huongchi2000
member
ID 59095
02/25/2010
|
Cách nhìn cuộc sống
Có quyển sách viết thế này :
“ Ai cũng tay trắng vào đời rồi lại trắng tay về với đất. Hơn thua chi, tranh giành chi…Đựơc, mất.Có nghĩa gì đâu, tất cả phù vân!
Sống để yêu thương nhau không phải để giận hờn, không phải để làm đớn đau nhau bằng muôn lời cay độc.Sao không thể hồn nhiên như cỏ cây chim chóc. Sao không thể chia nhau những cay đắng ngọt bùi?”
Đúng thế! Sao không thể chia nhau những cay đắng ngọt bùi? Con người ta khi thấy người mình ghét đau khổ thì chính ta lại thấy hạnh phúc, khi thấy người mình ghét rơi lệ chính ta lại thấy hân hoan vui mừng? vì sao thế? Có phải vì chúng ta đã quá ích kỉ, chỉ thích thoả mãn cơn ghen ghét của mình…Hầu hết chúng ta đều quan trọng về vật chất, thích tranh giành nhau nhưng rồi mọi thứ đều lại sẽ mất đi, đều không bền vững, có phải ta đang sống một cuộc sống tồi tệ không, khi ghét hay khi chưa tha thứ cho một ai đó, tâm hồn ta chưa bình an, hãy tập sống hết mình, yêu thương, tha thứ, cho nhiều hơn nhận lại lúc ấy, tâm trạng ta sẽ hạnh phúc và bình an hơn nhiều lắm.
Nhà thơ Xuân Diệu-nhà thơ của tình yêu, ông đã viết bài thơ “Vội vàng”.Ông muốn nói với mọi người thời gian qua đi rất nhanh và không ngừng lại, thúc giục ta hãy sống hết mình, sống yêu đời đừng lãng phí tuổi trẻ. Chúng ta đừng nhìn thấy sự bi quan trong cuộc sống mà hãy mở rộng đôi mắt của tâm hồn để thấy những điều tốt đẹp của cuộc sống!
Ước mong cuộc sống của chúng ta cũng giống như nhà thơ Xuân Diệu, sống hết mình, sống mãnh liệt hơn mỗi ngày!
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
|
caokyphan
member
REF: 523203
02/26/2010
|
hi!
em ôm anh chặt quá,làm sao anh mở rộng đôi tay để mờ hái hoa dâng cho đời...í í cho em,đôi mắt anh chỉ nhìn một phía chỉ thấy một sắc màu em hãy thả lỏng anh ra để anh nhìn thấy được muôn màu mà dâng tặng cho đời...í í cho em chớ,hihi...
tâm sự qua ảnh,chúc bạn vui,hihihi....
|
|
thynguyen81
member
REF: 523205
02/26/2010
|
Cách nhìn cuộc sống
(GD&TĐ) - John là một ông lão ít nói và thông thái. Ông thường ngồi trên chiếc ghế cũ kỹ trước hiên nhà, nhìn mọi người qua lại. Đôi khi ông vẫy tay chào họ. Một hôm, cô cháu gái nhỏ của ông John ngồi xuống cạnh ông mình, và cả hai cùng nhìn những người qua lại trước nhà họ.
ss
"...Dù có đi đến đâu, mỗi người vẫn mang thái độ của chính mình đối với cuộc sống đi theo..". (ảnh: Internet)
Một người đàn ông lạ, cao lớn, anh ta nhìn quanh như tìm một nơi nào đó để dừng chân, rồi tiến đến gần hỏi ông John:
- Trong ngôi làng này người ta sống kiểu gì hả ông lão?
Ông John chậm rãi hỏi lại:
- Vậy nơi mà anh vừa đi khỏi, người ta sống ra sao?
Người lạ nhăn mặt:
- Nơi ấy hả? Mọi người chỉ toàn chỉ trích nhau. Hàng xóm thì ngồi lê đôi mách và nói chung là một nơi rất đáng chán!
John nhìn thẳng vào mắt người lạ và nói:
- Anh biết không, nơi này cũng như thế, hệt như nơi anh vừa đi khỏi vậy!
Người đàn ông không nói gì, anh ta quay đi. Một lát sau, một chiếc ôtô dừng lại bên vệ đường. Người đàn ông trên xe đỡ vợ con mình xuống xe. Người vợ hỏi ông John có thể mua một ít thức ăn cho bọn trẻ ở đâu, còn người đàn ông ở lại chỗ chiếc xe. Anh ta lại gần ông John và hỏi:
- Thưa ông, nơi này sống có tốt không ạ?
Vẫn như lần trước, ông John hỏi lại:
- Vậy nơi mà anh vừa đi khỏi thì thế nào?
Người đàn ông tươi cười :
- Ở đó, mọi người sống rất thân thiết, luôn sẵn lòng giúp đỡ nhau. Chúng tôi không muốn ra đi chút nào, nhưng vì điều kiện làm việc nên phải chuyển tới đây.
Ông John nở một nụ cười ấm áp:
- Đừng lo, nơi này cũng giống như nơi anh vừa đi khỏi đấy mà, cũng tốt lắm!
Vợ con người đàn ông quay lại, họ cảm ơn và tạm biệt hai ông cháu John rồi lái xe đi. Khi chiếc xe đã đi xa, cô cháu nhỏ cất tiếng hỏi ông:
- Ông ơi, tại sao ông nói với người thứ nhất là nơi đây không tốt lành còn với người thứ hai ông lại nói là một nơi tuyệt vời?
Ông John âu yếm nhìn vào đôi mắt xanh băn khoăn của đứa cháu nhỏ và bảo:
- Cháu ạ, dù có đi đến đâu, mỗi người vẫn mang thái độ của chính mình đối với cuộc sống đi theo. Chính thái độ của riêng mình, cộng với phản ứng của những người xung quanh với thái độ đó thì nơi mới đến có thể rất tồi tệ, hoặc rất tuyệt vời theo cảm giác của riêng họ mà thôi.
Hà Châu (st)
,
------------
Thynguyen xin phep copy lai cau chuyen nay o day . Chuc chu nha vui .
|
1
|
Kí hiệu:
:
trang cá nhân :chủ
để đã đăng
:
gởi thư
:
thay đổi bài
:ý kiến |
|
|
|
|