dongsongluoi
member
ID 32772
11/18/2007
|
Nỗi buồn
Có những thứ mất đi, ta t́m lại được nhưng có những thứ mất đi ta không có lại bao giờ. Em ngồi đây - phố quán buồn tênh, nghĩ về những điều không thuộc riêng em nữa…
Xa anh, xuân cũng vừa tàn. Đó đây, quanh lối em về, cây bàng chơ vơ lá đỏ. Không anh, ḿnh em lọt thỏm giữa chiều! Nhớ quá ngày em bên anh.
Ngày em bên anh là những ngày hạnh phúc. Hạnh phúc là mỗi ngày hai bửa cơm cùng nhau. Hạnh phúc là khi nhận được những món quà nhỏ xinh xinh không nhân một dịp nào. Hạnh phúc là khi biết được dù ở bất cứ nơi đâu anh vẫn dơi mắt về phía em. Hạnh phúc là khi lau những giọt mồ hôi trên gương mặt cương nghị của anh. Anh cười. Em cười. Ngày vừa lên. Nắng ấm áp vây quanh. Chỉ vậy thôi mà hạnh phúc!
Vậy mà…
Hạnh phúc lại như những con sóng liên tiếp vỗ bờ rồi cũng lần lượt cuốn trôi tất cả về phía biển. Không thể so sánh giữa cái nhận được và cái cho đi cái nào nhiều hơn, bởi trong t́nh yêu mọi sự so sánh đều là khập khiễng. Nhưng em hiểu, em hiểu tất cả. Em hiểu cả những điều diễn ra trong anh. Em hiểu để biết được đă có bóng một người con gái khác thấp thoáng giữa anh và em.
Suy cho cùng ai cũng muốn đi t́m hạnh phúc, nhưng em th́ không thể san sẽ t́nh yêu của em cho người khác được cũng như buộc anh lựa chọn. mà có chiếc thuyền t́nh nào chở nổi ba người đâu anh! Vậy nên em không đủ dũng cảm nh́n anh lựa chọn để tự chọn xa anh! Xa t́nh yêu nồng nàn và tháng ngày hạnh phúc chỉ xin giữ lại những yêu thương, những kỷ niệm ngọt ngào làm nhựa sống cho những ngày không – có – anh.
Xa anh, một ḿnh em rong ruổi (chẳng thể bỏ được thói quen ngày ta bên nhau). Phố cũ. Ly cà phê cũng cũ. Anh đi cùng người c̣n em ngồi lại. Trống trải quá! Ngỡ ngàng khi một đứa con gái mau nước mắt như em lại không thể khóc. Có cái ǵ đó nghẹn nơi cổ họng rồi lan toả ra khắp cơ thể… Buồn như chẳng thể nào buồn hơn! Nhưng… em lại mỉm cười?!! Không nghĩ em thay đổi nhiều đến vậy!
Thời gian cứ thế mà lướt qua em. Món quà cuối cùng dành cho anh – 100 con hạc giống cho một điều ước: Anh và người ấy được hạnh phúc – cũng đă xếp xong.
Tháng năm, những cơn mưa bất chợt. Không anh, em để ḿnh sũng ướt. Khát khao hơi ấm một bàn tay! Tại sao kỷ niệm trong em không là đường thẳng để phai mờ theo thời gian mà kỷ niệm lại là đường tṛn cho mỗi ngày dầy thêm những nổi nhớ.
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
|
ht2010
member
REF: 259130
11/23/2007
|
Mot t́nh yeu dep. Mot hanh phuc gian don. Va mot noi buon sau lang cho nguoi o lai. Chuc nguoi o lai tim duoc niem vui moi de ki niem se tro thanh con duong thang. Chuc vui ve
|
|
finallove
member
REF: 260348
11/25/2007
|
Em có tâm hồn của một nhà văn hay nhà thơ? Em có thể chuyển thể sang truyện ngắn về cuộc t́nh của em.
Hăy vui lên khi cuộc đời c̣n có thể
Tương lai vẫn tràn đầy ánh hào quang.
|
|
khanhvi
member
REF: 260802
11/27/2007
|
Ai cung phai buon va cung lai phai vui tro lai. Nhung dung qua sau dau ma lam mat di nhung thu dep hon vay.
Chuc vui ve
|
|
thatratoilavay
member
REF: 285483
01/14/2008
|
THAT LA....
|
|
hoanglong1000
member
REF: 301272
02/15/2008
|
bạn có những tâm sự cũng gần giống tôi.tôi đă từng yêu 1 người nhưng rồi tôi nhận ra người đó bắt cá hai tay.tôi đă ra đi cả về mặt không gian lan t́nh cảm.Tôi đă cố ư đến với mối t́nh mới cho dù do là một cuộc t́nh bù đắp và chẳng kéo dài bao lâu.
tôi xin tặng bạn 1 bài thơ
Thu này ḷng chạnh nhớ thu xưa
Ta vớt lên một thời nông nỗi
Hoa cúc vẫn rực vàng mong đợi
Em thẵm xa kí ức nhạt nhào
Thu này trời như chẳng xanh hơn
Nhớ ánh mắt nhập nhừng nỗi nhớ
Linh cảm vụt hiện về oà vỡ
Tiếng cười em thỗn thức trong ta
Thu đến đi bao mùa lỗi hẹn
Chẳng gặp nhau giây phút t́nh cờ
Ta em và mùa thu nguyên vẹn
Dễ ai quên hỡi mối t́nh đầu
|
1
|
Kí hiệu:
:
trang cá nhân :chủ
để đă đăng
:
gởi thư
:
thay đổi bài
:ư kiến |
|