huongdao
member
ID 45751
09/19/2008
|
Trường sinh bất tử
Theo một câu chuyện thần thoại Hy lạp. Sivil là một người phục vụ trong đền thờ. Khi được hỏi muốn được thưởng công thế nào cho xứng đáng với công phục vụ của ḿnh, Sivil đă trả lời như sau:
- Xin cho tôi được trường sinh bất tử.
Thế là bà đă được như ư. Tất cả mọi người thân, bạn bè quen biết đều lần lượt ra đi. Bao nhiêu thế hệ đến rồi đi. Bao nhiêu nền văn minh xuất hiện rồi biến mất. Sivil vẫn tồn tại trước bao đổi thay ấy. Nhưng dĩ nhiên, dù không chết, thân của Sivil mỗi ngày cũng tàn tạ, nếp nhăn của thời gian cũng từ từ hiện lên trên mái tóc khuôn mặt của bà. Bất tử nhưng bà vẫn không tránh khỏi bệnh tật ngày càng gia tăng theo năm tháng. Không chết nhưng thân xác của bà ngày càng khô héo và nhỏ lại đến độ cuối cùng bà có thể chui vào một trong cái chai nhỏ. Chính trong cái chai nhỏ ấy mà một hôm có một người đă khám phá ra bà. Giờ đây, khi được hỏi, bà mong mỏi điều ǵ, bà Sivil trả lời:
- Tôi chỉ muốn chết.
Sivil đă xin được bất tử, bà đă được như ư. Giờ đây bà chỉ c̣n một nỗi khao khát là được chết.
Quí vị và các bạn thân mến,
Đông Tây, kim cổ, ở đâu và thời đại nào con người cũng tha thiết được trường sinh bất tử. Muốn được sống măi nên cho dù có khốn khổ cơ cực đến đâu cũng không ai muốn chết. Nhưng càng thêm tuổi th́ càng thêm chồng chất đau thương. Trường sinh bất tử mà không được trẻ măi là một gánh nặng. Chính v́ thế mà đối với người có niềm tin, sự sống trường sinh bất tử mà Thượng Đế hứa ban cho con người không diễn ra trên trái đất này. Trái lại trường sinh bất tử chỉ đến trong cuộc sống mai hậu mà thôi.
Để đạt được sự sống vĩnh cửu ấy, con người phải trải qua đau khổ và sự chết. Để được sống trường sinh, con người phải mất đi cuộc sống tại thế này. Đó là định luật được ghi khắc sâu trong bản tính con người. Toàn bộ cuộc sống của con người được xây dựng trong niềm tin và cuộc sống mai hậu ấy. Tuy nhiên, không v́ hướng đến cuộc sống mai hậu ấy mà họ xao nhăng đối với cuộc sống tại thế này. Trái lại, chỉ biết rằng: hạt giống của sự sống vĩnh cửu được gieo văi và nẩy mầm ngay trên mảnh đất cuộc sống chóng qua này mà họ lại càng ra sức làm việc và sống như thế nào để hạt giống ấy được trổ sinh tươi tốt trong ngày mùa sau hết. Chính v́ ư thức rằng: không thể đi vào cuộc sống vĩnh cửu mà không sống cuộc sống tại thế này một cách sung măn. Cho nên họ đón nhận từng giây phút chóng qua trên cơi đời này như một chuẩn bị cần thiết cho cuộc sống mai hậu. Đây chính là tinh thần lạc quan đích thực. Người thực sự sống niềm tin của ḿnh luôn biết nhận ra vĩnh cửu trong khoảnh khắc chóng tàn, luôn biết cảm nghiệm được hạnh phúc trong mất mát khổ đau, luôn biết t́m kiếm và xây dựng những giá trị vĩnh cửu qua những của cải tạm bợ.
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
Trang nhat