ncamtinh
member
ID 46459
10/17/2008
|
ĐÔI MẮT ( Phần I )
Cứ mỗi buổi chiều , tôi thường đi dạo trên con đường quốc lộ 91 , đoạn nằm giữa Châu Đốc và Long Xuyên , để nhớ về một bóng h́nh con gái , đă từng làm cho tôi nhiều mơ lắm mộng và c̣n tốn rất nhiều giấy mực . Tôi bước từng bước mà ḷng dạ cứ bồi hồi , xao xuyến và hồi tưởng lại những khoảnh khắc mà tôi cho là đẹp , cách nay cũng vừa tṛn sáu năm .
Trên con đường quốc lộ mà tôi đang đi , cũng đă từng chứng kiến sự hiện diện của tôi với nàng nên cũng thấu hiểu phần nào nỗi ḷng của tôi và cả hàng cây , bóng râm bên đường . Tôi bước thật chậm , cùng song song và xuôi ngược với tôi là những ḍng xe lưu thông trên đường và những con thuyền trôi nổi trên sông . Tôi rất nhớ nàng , đến nỗi khi nh́n những nữ sinh kia mà cứ tưởng tượng rằng nàng đang đối diện với tôi và đă đưa tôi vào cơn mộng mỵ sáu năm trước .
Khi con đường quốc lộ 91 đang trong giai đoạn nâng cấp th́ cũng chính giai đoạn này đă cho tôi những ấn tượng khó quên . Đó là đôi mắt và nụ cười của nàng . Tôi đang ngồi thư giản với những không gian xung quanh th́ nàng xuất hiện với tà áo dài trắng học tṛ , mái tóc phủ xoă bờ vai với đôi g̣ má ửng đỏ và tính nết dịu dàng trông thật đáng yêu . Thân h́nh nàng hơi gầy , hai bờ môi chúm chím mũm mĩm cười nh́n dơi về hướng tôi . Tôi tự hỏi với bao ư nghỉ trong đầu . Ơ ! Nàng này là con gái nhà ai sao mà xinh quá ? Chắc không phải là người xóm này rồi ?Hay là nàng mới chuyển đến đây chăng ? V́ làm đường nên mọi người mới đổ về ? Chắc là vậy rồi . Tôi đang bâng quơ th́ nàng hỏi tôi .
- Anh ơi ! Anh ngồi chờ ai vậy anh ?
Tôi trả lời :
- Ơ..tôi..không chờ ai cả mà chỉ ngồi ngắm ḍng xe cộ lưu thông cho đỡ buồn thôi nàng à !
Nàng hỏi :
- Xe cộ th́ có ǵ đâu mà ngắm hả anh ? Hay anh đang có tâm sự à ! Có phải không ?
Tôi trả lời :
- Nàng không biết chứ khi nh́n những ḍng xe lưu thông trên đường chúng giúp cho tôi có những ư nghỉ tốt hơn v́ chúng luôn tạo mới mà ! Phải ! Tôi cũng có tâm sự v́ con người khi đến tuổi trưởng thành ai cũng có những ư nghỉ cho tương lai của ḿnh .
Nàng hỏi :
- Vậy ! Anh c̣n đi học hay nghỉ rồi ?
Tôi trả lời :
- Tôi ngó nh́n nàng một chút rồi mũm mĩm cười buông câu nói . Tôi nghỉ cũng khá lâu rồi , đến nay đă gần bốn năm rồi đó nàng à !
Nàng hỏi :
- Vậy ! Anh có người yêu chưa ? Vợ con anh thế nào ?
Tôi thấy đôi má nàng ửng đỏ khi hỏi câu đó và tôi trả lời :
Tôi chưa có người yêu . Vợ con th́ c̣n rất xa vời lắm nàng à ! Hiện bây giờ tôi chưa có tương lai nên tôi chưa dám nghỉ đến .
Nàng nh́n tôi một hồi rồi nói :
- Sao anh không chọn cho ḿnh một nguời bạn gái ? Tuổi anh cũng đâu c̣n nhỏ nữa đâu ?Không khéo khi về già không có ai bầu bạn , chăm sóc đó nghe .
Tôi trả lời :
- Có ai mà muốn cuộc đời ḿnh cô đơn , lạc lỏng bao giờ . Loài vật c̣n biết réo gọi bạn t́nh huống hồ chi là con người có đầu óc , đôi tay , phải không nàng ?
Nàng trả lời :
- Dạ ! Anh nói phải lắm ạ ! Nhưng em cũng đến giờ phải đi học rồi . Hẹn anh chiều về ḿnh tṛ chuyện tiếp nhé ! Tạm biệt ! Tôi nói vọng theo nhưng tôi..tôi với nàng chưa có quen mà ! Làm sao mà ḥ hẹn được ? Tôi cứ ngớ ngẫn với câu nói của nàng lúc năy mà ḷng tôi vừa mừng và cũng vừa lo .
Tôi cứ trông chờ cho tới buổi chiều , để được gặp nàng , mong được t́m hiểu thêm về người con gái mà lần đầu tiên trong đời , tôi được gặp và tṛ chuyện .
(Hết phần I )
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
Trang nhat