chuyện bu
guest
ID 24432
05/27/2007
|
Tại sao?
Tại sao? Tại sao? Tại sao? Tại sao số phận của tôi lại đau khổ đến như thế này? Tại sao tôi lại chịu nhiều cay đắng và tủi nhục như thế này? Ai? Ai có thể trả lời tôi được đây? Ai có thể hiểu cho tôi được đây? Ông trời ơi! Tại sao ông Trời lại hành hạ tôi như thế này? Chắc kiếp trước tôi đã mắc tội gì rất lớn nên kiếp này tôi phải trả nợ như thế này đây?
Tôi không dám trách ông Trời, không dám trách một ai cả. Tôi chỉ trách tôi thôi. Tôi đã lựa chọn thì tôi phải chấp nhận. Nhưng sao nó đau đớn quá! Từng đêm nước mắt tôi vẫn chảy. Tôi không muốn khóc nhưng nước mắt cứ tuôn trào, tôi không dám khóc to, không dám khóc thành tiếng. Tại sao lòng tự trọng và tự ái trong tôi lại quá lớn như vậy? Tôi làm thế này cũng không được mà làm thế kia cũng không xong. Tại sao? Tại sao?
Tại sao???
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
|
monalisasmiles
member
REF: 171858
05/27/2007
|
Thôi mà bạn việc đời lòng vòng những điều được mất mãi rồi cũng qua đi thôi. Ngày hôm nay nhìn lại những việc đã qua có thể bạn buồn nhưng rồi một lúc bạn sẽ bình tâm lại, cuộc sống vẫn tiếp diễn và chúng ta trưởng thành hơn lên nhờ đau khổ và vấp váp? Hạnh phúc là gì nhỉ, tặng bạn bài viết này như một sự chia sẻ:
"Hạnh phúc" - hai tiếng thiêng liêng mà ai cũng ít nhất một lần nhắc về nó. Nhưng định nghĩa "hạnh phúc" thế nào, công thức nào để có "hạnh phúc" thì tôi tin rằng, chưa ai đưa ra được định nghĩa, công thức một cách thỏa đáng.
Đứng trên góc độ cá nhân, nhìn nhận trong bối cảnh gia đình, xã hội sẽ đưa đến những đáp án khác nhau. "Hạnh phúc" của người này đôi khi lại là đau khổ của người khác. Tôi chỉ đưa ra một ví dụ: Trong trận chung kết giữa hai đội bóng, kết quả là chức vô địch giành cho đội chiến thắng, điều này là hạnh phúc và là kỷ niệm nhớ mãi đối với những thành viên cũng như cổ động viên và những ai quan tâm đến đội vô địch. Nhưng nó sẽ là "bi thảm, thất bại" với những người ở bên kia trận đấu.
Trong tình yêu, khi chúng ta có được những gì chúng ta muốn là "hạnh phúc". Nhưng khi nhìn sang những đôi tình nhân khác chúng ta thấy mình thiếu một điều gì đó, có thể là đôi phút giận hờn, ghen tuông... để cho tình yêu thêm vị, thế là chúng ta lại cố tình tạo điều đó. Sẽ không có vấn đề gì nếu chúng ta kiểm soát hành động của bản thân. Nhưng khi sự việc không theo những gì ta tưởng và trượt dài trên vết loang lổ đó thì kết quả đem lại là bất hạnh.
Nhận thức được về bạn bè, gia đình, xã hội và thế giới xung quanh để quý trọng, gìn giữ, chăm sóc những gì mà chúng ta đang cần và có; biết phấn đấu đạt được điều chúng ta mong ước thì đó sẽ là hạnh phúc - hạnh phúc không của riêng ta.
* Điều tôi gọi là hạnh phúc thay đổi trong nhận thức của tôi qua từng giai đoạn. Lúc bé, hạnh phúc là nhận được một bộ quần áo mới, được điểm tốt, được khen thưởng. Khi lớn hơn, tôi nhận thấy rằng hạnh phúc là yêu, được yêu và được ở bên người tôi yêu. Hạnh phúc là khi ta có nhiều tiền, là hồi phục sau cơn bệnh.
Lúc lớn hơn nữa tôi nhận thấy rằng tôi thường bị nhẫm lẫn giữa hạnh phúc với niềm sung sướng mà những cơ may mang lại. Và rồi tôi cảm thấy những gì tôi nghĩ là “hạnh phúc” vẫn chưa phải là hạnh phúc đích thực, vì niềm vui sướng sẽ có cả sướng tích cực và tiêu cực. Nếu chúng ta không phân biệt rõ ràng thì làm sao chúng ta có thể tìm thấy được hạnh phúc.
Tôi bắt đầu cảm thấy hoang mang và bỏ thời gian tìm kiếm cái gọi là “hạnh phúc tuyệt đối”, nhưng tôi vẫn không tìm thấy. Và tôi đã nghĩ rằng hạnh phúc chỉ là danh gọi ảo tưởng mà con người phát minh ra để diễn tả những cảm giác chẳng thể nào quy chụp được. Cứ thế tôi đã sống trong sự lãng quên cuộc sống hiện tại để truy tìm hạnh phúc ở một nơi, một khoảng vô định nào đó. Tôi đã cô lập mình với thế giới bên ngoài trong thời gian khá dài.
Một lần, tôi vô tình được tham dự buổi biểu diễn ca nhạc của một nhóm bạn sinh viên. Các bạn biểu diễn và cổ vũ đầy năng nổ, cởi mở và nhiệt huyết và đã tiếp lửa cho tôi. Tôi bỗng nhận thấy rằng tôi muốn được hòa nhập và được đón nhận. Kể từ lúc đó tôi thấy hạnh phúc trong những điều tôi làm và tôi nhận thấy: Ăn cơm là hạnh phúc; làm việc là hạnh phúc; hy sinh là hạnh phúc; phục vụ là hạnh phúc; chia sẻ là hạn phúc; khoan dung là hạnh phúc...
Tôi nhận ra hạnh phúc không ở đâu xa vời mà ở trong ta. Hạnh phúc là được sống và được lựa chọn một thái độ để sống. Hạnh phúc không gắn liền với những giá trị vật chất mà gắn liền với một thái độ tích cực.
Vì thế với câu hỏi đời sống với tốc độ công nghiệp có phải đang làm người ta kém hạnh phúc hơn, thì câu trả lời là ngoại cảnh không phải là nhân tố quyết định mà chính ta là người quyết định. Hạnh phúc là bằng lòng với những gì ta có. Hạnh phúc chính là yêu lấy cuộc sống của chính mình. Hạnh phúc không phải chỉ là những cảm giác ngắn ngủi mà chúng ta thường nói. Hạnh phúc chính là một sự liên tục, một thái độ lạc quan, sự hy vọng và là niềm tin yêu vào cuộc sống.
Monalisa
28/05
|
|
mtbha
member
REF: 171971
05/28/2007
|
Tại sao cứ hỏi tại sao?
Thôi bạn hà tui khuyên bạn là .Chính bạn hãy quyên hai chữ Tại Sao đi,Thì bạn mới cảm thấy không bị hai chữ tại sao ảm ảnh cuộc đời bạn được
Còn không thì hai chữ tại sao sẽ làm khổ cả cuộc đời bạn đó
Không biết bạn là ai nhưng tỉnh hay nhiều chiệng mờ!lâu lâu làm "nhàtríchlý"lên tay lên chân....lắm mồm nhiều miệng chút hihihi
Tại sao ta hỏi tại sao?
Bắc thang lên hỏi trời già coi sao?
Đời tui sao lắm Tại sao?
Trời già mới trả lời răng!
Khi nào mi "chết",mang xuống thuyền đài
đừng giận tui nha bạn
|
|
bebi99
member
REF: 173617
05/31/2007
|
tại sao phải hỏi tại sao mà ko hỏi là "mình có thể làm dc gì","nó sẽ ra sao đây nếu như mình cứ như vậy?" trong khi những câu hỏi "tại sao" thì lại ko câu trả lời => trích "Đời thay đổi khi chúng ta thay đổi".(^_^)
nhớ đừng quá tự ái và tự trọng ,nhìn mọi thứ khoan dung một chút thì tự nhiên bạn sẽ tìm thấy con đường thôi .
chúc bạn có dc niềm vui trở lại nha,
bebi99
|
1
|
Kí hiệu:
:
trang cá nhân :chủ
để đã đăng
:
gởi thư
:
thay đổi bài
:ý kiến |
|
|
|
|