duychi
member
ID 47827
12/06/2008
|
Số Mệnh
Nếu đứng trước: toàn vẹn ...đổ vỡ , Hạnh phúc ....đau khổ , Sống ...chết
Tôi phải suy nghĩ và giải quyết ra sao ? đó là những điều tôi chưa thể thật sự nghĩ ra ..nhưng ít nhất tôi sẽ tự an ủi cho chính mình , đó là " Số Mệnh"
Trời Paris đã vào xuân , những hàng cây bên đường bắt đầu hồi sinh , thân cành mọc mầm ươm lá sau một mùa đông ngủ vùi bất động
thời tiết thật lạ lùng , buổi sáng tươi mát, chiều tối thì oi ả không một cơn gió
Tôi khoát vội cái áo rời khỏi nhà , lái xe hướng thẳng về phía sông Seine
Vẫn quán càfê quen thuộc , đường phố tấp nập người qua lại , người bồi bàn mang đến cho tôi ly càfê như thường lệ , đảo mắt nhìn, cách tôi không xa , chỉ vài ba bước , một người con gái á đông đang trầm ngâm lẻ loi bên tách càfê với đôi mắt thật buồn long lanh , nhìn hình dáng và khuôn mặt , tôi đoán tuổi cô ấy độ chừng 25...30
lứa tuổi mà theo tôi cho là : mặn mà thời con gái
Bất chợt cô gái ngẩn đầu nhìn tôi ..tôi có cảm giác như mình bị bắt quả tang đang làm chuyện mờ ám , cô ta mỉm cười chào ..tôi gật đầu đáp lễ
Bỗng dưng cô ấy hỏi tôi bằng câu tiếng pháp ..: anh là người Việtnam ? ..vâng tôi là người Việtnam ...một giọng nói VN thật rõ vọng về phiá tôi ....Không biết sao tự nhiên tôi mong có một người bạn để tâm sự trong lúc này ...bưng ly càfê tôi tiến về phía cô gái
Xin phép cô ...Anh cứ tự nhiên
Tôi ngồi vào chiếc ghế đối diện và hỏi ..
Cô qua Pháp lâu chưa ?
Thay vì trả lời , cô ấy hỏi ngược lại ...xin lỗi , Anh tên gì ?
Tôi tên Phong , họ nguyễn ..còn cô
Tôi là carole ..tên cúng cơm ..Linh Hân ..họ Bùi ..Hân qua Pháp cùng cha mẹ từ lúc 12 tuổi ..tôi mỉm cười vì câu nói dí dỏm
Anh lập gia đình chưa ?
Tôi đã lập gia đình .. nhưng ly dị cũng hơn 10 năm rồi ..tôi trả lời
Thành thật chia buồn với anh , cô ta nói
Im lặng một lúc , nhìn thẳng vào tôi , với giọng nói trầm buồn
Hân chưa lập gia đình nhưng cách đây không lâu , Hân đã phá vỡ hạnh phúc để ôm lấy khổ đau ...Hân hủy hoại sự toàn vẹn để đón nhận đổ vỡ ..và ...
nói đến đây cô ta rướm nước mắt một khoảng không vắng lặng khó mà diễn đạt giữa tôi và cô ấy
Tôi tự hỏi ..chắc cô ta có điều gì đau buồn lắm ?
cầm cái muổng càfê , cô ta gõ nhè nhẹ lên bờ môi rồi lên tiếng :
Hân rất thích quán càfê này ...Hân thường hay ghé vì mùi vị càfê ở đây thật thơm ngon đặc biệt..hình như Hân thấy anh nhiều lần vào đây ?
Tôi trả lời : đây là quán càfê quen thuộc tôi vẫn thường đến sau giờ làm việc ..chỗ tôi ngồi ở phía bên kia , cái bàn khuất sau cánh cửa ..cô thường ngồi ở đây nên tôi không thấy,mỗi người cùng một sở thích ..hôm nay đông người quá nên đành ngồi ở đăy , không ngờ được quen biết với cô
À lúc nãy mình nói tới đâu rồi nhỉ ? cô ta hỏi
Tôi nhắc lại : Hình như cô có chuyện không vui ? xin lỗi
ngẫm nghĩ đôi chút , thay vì trả lời cô ta nói :
Có bao giờ anh đối diện với "sống và Chết " chưa ?
Không chờ tôi trả lời cô ta tiếp tục nói với giọng thật buồn :
Hân sắp chết rồi đấy ...có thể trong một tháng , một tuấn hay vài ngày tới ...và cũng có thể đêm nay Hân sẽ ngủ một giắc vĩnh viễn không bao giờ thức dậy
Cô đừng nghĩ bi quan như vặy , mà chuyện gì đã đến với cô ?tôi ngắt lời
Hãy để Hân nói ...Hân đang mang trong người một căn bệnh mà khoa học tiến bộ ngày nay cũng đành phải bó tay , đó là ..Ung Thư
Hân bị ung thư não bộ ..một cục bứu trong đầu đang phát triển ..thỉnh thoảng cục bứu nó hành , Hân đau chịu không nổi
Ở nhà thương bác sĩ nói : họ có thể giúp Hân kéo dài mạng sống thêm vài tháng
nếu Hân chịu vào nhà thương điều trị bằng phương pháp dùng tia laser làm cho cục bứu chậm phát triển ..nhưng Hân đã từ chối ..ba me Hân đã khóc hết nước mắt vì Hân
Hân đã chọn con đường ngắn nhất để kết thúc cuộc đời mình
Sống thêm vài tháng hay Chết trước vài tháng ..nào có ích gì ..hơn nữa Hân chẳng có gì phải trối trăn ..phải làm trước khi chết ..Hân chỉ buồn bỏ ba mẹ ra đi thôi ..tại sao mình lại sợ chết ..tại sao mình lại mong kéo dài sự sống ..khi mà sự kéo dài này chỉ là đau khổ , tuyệt vọng ,mang thêm gánh nặng buồn đau cho cha mẹ người thân ..và rồi ngày ngày mình vẫn phải chờ đợi cái chết đến với mình từ từ ..này anh ...Hân đang đón nhận một cách hoan hỷ cái mà người ta gọi là " trở về với cát bụi "
Tôi nhận thấy một nụ cười héo hắt bất hạnh đọng trên môi cô ấy
Tôi thành thật mong được chia sẻ nỗi đau buồn cùng với Hân ...xin được gọi tên cho thân mật ..Hân thật cam đảm ...Hân bệnh như thế này còn có thể lái xe một mình đi uống càfê ?
Hân đi bộ ..nhà Hân cách đây chỉ khoảng 100 mét ..nếu Hân bị đau về không được , Hân sẽ phone ..người nhà đến đón ..hoặc gọi xe cứu thương ...ông chủ tiệm càfê cũng quen biết gia đình Hân , nếu xảy ra chuyện họ sẽ giúp
Điện thoại reo ..tôi nghe tiếng Hân ..vâng vâng ..dạ dạ ..tắt phone ..
Hân phải về đây khuya rồi ..ba mẹ mong ...
Hân ra dấu người bồi bàn tính tiền nhưng tôi ngăn lại :
Ly càfê này , tôi mời Hân
Hân lẳng lặng đứng dậy nói lời cám ơn chúc sức khoẻ ..
Tôi mong Hân được nhiều may mắn , bình an , bệnh tình sẽ tan biến
Hân mỉm cười : mong là thế anh ạ ...hy vọng ..có một phép lạ
Tôi tiễn Hân rời khỏi tiệm ... bước chân Hân chậm chạp .. mệt mỏi ...tôi đưa Hân về đến tận cửa nhà ..vẫy tay chào ..bóng cô ấy từ từ khuất sau cánh cửa
Ngước mặt nhìn trời đêm , trên cao ... biết bao vì sao lấp lánh , tôi cố tìm .. vì sao nào là bổn mệnh cô ấy ? ...có lẽ nay mai thôi ..giữa đêm đen ... sẽ có một vì sao lu mờ lịm tắt dần dần , sẽ rơi nhanh thật nhanh về một phương trời xa thẳm nào đó
Xin cám ơn một vì sao kém may mắn, xin cám ơn người bạn mới quen đã thố lộ tâm tình dù chỉ là lấn đấu tiên gặp gỡ ..có lẽ đêm nay cô sẽ ngủ ngon bởi vì cô đã nói ra được những nỗi niềm u uẩn mà cô đã đè nén trong lòng từ bấy lâu nay ...
nếu một ngày nào đó .nỗi bất hạnh đến với tôi như ngày hôm nay cô đang cưu mang ..quả thật tôi chưa biết phải làm sao .nhưng chắc chắn một điều , tới lúc đó ..tôi sẽ nhớ đến cô rất nhiều...nhớ lòng cam đảm , sức chịu đựng kiên cường của cô ...để tôi có một quyết định thật sáng suốt và rõ ràng cho mình ....tôi đang cầu nguyện cho cô .cho chính tôi ...và cho tất cả người thân bạn bè trong lòng tôi quý mến .mãi mãi được an lành ,vui vẻ.... một vì sao sẽ rơi rụng ..tôi biết ngày đó sẽ đến ..nhưng ngàn lần không ..vạn lần không ..tôi chẳng bao giờ muốn thế
" Một đêm buồn , viết về một vì sao lu mờ kém may mắn "
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|