hoasenhanoi99
member
ID 83082
09/24/2016
|
Những ngày tháng nhạt nḥa
Những ngày này khí hậu, thời tiết ở Việt nam nói chung là rất khó chịu.Đang nắng trời bỗng đổ cơn mưa,đang mưa ào ạt tự dưng ngớt hổng có lí do.Biển đang dịu êm có khi nổi sóng bất tử.Môi trường, hải sản lúc báo đăng đă ăn được , lúc đài lại nói chưa.....
Đó là nói về môi trường , khí hậu c̣n về con người Việt nam th́ phức tạp hơn nh́u.Hôm vừa rồi, họp lớp tiểu học, gặp lại con bạn cũ nó nh́n ḿnh lạnh lùng như tỉ năm rồi chẳng nhớ ra ḿnh là ai. Cục tức ở cổ họng ḿnh cứ trồi lên tụt xuống biết bao lần rồi nghẹn ngang xương.Nghẹn bởi mới cách giờ này hai năm trước, con bạn này gặp ḿnh cũng ở kỳ họp lớp.Sau gần ba chục năm chẳng gặp nhau, bữa đó nó ngồi kế bên ḿnh, hỏi han thắm thiết, kết thân nồng nàn.Tới cuối buổi liên hoan sắp sửa chia tay ră đám th́ nó giăt tay áo ḿnh kéo vào một góc nhỏ to tâm sự.Ḿnh nghe câu được câu không.Đại ư là gia cảnh của nàng đang gặp khó rồi nàng nhỏ thêm vài giọt nước mắt hỏi mượn ḿnh ba chục triệu.Ḿnh c̣n chưa kịp nói ǵ nàng đă thề thốt sẽ trả lại ngay sau hai tháng.Nàng nói , khóc liên hồi kỳ trận khiến ḿnh chẳng kịp nghĩ suy ǵ.Mở bóp ra đếm được hai mươi mốt triệu, giữ lại một triệu đồng dằn túi c̣n lại đưa nàng hết.Ngẫm lại thấy ḿnh ngu ơi là ngu, khờ ơi là khờ.Hổng hiểu sao mà mắc bẫy dễ ợt như thế chứ, ngày thường tui đây cũng đề pḥng mấy kẻ miệng lưỡi lắm mà..huhu....
Thế rồi thời gian thấm thoát trôi mau, sau nhiều lần không cách nào liên lạc được, giờ đây ngay trước mắt ḿnh, nàng đứng đo trơ như đá, như chưa từng có vụ mượn tiền năm xưa.Thậm chí, như chưa hề quen biết nhau....Đau nhỉ? Nên cười hay nên khóc...
Góc đằng kia , một nhóm bạn cũ cả phái mạnh và phái đẹp đang tranh luận kịch liệt CHỦ ĐỀ: bữa tối nay ăn ǵ? nên ăn hải sản hay lâm sản.Bỗng có tiếng của phát thanh viên đài vtv1 rành rọt từng chữ, từng lời:...Bộ y tế cảnh báo có hơn một trăm loài thủy hải sản không đảm bảo an toàn vệ sinh thực phẩm , khuyến nghị dân nước Nam không nên ăn.... ḿnh đoán chắc có bạn nào đó vừa mở online đài vtv1 từ điện thoại thông minh như một lời cảnh tỉnh cho đám đông ồn ă thoát khỏi cuộc tranh căi chưa có hồi kết.
Đầu óc ḿnh cứ ong ong, tŕ trệ.H́nh như trí nhớ không c̣n minh mẫn.Mỉm cười một ḿnh và liếc trộm vẻ mặt của cô bạn mượn tiền hai năm trước xem có biểu hiện khác lạ ǵ không.Điều ḿnh thấy hết sức kinh ngạc la: tuyệt nhiên không, nàng vẫn nói cười trong đám đông cách ḿnh bảy bước chân và mắt không hề chớp.Ô hay ḿnh thấy choáng...phía trước hay phía sau là bầu trời ḿnh chẳng c̣n phân biệt được nữa.Đông tây nam bắc cứ rối tung lên.Độ này xuống phong độ quá! Đọc báo nghe đài toàn tin giật gân.Chỗ này cá chết, chỗ kia giết người.Tham ô, tham nhũng, tham quyền tham tiền...đua nhau bứt phá cán đích năm sau vượt qua năm trước.Luật lá,thuế má, bảo hiểm, phí này cộng với phí kia cứ loạn xị ngậu lên, nhức nhối , bức bách không thể nào tả nổi.Lănh đạo nói có, quan xó nói không...mông lung và mờ mịt.Chẳng hiểu ḿnh phải làm ǵ và sẽ cần làm ǵ nữa.Tương lai chẳng biết về đâu.Càng đọc báo, nghe đài càng hoang mang tột độ.Đọc ít sợ ít.Đọc nh́u sợ nhiều........Đang sống những ngày tháng nhạt nḥa,khó đỡ bỗng nhiên nhớ ra một khúc trong bài hát ca sĩ MỸ TÂM MỘT THỜI Đ̀NH ĐÁM:...T̀NH YÊU ĐẾN EM KHÔNG MONG ĐỢI G̀, T̀NH YÊU ĐI EM KHÔNG HỀ HỐI TIẾC....
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|