hanhngan1980
member
ID 38658
03/19/2008
|
"xin lỗi" có bao giờ là muộn?
Quả thực tôi đă bị thu hút ngay khi t́nh cờ đọc được những ḍng tâm sự của anh trên trang web này. Tôi liền t́m và đọc được khá nhiều bài của anh.
Một đứa như tôi-cuộc đời đă không đăi ngộ cho một cơ thể khoẻ mạnh b́nh thường như những người khác nhưng tôi cũng chưa từng oán trách điều ǵ cả- chỉ có điều suy nghĩ có phần đă tiêu cực hơn, lời nói có phần châm chọc hơn, t́nh yêu thương đồng loại có phần băng giá hơn...Dù rằng trong thâm tâm tôi luôn mong muốn được cống hiến ḿnh cho những số phận c̣n kém may mắn hơn tôi nhiều, để thấy rằng ḿnh không sống thừa,không sống vô ích.
Niềm khát khao được đến với những trẻ em ngèo, những số phận bất hạnh cứ dấy lên trong tôi nhưng luôn luôn t́m được các lư do khách quan khác để nhấn lại. Mỗi lần như vậy tôi lại nhắm mắt tự an ủi rằng "ngày mai, ngày mai khi cuộc sống cơm áo gạo tiền không c̣n là mối đe doạ nữa ta sẽ thực khát khao đó."
Tôi cứ lần lừa để thời gian trôi đi, vô tâm sống cho riêng ḿnh. Cho đến khi đọc được những ḍng của anh, cuộc sống của anh không phải là mới mẻ trong suy nghĩ của tôi nhưng thực sự qua anh tôi nhận thấy tủi hổ với chính ḿnh.Tại sao Anh và những người khác dám ước mơ và thực sự hành động cho những ước mơ đó,mà tôi th́ vẫn ngồi yên một góc,lặng nh́n thời gian trôi?
Tôi thực sự bừng tỉnh bởi những ḍng tâm sự của anh,tôi đă rất muốn bày tỏ niềm cảm kích,ḷng tin vào thế giới sẽ đổi thay nhờ vào ḷng nhiệt huyết và tận tụy của những người như anh. Nhưng không hiểu sao tôi lại post những câu trả lời rất khiêu khích lên những bài viết của anh. Phải chăng v́ tôi muốn những ư kiến của tôi đươc anh chú ư hơn v́ sự ngỗ ngược của nó?
Không biết sau đó v́ lư do nào những bài viết đó đă bị giấu đi. Tôi biết không phải do tôi, ai mà thèm chấp những kẻ ngông cuồng như tôi. Vậy mà trong tôi vẫn luôn áy náy v́ điều đó.
Sáng nay lại được đọc những bài mới của anh, cảm động hơn, sâu sắc hơn,..thực sự rất muốn được bày tỏ ḷng ḿnh trước những bài viết đó nhưng hổ thẹn với chính nên không thể.
Liệu tôi có tự tha thứ được cho ḿnh và anh có bao giờ chấp nhận lời xin lỗi của tôi? Tôi không hi vọng vào điều đó.
Mong anh gữi măi được ước mơ. Viết nhiều, thật nhiều cho những người như tôi-lấy ư chí, lấy quyết tâm để cũng biến được ước mơ của ḿnh thành hiện thực.
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
Trang nhat