ndangsonfr
member
ID 46917
11/01/2008
|
VIẾT ĐỂ NHỚ ĐẾN CHA
VIẾT ĐỂ NHỚ ĐẾN CHA.
Ngày một,tháng mười một là ngày lễ Các Thánh ở Pháp.Ngày đi tảo mộ để nhớ đến ngựi thân yêu đă khuất bóng.Hoa được bày bán khắp ngả đường và ngoài cửa các nghĩa địa….
Cha ơi ! Nơi chôn cất cha ở bên quê nhà.Con không đến nghĩa trang để thăm cha. Đường về quá xa.Cha hiểu không ?
Những ṿng hoa cho cha con vẫn để trong trí nhớ đó chứ.
Đă bao nhiêu năm rồi.Làm sao con quên được người thầy đầu đời của ḿnh ?
Hăy để con nhớ đến cha và biết cách nói chuyện với cha ở một khoảng đời con đang sống.
1.
Nghĩ đến cha là con nghĩ đến khuôn mặt chữ điền và ánh nh́n nghiêm khắc. Mà cha nghiêm nghị với riêng con cũng phải thôi..V́ con đă làm nhiều điều mà cha không đồng ư lúc con c̣n bé dại.
Con c̣n nhớ những tháng năm mặc quần ngắn ở tiểu học . Con khoảng 7,8 tuổi ǵ đó,con đă đứng khóc ngoài cửa trường v́ bị lũ bạn bắt nạt,chúng đă xúm vào tụt quần con .
Cha đến đón thấy vậy đă mắng con một trận khi vừa về đến cửa nhà :
- Con trai hư ! Cấm hèn như thế.Cấm khóc.Phải t́m mọi cách để chống lại chúng.
Thế là cha xách cổ con vào trường học vơ để biết cách chống lại cái hèn bé tí tẹo.
Con c̣n nhớ cái lần con xém chết khi tinh nghịch leo lên nệm trước của chiếc xe hơi đầu tiên của cha,loay hoay thế nào để chiếc xe tụt dốc lao xuống bờ sông trước mặt ,may mà xe đâm vào gốc cây để con dưọc nghe cha mắng một trận nên thân.
Vậy mà đi đâu,cha vẫn dắt con đi theo như cái bóng. Đi nhổ răng,con đă vùng vằng đóng kịch khóc ầm ĩ,cha đă phải dụ khị mua súng nước,mua xe hơi bằng nhựa và cha dỗ dành….
Con biết rơ cha là ngựi kiên nhẫn và muốn toàn thiện
( perfecsionniste ) khi cha một ḿnh tập kịch trong bóng đêm.Ngày đó ngoài nghề chơi nhạc ở các đài phát thanh,Tv ,thâu băng đĩa ,cha c̣n nghề diễn kịch trên sân khấu.
Lúc ấy,c̣n bé tí,con chẳng biết cha diễn vai ǵ nhưng cứ mỗi đêm cha cầm bản kịch đi tới đi lui trên sân vườn .Con đă rời pḥng đứng sau cách cửa hé,ŕnh nh́n cha lẩm bẩm.
Ngày diễn trên sân khấu, đi với mẹ,ngồi ở hàng dưới thấy cha bị người đàn ông cầm ghế phang vào đầu,con đă hét lên và khóc nức nở .
Mẹ đă ôm lấy để trấn an ;
- Con ! Bố đóng kịch mà.Không sao đâu.Nín !
Thế ư ? Làm sao con biết được trong bộ óc non nớt ?
Có lần cha bị ngựi ta chen lấn đè lên người khi dắt con đi xem một trận đá banh,cha đă ṿng tay che chở con và con biết cha đau và sợ lắm.Cả đêm ấy,con đă khó ngủ v́ cảnh tượng họ dẫm lên ngựi cha.
Con nhớ cha nhiều lắm,nhất là những lần đứng thẩn thờ chờ cha đến đón ngày cuối tuần ở trường nội trú ( Ngày đó,con hay phá phách,ngỗ nghịch và cha đă gửi vào trường ḍng các Sœurs để thuần tính ! )
Mỗi lần cha đến là con run lên v́ biết sắp được về với gia đ́nh.Và mỗi lần như thế là con hứa sẽ ngoan.Ngoan như những ḥn bi trong túi quần.Cha biết không ? Những ḥn bi ấy là ngồn an ủi mỗi khi đứng chờ cha rất lâu .Chỉ sợ cha quên không đến đón con….
Cha ơi ! Mỗi lần như thế,con sung sướng ngồi đằng sau xe để áp má lên bờ lưng rộng của cha và hít ngửi mùi cha thương yêu.
Mỗi ngày con mỗi lớn để đi theo cha đến các pḥng thâu nhạc.Con ngồi yên ngắm cha bận rộn bên các bạn nhạc sĩ,ngắm h́nh tượng kiên nhẫn tập đi tập lại một bản nhạc.Và cha làm con mê nhạc và cái thế giới d́u dặt đó .
Từ sân quay của đài truyền h́nh đến các sàn nhảy của các pḥng trà mà cha chơi nhạc.Con bắt chước cha mê say âm nhạc nhưng con đă không chịu nổi tiếng kèn saxo của cha mỗi khi cha tập những bản jazz mới …
Con đă bỏ ra vườn bắn bi,bán ná và chơi những tṛ chơi khác của trẻ con. …
Thế giới nghệ thuật của cha đă có nhiều cái lạ để thu hút thằng bé.Nó như một chú chó nhỏ ṭ ṃ theo sát chủ.Nó đă bắt chước cha nằm ḅ ra đất để ngắm nghía những tấm ảnh đen trắng mà cha thực hiện cho các nghệ sĩ thời ấy ..Nó vẫn c̣n nhớ những tấm chân dung của Thanh Lan ,Ngọc Minh,Giao Linh,Thẩm Thúy Hằng…mà cha nó đă chụp với tất cả góc cạnh của đam mê.
Thế giới riêng của cha đă có tiếng hát của những bạn bè ca nhạc sĩ..Mỗi lần thâu xong một băng đĩa cho Nhật Trường,Phạm Duy ,Duy Khánh,Khánh Ly …là cha lại vác về ngồi yên thưởng thức hàng giờ ,con cũng yên lặng ngồi yên nghe và nh́n ngắm cha.Con cũng từ từ hiểu được thế nào là cách ḥa âm để cứu vớt một giọng hát c̣n non nớt.
Con đă ŕnh nghe cha bàn thảo cung cách ḥa âm với chú Văn Phụng ( người mà cha cho rằng có tŕnh độ ḥa âm và viết nhạc rất tây phương thời ấy ) Con chiêm ngưỡng cha lúc cha say sưa chơi nhạc với một Nguyễn Ánh 9 ( ngựi mà cha nói là tay pianist tuyệt hảo,thần tượng và cũng là Xếp ban nhạc của cha ở pḥng trà )
Cha nói với con :
- Lớn lên ,cấm con làm nhạc sĩ !
- Thế Ba muốn con làm ǵ ?
- Con sẽ là Linh Mục
Con đă nhăn như bị và đă phản đối kịch liệt.
Con quên cả cái sợ ông thầy đầu tiên khi nói :
- Con thích làm ca nhạc giống cha,hoặc làm phim ảnh…..con thích văn nghệ giống ba !
Cha ph́ cười,giả giọng nghiêm nghị :
- Thế giới của nghệ sĩ hư hỏng lắm.Ba sợ….
Con không hiểu cha sợ cái ǵ ? Cha đă không hư hỏng rượu chè,nghiện ngập giống bao người lỡ bộ khác. Cha không uống rượu,nợ nần ,chỉ có cái tật xấu là hút thuốc….
Những lần sau đó,cha dắt con đi dự những buổi thâu băng dĩa và nghe nhạc ở các pḥng nhà dancing thường hơn.16,17 tuổi của con,cha vẫn nghiêm nghị,cứng rắn để uốn nắn con.Cứng rắn đến độ cho con một cái bợp tai nên thân khi con bị ông Sư Huynh quở mắng ngổ nghịch ở bậc trung học.
Cha tát con truớc mặt Sư huynh Lasan và dọa :
- Miễn theo cha vào pḥng trà cuối tuần….
Ấy chết ! Điệu này thi đời buồn quá !
Con vẫn nghĩ cách làm cha xuôi ḷng để quên điều cha hăm dọa.Con rửa xe,con thay dầu nhớt xe,con đấm bóp cho cha mỗi lần cha mệt mỏi người . (Luồn cúi cha để đạt điều ḿnh thích đâu có ǵ là xấu ! )
Theo sư phụ đă lâu ,con học được cách nói thẳng những điều ḿnh nghĩ và cách luồn lách để làm điều ḿnh muốn thực hiện.Học thêm cách đứng thẳng người khi đối dầu với nghịch cảnh,với trách nhiệm.
Cha ơi ! Thầy ơi !
Con chỉ tiếc một điều là cha mất quá sớm để con có thể ŕnh ṃ học thêm nhiều điều ở cha.
Cha làm việc quá nhiều, lo lắng quá nhiều với chứng bệnh hyper tention và giấc ngủ đă lấy mất cha đi.
Con đă đứng ở cuối giường nhà thương để mân mê bàn chân cha khi bác sĩ lắc đầu chịu thua. Con khóc và thấy nóng bừng mặt mũi trước một thế giới sụp đổ.Cha đă chưa nói lời sau cùng với con .Và con chưa học hết bài bản của cha mà.
Làm sao con có thể vững trăi và làm người lớn với năm con 18 tuổi ?
18 tuổi để mỗi ngày ra mộ cha ngồi yên.
Mỗi lần như thế,con đă viết cho cha . Viết như nói một ḿnh.Viết xong rồi con bật lửa đốt trụi lá thư với những ḍng nước mắt.
Viết mà không thấy phản ứng vui buồn của cha như ngày nào cha bật cười khi đọc bài thơ,bài văn đăng báo lần thứ nhất của con.
Viết mà không có sự hồi âm góp ư của cha.
Nhưng con biết.Cha vẫn sống,vẫn hiện diện trong con đấy chứ.Mỗi ngày,khi con nghe nhạc.Khi con đọc sách và mỗi khi con nghĩ đến cha như thế này.
đăng sơn.fr
…à toi,père.Mon héro.Mon Idole.
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
|
bienhong
member
REF: 401035
11/01/2008
|
Anh Đăng Sơn thân mến !
Em xin được chia sẻ với anh khi đọc hết tâm sự nầy
Em xin chia sẻ với anh ngày các Thánh Nam nữ,này lễ các Đấng Linh Hồn ..mong anh đừng buồn
Anh đă có một người cha,người thầy đă lo cho anh mẫu mực
Thầy anh vẫn c̣n bên cạnh và lo lắng cho anh mổi khi anh nhớ
đến Thầy,và Cha của anh cũng đọc được ḍng chử nầy
Em Chúc anh vui và an lành ..
Ai trong ta cũng có một người Cha,người Thầy,để noi gương theo
Dù Người thân của ḿnh đă về cơi thiên đàng,nhưng vẫn măi bên
cạnh ḿnh
|
|
ndangsonfr
member
REF: 401038
11/01/2008
|
ừ,chiều nay Nhóc đi viếng nghĩa địa sẽ đọc thêm kinh cầu nguyện cho linh hồn cha của anh Đăng Sơn. C̣n anh, có muốn Nhóc cầu nguyện riêng cho anh điều ǵ không ? hi hi. Bữa nay là ngày lễ các Linh Hồn nè....Mà nói ǵ th́ nói, bây giờ anh cũng là đàn ông đường hoàng rồi đúng không ? Nhóc thấy cha của anh đang mỉm cười trên thiên đàng ḱa, ông nói " Cái thằng này khá thật ! Ngày xưa ḿnh chỉ có mỗi má nó thương ḿnh thôi " .hihi
Chúc buổi sáng vui vẻ đến với anh nha.
@Yubi.
|
|
taolao
member
REF: 401041
11/01/2008
|
Tôi đă đọc những tâm sự của anh và hiểu anh thêm 1 tí. Tôi cũng như anh, Cha tôi mất sớm từ khi tôi mới biết đi. Đi đâu người ta cũng nói "Con không cha như nhà không nóc". Sau này khi lớn khôn tôi rất thương Cha biết bao. Tôi thương Cha bao nhiêu th́ tôi thương Mẹ tôi bấy nhiêu v́ Mẹ tôi phải làm thêm một việc phải thay Cha dùi dắt tôi đến ngày hôm nay.
Bài viết của anh nói và cũng như nhiều phụ huynh trong giới ca sĩ không thích con cái ḿnh theo nghề ḿnh v́ sao vậy? Bộ nghề ca hát có vấn đề ǵ khuất mắc chăng?
Chúc anh luôn vui.
|
|
ndangsonfr
member
REF: 402077
11/05/2008
|
Cám ơn BienHong,Taolao,Yubi đă ghé đọc bài
Chúc các bạn vui
thân mến
đăngsơn.fr
|
|
ndangsonfr
member
REF: 402301
11/07/2008
|
NHÂN CHỨNG.
Ngày gần cuối tuần.
Hẹn người này,người kia ở nhiều điểm hẹn,nhưng điểm
hẹn cuối cùng để có thể gặp nhau là căn lầu ở giữa phố.Nhóm người họp nhau ở nhà vợ chồng Du chỉ vỏn vẹn dăm ba người : Ông bạn già,Bs về hưu,vợ chồng cô em gái và người bạn đời,nạn nhân, của tôi.
Cuộc nói chuyện thân mật được bắt nguồn từ một bài viết về cha tôi mang tên : Viết Để Nhớ Đến Cha . Và lẽ tự nhiên là tôi trở thành một nhân vật đứng trước vành móng ngựa ở phiên ṭa của bạn bè và người thân.
Tôi phải ngồi lắng nghe và tôi phải nói để viện dẫn một vài vấn đề.
Vấn đề đến từ tôi khi hành sử trước đời sống vật chất và tinh thần. Cái ‘’ Tôi ‘’ một ḿnh đă khiêu khích để những cái Tôi khác phản ứng theo kiểu Parler,c’est vivre – Nói là Sống !
Anh bạn Du nói :
- Ông là một thằng khó chơi và rất rắc rối ! Ông có tội độc tài,hung hăn trưóc nhiều vấn đề…..
- Sao bồ biết ?
Du cười nhè nhẹ :
- Đọc mấy bài viết th́ biết chứ sao ?
Tôi thừ người ,trố mắt ngạc nhiên đến độ không tưởng.Vậy sao ?! Tôi đă quá chủ quan khi nghĩ thằng bạn ḿnh nghiêng nặng về khoa học với cái nghề dược. Thấy Hắn khô khan như khúc gỗ th́ đọc những bài ḿnh viết để làm ǵ ? Và tôi đă cho rằng hắn viết thư mail cho bạn cũng khô cứng như đá với chỉ vài dấu phẩy,dấu chấm !
Tôi nh́n hắn rất lâu và thử t́m hiểu bạn qua câu hỏi :
- Bạn đọc về cái ǵ khi tôi viết ?
- Đễ hiểu cái áp đặt ư nghĩ của ông và hiểu rằng ông đă không sống ḥa đồng với bạn bè. Ông chỉ thích sống một ḿnh với ông.Nhất thể và khó chơi !
Tôi nghĩ rằng Duy nói đúng và tôi cảm động khi bạn đă bỏ th́ giờ để đọc và phân tích nội tâm của người viết.
Ông bạn già tên Tuy rời bài ‘’ Viết để nhớ đến Cha ‘’,trở lại bàn ăn,nh́n tôi và ông nói :
- Anh nghĩ em đă sống theo một khuôn mẫu áp chế và em sẽ rập khuôn theo h́nh tượng của cha ḿnh.Cái tôi của em quá lớn.Chú mày hăy đậy bớt nắp cái ‘’ tôi ‘’ lại để có thể dung ḥa với ư nghĩ của người khác.
Cô em gái xen vào :
- Anh ấy chỉ có thể sống một ḿnh trong cơi hoang vắng !
Cả bọn đều tán thành lời cô em làm tôi sợ !
Tôi sợ là điều dĩ nhiên dù đă cố gắng đùa bỡn :
- Chừng 10 năm nữa anh sẽ đi tu.
-
Cả bọn ồn nháo lên như cái chợ vỡ :
- Khi đi tu,cấm mang theo computer để viết.Phải giữ ḷng thanh tịnh ở chỗ tịch mịch.Cấm làm thơ ca tụng t́nh yêu.Cấm bén măng chuyện trần gian.
- Tu hú th́ có.Ḷng gian tà đầy xác thịt.Tâm không tịnh th́ tu thế nào được ?
Ông bạn già cười ha hả :
- Không cho nó viết lách,nó chỉ héo khô mà chết !
Bà bạn đời đổi giọng nghiêm nghị :
- Suy nghĩ như ông ấy chỉ làm ngựi khác khó sống chung.Thế nào rồi cũng cô độc !
Phiên ṭa kiểu thân mật này làm tôi đỏ mặt sượng sùng trong với cảm giác vừa vui ,vừa cáu.
Làm sao ta thấy ta rơ ràng bằng người ngoài với cái nh́n và sự suy nghĩ riêng tư của họ ? Họ thấy tôi lẻ loi,không chịu nhập bầy giữa những đám tiệc với bạn bè,tôi có tật hay bỏ ra ngoài đi dạo một ḿnh khi muốn tránh những cuộc nói chuyện làm nhàm vô bổ…Họ thấy tôi uốn nắn lề lối với những đứa con và thấy tôi quên rằng : Ḿnh và con cái là những bản thể khác biệt.Lề lối quân kỷ của cha ông th́ làm sao bắt con cái phải giống như ḿnh để chấp nhận ?
Ông làm sao bắt buộc được mọi người phải suy nghĩ và sống như ông ?
Ông rút ḿnh trong cái vỏ nội tâm và ông đă phạm lỗi hung hăng trong cách lư luận của ông ! Ông đă …Ông đă….
Ừ, ừ…Dạ ,dạ trước nhũng lời chỉ trích. Đành trả lời trong một phạm vi rất giới hạn. Đành cười cười khi không c̣n lời lẽ nào hay hơn để phân trần.
Đành thế vậy . C̣n phải học thêm mà.Học thêm ǵ ở một khoảng đời ? Học dằn xuống cơn nóng giận bốc lửa.Học cách nói dịu dàng để t́m được vài thỏa ước với người ,với ḿnh.Học cách trầm ḷng để suy nghĩ một cách trung dung,và để có thể viết….
Viết ǵ ? Viết để làm ǵ ?
Để kể chuyện ḷng,chuyện đời hay để cao ngạo,khoe khoang,hợm hỉnh với cái tôi đáng ghét, đáng xử bắn ?
Viết để làm đẹp ḷng hết thảy mọi người ? Hay viết để châm biếm đời và chua cay với cái tôi của ḿnh ?
Rắc rối để làm chi ?
H́nh phạt và phần thưởng dành cho kẻ viết là điều ǵ ?
– Sung sướng,thoải mái hơn hay là chỉ gây phiền năo ? Đời chưa đủ gây cấn ,phức tạp hay sao mà lại chuốc thêm oái oăm vào người ?
Cái tôi một ḿnh và những cái tôi khác ơi !
Có thể nào ngừng nói về cái tôi rất tệ hại của ḿnh để chỉ viết để ca tụng cuộc đời và thấy đời đẹp như hoa ?
Nghĩ lại ,thấy tội nghiệp cho những người đă dằn vặt với nội tâm khi viết.
Viết để làm ǵ ? Và khi nào th́ nên ngừng viết ?
Vĩnh viễn .
đăng sơn .fr
- Viết giữa đêm như một cách xưng tội.
….. à vous,mes amis.Et à toi,femme de ma vie.
( Bài trích từ : Viết Để Làm Ǵ ? - )
|
|
ndangsonfr
member
REF: 521462
02/17/2010
|
.....
VIẾT CHO THẦY .
Những ngày đầu Xuân,người ta hay chúc tụng nhau.Con nhớ đến thầy và ngồi vào bàn giấy dể gơ phím chữ - Rất nhanh để viết lời chúc tụng Thầy.
Con đă viết được khoảng 20 hàng chữ để tâm t́nh vớí thầy.Con nhớ Thầy.Người Cha Yêu Quư đă ra đi quá sớm.
Vừa đọc lại điều ḿnh vừa viết th́ " tai nạn" xảy đến !
Con đă bấm nhầm một cái nút khỉ gió của bàn chữ và những điều đă viết từ Tâm đă biến mất !
Con giận lắm !
Mà thôi.Step by Step ! Con sẽ có th́ giờ nói chuyện với thầy trong vài ngày sắp đến.......
BÂY GIỜ CON TẮT MÁY ĐI LÀM.
Chúc Thầy ngủ ngon.
đăng sơn.fr
7h51.Am
|
|
bienhong
member
REF: 521724
02/19/2010
|
Anh Đăng Sơn ơi !
Đầu Xuân, cho em chia sẻ nổi nhớ và niềm thương yêu về Người Cha của anh.
Cũng như anh,h́nh ảnh của Ba em và những kỷ niệm đẹp thời c̣n thơ ấu vẫn măi
măi tồn tại sâu đậm trong trái tim và trí óc nầy . Có bao giờ phai nḥa h́nh
ảnh người Cha
yêu quư và đáng kính . Người đă luôn chăm sóc,lo lắng cho con tháng
ngày ......
Mong anh đừng buồn nữa ,Chúc anh luôn vui và an lành trong t́nh thương của Cha.
Cha vẫn măi bên cạnh chúng ḿnh dù Người đă vắng đi ở cơi tạm nầy ..
Lạc Mất Mùa Xuân 02/19/10
thân mến,
bh
|
|
bienhong
member
REF: 521820
02/19/2010
|
|
|
ndangsonfr
member
REF: 597279
04/22/2011
|
VIẾT ĐỂ KHỎI PHẨN NỘ.
Cha thân yêu !
Đă lâu con không trở lại chủ đề này để viết cho cha.Con đă có những lư do riêng để tạm ngừng chủ đề này cho dù con vẫn nhớ đến cha hằng ngày ở lời nguyện của con mỗi đêm.
Cha biết không ? Sáng nay sau bữa quà sáng và màn múa máy tay chân tập thể dục ngoài vườn,con đă chúi đầu vào xấp giấy tờ trên bàn giấy ,sau đó con đọc vài bản tin khá tồi tệ ở Net.Có những mẩu tin tức đă làm con phải nhăn mặt và dĩ nhiên cũng có nhũng bài viết khác ở các Diễn Đàn cũng làm con bật cười vui.Vui cũng có khi v́ những câu viết ngộ nghĩnh khôi hài từ cái châm chích,chế diễu...Có cả cái tit bài tên là : " Xấu Xí Cũng Là Cái Tội " của một cô gái trẻ đă than thở ,khóc lóc...( Đọc thấy mà tội nghiệp cho sự suy nghĩ khá ấu trĩ và thiếu chiều sâu của tâm hồn...) Mà thôi.Con không nhắc lại những điều đó để làm ǵ.Chỉ bận ḷng,vô ích mà thôi.
Con đă dùng th́ giờ để viết một bài thơ về sự phẩn nộ của riêng con trong cái nh́n về t́nh thế ở đời sống này.Khi bài thơ nổi giận đă làm xong,con đang viết cho cha về những ǵ con đă muốn tâm t́nh với cha bằng giọt nưóc mắt .
Và chưng hững thay,ngón tay út bên trái của con đă bấm nhầm một cái nút trên bàn phím để bài viết cho cha của con biến mất.
Con lặng cả người ! Con bực bội đứng lên ,ngồi xuống để bắt đầu viết lại.
Cha ơi ! Con đă mất đi khoảng 30% sự can đảm và nỗi kiên nhẫn thường trực.Con sẽ viết lại điều ǵ cho cha để nhớ đến cha ?!
Trong khi chờ đợi ,con lấy hết sức can đảm và kiên nhẫn để viết lại,cha thử đọc những lời rất buồn dưới này của con nhé,cha ơi ! ...
CÓ PHẢI LÀ TA ĐANG PHẨN NỘ
1.
Sắp xếp thời gian vào một xó xỉnh
Tôi ngồi xuống,lặng tĩnh để viết cho em
Những điều mà tôi chưa hề viết
Những điều mà tôi đă thâu nhặt được sau bao nhiêu năm tháng
( Tôi đă đọc khoảng cả triệu trang sách
Đọc như một con mọt sách dại khùng,điên loạn
Đọc những lời của các bậc vĩ nhân,của những thánh hiền tạo nên tư tưởng
Đọc cả những điều vô nghĩa,tệ bạc và gian dối nhất của trần gian
Từ những trang sách báo cÓ khi mua về,có khi nhặt được ở một góc thùng rác
Đọc để thấy vẫn c̣n chữ để đọc...)
Mỗi buổi sáng,tôi click vào google gọi Web
Tôi đọc những bản tin chém giết tồi tệ
Bom ḿn nổ ở Lybie,ở A phú Hăn,ở Israel
Súng bắn chết người,ḿn cưa đứt chân người,lửa thiêu xác người trên những vỉa hè
Đọc để thấy bụi phóng xạ từ ḷ nguyên tử lực
Để thấy con người đang sống giữa lưng chừng của cái Ảo và Thật.
Đọc và nhiều khi phải ngừng lại để suy nghĩ và bắt kịp cái suy nghĩ của ḿnh
Ở thời đại điện tử và của cấu trúc Internet này
Người ta có khi ngại ngùng khi suy nghĩ
Con người tận dụng tối đa những sự tiến bộ của vật chất tân tiến
Để đưa nhau đến một thảm họa không thể chối căi được
Người ta đang hàng loạt đốn rừng để khai phá,để làm giấy,làm đường xa lộ...
Người ta vứt hàng loạt - có thể nói là 2/3 số lương thực v́ đă sản xuất quá
độ trong khi ở những chỗ trên trái đất này đang thiếu ăn,thiếu nước
Và ....
( tôi tạm ngừng ở hàng chữ này để sửa soạn cho sự phẩn nộ,tận cùng... )
....
Cha thân quư !
Con phải tạm ngừng viết để lo việc đời,việc gia đ́nh.Con sẽ trở lại để nói chuyện với cha.Con nghĩ là cha đă có đủ th́ giờ để nghe con nói với cha.
đăng sơn.fr
|
1
|
Kí hiệu:
:
trang cá nhân :chủ
để đă đăng
:
gởi thư
:
thay đổi bài
:ư kiến |
|
|
|
|