Vietnam Single Tim Ban Bon Phuong  


HOME  -  FORUM  -  REGISTER  -  MY ACCOUNT  -  NEW  PHOTOS  -  BROWSE  -  SEARCH  -  POEM  -  ECARD  -  FAQ  -  NCTT  -  CONTACT



Diễn Đàn
 Những chủ đề mới nhất
 Những góp ý mới nhất
 Những chủ đề chưa góp ý

 
NCTT Những chủ đề mới nhất

NCTT Những góp ý mới nhất
NCTT Website


Who is Online
 

 

Forum > Thơ sưu tầm >> THI PHẨM BẠCH TỐ SƠN

 Bấm vào đây để góp ý kiến

1

 thimai
 member

 ID 47871
 12/08/2008



THI PHẨM BẠCH TỐ SƠN
profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email -goi thu   Thong bao bai viet spam den webmaster  edit -sua doi, thay doi edit -sua doi, thay doi  post reply - goy y kien
Trọn bộ 5 phần.



THI PHẨM
BẠCH TỐ SƠN



Của
HOÀI THIÊN BẢO




Phần I



Ngồi buồn tựa gốc sung chơi
Câu Kiều ai đọc chơi vơi nổi lòng
Mây buồn vạt nắng trên không
Rơi rơi nước mắt chạnh lòng xót thương
Nghĩ lại càng thấy vấn vương
Ngàn năm một thuở tiếng đờn không phai
Năm canh giọt lệ rơi hoài
Nỉ non tiếng khóc trang đài ngày xưa
Ngẫm đời nhiều việc chẳng ưa
Vì tiền mất nghĩa có chừa thứ chi
Dối gian lừa lọc ai bì
Chữ tình tráo trộn vẫn thì thong dong
Trai kia trung hiếu trọn lòng
Gái nàng tiết hạnh sáng trong một đời
Giờ ngồi ngắm ánh mặt trời
Kể sơ sơ lại chuyện đời vui tai
Ngày xưa có một anh tài
Văn chương thao lược có ai hơn nào
Lại thông lục nghệ guơm đao
Công thành giúp nước lưu vào sử xanh
Chàng người ở chốn nam thành
Xứ nhiều lúa gạo đồng xanh nhất vùng
Sinh ra trong cảnh bần cùng
Giữa nơi đô thị tưng bừng đua chen
Trí trai thật đáng ngợi khen
Phong ba chịu cúi thấp hèn hơn ai
Bền lòng việc học ở đời
Cam nghèo không dám so tài thấp cao
Niềm vui chỉ có trong mơ
“Sáng danh tông tổ còn mau giúp đời”
Bao năm ròng rã chơi vơi
Việc đời việc học rã rời tấm thân
Nhờ lòng củng cố chuyên cần
Trời xanh không phụ người gần đức nhân
Sông sâu hết đục trong ngần
Đời người cũng thế sang hèn đổi thay
Hởi ai! Có biết nơi đây
Cần Thơ gạo trắng xứ này thừa dư
Ngàn năm tư thuở xa xưa
Anh hùng giữ nước vẫn thừa như ai
Đức – Trung – Hiếu – Nghĩa – Trí – Tài
Vẹn câu sáu chữ khắc hoài tâm can
Giờ đây có một anh chàng
Tố Sơn tên gọi họ rằng Bạch gia
Tuổi thơ đã biết phong ba
Bởi cha mất sớm còn là mẫu thân
Mẹ chàng vẹn nghĩa tiết nhân
Suốt đời gìn đạo : “Thờ chồng – nuôi con”.
Cảnh đời mưa gió lầm than
Mẹ già đã yếu chi còn sức xuân
Ngày xuân chim én theo đàn
Cù lao chín tháng chi ngần còn thơ.
Măng non vừa lú rặng mờ
Bão đâu đưa đến dật dờ nắng mai
Bùn lầy tay lắm bàn tay
Đêm về đèn sách vui thay mẹ già
Chim non hồn vẫn còn thơ
Líu lo đùa giỡn thêm lo cho người
Ngọn đèn hiu hắt chơi vơi
Gió lùa xào xạc phải người về không
“Tội thay con trẻ còn non
Vui đùa quên lãng tiếp công thân này
Bọt bèo kiếp sống chua cay
Ông ơi có biết nhìn đây con mình”
Ngồi buồn đối vách lặng thinh
Nhìn hương ngút khói gởi tình cha Sơn
Đôi dòng lệ ngọc tuôn tuôn
Thương con cam chịu nhìn con ngoan hiền
Tố Sơn nép tựa mé hiên
Vầng trăng soi bóng dịu huyền ngây ngơ
Xa xa con mắt ngây thơ
Lòng yêu thương mẹ bến bờ mênh mông
Chân đi khép nép sau lưng
Đôi tay choàng cổ ôm hôn tóc người
“Mẹ nay sức đã yếu rồi
Con làm thay thế có gì không hay
Dẫu đời trong đục đắng cay
Thân con xin chịu mưa bay giữa đời
Mong rằng mẹ được thảnh thơi
Vui đùa hưởng lạc con thời cũng cam
Mẹ rằng: Chẳng thể an tâm
Khi con còn bé thì làm được chi ?”
Sơn thưa: “Mẹ chớ hồ nghi
Tuổi tuy còn mộng việc gì cũng nên
Mẹ đây tịnh dưỡng cho bền
Để con yên trí bước trên đường đời”
Ngoài hiên trăng đẹp tuyệt vời
Mẹ vào yên giấc thảnh thơi thân mình
Sơn ngồi tứ phía lặng thinh
Vì nghèo không học cũng đành chịu thua
Gió đùa xào xạc lá đưa
Ngọn đèn loe loét biết thừa ngày mai
Chàng liền thiếp giấc cơn say
Hiu hiu ngọn gió qui lai cõi thiền
Giữa đường gặp một ông tiên
Tay xoay chèo quế con thuyền đi mau
Lướt trên sóng nước dạt dào
Cũng thời gấp gấp mau mau đến gần
Sơn nhìn cảnh thấy phân vân
Bởi vì không biết xứ thần là đây
Cảnh non tuyệt đẹp sẵn bày
Mây lam ngũ sắc cũng đầy đủ ra
Chuông chùa vọng tiếng ngân nga
Con thuyền cũng thế là đà đến nơi
Tiên rằng: “Có phải nhà ngươi
Ở nơi trần thế lên chơi cung đình
Tố Sơn tên rõ đinh ninh
Họ nhà Bạch thị xứ thành Cần Thơ ?”
Sơn còn ngẩn ngẩn ngơ ngơ
“Tại sao ông ấy biết ta tên tên này
Rõ cùng ngọn mối sợi dây
Luôn kìa gia quyến cũng đây là nhà ?”
“Xin ông cạn lẽ phân qua
Cho con tường tận huống mà còn nghi”
“Ta thời ở chốn bồng lai
Làm tiên một cõi muôn loài biết hay
Nay nhờ mang phước đức trời
Xuống miền dương thế đón người tài danh
Văn chương nghe nói đã rành
Tuổi tuy còn nhỏ lại sành sỏi hơn”
“Cháu đây thật Bạch Tố Sơn
Văn chương đôi chút có hơn ai nào
Trên đây yêu quí xiết bao
Lòng nghe hổ thẹn tâm bào sục sôi
Dưới trần chỉ biết đắng cay
Ngọt bùi chua ngọt bao vây cả đời
Nào đâu có biết ngày tươi
Yên vui hạnh phúc nụ cười trên môi”
“Thôi mau đã trễ giời rồi
Người đi nhanh đến kịp thời chầu vua
Nhà vua đợi đã rất lâu
Đấng hiền tài đức mau mau đến hầu”
Con thuyền lướt nhẹ chênh chao
Ngân hà một dãy lao xao thì thầm
Sơn ngồi cảm thấy an tâm
Mặc ông tiên lạ mái dầm trên tay
Chẳng mấy chốc đã đến nơi
Cung vua rực rỡ lầu đài vàng son
Bên thì dựa lấy núi non
Chòm mây bao phủ hãy còn dưới chơn
Lác đác vài đá màu son
Hoa tô điểm tuyết đẹp hơn bội phần
Còn đây một áng phong vân
Đùa cùng với sóng sông Ngân trãi dài
Đối xem mặt biến hóa hai
Nước trong xanh ngắt hình hài in trên
Chiếc thuyền lúc lắc bập bềnh
Vài con cá nhỏ bên gềnh rêu xanh
Nhìn xem con sóng lượn quanh
Thuyền vừa cặp bến bộ hành lướt qua
Đi vô dinh thự thật xa
Tưởng như trần thế mút tà mắt xanh
Thong donh thả bước thật nhanh
Cùng ông tiên lạ trướng mành uy nghi
Thấy rồi trước mắt đang đi
Cổng dành rộng mở chánh thì cung vua
Tiên quay sang mặt nói là:
“Chờ ta bẩm tẩưuớc mà nhà ngươi”
Bóng ông đã vụt mất rồi
Vào trong chốc lát có ngay lời mời:
“Này kia! Hỡi Tố Sơn ơi
Lệnh tuyền mi hãy vào ngay cung vàng
Vào chầu diện kiến bệ an
Vua nơi trần thế thiên đàng nhất danh”
Em liền rảo bước thật nhanh
Đến nơi quỳ tấu giữa vành cung vua
Nhà vua dõng dạc hô to:
“Tố Sơn mi hãy đứng mà lên đi
Ta đây hồng đức trị vì
Sáu mươi chín cõi âm ti một bề
Xem nơi sách sử tên mi
Cả đời khổ hạnh không gì nên danh
Cũng nhờ mi chẳng ma lanh
Vẹn câu hiếu nghĩa ở lành thẳng ngay
Nên giờ sách đã đổi thay
Nhưng ngươi phải gắng chờ ngày vinh qui”
“Con đây đội tạ ơn vì
Đã cho con biết những gì đời con
Đắng cay cực khổ héo mòn
Ở nơi trần thế bởi con đường đời”
Vua rằng: “Chớ vội vun lời
Đời mi sẽ đổi nếu thì thẳng ngay
Tuổi ngươi dù mới mười hai
Nhưng mà đã biết chuyện đời thế nao
Văn thơ bền chí đi nào
Buổi đầu dang dở âm hao danh hiền
Đấy là kiếp báo nhãn tiền
Đầy ngươi cực khổ xa miền công danh
Hãy nên cố gắng trí sờn
Luyện tâm gang thép thoát cơn hiểm nghèo
Mặc người lòng dạ eo sèo
Vững tâm tìm đạo âm hao người hiền
Học theo những đấng trung kiên
Đến khi con chuột ló nghiêng ra ngoài
Người đời sẽ biết anh tài
Vang danh thiên hạ tiếng bay muôn vùng
Vẹn câu trọn đạo hiếu trung
Sử vàng lưu mãi tháp tùng ngày sau
Giờ thôi đã tỏ thế nao
Ngươi về dưới mà lo mẹ già”
Tiếng gà cất điểm canh ba
Sơn vừa tỉnh giấc cùng là mẫu thân
Tay nâng người dậy ân cần
Thuật cùng từ mẫu chuyện thần vừa qua
Mẹ ngồi nghe lặng sâu xa
Rưng rưng khóc mắt, lệ nhòa trên mi:
“Thôi-con nhớ hãy khắc ghi
Và điều mẹ dạy những gì nghe con”
Thưa rằng: “Mẹ chớ lo hơn
Con nguyền sẽ gắng công ơn người truyền
Việc đời: gạo, áo, cơm, tiền
Giờ con xin mẹ đi miền nơi xa
Mưu cầu cuộc sống phong gia
Sau thì học hỏi điều mà hiền nhân”
“Thôi thì lòng mẹ tạm an
Con mau tranh thủ bước chân đường mình
Mặt trời rạng ló bình minh
Chim non ríu rít hữu tình làm sao!
Đón chào ngày mới nôn nao
Xanh xanh thềm cỏ bước vào tương lai
Sơn đà quảy gánh trên vai
Hành trang chỉ có một đôi tay hồng
Cúi đầu từ tạ mẫu thân
Chinh nhân thẳng tiến chẳng ngần ngại xa
Mẹ già nước mắt tuôn sa
Dõi nhìn theo bóng có tà áo con.
***



Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
 

 thimai
 member

 REF: 409549
 12/08/2008

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Sơn đi hết mấy dặm mòn
Đến ngay chợ nhỏ bên sông hững hờ
Kẻ thì mặt mũi bơ phờ
Người thì hớn hở thật là hân hoan
Bước qua ghé hỏi bên đàng
Rằng: “Đây chợ của thứ hàng dân chơi
Xì ke, ma túy đầy phơi
Ai mà nhẹ dạ là mồi chúng tha
Chắc là cháu ở phương xa
Cho nên không biết cớ đà nơi đây
Thôi thôi ta phải đi thôi
Kẻo không chúng đến bao vây tiêu đời
Trẻ con nên tránh thì hay
Để đừng vướng phải nạn tai thình lình”
Mắt đưa khắp hết xung quanh
“Thảm thay ngán nổi sự tình thế ni!”
Thế rồi chàng cất bước đi
Nắng vàng rực rỡ mấy tia thắm hồng
Bầu trời quang đãng xanh trong
Đường xe tấp nập nhộn nhàng xiết bao
Đấy kìa đã tới bến nào
Nằm ngay trước mắt đón chào khách qua
Sơn vừa ghé bước lân la
Gạn lời thăm hỏi đò mà đi đâu
Những rằng đặng lẽ đôi câu
“Đà đi Tân Phước – Cù Lao lộ trình”
Bâng quơ thiết nghĩ thân mình
Xuôi đà nhắm mắt cũng đành đò kia
Ngồi trong đò nhỏ dập dìa
Nhìn ra mây nước biệt ly đoạn trường
Lờ mờ bóng dáng thân thương
Thầm mong nguyện mẹ đừng vuơng vấn gì
Thu về thân chớ ốm suy
Giữa ngay trong lúc biệt ly chia rời
Con đò dòng nước trôi xuôi
Rời xa bến cũ không lời mến thương
Đi trên sóng nước mênh mông
Ù ù tiếng máy gợi lòng buồn thêm
Ngắm nhìn giọt nước lênh bênh
Nghĩ mình cũng thế lênh đênh đường đời
Khi đang trong tuổi mười hai
Tay còn cặp sách thơ ngây đến trường
Vui chơi, cái tuổi hồn nhiên
Giờ còn đâu nữa vấn vương làm gì?
Con đò không mắt lướt đi
Băng băng rẽ sóng chính thì Cù Lao
Phất phơ một ngọn gió lào
Thổi vào da thịt, mát vào tận tâm
Xa xa nơi chốn xa xăm
Cù lao ẩn hiện giữa chòm bao la
Đò kia ghé bến cũng vừa
Mặt trời ngã bóng chiếu tà giăng giăng.
Chân nhanh rảo bước vào trong
Nơi ngay thị trấn giữa cồn Cù Lao
Nhìn vào cảnh chợ âm hao
Đìu hiu vắng vẻ thấy xao xuyến lòng
Thoáng qua rảo bước đi luôn
Sau lưng bỏ lại ngôi làng vắng hoe
Bổng đâu nghe tiếng te te
Còi in xe khách tiến về Tân Châu
Đi ngang chủ vẫy tay chào
Sơn nhanh bước lấy lên nào xe kia
“Ghế này em hãy ngồi đi
Thuật tường biết để là về nơi đâu?”
Dạ rằng: “Cháu chẳng biết sao
Xe này chạy thẳng về đâu là cùng?”
“Tiến về Châu Đốc thẳng xông
Sáu giờ chiều đến thì dừng lại ngay
Tiền xe chỉ bốn ngàn hai
Cháu yên một giấc cũng thời đến nơi”.
Tiền trao đâu đó xong xuôi
Ngồi yên ngắm cảnh đường dời phía sau
Xe nhanh vun vút cứ lao
Mãi mê cho đến lúc nào không hay
Tay chống cằm ngủ thiếp đi
Ào ào ngọn gió ru say giấc nồng
Trời chiều bóng nắng lặng đông
Ngã Tây chênh chếch chiếu lồng sợi đêm
Xe dừng ngay cổng chênh vênh
Bến xe Châu Đốc một miền xa xôi
Chim non đã thức mộng tươi
Hàng mi chớp chớp nhìn trời xung quanh
Xuống xe thẳng cổng rành rành
Nhìn quanh quất mãi biết đàng nào đi
Xuôi theo thẳng hướng mặt trời
Từng lê bước một mệt nhòai tấm thân
Mắt hoa bụng đói bần thần
Tố Sơn ngã qụi trước sân nhà nào
Mọi người tấp nập lao xao
Rằng: “Con ai mà thấy đoạn trào ruột gan”
Bổng đâu xuất trướng bên đàng
Người thời lạ mặt cũng đang qua đường
Tay nhanh đỡ lấy Tố Sơn
Đặt ngay giữa bụng tâm hờn xót xa
Giúp mau thoát khỏi cơn mê
Hỏi han đôi lẽ: “thân quê nơi nào?”
“Tố Sơn tên cháu vẹn câu
Thuộc nhà Bạch Thị ở vào Cần Thơ
Gia phong từ lúc cha già
Về nới chín suối mẹ mà khổ thêm
Thương con hết cả con tim
Lo cho ăn học để tìm vinh quang
Ngày qua tháng lại bất an
Mẫu thân tuổi quá sức đang hao mòn
Làm con lòng dạ héo hon
Cầm lòng không đậu tiến hờn trong tâm
Tương lai tự cắt lỗi lầm
Phương xa cầu thực con tim người đời
Tuổi thơ mong được một tay
Cho người yên nghỉ thảnh thơi thân mình
Cù Lao chín tháng nặng tình
Công ơn dưỡng dục tảo tần sớm hôm
Chí tâm đã quyết mưu tầm
Ra đi tay trắng chớ cầm thứ chi
Đường dài mệt lả khôn vì
Suốt ngày đói khát ngã thì nơi đây”.
Đến đây sự việc cạn bày
Bao người tắc lưỡi khen hay con hiền
Đối nhau cất tiếng vang lên
“Thôi thì yên nghỉ cho yên khỏe rồi
Cùng ta về ở trên đồi
Núi Sam danh tiếng Bà ngồi năm xưa:
Lòng mừng cạn lẽ phân thưa:
“Đội ơn ông cứu cũng vừa thương con
Giúp cho chân bước lỡ đàng
Có nơi yên ấm giữa cơn lạc loài
Cành non đã khỏe trông hay
Cùng chung cất bước sánh vai với người
Trãi qua mấy dặm đường rồi
Đường mòn dẫn tới tức thì núi Sam
Mặt trời chếch bóng ngã đêm
Gió hiu hiu thổi rạng niềm hân hoan
Chim trời bay khắp từng đàn
Tìm về chốn ngủ giữa màng trời xa
Vừa đi trò chuyện lân la
Mới hay biết rõ thêm mà người ngay
Tuổi vào tuần tứ năm nay
Họ nhà gia Nguyễn, Văn Tài tên ông
Xứ người ở đất Vĩnh Long
Nghề chuyên bóc thuốc một lòng vì dân
Lánh xa danh lợi hồng trần
Tìm nơi ẩn dật ở miền núi cao
Ngôi nhà trông đẹp xuyến xao
Xinh xinh nhỏ nhắn làm nao nao lòng
Nằm trên triền núi thắm nồng
Giữa nơi Sơn cước làng thôn đôi miền
Vào trong thêm những không tin
Nhìn qua một đỗi tâm hờn chơi vơi:
“Này là quày thuốc bày phơi
Đủ trăm thứ vị giúp người khó khăn
Này là giấy mực từng ngăn
Phía trên kinh sử thẳng hàng mắt xanh”
Ông Tài kể lượt vòng quanh
“Trên cao chót hết những toàn kinh thư
Sách đời Khổng – Lão Bá Vi
Đến thời kinh sử đường thi ra đời
Phía đây bên tả tuyệt vời
Năm mươi sáu quyển cũng thời triết gia
Khắp trong thiên hạ trần hà
Ta may được phước đủ mà sách xưa
Sang qua bên hữu lưa thưa
Nơi bàn giấy mực cũng vừa tầm tay
Lễ nhân đôi quyển thật hay
Nói điều nghĩa đạo đời nay ưa dùng
Thuốc nam trung chính hữu dung
Việc mà ta vẫn giam thân nơi này”
Nói xong ông chỉ theo tay
Cạnh bên nhà nhỏ cũng bày bộn ra
Đấy là lớp học văn thư
Xóa đi mù chữ trẻ già trong thôn
Kể xong nói với Tố Sơn
“Bước chân dời gót mau hơn ra liền”
Ông đi rồi, trước áng tiền
Mắt nai ngơ ngác miên man mừng thầm
Niềm vui thức dậy trong tâm
“Điều khao khát học có nằm đâu xa?
Ngay đây trước mắt của ta
Bao điều vốn quí những là nhân sinh”
Gió ngang rung lấy hữu tình
Anh tài gặp được hòa mình tương giao
Ông Tài lê gót bước vào
Trên tay mâm thịt cùng bầu rượu ngon
Đặt ngay trước mắt Tố Sơn
Mời chàng dùng bữa thỏa cơn đói thèm
Bữa cơm tràn ngập nổi niềm
Danh y một bóng con tim mẹ hiền
Đêm khuya bao lẽ hàn huyên
Chông đèn đã cạn gà liền điểm canh
Ngoài hiên trăng sáng cung vành
Ngọn cây phất phới trướng mành trăng thu
Sương đêm lơ lững mịt mù
Cành hoa lóng lánh giữa bầu trời đêm
Sơn ngồi đôi mắt lim dim
Mầm non đã mệt giữa miền đường xa
Bàn tay từ mẫu thiết tha
Chăn mền ấm lại cho mà Tố Sơn
“Thiệt tội sao chốn oan lòng
Cò con bé nhỏ lâm cơn lạc loài
Đất bùn lo kế sinh nhai
Trước lo về mẹ sau bày văn chương
Thật đau đớn lấy trăm đường
Làm sao bỏ được là phường con ngoan”
Mắt thầy thoáng chút u buồn
Ngọn đèn loe loét chiếu sang đầu gường
Đêm sương vắng vẻ đầu sơn
Yên bề giấc ngủ để còn ngày mai
Chơi vơi một ánh sao rơi
Vài ba con dế hát bài sầu vương
Hát cho kẻ lạc giữa đường
Tuổi thơ đánh mất là đàng con ngoan!
***


 

 thimai
 member

 REF: 409550
 12/08/2008

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Sáng ra ríu rít chim muôn
Cành hoa đọng giọt long lanh sương hồng
Mặt trời lú dạng đỏ ong
Nắng xuyên kẻ lá gọi lòng trình nguyên
Trăng non còn giấc thôi miên
Thầy lay đôi lượt mới liền tỉnh ngay
Trông ra sắc mặt hình hài
Còn ngơ ngác quá giấc say đang nồng
Có đây chậu nước xanh trong
Chồi non tươi tắn lộ hồng ánh dương
Nước xanh gạn lẽ tỏ tường
Mừơi hai bến nước con đường còn xa
Thương em tình mẹ bao la
Nhận làm đồ đệ cho ra mặt mài
Non cao ngồi trướng giữa ngài
Lễ nghi em lạy từ đây theo nghề
Thuốc nam cùng lượt văn thư
Võ công sáng đạo bộn bề phải toan
Ngày mai trai tráng giữa đàng
Dùng tài giúp nước giúp dân thanh bình
Tâm em nguyện trọn niềm tin
Lòng thêm vui sướng bởi tình thầy trao
Thuốc thang thêm rõ trọn câu
Văn chương am thuộc nhiệm mầu võ công
Cùng ai đôi bạn tâm thông
Vương Tâm – Quang Lý chồi non một bầy
Tuổi thơ tràn ngập đong đầy
Vi vu tiếng sáo diều bay chập chờn
Non cao đầu gối cùng vườn
Sông xanh một thể trắng ngần chồi non
Nước trong mát dịu tâm hồn
Tưới cho mầm tốt vươn lên giữa đời
Tuổi thơ, cái tuổi đẹp tươi
Đức tài lộ rõ trang người minh tâm
Vui sao nơi chốn con tim
Lòng người mãn nguyện không nhằm trò hay
“Khi về chín cửu tuyền rồi
Cũng yên nhắm mắt việc đời mai sau”
Thời gian đã thoắt qua mau
Ba mùa trăng rụng thật hư tranh tài
Mùa đông lướt nhẹ bay bay
Chủ đề y dược nơi thầy phân giao
Lắng tai nghe lấy thào thào
Tay nhanh thoăn thoắt ba trò bóc thang
Thuốc nam cùng dược hòan đơn
Mỗi người một bệnh hiểm đang hoành hành
Bổ thang theo đúng bệnh tình
Phân li đủ lạng rành rành thầy xem
Nhứt về thuộc lấy Vương Tâm
Tố Sơn kế lượt Lý nằm thứ ba
Tài tranh theo tiếp võ kia
Ba đường múa thử phân chia ba phần
Vương Tâm tay kiếm liền chân
Tố Sơn đao pháp có ngần chi đâu
Càn khôn Quang Lý một bầu
Kiếm đao – đao kiếm ăn sâu hiểm nghèo
Thân càn vụt thẳng bay vèo
Chim non uyển chuyển thêm màu đẹp tươi
Võ công như chớp ngang trời
Làm xao xác lá, làm tơi tả cành
Cuốn tròn gió xóay vòng quanh
Ngã nghiêng một cõi đành rành chẳng sai
Thật nhanh gió lặng qua ngay
Thưởng Công Lý nhứt về hai Sơn này
Non cao hoa nở muôn loài
Niềm vui hạnh phúc cho thời ba con
Văn thơ điểm tựa trăng non
Đề tài tiếp nối hãy còn tranh đua
Đêm về gió thoảng đong đưa
Vầng trăng chênh chếch như chưa sẵn sàng
Thầy liền bước trướng nơi trung
Sử kinh như thể hiện từng trang thư
Nói về Khổng - Lão đời Chu
Đến thời Hàn Tín nhất ngu trên đời
Này là ngũ bá chơi vơi
Và rồi Hàn Dũ chẳng may bị đày
Còn ông Nguyên Lượng đi cày
Kìa thầy Khổng Tử ngôi bay xa vời
Chữ nhân vẹn nghĩa nhất đời
Đức tròn phẩm hạnh mới người tài danh
Sáu câu đã khắc rành rành
Văn chương thuật rõ luận bàn sách xưa
Ba ngôi cùng thể một bề
Tài cao chưa đặng thuộc về nơi ai
Trăng vàng thêm sáng chơi vơi
Chông đèn dần cạn theo thời gian nhanh
Nghe văng vẳng tiếng dế mèn
Du dương như tựa gãy đàn cầm thi
Sơn liền ứng bút đặt thơ
Tám dòng bảy chữ không suy nghĩ gì
Xong rồi đưa lấy thầy coi
Đúng ngay thể luật đường thi tuyệt vời
Giọng thơ nghe thấy im tai
Thao thao thanh thoát như bay cung Hằng
Tâm thì chẳng khác gì chăng
Ngồi xem ngắm lấy ánh trăng ngòai trời
Miệng ngâm hát lấy một bài
Ca dao lục bát thể người Việt Nam
Nghe sao bay bổng trầm trầm
Lời ru của mẹ ấm êm cõi lòng
Kìa em Quang Lý đôi dòng
Lời thơ mới mẻ cách tân điệu vần
Ôm tình non nước khôn ngần
Đêm thanh hoa bướm chập chờn tim yêu
Đến đấy đã rõ mọi điều
Tố Sơn về nhất ít nhiều am sâu
Còn Tâm tiếp nối theo sau
Luận thông y dược trọn câu tâm từ
Lý nào trót lỡ trang thư
Nào ai sánh kịp trong nghề kiếm đao
Đêm đông sương lạnh xiết bao
Đèn khuya lan tỏa ấm sao một nhà
Ngôi nhà vách lá đơn sơ
Non cao hiu quạnh tòan là nhân thanh
Thầy trò một thể đinh ninh
Đức cao tài giỏi phân minh rõ ràng
Đây cơn gió nhẹ thổi ngang
Hoa đêm sơn cước gợi lòng lâng lâng.
Luận đời luận việc hiền nhân
“Tử sanh – chia cắt – tụ đoàn vòng xoay
Hồn nhiên đó, đến đắng cay
Tụ đoàn cũng phải có ngày chia ly
Thời gian tiếp bước chân đi
Ngày vui yên ấm xảy ra bùi ngùi
Khi đây tiếng sét vào tai
Thầy Tài ngã bệnh tức thay chết liền
Xốn xang dậy lấy cả miền
Núi cao quanh khúc nơi triền đá xanh
Thôn nghèo tụ lại chung quanh
Đưa thầy về cõi thiên đàng xa xăm
Lệ rơi mí mắt quằng thâm
Sục sùi tiếc nuối rối tâm can lòng
Đây kìa ba trẻ xuân non
Khăn tang màu trắng một hàng thẳng ngay
Phất phơ lòng bước theo thầy
Mắt rơm rớm ứơt lệ hoài từng cơn
Khóc nghe bao tiếng dỗi hờn
Thương thay từ mẫu hãy còn trung niên
Sao đành một giấc thôi miên
Trời xanh nở phụ ngừơi hiền thẳng ngay
Cả đời tích đức vẹn tài
Không màng danh lợi bên ngòai đua chen
Giờ thôi đã xuống cửu tuyền
Bơ vơ ba trẻ nơi miền trần gian
Tam ngày một lễ đám tang
Ngôi nhà thêm những sầu đan tơ vò
Màu trời như hết nên thơ
Còn chi gió mát tiếng ca chim rừng
Nơi sơn cước, quyện một vùng
Nỗi sầu theo với bước chân thầy về.
***


 

 thimai
 member

 REF: 409551
 12/08/2008

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Ngùi ngùi di ảnh đang mơ
Khói hương nghi ngút cảnh xưa mập mờ
“Thấy người nhân rộng lòng từ
Chăm lo bênh tật không mơ sang giàu
Đẹp đời đẹp đạo trọn câu
Kìa phòng học ấy thầy trao lời vàng
Mênh mông tình mẹ cưu mang
Con thơ ôm ấp võ công dạy truyền”
Tâm thần gợi nhớ triền miên
Sầu sầu lòng trẻ ôi nghiêng ngã lòng
Nguyện rằng: “Sẽ toại thầy mong
Ba con nguyện khắc lời vàng thầy trao
Cảnh đời cựu khổ thế nào
Trí thời nối mãi anh hào trí nhân
Đẹp lòng thầy dạy ân cần
Ngậm cười chín suối như gần chúng con”
Quay quần giây phút nuốt hờn
Chia tay cũng phải mỗi đường chia tay
Tố Sơn còn vẫn chưa nguây
Mẹ già cần phải cho người được an
Bước chinh kiếp sống lang thang
Nguyện lòng cầu thực hiếu ngoan mẹ già
Lý này sẽ bước theo cha
Long Xuyên về lại quê nhà mấy khi
Hưởng đầy cuộc sống tuổi thơ
Giàu sang nhất tiếng thương gia một vùng
Sử kinh thuộc lấy tài nhân
Không ham vui sướng như phần lưu mạnh
Ngôi nhà thêm những lạnh tanh
Vương Tâm mình bậu nguyện dành nghề y
Trọn đời chân bước theo thầy
Sơn cao lánh ẩn lợi ngòai thế nhân
Nói ra suy luận thiệt hơn
Cuộc đời sao lại tối đen Tâm này
Tuổi thơ mang kiếp lạc lòai
Gia can tiêu tán mồ côi thân hồng
Khi kìa lũ Pót hung tàn
Nửa đêm giết sạch cò con trời dành
Xuôi về kênh trẻ hanh hanh
Được thầy yêu mến, trọn tình noi gương
Ba nơi chia cắt ba đường
Mùa đông trở lại hàn uyên tình thầy
***
Bên nhau ôn kỷ niệm rồi
Giờ thì cũng phút chia tay tách đàng
Bao ngày qua khói hương nhang
Gói vào kỷ niệm hành trang lên đường
Nắng trời chiếu xuống ánh hường
Chim ca hát nhảy luống trườn cành cây
Để chào một buổi sáng mai
Con đường vạn dặm Sơn đây đang chờ
Chân đi theo bước tiễn đưa
Luống mùi ly biệt vẫn chưa tách rời
Ngậm ngùi bịn rịn châu rời
Bảo: “Sơn đi rồi nhớ lời ghi tâm
Mùa đông chí thượng đêm rằm
Nghĩa nhân rượu nhạt nghe tâm tư thầy”.
Sơn rằng: “Anh chớ lo hay
Chia tay cũng lắm luống ngùi ngùi tâm
Tiễn đưa đã quá bước chân
Đường đi anh hãy tạm dừng là hơn
Nhờ anh lo lắng chăm nom
Nhang đèn quạnh quẽ văn đường thầy ta”
Tay chào từ biệt lân la
Lý vang vọng đến tâm tư tràn đầy
Bóng em đã khuất ngọn cây
Mắt nhìn vòi vọi theo hoài dáng ai
Bước chân trở gót sơn đoài
Người về sơn cước kẻ xuôi thị thành
Đường mòn lối cũ vòng quanh
Bờ lau lách sậy trướng mành khắp nơi
Báo rằng việc giữa cuộc đời
Phong ba như thế sẽ y đường này
Chim non từng bước mệt nhòai
Lần mò tìm lối thoát nơi ngặt nghèo
Gió rung ngọn lách lao xao
Tiếng bìm bịp kêu báo vào nước rong
Nghe sao cảm thấy não lòng
Như oan như thán trách hòng tuổi xanh.
***


 

 thimai
 member

 REF: 409552
 12/08/2008

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Phố vầy đông đúc chợ thành
Bên bờ sông Hậu hanh hanh nắng vàng
Rảo đi mấy lượt lòng vòng
Theo bờ kênh tẻ tìm công một hồi
Xa xa tiếng máy ầm ì
Bến sông đông đúc những thì ghe buôn
Thuyền neo tấp nập theo luồng
Bờ trên bề bộn xốn xang khắp vời
Này người khuân vác trên vai
Sang bên đẩy kéo hăng say tuyệt phần
Xuống lên lên xuống chẳng dừng
Kẻ đi người lại đưa hàng đi xa
Tố Sơn ghé đến lân la
Gạn lời hỏi việc sức tơ tìm làm
Mách lời chân bước cố tìm
Rằng kìa ông chủ phía am đang ngồi
Thoáng qua dáng mạo hình hài
Trông đầy dữ tợn quỷ nơi diêm đình
Mắt người to tướng lộ phình
Tóc quăng mài trợn thân hình ú nu
Mũi bành, cằm xệ tối mù
Môi dày miệng rộng da màu nâu đen
Ghế trên ngồi vắt chân chen
Sễnh sòai ưỡn ngực tay thuyên sãi dài
Tựa lưng ra tướng xềnh xoài
Quát: “Vào kiếm ai, việc chi nhóc con?”
Dạ rằng: “Lời chỉ đến ông
Đang cần người phụ làm công việc nhà
Nhờ ơn thương giúp trẻ thơ
Chu tòan cho mẹ cảnh già neo đơn”
Quát rằng: “Thật hay hơn
Vào đây thằng nhóc việc còn nhiều kia
Mày làm tao trả đặng bì
Mười lăm một tháng bao mà uống ăn”
Đổi trao mấy lượt tỏ phân
Bằng lòng em nhận chẳng ngần ngại chi
Thỏ non nơi chốn lạc loài
Nào hay biết đến lòng người ác gian
Chuyên thuê những kẻ cơ hàn
Hoặc kìa con nít giữa đàng bơ vơ
Ép công vào việc bơ phờ
Thù lao có đặng xứng cho công làm
Tố Sơn em có hiểu am
Việc mình tiếp nhận quá tầm sức nai?
Quyết chuyên cặn bã hối thôi
Không ai dám nhận việc thời gớm ghê
Mau thôi tay bắt vào nghề
Chổi tay đã sẵn chỉnh tề tiếp ngay
Theo ông chân bước loay hoai
Tường nơi cảnh ngục thấy ôi hãi hùng
Tòan là rác rếnh lung tung
Lâu ngày quếnh đặc nặc hung mùi lồng
Tương chao nước mắm sệt sền
Dạ nôn nôn mửa sặc lồng tim gan”
Giục Sơn ông quát oang oang
“Làm đi thằng nhóc đừng hòng thoát ra
Chắc mày không biết danh ta
Ngô Minh Nhứt tên ác ma nhứt vùng”
Nên yên phận chớ làm hung
Không thì tao đập bể tung ba sườn”
Dứt lời đóng cửa đi luôn
Bóng mờ đêm tối mình Sơn thẩn thờ
Ngỡ ngàng có phải giấc mơ
Văn tài trong cảnh luống mà mấy khi
Mắt rơi từng giọt lâm li
Khóc đời bạc mệnh bước đi sai lầm
Tay cầm cán chổi lăm lăm
Nhìn vào cộng chổi trấn tâm vững vàng
Gắng bao nhiêu sức tơ non
Quật quần sớm tối gian nan ai bằng
Thật hay cho kẻ ác nhân
Trẻ siêng không thưởng lại ngần thẳng tay
Roi đòn tới tấp khôn hay
Rát da chảy máu chân tay chẳng vừa
Lòng đau như có cơn mưa
Tức thay một nỗi bơ vơ đất người
Nghĩ ai nơi chốn xa vời
Quê nhà quạnh quẽ đơn côi một mình
Ngồi nhìn đóng rác thênh thênh
Nhớ thương về mẹ lệ rình tuôn tuôn:
“Mẹ ơi! Đau quá thân con
Ngòai đời cuộc sống dật dờn sinh nhai
Người thôi độc ác quá tay
Thân con chắc há một ngày cũng đi
Quê xưa giờ biết sự chi
Sức người còn mạnh hay là ốm đau
Đêm ngày quạnh quẽ đìu hiu
Ai hầu chén nước sớm chiều mẹ ơi!?
Khi cùng gắn bó vui cười
Khi trưa khi sớm lúc thời đèn chông
Ai người ở cạnh đỡ nâng
Chăm nom sáng tối một lòng đặng yên?”
Tâm em tức tưởi triền miên
Bóng thầy bổng hiện giữa miền âm hao
Tiếng càng nức nở thét gào
“Thầy ơi! Hung ác thật nao hãi hùng
Bắt giam nơi tối bịt bùng
Trần gian địa ngục sánh từng nơi nao
Đòn roi có tiếc là bao
Không như ngày trước thương sao như thầy”
Lời em bay giữa chơi vơi
Gió ngang qua cuốn bóng thầy biến tan
Nấc gào bao nỗi thở than
Chim non ngã gục từng cơn nhập nhồi
Thân người duỗi thẳng sõng soài
Đôi ngươi nhắm khít có hay biết gì
Ông tiên ngày trước ghé coi
Xót xa tâm trạng bồi hồi ruột gan
Thần thông hóa phép xuống trần
Biến thành người ở là chàng thanh niên
Đến ngày thân trẻ thôi miên
Cửa tung truy cứu hô lên dậy vùng
Rằng: “Bên đóng rác mịt mùng
Phía sau là xưởng nơi cùng chót đây
Con ai đang ngất nằm dài
Yếu đi hơi thở mệt nhòai tấm thân”
Nghe la tiếng dậy bần thần
Một người thiếu phụ chạy gần đến xem
Khắp quanh vắng lặng im lìm
Mà sao có tiếng la điềm giớm ghê
Thân mang vốn tính đa nghi
Thoáng qua thềm cửa đây kìa Tố Sơn
Cánh chim gục giữa nền trơn
Hồn bay lạc lõng thân còn trơ trơ
Thấy em mặt tái như tờ
Bà tìm Minh Nhứt ông mờ liệu toan
Còn trong vui cảnh lạc quan
Chưa hay đến chuyện bất an thế nào
Thình lình tiếng vọng bay vào
Ghế trên giật nẩy xanh xao lạ thường
Mau xem cho sự tỏ tường
Một thùng nước lạnh thẳng đường mặt Sơn
Hồn đang trên cảnh tiên non
Thân người giục lại hồn hoàn chơi vơi
Bờ mi chớp chớp rạng người
Phím tơ rung rẩy rụng rời tay chân
Nghe sao cái bụng trống hoang
Thùng thùng từng chập nổ vang từng hồi
Kìa tô cơm hẫm đầy vơi
Vài con cá nhỏ gọi mời anh trai:
“Cố gìn qua hết tháng ngày
Mẫu thân đòan tụ vui vầy ngàn xuân”
Tây nâng rung rẩy từng cơn
Khúm na khúm núm hãy còn lạnh thay
Cơm hờn ngậm đắng nuốt cay
Hận đời thối bạc lạc lòai bơ vơ
Ngóng lên bóng trướng xa mờ
Nụ cười của mẹ dỗ dề lấy em
Vu vơ ánh mắt điềm nhiên
Chim non hát gọi mẹ hiền ơi ơi
Xuân mau hoa nở nụ cười
Tù đày thơm ngát hương bay ngọt ngào
Đêm về trời đẹp muôn sao
Lạnh lùng xóa cũi thờ ơ giữa đời
Ngọn đèn loe loét chơi vơi
Xua tan bớt lấy đắng cay của người
Sách xưa lần dở ra coi
“Vân Tiên trung hiếu một đời nam nhi
Và còn nữ sắc nhu mì
Nguyệt Nga nàng hãy vẹn thề thủy chung
Hồng nhan bạc phận là cùng
Thúy Kiều đau khổ đoạn từng tim gan
Nhìn vào sách sử đôi hàng
Từng trang dằn vặt lệ tràn khoé mi
Xem qua khắc lấy tâm ghi
Bao điều vốn quý của người trang nhân
Nhớ lời thầy dạy ân cần
Mẫu thân cùng giấc mơ thần ngày qua
Ngậm ngùi đau quặng xót xa
Bàn tay chấp cúi cố ra cho tròn
Hiểu chi nghĩa đạo người nhơn
Nhứt này quấy rối tiến gần lại xem
Quát: “Học gì đến nửa đêm
Tắt đèn mau ngủ sáng làm sớm ra
Trễ thì mày biết tay ta
Ăn đòn bằng củi có mà gãy chân”.
Bóng đêm yên ắng vô ngần
Dế kêu ra rả bâng khuâng thắm sầu
Đôi tay chấp khỏi qua đầu
Chiếu manh một tấm cao su cũng vừa
Cái nằm lót trải lưa thưa
Cái thì chăn ấm cũng mờ che sương
Gối đầu khúc gỗ to tường
Mùng giăng cao thấp không đường giống nhau
Nằm nghe tiếng dế hồi lâu
Lim dim đôi mắt chìm sâu mộng vàng.
***


 

 thimai
 member

 REF: 409554
 12/08/2008

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Trường đời sao lắm trái ngang
Có chi một nỗi cũng oan vào mình
Một ngày gió mát hanh hanh
Thổi vào cuối xưởng yên lành chồi hoa
Bỗng đâu một đứa trẻ thơ
Bước vào quậy phá nhuốc nhơ đầy mình
Bắt Sơn làm ngựa chạy nhanh
May ra chẳng đặng tiếng thanh ào ào
Chủ ông nghe thoáng chạy vào
Thấy con đứng cạnh phía sau cửa hầm
Mặt mài ướt nhẹp tèm lem
Chân thì giãy giụa lèm nhèm dính dơ
Quơ tay giáng mạnh như tờ
Dấu hằng năm ngón in mờ mặt Sơn
Quát: “Sao Quang Phú khóc lên?
Nhớt nhao bẩn thỉu khắp toàn cả thân?”
Miệng la thêm đá thẳng chân
Trúng ngay tả hậu làm Sơn té nhào
Bàn tay nắm chụp lấy đầu
Chim non ưỡn ngựơc phía sau bàng hoàng
Thêm tay nữa cạnh thái dương
Tuôn tuôn dòng máu đỏ hồng chảy ra
Có chi cam chịu hiếp hà
Võ công dụng lại đánh xa mấy tầm
Mặt mài máu đỏ hâm hâm
Sáng soi em nói kẻ nằm dưới chân
“Đủ rồi cái thứ ác nhân
Tôi đây là kẻ làm công lãnh tiền
Chứ nào vất vưởng ăn xin
Hay kia cướp cạn đầu đình xoá đêm
Việc nhìn lại thật cuồng tâm
Không suy hỏi rõ hầm hầm thẳng tay
Phương xa cam chịu đắng cay
Thân cò yên phận chờ ngày về quê
Chứ không chịu nhục như vì
Thuận đà ông lướt đánh la tối ngày”
Nói xong em bỏ liền tay
Ra ngoài tìm nước rửa đi máu hồng
Thế là đã biết đá vàng
Người em thêm nhẹ những phần đớn đau
Còn đây việc hốt tương chao
Rác hôi thối quánh đã lâu nổi phình
Gian nan thêm ghẻ khắp mình
Tay chân lở loét thối rình theo chao.
Thời gian thôi đã khá lâu
Mùa xuân bước đến đón chào hân hoan
Xóm làng hớn hả sửa sang
Sắm mua đồ tết cho đàng con thơ
Mắt trông ra cửa bơ vơ
Tuổi thân con nhạn lạc bờ bến xưa
Thiết tha lòng nhớ quê nhà
“Xuân về không biết mẹ mua thứ gì,
Nắng vàng có được an vui
Ba ngày xuân ấm rong chơi xóm làng
Hoặc lòng còn hãy bất an
Sớm chiều ngóng đợi dáng con quay về
Biệt ly mấy tháng lặng he
Tâm hơi tin tức không hề thấy chi”
Tròn xoe lóng lánh rơi rơi
Sùi sùi tâm dạ nhắn lời theo mây
“Phương xa từ mẫu tin hay
Con về vui tết! Mẹ ơi đừng buồn!”
Xuân mau giờ cũng đặng tròn
Chín mươi ngày đau khổ gian ngục trần
Đổi trao cạn lẽ với ông
Tiền lương lãnh trọn mai hòng về quê
Xuôi lòng Nhứt đã ưng cho
Dặn lời qua tết lên lo tiếp làm
Xuân vui phấn khởi nơi tâm
Việc càng lanh lẹ khác tầm thường ra
Cực thân có biết chi là
Nao nao phấn khởi nghĩ về ngày mai
Làm hăng say chẳng nghỉ ngơi
Bóng chiều buông xuống miệng cười xinh xinh
Mồ hôi ướt đẫm đầy mình
Có chi mà mệt xướng tình ngâm thơ
Lời thơ réo rắt vu vơ
Trong thanh bay bổng thoát qua não sầu
Đánh tan bóng tối bấy lâu
Tù đày khổ cực tựa trâu ngoài đồng
Chim non vui, mặt hồng hồng
Líu lo cất mãi tiếng lòng nhớ thương
Đêm về bóng tối chập chờn
Một manh chiếu rách bao dường đắng cay
Chứa bao thương nhớ vui vầy
“Bữa cơm ấm áp từng ngày khát khao
Đã xa đứt đoạn bữa nào
Con lìa xứ sở bước vào trần ai!”
Du dương tiếng dế bên tai
Gãy đàn ru ngủ anh trai nhớ nhà
Chìm trong giấc ngủ sâu xa
Miệng còn cười nhoẽn thật là đáng yêu
Gió ngang qua, thổi hiu hiu
Quạt cho ai mát quên điều tủi thân
Năm canh giấc mộng say ngần
Màn đêm như thể kéo dần dãn ra
Để cho sức trẻ đầy hoa
Ngày mai tươi tắn đi về quê hương.
Sáng ra ánh nắng xuyên tường
Chói chang ngay mặt làm Sơn giật mình
Nheo nheo mở cặp mắt xinh
Nhìn vào tia nắng lung linh sáng loà
Nhứt kia đã đứng đợi chờ
Tiền lương bạt bẽo Sơn mà lãnh ngay
Gói tiền cầm nắm trên tay
Đi không ngoái lại hay lay muộn phiền
Nắng vàng đẹp sắc thôi miên
Bến xe trực chỉ tuyến đường Cần Thơ
Xe đi đã hết mấy giờ
Đến trưa cũng thể cũng vừa đến nơi
Gió lao vun vút một hơi
Mái tranh xưa cũ trướng thôi đành rành
Ngùi ngùi nhà cửa lạnh tanh
Đìu hiu cơn gió lao nhanh thẳng vào
Tiếng Sơn vang vọng hô to
“Mẹ ơi! Mẹ! Con đã về rồi đây!”
Tiếng ai phải tiếng con trai
Từ trong chạy thẳng ra ngay trước đình
Phút giây đối mặt đinh ninh
Chim non về tổ thắm tình đượm sâu
Huyên thuyên chuyện kể hồi lâu
Trong ngày xa vắng để hầu mẹ nghe
Hiếu ngoan lo lắng chan hòa

Chăm nom âu yếm mẹ già héo hon
Đêm về ánh lửa bập bùng
Ngày xuân vui ấm mẹ con trọn bề
Nhà nghèo vách lá tạm che
Thắm tình từ mẫu cùng là con thơ.



 
  góp ý kiến

 
   

  Kí hiệu: : trang cá nhân :chủ để đã đăng  : gởi thư  : thay đổi bài  :ý kiến

 
 

 


Nhà | Ghi danh Thành Viên | Thơ | Hình ảnh | Danh Sách | Tìm | Diễn đàn | Liên lạc | Điều lệ | Music | Link | Advertise

Copyright © 2024 Vietnam Single & Tim ban bon phuong All rights reserved.
Hoc Tieng Anh - Submit Website Today - Ecard Thiep - Hot Deal Network