Cả tuần nay, anh đón B́nh minh bằng những ánh nắng vàng tươi luôn trải ngập khắp căn pḥng trống trải nhưng vẫn mang đầy lạnh lẽo. Từng đợt gió lao xao ru về như một khúc nhạc đầu mùa đưa tiễn cái lạnh giá lâu ngày vẫn u sầu lẩn khuất nơi đây.
Chỉ có em là vẫn biệt hoài tăm tích. Anh c̣n nhớ, hôm đó sau một thời gian dài không gặp mặt. Em bất chợt trở về cất tiếng gọi thất thanh - Anh ơi... Anh giật ḿnh,vừa mừng vừa lo sợ. Anh không biết ḿnh đă hỏi em những ǵ nữa, chỉ biết rằng khi ấy anh vội vàng và quưnh lên hỏi em dồn dập để muốn t́m lư do v́ sao em vắng mặt.Từng ḍng nước mắt lăn dài xuống má từ khi nào anh cũng không biết
- Anh ơi ! cả tuần em vào viện, đến giờ Bác sỹ mới cho ra. Em tranh thủ gặp anh sợ anh lo lắng.
- Anh nhớ em nhiều lắm em biết không ?
- Dạ, em cũng nhớ Anh...
- Em đă khỏe lại nhiều chưa em ?
- Em đỡ hơn thôi, Bác sỹ nói khi nào em thấy chóng mặt th́ phải lập tức đi nằm ngay.
- Em yêu ! Nghe Anh bảo nè !
Bây giờ em hay an tâm để dưỡng bệnh. Đừng nghĩ ngợi ǵ khác nhé em !
Khi nào khỏe lại rồi chúng ḿnh sẽ nói chuyện nhiều hơn.
Anh muốn được nh́n thấy em cười lại như những ngày nào quá đi thôi
- Dạ, em đi nghỉ nha anh, em cũng thấy lại bị chóng mặt rồi.
Hôn anh, yêu anh nhiều lắm...
Em đi nghỉ đi. Hôn em !
Ngày hôm sau Anh thấp thỏm chờ đợi tin em, trong ḷng lúc nào cũng dấy lên cồn cào lo lắng. Đêm sắp qua mà vẫn không thấy em đâu cả... Buồn !
Ngày hôm sau nữa anh lại chờ lại đợi. Nỗi lo đó tăng thêm nhiều đă làm cho anh mất ăn mất ngủ. Khi những đôi chim thức tỉnh ríu rít gọi bầy là khi mắt anh nhíu tịt lại. Anh ch́m vào một giấc ngủ mệt nhoài canh cánh lo âu...Nỗi buồn chất lên nhiều hơn.
Những ngày tiếp đó anh luôn ủ rũ trong tâm trạng sợ hăi. Công việc uể oải, anh thấy chán trường chẳng có thiết làm cái chi.
Chỉ c̣n biết chờ và đợi, cầu mong tin lành sẽ mang đến không lâu.
Anh đi t́m em trên mỗi từng con sóng
Ở mỗi buổi chiều khi nắng chớm tan phai
Lớp lớp chồng lên tựa nỗi nhớ dong dài
Nghe xáo động Niềm thương em bất tận
Anh có biết tại sao em vào viện?
Là bởi v́ em đă nguyện ở bên anh!
Ngày gặp anh duyên bén...Ứ...sao đành...
Em nhớ măi đêm trăng thanh ngày đó.
Lời yêu em - anh dăi bày em tỏ
Lời mượt mà, nghe nho nhỏ: Em yêu !
Ngồi bên anh - em duyên dáng yêu kiều
Anh lặng nh́n: Em đáng yêu đến vậy.
Tay trong tay trong phút giây lạ ấy...
Môi kề môi, tim rung động bồi hồi...
Bên anh yêu em không thể từ chối...
Ngày hôm nay em bước trên đường vội
Bởi trong ḷng tiếng ơi ới gọi Cha!
Lời thơ này em gửi gió bay xa
Báo cho anh tin: Con ta đă có
Mong anh về, đừng để em ṿ vơ chờ trông!./
Chị viết chưa sang sửa từ ngữ, thông cảm nha!
Lâu lắm mới cùng em thơ ca đây
Chúc em an lành và luôn yêu đời.
hantinh67
member
REF: 439068
04/10/2009
Chiều chiều vẫn ngón tay che
Nụ hôn môi ngọt để hè cuốn trôi
Dâng lên cảm xúc bồi hồi
Cho anh là những khoảng trời nhớ nhung
Tâm hồn một cơi mông lung
Về đâu số kiếp vui cùng có nhau
Anh ở đâu ? Em ở đâu ?
T́nh yêu là những nhịp cầu nối ngang
Vậy mà chẳng thấy em sang
Để anh thơ thẩn ngỡ ngàng nhớ em
Em chào Chị ! Lâu rồi em cũng ít có hứng thú làm thơ nữa. Có thể là Hồn thơ nó bị trôi đi mất tiêu rồi đó Chị ơi !
Cảm ơn Chị nha. Chúc Chị vui nhiều và có thêm nhiều Bài thơ hay.
hantinh67
member
REF: 439081
04/10/2009
Đến 1 ngày...như thường lệ gần hết giờ làm việc Anh hay ngồi nh́n ra ngoài sân nhớ em. Anh chợt nhơ về con Chim Bồ câu đă từng đi theo chúng ḿnh vào nhiều hôm nói chuyện. Chắc hôm nay nó cũng lại không đến nữa rồi. Nỗi buồn hiện tại trong anh không c̣n dày ṿ nữa. Không phải v́ thời gian đă làm cho nó dần phai. Cũng không phải v́ T́nh yêu của anh dành cho em đă hết đậm đà. Chỉ là nhất thời anh đang có một linh cảm rằng em sắp trở lại.
Nắng cuối ngày dịu dần hắt lên hoa cỏ một màu óng ả. Anh mỉm cười rồi nhớ lại những lúc chúng ḿnh thật Hạnh phúc bên nhau.
Anh đang mơ màng th́ em xuất hiện thật. Con Tim anh khi ấy đập lên từng nhịp nhanh lắm. Anh vui mừng chỉ muốn được chặt lấy em mà không bao giờ cho em rời xa anh nữa.
Vẫn là tiếng gọi thất thanh
- Anh ơi....
Anh vội nhận ra rằng, em chưa có b́nh phục trở lại. Bởi v́, mỗi lần gặp mặt em vẫn thường gọi :
- Anh yêu ơi...
phaphanh
member
REF: 439087
04/10/2009
em ơi
em yêu ơi
đồng cỏ t́nh yêu anh dành cho em
hihihi......
chúc anh hantinh và mọi người cuối tuần vui vẻ nha,hihi....
phamkhanh06
member
REF: 439114
04/10/2009
Ông cháu tui vô thăm bạn
Tí tách tí tách
Ơi thời gian trôi ...
Thế rồi ...
Tí tách ...
gợi bao nỗi vui buồn ...
Có ǵ hơn
Cứ để trôi theo năm tháng ...
Tí tách thời gian
với t́nh bạn ...
hantinh67
member
REF: 439370
04/11/2009
Hantinh cám ơn PH và Ông cháu Anh Phamkhanh ghé thăm nha ! Chúc mọi người luôn có nhiều Niềm vui nữa !
hantinh67
member
REF: 439371
04/11/2009
Thương !
Thương là Niềm chia sẻ ở mọi lĩnh vực được xuất phát ra từ chính tâm đáy tim ḿnh.
T́nh thương mà Anh dành cho em đây có gắn thêm chữ " YÊU " làm cho nó trở nên một T́nh thương vô cùng diệu kỳ và đặc biệt....THƯƠNG YÊU
Nhớ ! Nhớ được phát sinh ra từ T́nh cảm nội tâm của con người.
Niềm Nhớ mà mỗi ngày vẫn làm cho anh day dứt khôn nguôi mang thêm chữ " Nhung " như chỉ để dành tất cả cho một người mà anh đă, đang và sẽ măi này yêu dấu...NHỚ NHUNG VÔ BỜ !
Yêu ! Yêu được nhén lên từ một thứ T́nh cảm đặc biệt nhất bằng sự sự rung động của hai Trái tim.
Anh yêu Em cũng chính từ những rung động như vậy. Cộng vào đó là sự đồng cảm của hai chúng ḿnh làm cho T́nh yêu đôi ta càng thêm tha thiết biết nhường nào...YÊU THA THIẾT
Dấu yêu ! Hôm nay biết em không có sao làm cho Anh vui mừng lắm. Điều đó chắc em cảm nhận được bằng những nụ cười mà chúng ḿnh vừa rồi đă mang đến cho nhau.
Anh yêu em tựa một Định mệnh mà ông trời xếp đặt. Đặt cho trái tim này măi chỉ đập từng nhịp nóng bỏng nhất trong ḷng em. Thương em ! Nhớ em ! Và măi măi yêu em !
hantinh67
member
REF: 444621
05/03/2009
Thời gian vẫn trôi đi một cách vô t́nh và nghiệt ngă. Để cho 4 mùa cây lá thay màu và khoảng không vũ trụ đổi sắc bất thường cùng mưa nắng liên miên.
Thời gian vẫn trôi, có khi là đem theo những nụ cười vui vẻ, những Hạnh phúc dâng trào, những khát khao mong đợi. Nhưng cũng có khi là những vật vă khắc khoải chứa chất đầy biết bao chán nản nhọc nhằn của tạo hóa trớ trêu.
Hoài niệm....
Làm cho ta ngược ḍng nhớ lại quăng thời gian mà Nàng xuất hiện.
Thời gian đó ta ra sao ? Một chút ngang tàng bướng bỉnh, một chút bất cần ai oán, một chút vô tư đời thường, một chút cô đơn sâu xa... và có cả một chút lăng mạn bản chất đơn sơ.
" Em nhớ Anh "....Tên của Nàng đă làm ta xao xuyến. Một cái tên vô t́nh đem cho Ta sự ngộ nhận là Nàng nhớ ta.
Tâm hồn ta bắt đầu từ đó bị Nàng thu hút. Ta cũng nhớ Nàng...cũng nhớ ...và đôi lúc c̣n là rất nhớ.
Thế rồi Ta t́m lại được nụ cười... cái nụ cười ban đầu tuy c̣n méo mó nhưng cũng làm Ta cảm nhận được Niềm vui mà thời gian đem lại quả thật là bất chợt.
Ta yêu Nàng chăng ? Đúng.... Ta yêu Nàng.... đă yêu Nàng.
H́nh ảnh Nàng dần dần theo Ta vào trong những Giấc mơ...
mtbha
member
REF: 444632
05/03/2009
Anh hantinh ơi thơ mộng quả
Lâu nay khg gặp anh,
Anh đừng nói vởi em là
Anh là cô gái nhân vật chính của anh, mới ở viện ra nghe
Chúc anh 1 buổi chiều chủ nhật đẹp
orange
member
REF: 444642
05/03/2009
HẬN T̀NH TRONG MƯA
ÔNG YÊU MĂNH LIỆT QUÁ...
CHÚC NGƯỜI IU ÔNG MAU LÀNH BỊNH VÀ HẠNH PHÚC LUÔN Ở BÊN 2 NGƯỜI NHA
hantinh67
member
REF: 444650
05/03/2009
Bảo Hà đó em ?
Hay suy ngẫm lung tung nha... hihihi
Hôm nay bên đó trời đẹp hông ? Nơi anh tự nhiên đang nắng đẹp đổ mưa à.
Làm cho tâm trạng cũng bất thường luôn nè.
hantinh67
member
REF: 444651
05/03/2009
Hê... Bữa nay Bà rảnh đó hả ?
Chưa chắc là yêu quá đâu nha. Bà có biết câu: Trống rỗng là trống kêu hông ?
Tôi là như dzị đó thưa Bà...hihihi
Chúc Bà dzui dzui heng !
hantinh67
member
REF: 444679
05/03/2009
Rồi từ đó... T́nh yêu của Ta và Nàng nảy nở. Như những búp hoa của mùa xuân căng đầy nhựa sống. Như ánh B́nh minh sáng ḷa giữa khung trời êm ả. Như Trái chín ngọt ngào đang vào độ đựng đầy chất Mật T́nh yêu.
Có một điều mà Ta không hề dám nghĩ tới bởi nó cũng đẹp tựa những chiếc bong bóng xinh xinh nhưng vô cùng dễ vỡ mà Ta và Nàng đang tiến theo cùng thời gian hun thổi .
Ta dặt dè nâng niu....ôn tồn và...Trân quí.
Lúc nào Ta bắt đầu nói câu yêu Nàng ? Lúc nào nào Nàng e thẹn vâng dạ và khẽ khàng mở miệng nói tiếng yêu Ta ?
Lúc nào là cái hôn đầu tiên ? Lúc nào là lúc hai con tim đập rộn thổn thức cùng mong chờ và cảm nhận được những hơi thở nghẹn ngào của một T́nh yêu đích thực đang sục sôi trỗi dậy ?
Ta không c̣n nhớ nữa... và có lẽ Nàng cũng vậy.
V́ sao...? Nàng có biết được điều đó hay không ?
hantinh67
member
REF: 451514
05/25/2009
Không.....v́ sao Ta lại biết là Nàng cũng không c̣n nhớ nữa ? Có lẽ tại v́..... lâu nay Ta và Nàng đều không thấy nhắc đến điều đó. Những ǵ mà hai người thường hay quan tâm đến chính là phía trước của một con đường. Một con đường ngập ngụa chông gai vướng chằng....một con đường gồ ghề những khấp khểnh éo le....nhưng....nó lại cũng luôn luôn tỏa ngát hương thơm của một mối t́nh đầm thắm....đôi khi nó lặng lẽ êm ch́m vào Niềm thương Nỗi nhớ ...khắc khoải vơi đầy khát vọng .... khát khao . Đó chính là.... con đường T́nh yêu mà Ta vẫn thường Tâm niệm.
Nhắc lại vấn đề Thời gian. Thời gian trở về trước của Ta và Nàng nay đă biến thành những Kỷ niệm xinh tươi trân trọng. Nhật kư lật qua mỗi ngày theo từng sợi nhớ dây thương chắp nối cho T́nh yêu của Ta và Nàng như càng thêm bền vững. Ta nâng niu Nàng như một nụ hoa chờ đến ngày lên phấn. Ta yêu thương Nàng bằng tất cả Tâm hồn và con tim dạt dào nóng bỏng. Niềm hy vọng mà Nàng mang tới cho ta nay đă trở thành Kỳ vọng....Kỳ vọng một ngày Ta và Nàng mặn nồng chung sống bên nhau.
Nàng ơi.... Nàng ơi .....người yêu dấu của Ta ơi... Nàng có nghe được những lời từ tận đáy tim Ta đang trân thành hối thúc.
Chiếc lá rời cành để Ta được làm cơn gió cuốn ngọn Nàng vô ḷng ...đưa Nàng về những nơi yên b́nh phẳng lặng.... Nàng có ḷng tin là Ta có thể đem đến cho Nàng Hạnh phúc hay không ?