hoahatt
member
ID 45280
09/03/2008
|
Ngày buồn không tên!!!
"Nghe dă tràng kể chuyện xưa xa vắng:
Dă tràng xe cát biển đông.
Nhọc nhằn mà chẳng nên công cán ǵ".
Số 0 tṛn trĩnh cho một sự kết thúc. Khi không thể song hành cùng nhau, t́nh yêu quay về với cát bụi!!!
Mộng mơ nhiều điều nhưng nó cũng cay đắng nhận ra một điều: T́nh yêu ko là màu hồng. T́nh yêu là nụ hôn và nước mắt. Ai xui tâm hồn đa cảm khiến nó mông lung, mỏi mệt. T́nh cảm thiêng liêng như pha lê mong manh ngày nào giờ vụn vỡ c̣n đâu vẻ nguyên sơ thủa ấy. Tạo hoá ưu ái ban nó hạnh phúc trong mái ấm gia đ́nh cùng những người thân yêu. Nhưng cũng chính tạo hoá khắc nghiệt lấy đi của nó ko ít: vội vàng mang anh đến với nó rồi cũng vội vàng mang anh đi xa nó. Tạo hoá để cho cái t́nh nhỏ nhoi bị lấn át, chế ngự bởi cái sắc cao sang. Nó chỉ có thể biết anh mà không thể có anh! Anh như cơn mưa chiều cuối hạ, chợt đến chợt đi, gieo giọt sầu vấn vương trong nỗi niềm của nó. Giọt sầu tan nhanh nhưng niềm đau là măi măi...!
Cuối con đường nó đi sẽ ko có dấu chân anh. Vẫn c̣n đó vết sắc nhọn của pha lê vỡ nhức nhối, vẫn c̣n đó giọt sương nghe như nằng nặng trên mi mắt. Nhưng trái tim vẫn một màu đỏ thắm. Nó sẽ vẫn tự thắp cho ḿnh một ngọn nến hồng ấm áp xua tan cái buốt lạnh bất chợt của một chiều mưa cuối hạ hôm ấy. Lời nguyện cầu sẽ đến và nắng sẽ ửng hồng sau những ngày ko anh...
Hoahatt gửi tặng anh LĐC. Dù rất buồn nhưng em vẫn chúc anh hạnh phúc và t́m được người anh thật ḷng yêu!!!
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
Trang nhat