violet13
member
ID 58322
01/18/2010
|
Định mệnh ngày 18
Mọi thứ đă được chuẩn bị thật kĩ cho chuyến đi xa,Thành Phố ĐaLat sẽ là nơi tôi đến...
Theo như dự kiến xe sẽ khởi hành vào 9g tối...
Một cuộc điện thoại bất ngờ vang lên,đầu dây bên kia là giọng của một người thanh niên:Ngày 18
Tôi xin lỗi và hỏi lại:Thưa anh,ư anh muốn nói ǵ
Tiếng nói im lặng và sau đó chỉ c̣n tiếng tít tít
Tôi suy nghĩ măi mà không hiểu chuyện ǵ đang xảy ra,không lẽ ai đó lộn số,điện thoại bàn lại không có chức năng hiển số đă gọi
Chẳng quan tâm ǵ tôi ôm ba lô lên xe,ngồi vào ghế trên gần Bác tài xế,Bác nh́n tôi mỉm cười,tôi cũng đáp lễ
Xe chưa chạy mà sao tự nhiên tôi thấy người lạnh toát,mồ hôi đổ ra ướt trên trán,trên áo,người buồn nôn khó chịu,h́nh như có cái ǵ đó không ổn đang xảy ra trong người,dựa vào ghế ánh mắt nh́n về phía cái tivi mặt phẳng được treo trên đầu xe,chiếc đồng hồ điện tử hiện lên con số 18
Tôi hỏi Bác tài xế hôm nay là ngày 18 sao..?
Bác bảo hôm nay 17 thôi
Con số 18 ḱ lạ nó như muốn nói điều ǵ đó,bất chợt một tin nhắn trên đài phát thanh vọng trên xe,đoạn đường vừa xảy ra tai nạn,hiện đang kẹt xe,mong quư vị t́m hướng đi khác...
Một cái ǵ đó vang vọng trong đầu,hiện lên h́nh bóng người thanh niên...tôi rùng ḿnh khi nhớ lại cái chết của anh,người mà đă từng yêu tôi tha thiết,anh đă chết trên đoạn đường mà tôi chuẩn bị đi qua,ngày 18 là ngày mà đáng lẽ ra tôi không bao giờ được quên,vậy mà...
Tỉnh dậy tôi thấy người mệt mỏi như vừa mới bị ăn một trận đ̣n nhừ tử,nh́n chung quanh chẳng có ai,căn pḥng lạnh tanh,bước xuống đi ra ngoài trời xe lạnh,Đàlat đây sao? h́nh như không phải
Có tiếng ai đó vọng lại:sao con không ngủ thêm chút nữa
Tôi quay lại mỉm cười với Mẹ của một người bạn thân,Cô ấy rất hiền và rất yêu thương tôi
Tôi lại gần ngồi bên cô hỏi về chuyện đêm qua,và được biết tôi đă ngất đi và chuyến đi phải tạm ngưng
Tôi: Đêm qua con thế nào hả cô
Cô: Con ngủ rất ngon và...
Tôi: Và thế nào,Cô có thể nói cho con biết không?
Cô: Con gọi tên hai người đàn ông
Tôi: Gọi tên...?
Cô: .....tên....
Tôi bước ra ngoài đến ngồi bên chiếc xích đu,anh mắt nh́n về nơi phương trời xa...
Ngày 18 ư nghĩa ǵ,chẳng phải ngày anh ấy đă mất,nhưng...nó đă là của quá khứ,sao tôi lại đi vào ngày 18 và sao mọi việc lại chẳng được như ư muốn,sao tôi lại bị ngất và trong giấc mơ tôi lại gọi tên anh và tên một người tôi hiện đang quen...có cái ǵ đó liên quan tới hai người này chăng?
Sao tôi không nhớ ǵ giấc mơ đêm qua
Một người sống và một người chết th́ liên quan ǵ tới nhau...?
Tôi không có ấn tượng ǵ với người đă mất,nhưng khoảng mấy ngày nay th́ có hay mơ tới người "....." Giấc mơ có bao giờ có thật không nhỉ ?
Từ ngày Đất Nước Haiti xảy ra tai nạn,tôi có một cảm giác bất ổn,có chuyện ǵ đó đang xảy đến với người tôi yêu mến
Anh đang ở đó,đang gánh vác công việc trong Ban Y Tế,những Bác Sĩ Không Biên Giới...
Anh đau khổ khi nh́n thấy mọi thứ đang ngày đêm hiện ra trước mắt
Tôi thấy những giọt nước mắt,nhưng giọt mồ hôi vất vả trong công việc...
Anh có gọi tên tôi như ngày xưa anh đă từng gọi trong những lúc buồn,trong giấc mơ...
Tôi đang rất buồn nhưng chẳng biết làm ǵ cho anh,nhưng tôi sẽ cầu nguyện thật nhiều,những lời cầu nguyện sẽ không bao giờ là vô ích
C̣n anh,anh cứ làm tốt công việc của ḿnh,công việc mà anh yêu mến và đừng quên:hy vọng,niềm tin,yêu thương
Ngày 18 tôi sẽ không quên,sau này tôi sẽ không bao giờ đi đâu vào ngày này nữa,v́ chỉ có anh biết ngày này có thể sẽ xảy ra chuyện ǵ...?
Giấc mơ về hai người đàn ông sẽ chẳng bao giờ lư giải được,v́ ngay cả chính tôi cũng không biết giấc mơ thật sự có thật hay không? hay là ảo mộng...
violet13
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
|
huongnui8380
member
REF: 513911
01/18/2010
|
Chúc bạn b́nh an!
|
|
mai77
member
REF: 513931
01/18/2010
|
CHÚC EM GÁI KHÔNG C̉N NHỮNG GIẤC MƠ NHƯ VẬY NỮA
CHÚC B̀NH AN CHO TẤT CẢ NHỮNG NGƯỜI THƯƠNG YÊU XUNG QUANH EM
CHỊ MAI77
|
|
ngayaytinhroi
member
REF: 513952
01/18/2010
|
Chị mang cho nhỏ ly chè bắp.
Rồi ngày hôm nay sẽ qua, tất cả đều b́nh yên thôi Violet ạ.
Đừng mít ướt nữa nghen cưng.
|
|
tiger84
member
REF: 513961
01/18/2010
|
Dạo nầy anh Tiger rất bận lắm ,nên chỉ ghé vào đọc bài rồi phải ra đi với bao nhiêu công việc đang chờ đón ,nhưng bài viết của em rất hay rất lôi cuốn ng xem ...cầu mong cho em được b́nh an vượt qua tất cả các tai nạn ....và ng ấy của em cũng vẫn măi có những niềm tin hy vọng và yêu thương ...
|
|
violet13
member
REF: 514135
01/18/2010
|
Anh huongnui8380
Cám ơn lời chúc của anh,bó hoa hồng đẹp lắm,violet sẽ lấy làm mẫu để bó hoa cưới cho người bạn thứ 7 này
Chúc anh cùng gia đ́nh luôn có những ngày vui,hạnh phúc
-------
Chị mai77
Hoa tím đẹp quá,em rất là thích,cảm ơn chị nhiều nha
Em xin thay mặt mọi người cảm ơn lời chúc tốt đẹp của chị
Chúc chị luôn vui,mạnh khỏe và công việc chị làm luôn được may mắn
------
nangbuon01 thương
Đúng như những ǵ nangbuon đă biết,mọi thứ đă được không như ư muốn
Có những giấc mơ hay giác quan thường th́ không được để ư,nhưng hôm nay th́ thấy sự thật trước mắt,từ sáng tới giờ mưa tầm tă,không ai tin mùa này mà c̣n có những cơn mưa như thế
Nếu như violet đi th́ chuyện ǵ xảy ra nhỉ...?
violet có đến Bác Sĩ và được khuyên không nên đến nghĩa trang nhiều,v́ violet bị ảnh hưởng về quá khứ,đôi khi giấc mơ đến cũng chỉ v́ ḿnh suy nghĩ quá nhiều...
NÓi th́ nói,nhưng mỗi người có một sở thích riêng,niềm vui riêng,lúc này violet có một sở thích là thích bó hoa cưới đến tặng người cố nhân,ở cái nơi người ta gọi là hoang tàn,âm u th́ ḿnh lại thấy ấm áp,nhẹ nhàng trong tâm hồn
Ai đó sẽ nghĩ violet không được b́nh thường,nhưng điều đó không c̣n quan trọng,chỉ cần biết lúc này violet vẫn b́nh an
Cám ơn nangbuon luôn là người bạn thân chia sẻ mỗi khi violet buồn
--------
Chị ngayaytinhroi
Thương chị nhiều lắm đó,biết em buồn khóc nhè là dỗ dành em bằng ly chè bắp thơm ngon,lâu rồi chị em ḿnh không có vào bếp,bữa nào nấu món ǵ mời làng xóm nhậu cho vui nha chị
Em th́ b́nh yên rồi,nhưng em đang lo cho "...." không biết như thế nào?
Cám ơn chị luôn quan tâm đến em khi em buồn
Chúc chị và anh JD luôn vui,hạnh phúc
---------
Anh tiger84
Anh bận việc mà cũng c̣n nhớ tới em,làm sao em có thể xảy ra chuyện ǵ được khi mọi người rất yêu mến và luôn dành t́nh cảm đặc biệt trong nhưng lời cầu nguyện dành cho em
Em luôn hy vọng người ấy sẽ được b́nh an
Cám ơn những lời chúc tốt đẹp của anh
Chúc anh luôn vui,may mắn trong công việc
violet13
|
|
thuctu
member
REF: 514260
01/19/2010
|
Xin gởi đến Violet và tất cả các bạn:
Bầy Chim Chôn Cất Vị Ân Nhân
Có một người sống cô độc trong một túp lều tranh. Ông tên là Tôn Lương, vốn là người trung hậu, bản tính nhân từ, cuộc sống thanh bần đạm bạc. Ông đi làm thuê, thấy người ta bắt nhốt một bầy chim trong lồng, động mối từ tâm, có bao nhiêu tiền công, ông dốc ra mua tất cả, rồi đem thả chúng vào rừng hoang. Trải qua bao năm, không hiểu ông thả được bao nhiêu chim mà vẫn nghèo kiết xác. Sau đó, tuổi tác ông càng ngày càng cao, ông phải đi xin ăn kiếm sống qua ngày. Vào một buổi sớm mai năm ông bảy mươi tuổi, ông cảm thấy thân thể bải hoải, bèn nằm thẳng cẳng trên giường, rồi vĩnh viễn từ giă cơi đời.
Tôn Lương vốn không có thân nhân bằng hữu, gia thế lại bần hàn, không có được một chiếc quan tài để chôn cất tử tế, nên đành nằm không trên giường, trong một t́nh trạng hết sức thê lương.
Vào một buổi sáng sớm sau hai ngày ông qua đời, bỗng nhiên có một bầy chim từ đâu bay đến bàng bạc trên bầu trời, bay thẳng vào trong lều tranh của Tôn Lương. Những người ở gần đó thấy thế lấy làm lạ kéo nhau tới trước nhà ông để xem. Họ ngỡ rằng bầy chim bay đến đó để xơi thịt Tôn Lương; nào ngờ chúng tha đất đến chôn cất vị ân nhân đă cứu mạng chúng.
Bầy chim này đông hàng vạn con, bay đi bay lại như con thoi, nên chẳng bao lâu chúng đă tha đất lấp đầy ngôi nhà tranh để chôn cất Tôn Lương.
Đến khi ấy, mọi người trong làng mới biết ông ta suốt đời từng làm việc thiện, nên được bầy chim chôn cất một cách lạ lùng như thế. Từ đó trở đi dân làng càng hiểu rơ công đức của sự phóng sinh là vô cùng cao quư.
Tác Giả: Pháp Sư Tịnh Không
Đôi ḍng suy nghĩ về câu chuyện này:
Thông thường những người nghèo trong xă hội th́ ít ai nh́n đến nhà của ai và h́nh như chẳng ai thèm để ư những ǵ bạn có v́ từ cái ăn cái ở đều giống nhau hết thảy! Nghèo th́ vấn nạn kiếm cho được ngày ba bữa cơm đă cho là khó khăn lắm rồi! Vất vả lắm rồi! Tốn bao nhiêu mồ hôi và nước mắt. Dầm mưa dăi nắng v́ phải làm công làm mướn. Tốn hao rất nhiều năng lực nhưng tiền kiếm được th́ chẳng được bao nhiêu. Một người đi làm vất vả nuôi nhiều miệng ăn, th́ làm sao mà không nghèo cho được cơ chứ!
Có thể chẳng ai thèm vào nhà của chúng tôi mà làm ǵ, v́ sợ lây bệnh cũng có. Sợ phải dùng chung ly, chén, đũa cũng có, hay v́ ghê sợ khi nh́n thấy cái cảnh quá nghèo nàn này của chúng tôi mà thấy e ngại hay phải xót thương dùm?
Haiti: Vài ḍng tâm sự từ trong căn lều của các Y-sĩ và Y-tá Hội Bác sĩ Không Biên giới là Doctors Without Borders/Médecins san Frontières.
Thuctu
|
|
violet13
member
REF: 514493
01/20/2010
|
Bạn thuctu
Mọi người nói violet không b́nh thường khi ra măi ngoài nghĩa trang và khoác màu áo tím khăn tang gần 10 năm nay,nhưng sau sự việc xảy ra lần này và đọc được bài viết của bạn,violet mới hiểu không có ǵ là vô nghĩa trong những việc ḿnh đă làm trong suốt thời gian qua,và đây có thể là món quà b́nh an violet được tặng trong đầu năm mới
Cũng như những lời tâm sự của các Y-sĩ và Y-tá và cũng như những ḍng tâm sự của violet khi đến nghĩa trang vậy,mọi người thấy sợ nhưng miễn sao ḿnh thấy vui và hạnh phúc là được rồi
Cám ơn bạn thuctu ghé thăm chia sẻ bài viết để violet bớt suy nghĩ về chuyện giấc mơ này
Chúc bạn luôn vui,an lành
violet13
|
1
|
Kí hiệu:
:
trang cá nhân :chủ
để đă đăng
:
gởi thư
:
thay đổi bài
:ư kiến |
|
|
|
|