hoasenhanoi99
member
ID 75072
03/17/2013
|
Thành ơi !
Thành là bạn của tôi.Thành cao ráo , da trắng như con gái và nh́n rất handsome.Tôi và Thành quen nhau từ nhỏ.Má của Thành là bạn thời thơ ấu của ba tôi.Mùa hè năm tôi tám tuổi ba đưa tôi đi cùng trong một chuyến công du Sài g̣n.
Tôi c̣n nhớ, đó là một sáng chủ nhật, trời nắng chói chang, ba kêu một cuốc Xích lô đưa tôi tới một con hẻm trên đường Tô Hiến Thành.Má của Thành khi đó bán cơm tấm ở đầu con hẻm.Quán cơm vỉa hè nhưng rất đông khách.Ba và tôi cũng ngồi xuống và kêu hai phần cơm sườn b́ chả.Má Thành hai tay thoăn thoắt, nhịp nhàng bới cơm trông thật đáng ngưỡng mộ.Dù có tới chín người con nhưng bác ấy vẫn giữ được dáng dấp lưng ong thon thả khiến tôi chợt nghĩ đến câu ca dao : Những người thắt đáy lưng ong, đă khéo chiều chồng lại khéo nuôi con.... Câu này áp vô cuộc đời của má Thành th́ cực kỳ chuẩn xác.Tuy là cô gái bắc kỳ xinh đẹp nổi tiếng ngày xưa, nhưng sau khi lấy chồng bác ấy khá vất vả v́ ba Thành là sĩ quan chế độ cũ.Không chỉ vắng nhà quanh năm mà ba Thành c̣n có thêm một cô vợ bé người Huế nữa.Để bảo vệ gia đ́nh và giữ cha cho các con ḿnh bác ấy đă phải làm một cái lễ xin nhận cô gái Huế đó là chị em trong nhà và sẵn sàng chấp nhận đón cô ấy về sống chung để tránh hư hao tài sản.Nhịn nhục đến thế là cùng , điều này chắc chỉ có ở phụ nữ Việt nam.Thế rồi chiến tranh kết thúc .Hai miền nam bắc giờ là một.Chế độ đa thê đă bị loại bỏ hoàn toàn.Mẹ kế của Thành bồng con ra nước ngoài sinh sống.Ba Thành bị đưa đi trại cải tạo rồi về đạp xích lô kiếm sống qua ngày.Má Thành bắt đầu những ngày bươn trải kiếm sống nhọc nhằn nhưng bác chưa bao giờ than một tiếng. V́ quá vất vả , lại nhịn đói thường xuyên nhường cơm ,xẻ áo cho chồng con nên mẹ Thành đă sớm bị lao lực và qua đời khi Thành c̣n rất nhỏ.Từ đó Thành sống vất vưởng bữa no , bữa đói dưới sự chăm lo lỏng lẻo của người cha và các anh chị em ,một đoàn gồm tám người con c̣n bé lít nha lít nhít.Tuy có vẻ bề ngoài cao lớn đẹp trai nhưng kỳ thực Thành có một tâm hồn yếu đuối như một đứa trẻ con không bao giờ chịu lớn.
Tôi trở laị Sài g̣n sau mười mấy năm, kể từ ngày chúng tôi gặp gỡ lần đầu.Thành dành cho tôi rất nhiều sự ưu ái.Thành đưa tôi đi khắp thành phố.Từ Thanh đa cho đến Củ chi.Hai đứa c̣n rủ nhau đi Đầm sen đạp vịt.Tôi hơi chần chừ nhưng Thành nói với tôi rằng má Thành mất sớm nên chẳng ai đưa Thành đi chơi, chưa bao giờ được đi đạp vịt.Nghe mủi ḷng quá nên tôi mới chịu đi cùng Thành.Nh́n thấy Thành vui cười như trẻ nhỏ trên gương mặt đàn ông của thằng bạn đúng là không nỡ chối từ.Cứ như thế tuần nào Thành cũng tới t́m tôi để bày ra một tṛ ǵ đó.Tôi vô tư hồn nhiên , tôi có đâu ngờ: Thành đă yêu tôi từ khi nào chẳng biết.Nhưng tôi là một cô gái lạnh lùng và rất bản lĩnh.Ngay từ khi c̣n bé tôi đă chỉ hâm mộ những người đàn ông chín chắn và quyết đoán .Tôi ghét nhất đàn ông ẻo lả và suốt ngày kể lể khóc than cho số phận.Tôi đi với Thành đơn giản là v́ mối quan hệ giữa hai gia đ́nh và ḷng thương hại mà thôi v́ phần lớn những chi phí trong những lần dạo chơi đó là do tôi chi trả.
Tôi nhớ , rất nhiều lần vào chúa nhật, tôi ghé qua nhà Thành và cậu ấy lôi chiếc đàn ooc gan ra chơi bản : Bài Tăng gô cho em.
V́ tôi cũng thich bài đó nên tôi và Thành cùng hát rất vui vẻ và vô tư có ngờ đâu sau này bản nhạc này Thành lại coi đó như là một kỷ niêm của hai đứa.Chị dâu Thành kể khi tôi đi rồi, cậu ấy không cho phép ai trong nhà được ca bản đó dù chỉ là mở đĩa CD ! Đúng là sống ở trên đời làm việc ǵ cũng nên suy nghĩ , nhưng không hiểu tại sao với Thành tôi đă bỏ qua và chấp nhận đi bên cạnh cậu ấy như một người bạn thân thiết mà không có một điều kiện ǵ. và thế là hệ lụy cũng từ đó mà phát sinh ra những rắc rối sau này khiến cho hậu quả thật khôn lường mà có lẽ tôi sẽ phải day dứt suốt cuộc đời c̣n lại của ḿnh.
Sau một thời gian công tác tại Sài g̣n v́ rất nhiều lí do tôi phải qua Mỹ một thời gian, sau đó về Hà nội làm việc khoảng ba năm.Công việc và cuộc sống cuốn tôi đi nên tôi cũng không c̣n liên lạc hay theo dơi tin tức ǵ của Thành nữa.Đầu năm 2012 tôi trở lại Sài g̣n làm việc.Tôi nhớ , h́nh như là sáng thứ bảy cuối tháng hai.Tôi nhận được một cuộc điện thoại từ một số máy lạ.Th́ ra đó là chị dâu của Thành.Sau một hồi hỏi thăm xă giao , chị nói ba chồng chị ( tức là ba ruột của Thành) và gia đ́nh mời tôi qua nhà chơi nói một chuyện quan trọng.
Không biết có chuyện ǵ nhưng tôi vẫn thu xếp qua ngay buổi chiều hôm đó.Khi đến nhà tôi thấy một không khí nặng nề bao trùm gia đ́nh,nhưng không thấy cậu ấy đâu.Tôi hỏi thăm th́ được biết một tin động trời nghe như sét đánh ngang tai: Thành phạm tội giết người và đang bị giam giữ ở nhà thương điên Biên Ḥa, nơi dành cho những phạm nhân có yếu tố Tâm thần.Sự việc xảy ra dần dần được kể lại qua lời của chị dâu và chị bảy của Thành trong nước mắt và trong tiếc nuối.Sự thể bất ngở nhất mà tôi biết được là : Thành đă âm thầm yêu tôi và muốn cưới tôi làm vợ nhưng cậu ấy không đủ tự tin và có lẽ cũng hiểu được đó là điều không tưởng.Nên Thành chỉ biết thở dài ôm mối t́nh câm đó sau khi tôi dời đi Mỹ và ra Hà nội không một sự lưu luyến nào.Thành đau khổ đến mức không c̣n đủ tâm trí để làm việc tiếp tục ở Ngân hàng , nơi phải cố gắng lắm mới xin vào được.Sau khi bị cho nghỉ việc , Thành ch́m sâu vào bi quan, tâm thần chán nản cậu ấy tim đến những chốn ăn chơi, sàn nhảy , vũ trường .Rồi việc ǵ đến cũng sẽ đến thôi nhưng với Thành sao mà chua xót quá! Thành lọt vào mắt xanh của rất nhiều cô gái ăn chơi và cả các bà chị chán chồng sồn sồn nhiều tiền như quân Nguyên.Thành bạn tôi nhanh chóng ngă vào tay một bà chị giang hồ ăn chơi khét tiếng hơn cậu ấy tới mười mấy tuổi.Chị bảy nói rằng : bà chị đó đă hứa hẹn với Thành về một tương lai tươi sáng sau khi hai người kết nghĩa chị em, nhưng kỳ thực người đàn bà đó chỉ muốn Thành đưa bà ta lên giường.Sau một thời gian dài làm em kết nghĩ trá h́nh mà lời hứa xin việc cho cậu em chẳng đi đến đâu. Thành chới với và quyết định rời xa người đàn bà đó.Nhưng với chị ta th́ đâu có dễ như vậy sau những đam mê mà chị ta đă dày công vun đắp.Dùng mọi thủ đoạn từ mơn trớn đến đe dọa giết cả nhà mày, chị ta buộc Thành phải phục vụ miễn phí những khi chị ta có nhu cầu.Con giun xéo măi cũng quằn, Thành ngây thơ v́ Thành không chịu lớn ,kết cục của việc tức nước vỡ bờ.Trong một lần hai người vô nhà nghỉ để nói chuyện lần cuối cùng.Khi bị Thành tứ chối , người đàn bà đó đă lôi từ trong túi ra một con dao gọt trái cây.Hai người giành nhau , vật lộn và kết cục là Thành khỏe hơn nên án mạng đă xảy ra. Cả khu phố và gia đ́nh đều bàng hoàng khi nghe tin Thành đi đầu thú về tội giết người.Không ai có thể tin một chàng trai hiền như đất và trói gà không chặt lại có thể làm được cái chuyện kinh hoàng đó. Nhưng án mạng đă xày ra rồi và đó là sự thật.
Khi biết được câu chuyện này , tôi thấy ḷng bất an, dường như ḿnh có sai ở chỗ nào đó.Tự nhiên tôi thấy ḿnh quá tệ và phải có trách nhiệm với vấn đề của Thành. Tôi nghĩ chỉ có gặp Thành và t́m cách giúp đỡ ǵ đó cho cậu ấy th́ tôi mới có thể sống thanh thản được.Tôi hẹn với ba của Thành sẽ cùng ông tới thăm Thành vào chủ nhật tuần kế tiếp.Tới nơi, tôi thấy Thành ốm đi nhiều, cậu ấy mừng rỡ khi gặp lại tôi, lại c̣n cố năn nỉ xin chiếc ṿng tay bằng nhựa tôi đeo ở trên tay.Thành có vẻ như không ư thức được một cách rơ ràng vần đề của chính ḿnh.Cậu ấy kêu tôi lại gần và ghé tai tôi nói nhỏ: Sen ƠI ! Đợi Thành nhé! không lâu đâu khoảng một năm nữa Thành về sẽ cưới Sen. Ôi ! Bạn của tôi !Bạn vẫn ngây ngô như thuở ấu thơ, chưa bao giờ chịu lớn.Tôi biết rằng,ḿnh chỉ thương hại bạn mà thôi,lần này tôi phải cương quyết , tôi không thể tiếp tục chiều theo ư bạn được.Tôi nghiêm khắc trả lời: Thành ơi ! Đừng như thế Sen đă có người thương rồi, Sen không thể kết hôn với Thành được.Thành hăy giữ ǵn sức khỏe để sớm được trở về trong ṿng tay những người thân nhé ! nhất là ba của Thành ḱa, ông ấy đă quá buồn , quá khổ v́ lo lắng , khóc thương cho cậu con trai út của ḿnh rồi. Đừng để cha già phải đau ḷng thêm nũa nhé! Thành đă gật đầu đồng ư rồi nhoẻn cười vô nghĩa.Tôi rất đau ḷng khi nh́n thấy bạn ḿnh như vậy,nhất thời tôi cũng chưa biết phải làm ǵ để giúp Thành.
Chia tay ra về, mà tôi vẫn không thấy ḷng thanh thản được bao nhiêu.Ôi cuộc đời thật lắm éo le.Thành nh́n vẫn handsome như ngày nào, tuy có xanh xao ít nhiều và vẫn không chịu lớn sau tội ác mà cậu ấy gây ra. Môt mạng người đă ĺa trần dưới bàn tay của Thành, nhưng cậu ấy h́nh như không ư thức được múc độ nghiêm trọng của việc ḿnh đă làm.Phải chăng Thành bạn tôi đă bị tâm thần thực sự ? Những con đường ngày xưa, những quán cà phê ngày xưa chúng tôi từng ghé cùng nhau, bây giờ dù chỉ đi ngang qua cũng làm tôi bàng hoàng và day dứt quá! Thành ơi! từ trong tim ḿnh, Sen cầu mong cho Thành được mạnh khỏe, vượt qua thời điểm khó khăn này và hăy sống hạnh phúc nhé trong thế giới riêng của Thành.
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
Trang nhat