Vietnam Single Tim Ban Bon Phuong  


HOME  -  FORUM  -  REGISTER  -  MY ACCOUNT  -  NEW  PHOTOS  -  BROWSE  -  SEARCH  -  POEM  -  ECARD  -  FAQ  -  NCTT  -  CONTACT

Sponsored links


Diễn Đàn
 Những chủ đề mới nhất
 Những góp ư mới nhất
 Những chủ đề chưa góp ư

 
NCTT Những chủ đề mới nhất

NCTT Những góp ư mới nhất
NCTT Website


Who is Online
 

 

Forum > Tâm sự của bạn >> RIÊNG CHO M̀NH TỰ HỌC LÀM NGƯỜI

 Bấm vào đây để góp ư kiến

1

 muahenongbong
 member

 ID 74229
 12/03/2012



RIÊNG CHO M̀NH TỰ HỌC LÀM NGƯỜI
profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email -goi thu   Thong bao bai viet spam den webmaster  edit -sua doi, thay doi edit -sua doi, thay doi  post reply - goy y kien

ĐỄ GIÓ CUỐN ĐI

Tác giả : Trịnh Công Sơn








Sống trong đời sống. Cần có một tấm ḷng
Để làm ǵ em biết không?
Để gió (...) cuốn (...) đi
Để gió (...) cuốn (...) đi

Gió cuốn đi cho mây qua gịng sông
Ngày vừa lên hay đêm xuống mênh mông
Ôi trái tim đang bay theo thời gian
Làm chiếc bóng đi rao lời dối gian

Những khi chiều tối. Cần có một tiếng cười
Để ngậm ngùi theo lá bay
Rồi nước (...) cuốn (...) trôi
Rồi nước (...) cuốn (...) trôi

Hăy nghiêng đời xuống. Nh́n suốt một mối t́nh
Chỉ lặng nh́n không nói năng
Để buốt (...) trái (...) tim
Để buốt (...) trái (...) tim



Trong trái tim con chim đau nằm yên
Ngủ dài lâu mang theo vết thương sâu
Một sớm mai chim bay đi triền miên
Và tiếng hót tan trong trời gió lên


Hăy yêu ngày tới. Dù quá mệt kiếp người
C̣n cuộc đời ta cứ vui
Dù vắng (...) bóng (...) ai
Dù vắng (...) bóng (...) ai




Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
 

 muahenongbong
 member

 REF: 644843
 12/04/2012

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai


PHẬT THUYẾT KINH BÁO HIẾU PHỤ MẪU ÂN





Một thuở nọ, Thế Tôn an trụ

Xá Vệ thành Kỳ Thụ viên trung

Chư Tăng câu hội rất đông

Tính ra tới số hai muôn tám ngàn.



Lại cũng có các hàng Bồ-tát

Hội tại đây đủ mặt thường thường.

Bây giờ, Phật mới lên đường

Cùng hàng đại chúng Nam phương tiến hành.



Đáo bán lộ, đành rành mắt thấy

Núi xương khô bỏ đấy lâu đời

Thế Tôn bèn vội đến nơi

Lạy liền ba lạy rồi rơi giọt hồng.



Đức A Nan tủi ḷng ái ngại

Chẳng hiểu sao Phật lạy đống xương?

Vội vàng xin Phật dạy tường

Thầy là Từ Phụ ba phương, bốn loài



Ai ai cũng kính Thầy dường ấy

Cớ sao Thầy lại lạy xương khô?

Phật rằng: Trong các môn đồ,

Ngươi là đệ tử đứng đầu dày công



Bởi chưa biết đục trong cho rơ

Nên v́ ngươi, ta tỏ đuôi đầu:

Đống xương dồn dập bấy lâu

Cho nên trong đó biết bao cốt hài



Chắc cũng có ông bà cha mẹ

Hoặc thân ta hoặc kẻ ta sanh

Luân hồi sanh tử, tử sanh

Lục thân đời trước thi hài c̣n đây



Ta lễ bái kính người tiền bối

Và ngậm ngùi v́ nhớ kiếp xưa

Đống xương hỗn tạp chẳng vừa

Không phân trai gái bỏ bừa khó coi



Ngươi chịu khó xét soi cho kỹ

Phân làm hai, bên nữ bên nam

Để cho phân biệt cốt phàm

Không c̣n lộn lạo nữ nam chất chồng.



Đức A Nan trong ḷng tha thiết

Biết làm sao phân biệt khỏi sai

Ngài bèn xin Phật chỉ bày

V́ khó chọn lựa gái trai lúc này



C̣n sanh tiền dễ bề sắp đặt

Cách đứng đi ăn mặc phân minh

Chớ khi ră xác tiêu h́nh

Xương ai như nấy khó nh́n khó phân.



Phật mới bảo: A Nan nên biết

Xương nữ nam phân biệt rơ ràng

Đàn ông xương trắng nặng hoằng

Đàn bà xương nhẹ đen thâm dễ nh́n.



Ngươi có biết cớ chi đen nhẹ?

Bởi đàn bà sanh đẻ mà ra

Sanh con ba đấu huyết ra

Tám hộc, bốn đấu sữa ḥa nuôi con



V́ cớ ấy hao ṃn thân thể

Xương đàn bà đen nhẹ hơn trai.

A Nan nghe vậy bi ai

Xót thương cha mẹ công dày dưỡng sanh.



Bèn cầu Phật thi ân dạy bảo

Phương pháp nào báo hiếu song thân?

Thế Tôn mới bảo lời rằng:

V́ ngươi, ta sẽ phân trần, khá nghe!



Thân đàn bà nhiều bề cực nhọc

Sanh đặng con thập ngoạt cưu mang

Tháng đầu, thai đậu tợ sương

Mai chiều ǵn giữ sợ tan bất thường.



Tháng thứ nh́ dường như sữa đặc

Tháng thứ ba như cục huyết ngưng

Bốn tháng đă tượng ra h́nh

Năm tháng ngũ thể hiện sinh rơ ràng.



Tháng thứ sáu lục căn đều đủ

Bảy tháng th́ đủ bộ cốt xương

Lại thêm đủ lỗ chân lông

Cộng chung đến số tám muôn bốn ngàn.



Tháng thứ tám hoàn toàn tạng phủ

Chín tháng th́ đầy đủ vóc h́nh

Mười tháng th́ đến kỳ sinh

Nếu con hiếu thuận xuôi ḿnh ra luôn.



Bằng ngỗ nghịch làm buồn thân mẫu

Nó vẫy vùng, đạp quấu lung tung

Làm cho cha mẹ hăi hùng

Sự đau, sự khổ, khôn cùng tỏ phân



Khi sản xuất muôn phần an lạc

Cũng ví như được bạc, được vàng.

Thế Tôn lại bảo A Nan:

Ơn cha nghĩa mẹ mười phần phải tin.



Điều thứ nhứt: giữ ǵn thai giáo

Mười tháng trường châu đáo mọi bề.

Thứ hai: sanh đẻ gớm ghê

Chịu đau chịu khổ mỏi mê trăm phần.



Điều thứ ba: thâm ân nuôi dưỡng

Cực đến đâu bền vững chẳng lay.

Thứ tư: ăn đắng uống cay

Để dành bùi ngọt đủ đầy cho con.



Điều thứ năm: lại c̣n khi ngủ

Ướt mẹ nằm, khô ráo phần con.

Thứ sáu : bú sữa nhai cơm

Miễn con no ấm chẳng nhờm chẳng ghê.



Điều thứ bảy: không chê ô uế

Giặt đồ dơ của trẻ không phiền.

Thứ tám: chẳng nỡ chia riêng

Nếu con đi vắng cha phiền, mẹ lo.



Điều thứ chín: miễn con sung sướng

Dầu phải mang nghiệp chướng cũng cam

Tính sao có lợi th́ làm

Chẳng màng tội lỗi, bị giam, bị cầm.



Điều thứ mười: chẳng ham trau chuốt

Dành cho con các cuộc thanh nhàn

Thương con như ngọc như vàng

Ơn cha nghĩa mẹ sánh bằng Thái Sơn.



Phật lại bảo: A Nan nên biết,

Trong chúng-sanh tuy thiệt phẩm người

Mười phần mê muội cả mười

Không tường ơn trọng đức dày song thân.



Chẳng kính mến quên ơn trái đức

Không xót thương dưỡng dục cù lao

Ấy là bất hiếu mạc giao ( 莫 mạc: đừng)

V́ những người ấy đời nào nên thân.



Mẹ sanh con cưu mang mười tháng

Cực khổ dường gánh nặng trên vai

Uống ăn chẳng đặng v́ thai

Cho nên thân thể h́nh hài kém suy.



Khi sanh sản hiểm nguy chi xiết

Sanh đặng rồi tinh huyết dầm dề

Ví như thọc huyết trâu dê

Nhất sanh thập tử nhiều bề gian nan.



Con c̣n nhỏ phải lo săn sóc

Ăn đắng cay, bùi ngọt phần con

Phải tắm phải giặt rửa trôn

Biết rằng dơ dáy, mẹ không ngại ǵ.



Nằm phía ướt, con nằm phía ráo

Sợ cho con ướt áo, ướt chăn

Hoặc khi ghẻ chóc khắp thân

Ắt con phải chịu trăm phần thảm thương.



Trọn ba năm bú nương sữa mẹ

Thân gầy ṃn nào nệ với con

Khi con vừa được lớn khôn

Cha mẹ dạy bảo cho con vỡ ḷng.



Cho đi học mở thông trí huệ

Dựng vợ chồng có thế làm ăn

Ước mong con được nên thân

Dầu cho cha mẹ cơ bần quản chi.



Con đau ốm tức th́ lo chạy

Dầu tốn hao đến mấy cũng đành

Khi con căn bệnh đặng lành

Th́ cha mẹ mới an thần định tâm.



Công dưỡng dục sánh bằng non biển

Cớ sao con chẳng biết ơn này

Hoặc khi lầm lỗi bị rầy

Chẳng tuân th́ chớ, lại bày ngỗ ngang.



Hỗn cha mẹ, phùng mang trợn mắt

Khinh trưởng huynh, nộ nạt thê nhi

Bà con chẳng kể ra chi

Không tuân sư phụ, lễ nghi chẳng tường.



Lời dạy bảo song đường không kể

Tiếng khuyên răn anh chị chẳng màng

Trái ngang chống báng mọi đàng

Ra vào lui tới mắng càn người trên.



V́ lỗ măng tánh quen càn bướng

Chẳng kể lời trưởng thượng dạy răn

Lớn lên theo thói hung hăng

Đă không nhẫn nhịn, lại càng hành hung.



Bỏ bạn lành, theo cùng chúng dữ

Nết tập quen, làm sự trái ngang

Nghe lời dụ dỗ quân hoang

Bỏ cha bỏ mẹ trốn sang quê người.



Trước c̣n tập theo thời theo thế

Thân lập thân, t́m kế sanh nhai

Hoặc đi buôn bán kiếm lời

Hoặc vào quân lính với đời lập công.



V́ ràng buộc đồn công mối nợ

Hoặc trở ngăn v́ vợ, v́ con

Quên cha, quên mẹ t́nh thâm

Quên xứ, quên sở, lâu năm không về.



Ấy là nói những người có chí

Chớ phần nhiều du hí mà thôi

Sau khi phá hết của rồi

Phải t́m phương kế kiếm đôi đồng xài.



Theo trộm cướp, hoặc là bài bạc

Phạm tội h́nh, tù rạc phải vương

Hoặc khi mang bệnh giữa đường

Không người nuôi dưỡng, bỏ thân ngoài đồng.



Hay tin dữ bà con cô bác

Cùng mẹ cha xao xác buồn rầu

Thương con than khóc âu sầu

Có khi mang bịnh đui mù vấn vương.



Hoặc bịnh nặng v́ thương quá lẽ

Phải bỏ ḿnh làm quỉ giữ hồn

Hoặc nghe con chẳng lo lường

Trà đ́nh tửu điếm phố phường ngao du.



Cứ mải miết với đồng bất chính

Chẳng mấy khi thần tỉnh mộ khang

Làm cho cha mẹ than van

Sanh con bất hiếu phải mang tiếng đời.



Hoặc cha mẹ đến hồi già yếu

Không ai nuôi thốn thiếu mọi điều

Ốm đau đói rách kêu rêu

Con không cấp dưỡng, bỏ liều chẳng thương.



Phận con gái c̣n nương cha mẹ

Th́ có ḷng hiếu đễ thuận ḥa ( 悌 đễ: ḥa thuận)

Cần lao phục dịch trong nhà

Dễ sai, dễ khiến hơn là nam nhi.



Song đến lúc, tùng phu xuất giá

Lo bên chồng chẳng sá bên ḿnh

Trước c̣n lai văng đến thăm

Lần lần nguội lạnh biệt tăm biệt nhàn.



Quên dưỡng dục song thân ân trọng

Không nhớ công mang nặng đẻ đau

Chẳng lo báo bổ cù lao

Làm cho cha mẹ buồn rầu thảm thay!



Nếu cha mẹ la rầy quở mắng

Trở sanh ḷng hờn giận chẳng kiêng

Chớ chi chồng đánh liên miên

Th́ cam ḷng chịu chẳng phiền chẳng than.



Tội bất hiếu lưỡng ban nam nữ

Nói không cùng nghiệp dữ phải mang

Nghe Phật chỉ rơ mọi đàng

Trong hàng đại chúng ḷng càng thảm thay.



Gieo xuống đất, lấy cây lấy củi

Đập vào ḿnh, vào mũi, vào hông

Làm cho các lỗ chân lông

Thảy đều rướm máu ướt đầm cả thân.



Đến hôn mê tâm thần bất định

Một giây lâu mới tỉnh than rằng:

Bọn con quả thật tội nhân

Xưa nay chẳng rơ, không hơn người mù.



Nay tỏ ngộ biết bao lầm lạc

Ruột gan dường như nát như tan

Tội t́nh khó nỗi than van

Làm sao trả đặng muôn ngàn ân sâu.



Trước Phật tiền, ai cầu trần tố

Xin Thế Tôn mẫn cố bi lân

Làm sao báo đáp thù ân

Tỏ ḷng hiếu thuận song thân của ḿnh?



Phật bèn dùng phạm thanh sáu món

Phân tỏ cùng đại chúng lắng nghe:

Ân cha, nghĩa mẹ nặng nề

Không phương báo đáp cho vừa sức đâu.



Ví có người ân sâu dốc trả

Cơng mẹ cha tất cả hai vai

Giáp Tu Di núi chẳng sai

Đến trăm ngàn kiếp ân kia chưa vừa.



Ví có người gặp cơn đói rét

Nuôi song thân dâng hết thân này

Xương nghiền thịt nát phân thây

Trải trăm ngàn kiếp ân đây chưa đồng.



Ví có người v́ công sanh dưỡng

Tự tay ḿnh khoét thủng song ngươi

Chịu thân mù tối như vầy

Đến trăm ngàn kiếp ơn này thấm đâu.



Ví có người cầm dao thật bén

Mổ bụng ra rút hết tâm can

Huyết ra khắp đất chẳng than

Đến trăm ngàn kiếp thâm ân đâu bằng.



Ví có người dùng ngàn mũi nhọn

Đâm vào ḿnh bất luận chỗ nào

Tuy là sự khó biết bao

Trải trăm ngàn kiếp không sao đáp đền.



Ví có người v́ công dưỡng dục

Tự treo ḿnh, cúng Phật thế đèn

Cứ treo như vậy trọn năm

Trải trăm ngàn kiếp ân thâm chưa đền.



Ví có người xương nghiền ra mỡ

Hoặc dùng dao chặt bửa thân ḿnh

Xương tan, thịt nát chẳng phiền

Đến trăm ngàn kiếp ơn trên chưa đồng.



Ví có người v́ công dưỡng dục

Nuốt sắt nóng thấu ruột thấu gan

Làm cho thân thể tiêu tan

Đến trăm ngàn kiếp thâm ân chưa đền.



Nghe Phật nói thảy đều kinh khủng

Giọt lệ tràn khó nỗi cấm ngăn

Đồng thanh bạch Phật lời rằng:

Làm sao trả đặng ân thâm song đường?



Phật mới bảo các hàng Phật tử:

Phải lắng nghe ta chỉ sau này

Các ngươi muốn đáp ơn dày

Phải nên biên chép Kinh đây lưu truyền.



V́ cha mẹ tŕ chuyên phúng tụng

Cùng ăn năn những tội lỗi xưa

Cúng dường Tam Bảo sớm trưa

Cùng là tu phước, chẳng chừa món chi.



Rằm tháng Bảy đến kỳ Tự Tứ

Thập phương Tăng đều dự lễ này

Sắm sanh lễ vật đủ đầy

Chờ giờ câu hội đặt bày cúng dâng.



Đặng cầu nguyện song đường trường thọ

Hoặc sanh về Tịnh Độ an nhàn

Ấy là báo đáp thù ân

Sanh thành dưỡng dục song thân của ḿnh.



Ḿnh cần phải tụng Kinh lạy Phật

Pháp Tam Quy, bậc nhất giới trai

Những lời ta dạy hôm nay

Các ngươi nhớ lấy từ đây phụng hành.



Được như vậy mới là khỏi tội

Bằng chẳng th́ ngục tối phải sa

Trong năm đại tội kể ra

Bất hiếu thứ nhứt, thật là trọng thay.



Sau khi chết, bị đày vào ngục

Ngũ Vô Gián cũng gọi A Tỳ

Ngục này trong núi Thiết Vi

Vách phên bằng sắt vây quanh bốn bề.



Trong ngục này hằng ngày lửa cháy

Đốt tội nhân hết thảy thành than

Có ḷ nấu sắt cho tan

Rót vào trong miệng tội cang hành h́nh.



V́ bất hiếu nên ḿnh thọ khổ

Lột thịt ra máu đổ tràn lan

Lại có chó sắt cắn gan

Phun ra khói lửa đốt đoàn tội nhân.



Ở trong ngục có giường bằng sắt

Bắt tội nhơn nằm khắp đó xong

Rồi cho một ngọn lửa hồng

Nướng quay chúng nó da phồng thịt phao.



Móc bằng sắt thương đao gươm giáo

Trên không trung đổ tháo như mưa

Gặp ai chém nấy chẳng chừa

Làm cho thân thể nát nhừ như tương.



Những h́nh phạt vô phương kể hết

Mỗi ngục đều có cách trị riêng

Như là xe sắt phân thây

Chim ưng mổ bụng, trâu cày lưỡi lê.



Nếu mà đặng chết liền đă đỡ

V́ nghiệp duyên không nỡ hành thân

Ngày đêm chết sống muôn lần

Đến trăm ngàn kiếp không ngừng một giây.



Sự hành phạt tại A Tỳ ngục

Rất nặng nề ngỗ nghịch song thân

Chúng ngươi đều phải ân cần

Thừa hành các việc phân trần khoảng trên.



Nhứt là phải Kinh nầy in chép

Truyền bá ra cho khắp Đông Tây

Như ai chép một quyển nầy

Ví bằng đặng thấy một v́ Thế Tôn.



Nếu in được ngàn muôn quyển ấy

Th́ cũng bằng thấy Phật vạn thiên

Do theo nguyện lực tùy duyên

Chư Phật ủng hộ y như sở nguyền.



Cha mẹ đặng xa miền khốc lănh

Lại hóa sanh về cơi thiên cung

Khi lời Phật giảng vừa xong

Khắp trong tứ chúng một ḷng kính vâng.



Lại phát nguyện thà thân này nát

Ra bụi tro muôn kiếp chẳng nài

Dầu cho kéo lưỡi trâu cày

Đến trăm ngàn kiếp lời Thầy không quên.



Ví như bị bá thiên đao kiếm

Khắp thân này đâm chém phanh thây

Hoặc như lưỡi trói thân này

Trải trăm ngàn kiếp lời thầy chẳng sai.



Dẫu thân này bị cưa bị chặt

Phân chia ra muôn đoạn ră rời

Đến trăm ngàn kiếp như vầy

Chúng con cũng chẳng trái lời thầy khuyên.



Đức A Nan kiền thiền đảnh lễ

Cầu Thế Tôn đặt để hiệu kinh

Ngày sau truyền bá chúng-sanh

Dễ bề phúng tụng kiên tinh tu hành



Phật mới bảo: A Nan nên biết

Quyển Kinh này quả thiệt cao xa

Đặt tên "BÁO HIẾU MẸ CHA"

Cùng là "ÂN TRỌNG" thật là chơn kinh.



Các ngươi phải giữ ǵn châu đáo

Đặng đời sau, y giáo phụng hành.

Sau khi Phật dạy đành rành

Bốn hàng Phật tử rất mừng rất vui



Thảy một ḷng vâng theo lời Phật

Và kính thành tin chắc vẹn tuyền

Đồng nhau trở lại Phật tiền

Nhất tâm đảnh lễ, rồi liền lui ra.



 

 thynguyen81
 member

 REF: 644863
 12/04/2012

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Chào bạn!
TN cảm ơn bạn đă cho TN được nghe, được đọc. Đúng là "Cuộc hành tŕnh lớn nhất của đời người chính là cuộc hành tŕnh đi t́m bản thân ḿnh."
Những câu chữ và những ḍng Thuyết Kinh Báo Hiếu quư hơn bất cứ chữ vàng bạc nào trên đời.
Trân trọng cảm ơn!


 

 muahenongbong
 member

 REF: 644947
 12/05/2012

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
thynguyen81@
Cám ơn TN đă ghé cùng Mhnb chia sẻ cảm xúc , thật vui khi bạn cũng nghĩ rằng những chiêm nghiệm và triết lư trên đáng giá .Mong ước nhiều , thật nhiều người cảm được từng câu từng chữ trên kia TN hén , Mhnb đă nghe , đọc suốt gần 3 năm nay và chưa bao giờ thấy chán , khi nào thấy tâm bất an Mhnb lại nghe lại đọc và lại thấy ḷng thanh thản rất chi lạ ...Chúc TN cùng gia đ́nh luôn b́nh an và hạnh phúc nghe !


 

 muahenongbong
 member

 REF: 645146
 12/06/2012

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai




LỜI KHẤN NGUYỆN



Cho con biết khiêm hạ

Biết tôn trọng mọi người

Tự thấy ḿnh nhỏ thôi 

Việc tu c̣n kém cỏi.



Cho tay con rộng mở

Biết san sẻ cúng dường

Biết giúp đỡ yêu thương

Đến những người khốn khó.



Xin cho con b́nh thản

Trước nghịch cảnh cuộc đời

Dù bị mắng bằng lời

Hay bằng điều mưu hại.



Xin tâm con sung sướng

Khi thấy người thành công

Hoặc gây tạo phước lành

Như chính con làm được.



Cho con biết im lặng

Không nói lỗi của người

Chỉ lặng lẽ dùng lời

Cầu cho người hết lỗi.



Xin cho con tỉnh táo

Không kiêu mạn tự hào

Dù tu tiến đến đâu

Vẫn tự t́m chỗ dở.






 

 muahenongbong
 member

 REF: 645160
 12/06/2012

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

PHẨM AN LẠC
(SUKHAVAGGA)

.Sung sướng thay chúng ta sống không thù oán giữa những người thù oán. Giữa những người thù oán, ta sống không thù oán.
Sung sướng thay chúng ta sống không tật bệnh giữa những người tật bệnh. Giữa những người tật bệnh, ta sống không tật bệnh.
Sung sướng thay chúng ta sống không tham dục giữa những người tham dục! Giữa những người tham dục, ta sống không tham dục.
Sung sướng thay chúng ta sống không bị điều ǵ chướng ngại ta thường sống với những điều hỷ lạc như những vị trời Quan âm 
Thắng lợi bị thù oán, thất bại bị đau khổ; chẳng màng tới thắng bại, sẽ sống ḥa hiếu an vui.



 

 muahenongbong
 member

 REF: 645321
 12/07/2012

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Viết Cho Con : Hăy Thương Yêu Mẹ !
( Nguyên Thảo )
Con yêu dấu,
Không phải kể ơn khi Ba viết về đề mục nầy. Nhưng ít ra khi làm con người có suy nghĩ, có được ư thức, tức là con đă biết ḿnh thương người nào, ghét người nào; và con cũng cần nên biết Ba Mẹ ḿnh đă làm những ǵ cho ḿnh, và làm việc ấy với mức độ hi sinh ra sao? Nhiều hay ít?Ba không biết bây giờ con có người yêu hay bạn gái chưa? T́nh yêu con dành cho người bạn gái thế nào? Gần th́ vui, xa th́ nhớ phải không con? T́nh yêu ấy mới chỉ là mănh liệt, bộc phát trong khoảng thời gian nào đó thôi. Chứ c̣n một thứ t́nh yêu khác mà con không thể t́m ra được khi Ba Mẹ đă mất! Đó là t́nh Ba Mẹ thương con!Chắc có lần con đă ngắm nghía và quan sát một bông hoa từ lúc nó c̣n búp đến khi nó nở, tàn rồi trở thành trái. Đó là một lẽ của tạo hóa! Thời gian mà con thích nh́n nó nhất là lúc nó nở hoàn toàn. Có những cánh hoa mềm mại, màu mơn mởn, nhụy lấm tấm vàng, đẹp đẽ làm sao ấy! Và lúc mà hoa ấy bắt đầu úa để tạo thành trái là lúc con không thích nh́n nữa. Đấy là giai đoạn của loài hoa. Con người cũng không khác hơn bao nhiêu con ạ! Con người lúc bắt đầu dậy th́, phát triển như bông hoa đang độ búp. Khi hoa nở là lúc thanh niên nam nữ vào lứa tuổi yêu đương. Cho nên người xưa mới gọi thời kỳ ấy là "Tuổi thanh xuân" hay "Thời kỳ hoa bướm", giống các con hiện nay vậy. Các thiếu nữ là những bông hoa. Hoa nở ra mỗi bông một vẻ, màu sắc mơn mởn xinh tươi, tràn đầy sức sống, lay ḿnh trong gíó để chào đón các cánh bướm "chàng trai" đang nhởn nhơ, tung cánh khoe màu sắc của cánh ḿnh. Con thấy cảnh ấy có nên thơ không? Chính v́ vậy, những vần thơ t́nh, những bài hát yêu đương, những tiếng c̣i sinh hoạt thanh niên đều vào thời ấy cả! Và đó, cũng là thời kỳ nhiều kỷ niệm nhất được gom góp bỏ vào "rương cuộc đời" để về già, ngồi uống nước trà mà nhớ lại!Khi con chọn được người yêu và tiến đến hôn nhân, quyết lập gia đ́nh tức là bắt đầu vào giai đoạn khác của con người. Những năm đầu chưa có con, hai vợ chồng vẫn c̣n thoải mái, đi đây đi đó, vui vẻ lẫn nhau. Khi có con th́ cặp vợ chồng nào cũng vậy: Cũng phải lo lắng, nghĩ đến làm thế nào chăm sóc cho con. Làm có tiền để lo cho con đầy đủ. Con ḿnh phải đẹp thế nầy, thế kia. Ngoan thế nào? Học giỏi ra làm sao?Mỗi bước trưởng thành của cái thai là mang thêm một suy tính cho người mẹ và suy nghĩ cho cả người cha. Đôi khi cái thai làm cho người mẹ ăn không được ngon, uống không được thoải mái. Hoặc đôi lúc sức khoẻ yếu kém, nhưng người mẹ vẫn thấy thích thú: V́ ḿnh sắp có con. Bước đi ấy phải mất 9 tháng 10 ngày!Sự đau đớn của Mẹ sinh con ra không phải là đơn giản. Chắc có lúc, con đă coi phim trên truyền h́nh, có vài đoạn phim chiếu cảnh người mẹ sinh con, quả cực khổ vô ngần. Khi con ra đời, nh́n thấy con trọn lành, mẹ con mĩm cười, hôn đứa con ḿnh lần đầu tiên: Sao mà dễ thương quá! Rồi nửa đêm con thức giấc đ̣i bú, ỉa, đái hoặc con khóc; tất cả sự việc đó mẹ con đều phải thức, giấc ngủ chẳng được ngon! Chứ không như bây giờ, mẹ con kêu con dậy để học bài v́ trời đă tối, con lại cự nự, cằn nhằn. Hoặc kêu con ngủ sớm để mai dậy sớm th́ con cũng lớn tiếng, cộc cằn. Đó là chưa kể đến ngày th́ mẹ phụ cùng ba, tối về con lại bị bệnh nóng sốt hay khóc suốt đêm, th́ con cứ thử nghĩ: Mẹ con sẽ phải làm ǵ? Mỗi năm con mỗi trưởng thành, mỗi năm mẹ con phải lo nhiều hơn. Ai đi làm, ai cơm nước, ai giặt giũ quần áo cho con, ai dậy sớm thức khuya. Công sức ấy rất nhiều con ạ! Đó là t́nh mẹ thương con! Nếu "công cha" chỉ cao "như núi Thái sơn", th́ "Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra", không bao giờ dứt. Nếu con đă hát karaoké, th́ ba nghĩ ít ra cũng có một lần con hát bài "Ḷng mẹ" của nhạc sĩ Y-Vân: "Ḷng mẹ bao la như biển Thái b́nh dạt dào" và "ḷng mẹ như ḍng suối hiền ngọt ngào" và nhiều... nhiều nữa! Con cảm thấy ḷng ḿnh thế nào khi con hát?Có một câu chuyện hồi nhỏ ba học, bây giờ ba kể lại cho con nghe. Chuyện đó nói về ḷng mẹ thương con: "Một ngày kia, có một người thợ săn đi vào trong rừng săn thú. Đi đến một rừng cây nọ, người thợ săn thấy con vượn mẹ đang cơng con vượn con chuyền qua cành. Người thợ săn liền lấy cung tên nhắm bắn con vượn mẹ. Con vượn trúng tên. Biết ḿnh không thể sống được nữa, con vượn mẹ liền cho con bú, xong rồi lăn ra chết. Con vượn con ḅ quanh vượn mẹ kêu gào! Người thợ săn bắt luôn con vượn con đem về nuôi. Nhưng liền mấy ngày nó không ăn, không uống rồi cũng chết".Con có hiểu chuyện kể ấy không? Vượn mẹ thương con đến lúc sắp chết vẫn c̣n sợ con đói và vượn con thương mẹ cũng không ăn, không uống mà chết. Th́ đối với con người, t́nh thương con c̣n sâu đậm hơn nữa con ạ! Mỗi lúc con đi chơi về khuya, con đâu biết mẹ con cứ thức giấc chờ con. Con càng về khuya th́ mẹ con càng bồn chồn, không an ḷng! Thực ra, t́nh mẹ bỏ ra không bao giờ tính toán đúng như câu:
Mẹ nuôi con như biển hồ lai láng,
Con nuôi mẹ tính tháng, tính ngày.
(ca dao)
Những điều ấy bây giờ Ba nói th́ con chẳng chịu tin. Nhưng đến khi lớn lên có vợ, có chồng và có con th́ lúc đó con mới hiểu. Khi con hiểu th́ Ba Mẹ có thể đă mất đi rồi! Cho nên, trong đạo Phật có ngày lễ Vu-Lan, đó là ngày báo hiếu vào ngày rằm tháng bảy. Lễ ấy bắt đầu lúc Ngài Mục-Kiền-Liên báo hiếu cho mẹ được truyền đến nay. Và sau nầy, trong buổi lễ có thêm phần "Bông hồng cài áo". Ai c̣n mẹ được cài bông hồng đỏ, ai mất mẹ th́ cài bông hồng trắng. Nếu lúc ấy, con phải cài bông hồng trắng th́ có lẽ: "Ḷng con chan ḥa nước mắt!", mà muốn ḿnh được cài lên bông hồng đỏ. Vậy th́, con đừng đợi đến lúc ấy, một ngày nào đó, "Rồi một ngày nào đó, con về nh́n Mẹ yêu, nh́n thật lâu, và nói với Mẹ rằng: Mẹ ơi! Mẹ ơi!.. Mẹ!.. Mẹ có biết rằng... biết rằng... Con yêu Mẹ lắm không?" (Bông
hồng cài áo, nhạc Phạm Thế Mỹ). Chắc lúc đó, Mẹ con sẽ nh́n con qua làn nước mắt v́ cảm động.
Mẹ già như chuối Ba Hương,
Như xôi nếp một, như đường mía lau.
(ca dao)


 

 muahenongbong
 member

 REF: 645615
 12/12/2012

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Viết Cho Con: 2- Hăy Sống Xứng Đáng Là Một Con Người!

Bây giờ nghĩ lại, Ba không hối tiếc ǵ cả; dù rằng trong cuộc đời của Ba, Ba không t́m được một chút nào gọi là mùa xuân tuổi trẻ, lứa tuổi thơ mộng, yêu đương và sầu nhớ. Vào thời ấy, Ba lâm vào hoàn cảnh bi đát hơn nhiều. Ba buồn lắm và nhiều lúc phải suy nghĩ, có nhiều đêm thức trắng. Ở đó, Ba t́m được một chân lư nhỏ nhoi. Hôm nay Ba viết cho con hiểu về chân lư ấy.
Con yêu dấu,
Mỗi con người sinh ra đời đều có mang theo những nét riêng, mà người ta gọi là "tánh trời ban cho", cùng với những khả năng riêng gọi là "thiên tư". Và đạo Phật gọi đó là cái "Quả" mà ta được, do việc gieo "Nhân" từ bao nhiêu kiếp trước. Dù ǵ đi nữa, khi lớn lên những điều ấy vẫn bám măi theo con cho đến chết, giống như h́nh hài của con vậy! Con thông minh hay đần độn, con nhớ dai hay mau quên, làm việc ǵ khéo hay vụng về, ăn nói hấp dẫn hay tạo nhàm chán cho người nghe, có ư hay không có ư... Những điều ấy rất quan trọng và ảnh hưởng lớn đến cuộc sống của con. Nhưng trong cuộc sống, không phải chỉ có thiên tư mà c̣n có những tập tánh và cố gắng trau dồi luyện tập nữa. Những điểm nầy con được hướng dẫn từ Ba Mẹ, anh chị hay những người thân, hoặc bạn bè sau nầy, hoặc do môi trường xă hội chung quanh mà con đă và đang sống đó.
Con có để ư đến một đứa nhỏ chưa đầy một tuổi tập đứng và đi chưa? Con hăy quan sát nó đi! Không phải là trời sinh ra là nó biết đi liền, nó phải tập vịn cái ǵ đó để đứng dậy; sau thời gian vài ngày, nó mới có thể tự ḿnh đứng lên. Con thấy nó khum khum và run không? Nó chưa đứng được, nó phải ngồi xuống. Và rồi nó làm lại. Đâu phải một, hai lần mà nó đứng vững, nó phải tập nhiều lần. Rồi người lớn mới nắm tay nó để d́u nó bước đi. Rồi, tự nó chập chửng một bước, hai bước, ngày này qua ngày kia. H́nh ảnh đó giống như con đi vào đời vậy. Con phải lần ḍ từng bước, con cần phải có sự d́u dắt của Ba Mẹ hay người thân hướng dẫn. V́ sao? V́ Ba Mẹ hay những người lớn tuổi đă trải qua giai đoạn ấy rồi, họ đă biết và chỉ dẫn, truyền lại cho con những nhận xét, kinh nghiệm để con tránh sự vấp ngă, thế thôi! Nhưng con ạ, thói thường lứa tuổi thanh niên của các con không bao giờ để ư đến điều đó. Tuổi của các con là tuổi đang sức ăn, đang sức lớn, sức lực dồi dào, trí óc đang phát triển mạnh, cho nên các con cứ ngỡ: Là các con sẽ làm được mọi chuyện, các con biết được nhiều điều mà các con nghĩ là những người lớn tuổi và Ba Mẹ không thể biết. Chính v́ chỗ đó, mà con cái trong gia đ́nh vào lứa tuổi các con thường không để ư đến lời cha mẹ hướng dẫn, hoặc đôi khi c̣n phản ứng mạnh bạo trở lại. Các con chỉ hiểu, biết được t́nh trạng ấy khi nào các con cũng có con, và cũng ở vào t́nh huống ấy mà thôi!
Con ạ,
Không phải ai cũng hát hay và nổi tiếng như Michael Jackson hay Madonna. Những người đó là do đă có thiên tư; nhưng họ vẫn phải học, tập luyện thường xuyên mới được như vậy. Thuở mới đầu con chưa biết hát, con phải ca theo ca sĩ trong "dĩa hát" khi con hát karaoké. Lúc đầu giọng con không dài, không ngân. Con hát lâu ngày th́ mới giống phần nào như ca sĩ được. Rồi lúc nào đó con có thể hát một ḿnh. Trời chỉ ban cho cái giọng hát tốt hay không tốt, truyền cảm, ấm, thu hút người nghe; c̣n ca đúng nhịp, đúng giọng, có ngân hay không là do chính con biết nghe, biết học và tập luyện. Con nghĩ xem điều Ba viết có đúng không? Từ đó, con cố gắng lấy làm tiêu chuẩn để nhận xét vào một số vấn đề khác.
Này con,
Ta được thân con người là đă quư rồi. Nhưng ta biết sống đúng với thân xác, trí tuệ con người lại càng quư hơn! Con có thấy cây cỏ không? Mùa mưa đủ nước tươi tốt, mùa nắng nó khô cháy và bị rụi đi. Thân xác cây cỏ vẫn c̣n nằm trên mặt đất. Đợi mưa xuống làm phân bón cho lớp cỏ mọc lên sau. Cây cỏ vô tri như vậy, nhưng ít ra đời cây cỏ vẫn ích lợi cho lớp cỏ mọc lên sau. C̣n con người th́ như thế nào? Không lẽ ta lại thua kém hơn cây cỏ ư? Con nên ráng học, tập luyện để ḿnh trở nên có ích. Nếu không có ích cho xă hội th́ ít ra cũng sống một đời sống có ích cho chính ḿnh và gia đ́nh. Nếu không được như thế nữa, th́ con cũng nên nguyện đừng làm hại cho xă hội. Con có thể làm được như vậy, không con?

Nguyên Thảo


 

 aka47
 member

 REF: 645624
 12/12/2012

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai



Chị đúng là tâm Phật.

hihii


 

 muahenongbong
 member

 REF: 645666
 12/12/2012

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Ak @
Chị đúng là tâm Phật.

Cám ơn em ,chị không dám nhận ḿnh tâm phật đâu AK ơi , chỉ là tâm chị đang hướng phật và cầu mong đức phật độ tŕ khai sáng cho cái tâm của chị để sống và làm được những điều đúng mà thôi . Dạo này xung quanh ḿnh cuộc sống khó khăn quá con người sống vội , quá nhiều người đi chệch hướng và đă sai lầm dẫn đến đau khổ , khi thấy được điều đó th́ tự nhiên thấy tâm ḿnh không tịnh mà cứ bất an sao đó em à lo th́ không đặng mà bỏ th́ không xong nên chị chỉ biết nguyện cầu và mong mọi người đều được nương náu dưới bóng đức phật từ bi , mong sao những con người đau khổ ai ai cũng được khai tâm , khai nhăn để khi sống và cả khi bước sang thế giới bên kia đều được thanh thản ,chúc em luôn vui vẻ và an lạc trong tâm hồn nghen !


 

 muahenongbong
 member

 REF: 646270
 12/19/2012

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Viết Cho Con: Sự May Mắn Của Chính Ḿnh!
( Nguyên Thảo )

Con ạ, thời gian đi qua rất nhanh, và nó đă đi rồi th́ không thể kéo trở lại được. Bây giờ nếu con không biết sắp xếp thời gian để học tập, để tập luyện, chuẩn bị cho ḿnh một tương lai tốt đẹp; con măi vui chơi, đi bê tha với bạn bè th́ ngày mai kia bạn con và chính con không có được một khả năng nào để xin được một công việc nhàn nhă, khoẻ khoắn mà lại kiếm được nhiều tiền.

Con ạ,

Chắc có lần, con đă nh́n thấy trên truyền h́nh chiếu cảnh những người dân Phi châu bị đói và chết đói. Họ gầy c̣m chỉ c̣n xương bọc da, ruồi bu vào mặt họ, mà họ không thể xua tay đuổi được! Và dân ở Bosnia phải di tản v́ chiến tranh, cái chết có thể đến với họ bất cứ lúc nào. Nhưng con rất là b́nh yên, được ăn uống đầy đủ, đi chơi thoải mái, ấy là một sự may mắn của con rồi đó!

Và nếu so sánh với dân tộc của chính ḿnh, con có biết đâu biết bao đứa trẻ c̣n ở Việt nam, trong đó có rất nhiều bạn, bạn học của con phải vất vả hơn con nhiều. Ba không biết bây giờ con có c̣n nhớ chúng nó không? Và con có nhớ chút nào về sinh hoạt ở Việt nam không? Thôi th́ Ba cũng viết để nhắc lại cho con hiểu rằng: "Con đang có nhiều sự may mắn"!

Con thử tưởng tượng lại, sáng sớm có nhiều đứa trẻ phải thức dậy phụ cha mẹ quét sân, quét nhà trong khi mẹ nó phải sửa soạn cơm nước, cha nó chuẩn bị ḅ, xe để đi làm. Sau đó, chúng có thể coi lại bài đợi tới giờ đi học. Bây giờ kinh tế tương đối đỡ hơn, chúng có thể có xe đạp mà đi. Tuy nhiên, vẫn c̣n nhiều đứa vẫn phải đi bộ; chỉ hai, ba cây số phải mất gần một giờ đồng hồ mới tới trường. Có những ngày trực nhật, chúng phải tới lớp sớm hơn để quét dọn lớp học; chứ không như ở đây có người lo sẵn cho con, tới giờ con vào học và hết giờ con ra về.

Con ạ! Ngoài một buổi học học rất nhiều môn, về nhà chúng phải phụ giúp cho gia đ́nh nữa: Đứa th́ gánh nước, bửa củi; đứa th́ đi chăn trâu, chăn ḅ; đứa th́ cắt cỏ. Nói chung, đứa nào cũng phải làm công việc phụ giúp cho gia đ́nh và cha mẹ nó cả. Sau bửa cơm chiều, chúng mới ngồi vào bàn học, học bài cho ngày mai. Có những đứa gia đ́nh nghèo quá, thiếu thốn sách vở, hay lâu lắm mới có chút đỉnh tiền để ăn quà. Từ đó, con hăy nh́n lại chính ḿnh: Con được cấp tiền đi học, sách vở đầy đủ, quần áo lành lặn, đẹp đẻ, giày mắt tiền,... Con đi tới trường có xe đưa rước. Con không phải làm phụ công việc nhà. Công việc chính của con chỉ ăn, học, ngủ và đi chơi! Thỉnh thoảng, Ba Mẹ mới cần tới con để phụ giúp chút ít thôi. Thông thường, những ngày cuối tuần con dành nhiều th́ giờ vui chơi với bạn. Nếu con nh́n kỷ lại th́ con rất ư là hạnh phúc...!

Nhưng con ạ, thời gian đi qua rất nhanh, và nó đă đi rồi th́ không thể kéo trở lại được. Bây giờ nếu con không biết sắp xếp thời gian để học tập, để tập luyện, chuẩn bị cho ḿnh một tương lai tốt đẹp; con măi vui chơi, đi bê tha với bạn bè th́ ngày mai kia bạn con và chính con không có được một khả năng nào để xin được một công việc nhàn nhă, khoẻ khoắn mà lại kiếm được nhiều tiền.

Hiện tại con đă và đang được hưởng sự may mắn, con hăy nhân cơ hội nầy, nương vào đó lập thành một kế hoạch học tập, tập luyện để chuẩn bị cho tương lai của chính ḿnh!

Này con, Con có nghe kể chuyện "Con thỏ và con rùa chạy đua" chưa? Chú thỏ ỷ ḿnh chạy nhanh hơn chú rùa, chú cứ la cà, dạo chơi vui đùa với bướm, ngắm những cành hoa, ngắm trời và nằm nghe gió mát rồi chú ngủ quên. Khi tỉnh dậy, chú giật ḿnh chạy thật nhanh, nhưng con rùa đă đến đích trước rồi! Chú rùa giống như người tối dạ, học không nhớ dai nhưng sự chăm chỉ, bền chí, miệt mài đă khiến chú rùa đạt được thành công, đến đích trước. Cũng cùng ư đó, tục ngữ Việt nam có câu: "Có công mài sắt, có ngày nên kim". Và người Tây phương họ nói: "Talent is a long patience" (Tài năng là một sự kiên nhẫn lâu dài), con nên nhớ là "long patience"! Chứ không phải là một ngày, một buổi. Tới đây con có thể hiểu được không? Và con có quyết định làm kế hoạch và tiến theo kế hoạch của ḿnh không? Hăy cố gắng lên con ạ! Một thời gian ngắn chịu khó mà được sung sướng cả đời. Vài năm đi chơi ít, con sẽ được mấy chục năm có tiền và đi chơi thoải mái. Hay là con muốn bây giờ đi chơi thoải mái, để sau nầy kiếm công việc làm vất vả, đổi mồ hôi sức lực lấy một ít tiền cho cuộc sống mai sau...!

Sau đây, Ba chép lại cho con bài học thuộc ḷng, mà Ba đă học lúc Ba c̣n nhỏ để con suy nghiệm và tận dụng thời gian may mắn nhất của con:

Th́ giờ thấm thoát thoi đưa
Nó đi đi mất, có chờ đợi ai
Con ơi! Chớ nên dông dài
Đừng như con bướm là loài chơi không

Con ơi! Nên hăy gắng công
Như con ong mật vốn ḍng siêng năng
Mấy lời dạy dỗ nên chăng
Hăy ghi tạc dạ để ḥng trị thân

Nữa mai thiên hạ xoay vần
Con đem tài sức đền ân nước nhà


 
  góp ư kiến

 
   

  Kí hiệu: : trang cá nhân :chủ để đă đăng  : gởi thư  : thay đổi bài  :ư kiến

 
 

 


Nhà | Ghi danh Thành Viên | Thơ | H́nh ảnh | Danh Sách | T́m | Diễn đàn | Liên lạc | Điều lệ | Music | Link | Advertise

Copyright © 2024 Vietnam Single & Tim ban bon phuong All rights reserved.
Hoc Tieng Anh - Submit Website Today - Ecard Thiep - Hot Deal Network