noibuonvinhcuu
member
ID 3222
07/16/2004
|
anh la ke mai mi di vay muon hanh phuc!
Em yêu dấu !
Từ giây phút đầu tiên anh gặp em, thượng đế đă mở cánh cổng dẫn anh vào một thế giới khác. Anh đă không nhận ra sự khác biệt ấy chỉ tới lúc anh thực sự cảm nhận được ư nghĩa của em trong cuộc sống này. Thời gian có thể làm suy giảm nhiều thứ nhưng lại chỉ làm tăng ḷng thương yêu của anh. Những ngày qua, anh đă yêu em bằng tất cả sự âu yếm của trái tim và trọn vẹn sự chân thành của tâm hồn ḿnh. Yêu tha thiết đến độ t́nh yêu có lúc trở thành sự ám ảnh, h́nh bóng em có ở mọi nơi, tiếng nói em có ở tất cả những ǵ anh nghe thấy và ngày tháng được ghi nhận bằng những lần gặp gỡ rồi chia tay, được nối dài bằng những sự mong mỏi âm thầm. Anh yêu em nhiều hơn cả sự tưởng tượng của anh. Dù cho anh đă từng yêu biết bao người, đắm say biết bao lần th́ cũng chưa bao giờ anh thử nghĩ rằng có một khi nào đó , anh lại yêu như bây giờ, như lúc này, như anh yêu em. T́nh yêu càng nhiều lại càng như không đủ,anh cứ muốn yêu em nhiều hơn, nhiều hơn nữa...
T́nh yêu làm anh bỗng chốc biến thành cơn gió, thành áng mây, thành cánh chim thảnh thơi phiêu du khắp chân trời góc bể, rồi lại đày đoạ anh trong những nỗi khổ tâm, trong triền miên ưu sầu, phiền năo, t́nh yêu làm trái tim anh căng tràn hạnh phúc rồi lại rút cạn tất cả trong nước mắt và những nỗi buồn.
Anh là kẻ măi măi không được yêu thương, măi măi là kẻ đi vay mượn hạnh phúc. Anh đă phải trả cho nỗi niềm thanh thản lớn nhất đời ḿnh bằng vô hạn muộn phiền và cay đắng. Song có lẽ t́nh yêu đă khiến anh ưng thuận tất cả.
Anh đă tự thề với ḷng ḿnh sẽ không bị ràng buộc, sẽ cứng rắn, và nhất định không để tinh thần bị lung lay yếu đuối. Vậy mà anh chỉ thành công trong cái cách b́nh thản giả tạo mà t́nh yêu quá thiết tha, sâu nặng đă cầu xin bản thân cố che giấu, ḱm nén. Anh sợ, anh lo sợ đến vô cùng rằng em sẽ bước ra khỏi cuộc đời anh, một ngày nào đó, ngay cả trong suy nghĩ thôi th́ điều đó cũng làm anh cảm thấy ḷng ḿnh trùng xuống và day dứt. Anh e ngại cả t́nh yêu của ḿnh, e là nó sẽ làm em mỏi mệt , khó xử mà rời xa anh. Anh lo lắng liệu t́nh cảm và sự ân cần của em có phải xuất phất từ ḷng thương hại.
Anh đă viết thật nhiều cho em, về em, nhưng chưa bao giờ , chưa có lần nào anh gởi đi để rồi được hưởng hạnh phúc ngọt ngào của sự đợi chờ những ḍng thư đáp, bởi anh biết anh sẽ không bao giờ nhận được hồi âm, bởi anh sợ phải nhận về những điều lạnh lùng và sách vở. Anh đă đốt hết, xé hết những ḍng t́nh cảm tươi mới, ngay khi đặt dấu chấm cuối cùng.
Và đă bao lần rồi ? chúng ta gặp nhau, đă không biết bao lần chúng ta ngồi bên nhau, anh và em, vậy mà anh lại cảm thấy sợ khi phải đi cùng em tới những chốn đông bè bạn, anh sợ lại lạc mất em, anh sợ phải thấy em bên những chang trai khác, anh sợ cả cái cách em cười nói, đùa cợt với họ, anh sợ lại phải nắm chặt mảnh hờn ghen nhọn sắc trong bàn tay ḿnh_bàn tay của kẻ yêu mà không được yêu.
T́nh yêu một chiều là thứ t́nh yêu mà người ta luôn phải thoả hiệp với chính bản thân ḿnh để giữ lại sự yên ổn nhỏ nhoi cho trái tim. Anh đă luôn tự nói với ḷng ḿnh "hạnh phúc của em là hạnh phúc của anh" cái lí lẽ ấy đă bào chưa cho tất cả những tổn thương, tủi hơn, đă biến tất cả những rạn nứt trở thành vô h́nh rồi lành lặn. Anh vẫn luôn yêu em thật nhiều, rất nhiều và nếu "Không yêu anh" là điều làm em hạnh phúc th́ anh cũng nên lấy đó là hạnh phúc chăng? anh đă và sẽ cố gắng chấp nhận sự thoả hiệp ấy.
Nếu bất chợt một lúc nào đó, anh bỏ đi khi bắt gặp một sự thờ ơ, dù nhỏ nhoi, th́ xin em đừng cho rằng t́nh yêu tội nghiệp của anh không đủ lớn để níu chân ḷng tự ái...đôi khi anh quay đi, anh nổi giận cũng chỉ bởi anh biết anh sẽ chết ṃn nếu sự thờ ơ kia trở thành lạnh nhạt, sự vô t́nh trở thành vô tâm. Em yêu dấu ơi ! khi em yêu ai đó bằng cả trái tim và tâm hồn ḿnh, em sẽ hiểu T́nh yêu của kẻ si t́nh luôn mang trong nó vết thương của ḷng tự ái...
Và nếu có một khi nào đó,anh gọi điện rồi ngập ngừng ở đầu dây, th́ em hăy hiểu là anh muốn nghe em nói và cũng muốn nói với em hàng ngàn lần rằng "anh yêu em" nhưng chưa bao giờ anh làm như thế cả, bởi anh biết, nếu anh nói như vậy, dù chỉ một câu thôi, ở đầu dây bên kia sẽ là sự lặng im hoặc một tiếng "uh" ngắn gọn.Anh đă yêu một người không yêu anh, đó không phải sai lầm. Anh đă yêu người bạn thân nhất và tuyệt vời nhất, đó cũng không phải là điều mà anh phải hối tiếc, nhưng có lẽ đó là tội lỗi mà anh đă mắc với chính bản thân ḿnh
Em có thấy không, anh có phải là anh đâu !
anh cười nhạt rồi anh lại cười ḍn, anh buồn, rồi anh lại vui, tâm hồn anh rộng mở cho em bước vào nhưng có khi nào trái tim anh dám để cho em nh́n thấy mọi ngơ ngách của nó. T́nh yêu đă quen với sự giấu giếm và thoả hiệp, càng lớn bao nhiều nó lại càng lẩn trốn và càng nhiều bao nhiêu lại càng khó lẩn trốn,càng cảm nhận được những sự chớ trêu th́ nó lại càng già cỗi, muộn phiền.
Nhưng em ạ, t́nh yêu lại thật là ngọt ngào và êm dịu, khi mỗi ngày qua đi với đầy ắp những kí ức về em, và đêm đêm anh lại nghĩ về em cho tới khi thiếp vào giấc ngủ. Thật nhẹ nhàng biết bao cảm giác khi ở bên em, ở bên người bạn thân thiết nhất, gần gũi nhất, người ḿnh yêu thương nhất. Tốt đẹp làm sao khi bỗng nhận ra ḿnh không hoàn toàn ích kỉ, ḿnh cũng biết yêu thương và quan tâm.
Anh sẽ phải cảm ơn cuộc sống v́ đă đem em đến, v́ tất cả t́nh yêu mà em_món quà vô giá của Thượng Đế_đă reo mầm và nảy nở trong trái tim anh. Cảm ơn v́ từng nhịp đập trái tim anh được ấm áp bởi h́nh bóng thân thương của em.
Mỗi ngày qua đi anh lại càng yêu em nhiều hơn, dù ở bất cứ đâu, bất cứ khi nào, hăy tin là có "ít nhất" một người luôn nghĩ về em trong từng phút giây, một người luôn mong cho em những điều tốt đẹp nhất , người đó chính là người yêu em bằng cả trái tim và tâm hồn.
Yêu em từng giây, từng phút.
huy hoang
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
|
Đau Bụng
guest
REF: 37075
07/16/2004
|
Tôi với bạn là hai người hoàn toàn không quen biết. Bài đăng không nhắn gởi tôi, nhưng vào trang mạng Nhịp Cầu Duyên để gặp gỡ bạn bè, th́ đụng đầu bạn. Mà lỡ đụng, th́ lỡ thêm tí nưă, và tí nưă, cho đến khi xuống đến cuối trang, th́ lại đụng phải lời mời “Góp Ư Kiến”. Tôi xin lỗi từ năy đến giờ, tôi viết thật dài, thật vô duyên, mong không làm xốn mắt bạn, và những bạn vào đây cũng lỡ như tôi. Khi tôi đang ngồi đây để “góp ư” với bạn, không biết bưă trưa vưà rồi ăn phải thức ǵ mà bụng dạ tôi như cào như xé, chắc ngồi thêm tí nưă th́ đổ nợ, nên phải tranh thủ cho ngắn gọn, để c̣n đi trả món nợ đời. Đọc đến đây, nếu bạn thấy tôi vẫn c̣n dông dài, chuyện cà chuyện kê, chuyện dê chuyện ngỗng, chuyện hươu chuyện vượn, th́ bạn cũng thông cảm, v́ cái bộ ḷng tôi nó đang làm dữ quá. Đây là tóm tắt ư kiến tôi xin đóng góp với bạn : Máy vi tính cuả tôi đếm được 1320 từ trong bài đăng cuả bạn, xếp ra giấy th́ dày đặc 2 trang. Kỷ lục này chắc phải được ghi trong Guiness Book? Chấm hết.
|
1
|
Kí hiệu:
:
trang cá nhân :chủ
để đă đăng
:
gởi thư
:
thay đổi bài
:ư kiến |
|
|
|
|