minhhung2505
member
ID 62922
08/23/2010
|
sao tôi không thể quên ngươi ấy!!!
chào các bạn.tôi yêu 1 ngươi con gái,chúng tôi đều yêu nhau tha thiết,rồi cuộc sống mưu sinh kéo tôi vào saigon chông gai,nàng không thể theo tôi đc.những nhớ nhung làm cả 2 đau khổ,fải chia tay.tôi mất luôn nghị lực sung măn thời trai tre xông pha.nhưng bít làm sao đc khi ngâm ngui chúc phúc cho nàng,nang đă có người mới rồi,đă có rồi.nàng bảo tôi cũng có nguoi yêu đi,và t́m người thật tốt.Tôi cảm on nàng nhiều lắm v́ đă nghĩ đến tôi,nhưng có người yêu mới với tôi thật xa xỉ v́ băng giá trong tim tôi khi nào sẽ tan?khi nào tôi mới hêt yêu và nhớ nàng.tôi nói với nàng tôi la người chung thuỷ nhất thế gian,nhưng nàng ko tin,có lẽ nàng sẽ ko tin.tôi củng k ngờ minh yêu cô ấy đến vậy.giờ tôi hoàn toàn lạc lối,k bit định hương đươc lối đi sắp tới của ḿnh.tôi va cô ấy xa nhau gần 1 năm rồi.sao tôi chưa t́m đươc t́nh yêu mới vậy,xin hăy giúp tôi bớt băng giá....
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
|
nhocthuong
member
REF: 560277
08/26/2010
|
Bạn thử đọc bài viết ḿnh st dưới đây, hi vọng nó có thể giúp bạn.
"Tô hồng quá khứ
Đôi khi bần thần ngồi nghĩ mới thấy con người quả thực nhiêu khê, cứ tự phức tạp hoá cuộc sống của chính ḿnh.
Tôi nói thế bởi tôi nhận ra rằng người ta (cả tôi nữa, tất nhiên) thường hay mắc phải căn bệnh "tô hồng quá khứ". Khi nh́n lại quá khứ bằng lăng kính của hồi tưởng, của kư ức th́ tất cả dường như trở nên lung linh và huyền ảo khác thường.
Như một định mệnh, một buổi chiều thu trong vắt như pha lê chàng và ta gặp lại nhau sau một thời gian bặt vô âm tín. Nụ cười của chàng sao rạng rỡ thế, bó hoa trên tay chàng sao tươi tắn và long lanh, như ánh mắt của ta...
Một buổi tối khác, một chàng trai khác dẫn ta đến một quán cà phê vắng. Ngẫu nhiên làm sao ta lại toàn nghe thấy những bản nhạc mà ḿnh yêu thích. Nào là Love Story, nào là Romance... Lăng mạn thế, chả bù với "lăo già" khô khan bây giờ. Rồi tin đi, tin đến, rồi đưa đón, hẹn ḥ... Nụ hôn đầu tiên ngày ấy sao ngọt ngào quá, dư vị dường như vẫn c̣n đọng trên môi, nhớ lại mà vẫn thấy tim đập chân run - chẳng như bây giờ.
Một sáng tờ mờ ta với một "đằng ấy" phóng tít mù lên chợ hoa rồi chàng mua tặng cho ta một bó thạch thảo trắng muốt... Chao ôi thời oanh liệt nay c̣n đâu...
Đấy, mỗi lúc nhàn rỗi tôi thường hồi tưởng lại những ǵ đă qua giống như người ta lật đi, lật lại một cuốn truyện hay mà không biết chán. Ừ, th́ thế. Nhưng nếu quá khứ đẹp vậy, chàng trai của ta đáng yêu vậy th́ tại sao lại có chia tay? Lại hết yêu? Lại có căm ghét? Lại hận thù? Phải chăng bên cạnh những mảng màu tươi sáng là những ngày xám xịt, những tội lỗi, gian dối, tổn thương mà cả hai đă gây ra cho nhau?
Điều mà chúng ta tuyệt nhiên không đề cập đến khi một khoảnh khắc nào đó quá khứ có trót ùa về. Đồng ư là chia tay rồi chỉ nên giữ lại trong nhau những kỷ niệm đẹp. Nhưng giữ lại để làm ǵ? Để mỗi lúc bế tắc với hiện tại lại ngẩn ngơ nhớ lại, tiếc nuối ngày xưa, tiếc nuối người xưa. Hoặc để dằn vặt ḿnh: Tại sao ngày ấy ḿnh lại làm thế này, để ra nông nỗi thế kia? Hay lại ngồi xót thương cho một người mà ta trót từ chối, trót bồng bột nông nổi nói lời chia tay?
Điều này không có ǵ sai và hoàn toàn phù hợp với quy luật b́nh thường. Thế nhưng thử nghĩ xem nào: Có bao giờ một người là cả thế giới trong bạn, thế nhưng bỗng nhiên một hôm khi đă bước qua tất cả, bạn chợt nhận ra rằng đôi khi bạn quên mất họ từng tồn tại trong cuộc đời bạn? Có chứ.
Cuộc đời âu là thế. Dù bạn có cố t́nh đứng lại th́ ḍng đời vẫn cứ chảy trôi. Tất cả sẽ rơi vào quên lăng và ai rồi cũng sẽ xoay sở được với cuộc sống của ḿnh. Tôi biết và không tự huyễn hoặc rằng ḿnh sẽ sống măi trong tâm trí ai đó và ngược lại tôi cũng không thế nhớ nhung một người đến suốt cả cuộc đời.
Mải mê ch́m đắm với dư âm của quá khứ, với những kiêu hănh không hợp thời để rồi một ngày nhận ra rằng hiện tại bây giờ - chính là điều ḿnh cần trân trọng - th́ rồi cũng sẽ trở thành quá khứ. Nên chăng?
Thế nên Let’s bygones be bygones. Hăy để quá khứ ngủ yên"
Nhóc.
a, h́nh bạn chụp là ở KDL Đại Nam phải ko?
|
|
minhhung2505
member
REF: 560438
08/27/2010
|
cảm ơn bạn thật nhiều v́ ḿnh cảm thấy thật nhẽ nhơm và tĩnh táo hơn trong bây giơ.kinh nghiệm cuộc sống của bạn thật hay và ḿnh se học tập.
minh chụp tấm h́nh đó o KDL dainam,ma sao bạn biết vậy?
cảm ơn bạn thật nhiều.
|
|
nuavangtrang26
member
REF: 563995
09/13/2010
|
Bạn nhocthuong có bài viết hay quá! đúng là rất chí lư. Con người ta bao giờ cũng vậy, thường hay "tô hồng quá khứ", "con cá mất là con cá to". Tại sao không biết trân trọng những ǵ của hiện tại? "Present is present"
Ngày hôm qua là quá khứ
Ngày mai là một điều bí ẩn
C̣n hôm nay là một món quà
Chính v́ vậy mà người ta vẫn gọi
Hiện tại là món quà của cuộc sống!
|
|
thynguyen81
member
REF: 564001
09/13/2010
|
"Cố quên là c̣n nhớ chỉ có khi nào ḷng ta không nhớ đến th́ mới quên được mà thôi."
|
1
|
Kí hiệu:
:
trang cá nhân :chủ
để đă đăng
:
gởi thư
:
thay đổi bài
:ư kiến |
|
|
|
|