nguoitho
member
ID 15288
09/11/2006
|
TANG THƯƠNG
TANG THƯƠNG
Xin thành kính nghiêng ḿnh trước sự thống khổ
của bao gia đ́nh lâm nạn biến cố 11 tháng 9 năm 2001
Sáng thứ ba đầu tuần
Trời xanh nắng vàng êm
Mùa thu vừa mới chớm
Vạn vật sống b́nh yên
Bỗng một thoáng hư không
Hai ṭa nhà sụp đổ
Thủ đô chợt bàng hoàng
Bởi đạo tặc phi nhân
Hàng vạn người tức tưởi
Trong biển lửa mênh mông
Không một lời trăn trối
Không một tiếng kêu than!
Con mất cha mất mẹ
Anh mất chị mất em
Vợ mất chồng thống khổ
Chồng mất vợ đảo điên!
Tang thương về dồn dập
Máu xương và nước mắt
Hàng vạn người chôn xác
Mỹ Quốc dấy căm hờn
Tháng bảy mùa Vu Lan
Mùa xóa tội vong nhân
Sao nhuốm toàn đau khổ?
Kẻ vô tội chết oan!
Cầu ơn Trời gia hộ
Nhân loại được b́nh an
Sinh linh vừa tử nạn
Sớm giải thoát siêu thăng
Mùa Vu Lan 2001
TỊNH NHƯ
SUFFERING
My sincerest condolences to the families
of the 9-11-2001 victims
On that Tuesday morning
The sky was blue and the sun yellow,
Autumn had just begun,
All living beings were each a fellow.
Suddenly the two buildings collapsed
In a space of nihility,
The capital fell into stun
By the inhuman manslayers’ ability.
Thousands of lives seized with grief
In the immense sea of fire
Without a last will
Or a complaint, without ire!
Children bereaved of parents in panic,
Wives deprived of husbands in pain,
Grooms gave up brides in bitterness,
Brothers and sisters lost siblings in bane.
Sufferings rushed in repeatedly,
With tears, bones and blood,
Thousands of humans extirpated,
Wrath rose throughout America in flood.
In this dutiful and loyal seventh month
When Buddha absolves the guilty dead,
Why to the innocent people
They had the heart distress to spread!
I implore the Almighty to bless mankind
To live safe and sound in whole,
Especially of the recently perished,
Save and free from suffering each soul.
Lunar Seventh Month 2001
THANH-THANH
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
Trang nhat