Chào bạn!
TN cảm ơn bạn đă cho TN được nghe, được đọc. Đúng là "Cuộc hành tŕnh lớn nhất của đời người chính là cuộc hành tŕnh đi t́m bản thân ḿnh."
Những câu chữ và những ḍng Thuyết Kinh Báo Hiếu quư hơn bất cứ chữ vàng bạc nào trên đời.
Trân trọng cảm ơn!
muahenongbong
member
REF: 644947
12/05/2012
thynguyen81@
Cám ơn TN đă ghé cùng Mhnb chia sẻ cảm xúc , thật vui khi bạn cũng nghĩ rằng những chiêm nghiệm và triết lư trên đáng giá .Mong ước nhiều , thật nhiều người cảm được từng câu từng chữ trên kia TN hén , Mhnb đă nghe , đọc suốt gần 3 năm nay và chưa bao giờ thấy chán , khi nào thấy tâm bất an Mhnb lại nghe lại đọc và lại thấy ḷng thanh thản rất chi lạ ...Chúc TN cùng gia đ́nh luôn b́nh an và hạnh phúc nghe !
muahenongbong
member
REF: 645146
12/06/2012
LỜI KHẤN NGUYỆN
Cho con biết khiêm hạ
Biết tôn trọng mọi người
Tự thấy ḿnh nhỏ thôi
Việc tu c̣n kém cỏi.
Cho tay con rộng mở
Biết san sẻ cúng dường
Biết giúp đỡ yêu thương
Đến những người khốn khó.
Xin cho con b́nh thản
Trước nghịch cảnh cuộc đời
Dù bị mắng bằng lời
Hay bằng điều mưu hại.
Xin tâm con sung sướng
Khi thấy người thành công
Hoặc gây tạo phước lành
Như chính con làm được.
Cho con biết im lặng
Không nói lỗi của người
Chỉ lặng lẽ dùng lời
Cầu cho người hết lỗi.
Xin cho con tỉnh táo
Không kiêu mạn tự hào
Dù tu tiến đến đâu
Vẫn tự t́m chỗ dở.
muahenongbong
member
REF: 645160
12/06/2012
PHẨM AN LẠC (SUKHAVAGGA)
.Sung sướng thay chúng tasống không thù oán giữa những người thù oán. Giữa những người thù oán, ta sống không thù oán. Sung sướng thay chúng ta sống không tật bệnh giữa những người tật bệnh. Giữa những người tật bệnh, ta sống không tật bệnh. Sung sướng thay chúng ta sống không tham dục giữa những người tham dục! Giữa những người tham dục, ta sống không tham dục. Sung sướng thay chúng ta sống không bị điều ǵ chướng ngại ta thường sống với những điều hỷ lạc như những vị trời Quan âm Thắng lợi bị thù oán, thất bại bị đau khổ; chẳng màng tới thắng bại, sẽ sống ḥa hiếu an vui.
muahenongbong
member
REF: 645321
12/07/2012
Viết Cho Con : Hăy Thương Yêu Mẹ !
( Nguyên Thảo )
Con yêu dấu,
Không phải kể ơn khi Ba viết về đề mục nầy. Nhưng ít ra khi làm con người có suy nghĩ, có được ư thức, tức là con đă biết ḿnh thương người nào, ghét người nào; và con cũng cần nên biết Ba Mẹ ḿnh đă làm những ǵ cho ḿnh, và làm việc ấy với mức độ hi sinh ra sao? Nhiều hay ít?Ba không biết bây giờ con có người yêu hay bạn gái chưa? T́nh yêu con dành cho người bạn gái thế nào? Gần th́ vui, xa th́ nhớ phải không con? T́nh yêu ấy mới chỉ là mănh liệt, bộc phát trong khoảng thời gian nào đó thôi. Chứ c̣n một thứ t́nh yêu khác mà con không thể t́m ra được khi Ba Mẹ đă mất! Đó là t́nh Ba Mẹ thương con!Chắc có lần con đă ngắm nghía và quan sát một bông hoa từ lúc nó c̣n búp đến khi nó nở, tàn rồi trở thành trái. Đó là một lẽ của tạo hóa! Thời gian mà con thích nh́n nó nhất là lúc nó nở hoàn toàn. Có những cánh hoa mềm mại, màu mơn mởn, nhụy lấm tấm vàng, đẹp đẽ làm sao ấy! Và lúc mà hoa ấy bắt đầu úa để tạo thành trái là lúc con không thích nh́n nữa. Đấy là giai đoạn của loài hoa. Con người cũng không khác hơn bao nhiêu con ạ! Con người lúc bắt đầu dậy th́, phát triển như bông hoa đang độ búp. Khi hoa nở là lúc thanh niên nam nữ vào lứa tuổi yêu đương. Cho nên người xưa mới gọi thời kỳ ấy là "Tuổi thanh xuân" hay "Thời kỳ hoa bướm", giống các con hiện nay vậy. Các thiếu nữ là những bông hoa. Hoa nở ra mỗi bông một vẻ, màu sắc mơn mởn xinh tươi, tràn đầy sức sống, lay ḿnh trong gíó để chào đón các cánh bướm "chàng trai" đang nhởn nhơ, tung cánh khoe màu sắc của cánh ḿnh. Con thấy cảnh ấy có nên thơ không? Chính v́ vậy, những vần thơ t́nh, những bài hát yêu đương, những tiếng c̣i sinh hoạt thanh niên đều vào thời ấy cả! Và đó, cũng là thời kỳ nhiều kỷ niệm nhất được gom góp bỏ vào "rương cuộc đời" để về già, ngồi uống nước trà mà nhớ lại!Khi con chọn được người yêu và tiến đến hôn nhân, quyết lập gia đ́nh tức là bắt đầu vào giai đoạn khác của con người. Những năm đầu chưa có con, hai vợ chồng vẫn c̣n thoải mái, đi đây đi đó, vui vẻ lẫn nhau. Khi có con th́ cặp vợ chồng nào cũng vậy: Cũng phải lo lắng, nghĩ đến làm thế nào chăm sóc cho con. Làm có tiền để lo cho con đầy đủ. Con ḿnh phải đẹp thế nầy, thế kia. Ngoan thế nào? Học giỏi ra làm sao?Mỗi bước trưởng thành của cái thai là mang thêm một suy tính cho người mẹ và suy nghĩ cho cả người cha. Đôi khi cái thai làm cho người mẹ ăn không được ngon, uống không được thoải mái. Hoặc đôi lúc sức khoẻ yếu kém, nhưng người mẹ vẫn thấy thích thú: V́ ḿnh sắp có con. Bước đi ấy phải mất 9 tháng 10 ngày!Sự đau đớn của Mẹ sinh con ra không phải là đơn giản. Chắc có lúc, con đă coi phim trên truyền h́nh, có vài đoạn phim chiếu cảnh người mẹ sinh con, quả cực khổ vô ngần. Khi con ra đời, nh́n thấy con trọn lành, mẹ con mĩm cười, hôn đứa con ḿnh lần đầu tiên: Sao mà dễ thương quá! Rồi nửa đêm con thức giấc đ̣i bú, ỉa, đái hoặc con khóc; tất cả sự việc đó mẹ con đều phải thức, giấc ngủ chẳng được ngon! Chứ không như bây giờ, mẹ con kêu con dậy để học bài v́ trời đă tối, con lại cự nự, cằn nhằn. Hoặc kêu con ngủ sớm để mai dậy sớm th́ con cũng lớn tiếng, cộc cằn. Đó là chưa kể đến ngày th́ mẹ phụ cùng ba, tối về con lại bị bệnh nóng sốt hay khóc suốt đêm, th́ con cứ thử nghĩ: Mẹ con sẽ phải làm ǵ? Mỗi năm con mỗi trưởng thành, mỗi năm mẹ con phải lo nhiều hơn. Ai đi làm, ai cơm nước, ai giặt giũ quần áo cho con, ai dậy sớm thức khuya. Công sức ấy rất nhiều con ạ! Đó là t́nh mẹ thương con! Nếu "công cha" chỉ cao "như núi Thái sơn", th́ "Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra", không bao giờ dứt. Nếu con đă hát karaoké, th́ ba nghĩ ít ra cũng có một lần con hát bài "Ḷng mẹ" của nhạc sĩ Y-Vân: "Ḷng mẹ bao la như biển Thái b́nh dạt dào" và "ḷng mẹ như ḍng suối hiền ngọt ngào" và nhiều... nhiều nữa! Con cảm thấy ḷng ḿnh thế nào khi con hát?Có một câu chuyện hồi nhỏ ba học, bây giờ ba kể lại cho con nghe. Chuyện đó nói về ḷng mẹ thương con: "Một ngày kia, có một người thợ săn đi vào trong rừng săn thú. Đi đến một rừng cây nọ, người thợ săn thấy con vượn mẹ đang cơng con vượn con chuyền qua cành. Người thợ săn liền lấy cung tên nhắm bắn con vượn mẹ. Con vượn trúng tên. Biết ḿnh không thể sống được nữa, con vượn mẹ liền cho con bú, xong rồi lăn ra chết. Con vượn con ḅ quanh vượn mẹ kêu gào! Người thợ săn bắt luôn con vượn con đem về nuôi. Nhưng liền mấy ngày nó không ăn, không uống rồi cũng chết".Con có hiểu chuyện kể ấy không? Vượn mẹ thương con đến lúc sắp chết vẫn c̣n sợ con đói và vượn con thương mẹ cũng không ăn, không uống mà chết. Th́ đối với con người, t́nh thương con c̣n sâu đậm hơn nữa con ạ! Mỗi lúc con đi chơi về khuya, con đâu biết mẹ con cứ thức giấc chờ con. Con càng về khuya th́ mẹ con càng bồn chồn, không an ḷng! Thực ra, t́nh mẹ bỏ ra không bao giờ tính toán đúng như câu:
Mẹ nuôi con như biển hồ lai láng,
Con nuôi mẹ tính tháng, tính ngày.
(ca dao)
Những điều ấy bây giờ Ba nói th́ con chẳng chịu tin. Nhưng đến khi lớn lên có vợ, có chồng và có con th́ lúc đó con mới hiểu. Khi con hiểu th́ Ba Mẹ có thể đă mất đi rồi! Cho nên, trong đạo Phật có ngày lễ Vu-Lan, đó là ngày báo hiếu vào ngày rằm tháng bảy. Lễ ấy bắt đầu lúc Ngài Mục-Kiền-Liên báo hiếu cho mẹ được truyền đến nay. Và sau nầy, trong buổi lễ có thêm phần "Bông hồng cài áo". Ai c̣n mẹ được cài bông hồng đỏ, ai mất mẹ th́ cài bông hồng trắng. Nếu lúc ấy, con phải cài bông hồng trắng th́ có lẽ: "Ḷng con chan ḥa nước mắt!", mà muốn ḿnh được cài lên bông hồng đỏ. Vậy th́, con đừng đợi đến lúc ấy, một ngày nào đó, "Rồi một ngày nào đó, con về nh́n Mẹ yêu, nh́n thật lâu, và nói với Mẹ rằng: Mẹ ơi! Mẹ ơi!.. Mẹ!.. Mẹ có biết rằng... biết rằng... Con yêu Mẹ lắm không?" (Bông
hồng cài áo, nhạc Phạm Thế Mỹ). Chắc lúc đó, Mẹ con sẽ nh́n con qua làn nước mắt v́ cảm động.
Mẹ già như chuối Ba Hương,
Như xôi nếp một, như đường mía lau.
(ca dao)
muahenongbong
member
REF: 645615
12/12/2012
Viết Cho Con: 2- Hăy Sống Xứng Đáng Là Một Con Người!
Bây giờ nghĩ lại, Ba không hối tiếc ǵ cả; dù rằng trong cuộc đời của Ba, Ba không t́m được một chút nào gọi là mùa xuân tuổi trẻ, lứa tuổi thơ mộng, yêu đương và sầu nhớ. Vào thời ấy, Ba lâm vào hoàn cảnh bi đát hơn nhiều. Ba buồn lắm và nhiều lúc phải suy nghĩ, có nhiều đêm thức trắng. Ở đó, Ba t́m được một chân lư nhỏ nhoi. Hôm nay Ba viết cho con hiểu về chân lư ấy.
Con yêu dấu,
Mỗi con người sinh ra đời đều có mang theo những nét riêng, mà người ta gọi là "tánh trời ban cho", cùng với những khả năng riêng gọi là "thiên tư". Và đạo Phật gọi đó là cái "Quả" mà ta được, do việc gieo "Nhân" từ bao nhiêu kiếp trước. Dù ǵ đi nữa, khi lớn lên những điều ấy vẫn bám măi theo con cho đến chết, giống như h́nh hài của con vậy! Con thông minh hay đần độn, con nhớ dai hay mau quên, làm việc ǵ khéo hay vụng về, ăn nói hấp dẫn hay tạo nhàm chán cho người nghe, có ư hay không có ư... Những điều ấy rất quan trọng và ảnh hưởng lớn đến cuộc sống của con. Nhưng trong cuộc sống, không phải chỉ có thiên tư mà c̣n có những tập tánh và cố gắng trau dồi luyện tập nữa. Những điểm nầy con được hướng dẫn từ Ba Mẹ, anh chị hay những người thân, hoặc bạn bè sau nầy, hoặc do môi trường xă hội chung quanh mà con đă và đang sống đó.
Con có để ư đến một đứa nhỏ chưa đầy một tuổi tập đứng và đi chưa? Con hăy quan sát nó đi! Không phải là trời sinh ra là nó biết đi liền, nó phải tập vịn cái ǵ đó để đứng dậy; sau thời gian vài ngày, nó mới có thể tự ḿnh đứng lên. Con thấy nó khum khum và run không? Nó chưa đứng được, nó phải ngồi xuống. Và rồi nó làm lại. Đâu phải một, hai lần mà nó đứng vững, nó phải tập nhiều lần. Rồi người lớn mới nắm tay nó để d́u nó bước đi. Rồi, tự nó chập chửng một bước, hai bước, ngày này qua ngày kia. H́nh ảnh đó giống như con đi vào đời vậy. Con phải lần ḍ từng bước, con cần phải có sự d́u dắt của Ba Mẹ hay người thân hướng dẫn. V́ sao? V́ Ba Mẹ hay những người lớn tuổi đă trải qua giai đoạn ấy rồi, họ đă biết và chỉ dẫn, truyền lại cho con những nhận xét, kinh nghiệm để con tránh sự vấp ngă, thế thôi! Nhưng con ạ, thói thường lứa tuổi thanh niên của các con không bao giờ để ư đến điều đó. Tuổi của các con là tuổi đang sức ăn, đang sức lớn, sức lực dồi dào, trí óc đang phát triển mạnh, cho nên các con cứ ngỡ: Là các con sẽ làm được mọi chuyện, các con biết được nhiều điều mà các con nghĩ là những người lớn tuổi và Ba Mẹ không thể biết. Chính v́ chỗ đó, mà con cái trong gia đ́nh vào lứa tuổi các con thường không để ư đến lời cha mẹ hướng dẫn, hoặc đôi khi c̣n phản ứng mạnh bạo trở lại. Các con chỉ hiểu, biết được t́nh trạng ấy khi nào các con cũng có con, và cũng ở vào t́nh huống ấy mà thôi!
Con ạ,
Không phải ai cũng hát hay và nổi tiếng như Michael Jackson hay Madonna. Những người đó là do đă có thiên tư; nhưng họ vẫn phải học, tập luyện thường xuyên mới được như vậy. Thuở mới đầu con chưa biết hát, con phải ca theo ca sĩ trong "dĩa hát" khi con hát karaoké. Lúc đầu giọng con không dài, không ngân. Con hát lâu ngày th́ mới giống phần nào như ca sĩ được. Rồi lúc nào đó con có thể hát một ḿnh. Trời chỉ ban cho cái giọng hát tốt hay không tốt, truyền cảm, ấm, thu hút người nghe; c̣n ca đúng nhịp, đúng giọng, có ngân hay không là do chính con biết nghe, biết học và tập luyện. Con nghĩ xem điều Ba viết có đúng không? Từ đó, con cố gắng lấy làm tiêu chuẩn để nhận xét vào một số vấn đề khác.
Này con,
Ta được thân con người là đă quư rồi. Nhưng ta biết sống đúng với thân xác, trí tuệ con người lại càng quư hơn! Con có thấy cây cỏ không? Mùa mưa đủ nước tươi tốt, mùa nắng nó khô cháy và bị rụi đi. Thân xác cây cỏ vẫn c̣n nằm trên mặt đất. Đợi mưa xuống làm phân bón cho lớp cỏ mọc lên sau. Cây cỏ vô tri như vậy, nhưng ít ra đời cây cỏ vẫn ích lợi cho lớp cỏ mọc lên sau. C̣n con người th́ như thế nào? Không lẽ ta lại thua kém hơn cây cỏ ư? Con nên ráng học, tập luyện để ḿnh trở nên có ích. Nếu không có ích cho xă hội th́ ít ra cũng sống một đời sống có ích cho chính ḿnh và gia đ́nh. Nếu không được như thế nữa, th́ con cũng nên nguyện đừng làm hại cho xă hội. Con có thể làm được như vậy, không con?
Nguyên Thảo
aka47
member
REF: 645624
12/12/2012
Chị đúng là tâm Phật.
hihii
muahenongbong
member
REF: 645666
12/12/2012
Ak @
Chị đúng là tâm Phật.
Cám ơn em ,chị không dám nhận ḿnh tâm phật đâu AK ơi , chỉ là tâm chị đang hướng phật và cầu mong đức phật độ tŕ khai sáng cho cái tâm của chị để sống và làm được những điều đúng mà thôi . Dạo này xung quanh ḿnh cuộc sống khó khăn quá con người sống vội , quá nhiều người đi chệch hướng và đă sai lầm dẫn đến đau khổ , khi thấy được điều đó th́ tự nhiên thấy tâm ḿnh không tịnh mà cứ bất an sao đó em à lo th́ không đặng mà bỏ th́ không xong nên chị chỉ biết nguyện cầu và mong mọi người đều được nương náu dưới bóng đức phật từ bi , mong sao những con người đau khổ ai ai cũng được khai tâm , khai nhăn để khi sống và cả khi bước sang thế giới bên kia đều được thanh thản ,chúc em luôn vui vẻ và an lạc trong tâm hồn nghen !
muahenongbong
member
REF: 646270
12/19/2012
Viết Cho Con: Sự May Mắn Của Chính Ḿnh!
( Nguyên Thảo )
Con ạ, thời gian đi qua rất nhanh, và nó đă đi rồi th́ không thể kéo trở lại được. Bây giờ nếu con không biết sắp xếp thời gian để học tập, để tập luyện, chuẩn bị cho ḿnh một tương lai tốt đẹp; con măi vui chơi, đi bê tha với bạn bè th́ ngày mai kia bạn con và chính con không có được một khả năng nào để xin được một công việc nhàn nhă, khoẻ khoắn mà lại kiếm được nhiều tiền.
Con ạ,
Chắc có lần, con đă nh́n thấy trên truyền h́nh chiếu cảnh những người dân Phi châu bị đói và chết đói. Họ gầy c̣m chỉ c̣n xương bọc da, ruồi bu vào mặt họ, mà họ không thể xua tay đuổi được! Và dân ở Bosnia phải di tản v́ chiến tranh, cái chết có thể đến với họ bất cứ lúc nào. Nhưng con rất là b́nh yên, được ăn uống đầy đủ, đi chơi thoải mái, ấy là một sự may mắn của con rồi đó!
Và nếu so sánh với dân tộc của chính ḿnh, con có biết đâu biết bao đứa trẻ c̣n ở Việt nam, trong đó có rất nhiều bạn, bạn học của con phải vất vả hơn con nhiều. Ba không biết bây giờ con có c̣n nhớ chúng nó không? Và con có nhớ chút nào về sinh hoạt ở Việt nam không? Thôi th́ Ba cũng viết để nhắc lại cho con hiểu rằng: "Con đang có nhiều sự may mắn"!
Con thử tưởng tượng lại, sáng sớm có nhiều đứa trẻ phải thức dậy phụ cha mẹ quét sân, quét nhà trong khi mẹ nó phải sửa soạn cơm nước, cha nó chuẩn bị ḅ, xe để đi làm. Sau đó, chúng có thể coi lại bài đợi tới giờ đi học. Bây giờ kinh tế tương đối đỡ hơn, chúng có thể có xe đạp mà đi. Tuy nhiên, vẫn c̣n nhiều đứa vẫn phải đi bộ; chỉ hai, ba cây số phải mất gần một giờ đồng hồ mới tới trường. Có những ngày trực nhật, chúng phải tới lớp sớm hơn để quét dọn lớp học; chứ không như ở đây có người lo sẵn cho con, tới giờ con vào học và hết giờ con ra về.
Con ạ! Ngoài một buổi học học rất nhiều môn, về nhà chúng phải phụ giúp cho gia đ́nh nữa: Đứa th́ gánh nước, bửa củi; đứa th́ đi chăn trâu, chăn ḅ; đứa th́ cắt cỏ. Nói chung, đứa nào cũng phải làm công việc phụ giúp cho gia đ́nh và cha mẹ nó cả. Sau bửa cơm chiều, chúng mới ngồi vào bàn học, học bài cho ngày mai. Có những đứa gia đ́nh nghèo quá, thiếu thốn sách vở, hay lâu lắm mới có chút đỉnh tiền để ăn quà. Từ đó, con hăy nh́n lại chính ḿnh: Con được cấp tiền đi học, sách vở đầy đủ, quần áo lành lặn, đẹp đẻ, giày mắt tiền,... Con đi tới trường có xe đưa rước. Con không phải làm phụ công việc nhà. Công việc chính của con chỉ ăn, học, ngủ và đi chơi! Thỉnh thoảng, Ba Mẹ mới cần tới con để phụ giúp chút ít thôi. Thông thường, những ngày cuối tuần con dành nhiều th́ giờ vui chơi với bạn. Nếu con nh́n kỷ lại th́ con rất ư là hạnh phúc...!
Nhưng con ạ, thời gian đi qua rất nhanh, và nó đă đi rồi th́ không thể kéo trở lại được. Bây giờ nếu con không biết sắp xếp thời gian để học tập, để tập luyện, chuẩn bị cho ḿnh một tương lai tốt đẹp; con măi vui chơi, đi bê tha với bạn bè th́ ngày mai kia bạn con và chính con không có được một khả năng nào để xin được một công việc nhàn nhă, khoẻ khoắn mà lại kiếm được nhiều tiền.
Hiện tại con đă và đang được hưởng sự may mắn, con hăy nhân cơ hội nầy, nương vào đó lập thành một kế hoạch học tập, tập luyện để chuẩn bị cho tương lai của chính ḿnh!
Này con, Con có nghe kể chuyện "Con thỏ và con rùa chạy đua" chưa? Chú thỏ ỷ ḿnh chạy nhanh hơn chú rùa, chú cứ la cà, dạo chơi vui đùa với bướm, ngắm những cành hoa, ngắm trời và nằm nghe gió mát rồi chú ngủ quên. Khi tỉnh dậy, chú giật ḿnh chạy thật nhanh, nhưng con rùa đă đến đích trước rồi! Chú rùa giống như người tối dạ, học không nhớ dai nhưng sự chăm chỉ, bền chí, miệt mài đă khiến chú rùa đạt được thành công, đến đích trước. Cũng cùng ư đó, tục ngữ Việt nam có câu: "Có công mài sắt, có ngày nên kim". Và người Tây phương họ nói: "Talent is a long patience" (Tài năng là một sự kiên nhẫn lâu dài), con nên nhớ là "long patience"! Chứ không phải là một ngày, một buổi. Tới đây con có thể hiểu được không? Và con có quyết định làm kế hoạch và tiến theo kế hoạch của ḿnh không? Hăy cố gắng lên con ạ! Một thời gian ngắn chịu khó mà được sung sướng cả đời. Vài năm đi chơi ít, con sẽ được mấy chục năm có tiền và đi chơi thoải mái. Hay là con muốn bây giờ đi chơi thoải mái, để sau nầy kiếm công việc làm vất vả, đổi mồ hôi sức lực lấy một ít tiền cho cuộc sống mai sau...!
Sau đây, Ba chép lại cho con bài học thuộc ḷng, mà Ba đă học lúc Ba c̣n nhỏ để con suy nghiệm và tận dụng thời gian may mắn nhất của con:
Th́ giờ thấm thoát thoi đưa
Nó đi đi mất, có chờ đợi ai
Con ơi! Chớ nên dông dài
Đừng như con bướm là loài chơi không
Con ơi! Nên hăy gắng công
Như con ong mật vốn ḍng siêng năng
Mấy lời dạy dỗ nên chăng
Hăy ghi tạc dạ để ḥng trị thân
Nữa mai thiên hạ xoay vần
Con đem tài sức đền ân nước nhà