putiin
member
ID 45381
09/06/2008
|
T̀NH YÊU CỦA CHÚNG TA.
Các bạn thích xem bóng đá không? tôi nhớ về trận đấu bóng đá giữa đội tuyển Thái Lan và đội tuyển Việt Nam, hồi có cầu thủ Hồng Sơn, mà Việt Nam ḿnh thắng với tỉ số 3.0, lúc đó cả nhà ḿnh xem ḥ hét ghê lắm, hét khản cả cổ, mà ḷng vui không tả xiết, lá cờ đỏ sao vàng tung bay trên khắp khán đài, ḿnh nh́n thấy lá cờ tổ quốc to gần hết khán đài , được nâng lên, chuyền chạy xung quanh sân như biển sóng trào,ḷng xúc động muốn rơi nước mắt, ôi tự hào thay Việt Nam, Việt Nam hai từ nghe thân quen , và quá đỗi tự hào. Cảm giác của bạn như thế nào khi đội tuyển Việt Nam chiến thắng ? Bạn có đổ ra đường ăn mừng chiến thắng không, tôi nhớ có lần cả nhà trở nhau ra trung tâm thành phố, giữa biển cờ, người và người đeo băng rôn " Việt Nam chiến thắng ", lá cờ đỏ sao vàng , lớn nhỏ đủ loại, lúc đó ḿnh tự hỏi không biết cờ ở đâu mà nhiều đến thế ,có cả cờ đỏ búa liềm,h́nh ảnh Bác rất to được các bạn trẻ trở nhau trên xe đạp , xe honđa chạy ṿng ṿng vừa khua chiên trống vừa ḥ hét vang trời, các em nhỏ được ba mẹ dán lá cờ lên má, đeo băng rôn, các cô gái xinh xinh vẽ lá cờ lên mặt, thanh niên nữ tú, già trẻ, gái trai ...la hét vang trời, mừng cho đội tuyển Việt Nam chiến thắng, xúc động và bồi hồi, hầu như tất cả đă quên hết mọi thứ, những lo toan vất vả đời thường, những oán hận, những đau thương , mất mát... tất cả dành cho t́nh yêu bóng đá, mỗi đội bóng đại diện cho một quốc gia,trước khi một trận đấu bóng đá được bắt đầu các cầu thủ đặt bàn tay của ḿnh lên trên ngực ngay giữa trái tim, hát vang to quốc ca về tổ quốc, hứa với đất nước và nhân dân ...sẽ chơi bóng một cách trung thực, chơi thật hay , đá thật đẹp và mang tin vui chiến thắng về.Bạn ơi tổ quốc đó là quê hương, là mẹ hiền yêu dấu...bạn đă nghĩ rằng , ḿnh đă hy sinh một cách tay , một đôi chân hay là mất đi tất cả mạng sống của người thân ...cho tổ quốc, mà tổ quốc có biết không, có báo đáp cho sự hy sinh đó không? Có một câu trong bài hát ca rằng " Đừng hỏi Tổ Quốc đă làm ǵ cho ta, mà hăy hỏi rằng ta đă làm ǵ cho Tổ Quốc hôm nay. " Bạn đă yêu nhưng hầu như bạn không hề nghĩ tới, một t́nh yêu không vụ lợi, không tính toán, rất vô tư ,hồn nhiên, không cần báo đáp, một t́nh yêu trong sáng và rất đỗi tự nhiên...được gọi tên là " t́nh yêu Tổ Quốc", tôi tin bạn đă là người Việt Nam trong tim bạn luôn có Tổ Quốc, như trong tim bạn luôn có mẹ hiền mà bạn rất yêu thương kính trọng. Hăy tin,hăy yêu, hăy vui khi cuộc đời bạn có mẹ.
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
|
xuongrongg
member
REF: 388715
09/06/2008
|
Thưa Chị Putiin.
Bài viết của Chị rất hay. Đoạn văn dài như vậy mà chỉ có khoảng 3 đến 4 dấu chấm c̣n toàn là dấu phẩy. Em đọc muốn hết hơi.
Chị có thể làm câu ngắn gọn lại không?. Đọc th́ mơí xúc tích và gợi cảm.
Ngoài ra em cũng t́nh cờ đọc được 1 bài thơ cuả Tamvoo. Chị đọc thử rồi xin cho ư kiến. Cám ơn trước và chào đoàn kết hữu nghị. Xương rồng
tamvoo
member
REF: 388510
09/06/2008
Chết ...oan...
Hôm nay đội tuyển cuả nhà
Đá ăn nước bạn những là ba không
Cờ quạt không rủ mà đông
Kéo nhau ḥ hét chạy ngông ngoài đường
Hon đa lạng lách moị phương
Cùng nhau tụ tập rơ phường dở hơi
Quệt em bỏ chạy tơi bớ
Đầu va phải đá em tôi ngất rồi
Ở trên cờ đỏ rạng ngớ
Ở dưới máu chảy vũng khơi bám nền
Nụ hoa chưa nở héo mềm
Ai vui được cuộc ai kềm bất nhân
Mộ non xanh cỏ yên phần
Thương Cha tội Mẹ sống gần như điên
Thắng thua là chuyện hiển nhiên
Ḿnh vui đừng để kẻ phiền ưu tư
---------
Tai nạn xe cộ xảy ra hàng ngày. Thôi th́ cứ đổ cho trớ. Trớ kêu ai, người nấy dạ...
|
|
putiin
member
REF: 388731
09/06/2008
|
Chào bạn xuongrongg.
Ḿnh rất cảm ơn bạn đă góp ư chân t́nh.
Ḿnh xin mạn phép đôi điều về bài thơ của bạn tamvoo,bài thơ của bạn nhấn mạnh về vấn đề: nhắc nhở mọi người khi vui mừng chiến thắng, chớ để tai nạn đáng tiếc xảy ra ( ḿnh vui đừng để kẻ phiền ưu tư ).Ư của bài thơ rất đúng theo chủ trương của nhà nước: vui trong niềm vui trọn vẹn, vui trong ổn định,trật tự. Đoạn hai ḿnh thấy không ổn lắm,không nên có từ " dở hơi", ḿnh thấy thơ khó viết hơn văn, nhiều khi ư nhiều nhưng không biết diễn tả sao cho hay lại đúng ư, lại c̣n phải đúng luật viết.Và đoạn ba là h́nh ảnh so sánh hơi có vấn đề nhạy cảm,nh́n nhận vấn đề hơi phiến diện, theo nhận định chủ quan của cá nhân, có thể thay đổi h́nh ảnh khác có lẽ cuộc sống của bạn sẽ khác, sẽ vui và hạnh phúc hơn,hăy mỉm cười với cuộc đời này bạn nhé.Chúc bạn luôn t́m thấy niềm vui và hạnh phúc.Chào thân ái và đoàn kết.
|
|
xuongrongg
member
REF: 388771
09/06/2008
|
Chạ Chị Putiin.
Em thấy trong bài viết và cách phân tích cuả chị không ổn nghen
Ư của bài thơ rất đúng theo chủ trương của nhà nước: vui trong niềm vui trọn vẹn, vui trong ổn định,trật tự (Lời cuả Chị về bài thơ cuả Tamvoo)
Bạn có đổ ra đường ăn mừng chiến thắng không, tôi nhớ có lần cả nhà trở nhau ra trung tâm thành phố, giữa biển cờ, người và người đeo băng rôn " Việt Nam chiến thắng ", lá cờ đỏ sao vàng , lớn nhỏ đủ loại, lúc đó ḿnh tự hỏi không biết cờ ở đâu mà nhiều đến thế,có cả cờ đỏ búa liềm,h́nh ảnh Bác rất to được các bạn trẻ trở nhau trên xe đạp , xe honđa chạy ṿng ṿng vừa khua chiên trống vừa ḥ hét vang trời, các em nhỏ được ba mẹ dán lá cờ lên má, đeo băng rôn, các cô gái xinh xinh vẽ lá cờ lên mặt, thanh niên nữ tú, già trẻ, gái trai ...la hét vang trời, mừng cho đội tuyển Việt Nam chiến thắng, xúc động và bồi hồi, hầu như tất cả đă quên hết mọi thứ, ......
-------
Chị đọc lại đoạn văn này đi: có ổn định không ?????????. Có trật tự không ?????????
1. tôi nhớ có lần cả nhà trở nhau ra trung tâm thành phố,giữa biển cờ,
cả 1 biển ngướ đổ ra đường, tức là phải chen chúc lạng lách
2. lúc đó ḿnh tự hỏi không biết cờ ở đâu mà nhiều đến thế,có cả cờ đỏ búa liềm,h́nh ảnh Bác rất to được các bạn trẻ trở nhau trên xe đạp , xe honđa chạy ṿng ṿng vừa khua chiên trống vừa ḥ hét vang trời,
Cờ quạt, h́nh ảnh rất to mang vác, vưà chạy vưà hét vưà lạng thử hoỉ có trật tự không ????? có dễ gây ra tai nạn không ????
3. hầu như tất cả đă quên hết mọi thứ,
đụng ngướ rồi bỏ chạy, có c̣n nhớ là ḿnh vưà làm ǵ nưă đâu.
---------
Những h́nh ảnh vưà nêu trên Chị có công nhận vơí em là đúng không???. Nếu bài văn cuả Chị được các bạn trẻ hưởng ứng th́ Chị có biết là sẽ gây tai hoạ như thế nào không???.
Chị c̣n biết phân tách viết thơ không dễ dàng như viết văn. Vậy mà Chị viết như vậy sao???
Chị noí đen rồi lại lật qua trắng như trở cờ vậy???.
...có thể thay đổi h́nh ảnh khác có lẽ cuộc sống của bạn sẽ khác, sẽ vui và hạnh phúc hơn,hăy mỉm cười với cuộc đời này bạn nhé .
Chị bảo thay đổi h́nh ảnh khác???. Vậy có nghiă là, nếu nh́n thấy một ngướ bị chết lăng xẹt như vậy, ḿnh nên noí vơí xác chết rằng:
- Này bạn ơi, chỗ ngướ ta chào mừng chiến thắng, chỗ ngướ ta treo quạt dương h́nh. Tại sao bạn lại ra đường làm ǵ, chết là phải, là làm gương cho ngướ khác đừng có ra đường vào những lúc cao điểm như vậy nhá... và nhớ mỉm cướ, cười Ba Má nạn nhân không biết xích con lại, để đi nhông vào giờ huy hoàng rực rỡ th́ ráng chiụ.
Cám ơn bài viết cuả Chị nhiều nghen.
P/S. Các bạn trẻ ơi, lời cuả Chị Putiin rất đúng, rất hay, chúng ta nhớ tiếp tục giữ vững lập trường và phát huy thêm nưă nhá.
|
|
putiin
member
REF: 388797
09/07/2008
|
Chào bạn xuongrongg.
Bài viết của ḿnh hơi nghiêng về cảm xúc, khi đội nhà chiến thắng. Tất nhiên ḿnh không cổ vũ lạng lách, rồi vô trách nhiệm bỏ chạy khi làm người khác chết một cách oan ức khi bị tai nạn giao thông, ư của ḿnh là gia đ́nh đổ ra đường mừng vui chiến thắng đi theo ḍng người một cách trật tự, chấp hành đúng luật lệ giao thông. Khi viết ḿnh tả thực về không khí lúc đó, bạn biết không lúc đó gia đ́nh ḿnh đến gần trung tâm và dừng lại quan sát, chứ không có tham gia lạng lách như bạn hiểu lầm, nếu như ai đọc bài viết này hăy để cảm xúc về t́nh yêu bóng đá bay cao, bay xa nhưng đừng bao giờ nhân cơ hội chiến thắng mà tham gia lạng lách, gây rối công cộng đập phá tài sản chung, gây tai nạn chết người v..v.. Chào thân ái và đoàn kết.
|
|
xuongrongg
member
REF: 388799
09/07/2008
|
...đừng bao giờ nhân cơ hội chiến thắng mà tham gia lạng lách, gây rối công cộng đập phá tài sản chung, gây tai nạn chết người v..v.. Chào thân ái và đoàn kết.
(Putiin)
Thưa Chị, như vậy th́ XR nhất trí vơí Chị. Giá mà khúc này được đặt ngay trên đầu cuả bài viết th́ hay biết mấy. Bài viết cuả Chị sẽ lột trần được cái trách nhiệm cuả ngướ cơĩ trên chiếc xe, cho dù ở t́nh huống nào, vui chiến thắng hay buồn thất bại.
Tại Chị đứng ở xa nên không nh́n thấy rơ nội t́nh, bởi vậy từ nay Chị đừng nghĩ là cuộc đời lúc nào cũng tươi đẹp Chị nhá.
Chào hữu nghị. Xương Rồng
|
|
putiin
member
REF: 388804
09/07/2008
|
Chào bạn xuongrongg.
Cảm ơn bạn đă góp ư, mong bạn sẽ góp ư những bài viết của ḿnh nhé. Rất vui khi được biết bạn.
|
|
putiin
member
REF: 389091
09/08/2008
|
Chào các bạn.
Xuân Quỳnh là nhà thơ lớn, chị viết rất nhiều về t́nh yêu về cuộc sống, những bài thơ của chị rất mượt mà, sâu lắng như t́nh yêu của chị. Cuộc đời của chị không bằng phẳng như những người phụ nữ khác, bởi vậy chị yêu nhiều hơn, trân trọng cuộc sống hơn.... Nghe thơ chị ta như nghe được hơi thở nồng ấm của t́nh yêu dịu ngọt, những lo lắng rất đỗi phụ nữ về t́nh yêu.Thoáng trong thơ chị là những nhận định về qui luật của cuộc sống.Không dám nghĩ t́nh yêu là vĩnh viễn nhưng chị biết rằng hiện tại t́nh yêu trong ta là có thật, chị vui và hạnh phúc với t́nh yêu đó.T́nh yêu đó là khát vọng, là ḷng tốt để duy tŕ sự sống,để con người thật sự Người hơn.Mời các bạn hăy lắng nghe hơi thở nhịp đập con tim của người phụ nữ truân chuyên, từng trải và giàu cảm xúc..., chị sẽ sống măi với cuộc đời này khi con người c̣n biết yêu thương và c̣n những người yêu thơ chị.
NÓI CÙNG ANH
Em vẫn biết đấy là điều đă cũ
Chuyện t́nh yêu, quan trọng ǵ đâu:
Sự gắn bó giữa hai người xa lạ
Nỗi vui buồn đem chia sẻ cùng nhau
Em đâu dám nghĩ là vĩnh viễn
Hôm nay yêu, mai có thể xa rồi
Niềm đau đớn tưởng như vô tận
Bỗng có ngày thay thế một niềm vui
Điều hôm nay ta nói, ngày mai
Người khác lại nói lời yêu thuở trước
Đời sống chẳng vô cùng, em biết
Và câu thơ đâu c̣n măi ngày sau
Chẳng có ǵ quan trọng lắm đâu
Như không khí, như màu xanh lá cỏ
Nhiều đến mức tưởng như chẳng có
Trước cuộc đời rộng lớn mênh mang
Nhưng lúc này anh ở bên em
Niềm vui sướng trong ta là có thật
Như chiếc áo trên tường, như trang sách
Như chùm hoa mở cánh trước hiên nhà
Em hiểu rằng mỗi lúc đi xa
T́nh anh đối với em là xứ sở
Là bóng rợp trên con đường nắng lửa
Trái cây thơm trên miền đất khô cằn
Đó T́nh yêu em muốn nói cùng anh
Nguồn gốc của muôn ngàn khát vọng
Ḷng tốt để duy tŕ sự sống
Cho con người thực sự Người hơn.
DẪU EM BIẾT CHẮC RẰNG ANH TRỞ LẠI
Thị trấn nào anh đến chiều nay
Mảnh tường vắng, mùa đông giá rét
Dẫu em biết không phải là vĩnh biệt
Vẫn thấy ḷng da diết lúc chia xa
Xóm làng nào anh sẽ đi qua
Những đồng lúa, vườn cây, bờ băi...
Dẫu em biết rằng anh trở lại
Ngọn gió buồn vẫn thổi phía không anh.
Thời gian trôi theo cánh cửa một ḿnh
Hạt mưa bụi rơi thầm trên mái ngói
Tờ lịch mỏng bay theo ḷng ngóng đợi
Một con đường vời vợi núi cùng sông
Gọi ngàn lần tên anh vẫn là không
Chỉ lá rụng dạt dào lối phố
Dẫu em biết rằng anh, anh cũng nhớ.
Nhưng ḷng em nào có lúc nguôi quên.
TỰ HÁT
Chả dại ǵ em ước nó bằng vàng,
Trái tim em anh đă từng biết đấy.
Anh là người coi thường của cải,
Nên nếu cần anh bán nó đi ngay.
Em cũng không mong nó giống mặt trời,
V́ sẽ tắt khi bóng chiều đổ xuống,
Lại ḿnh anh với đêm dài câm lặng,
Mà ḷng anh xa cách với ḷng em.
Em trở về đúng nghĩa trái tim,
Biết làm sống những hồng cầu đă chết,
Biết lấy lại những ǵ đă mất,
Biết rút gần khoảng cách của yêu tin.
Em trở về đúng nghĩa trái tim em,
Biết khao khát những điều anh mơ ước,
Biết xúc động qua nhiều nhận thức,
Biết yêu anh và biết được anh yêu.
Mùa thu nay sao băo giông nhiều ?
Những cửa sổ con tàu chẳng đóng ?
Dải đồng hoang và đại ngàn tối sẫm ?
Em lạc loài giữa sâu thẳm rừng anh.
Em lo âu trước xa tắp đường ḿnh,
Trái tim đập những điều không thể nói,
Trái tim đập cồn cào cơn đói,
Ngọn lửa nào le lói giữa cô đơn.
Em trở về đúng nghĩa trái tim em,
Là máu thịt, đời thường ai chẳng có,
Vẫn ngừng đập khi cuộc đời không c̣n nữa,
Nhưng biết yêu anh cả khi chết đi rồi.
THƠ VIẾT CHO M̀NH VÀ CHO NHỮNG NGƯỜI CON GÁI KHÁC
Các cô gái cùng thời với tôi
Tôi giống các cô và lại khác các cô
Trán tôi dô ra bướng bỉnh hơn, bàn tay thô lại c̣n vụng nữa .
Vụng đến nỗi không chỉ mó tới đâu là đổ vỡ.
Mà khi nói chuyện với ai, tôi thấy tay thừa không biết dấu vào đâu.
Như các cô tôi có một t́nh yêu rất sâu
Rất dữ dội nhưng không bao giờ yêu được hết
Ở các cô, các cô âm thầm chịu đựng
Cho đến ngày t́nh yêu ấy tắt đi.
C̣n ở tôi, tôi mang nó nặng nề
Muốn nguôi quên, nó lại ngày càng lớn
Luôn xao động, tôi không sao ngủ được.
Không làm sao có thể ngồi nguyên
Tôi sợ màu trời sau khung cửa b́nh yên
Con đường vắng, người đi và rừng cây lặng gió.
Tôi yêu những ḍng sông mùa nước lũ
Sau phá phách ngàn đời vẫn là lượng phù sa
Cơn mưa rào, yêu biết mấy cơn mưa
Qua sấm sét, cỏ cây từng trải
Tôi không thích nh́n ngôi nhà lộng lẫy,
Bằng những công tŕnh c̣n sắt thép ngổn ngang
Những công tŕnh giống như tuổi thanh niên
Chưa hoàn chỉnh nhưng đó là hi vọng.
Nếu được đổi nghề tôi sẽ xin đi xây dựng
Không phải ở trong nhà rộng mát này đâu
Với nghề kia tôi luôn được bắt đầu
Mùi vôi vữa bao giờ cũng mới...
Những cái chính về chúng ta, ta thường chả nói
Mà bọn con gái ḿnh hay nói xấu lẫn nhau
Bọn con trai nghe lỏm đôi câu:
"Cô này lác, cô kia th́ cằm lẹm..."
Họ khinh chúng ta và lời cửa miệng:
"Chuyện đàn bà".
Họ có biết đâu
Biết bao điều măi tận thẳm sâu
Ta chịu đựng hy sinh v́ họ.
II
Dẫu sao con trai cũng là đáng quí
Mỗi người sinh ra đă hướng sẵn một chân trời
Việc hôm nay họ không để ngày mai
Họ lượng sức, lượng đường "đi phải đến".
Đầu óc họ đă quen tính toán.
Mỗi khoản trong đời đều xếp thành ngăn:
Ngăn làm thơ, ngăn đánh giặc, gia đ́nh
T́nh yêu nữa cũng trong ngăn của họ
Ôi con trai thật ḱ lạ
Tôi yêu tất cả mọi người mà chẳng yêu được riêng ai
Không sĩ diện đâu, nếu tôi yêu được một người
Tôi sẽ yêu anh ta hơn anh ta yêu tôi nhiều lắm
Tôi yêu anh dẫu ngàn lần cay đắng...
Con gái chúng ḿnh mang tiếng nhỏ nhen chật hẹp,
Nhưng hơn bọn con trai cái đức biết hi sinh
Ta yêu người con trai không phải v́ ḿnh
Mà họ yêu ta v́ họ yêu chính họ
Được yêu hai lần, họ cao lên một bậc
Ta không được yêu cảm thấy thấp dần đi
V́ chính ta cũng chẳng yêu ta...
Chúng ta cam ḷng với việc tần tảo nuôi con, việc đồng ruộng hậu phương là việc phụ.
Con trai cho rằng ra mặt trận, làm thơ... là việc chính của đời kia.
Nhưng họ đâu biết rằng nếu không có chúng ta th́ họ cũng chẳng đánh giặc làm thơ.
Không có chúng ta, chỉ họ sống với nhau thôi họ sẽ trở thành ngu ngốc.
III
Và cả anh, anh yêu của riêng em
Khi anh nói yêu em, trái tim em đập chừng mạnh quá.
Mạnh đến nỗi em tưởng là nghe rơ
Tiếng tim anh đang đập v́ em
Em yêu anh, yêu anh như điên
Em viết những bài thơ t́nh yêu tưởng anh là ư tứ
Trán em bớt dô ra, bàn tay không vụng nữa
Tay này đây, em may áo cho anh
Bàn sẽ cắm hoa, tường sẽ treo tranh
Em sẽ làm theo những điều anh mơ ước
Và khi nào anh buồn, em sẽ hát
Bài hát t́nh yêu ca ngợi con trai
Khi chỉ anh nghe, hát cho cả mọi người
Để họ biết thế nào là hạnh phúc
Em yêu sự thông minh hóm hỉnh
Đến thói thường hay cáu gắt của anh
Nếu đời anh đă xếp thành ngăn
Em sẽ đảo tung lề thói cũ.
Điều đơn giản anh hiểu ra tất cả
Rằng t́nh yêu không thể tách rời
Khi ấy em là cơ thể anh rồi
Nếu cắt đi anh sẽ ngàn lần đau đớn
Nhưng mà anh th́ vẫn là anh
Anh không vượt qua bọn con trai ấy nữa
Anh tính nỗi đau, niềm vui bằng tháng, bằng tuần lễ
Nhưng với em, em hiến cả cuộc đời
Anh tiếc thời gian chúng ta đă qua rồi
Em, em biết không ǵ mất được
Bài thơ nói về trái tim anh lại viết bằng bộ óc.
Đọc bài thơ yêu em thấy sự chia xa
Và bỗng nhiên em lại bơ vơ
Tay vẫn vụng, trán dô ra như trước
Biết bao giờ em trở nên tốt được
V́ khi già tay c̣n vụng về hơn!
21-10-1970
|
|
putiin
member
REF: 391386
09/19/2008
|
EM VÀ SÓNG B̀NH MINH
Em vẫn biết t́nh anh là con sóng,
Sóng xô bờ chẳng có lúc nguôi ngoai,
Anh bảo đấy t́nh anh như biển lớn,
Ngàn năm sau,sóng cũng thế mà thôi.
Dẫu biết vậy, sao ḷng bâng khuâng thế,
Bởi thời gian hay kư ức xa xôi
Con sóng dạt, mỏi đầu con sóng bạc
Nghe xa xăm như sóng vỗ vọng về.
Em nhận biết, t́nh anh hoàng hôn sóng
Bờ cát em trải rộng một t́nh yêu.
Sóng lan xa , ŕ rầm lời vọng ước
Hẹn lại lên - mặt trời - sóng b́nh minh.
Tp HCM Ngày 19/9/2008
|
|
thuyhaqt
member
REF: 391415
09/19/2008
|
"Chân bước vội em về từ phố rộng
Mang mùa hè xanh biếc trên vai
Chiều mênh mông gió lớn thổi từ trời
Em bỏ nón tóc loà xoà bên má...
Chiều thường nhật chẳng có chi lạ cả
Sao suốt chiều Anh cứ đợi mong em
Anh hồi hộp vào ra, anh xếp sách dọn bàn
Và gió, gió cứ ào ào như biển cả
Chỉ gió chuyển chớ có chi khác lạ
Hè sắp qua Thu sắp trắng bên trời
Ḷng Anh những ngỡ ngàng như mới gặp
Lá chập chờn muôn chấm nắng rung rinh
Nắng tan ra như hơi thở vô h́nh
Hơi thở lớn ào ào trên phố xá
Những mái nhà trập trùng như biển cả
......................................"
Lưu Quang Vũ
* * *
Chào bạn Putiin
Góp với bạn một bài thơ của LQV mà ngày xưa TH đă được đọc từ một bản chép tay và chép vào sổ thơ của ḿnh nhưng đă bị thất lạc, nay TH nhớ lại nhưng chỉ được mấy đoạn đó, mong được miễn trách và nếu có bạn nào sưu tầm được đầy đủ và post thêm th́ quư hoá quá, xin cảm ơn lắm.
Chúc bạn Putiin vui và vững niềm tin.
TH
|
|
putiin
member
REF: 391582
09/20/2008
|
Chào bạn Thyhaqt.
Ḿnh cảm ơn bạn, đă giới thiệu ḿnh biết về thơ của Lưu Quang Vũ, ḿnh chỉ biết LQV gắn liền với kịch, chứ ḿnh không nghĩ LQV lại có nhiều bài thơ đến thế, ḿnh t́m được bài của bạn đề cập tới rồi, ḿnh gửi tặng bạn đấy, chúc bạn luôn hạnh phúc.
CHIỀU CHUYỂN GIÓ
Chân bước vội em về từ phố rộng
Mang mùa hè xanh biếc trên vai
Chiều mênh mông gió lớn thổi từ trời
Em bỏ nón, tóc loà xoà trên má.
Ngày thường nhật, chẳng có ǵ lạ cả
Sao suốt chiều anh cứ đợi mong em
Anh hồi hộp vào ra, anh xếp sách, dọn bàn
Và gió cứ đập hoài ngoài cửa sổ
Chỉ gió chuyển chứ có ǵ khác lạ
Hè sắp qua, thu sắp trắng bên trời
Sống bên em thấm thoắt tháng năm trôi
Ḷng sao vẫn ngỡ ngàng như mới gặp
Anh nghe tiếng những ṿm cây gió động
Lá chập chờn muôn chấm nắng rung rinh
Nắng tan ra như hơi thở vô h́nh
Hơi thở lớn ào ào trên phố xá
Những mái nhà trập trùng như biển cả
Sự diệu kỳ của trời đất mông mênh
Sự diệu kỳ của tia nắng mong manh
Sự diệu kỳ của cuộc đời mạnh mẽ
Vừa bí ẩn vừa rơ ràng đến thế
Không cho ai được sống nửa vời
Có em, anh hiểu lại cuộc đời
Có em, anh bắt đầu tất cả
Bắt đầu con đường, bắt đầu nhịp thở
Mùa hạ đầu tiên, ngọn gió đầu tiên
Muồn trao em gương mặt đến tâm hồn
Đều trong trắng, tràn đầy, thuần khiết nhất
Niềm vui sống như ḍng sông mănh liệt
Mỗi sớm mai một cảng mới để lên đường
Đất đai thành xứ lạ lúc trăng lên
C̣n bao chân trời ḿnh chưa tới được
Bao hy vọng, khổ đau, nụ cười, nước mắt
Mỗi con đường lại có những ngă ba
Dẫn đến vô biên bao chuyện bất ngờ
Bao bài hát ḿnh chưa nghe kịp
Trang giấy rộng ng̣i bút đưa gấp gấp
Quyển sách hay cuống quưt lật trên tay
Muốn đọc hết trang kia sợ bỏ sót trang này
Anh là kẻ suốt đời tất bật
Suốt đời vội đi, suốt đời nóng ruột
E tới nơi mùa đă gặt xong rồi,
Nhưng cốc rượu đầy uống măi chẳng hề vơi
Sau mùa hạ đến mùa thu lá đỏ
Sau mùa cúc lại mùa hoa vạn thọ
Sau cửa gương là đôi mắt thương yêu
Ôi vai em mềm ấm biết bao nhiêu
Em ngoảnh lại nh́n buổi chiều lộng gió
Tim anh đập như quả chuông bé nhỏ
Dưới hồi chuông vô tận của trời xanh.
|
|
putiin
member
REF: 391583
09/20/2008
|
Chào các bạn.
XUÂN QUỲNH vÀ LƯU QUANG VŨ là đôi vợ chồng yêu đằm thắm, t́nh yêu của họ được cảm nhận qua thơ, "Và anh tồn tại" khi cuộc đời LQV có XQ, qua bài thơ sau ta thấy có nhắc tới từ hoa cúc, XQ cũng đă viết bài thơ hoa cúc, mời các bạn cảm nhận t́nh yêu của họ nhé...
VÀ ANH TỒN TẠI
Giữa bao la đường sá của con người
Thành phố rộng, hồ xa, chiều nổi gió
Ngày chóng tắt, cây vườn mau đổ lá
Khi tàu đông anh lỡ chuyến đi dài
Chỉ một người ở lại với anh thôi
Lúc anh vắng người ấy thường thức đợi
Khi anh khổ chỉ riêng người ấy tới
Anh yên ḷng bên lửa ấm yêu thương
Người ấy chỉ vui khi anh hết lo buồn
Anh lạc bước, em đưa anh trở lại
Khi cằn cỗi thấy tháng ngày mệt mỏi
Em là sớm mai là tuổi trẻ của anh
Khi những điều giả dối vây quanh
Bàn tay ấy chở che và ǵn giữ
Biết ơn em, em từ miền gió cát
Về với anh, bông cúc nhỏ hoa vàng
Anh thành người có ích cũng nhờ em
Anh biết sống vững vàng không sợ hăi
Như những nhà vườn, như người dệt vải
Ngày của đời thường thành ngày-ở-bên-em
Anh biết t́nh yêu không phải vô biên
Như tia nắng, chúng ḿnh không sống măi
Như câu thơ, chắc ǵ ai đọc lại
Ai biết ngày mai sẽ có những ǵ
Người đổi thay, năm tháng cũng qua đi
Giữa thế giới mong manh và biến đổi
"Anh yêu em và anh tồn tại"
Em của anh, đôi vai ấm dịu dàng
Người nhóm bếp mỗi chiều, người thức dậy lúc tinh sương
Em ở đấy, đời chẳng c̣n đáng ngại
Em ở đấy, bàn tay tin cậy
Bàn tay luôn đỏ lên v́ giặt giũ mỗi ngày
Đôi mắt buồn của một xứ sở có nhiều mưa
Ngọn đèn sáng rụt rè trên cửa sổ
Đă quen lắm, anh vẫn c̣n bỡ ngỡ
Gọi tên em, môi vẫn lạ lùng sao.
(1976)
|
1
|
Kí hiệu:
:
trang cá nhân :chủ
để đă đăng
:
gởi thư
:
thay đổi bài
:ư kiến |
|
|
|
|