Một tuần trôi qua thật nhanh,ngày thứ 7 cuối tuần chờ mong đă đến,ngày dành cho những đôi lứa yêu nhau hẹn ḥ...
Tiếng chuông chiều ngân vang,nhanh tay ủi vội chiếc áo tím rồi khoác luôn vào người,hơi nóng vẫn c̣n trên áo khiến tôi la to một tiếng á ,mọi người nh́n tôi với ánh mắt ngạc nhiên nhỏ to với nhau ǵ đó,tôi quay sang nói to thứ 7 máu chảy về tim...rồi biến mất hút
Hai bên hàng cây xanh ŕ,những bông hoa đủ màu sắc tỏa hương thơm nghi ngút,đường chiều lúc này đông người hơn nhiều,mọi người tiến nhanh về Giáo Đường,xa xa có những đôi t́nh nhân cặp kè đi bên nhau,tay đan tay nói cười vui vẻ,nh́n họ hạnh phúc tôi rưng rưng nước mắt nh́n lại kiếp cô đơn bao năm,vẫn những chiều thứ 7 ấy chỉ ḿnh tôi lang thang trên bước đường t́m hoài một bóng h́nh xa xăm,chờ măi đến ngày được gắn kết với mảnh ghép c̣n lại...
Gia đ́nh và bạn bè luôn nh́n tôi với ánh mắt nghi ngờ,đến tuổi này mà sao chưa...? T́nh yêu ư,có đấy chứ,tôi đang yêu mà...v́ mọi người không nhận ra thôi,t́nh yêu của tôi khác với mọi người ở chỗ,tôi cất giấu tất cả t́nh yêu trong một góc trái tim đủ để yêu, để nhớ trong những lúc cô đơn,t́nh yêu của tôi cũng có hạnh phúc,chua cay,giận hờn,có những cái cần nhớ đến và có những cái cho vào quên lăng,đôi khi tôi lôi chúng ra so đo tính toán,xem thứ 7 này tôi sẽ cho ai ra đi cùng tôi đến Giáo Đường...
Bước đường không dài nhưng đôi chân mệt nhoài,nghe có tiếng ai đó hai bên đường húyt sáo,chọc ghẹo,mặt tôi bổng đỏ ửng lên,trái tim đâp mạnh,khó thở,tôi vốn dĩ chẳng ưa ǵ bọn con trai,nhất là khi nghe họ chọc ghẹo với những lời nói không mấy tế nhị,với đôi guốc cao 5 phân chẳng ngại ngùng ǵ,tôi chạy thật nhanh một mặt về nhà,bỏ lại sau lưng tiếng cười đùa...
hoanguyenmp