singleboy87
member
ID 43259
07/01/2008
|
Chuyện buồn năm ấy...(^-^)
(30-7-2007)
Thế là một tháng nghĩ hè đă sắp qua, tôi lại bắt đầu với một học kỳ mới. Nhưng sao tôi lại cảm thấy có ǵ đó một chút lưu luyến, một chút ǵ đó thoáng buồn lên mắt. Tôi ngỡ như thời gian trôi qua rất nhanh, nó cuốn đi biết bao nhiêu là hi vọng, biết bao nhiêu kỷ niệm buồn vui mà tôi chưa kịp nhận ra. Bây giờ sắp nhập học lại rồi, sắp được gặp lại bạn bè và thầy cô, tôi cũng cảm thấy vui lắm. Nhưng chợt nghĩ rằng : Ḿnh chỉ c̣n 6 tháng nữa là xa trường rồi, phải lao vào cuộc đời đầy thử thách mà tôi muốn níu kéo khoảng thời gian này lại quá ! Tôi muốn có thật nhiều thời gian để được gặp bạn bè, nói thật nhiều, cười thật là nhiều cho quên hết ưu tư và lưu luyến trong ḷng. Nhưng cứ nghĩ đến chuyện đó tôi lại thương cho bố mẹ nhiều quá. Tôi không thể nào quên công ơn mà bố mẹ giành cho tôi. Tôi nhiều lúc muốn khóc v́ thương cho bố mẹ nhiều quá. Tôi c̣n nhớ những ngày tháng bố mẹ đă một nắng hai sương để mà nuôi ḿnh ăn học. Mà cảm thấy trong ḷng như ray rứt, không thể chịu nổi. Tôi tự nhủ với ḿnh rằng : ' Một ngày nào đó, tôi sẽ làm ra thật nhiều tiền để giúp đỡ bố mẹ. Tôi sẽ làm cho bố mẹ thật sự hạnh phúc ' . Nhưng liệu bố mẹ tôi có chờ đợi được giây phút đó không nữa ! nghĩ tới đây tôi lại rưng rưng nước mắt. Tôi muốn thét lên thật lớn : ' Bố mẹ ơi ! Con yêu bố mẹ nhiều lắm ! ' . Tôi vốn sinh ra trong một gia đ́nh cũng chẵng khá giă ǵ. Nhưng t́nh cảm giữa anh, chị , em th́ vô cùng khăn khít.Trong gia đ́nh , chỉ có tôi là học được nên mọi kỳ vọng bố mẹ đều giành cho tôi. Bởi vậy, tôi đă không phụ sự kỳ vọng của bố mẹ, 12 năm học tôi đều được học sinh giỏi. Bố mẹ tôi rất tự hào về tôi, mỗi khi đi chung với mọi người. Nhưng cũng thật sự bất ngờ, mọi hi vọng như đỗ vỡ khi nghe tin tôi thi rớt ĐH . Tôi cũng không tin vào mắt ḿnh nữa ; tôi thất sự rất buồn ; rất chán . Thế rồi con đường học CĐ đă đến với tôi . Tôi không c̣n tin vào chính ḿnh nữa . Cứ gặp mặt bạn bè , th́ vui cười thoả mái , nhưng khi về đến pḥng trọ th́ lại tôi lại đóng cửa nằm khóc một ḿnh. Người ta nói trai nam nhi không khóc . Nhưng thật sự th́ tôi đă khóc thật nhiều, khóc cho quên hết đi sầu lo ! Thế là cái cuộc sống nội tâm ấy bắt đầu từ đây ! suốt cả học kỳ 1 . Tôi đă cố gắng học để ḿnh không bị thi lại , để không bị nợ , không phải ở lại trường . Học kỳ một tôi không thi lại môn nào cả nhưng điểm th́ lại thấp. Đến khi , tôi bắt gặp một câu nói của một vị Giáo sư . Ông ta nói rằng : ' Các cậu cứ yên tâm lo học, con đường học vấn đâu chỉ có cổng trường ĐH . Nước ta cũng có nhiều người thành đạt trên giảng đường CĐ . Nó tuy không phải là đường thẳng , nhưng chủ yếu là có chung một đích đến...' Nói tới đây , con người tôi tự dưng rất nhẹ , tôi dừng như trút hết mọi gắng nặng trong người ḿnh mà bắt đầu lại một cuộc sống mới ...
CẢM ƠN ĐỜI MỖI SỚM MAI THỨC DẬY, ĐĂ CHO TA MỘT NGÀY NỮA ĐỂ YÊU THƯƠNG !
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
|
chitnew
member
REF: 367450
07/01/2008
|
12 năm học đều là hs giỏi đúng là đáng nể thật đấy
học CĐ th́ đă sao nào, đâu phải lúc nào cũng phải ĐH, ta có thể đi bằng nh́u con đường khác nhau, cứ tiếp tục học, ko phải nản, ko phải khóc, cứ hi vọng vào tương lai, rồi thành công sẽ đến ngay thôi
chúc bạn luôn vui, tràn đầy niềm tin
|
1
|
Kí hiệu:
:
trang cá nhân :chủ
để đă đăng
:
gởi thư
:
thay đổi bài
:ư kiến |
|
|
|
|