hientai
member
ID 61987
07/19/2010
|
Bởi v́ ta là con người
Có phải chăng yêu mới chỉ là một nửa của chặng đường dài mà thôi?
Dịp cuối năm, tôi được mời đi dự nhiều đám cưới. Có đám cưới chú rể và cô dâu đều rất trẻ, mới qua tuổi 20. Có đám, ngược lại, cả hai người đều qua tuổi ngũ tuần.
Đôi lúc ngồi bên bàn tiệc, giữa những tiếng chúc tụng lao xao và nụ cười rạng rỡ kéo dài đến mức khó mà khép môi lại của cô dâu, tôi tự hỏi: Điều ǵ giống nhau giữa họ, những cô dâu, chú rể, ngoài các thủ tục của một đám cưới? Hay nói đúng hơn, điều ǵ giống nhau giữa chúng ta, những kẻ hiếm khi nào chịu ngừng t́m kiếm một ai đó, bằng cách này hay cách khác, để đưa đến tiệc cưới?
Có bao giờ bạn tự hỏi ḿnh: hôn nhân có ǵ mà hấp dẫn đến vậy? Khi mà bạn, cũng như tôi, từng đọc quá nhiều bài báo nói về những cuộc chia tay, lạnh nhạt hay tiếc nuối, đau khổ hay vui mừng, đầy nước mắt hoặc đầy tiếng chửi rủa, không ít hơn thực tế mà chúng ta nh́n thấy quanh ḿnh. Đó là một viễn cảnh bi quan về hôn nhân, khiến chúng ta sợ hăi. Nhưng tại sao chúng ta vẫn mải miết cưới nhau? Thậm chí, cưới,rồi lại cưới nữa. Mỗi khi t́m thấy cơ hội có được một cuộc hôn nhân đẹp và bền vững, ta không thể ngăn ḿnh thử vận may.
Ngoài những bản năng và hấp lực tự nhiên được quy định bởi giới tính, có một sự thật là ai cũng thèm khát một khoảng riêng tư để cất giấu những bí mật đời ḿnh, nhưng ngược lại, không ai muốn cô đơn cả. Chúng ta luôn đ̣i hỏi sự độc lập, ko bị ảnh hưởng hay lệ thuộc vào bất cứ ai, nhưng ngược lại, ta không ngừng mong mỏi được chia sẻ vui buồn, hạnh phúc và khổ đau với ai đó mà ḿnh thương yêu và yêu thương ḿnh. Đó là một nhu cầu mạnh mẽ, một nhu cầu được gắn liền với 2 chữ: Con người.
Giữa những người lạ, ta cần một người quen. Giữ những người quen, ta cần một người yêu. Giữa những người yêu, ta cần một người hiểu. Giữa những người hiểu, ta cần một người tin. Tin và được tin.Như thế, "yêu" chưa phải là kết cục có hậu của một đời người. Yêu, mới chỉ là một nửa của chặng đường dài mà thôi. Chúng ta cần nhau, trước hết để yêu nhau, nhưng ko chỉ để yêu nhau. Chúng ta cần nhau cho một cuộc khám phá rất sâu, một cuộc phiêu lưu rất dài. Hôn nhân chính là bằng chứng cao nhất cho sự cần nhau đó.
Tôi từng ngạc nhiên nhận ra rằng khi tôi nói với ai đó "Tôi yêu em" một cách chân t́nh nhất, lắm lúc người ta vẫn hoang mang lo lắng: lời ấy có thật t́nh chăng? Nhưng khi tôi nói "Tôi cần em"... tôi có cảm giác người ta không nghi ngại. V́ sao vậy?
Tôi đă mang câu hỏi đó rất lâu trước khi t́m ra câu trả lời từ chính bản thân ḿnh. Khi ta nói yêu, thường là thổ lộ. Nhưng khi ta nói cần, thường là thú nhận . Là thú nhận, nghĩa là nó thành thật, thành thật hơn hết thảy. Khi ta biết ḿnh cần ǵ, tức là ta biết ḿnh có ǵ, thiếu ǵ, muốn ǵ. Khi ta nhận ra ḿnh cần ai đó, đúng ai đó, là khi ta thành thật với chính ḿnh nhất. Con người vốn quá kiêu hănh và tự tôn, bởi thế ít khi chúng ta muốn thú nhật về điều ḿnh thực sự cần. Chúng ta sợ lời thú nhận đó sẽ biến ḿnh thành một kẻ yếu đuối. Chúng ta sợ bị ng khác nắm "vận mệnh" của ḿnh trong tay. Ta sợ rằng, một khi đối phương đă biết bí mật của ta rồi, th́ ta thua chắc. Ta sẽ không c̣n đường lùi. Và nếu "đời không như là mơ", trông ta thảm hại làm sao trong mắt họ, người đă biết điều ta cần và lắc đầu từ chối.
Bởi thế nên chúng ta cần, nhưng chúng ta giả vờ như không. Chúng ta tưởng đó là cách giữ thể diện, vị thế, ḷng kiêu hănh. Có lúc ta lại ra vẻ cứng cỏi, xa cách ngạo nghễ, khép kín và bất cần, như chúng ta có thể tồn tại tựa những tinh cầu đơn độc... Nhưng nhiều khi đó là cách chúng ta đánh mất những điều quư giá. Khoảnh khắc mà ta t́m được một người thực sự có ư nghĩa với ta đang tồn tại trên cơi đời này, bất kể sau cùng ta có nắm giữ được trái tim người ấy hay không, th́ khoảnh khắc đó cũng là khi ta bắt đầu cảm nhận được thế nào là hạnh phúc. Khi bắt đầu cảm thấy không cần nhau nữa, hoặc khi tưởng rằng không cần nhau nữa, đó là lúc hạnh phúc bắt đầu bỏ ta đi.
Tôi nhớ ca khúc People do Barbara Streisand hát vài thập niên trước.
"Người cần người, là những người may mắn nhất thế gian...
Những người t́nh là những người may mắn nhất thế gian.
Với một người, một người thật đặc biệt
Và một cảm xúc từ thẳm sâu trong tâm hồn nói rằng em từng là phân nửa, giờ thành vẹn nguyên..."
Ngồi giữa một đám cưới, bỗng dưng tôi hiểu rằng lời yêu đôi khi không nhất thiết phải nói, nhưng cảm giác cần nhau th́ không thể không bày tỏ. Bởi khi nhận ra ḿnh cần đến ai đó, ta cũng đồng thời nhận ra rằng họ có ư nghĩa to lớn thế nào đối với đời ta. Nhờ đó, ta có thể nh́n thấy một cách rơ ràng hơn những ǵ họ mang đến cho ta. và khi ấy, có lẽ, ta sẽ nói thường xuyên hơn lời cám ơn. Ta sẽ biết trân trọng hơn những ǵ ta nhận được..
"Người cần người, là những người may mắn nhất thế gian. nhưng trước hết, hăy trờ thành một người cần người khác"
Làm thế nào để trở thành một người cần người khác? Có khó ǵ đâu, chỉ cần thành thật với chinh ḿnh.
Bởi ta là con người, ta được thiết kế để cần nhau.
(Phạm Lữ Ân)
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
|
casaudep
member
REF: 553280
07/19/2010
|
Cá sấu đẹp cần chị Hientại nè , chị thấy hạnh phúc chưa .
Biết mà , chị đang run .
|
|
songdongnai
member
REF: 554255
07/24/2010
|
Yêu,thương,cần nhau,một nửa của tôi V.V...Đó là những từ nói về một sự kết hợp,với hai con người,để cùng chia sẽ,chung sống,giúp đỡ lẩn nhau và tạo ra những con người mới.Người xưa có câu:tu thân,tề gia,trị nước,b́nh thiên hạ.Vấn đề tu thân được đặt lên hàng đầu,bởi v́ con người sống có đạo đức,t́nh người,th́ các việc khác mới có thể thành công được.Nho giáo lấy ngũ thường là:nhân,nghĩa,lể,chí,tín,đễ làm pháp tu thân.Kế đến là tề gia,bỡi v́ gia đ́nh là nền tản của xă hội,gia đ́nh có kỷ cương,thuận hoà,th́ xă hội mới an ninh,thịnh vượng.Điều đáng buồn,là hiện nay ở Vn đa số các bạn trẻ chỉ chú ư nhiều về vật chất,hưởng thụ,mà ít chịu rèn luyện đạo đức.Có lẻ v́ vậy mà các bạn gặp trở ngại trong vấn đề hôn nhơn?
|
1
|
Kí hiệu:
:
trang cá nhân :chủ
để đă đăng
:
gởi thư
:
thay đổi bài
:ư kiến |
|
|
|
|