Ồ ! Ảnh động của doilanhuthe thật tuyệt vời ! Bái Phục !
doilanhuthe
member
REF: 591260
03/01/2011
Chào bạn ghé thăm - chúc vui vẻ cát tường thưởng thức tiếp !
Một làn roi của mẹ
doilanhuthe
member
REF: 591262
03/01/2011
T́nh cha muôn thưở
doilanhuthe
member
REF: 591309
03/01/2011
Bến xưa– Kim Khuê ngâm !
doilanhuthe
member
REF: 591316
03/02/2011
Tà áo tương tư !
doilanhuthe
member
REF: 591317
03/02/2011
Chén rượi vô thường!
doilanhuthe
member
REF: 591351
03/02/2011
Quê hương !
bakhiet55
member
REF: 591360
03/02/2011
Đời là như thế Bác ơi!
H́nh ảnh tuyệt vời, thơ lại rất hay
Các nàng sao chẳng mê say
Cứ là theo Bác cả ngày Bác ơi!!!
Tuyệt vời đó Bác!
halan52
member
REF: 591406
03/02/2011
CAM ON DOILANHUTHE đă post những đoạn video cực hay, và khéo chọn lọc. mong được chỉ giáo. một lần nữa cam ơn bạn đă post bai cho mọi người cùng thưởng thức. halan52
doilanhuthe
member
REF: 591419
03/02/2011
Hai bạn đang ở nơi mô
Mời vô nghe tiếp giọng thơ mía lùi ...
Một tiếng em !
doilanhuthe
member
REF: 591420
03/02/2011
Một chút t́nh riêng gửi Huế!
doilanhuthe
member
REF: 591451
03/03/2011
Những lời mẹ thương!
doilanhuthe
member
REF: 591459
03/03/2011
Đợi Minh Tuyến ngâm
doilanhuthe
member
REF: 591493
03/03/2011
Đ̣ lèn
doilanhuthe
member
REF: 591548
03/03/2011
T́nh cha muôn thưở
doilanhuthe
member
REF: 591559
03/03/2011
Áo lụa Hà Đông
doilanhuthe
member
REF: 591565
03/03/2011
Về đi em
doilanhuthe
member
REF: 591590
03/04/2011
T́nh thu ngâm thơ
doilanhuthe
member
REF: 591593
03/04/2011
hắc x́ - ai nhắc ?
Lời T́nh muộn ngâm thơ
doilanhuthe
member
REF: 591667
03/04/2011
Một ngày lượm một vài bài
Ngâm thơ - Bảo Cường và Bạch Tuyết
doilanhuthe
member
REF: 591674
03/04/2011
Vườn xưa
doilanhuthe
member
REF: 591682
03/04/2011
Quê hương - Bảo Cường ngâm
doilanhuthe
member
REF: 591694
03/04/2011
Yêu !!!
doilanhuthe
member
REF: 591762
03/05/2011
Biển- Xuân Diệu!!!
doilanhuthe
member
REF: 591777
03/05/2011
Một nửa đời nhau
doilanhuthe
member
REF: 591832
03/06/2011
Ru T́nh
doilanhuthe
member
REF: 592031
03/07/2011
Thiếu nữ ngủ ngày
doilanhuthe
member
REF: 592068
03/07/2011
Giây phút chạnh ḷng
doilanhuthe
member
REF: 592072
03/07/2011
bến sông đưa khách
doilanhuthe
member
REF: 592103
03/08/2011
Duyên thành
doilanhuthe
member
REF: 592205
03/08/2011
Hội thơ tao đàn
doilanhuthe
member
REF: 592246
03/09/2011
Kiều đập đàn
doilanhuthe
member
REF: 592254
03/09/2011
*** Mười Năm ***
Tác Giả: Trần Huyền Trân Sưu Tầm by:Mắtnhung415
Biết nhau từ thuở dại khờ Bây giờ cát bụi đă mờ mắt trong Nhánh hồng em chiết bên sông Đă mười xuân rụng mười bông hoa cười
Con chim bạc má già rồi Mỏ vàng đă nhặt hết lời thơ xanh C̣n ǵ nữa ở lều gianh Ở ḷng em, ở ḷng anh c̣n ǵ
Tương phùng là để biệt ly Biệt ly là một ḷng đi qua ḷng Giờ thuyền em đă sang sông Anh nh́n khói sóng ngỡ trong mây đèo
Mười năm mới hiểu t́nh yêu Một nguồn hương nhẹ mây chiều gió đưa.
doilanhuthe
member
REF: 592371
03/10/2011
Chờ duyên
doilanhuthe
member
REF: 592518
03/11/2011
Lá rơi xào xạc
Làm người ngơ ngác nhớ ai ? Chiếc lá
…
doilanhuthe
member
REF: 592522
03/11/2011
Ngập ngừng hai tiếng từ thân !
>
doilanhuthe
member
REF: 592557
03/12/2011
Từ đó xa mờ
doilanhuthe
member
REF: 592776
03/14/2011
Lời t́nh muộn
doilanhuthe
member
REF: 592824
03/14/2011
doilanhuthe
member
REF: 592830
03/14/2011
Tâm trạng một đêm mưa
doilanhuthe
member
REF: 592844
03/14/2011
Ngọn gió
doilanhuthe
member
REF: 593369
03/19/2011
Mong em về trước cơn mưa
doilanhuthe
member
REF: 593386
03/19/2011
Nhớ con sông quê hương
doilanhuthe
member
REF: 593399
03/19/2011
Anh đưa em đi thăm lại chiến trường xưa
doilanhuthe
member
REF: 593835
03/23/2011
Anh đưa em về quê
doilanhuthe
member
REF: 593925
03/23/2011
Thác ghềnh cha tôi
doilanhuthe
member
REF: 593928
03/23/2011
Nương thân
doilanhuthe
member
REF: 593932
03/23/2011
Mùa của mẹ
doilanhuthe
member
REF: 593933
03/23/2011
Thơ viết dâng mẹ
aka47
member
REF: 593941
03/23/2011
Đẹp wá Chú ui.
Chú làm nhu liệu điện toán được rùi , biết đâu sau này là nghề hái ra tiền đấy chú ui nếu chú thấy thích thú với vi tính.
Cảm ơn lời chia sẻ an ủi của Chú nha.
hihii
doilanhuthe
member
REF: 593955
03/23/2011
AKa - chúc cháu b́nh tâm và trở lại DĐ - Chú tặng cháu nhiều bài thơ nói về mẹ !
Mẹ tôi
doilanhuthe
member
REF: 593958
03/23/2011
Ḷng mẹ
doilanhuthe
member
REF: 593968
03/24/2011
VIẾT TẶNG CON GÁI
doilanhuthe
member
REF: 594000
03/24/2011
Mẹ ta ở chợ đời
doilanhuthe
member
REF: 594005
03/24/2011
Mẹ cọng gùi
doilanhuthe
member
REF: 594010
03/24/2011
MÙA CỦA MẸ
doilanhuthe
member
REF: 594016
03/24/2011
Khách cha
doilanhuthe
member
REF: 594119
03/25/2011
Mẹ Suốt
doilanhuthe
member
REF: 594123
03/25/2011
Bài thơ : MẸ
doilanhuthe
member
REF: 594302
03/25/2011
Lời cha
doilanhuthe
member
REF: 594304
03/25/2011
Các con ơi
doilanhuthe
member
REF: 594364
03/26/2011
Mẹ
doilanhuthe
member
REF: 597008
04/19/2011
doilanhuthe
member
REF: 597013
04/19/2011
doilanhuthe
member
REF: 597017
04/19/2011
doilanhuthe
member
REF: 597021
04/19/2011
doilanhuthe
member
REF: 597108
04/20/2011
Tương tư chiều
doilanhuthe
member
REF: 597215
04/21/2011
Chiếc nón quai thao
doilanhuthe
member
REF: 597223
04/21/2011
T́nh sông núi
doilanhuthe
member
REF: 597248
04/21/2011
Tiếng thơ
doilanhuthe
member
REF: 597252
04/21/2011
Nắng cố đô
doilanhuthe
member
REF: 597255
04/21/2011
Về quê Nguyễn Bính
doilanhuthe
member
REF: 597274
04/22/2011
Xúc cảm về kư ức chiến tranh qua thơ
saothenhi
member
REF: 597282
04/22/2011
ANH PHẠM KHÁNH mến!
Càng ngày anh càng giỏi quá. tranh. h́nh ,nhạc đểu rất đẹp và ấn tượng.Em rất mong đưọc anh dạy em với nha.
Hihihihi. Em cảm ơn anh và chúc anh luôn vui và hạnh phúc.
doilanhuthe
member
REF: 597307
04/22/2011
Chào em MYH . Nh́n ảnh em ngày 1 đẹp một trẻ ra . Ai nh́n cũng khen . Anh nh́n và ngắm cũng thích ! Chúc em vui hạnh phúc như ư cát tường !
Thơ viết dâng mẹ
doilanhuthe
member
REF: 597317
04/22/2011
Thơ viết về đấu tranh dân tộc
doilanhuthe
member
REF: 597346
04/22/2011
Ví dầu câu hát đưa nôi
doilanhuthe
member
REF: 597347
04/22/2011
Ḍng sông đời người
doilanhuthe
member
REF: 597760
04/26/2011
Những khúc ru của mẹ Âu cơ
doilanhuthe
member
REF: 597795
04/26/2011
Tiếng thơ 2
doilanhuthe
member
REF: 597808
04/27/2011
Tiếng thơ 2.2
doilanhuthe
member
REF: 597816
04/27/2011
Tiếng thơ 2.3
doilanhuthe
member
REF: 597998
04/28/2011
T́nh sông núi
doilanhuthe
member
REF: 600019
05/14/2011
Thử nghiệm sáng tạo
doilanhuthe
member
REF: 600031
05/15/2011
saothenhi
member
REF: 600039
05/15/2011
ANH PHẠM KHÁNH ới ời!
Anh giỏi quá ha. h́nh ảnh động thật đẹp đă vậy lại ghép nhiều h́nh vào với nhau nữa. Em rất thích hôm nào dậy em nha anh
Cảm ơn anh nhiều
Em MYH
Trèo lên trên đỉnh non cao Nghe lời chim gọi, gió dào dạt thưa... Bỗng đâu gặp gỡ t́nh cờ, Cô nàng cao váy ỡm ờ đứng trông, Tóc cô gió lẳng lơ cḥng, Nắng vàng rỡn cặp má hồng hồng tươi. Mắt như nước lặng in trời, Cánh đào thắm nét miệng cười trong mơ. Khiến ta ḷng những say sưa: "Phải người ta vẫn đợi chờ, đây chăng ?" Trái tim đếm bước ngập ngừng, Lại gần ta hỏi ai rằng: "Ai ơi! Theo đường nước chẩy mây trôi. Để ḷng ra khắp phương trời, ta xem Ở đây nhắn gió đưa chim, Ở đâu thiếu nữ trông t́m người yêu. Tới đây thấy cảnh đ́u hiu, Phải chăng người ở trên đèo mong ta ?" Bồi hồi, ta đợi lời thưa, Nhưng cô sơn nữ hững hờ trông mây... Sóng rờn đôi mắt lung lay, T́nh xuân nồng đượm đôi mày thanh thanh, Cười duyên đắm đuối trời t́nh Ḷng ta như muốn tan thành hư không. Ta ôm thiếu nữ trong ḷng: Người yêu thoắt biến thành bông hoa rừng.
Bông hoa nay vẫn c̣n hương, Ḷng ta c̣n vết đau thương, không cùng, Đính hoa ở một bên ḷng, Ngàn năm tiếc giấc mơ ṃng khi xưa.
Em cứ hẹn nhưng em đừng đến nhé! Để ḷng buồn tôi dạo khắp trong sân, Ngó trên tay, thuốc lá cháy lụi dần... Tôi nói khẽ: Gớm, làm sao nhớ thế ?
Em cứ hẹn nhưng em đừng đến nhé! Em tôi ơi! t́nh có nghĩa ǵ đâu ? Nếu là không lưu luyến buổi sơ đầu ? Thuở ân ái mong manh như nắng lụa. Hoa bướm ngập ngừng cỏ cây lần lữa, Hẹn ngày mai mùa đến sẽ vui tươi, Chỉ ngày mai mới đẹp, ngày mai thôi!
Em cứ hẹn nhưng em đừng đến nhé! Tôi sẽ trách - cố nhiên! - nhưng rất nhẹ Nếu trót đi, em hăy gắng quay về, T́nh mất vui khi đă vẹn câu thề, Đời chỉ đẹp những khi c̣n dang dở. Thư viết đừng xong, thuyền trôi chớ đỗ, Cho ngh́n sau... lơ lửng... với ngh́n xưa...
mong em về trước cơn mưa mây giăng kín núi đ̣ chưa cập cầu thương em nhiều nỗi nông sâu truân chuyên con nước biết đâu anh ḍ ba mươi năm một chuyến đ̣ chưa xong chuyển lại thân c̣ sang sông trăm năm một cơi bềnh bồng chua chanh chát chuối vẫn nồng trầu cau em c̣n đợi chuyến đ̣ sau hay là không thể đợi nhau bờ này? em về lấy tóc chẻ mây buộc anh đứng lại như cây sông Hàn để cho anh với bạch đàn ngẩn ngơ che nắng nhỡ nhàng trú mưa ḷng anh như tấm vải thưa em con mắt tháng đung đưa ước ǵ? thôi đừng cong nữa làn mi trời sinh con mắt khỏi đi đường ṿng ḷng anh con nước đang ṛng biển đau rút ruột cua c̣ng chỏng chơ lấy khăn mà gói bơ vơ tay cầm nước mắt bao giờ sang sông? gặp minh mang cũng mênh mông nắng qua bao chuyến mà không nhạt nḥa ḷng anh rúc tiếng tù và gọi đ̣ măi... bỗng nhớ ra gọi ḿnh.
Hôm nay sáng tỏ cung Hằng Khiến ḷng em nhớ hôm rằm bên anh Hăi hùng em sợ trăng thanh. Vắng em, anh lại tự t́nh cùng trăng. Hôm xưa, anh đă nói rằng "Chị Hằng, hẳn chị đă bằng em chưa ?" V́ em là một nàng thơ Của chàng thi sĩ ước mơ mộng vàng. Em có điệu nhạc du dương, Có đôi mắt ngọc để chàng say mê. Nếu anh quên hết lời thề, Em đ̣i tất cả những ǵ của em! Ví ḷng em đă qúa ghen Chị Hằng, sao chị lại thèm duyên ta ? Những đêm u ám trăng mờ, Em buồn em sợ như là mất anh. Cớ sao trăng lại ẩn h́nh Hay là trăng ở bên anh lúc này ? Có chăng anh hăy tỏ bày Để em bớt sợ những ngày c̣n xa.
Khách ngồi lại cùng em trong chốc nữa; Vội vàng chi, trăng sáng quá, khách ơi. Đêm nay rằm: yến tiệc sáng trên trời; Khách không ở, ḷng em cô độc quá. Khách ngồi lại cùng em! đây gối lả, Tay em đây mời khách ngả đầu say; Đây rượu nồng. Và hồn của em đây, Em cung kính đặt dưới chân hoàng tử. Chớ đạp hồn em! Trăng từ viễn xứ. Đi khoan thai lên ngự đỉnh trời tṛn. Gió theo trăng từ biển thổi qua non; Buồn theo gió lan xa từng thoáng rợn. Ḷng kỹ nữ cũng sầu như biển lớn, Chớ để riêng em phải gặp ḷng em; Tay ái ân du khách hăy làm rèm, Tóc xanh tốt em xin nguyền dệt vơng Đẩy hộ hồn em triền miên trên sóng, Trôi phiêu lưu không vọng bến hay gành; V́ ḿnh em không được quấn chân anh, Tóc không phải những dây t́nh vướng víu, Em sợ lắm. Giá băng tràn mọi nẻo, Trời đầy trăng, lạnh lẽo suốt xương da. Người giai nhân: bến đợi dưới cây già; T́nh du khách: thuyền qua không buộc chặt.
Lời kỹ nữ đă vỡ v́ nước mắt. Cuộc yêu đương gay gắt vị làng chơi. Người viễn du ḷng bận nhớ xa khơi Gỡ tay vướng để theo lời gió nước.
Xao xác tiếng gà. Trăng ngà lạnh buốt, Mắt run mờ, kỹ nữ thấy sông trôi. Du khách đi. Du khách đă đi rồi.
(Hà Nội 1939)
(Tuyển tập Xuân Diệu , 1, thơ, NXB Văn Học)
doilanhuthe
member
REF: 601373
05/27/2011
doilanhuthe
member
REF: 601380
05/27/2011
thơ : Nguyễn Nhược Pháp Biểu diễn : Trang Nhung - Thúy Đạt - Xuân Hanh
Nước non nặng một lời thề Nước đi, đi măi không về cùng non. Nhớ lời nguyện nước thề non, Nước đi chưa lại, non c̣n đứng không. Non cao những ngóng cùng trông, Suối khô ḍng lệ chờ mong tháng ngày. Xương mai một nắm hao gầy, Tóc mây một mái đă đầy tuyết sương. Trời Tây ngả bóng tà dương Càng phơi vẻ ngọc nét vàng phôi pha. Non cao tuổi vẫn chưa già, Non thời nhớ nước, nước mà quên non! Dù cho sông cạn đá ṃn, C̣n non c̣n nước hăy c̣n thề xưa! - Non cao đă biết hay chưa: Nước đi ra bể lại mưa về nguồn. Nước non hội ngộ c̣n luôn, Bảo cho non chớ có buồn làm chi! Nước kia dù hăy c̣n đi, Ngàn dâu xanh tốt non th́ cứ vui. Ngh́n năm giao ước kết đôi Non non nước nước không nguôi lời thề.
(1920)
doilanhuthe
member
REF: 601618
05/28/2011
doilanhuthe
member
REF: 601771
05/29/2011
doilanhuthe
member
REF: 601773
05/29/2011
Thơ : Huy Cận
Biểu diễn : Hồng Năm
Ngậm ngùi
Nắng chia nửa băi, chiều rồi...
Vườn hoang trinh nữ xếp đôi lá rầu.
Sợi buồn con nhện giăng mau,
Em ơi! Hăy ngủ, anh hầu quạt đây.
Ḷng anh mở với quạt này,
Trăm con chim mộng về bay đầu giường.
Ngủ đi em, mộng b́nh thường!
Ru em sẵn tiếng thùy dương mấy bờ...
Cây dài bóng xế ngẩn ngơ...
- Hồn em đă chín mấy mùa thương đau ?
Tay anh em hăy tựa đầu,
Cho anh nghe nặng trái sầu rụng rơi...
doilanhuthe
member
REF: 601775
05/29/2011
thơ : Nghiêm Từ Thiệp
Biểu diễn : Hồng Ngát
Lời ru
" Ngày xưa êm giọng ru bà
Tiếng đàn, tiếng hát đem ra khoe tài
Bây giờ giở hết ngón bài
Ru cháu ba đứa, bà hài ḷng chưa ? "
Đời người dăi nắng, dầm mưa
Tiềng ru hết tối lại trưa : lạc lời
À ơi, rồi đến ầu ơi
Lời ru bạc tóc một thời đam mê
Giờ đây quên cả đường về
Một triền đê với trăng thế năm xưa
" Cái ngủ mày ngủ hay chưa ?
Bà đi đón cháu, chiều mưa sắp về ... "
Tiếng ru sao thật năo nề
Lời ông ru cháu, tràn trề sầu thu ...
Giọng ông đọng ánh trăng lu
Trọn đời tṛn một lời ru : Kiếp người !
Hà Nội, 02/10/2002
doilanhuthe
member
REF: 601789
05/29/2011
thơ: Huy Thông
Biểu diễn : Thúy Mùi
doilanhuthe
member
REF: 601793
05/29/2011
thơ : Xuân Diệu
Biểu diễn : Xuân Hanh
Chiều
tặng Nguyễn Khắc Hiếu
Hôm nay, trời nhẹ lên cao,
Tôi buồn không hiểu v́ sao tôi buồn...
Lá hồng rơi lặng ngỏ thuôn.
Sương trinh rơi kín từ nguồn yêu thương.
Phất phơ hồn của bông hường,
Trong hơi phiêu bạt c̣n vương má hồng.
Nghe chừng gió nhớ qua sông,
E bên lau lách thuyền không vắng bờ.
Không gian như có dây tơ,
Bước đi sẽ đứt, động hờ sẽ tiêu,
Êm êm chiều ngẩn ngơ chiều,
Ḷng không sao cả, hiu hiu khẽ buồn.
(Tập Thơ thơ, 1933-1938)
(Tuyển tập Xuân Diệu , 1, thơ, NXB Văn Học)
doilanhuthe
member
REF: 601800
05/29/2011
thơ : Xuân Diệu
Biểu diễn : Thanh Ḥa
Tương Tư Chiều
Bữa nay lạnh, mặt trời đi ngủ sớm,
Anh nhớ em, em hỡi! Anh nhớ em.
Không ǵ buồn bằng những buổi chiều êm
Mà ánh sáng đều hoà cùng bóng tối.
Gió lướt thướt kéo ḿnh qua cỏ rối:
Vài miếng đêm u uất lẩn trong cành:
Mây theo chim về dăy núi xa xanh
Từng đoàn lớp nhịp nhàng và lặng lẽ
Không gian xám tưởng sắp tan thành lệ
Thôi hết rồi! C̣n chi nữa đâu em!
Thôi hết rồi, gió gác với trăng thềm,
Với sương lá rụng trên đầu gần gũi,
Thôi đă hết hờn ghen và giận dỗi,
(Được giận hờn nhau! Sung sướng bao nhiêu).
- Anh một ḿnh, nghe tất cả buổi chiều
Vào chậm chậm ở trong hồn hiu quạnh.
Anh nhớ tiếng. Anh nhớ h́nh. Anh nhớ ảnh.
Anh nhớ em, anh nhớ lắm! Em ơi!
Anh nhớ anh của ngày tháng xa khơi
Nhớ đôi môi đang cười ở phương trời.
Nhớ đôi mắt đang nh́n anh đăm đắm.
(Tuyển tập Xuân Diệu , 1, thơ, NXB Văn Học)
doilanhuthe
member
REF: 601982
05/30/2011
thơ : Hàn Mặc Tử
Biểu diễn : Khắc Tư
Gái quê
Xuân trẻ, xuân non, xuân lịch sự
Tôi đều nhận thấy trên môi em
Làn môi mong mỏng tươi như máu
Đă khiến môi tôi mấp máy thèm.
Từ lúc tóc em bỏ trái đào
Tới chừng cặp má đỏ au au
Tôi đều nhận thấy trong con mắt
Một vẻ thơ ngây và ước ao.
Lớn lên em đă biết làm duyên,
Mỗi lúc gặp tôi che nón nghiêng
Nghe nói ba em chưa chịu nhận
Cau trầu của khách láng giềng bên.
doilanhuthe
member
REF: 601986
05/30/2011
thơ : Nguyễn Bính
Biểu diễn : Ái Xuân
doilanhuthe
member
REF: 602063
05/31/2011
Giăng liềm Hồn non nước Đường chân trời Tổ quốc
doilanhuthe
member
REF: 603328
06/13/2011
T́nh sông Đuống
doilanhuthe
member
REF: 604224
06/18/2011
Gái quê
Gái quê
doilanhuthe
member
REF: 604258
06/18/2011
Ghen trăng
Gái quê
doilanhuthe
member
REF: 610260
08/27/2011
Diễm t́nh : Nguyễn Du – Hồ Xuân Hương.
Sưu tầm bài của quehuongyeudau Thứ Sáu - 26 - Aug - 2011
http://huyviet.blogtiengviet.net/2011/08/26/diar_m_tannh_nguyar_n_du_a_har_xuacn_had
Nguyễn Du và Hồ Xuân Hương cũng một thời họ mến tài mến sắc !
Những Bài thơ Diễm T́nh ! Một dấu ấn cái t́nh của 2 vị ! Một dấu ấn để đời !
Trích mấy đoạn thơ :
Trong tập Lưu Hương Kư của Hồ Xuân Hương có bài
“Nhớ người xưa và gửi Cần Chánh Học Sĩ Nguyễn Hầu
Hầu người làng Tiên Điền; huyện Nghi Xuân”
Dặm khách muôn ngh́n nỗi nhớ nhung,
Mượn ai tới đấy gửi cho cùng.
Chữ t́nh chốc đă ba năm vẹn,
Giấc mộng rồi ra nửa khắc không.
Xe ngựa trộm mừng duyên tấp nập,
Phấn son càng tủi phận long đong.
Biết c̣n mảy chút sương siu mấy,
Lầu Nguyệt năm canh chiếc bóng chong.
Trong tập Nam Trung Tạp Ngâm của Nguyễn Du có bài Mơ thấy hái sen
Xắn gọn quần cánh bướm
chèo thuyền con hái sen
nước hồ đầy lai láng
dưới nước có bóng người;
Tây Hồ hái hái sen
hoa gương bỏ lên thuyền
hoa tặng người ḿnh sợ
gương tặng người ḿnh quen;
sáng nay đi hái sen
hẹn cô kia đi với
không biết có đến không?
Sau khóm hoa nghe tiếng cười nói;
hoa sen ai cũng ưa
cuống sen chẳng ai thích
trong cuống có tơ mành
vấn vương không thể đứt;
lá sen màu xanh xanh
hoa sen dáng xinh xinh
hái sen chớ đụng ngơ
năm sau hoa chẳng sinh.
Để kết bài viết mời các bạn đọc truyện ngắn “Bích Câu quán với nhị vị đệ nhất văn chương” của Đỗ Trọng Khơi
Xuân Hương sai người gái giúp việc vào Bích Câu trước đưa cho quan Cần chánh đại học sĩ tờ thư, trong có bài thơ:
Dặm khách muôn ngh́n nỗi nhớ nhung
mượn ai tới đấy gửi cho cùng
chữ t́nh chốc đă ba năm vẹn
giấc mộng rồi ra nửa khắc không
xe ngựa trộm mừng duyên tấp nập
phấn son càng tủi phận long đong
biết c̣n mảy chút t́nh đeo mái
lầu nguyệt năm canh chiếc bóng trong.
Tố Như xem đi xem lại ḷng ngài cảm phục và thêm thương thay cho phận nhi nữ tài sắc tương đố. Vừa lúc ấy Xuân Hương bước vào th́ bảo:
- Đừng xót thay cho thiếp làm ǵ. Thiếp viết vậy là do đạo vậy, phép thơ vậy. Nói được ra ḷng đă nguôi bốn phần rồi.
Tố Như bảo:
- Ta ngày trước làm được khúc thơ này ḷng sầu mộng v́ nàng cũng thấy vơi được bốn đoạn nhưng từ bấy đến nay, sáu nỗi đoạn trường trong ḷng vẫn c̣n nguyên đó, chẳng vơi thêm được đoạn nào, nàng ạ. Nói thế rồi thủ thỉ thù th́ Nguyễn đọc:
Xắn gọn quần cánh bướm
chèo thuyền con hái sen
nước hồ đầy lai láng
dưới nước có bóng người;
Tây Hồ hái hái sen
hoa gương bỏ lên thuyền
hoa tặng người ḿnh sợ
gương tặng người ḿnh quen;
sáng nay đi hái sen
hẹn cô kia đi với
không biết có đến không?
Sau khóm hoa nghe tiếng cười nói;
hoa sen ai cũng ưa
cuống sen chẳng ai thích
trong cuống có tơ mành
vấn vương không thể đứt;
lá sen màu xanh xanh
hoa sen dáng xinh xinh
hái sen chớ đụng ngơ
năm sau hoa chẳng sinh.
Nghe xong dăm khúc thơ ấy Xuân Hương vén tà áo lau nước mắt. Nàng sơ ư để lộ ra bên lườn trắng nơn. Tố Như nh́n phải mắt hoa lên, đành nuốt nước miếng mà nh́n đi chỗ khác. Tưởng sẽ sụt sà sụt sịt lâu hay đâu hai con mắt thoáng cái đă sáng trong tinh nghịch, Xuân Hương nói:
- Thơ chàng, thiếp thích nhất khúc Thương Ngô trúc chi ca, có câu: Hăy xem trước gió lay phơ phất - Chính lúc quay cuồng đẹp biết bao... Nghe t́nh tứ, can tràng hảo hán lắm. C̣n lại đa số thơ chàng khô năo héo tâm quá. Đọc thấy tồi tội thế nào...
Tố Như bảo:
- Đời xui ngọn bút thơ ta vậy, đành vậy! Ta cũng muốn được như Lư Bạch tiên sinh, múa gươm thưởng nguyệt mà phóng tay gieo chữ.
Xuân Hương che quạt cười. Chuyện với Nguyễn nàng thường rất hoạt ngôn, thỏa thích tung tẩy không phải kiêng khem nho nhă ǵ cho lắm.
- Bên kỳ nữ tài sắc này, chiều nịnh th́ chàng mượn chí tiêu du tiêu sái của Lư mà nói vậy. Thực ra thâm căn cố đế chàng giống Đỗ y tạc. Gương chữ nào cũng thấy chau mày ủ mặt. Thân chữ th́ đói, tâm chữ th́ sầu. Đọc chàng thiếp ngẫm chữ thơ nào khép nép cúi mặt th́ dù có là chữ thần vẫn không thấy thích bằng gặp chữ dù có kém thần một phân nhưng nó mang vẻ tiêu dao, lộng lẫy. Ấy là những chữ ngửa mặt giữa trời xanh.
Tố Như ngẫm nghĩ chừng khoảng dăm bước chân th́ bảo:
- Tráng sĩ bạch đầu bi hướng thiên - Hùng tâm sinh kế lưỡng mang nhiên... là chữ ngửa mặt chăng?
Lại đáp:
- Không phải. V́ nó ngửa mặt trong cách nh́n sầu phẫn. Thế chữ ấy như chim đ̣i thoát lồng mà không thoát được. Cổ mạch hàn phong cộng nhất nhân. Một ḿnh dám nhận cơn gió lạnh trên con đường nhân sinh ngàn năm. Đó mới là thứ chữ ngửa mặt kiêu hănh. Lại như chữ, Gươm đàn nửa gánh non sông một chèo... và trượng phu đại lượng, Chữ trinh kia cũng có ba bảy đường... Mới thực là khoái hoạt lạ thường. Nét hồn chàng trong cách phơi phới ấy thật thích. Chàng đă che bớt vẻ mặt đàn ông ích kỷ, chấp nệ rồi tắm gội chiêu tuyết vết thương cho thân xác đàn bà. Chữ thế mới là chữ! Trong những đêm vắng cô quạnh mà ngâm to câu: Chữ trinh kia cũng có ba bảy đường, chân tay thiếp nó cứ bổn chà bổn chổn. Chàng biết không, câu, Một trái trăng thu chín mơm ṃm... là thiếp viết trong trạng thái chân tay ấy đấy.
Tố Như khoát tay ra hiệu:
- Thôi. Ta hiểu tinh khí của nàng. Đừng trêu ta nữa...
- Biết c̣n mảy chút t́nh đeo mái... thử hỏi có mặt đàn ông nào khiến thiếp phải hạ thân thế không? Thiếp mà trêu ghẹo chàng ư ?
- Giờ này mới nói thế, ích ǵ! Cái thuở Đôi g̣ bồng đảo sương c̣n ngậm - Một lạch đào nguyên suối chửa thông... của tuổi t́nh nàng th́ ta ở đâu trong con mắt kiêu sa đáo để kia? Thôi. Thôi. Nàng chỉ khéo bỡn người.
Xuân Hương nghe vậy th́ ăn năn lắm.
- Chỉ tại tính chàng nhút nhát. Ai bảo ngày xanh ấy chàng cứ tự ti đi lẫn vào đám nho sinh mặt trắng lưng dài, ngọn bút vo ve như ong ṿ vẽ trên trang giấy. Thiếp biết đâu được...
- Ḱa. Ḱa... nàng lấy đâu ra gương mặt Tiểu Thanh thế. Nó không hợp với nàng đâu.
- Phải thế nào mới hợp với thiếp? Cứ vỗ nồng nỗng lên, cấm được nói sự thèm vuốt ve e ấp chứ ǵ?
- Người ta bảo thơ nàng vừa bạo vừa... dâm. Mà có người nói thế lại cứ nh́n vào ta như thể ta là đồng phạm.
- Phỉ phui vào những miệng lưỡi đàn ông ấy. Mắt họ luôn dính vào bên trong mọi yếm váy, lời nói th́ mọc lẫn giữa vông với trốc lại cứ c̣n ra vẻ ta đây túc nho thanh quư. Trái tim bọn đàn ông đó có hay không? Nếu có th́ nó đặt vào đâu?
- Nàng nói câu nào cũng nửa thủy nạn nửa hỏa tai. Khiếp! Trái tim của bọn đàn ông không đặt nơi trang thơ cũng đặt nơi quốc tính. Toàn chỗ "siêu" cả....
Xuân Hương nghe vậy th́ bỏ đi. Đi được sáu bước chợt quay lui lại bước rưỡi rồi nói:
- Trái tim trước khi đặt vào quốc tính, nó cần đặt vào đâu trước? Đặt nơi khô máu! Dân t́nh đâu đâu cũng thấy người đói khổ, oan khiên. Và trước khi đặt vào trang thơ, trái tim cần đặt vào đâu? Vào t́nh yêu - mà nền tảng của yêu là dục. Thấy gái đẹp chàng có thích không? Thích sắc nhưng lại cứ ra rả rằng, quư nết trọng tài. Phét lác! Thích th́ tưởng tượng đến chỗ này chỗ nọ của người ta, tưởng ra cái "chuyện ấy", thế rồi sung sướng, thế rồi mê đắm, thế rồi mới yêu. Thiếp hỏi thầm th́ thôi nhé, các ông vua, chúa mà bọn kẻ sĩ các chàng thờ phụng cho đến chết kia, các ngài dấu yêu một cái ǵ?... (nói rồi cười khúc khích nhưng trông không thấy lẳng) Vua có lấy gái xấu làm phi tần chỉ v́ chữ nết chữ tài không? Chúa có bỏ gái đẹp chỉ v́ kém tài kém nết không? Thiếp biết tỏng ṭng tong. Thế mà chàng c̣n hạ bút yêu v́ nết trọng v́ tài. Nói yêu v́ sắc trọng v́ nết, th́ c̣n nghe được. C̣n cái tài của bọn đàn bà thường là cái hại của họ. Chàng viết, Chữ tài chữ sắc khéo là ghét nhau... th́ thiếp phục lắm. Hai chữ ấy đúng là không nên có trong một người đàn bà. Nói rồi gấp quạt đánh soạt một cái, lộ ra nụ cười tươi roi rói...
Tố Như cũng cười nhưng đầu th́ cứ lắc quầy quậy:
- Biết thế. Vẫn biết là thế! Nhưng đă là thơ th́ cũng cần phải nhă, phải ư nhị sâu kín chứ.
Bước trở lại bước rưỡi nữa, cách Tố Như c̣n chừng hai bước, Xuân Hương đáp:
- Chàng tưởng thơ chàng nhă hơn thơ thiếp chắc. Để thiếp thử hỏi cái con ong đă tỏ đường đi lối về trong chữ thơ chàng xem nó nói sao? Sợ rằng nó không dấu cho chàng những nẻo đường khuya một ḿnh khuất tất thôi. Vả nữa, bọn đàn ông các chàng nói yêu theo cách Tŕnh, cách Khổng. Thiếp nói yêu theo kiểu dân gian. Điểm xuất phát khác nhau, tất khuôn thức cũng khác nhau.
- Khác không quan trọng. Hay mới đáng bàn.
- Cái hay mà xa lạ với con người, bất quá cũng mới tới ba phần chín giá trị.
Tố Như nghe rơ Xuân Hương nhấn nhá chữ "ba" chữ "chín" th́ nghĩ nàng ta có ư gợi tới thành ngữ "ba vạn chín ngh́n" thật là quá quắt. Với ta, bậc thi bá mà nàng c̣n ăn nói lếu láo lại th́ c̣n ai đáng kể nữa. Đẹp có đẹp, tài có tài, nhưng đàn ông nào mà dám lấy nàng làm vợ phải là hạng gan to một đấu... Sực Nguyễn nhận thêm ra cái nụ cười ẩn ở mé đuôi mắt trái của Xuân Hương. Nghĩ không đáp lời hẳn nàng bảo ḿnh bí, bèn nói:
- Cái ǵ gần với tâm hồn siêu thoát, cao khoát mà chẳng xa với thân xác nhục cảm, hả nàng?
Với nụ cười ẩn sang cả đuôi mắt phải, Xuân Hương nói:
- Cái ǵ thoát xác đều là cái chết. C̣n thế nào là siêu cảm, là nhục cảm phải bàn lâu dài và cũng c̣n tùy vào nhăn lực trong hay đục, hữu hay vô, lành hay rách nát...
- Mồm năm miệng mười, chém đinh chặt sắt... Ai căi nhau với nàng được. Từ năy đến giờ nàng nh́n ta bằng hai đuôi con mắt rồi c̣n ǵ. Ta chỉ nói một câu nữa thôi...
Chưa biết Tố Như định nói "một câu nữa thôi" là câu ǵ, th́ Xuân Hương đă nhanh nhảu:
- Thiếp biết. Nếu thiếp nói một câu cho chuyện ǵ, th́ cũng chuyện ấy chàng thường nói đến câu sáu câu bảy. Có mỗi cái việc cô Kiều lấy ai bỏ ai, cho ai sướng thật cho ai sướng vờ mà chàng nói đến ba ngàn hai trăm năm mươi tư câu. Khiếp! Thiếp rửa tai đây, chàng cứ đúng một câu bảy mà nói.
Tố Như quen nghe Xuân Hương căi chuyện nhiều rồi nên tỏ vẻ chẳng chấp.
- Nước Nam này trước không có ai như nàng, sau cũng không có ai sáng tác ra thứ thơ thẩn sực mùi chăn gối như thế nữa.
Xuân Hương cười rũ. Không hiểu sao cứ khinh khích măi. Tố Như thầm kiểm lại lời ḿnh xem có ǵ hớ không. Kiểm đủ hai mươi bảy chữ với một dấu phẩy mà chưa t́m ra nguyên nhân của tiếng cười ấy.
- Chàng ơi! Lời thế mà tự thị là "siêu cảm"ư ? Chàng sao có thể siêu với tiên được trong cách mũ ni che tai, mịt mùng ư nhị con nhà. Hai trăm lẻ năm năm nữa lối kiểu cổ phong bằng trắc sẽ bị thứ thơ gọi là Thơ mới phá bỏ. Thứ thơ này nó được sinh ra từ thi liệu - hoóc môn - cái Tôi bản ngă. Lại sau đó bảy mươi năm nữa bản ngă - hoóc môn - thi liệu c̣n thăng hoa phát triển hơn nhiều. Vào thời đại thơ ca ấy, lối chữ nghĩa của thiếp sẽ được tôn làm Bà Chúa. Và nó sẽ được hát lên bằng nhiều thứ tiếng. Bất kể thứ tiếng nào được nuôi trong hồn thơ thiếp đều sẽ vạm vỡ, phồn thực hơn. Chàng cứ ngẫm hai trăm lẻ năm năm nữa th́ sẽ rơ...
Tố Như bật cười. Và với vẻ không kém phần tự đắc bảo:
- Trong ta có cái ngàn năm, nói ǵ hai trăm lẻ năm năm ấy. Được, ta sẽ chứng nghiệm xem mớ hoóc môn thi liệu của nàng đạt được ba hay chín phần nhé.
- Được! Và thiếp cũng cần đặt thêm một câu trước điểm hai trăm lẻ năm năm ấy.
- Nàng chỉ cần nói không phẩy bảy phần câu cũng đủ.
- Thiếp biết ơn lắm lắm! Quả phi chàng không ai hiểu thiếp... Cũng điệu đà khen nịnh câu như vậy rồi Xuân Hương mới tiếp. Ở năm tháng đó sẽ có một thuật ngữ mới lư luận cho thơ là Thơ hiện đại, thơ Hậu hiện đại. Vẫn là thứ khái niệm nô dịch của thời gian. Văn chương đạt đến kiệt tác là đạt đến phi thời gian, đạt đến chỗ thời gian tuyệt vết. Và ở điểm ấy, kiệt tác đó vẫn mới. Nhưng thôi, ta cứ tạm dùng đôi khái niệm ấy mà nói. Trước thời gian - nghệ thuật có tác phẩm hiện đại với ngàn năm, có tác phẩm bất quá lắm hiện đại được ngàn... ngày. Điểm cực khác giữa thiếp với bọn hậu duệ hiện đại là ở chỗ ấy... Quá không phẩy bảy phần câu rồi, thiếp không dám già lời nữa...
Lời vậy và đồng điệu là đôi cánh mũi phồng to. Bao giờ Xuân Hương cũng dám tự hào một cách đích đáng.
Sự cảm nhận về nhân t́nh và lối thể hiện của tâm cách Tố Như th́ có khác. Ngài nói trong chất chứa sâu lắng:
- Hiền nhân t́m ḿnh trong đồng loại, dưới gót giày đồng loại. Tục nhân muốn thể hiện ḿnh trên đồng loại, vượt ra ngoài đồng loại. Thế nên đời mới lắm tục ít nhân; lắm hư ít thực; lắm tà ít chính. Thế nên hai trăm lẻ năm năm sau, những hậu duệ hiện đại của chúng ta có khi lại bảo nàng là xẩm, ta là cải lương, học đ̣i. Cái thể tính của tâm hồn người vốn động. Vậy mới cần phải dưỡng thần, tĩnh trí để an thân. Tính động tất dẫn đến vong thân vọng ngoại. Nỗi bạc bẽo, khinh đời có là do đấy. Mà thôi, không bạc bẽo đă không phải đời thế tục. Ta đợi nàng ở chỗ ngàn năm chứ chỗ hẹn hai trăm lẻ năm năm ấy, có lẽ ta chưa ngủ đẫy giấc.. Bỏ lời lại đây, chỗ Bích Câu kỳ ngộ này, nàng nhé...
Nói xong thoắt cái tố Như đă bỏ đi như gió cuốn. Xuân Hương chạy theo, mấy chục từ vừa phóng ra c̣n cầm ở trên tay chưa trao cho Nguyễn được, chúng cứ nhảy loạn x́ ngậu hết ḷng tay phải sang ḷng tay trái. Thấy mặt da buồn buồn nhôn nhốt, tức khí Xuân Hương bèn ném theo bóng Nguyễn. Chẳng biết mấy chục từ ấy có từ nào rơi vào túi Nguyễn không? Rất có thể mấy chục từ dành hẹn cho điểm hai trăm lẻ năm năm sau đó đă rơi sang tận bên kia Tây bán cầu với hành tŕnh quả đúng như Xuân Hương tiên cảm chăng?
Đời là như thế bạn ơi
Tấm ḷng anh với mọi người đẹp sao ?
Làm trai chí lớn tài cao
V́ DÂN,v́ NƯỚC anh hào như ai !
Chiến tranh binh lửa ,chông gai
Hiểm nguy không ngại,đời trai coi thường
Bước chân anh mọi nẻo đường
Vào sinh ra tử chiến trường oai phong !
Yêu quê hương đẹp non sông
Đi t́m Đồng đội nặng ḷng thương yêu
Quản chi nắng sớm mưa chiều
Đưa ANH về với Mẹ yêu quê nhà ...
Miền Trung lũ lụt,xót xa
Nhà trôi,người chết,anh ra trao quà
T́nh thương yêu thật bao la...
T́nh anh như một bài ca nghĩa t́nh!
Quen anh trên mạng vô t́nh
Gặp anh mưa gió...ấm t́nh anh em ...
Hữu duyên thiên lư mà nên
Tri âm cạn chén,mừng thêm bạn hiền!
Ước ǵ sum họp tất niên
Rượu bia đắng ngọt thỏa nguyền ước mơ :
Anh nghe tôi hát dưới cờ *
Tôi nghe anh luận,b́nh thơ mọi người...
Thơ ơi,khôn tả xiết lời
Trái tim tôi thắm t́nh đời yêu anh
Đẹp sao bản nhạc ,bức tranh
Chân quê, mộc mạc, t́nh anh dâng đời !
Cảm ơn anh,thật tuyệt vời
Thông tin công nghệ cuộc đời hôm nay
Học tập anh mọi điều hay
Thêm yêu cuộc sống từng ngày trong tim !
* Thi đấu đạt HCV đứng dưới cờ Tổ quốc hát quốc ca Việt nam.
To :Anh Phạm Khánh 06 thân mến
Xa nhau từ ấy đến nay
Mà trong tâm tưởng như ngày hôm qua
Đi trong gió táp mưa sa
Lạ sao ấm áp ḷng ta chiều hè ?
Chào anh. Anh vẫn khỏe và vui chứ ? công việc của anh dạo này có điều
ǵ vui mới không? anh vẫn đi nhiều chứ ? tôi vẫn khỏe và cũng đang tích
cực tập luyện miệt mài để chuẩn bị bước vào tập huấn một tháng cuối cùng
trước khi cùng đồng đội lên đường đi thi đấu PARAGAMES lần thứ 6 tại thủ
đô Giacacta ở Inddooneexxia vào đầu tháng 12/2011.
Tôi vẫn theo dơi những bài viết của anh trên DĐ NCD,có nhiều cảm
xúc ,cảm phục những bản nhạc,khung tranh h́nh ảnh sinh động mờ ảo,lung
linh sống động như thật,chỉ tiếc là đầu óc ḿnh chậm hiểu chưa thể học
và làm được như anh hướng dẫn..sẽ cố gắng phấn đấu học theo anh dần dần.
Chúc anh luôn vui khỏe,mọi việc dự định công việc của anh sẽ thành
công tốt đẹp,mong một ngày không xa nữa anh em ḿnh sẽ gặp nhau tại Ha nội
hay Sài g̣n hàn huyên,tâm sự vui buồn anh Khánh nhé,thân mến.