huongdao
member
ID 38944
03/25/2008
|
ÐÓN NHẬN
Truyện cổ Trung Hoa kể:
Ở miền núi Hô-Phu, có một người đàn bà bán rượu tên là Wong. Một hôm, xuất hiện một vị thiền sư đạo đức đến trọ ở gần quán, dù không có tiền, ngài cũng được bà chủ quán tiếp đái nồng hậu. Vị thiền sư ở đó khoảng ba năm. Trước khi cáo từ, ngài đào một giếng cạnh quán. Mọi người ngạc nhiên khi một dòng nước trong vắt vọt lên, họ nếm thử thì thấy đó là một loại rượu hảo hạng. Từ đó, bà chủ quán trở thành nổi tiếng và giàu có.
Ít lâu sau, vị thiền sư lại ghé ngang quán, ngài hỏi thăm bà chủ quán về giếng rượu. Bà này than phiền:
- "Rượu tốt nhưng tôi không bao giờ có dư để dự trử"
Vị thiền sư mỉm cười rồi lẳng lặng viết lên tường:
-"Trời đất thật bao la, nhưng lòng tham của con người còn mênh mông hơn thế nữa. Dù không tốn kém bà chủ vẫn có rượu để bán thế mà vẫn không hài lòng."
Viết xong thiền sư lẳng lặng ra đi, và dòng rượu cũng khô cạn.
Người đàn bà thay vì biết ơn và ca ngợi lòng đại lượng của trời, bà lại than phiền vì không có nhiều rượu để dự trử. Ðôi khi chúng ta cũng giống như người đàn bà đó: "Có voi đòi tiên ". Kinh nghiệm thông thường cho thấy: Ít người được thoả mãn với chính mình, họ thường sa vào tình trạng "Ðứng núi này trông núi nọ", và cho rằng mình kém may mắn hơn người khác. Chúng ta thường mang tật so sánh và hay lập lại câu: "Giá tôi được như người này người nọ". Chúng ta quá bận tâm với nhứng ý nghĩ viễn vông, mà quên vui hưởng những ơn phúc hiện tại.
Mỗi người điều được Thượng Đế ban tặng những món quà riêng biệt, nhưng chúng ta không nhận ra, chúng ta chỉ muốn có được những thứ mà Thượng Đế biết rằng nó không thích hợp với chúng ta.Nếu cho bạn chọn một gia đình hạnh phúc, nhưng đời sống vật chất thì hơi khó khăn, sống qua ngày,không có điều kiện bon chen với bạn bè, Và chọn một cuộc sống giàu sang, hãnh diện và hưởng thụ, nhưng thiếu mất tình thương cha mẹ, gia đình tan nát, chỉ có thể dùng tiền để khỏa lấp khoảng trống trong lòng , vậy bạn sẽ chọn con đường nào?
Cám ơn các bạn đã xem bài viết ,nhớ góp ý cho bài viết nha, có vấn đề gì cần gỡ rối liên lạc với mình qua nick
Nguoibantriky2000 hy vọng được làm quen với các bạn
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
|
lynhat
member
REF: 321384
03/25/2008
|
Hồi thời xa xưa loài người đi săn bắn thú vật, ăn từng ngày. Bổng nhiên một ngày có một thợ săn tự hỏi mình : Tại sao ta phải đi kiếm ăn hằng ngày? Thế là ông ta nghĩ ra phương pháp : thay vì giết hết thú đi săn để ăn, ông để dành, xây hàng rào xung quanh nhà, cho thú rừng như những con nai, con heo rừng, v…v.
Có nhiều người hỏi tại sao ông không giết nó để hưởng thụ, làm chuyện khùng điên như vậy? Ông chẳng nói chẳng rằng, chẳng than phiền với ai.
Sau một thời gian dài 10 năm sau, thú vật sinh sôi nẫy nở, ông đem thú ra bán đổi thức ăn khác cho vợ cho con. Ông hưởng cuộc sống an nhàn với vợ con, đi đây đi đó chơi. Trong khi đó những người bạn của ông chê ông hồi trước, bây giờ già rồi, hằng ngày vẫn còng lưng làm việc kiếm ăn kèm theo bệnh hoạn triền miên.
Kết Luận : Chúng ta kiếm ăn ngày hôm nay, chúng ta còn trẻ, còn làm việc được. Nhưng khi đã già rồi, tay chân yếu, còn kiếm ăn gì được nữa cho vợ cho con. Cho nên phải dự trử cho tương lai sau này.
|
1
|
Kí hiệu:
:
trang cá nhân :chủ
để đã đăng
:
gởi thư
:
thay đổi bài
:ý kiến |
|
|
|
|