cogaicodoc
member
ID 50870
04/03/2009
|
Tình yêu của tôi đã đóng cửa...
Thế là cuối cùng anh cũng sắp lấy vợ...
E vô tình thấy được hình anh chụp hôm đám hỏi trong 1 blog của vợ chưa cưới..
Nhanh thật...thế là 1 năm xa nhau...chưa đủ để e quên anh và bắt đầu cho 1 mối quan hệ mới...
E biết anh chẳng thể chờ em...vì e còn quá nhiều dự định...còn cả 2 năm nữa e mới được tốt nghiệp...em còn phải phấn đấu rất nhiều...e còn muốn học lên cao...còn muốn đi rất nhiều nơi...trong khi anh đã không thể chờ đợi...
Em lạnh lùng và dửng dưng lắm đúng không anh...trong khi anh thì quá nhiều tổn thương...còn e thì lại nhẫn tâm chẳng muốn xoa dịu...quen nhau cả năm trời...chưa bao giờ e biết cầm đt lên để nhắn cho a cái tin trước...lúc nào cũng là anh chủ động...
Em đã coi anh là thứ gì đó chẳng có ảnh hưởng trong cuộc sống...xa anh...e vẫn đi học...đi chơi...rất vui vẻ...dẫu rằng có nhiều đêm e đã khóc...nhưng 1 đứa như em...làm sao có thể nói rằng em nhớ anh...e không thể sống thiếu anh...e sống cho cái Tôi của em nhiều quá...tự trọng của 1 đứa con gái đã ko cho phép e yếu lòng trong mối quan hệ này...
Em ước gì e đã có thể đi xa với a hơn là 1 cái ôm, 1 cái hôn...nhưng nề nếp và ý chí đã ko cho e có thể vượt qua cái giới hạn đó...
Yêu anh...e chưa bao giờ được tận hưởng cái cảm giác ngọt ngào...e vẫn hàng ngày 1 mình...lủi thủi đi ăn...đi học...tự suy nghĩ...e chưa bao giờ khóc trước anh...vì thế là hèn...
Chia tay 1 năm qua...chúng ta vẫn giữ 1 mối liên hệ...a vẫn quan tâm em...em vẫn chờ đợi...hi vọng 1 ngày nào đó...anh sẽ nhìn thấy rằng e luôn hướng về anh...vì anh mà vươn lên...mạnh mẽ...vì anh mà hoàn thiện bản thân...có lẽ điều đó giúp e đứng vững ở 1 nơi như Sg...Có lẽ e tự nhận em yêu anh...em chẳng hiểu bản thân...e cũng chưa chắc là e có yêu anh ko...
Nhưng giờ đây...khi nhìn anh...em mới biết lòng e đã bình yên từ rất lấu rồi...có lẽ a cũng đã cảm thấy e không yêu anh như thế...mà chỉ do bản thân e tưởng tượng...e thấy vui khi cuối cùng ng đàn ông bôn ba như anh cũng có bến đỗ...cũng có thể dựa vào 1 ng phụ nữ...e cảm thấy nhẹ lòng lắm...vì cuối cùng a cũng có chốn bình yên cho mình...
Đừng trách em vì sao anh gọi em không bắt máy...e xin lỗi...nhưng e ko muốn anh phân tâm vì em...anh có trách em sao cũng được...e không thế phá hoại thứ a sắp có...
Mối tình đầu thường ko có hậu...e biết chứ...e chẳng biết làm sao để có thể bắt đầu yêu lại 1 ng khác...để lòng có thể nhẹ như cơn mưa vừa đi qua...
nhưng e sẽ ko yếu đuối...e sẽ cố gắng học hành....
Còn tình yêu...e hi vọng sẽ là 1 người nào đó nhìn ra em...đang đứng 1 mình...có thể nhìn thấy em ấm áp chứ ko lạnh lùng...chỉ là e ko thể diễn đạt chứ e ko dửng dưng...
Giờ thì anh phải hạnh phúc nhé...Cánh cửa về anh đã khép lại rồi...e sẽ mở 1 cái khác...vì em mà cũng là vì anh nữa...
P/s: Uống thuốc cảm vào buồn ngủ quá...phải ngủ...chiều còn học...mai là được về nhà rồi...nhớ mẹ lắm...nhớ biển lắm..vũng tàu của tôi...
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|