hoangnnt
member
ID 57195
11/19/2009
|
Màu nắng đi vào trong mắt em!
Trời trở lạnh trong 2 ngày nay, ngồi tại quán coffee Đá lạt night tôi nh́n xuống thành phố sương mù và bài hát "Nắng thủy tinh" nhẹ nhàng vang lên khe khẻ như sợ làm giật ḿnh những người khách lặng lẽ ngồi đưa hồn theo tiếng nhạc êm dịu.
Gió quá, những cơn gió núi mang theo cái lạnh làm người lữ khách bộ hành phải nhướng người ra phía trước, kéo cao cái cổ áo khoác lên, khiến một người con gái bước lên dốc đường với những bước chân chầm chậm, dường như cô gái đó đang muốn nép vào tấm áo khoác mong manh, sờn củ và hơi nhỏ đó để tránh cái lạnh giá của những cơn gió vô t́nh.
Có thể nào thấy được màu nắng của đôi mắt đó trong buổi chiều se lạnh? màu nắng ư? thật thế không? trong cuộc đời th́ màu nắng ấy như một ngôi sao băng, thoáng qua và... vụt tắt! Cuộc đời vốn có những quy luật nhất định của nó. Làm sao để giữ được màu nắng khi những toan tính lư trí đừng len lơi bon chen vào cửa sổ tâm hồn. Tất cả chỉ cồn một nỗi buồn dâng mênh mông. Nắng chiều đă lạc vào vườn mắt em, một khu vườn đầy lạnh lùng xa cách. Từ lúc nào đôi mắt ngây tṛn mang màu nắng đă không c̣n nữa, chính em chắc cũng không biết được điều đó và tôi cũng không nhận ra điều đó cho đến một ngày em đă trở thành người khác rồi.
Tôi kéo cổ áo lên, khói thuốc cay xè chen ngang giữa cặp kiếng cận và đôi mắt.Cuộc đời vẫn cứ trôi, tôi vẫn là một kẽ lữ hành trong cuộc sống của chính tôi.
19 Nov 2009
hoangnnt
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
Trang nhat