goldsnow142
member
ID 41279
05/13/2008
|
Hôn nhân: Danh và lợi ( Sưu tầm )
Thay v́ t́nh yêu, mong ước về một mái ấm gia đ́nh, nhiều người dùng hôn nhân chỉ để đạt được danh và lợi. Kẻ cắp gặp bà già, không những mục đích chẳng đạt được mà họ c̣n phải trả giá bằng chính những năm tháng tuổi trẻ của đời ḿnh.
Gái ham tài trai ham… lợi
Ngót 30 tuổi, Huân vẫn chưa lấy vợ. Nhiều người thường khen ngợi anh ta có chí hướng, quyết tâm học hành nên chưa màng chuyện yêu đương vợ con.
Tốt nghiệp đại học, Huân lao vào học tiếp cao học. Hết cao học, Huân xin được vào làm giảng viên đại học và cố gắng để được một suất nghiên cứu sinh tại Bỉ.
Chương tŕnh học kéo dài 5 năm. Nếu khi tốt nghiệp về nước Huân sẽ 35 tuổi. Chính v́ vậy cha mẹ cũng thúc giục anh ta t́m và cưới vợ. Nếu để học xong tuổi đă cao và sau này chịu cảnh cha già con cọc.
Cũng không thiếu cô gái mơ ước lấy được người chồng có tài có chí như Huân. Chỉ có điều anh ta vẫn c̣n chưa ưng ai.
Một lần trong cuộc hội thảo, Huân gặp và quen Bích. Bích làm văn thư cho một viện nghiên cứu về khoa học xă hội. Bích vừa bằng tuổi Huân và cũng chưa có chồng. Sau vài buổi làm quen Huân được biết Bích hiện đang sống độc thân ở Hà Nội có nhà riêng, gia đ́nh cô cũng vào loại khá giả.
Cả hai đều cảm thấy đă t́m được người đúng với mong muốn của ḿnh. Trai có tài đường công danh rộng mở, một người có công việc và nhà cửa ổn định cùng với một tiềm lực kinh tế vững chắc.
Chưa đầy ba tháng sau ngày quen nhau, đôi bên gia đ́nh đă tổ chức gặp gỡ và bàn chuyện tổ chức đám cưới. Cưới xong, cô dâu chú rể ở với nhau được hơn tháng là Huân phải xuất ngoại.
Vất vả lắm Chương mới lấy được tấm bằng tốt nghiệp một trường đại học dân lập. Nhưng như thế cũng đủ cho gia đ́nh anh ta “mở mày mở mặt với làng xóm.
Nhà Chương cũng giống như cả làng, kinh tế rất khá giả nhưng con đường học vấn lại ngắn. Sau này khi bố Chương mở thêm cửa hiệu kinh doanh vật liệu xây dựng th́ tiền bạc lại càng ùn ùn đổ về nhà.
Chương quen và yêu Thoa. Nhà Thoa không giàu có nhưng lại có tiếng là sang. Bố mẹ cô đều là giảng viên. Thoa và em gái đều tốt nghiệp rồi lần lượt học tiếp cao học.
Với cái lư lịch rất kêu của thông gia, gia đ́nh Chương có thể đem đi khoe cả làng ngày này sang ngày khác không biết chán. C̣n Thoa về thăm nhà người yêu thấy nhà cửa san sát, hàng hoá chất la liệt trong kho th́ biết gia đ́nh Chương rất mạnh về kinh tế. Cả hai gia đ́nh đều nhanh chóng nhất trí việc tổ chức đám cưới cho đôi trẻ v́ họ đều rất hài ḷng về nhau. Bên có danh, bên có tiền coi như cũng môn đăng hộ đối.
Khi “mộng” không thành
Cưới nhau xong, Thoa đợi măi không thấy bố mẹ chồng nói đến chuyện chia cho vợ chồng ḿnh ngôi nhà hay mảnh đất nào ở Hà Nội. Càng ngày cô càng nhận thấy, vốn là dân buôn bán, bố mẹ chồng rất chặt chẽ trong chuyện kinh tế. Thoa đâm nản và tỏ thái độ bực bội bất cần với nhà chồng.
Ngày tết ngày lễ Thoa cũng chẳng buồn đưa cháu về với ông bà nội nó. Thấy con dâu có vẻ khó bảo bố mẹ Chương bảo nhau: “Nó có ăn có học mà cư xử chả khác bọn chăn trâu cắt cỏ…”. Rồi từ đấy tuyên bố sau này vợ chồng Thoa sẽ không được hưởng bất cứ tài sản thừa kế nào.
Trước đây Huân yên tâm lấy vợ rồi sẽ sinh con. Mọi chi phí cho con cái Bích và gia đ́nh cô có thể đảm nhiệm được. Huân chỉ việc lo chi phí ăn học cho bản thân ḿnh. Huân cũng định kế hoạch lâu dài sẽ bán ngôi nhà Bích đang ở rồi chuyển vợ con vào ở cùng đằng nội. Nhưng sự thực không hoàn toàn thế.
Ngôi nhà Bích đang ở chỉ là nhà của bố mẹ cô mua đất và xây cho. Ông bố Bích tuyên bố ở th́ được nhưng đem bán th́ ông không đồng ư. Thêm nữa sau khi cưới chồng bố mẹ Bích yêu cầu vợ chồng phải tự lo cho nhau, nếu có con cũng phải tự nuôi nấng. Bố mẹ đă già không thể hỗ trợ ǵ nhiều.
Trong khi ấy lương của Bích khá thấp. Số tiền Huân gửi về, Bích trót trích ra một phần mua sắm những thứ cần thiết để chuẩn bị cho đứa con sau nửa năm nữa sẽ ra đời. Huân bực bội v́ không những vỡ mộng được ngôi nhà của vợ mà c̣n phải gánh vác thêm nghĩa vụ nuôi vợ con.
Căi nhau măi cuối cùng hai vợ chồng Bích quyết định phân công vợ sẽ làm nuôi con c̣n chồng vừa tiết kiệm học bổng vừa làm thêm cóp nhặt sau này về nước sẽ mua nhà.
Thống nhất là vậy nhưng mọi chuyện vẫn không thể ổn thoả. Một thời gian sau, qua tin đồn của những người đi học nước ngoài về, Bích biết Huân đang có những mối quan hệ phức tạp với người phụ nữ khác.
Lại những lần gọi điện căi vă đôi co. Huân nói gần nói xa đến chuyện nên giải phóng để trả lại tự do cho nhau. Tuy nhiên Bích một mực không đồng ư. Cuối cùng Bích ép Huân phải tạo điều kiện bảo lănh để cô sang với chồng. Huân t́m đủ mọi lư do để từ chối.
Cuối cùng khi không c̣n lư do nào khác Huân đồng ư với một điều kiện hai người sẽ có một thời gian là nửa năm để sống thử với nhau xem có hợp hay không. Nếu không hạnh phúc sẽ ai đi đường nấy. Bích gật đầu chấp thuận.
Khi cha mẹ cô hỏi v́ sao lại hy sinh công việc hiện tại để chạy theo người chồng không có t́nh yêu với ḿnh, Bích trả lời cô chỉ cần có cơ hội để xuất ngoại. Khi sang bên ấy, việc sống với Huân nữa hay không cũng không c̣n quan trọng nữa…
Theo Phụ Nữ
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|