huongdao
member
ID 45650
09/15/2008
|
Người con hiếu thảo
Xă hội ngày càng phát triển , ngày xưa cha mẹ đặt đâu con ngồi đó . C̣n bây giờ , việc thờ kính cha mẹ đă trở thành lỗi thời . Nhiều đứa con c̣n nở nhẫn tâm giết hại cha mẹ ḿnh để có tiền hút chích . Có đứa th́ bỏ nhà để đi theo người yêu v́ bị cha mẹ phản đối . Có đứa th́ bỏ mặt cha mẹ trong viện dưỡng lăo , để khỏi lo bệnh tật cho cha mẹ khi về già .Và c̣n biết bao việc làm khiến cho cha mẹ phải đau ḷng . Nhưng họ đâu biết rằng , ḿnh là người rất hạnh phúc , v́ có biết bao người phải mồ côi cha mẹ , có muốn được cảm giác cha mẹ quan tâm cũng không được , c̣n chúng ta có th́ không hề biết trân trọng, lại cho rằng cha mẹ thật phiền phức lúc nào cũng không cho ta làm việc này , làm việc kia .Bên cạnh đó cũng có nhiều bạn rất hiếu thảo với cha mẹ ḿnh.
Chào bạn , ḿnh không biết bạn là người thế nào , bạn có c̣n cha mẹ không. Nếu bạn may mắn vẫn c̣n cha mẹ , th́ bạn hăy trả hiếu cho họ khi c̣n cơ hội . V́ người mẹ đă phải mang thai vất vả 9 tháng 10 ngày mới sinh ra ta. Cắt da xẻ thịt để sinh ra ta chưa đủ , c̣n phải lo lắng thức khuya dậy sớm khi ta bệnh tật , lớn lên th́ lo càng thêm lo , v́ sợ con ḿnh lầm đường lạc bước , hút chích , ăn chơi . Người cha cũng phải đổ mồ hồi làm lụng để kiếm tiền lo cho gia đ́nh . Nói chung công ơn cha mẹ chúng ta không thể nào đền đáp cho cân xứng . Một mai nếu cha mẹ không c̣n nữa ,th́ chúng ta muốn chăm lo báo đền cũng không c̣n kịp nữa, và ta sẽ phải ân hận suốt cuộc đời .
C̣n nếu bạn không được may mắn chỉ c̣n cha hoặc mẹ , th́ bạn hăy dồn hết t́nh thương mà lo cho người c̣n lại. Nếu bạn là người bất hạnh không c̣n cha mẹ , bạn hăy xem những người già cả , đơn độc xung quanh giống như là cha mẹ mà dùng thái độ quan tâm , giúp đỡ đối với họ.
Mời bạn đọc câu chuyện sau đây để thấy được kết quả của người con bất hiếu:
Cái gáo dừa
Tại một thị trấn kia , có một gia đ́nh gồm hai vợ chồng , một đứa con trai và một ông bố già cả. Ông nội của đứa trẻ v́ tuổi già sức yếu nên thường xuyên làm bể tô ăn cơm . V́ t́nh trạng này diễn ra thường xuyên , nên người con trai cảm thấy bực bội . Một hôm , người cha đang loay hoay ngồi cạo sạch cái gáo dừa khô . Bỗng nhiên đứa bé chạy đến và hỏi cha nó:
Cha đang làm ǵ thế . Người cha đáp : "Cha đang làm cái tô bằng gáo dừa để cho ông nội con ăn cơm, v́ ông cứ làm bể hoài ". Thời gian qua đi , rồi một ngày kia, người cha thấy đứa con đang lui cui làm ǵ . Người cha đến xem , và thấy nó cũng đang cạo sạch gáo dừa . Người cha hỏi : " Con làm ǵ vậy?"
Đứa con đáp: " Con đang làm cái tô bằng gáo dừa để khi cha già giống ông nội con cho cha ăn ". Người cha bỗng nhiên thức tỉnh và hối hận về việc làm của ḿnh.
Ư NGHĨA:
Chỉ một lời nói ngây thơ của đứa con đă cho thấy hậu quả của sự bất hiếu . Nếu ta sống hiếu thảo với cha mẹ , th́ sau này chúng ta cũng được con cái trả hiếu như vậy ." Gieo ǵ th́ sẽ gặt nấy " . Cha mẹ khi già cả th́ thường hay đổi tính , thường khó chịu hơn ,nhiều đứa con đă không chịu nỗi đă bỏ rơi cha mẹ bơ vơ trong viện dưỡng lăo. Chúng ta không nên làm như thế ,nếu cha mẹ bệnh tật khó tính ,nhưng chúng ta vẫn chu toàn bổn phận th́ đó mới là điều đáng quư.Cha mẹ là món quà quư giá mà Thượng Đế ban cho chúng ta. Ngài giao phó cho cha mẹ nhiệm vụ nuôi dạy để chúng ta trở thành một người tốt có ích cho xă hội. Bổn phận là con cái, chúng ta phải hết ḷng hiếu thảo, vâng phục , kính yêu và phụng dưỡng cha mẹ, nhất là trong lúc tuổi già
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
|
uyenphuong08
member
REF: 390592
09/15/2008
|
Người Việt Nam Thương Mẹ Kính Cha
Thích Minh Châu
Qua Ca Dao Tục Ngữ
Mùa Vu Lan đối với người Việt Nam, nhất là người Phật tử, là một mùa báo hiếu, một mùa mà các người con, nhớ đến công ơn sanh thành của mẹ cha và muốn làm một cái ǵ tốt đẹp để đền đáp công ơn dưỡng dục của cha mẹ.
Nhớ ơn cha mẹ và báo hiếu là những cảm giác những suy tư, những việc làm đă in sâu đậm trong ḷng người Việt Nam, và đă được thể hiện linh động và triền miên, ngang qua các câu ca dao và tục ngữ mà chúng ta đă t́m thấy, tràn ngập trong các thôn quê vườn xóm.
Đâu đâu cũng được đề cao công cha như núi cao, nghĩa mẹ như biển cả:
"Công cha như núi Thái sơn,
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra
Một ḷng thờ mẹ kính cha,
Cho tṛn chữ Hiếu, mới là đạo con.”
hay:
"Công cha nghĩa mẹ cao vời,
Nhọc nhằn chẳng quản suốt đời v́ ta.
Nên người con phải xót xa,
Đáp đền nghĩa nặng như là trời cao.
Đội ơn chín chữ cù lao,
Sanh thành kể mấy non cao cho vừa.”
hay là:
"Tu đâu cho bằng tu nhà,
Thờ cha kính mẹ mới là chân tu.”
"Một ḷng thờ mẹ kính cha,
Cho tṛn chữ Hiếu mới là đạo con.”
"Công cha đức mẹ cao dày,
Cưu mang trứng nước những ngày ngây thơ
Nuôi con khó nhọc đến giờ,
Trưởng thành con phải biết thờ song thân.”
"Mẹ già ở tấm lều tranh,
Sớm thăm tối viếng mới đành dạ con.”
Ḷng thương cha mến mẹ của người Việt Nam thường hay gắn liền với các hiện tượng thiên nhiên, nên chúng ta không thấy làm lạ nhiều câu ca dao đă dùng mặt trăng mặt trời để nói lên ḷng thương mến cha mẹ:
"Đêm khuya trăng rụng xuống cầu,
Cảm thương cha mẹ, giăi dầu ruột đau.”
hay là:
"Biển đông c̣n lúc đầy vơi,
Chớ ḷng cha mẹ suốt đời tràn dâng.”
Cũng v́ thương cha mẹ, nên người con không bao giờ quên cầu khấn Phật trời cho cha mẹ luôn luôn được sống gần ḿnh:
"Đêm đêm khấn nguyện Phật trời,
Cầu cho cha mẹ sống đời với con.”
"Ngó lên trời thấy cặp cu đang đá,
Ngó ra ngoài biển, thấy cặp cá đang đua,
Đi về lập miếu thờ Vua,
Lập trang thờ mẹ, lập Chùa thờ cha.”
Cha mẹ đă săn sóc cho con từng miếng cơm manh áo, thời những người con khi cha mẹ về già cũng phải sáng viếng tối thăm, t́m của ngon vật lạ phụng dưỡng cha mẹ:
"Muốn cho gần mẹ gần cha,
Khi vào thúng thóc, khi ra quan tiền.”
"Ai về tôi gửi buồng cau,
Buồng trước kính Mẹ, buồng sau kính Thầy.
Ai về tôi gửi đôi giầy,
Pḥng khi mưa gió để Thầy Mẹ đi.”
Thỉnh thoảng chúng ta chứng kiến cảnh người con gái không chịu đi lấy chồng, v́ không muốn xa cha mẹ:
"Ơn hoài thai, to như bể!
Công dưỡng dục, lớn tợ sông!
Em nguyện ở vậy không chồng,
Lo nuôi cha mẹ hết ḷng làm con.”
Người con gái đi lấy chồng xa cũng bị trách:
"Chim đa đa đậu nhánh đa đa,
Chồng gần không lấy, để lấy chồng xa.
Mai sau cha yếu, mẹ già.
Bát cơm đôi đũa, kỹ trà ai dâng?"
Nhưng ḿnh có hiếu với cha mẹ, thời con cháu ḿnh sẽ có hiếu với ḿnh. Đây là luật đáp ứng thường t́nh, nhưng không v́ vậy mà giảm bớt t́nh của ḷng thương mẹ kính cha của người Việt Nam:
"Nếu ḿnh hiếu với mẹ cha
Chắc con cũng hiếu với ta khác ǵ.
Nếu ḿnh ăn ở vô ngh́
Đừng mong con hiếu làm ǵ uổng công.”
hay là:
"Hiếu thuận sinh ra con hiếu thuận
Ngỗ nghịch nào con có khác chi!
Xem thử trước thềm mưa xối nước
Giọt sau giọt trước chẳng sai ǵ.”
"Ở đời ai cũng có lần
Làm cha mẹ mới biết ơn sinh thành.
Người xưa khó nhọc nuôi ḿnh
Khác chi ḿnh đă hết t́nh nuôi con.”
Nhưng người con cũng biết cha mẹ thương con không phải giống nhau, cha có ḷng thương của người cha, mẹ có ḷng thương của mẹ, nên người con cũng biết phân biệt:
"Mẹ dạy th́ con khéo,
Bố dạy th́ con khôn.”
"Mồ côi cha ăn cơm với cá,
Mồ côi mẹ, lót lá mà nằm.”
Trong câu ca dao này, chúng ta đă nhận thấy sự phân biệt của người con về cảm t́nh đối với cha khác, đối với mẹ khác. Nếu như cha có mất đi, th́ đă có bà mẹ săn sóc cho con, cho con ăn cơm ăn cá đầy đủ. Nhưng chẳng may mẹ mất đi người con mới thật khốn khổ, phải đi lót lá mà nằm. Và v́ vậy, nên chúng ta không có lạ ǵ, khi người con gần mẹ hơn cha, thương mẹ hơn thương cha. Chúng ta được đọc rất nhiều câu ca dao và bài thơ tán dương ḷng mẹ thương con, ḷng con nhớ mẹ:
"Lên non mới biết non cao,
Nuôi con mới biết công lao mẫu từ.”
"Ai rằng công mẹ như non,
Thật ra công mẹ lại càng lớn hơn.”
"Ḷng mẹ như bát nước đầy,
Mai này khôn lớn, ơn này tính sao.”
"Nhớ ơn chín chữ cù lao,
Ba năm nhũ bộ biết bao nhiêu t́nh.”
"Con ho ḷng mẹ tan tành,
Con sốt ḷng mẹ như b́nh nước sôi.”
"Nuôi con chẳng quản chi thân,
Chỗ ướt mẹ nằm, chỗ ráo con lăn.”
"Mẹ ngảnh đi, con dại,
Mẹ ngảnh lại con khôn.”
"Mẹ giàu con có, mẹ khó con không.”
"Mẹ già như chuối ba hương,
Như xôi nếp một, như đường mía lau.”
"Bồng cho con bú một hồi,
Mẹ đă hết sữa, con ṿi con la.”
"Nuôi con buôn tảo bán tần,
Chỉ mong con lớn nên thân với đời.”
"Những khi trái nắng trở trời,
Con đau mà mẹ đứng ngồi không yên.”
"Trọn đời vất vả triền miên,
Chăm lo bát gạo đồng tiền nuôi con.”
V́ ḷng thương mẹ dạt dào, v́ nhớ đến công ơn bú mớm, sinh thành, nuôi nấng, nên người con luôn luôn tưởng đến mẹ:
"Chiều chiều ra đứng ngơ sau,
Ngó về quê mẹ ruột đau chín chiều.”
"Giữa đêm ra đứng giữa trời,
Cầm tờ giấy bạch chờ lời mẹ răn.”
"Trải bao gian khổ không sờn,
Muôn đời con vẫn nhớ ơn mẹ hiền.”
Đối với công ơn trời biển của mẹ, các người con luôn luôn t́m cách báo đáp ơn sâu nghĩa nặng và làm tất cả những ǵ có thể làm được để đền ơn mẹ:
"Mẹ già ở túp lều tranh,
Sớm thăm tối viếng mới đành dạ con.”
"Tôm càng lột vỏ bỏ đuôi,
Giă gạo cho trắng mà nuôi mẹ già.”
"Đói ḷng ăn đọt chà là,
Để cơm nuôi mẹ, mẹ già yếu răng.”
"Đói ḷng ăn trái ổi non,
Nhịn cơm nuôi mẹ, cho tṛn nghĩa xưa.”
"Dấn ḿnh gách nước làm thuê,
Miễn nuôi được mẹ quản ǵ là thân.”
"Vô Chùa thấy Phật muốn tu,
Về nhà thấy mẹ công phu chưa đền.”
"Nuôi con chẳng quản chi thân
Bên ướt mẹ nằm, bên ráo con lăn.
Biết lấy ǵ đền nghĩa khó khăn,
Lên non xắn đá, xây lăng phụng thờ.”
"Đây bát cơm đầy nặng ước mong,
Mẹ ôi, đây ngọc với đây ḷng,
Đây t́nh con nặng trong tha thiết,
Ơn nghĩa sanh thành, chưa trả xong.”
Ai không làm tṛn bổn phận người con đối với mẹ, th́ được nghe lời trách móc:
"Đi đâu bỏ mẹ ở nhà,
Gối nghiên ai sửa, chén trà ai dâng.”
V́ người con hiếu được t́nh thương của mẹ đối với con, những công lao mẹ đă trải qua để nuôi con cho khôn lớn, nhất là những hy sinh lo lắng của mẹ chiều chuộng con, săn sóc con, chịu cực khổ v́ con, nếu chẳng may người mẹ đă qua đời không con nữa, thời người con đau khổ xót thương là chừng nào.
Nhiều bài thơ đă nói lên nỗi ḷng của người con mất mẹ và sau đây là một nỗi ḷng của một thiếu nữ mất mẹ:
"Năm xưa tôi c̣n nhỏ,
Mẹ tôi đă qua đời.
Lần đầu tiên tôi hiểu,
Thân phận kẻ mồ côi.”
"Quanh tôi ai cũng khóc,
Im lặng tôi sầu thôi,
Để ḍng nước mắt chảy,
Là bớt khổ đi rồi....”
"Độ nhỏ tôi không tin,
Người thân tôi sẽ mất
Hôm ấy tôi sững sờ
Và nghi ngờ trời đất.”
"Từ nay tôi hết thấy
Trên trán mẹ hôn con
Những khi con phải đ̣n
Đau ḷng mẹ la lẫy.”
"Ḱa nhà ai sung sướng
Mẹ con vỗ về nhau
T́m mẹ con không có
Khi buồn biết trốn đâu.”
Hoàng hôn phủ trên mộ,
Chuông Chùa lạnh rơi rơi,
Tôi thấy tôi mất mẹ,
Mất cả một bầu trời!”
Dẫu cho người con thương cha không bằng thương mẹ, nhưng chẳng phải như vậy mà người con quên công ơn của người cha, v́ vai tṛ của người cha rất là đặc biệt trong gia đ́nh:
"Con có cha như nhà có nóc,
Con không cha như ṇng nọc đứt đuôi.”
"Khôn ngoan nhờ ấm ông cha,
Làm nên phải đoái tổ tông phụng thờ,
Đạo làm con chớ hững hờ,
Phải đem kính yếu mà thờ từ nghiêm.”
"C̣n cha gót đỏ như son,
Một mai cha mất, gót con đen ś.”
H́nh ảnh người cha tuy đă già rồi vẫn làm lụng nuôi con, cũng để lại trong tâm trí người con một nỗi biết ơn vô hạn:
"Cha tôi tuy đă già rồi,
Nhưng c̣n làm lụng để nuôi cả nhà,
Sớm hôm vừa gáy tiếng gà,
Cha tôi đă dậy để ra đi làm.”
Và cũng là một h́nh ảnh cảm động, khi mẹ đă mất rồi, người cha đóng vai gà trống nuôi con lo cho con uống sữa:
"Nghiêng b́nh mở hộp nút ra,
Con ơi, con bú cho cha yên ḷng.”
Tuy vậy, vai tṛ giáo dục trong gia đ́nh, người cha đặt nặng hơn, và giáo dục thường hay nghiêm khắc và như vậy ảnh hưởng tốt đẹp cho người con, khi được một người cha nghiêm minh dạy bảo, có tác dụng hơn người mẹ nhiều:
"Mẹ đánh một trăm, không bằng cha ngăm một tiếng.”
|
1
|
Kí hiệu:
:
trang cá nhân :chủ
để đă đăng
:
gởi thư
:
thay đổi bài
:ư kiến |
|
|
|
|