Nước mắt là những giọt nước muối bị cơ thể từ chối tích trữ, nên nhân lúc tâm tình kém ổn định mà tuồn qua nơi khóe mắt. Chỉ thế thôi!
Có cách giải thích nào khác chăng, cho việc mắt mình thường vô duyên vô cớ hoen ra những giọt nước mặn? Khi tiễn một người bước ra khỏi cuộc sống mình. Khi áp lực đè nén tầng tầng lớp lớp trên đôi vai bé bỏng. Khi những buổi chiều tan sở bơ vơ trên một hè phố nào đó, quay trái quay phải đều thấy khung cảnh xa lạ, chẳng biết bản thân đang nghĩ gì, cảm gì, muốn gì. Khi đêm tối vắng lặng thả ánh mắt lang thang trên nền trời đen kịt, bỗng thèm ghê gớm một lời thầm thì…
Lắm lúc giữa cơn ràn rụa, mình cười khẩy một thắc mắc: Khóc chẳng giải quyết được chi, lại tốn thời gian và mất sức lực thổn thức, vậy cớ gì con gái hay tìm nước mắt giải khuây, giải mệt? Nước mắt đâu có chân tay và não bộ giúp giải quyết những mối bất hòa, những ngổn ngang tâm tư, những núi việc ứ chồng chất. Nghĩ đấy, biết đấy, nhưng vẫn mặc cho bản thân trôi đi trong hai dòng mặn chát. Vừa thỏa thuê, vừa tức chính mình vì mãi không chịu lớn.
Thưở bé, mỗi lần khóc là được nâng niu, dỗ dành. Thời thiếu nữ, mỗi lần nhắm nghiền mắt nhả một giọt lệ là bao người cuống quít. Nhưng nước mắt mất giá dần theo mỗi chiếc nến thổi trong ngày sinh nhật. Lớn, khóc có nghĩa là thần trí chưa vững, kinh nghiệm chưa đủ, sức chịu đựng chưa khỏe. Lớn, khóc là chưa đáng tin tưởng. Lớn, khóc là không chuyên nghiệp.
Chưa tròn hai năm… Đã có lúc bật khóc giữa chốn đông người. Đã có lúc phóng vù xe thật nhanh mượn gió hong khô bờ mi. Đã có lúc mắt chớp lấy chớp để, khi cảm nhận hàng mi đang trĩu xuống vì sức nặng của một giọt nước. Đã có lúc cố bành miệng khoe nụ cười tươi nhất có thể, hòng che đi đôi mắt đang chực chờ long lanh ướt. Đã …
Nước mắt là dao, là kiếm của con gái. Là thứ vũ khí nhanh cùn nhất thế gian. Một lần khóc, người thương cảm. Hai lần khóc, người chặc lưỡi cho qua. Nhiều lần khóc, người dần lánh xa, bởi nào có ai muốn gần gũi những kẻ ngày ngày lấy nước mắt rửa mặt. Nước mắt, chỉ nên cất giữ cho riêng mình trân quý. Nước mắt, chỉ nên là bằng chứng cho cái khí chất mềm mại còn vấn vương trong tâm. Khóc, để vui rằng mình vẫn là con gái.
Chưa tròn hai năm… Mình luôn tìm cách buộc bản thân ngừng khóc. Nén khóc. Quên khóc. Để rồi khi đạt được chút thành tựu, lại hoang mang: Nếu mãi cố gắng bóp chết cảm xúc, liệu bản thân có còn khả năng lay động trước một cánh hoa rơi? Có còn thẫn thờ trước cái đẹp và man mác trước cái buồn? Trái tim có còn biết đập lỗi nhịp?
Con gái, khi tâm bất ổn, dạ bất an, có nước mắt làm bạn. Con trai, những lúc như thế thì tìm gì làm bạn?
Nước mắt - vũ khí của con gái và là nỗi sợ của con trai. Con trai sợ lắm mỗi khi nhìn thấy nước mắt của con gái đặc biệt là người con gái mình yêu. Con gái vui lắm vì mỗi khi khóc được con trai an ủi sẽ thấy mình không cô đơn, mình vẫn được quan tâm. Cuộc sống vốn rất phức tạp đòi hỏi mỗi người phải có bản lĩnh. Không ai dám chắc trong cuộc đời mình chưa một lần rơi nước mắt. Mình là con gái nên mỗi khi buồn, mỗi khi cô đơn mình thèm lắm một lời an ủi, một cái nắm tay, một câu nói nhẹ nhàng. Đôi khi mình cũng tự dằn lòng mình rằng thôi đừng khóc. Khóc không giải quyết được gì nhưng lý trí không thắng được những giọt nước mắt cay cay, mặn mặn. Cảm ơn bạn về bài viết này. Khóc để vui vì mình vẫn là con gái bạn nhé!
yeucaphe
member
REF: 582335
12/25/2010
Chúc "ngocnghech" một Giáng sinh an lành, hp.
bichduong788
member
REF: 582763
12/28/2010
đọc bài của yêucàphê làm tôi chợt tỉnh ra rằng liệu có phải tôi cũng đang cố BÓP CHẾT CẢM SÚC KHÔNG? ...hãy khóc để vơi đi nỗi buồn nhưng đừng lạm dụng nước mắt quá bạn sẽ làm mất 1 lượng nước rất lớn trong cơ thể và hậu quả sẽ làm cho làn da của bạn(nhất là bạn nữ) sẽ bị khô và thiếu nước.hhhhhhhhiiiiiiiiiii.... dừng để những giọt nước mắt rơi vô nghĩa.một ngày kia khi những chuyện vui vây quanh ta thì ta mới cảm thấy nước mắt ngày đó là vô nghĩa.THẾ NÀO LÀ NƯỚC MẮT VÔ NGHĨA? VÀ KHÔNG VÔ NGHĨA? tôi đã thấy những giọt nước mắt của cậu bạn học cùng lớp khi phát hiện mình bị ung thư tủy .giọt nước mắt đó cứ chảy dài theo thời gian.đã 4 năm rồi, với đôi chân không thể bước đi như bao người khác. ben cạnh đó tôi đã thấy những giọt nước mắt của người mẹ thức khuya dậy sớm,đã 4 năm trời chưa bao giờ được ngon giấc để chăm sóc cho người con không may mắn đó.....dó là những giọt nước mắt vô nghĩa hay không vô nghĩa? tôi nghĩ đó là những giọt nước mắt của nỗi đau, của số phân............