Vietnam Single Tim Ban Bon Phuong  


HOME  -  FORUM  -  REGISTER  -  MY ACCOUNT  -  NEW  PHOTOS  -  BROWSE  -  SEARCH  -  POEM  -  ECARD  -  FAQ  -  NCTT  -  CONTACT



Diễn Đàn
 Những chủ đề mới nhất
 Những góp ư mới nhất
 Những chủ đề chưa góp ư

 
NCTT Những chủ đề mới nhất

NCTT Những góp ư mới nhất
NCTT Website


Who is Online
 

 

Forum > Tâm sự của bạn >> T́nh địch ở trong nhà

 Bấm vào đây để góp ư kiến

Trang nhat

 nguoihaiduong
 member

 ID 57837
 12/22/2009



T́nh địch ở trong nhà
profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email -goi thu   Thong bao bai viet spam den webmaster  edit -sua doi, thay doi edit -sua doi, thay doi  post reply - goy y kien

Tháng ngày yêu nhau, anh đối xử với tôi rất tuyệt. Anh dịu dàng và đầy săn sóc tới nỗi tôi nghĩ rằng chẳng c̣n ai ngoài tôi được anh yêu như thế...

... tới nỗi khi anh giới thiệu tôi với “cô ta”, tôi đă quá khinh địch, không nghĩ đây sẽ là đối thủ của ḿnh. Tên “cô ta” là Xixi. Và Xixi là một con mèo.

Xixi thuộc giống mèo ngoại, lông trắng xù bông, và khi nó cuộn tṛn ḿnh nằm lim dim th́ không khác ǵ cục tuyết có gắn thêm vài cọng râu. Những ngày đầu đôi bên mới làm quen, Xixi tỏ ra khá tử tế với tôi, tôi cũng yêu quư nó.

Rồi tôi và anh kết hôn. Sau đám cưới là kỳ trăng mật rất ngọt ngào. Chúng tôi cuốn ḿnh theo hạnh phúc trên ḥn đảo xinh đẹp tại một đất nước xa xôi. 2 tuần chia tay với công việc, không điện thoại, không liên lạc với bất kỳ ai ngoài lần gọi đầu tiên và cũng là cuối cùng trong suốt 14 ngày thông báo về cho gia đ́nh rằng “tụi con đă đến nơi an toàn rồi nhé!”.

Phong cảnh, khách sạn, các dịch vụ, khu mua sắm ở đây đều rất tuyệt. Ngoài những lúc bên nhau trong pḥng, chúng tôi ra ngoài thưởng thức món ăn địa phương, vui chơi và mua sắm. Tôi mua rất nhiều thứ cho hai vợ chồng, cho gia đ́nh hai bên, và cả mấy cô bạn thân ở nhà nữa. Kết thúc kỳ nghỉ, chúng tôi lên chuyến bay muộn nhất về nhà, cả hai đều hạnh phúc.

- “Vợ chồng con mua quà tặng mẹ” - tôi vừa nói vừa lấy giữa ngổn ngang hành lư đang xếp dọn dở lọ nước hoa Burberry và thỏi son Dior màu bă trầu rất hợp với vẻ quư phái của mẹ chồng. Bà tỏ ư thích thú.

“C̣n cái này của bố” - tôi cầm lên chiếc áo gilê len Valentino được xếp ngay ngắn trong vali. Mẹ chồng tôi, một lần nữa, lộ rơ vẻ hài ḷng.

“Và đây là quà của anh chị, túi xách bản xứ làm kỷ niệm mẹ ạ” - Mẹ xuưt xoa v́ sự khác lạ của món quà rất “độc”.

Tôi tiếp tục với công việc xếp áo quần vào tủ, hơi chột dạ trước ánh mắt mẹ chồng có vẻ vẫn đang chờ đợi. Vài giây trôi qua đầy bối rối, tôi bạo gan hỏi: “Sao ạ?”.

Mẹ chồng tôi cất lời: “Quà cho Xixi đâu con?”

“Xixi? Nó chỉ là một con mèo!” - Tôi phải kiềm chế lắm mới không thốt ra những lời đó, nhưng ánh mắt th́ không giấu nổi vẻ ngạc nhiên. Thái độ đó của tôi dường như không qua mắt được mẹ chồng, hoặc giả mẹ có khả năng đọc được ư nghĩ của người khác. Mẹ thoáng chút phật ư, đứng lên đi về pḥng trước sự chưng hửng của tôi.

Buổi tối trôi qua không đến nỗi quá nặng nề. Bữa tối đầu tiên với gia đ́nh chồng, tôi chấp nhận một sự thật rằng: Xixi cũng là một thành viên ngồi chung mâm với cả nhà. Và mỗi khi người nào trong số chúng tôi vừa đưa một miếng lên miệng, Xixi sẽ kêu “ngoao ngoao…”, miếng ăn lập tức được mớm sang cho nó. V́ mối quan hệ của tôi với Xixi từ trước tới giờ rất tốt đẹp, nên nó chẳng ngại ǵ không nhảy xổ vào ḷng tôi, mồm “ngoao ngoao” không ngớt. Dẫu vậy, tôi từ chối “đặc quyền” mớm cơm cho nó, nhón tay cho ăn đă là hết sức chịu đựng của tôi rồi.

Những ngày tiếp theo, Xixi vẫn hiện diện trong nhà như một tiểu thư đài các. Mẹ chồng tôi không lúc nào không hỏi đến Xixi. Bà luôn mồm nựng, gọi nó là “em” và xưng “mẹ” thật ngọt. Chồng tôi cũng “anh, em” với Xixi. Tệ hơn nữa là, tôi nhận ra, người được Xixi yêu nhất trong nhà, không ai khác, chính là anh ấy.

Một tuần trôi qua. Tôi dần quen với chế độ sinh hoạt đặc biệt của Xixi trong nhà. Thế rồi, đêm ấy…

Đang ngủ say trong chăn ấm nệm êm bên chồng, tôi giật ḿnh hoảng hốt khi sờ phải cục bông tṛn tṛn, mềm mềm, mà lại rất ấm. Cái “cục bông” ấy cứ phập phồng theo một nhịp rất đều ngay trên bụng của tôi!

“Á á…” - tôi hét lên đầy kinh hăi, vung tay hất thẳng “cục bông” ra ngoài.

“Ngoao!” - Xixi cũng hét thất thanh không kém khi bị tôi đẩy văng ra khỏi giường. Dẫu thế, nó tiếp đất cực nhẹ nhàng, đúng phong thái của một tiểu thư đài các.

Đèn điện bật ngay trong phút chốc. Chồng tôi ngó cái đầu bù xù ra trước mặt vợ: “Anh xin lỗi, hồi tối em ngủ sớm. Xixi “gọi” kinh quá, anh mở cửa cho nó vào”.

- “Nhưng tại sao Xixi lại dám trên giường của chúng ta? Tại sao nó dám nằm trên bụng em chứ?”

- “Thôi nào em. Xixi vẫn thường lên giường ngủ cùng anh khi chúng ḿnh chưa kết hôn mà. Có thể là nó thích em, thân thể em rất ấm…”.

Tôi bắt đầu nghe bụng ḿnh ngứa ran. Tôi chưa bao giờ dị ứng lông mèo, nhưng có thể là từ hôm nay tôi sẽ bị dị ứng.

Cả đêm đó, Xixi cứ chen vào nằm giữa hai vợ chồng tôi, ngủ yên được chừng 2 tiếng, nó lại thức dậy “ngoao, ngoao” đ̣i ra ngoài. Chồng tôi dậy mở cửa cho nó ra. 15 phút sau lại nghe tiếng cạy cửa, Xixi đang “ngoao ngoao” đ̣i vào. Chồng tôi trở dậy mở cửa. 2 tiếng sau nó lại đ̣i ra, chừng 15 phút sau lại cào cửa đ̣i vào… Cứ thế, tới chừng quá mệt, tôi rơi vào giấc ngủ sâu không c̣n biết chồng c̣n phải thức dậy ra ra vào vào bao nhiêu lần v́ cô người t́nh đỏng đảnh kia nữa.

“Cứ thế, tới chừng quá mệt, tôi rơi vào giấc ngủ sâu không c̣n biết chồng c̣n phải thức dậy ra ra vào vào bao nhiêu lần v́ cô người t́nh đỏng đảnh kia nữa...”.

3 đêm liền mọi việc không có ǵ thay đổi. Vợ chồng tôi mắt trũng sâu. Xixi đến giờ thậm chí c̣n ngang nhiên leo lên giường tôi nằm cả lúc ban ngày.

- “Xixi! Xuống ngay! Nếu em không nghe chị sẽ đánh đấy!”, tôi “đau khổ” v́ cách xưng hô của chính ḿnh.

Trong khi đó, Xixi giương mắt nh́n tôi thách thức, rồi lại quay đi, mắt lim dim, lè lưỡi chuốt lông.

- “Bốp!”, tôi x̣e rộng bàn tay, giang cánh tay phát rất đau vào mông con vật cứng đầu, gạt nó xuống khỏi giường. Xixi đau đớn gằn lên một tiếng.

Sự việc ấy rơi trọn vào tầm mắt của chồng tôi. Anh ấy la lớn theo phản xạ: “Đừng có đánh!”
Ô, tôi là vợ anh. Vậy mà anh không bênh tôi, lại đi xót thương một con mèo?

Tôi quyết định phải nói chuyện thẳng thắn với chồng, rằng tôi thương anh khi ngày đi làm mà đêm không đủ giấc, rằng Xixi đă can thiệp quá sâu vào cuộc sống riêng của hai vợ chồng, rằng cần phải chấm dứt cảnh “chồng chung” mỗi đêm như thế.

- “Nhưng em yêu, Xixi chỉ là một con mèo, đâu phải người đàn bà nào chứ!”
- “Phải, chính v́ Xixi chỉ là một con mèo nên em mong nó trở về với đúng vị trí của nó!”.

Tôi bực dọc hét lên với chồng, cục tức dồn ứ đến cổ. Tại sao tôi phải chia sẻ giường ngủ cho một con mèo chỉ v́ cả nhà chồng tôi yêu nó? Tôi có yêu nó nhiều đến thế đâu? Tại sao mẹ chồng sẵn sàng nghiêm mặt giận dỗi với tôi lúc tôi có chuyện làm sai ư bà, trong khi Xixi chưa bao giờ bị quở mắng, dù nó cư xử chẳng ra làm sao cả?

Đêm ấy tôi “ŕnh” cho bố mẹ chồng ngủ, quyết định ôm chăn gối ra pḥng khách, “ly thân” với chồng. Thật chẳng hay ho ǵ với cô dâu mới như tôi. Nhưng tôi không chịu nổi những tiếng ngoao ngoao hàng đêm. Bỏ ngoài tai lời nằn ń của chồng: “Thôi mà em, em không định ngủ ngoài pḥng khách lạnh lẽo hết cả mùa Giáng Sinh chứ?”, tôi chấp nhận bị Xixi đánh bại. A! Giáng Sinh! Mùa của yêu thương ấm áp và tôi th́ bị đá ra ngoài, nhường cả chồng và pḥng ngủ cho con mèo chết tiệt! Tôi thèm được gọi điện về nhà. Nhưng để làm ǵ? Khoe với bố mẹ rằng tôi đang yên vị ở pḥng khách lúc nửa đêm thế này sao?

Sau khi tôi “phản ứng” bằng cách ngủ riêng, không thấy Xixi vào đ̣i ngủ chung nữa. H́nh như bố mẹ chồng tôi “nhốt” nó lại trong pḥng của ông bà. Có thể ông bà cũng thấy nó như vậy là phiền hà quá.

Sáng 24/12 - không khí Giáng Sinh chẳng thể làm tôi vui. Tôi giận chồng, ghét mèo. Mẹ chồng rủ tôi đi mua sắm ở đại siêu thị. Hôm nay dẫu sao cũng là cuối tuần. Biết đâu chốn đông người sẽ giúp tinh thần tôi hoạt náo, vui vẻ hơn.

Cuộc shopping diễn ra dài hơn mong đợi. Không thể tin rằng tôi và mẹ chồng lại hợp gu mua sắm thế. Chúng tôi nói cười rất vui vẻ, thoải mái bên nhau, ưng ư với tất cả những thứ đồ hai mẹ con “rinh” được. Mẹ kể cho tôi nghe nhiều về con trai mẹ, người đàn ông của tôi. Dẫu giận anh, tôi vẫn phải thú nhận rằng, tôi yêu anh nhiều lắm.

Tối ấy, trong không khí đầm ấm của bữa tối, các thành viên trong gia đ́nh mới của tôi trao quà và những lời chúc sức khỏe đến nhau. Ai nấy đều hồ hởi. Tôi có quà cho tất cả mọi người, và được mẹ chồng tặng cho một đôi găng tay ấm áp. “T́nh địch” của tôi cũng được một hộp thức ăn ngon, loại hảo hạng dành riêng cho giống loài của nó.

Đêm Giáng Sinh, trong pḥng riêng của hai đứa, chồng tôi sau khi tŕu mến tặng vợ chiếc hộp thủy tinh h́nh tất có chứa vô số kẹo socola bọc đường màu sắc sặc sỡ bên trong, lúi húi lôi ra từ góc cửa một chiếc hộp rất lớn. Anh đưa đến trước mặt tôi, th́ thầm ra chiều bí mật: “Anh và “vợ hai” quyết định tậu cái này. Bà cả duyệt xem thế nào nhé”.

Mở cái nắp to tướng có cột nơ đỏ ra, tôi ngạc nhiên v́ sự “xa hoa” của món quà: Nó giống như mô h́nh chiếc giường thu nhỏ với đầy đủ nệm êm và cả gối. Trên “giường” là một tấm thiếp trong đó ghi: “Xixi quyết định “ra riêng” từ hôm nay. Chị không phiền cho Xixi một góc pḥng chứ? Giáng Sinh vui vẻ!”.

Thiệp kư tên con mèo Xixi. Kỳ lạ là tôi chẳng c̣n ghét nó. Tôi thích món quà ấy và không ngần ngại “chuyển giao” ngay cho Xixi. Đặt “giường” của nó vào góc pḥng, tôi gọi: “Xixi, đến đây nào! Bắt đầu cuộc sống mới từ hôm nay nhé”.

Xixi nhảy phắt vào chiếc hộp, cuộn ḿnh ấm áp, kê đầu lên gối, mắt lim dim. Đêm nay có lẽ cả nhà sẽ ngủ ngon. Giáng Sinh vui vẻ!

Huyền Anh





Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
 

  góp ư kiến

 
   

  Kí hiệu: : trang cá nhân :chủ để đă đăng  : gởi thư  : thay đổi bài  :ư kiến

 
 

 


Nhà | Ghi danh Thành Viên | Thơ | H́nh ảnh | Danh Sách | T́m | Diễn đàn | Liên lạc | Điều lệ | Music | Link | Advertise

Copyright © 2024 Vietnam Single & Tim ban bon phuong All rights reserved.
Hoc Tieng Anh - Submit Website Today - Ecard Thiep - Hot Deal Network