hongthuy3011
member
ID 34559
12/27/2007
|
Cô Đôn!
Anh! Góc trời hưu quạnh em buồn và nhớ một h́nh bóng ai đó thật xa xăm! Không định h́nh,không rơ tên thật mơ hồ và huyền ảo!
Em cầu mong anh đến và thắp lên ngọn nến t́nh yêu trong ḷng em!
Những ngày tháng qua em buồn, cô đơn, lạnh lẽo với con đường dài tưởng trừng bất tận.
Không có anh đứng chờ, không kẻ si t́nh ngóng trông.
Em đă sống trong niềm hạnh phúc khi được anh ôm em vào ḷng.
Em cũng đă rơi lệ khi anh cất bước xa em.
Em thầm mong ai đó đến bên em an ủi, sẻ chia những ngày tháng đă qua.
Giờ đây em thấy thời gian trôi đi sao chậm chạp đến thế?
Đă có những lúc, em tưởng tượng rằng nếu em không xuất hiện trên đời này biết đâu em đă không buồn như bây giờ?
Nhưng khi định h́nh lại th́ em hiểu rằng: tất cả đều do tạo hóa sắp đặt để thử thách và đo ḷng người mà thôi!
Anh có hiểu lời em nói không? Sao người xa vời đến thế?
Ước được cùng anh sưởi ấm nắng mai!
Ước được cùng anh đi trên con đường t́nh yêu mà ḿnh vun đắp!
Tạm biệt! những ước mơ của tôi!
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|