nơi như đêm qua sao? chàng quyết vào khách điếm Tân Sơn trọ qua đêm. èy, nhưng lộ phí của Quái chỉ đủ thuê 1 pḥng làm sao đây, vừa đó Hứa tiểu thư hiểu chuyện, rút ngân lượng thanh toán, cả 2 thuê được 2 pḥng tượng hạng.
Giữa khuya, v́ nhớ nàng,Quái không ngủ được, mở cửa bước ra ngoài, khi mở cửa đă thấy nàng đứng đó, hơi bất ngờ..
- thiếp vào được không? - giọng nàng cựưc ḱ quyến rũ.
- được chứ nếu nàng không chê
- ngày mai khi đến Hứa gia trang, chúng ta sẽ chia tay nhau, chàng lên kinh ứng thí...thiếp! sẽ nhớ chàng lắm - đôi mắt nàng buồn rười rượi.
- ta sẽ không quên nàng - máu Quái dồn lên mặt - hăy đợi ta, khi thành danh đỗ đạt, ta sẽ trở lại cưới nàng..nàng, có đồng ư không? - Quái nắm lấy bàn tay với những ngón tay thon dài, mềm mại. Quái tự nhủ ḷng phải đỗ đạt công danh.
Nàng thẹn thùng gật đầu, rùi dựa vào bờ vai..thư sinh của chàng (thư sinh ốm íu, người xương không hà, dựa vào chắc đau... Đèn pḥng Quái tắt lịm, đêm đă quá khuya.
Trời lại sáng, cả 2 tíêp tục lên đường, tay trong tay t́nh tứ. Khi đến Hứa gia trang, sau khi bùi ngùi chia tay, Quái hứa sẽ trở lại. do đường đến kinh c̣n xa Quái tức tốc lên đường không kịp vào diện kiến nhạc phụ mẫu tương lai. Hứa cô nương đứng trông theo dáng QUÁI Nhi khuất chân mây rùi mới cất bước vào trong.
Khoa thi năm đó, Quái đỗ đạt được bổ nhiệm làm quan tại quê nhà. Chàng không quên lời hẹn trở lại Hứa gia đón người con gái Quái hằng đêm thương nhớ. Đến nơi, hoa viên cỏ mọc đầy, um tùm cao ngang thắt lưng, Hứa gia tiêu điều hoang vắng, Quái không tin vào mắt ḿnh v́ chỉ mới 4 tuần trăng thồi, phong cảnh nơi đây khác quá, chàng lân la ḍ hỏi mới hay, Hứa gia bị 1 cơn hoả hoạn cách đây 4 năm, cả gia trang không ai sống sót. Không tin, chàng tiến sâu vào bên trong, đi hết hoa viên có vài ngôi mộ được dựng sơ sài, chàng thấy 1 mộ: Hứa tiểu thư chi mộ. bị sốc, chàng đờ đẫn cả người, không tin ḿnh gặp..ma
Lại nói về ông chủ khách điếm Tân Sơn, khi Quái thuê 2 pḥng trọ, họ rất ngạc nhiên nhưng đáng quan tâm là tiền trọ, sau khi họ đi khỏi ngân lượng trở thành tiền âm phủ. Người trong trấn nh́n Quái không phải v́ ngưỡng mộ mà họ thắc mắc Quái vừa đi vừa tṛ chuyện 1 ḿnh, chắc Quái bị rối loạn..tiêu hoá he he.
Về phần Qúai Nhi, sau 4 năm chàng mới hết sốc, chàng về quê làm quan nhưng nói đúng hơn là phát huy khả năng nói nhảm người đời sau gọi đó là....Luật Sư !
Nhờ ma mà Quái công thành danh toại, quả là sức mạnh của..t́nh iu..
sưutầm trên IT
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
Trang nhat