goldsnow142
member
ID 53864
07/15/2009
|
"Lang Tiên" sờ lưng chữa bách bệnh!?
“Lang Tiên” đổ ít rượu vào mấy cái lá, cầm lá xát dọc sống lưng cô gái, sau đó, lần sờ ra phía bụng…
3 năm trước, khi lên huyện Đoan Hùng (Phú Thọ) t́m hiểu về những người đàn bà từng làm gái bán dâm thời Pháp thuộc, hiện đang sống trong Trung tâm bảo trợ xă hội tỉnh Phú Thọ, trụ sở tại xă Yên Kiện, tôi được nghe người dân và cả cán bộ của trung tâm này bàn tán xôn xao về một “người giời” vừa hạ thế chữa bệnh cứu độ chúng sinh.
Điều đặc biệt, theo lời đồn, ông thầy này chỉ cần sờ lưng, lập tức biết tuốt bệnh tật trong người bệnh nhân, mà không cần hỏi người bệnh đă đi bệnh viện chưa, đau mỏi chỗ nào…
Thấy chuyện thú vị, tôi đă lần ṃ đến bản Xây Dựng (Yên Kiện, Đoan Hùng, Phú Thọ), cách Trung tâm bảo trợ xă hội tỉnh 3km và cách thị trấn Đoan Hùng chừng 6km.
Trên con đường quanh co bên những sườn đồi t́m vào nhà ông lang kỳ lạ này hỏi ai cũng biết rành rẽ nhà cửa, thân thế của ông “lang Tiên”. Thậm, chí, tôi chỉ vừa dừng xe, mấy chị hàng cá, hàng thịt chỗ ngă ba trung tâm xă không mời mua đồ, mà hỏi luôn: “Anh hỏi ông lang Tiên hả?”. Họ đă quá quen với h́nh ảnh những người lạ mặt t́m vào xóm núi heo hút này chữa bệnh.
Người dân nơi đây cứ vừa kể vừa bụm miệng cười đầy bí hiểm. Ai cũng khẳng định như đinh đóng cột rằng, ông “lang Tiên” chính là “hồn Trương Ba, da hàng thịt”. Tức là thân thể của anh Lư Quang Tiên, nhưng hồn vía lại là một “thần y” của “nhà trời”.
Người ta kính cẩn gọi ông lang này là “lang Tiên” với ư hiểu ông này là Tiên là Thánh, chứ cũng không biết rằng ông ta vốn sẵn tên là Tiên. Tuy nhiên, khi tôi hỏi chứng cứ về khả năng chữa bách bệnh của ông “lang Tiên”, th́ họ toàn lắc đầu và bảo rằng, cũng chỉ nghe kể lại.
Khác với h́nh dung của tôi về một ṭa biệt thự hoành tráng giống như những ông lang giỏi bịp bợm khác, căn nhà của “ông Tiên” này khá tuềnh toàng, nếu không muốn nói là nghèo nhất xóm, với mái gianh, tường trát đất rách loang lổ. Nếu không đột nhiên hành nghề bốc thuốc, chắc rồi gia đ́nh “thầy Tiên” cũng sẽ được xếp vào danh sách xóa nhà tạm.
Hôm tôi đến nhà “ông Tiên” cách đây 3 năm, bệnh nhân chỉ chừng vài chục người ngồi trên giường, chờ “thầy” khám bệnh, bốc thuốc.
Điều lạ là ông lang này chỉ khám bệnh, bốc thuốc vào buổi chiều, c̣n buổi sáng ông ta không làm. Những bệnh nhân đến nhà ông ta vào buổi sáng th́ chỉ có nước quay về, c̣n ở xa th́ phải chờ đến chiều mới được “thầy” khám.
"Người giời" trị bệnh bằng cách sờ lưng người bệnh ngồi trên chiếc ghế này.
Tôi thắc mắc chuyện này th́ “lang Tiên” bảo: “Giời, Phật bảo ta chỉ “cứu độ chúng sinh” vào buổi chiều mới thiêng, mới có hiệu quả, nên ta chỉ làm buổi chiều thôi”. Tuy nhiên, hiện giờ bệnh nhân đông quá, nếu chỉ làm vào buổi chiều th́ không kịp, nên bất kể "ư kiến giời, Phật", "thầy" cứ khám bệnh và bốc thuốc buổi sáng.
Ngày đó, tức là cách đây 3 năm, khi tôi và 20 bệnh nhân sốt ruột ngồi chờ thầy khám bệnh, th́ thầy thanh thản vểnh râu rít thuốc lào, rồi lại dán mắt vào chiếc tivi mới coóng để xem phim chưởng.
Tôi bảo: “Nghe ra thầy mê phim chưởng nhỉ?”. “Lang Tiên” quay sang bảo: “Từ bé ta đă mê phim chưởng, nhưng v́ nhà nghèo làm ǵ được xem. Giờ có điều kiện, ta mua băng đĩa về xem cho đă đời”.
Ngó trong ngăn tủ nhà “thầy” thấy hàng trăm đĩa VCD, rặt là phim chưởng Hồng Kông, từ ngắn tập đến dài tập. Theo “lang Tiên”, ông đă sưu tầm đủ tất cả các phim do Thành Long đóng, v́ Thành Long là thần tượng của ông.
“Ta mê Thành Long như điếu đổ, phim nào của Thành Long ta cũng xem đi xem lại mấy lần không chán” – “người giời” khoe thần tượng của ḿnh với tôi. Ngoài ra, c̣n một ngăn tủ nữa, cũng chứa toàn đĩa ca nhạc hải ngoại.
Khi “thầy” ngồi hút thuốc lào, thưởng thức nghệ thuật, người bệnh và người nhà đi theo ngồi im lặng. Theo họ, “thầy” rất hay dỗi. Nếu làm phiền, thầy dỗi, không chữa cho th́ khốn khổ.
Khi phim chưởng kết thúc, “lang Tiên” mở đĩa ca nhạc hải ngoại mà lời hát toàn xuyên tạc. Đám múa phụ họa mặc nội y nhảy múa loạn xạ, khiến mắt “thầy” sáng như… sao!
Khi đếm thấy đủ 30 bệnh nhân, “thầy” mới uể oải đứng lên, vươn vai đi vào trong buồng bê ra chiếc ghế tựa, một chiếc đĩa sứ, một chai rượu và mấy chiếc lá rừng, trông giống lá trầu không. Người bệnh khúm núm, thành kính nghe lời giảng giải của “thần y”. Theo đó, những chiếc lá này chính là “lá thần”, các loại bệnh tật sẽ… hiện lên chiếc lá.
Lần lượt từng người ngồi vào chiếc ghế tựa, tự động vén áo lên. Người đầu tiên thầy gọi là một cô gái chừng 18 tuổi, khá xinh xắn.
“Lang Tiên” đổ ít rượu vào mấy cái lá trong đĩa sứ cho lá ướt, rồi cầm lá xát dọc sống lưng. Sau đó, “thầy” dùng mấy ngón tay ấn vào xương sống, rồi lần sờ ra phía bụng.
Sờ xong, thầy cầm chiếc “lá thần” đọc vanh vách đến mười mấy loại bệnh, khiến cô nàng xanh mắt. Ông bố dáng dấp kham khổ đưa con gái đi khám bệnh th́ mặt cắt không c̣n giọt máu nào.
Tuy nhiên, “người nhà trời” trấn an: “Không phải lo lắng ǵ cả, uống 10 thang thuốc là khỏi hết bệnh tật. Không khỏi cứ lên lấy đầu ta về ngâm rượu”. Lời khẳng định như đinh đóng cột khiến cả hai bố con thở phào nhẹ nhơm. Hai bố con cô gái nhận thuốc, trả tiền, ánh mắt hàm ơn “thầy” như một vị Thánh.
Hành động quẹt lá dọc sống lưng, sờ nắn rồi đọc bệnh cho mỗi bệnh nhân của “lang Tiên” chỉ mất vài giây. Không cần ngẫm nghĩ, cứ cầm “lá thánh”, ông ta đọc vanh vách các loại bệnh. Người nào ít th́ dăm bảy bệnh, nhiều th́ mười mấy bệnh một lúc. Vậy mà ai cũng gật gù khen “thầy” phán đúng. Tôi trộm nghĩ, ông lang băm này cứ kể ra một đống bệnh, thể nào chả trúng một ít.
Đến lượt tôi cũng vậy, “người giời” này cũng kể ra mười mấy loại bệnh liên quan đến lục phủ ngũ tạng...
Sờ nắn một loáng, “người giời” đă khám xong cho 30 bệnh nhân. Mỗi người được “thầy” quẳng cho một bịch thuốc mà nh́n qua thấy đều giống nhau. Thế nhưng, mặt mũi ai cũng hớn hở, bởi họ có niềm tin rằng, đă được “thần y” chữa bệnh và được uống “thuốc Thánh”.
Khám bệnh, bốc thuốc xong một lượt, “thần y” lại mở phim chưởng, rít thuốc lào, nhả khói lơ mơ rồi bốc đồng: “Mới tuần trước ông X công tác ở UBND tỉnh Phú Thọ đánh xe con lên mời ta về chữa bệnh cho bà mẹ nắm liệt giường; rồi ông Y ở Viện kiểm sát tỉnh điều xe chở ta đi ăn thịt chó sau khi chữa khỏi cho vợ ông ta bệnh vôi hóa cột sống; rồi th́ ông Z ở tỉnh ủy cứ đ̣i tặng ta một căn nhà ở thành phố Việt Tŕ khi ta chữa cho vợ ông ta khỏi bệnh tâm thần... Nhưng ta nhất định từ chối. Ta bảo không đi đâu cả, phải sống ở đây để c̣n chữa bệnh cho người nghèo, đó là sứ mệnh ông Trời giao phó cho ta”.
C̣n tiếp…
Kỳ tới: Bệnh nhân ung thư, AIDS xếp hàng chờ “lang Tiên” cứu độ
Phạm Ngọc Dương
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
|
goldsnow142
member
REF: 464445
07/16/2009
|
"Người giời" chữa khỏi cả ngàn kẻ nghiện?
"Thần y" tuyên bố, đă có cả ngàn kẻ nghiện, sau khi uống “thuốc tiên”, nh́n thấy heroin là sợ chạy mất dép...
Sau khi được “người giời” khám bệnh, bốc thuốc, về nhà tôi kể chuyện vừa gặp “người giời” có cách chữa bệnh quái gở với chị hàng xóm và quẳng mấy bịch thuốc cho chị phơi làm củi nhóm bếp than tổ ong.
Nhưng không ngờ, chị bạn tôi lại đem đống củi ấy sắc lên uống x́ xoạp suốt mấy ngày liền với hy vọng, nếu là thuốc tiên th́ tốt, không phải thuốc tiên cũng chả sao. Chị ấy là người học cao hiểu rộng mà c̣n thế th́ làm sao người bệnh trong lúc phải "vái tứ phương" không tin vào lời đồn đại được.
Bẵng đi vài năm, mới đây, tôi về quê nội ở Thái B́nh, nghe hàng xóm xôn xao chuyện đăng kư nộp tiền để thuê ôtô đi Phú Thọ gặp “ông Tiên” chữa khỏi bách bệnh. Rồi về quê ngoại ở Hải Dương, mẹ vợ tôi cũng lôi chuyện “ông Tiên” giáng thế ra kể say sưa. Bà đă nộp tiền đăng kư một suất ôtô và vài ngày nữa sẽ theo đoàn đi diện kiến “thần y”.
Tôi liền lên Đoan Hùng để t́m gặp “ông Tiên” đă từng khám bệnh cho ḿnh 3 năm trước, đúng vào những ngày ảnh hưởng của băo, trời mưa tầm tă, đường lầy lội. Vậy mà, tôi không khỏi choáng váng khi thấy hàng chục chiếc ôtô xếp hàng từ chân dốc đến cổng nhà “thầy” và mấy trăm xe máy xếp hàng trong băi đất rộng.
Tôi đă từng kinh hăi khi chứng kiến ḍng người rồng rắn xếp hàng dài đặt sổ, nộp tiền khám chữa bệnh ở Bệnh viện Bạch Mai và ngồi kín hàng trăm chiếc ghế ở Bệnh viện K, song c̣n choáng váng hơn khi thấy bệnh nhân ngồi la liệt kín sân, vườn nhà ông lang này. Hàng trăm bệnh nhân đều im lặng, trật tự, mang khuôn mặt rất thành kính.
Trong những khu nhà trọ và lán tạm dựng lẫn trong rừng cũng thấy những chiếc ôtô chở khách vài chục chỗ mang biển ngoại tỉnh đỗ. Bệnh nhân thuê những chiếc xe này đă chầu chực ở nhà “lang Tiên” từ hôm trước nhưng vẫn chưa đến lượt được khám.
Khác với cảnh rừng rú heo hút 3 năm trước, giờ đây, quanh nhà “lang Tiên” khá sầm uất với nhà trọ, lán nghỉ cùng dịch vụ ăn, uống... Rồi những dăy hàng quán bán hoa quả, măng tươi, mít… là những món đặc sản địa phương, để khách mua về làm quà. Thậm chí, có cả những chiếc lán dựng kín đáo trên sườn đồi phục vụ đám lái xe đánh bạc sát phạt nhau trong khi chờ hành khách của ḿnh khám bệnh.
Theo một chị bán măng tươi trước cổng nhà “lang Tiên”, do mấy ngày liền mưa gió suốt, nên bệnh nhân đến khám chữa không đông lắm, chỉ cỡ…700 người. Những ngày thời tiết thuận lợi, số bệnh nhân tập trung ở nhà ông lang này lên đến 1.300, thậm chí là 1.500 người. Xe ôtô xếp hàng trên con đường vào nhà “thần y” dài cả km, c̣n xe máy th́ chen chúc cứ như tắc đường ở những thành phố lớn.
Trong số mấy trăm bệnh nhân đứng, ngồi la liệt trong căn nhà tạm, sân, vườn, có rất nhiều bệnh nhân bị mắc các loại ung thư, thậm chí, có bệnh nhân đang chờ chết. Anh Nguyễn Quang Tuấn, ở tận An Thái (Kim Thành, Hải Dương), bị ung thư phổi giai đoạn cuối, gia đ́nh khiêng anh lên với mong ước được “người giời” cho… "tái sinh lần nữa!"
Qua trao đổi với những người chầu chực trước nhà “thần y”, được biết, có khá nhiều bệnh nhân bị AIDS giai đoạn cuối cũng t́m đến để mua “thuốc tiên” của “người giời”, bởi theo lời đồn, bệnh ǵ “thầy” cũng chữa được, kể cả HIV/AIDS. Nhiều con nghiện cũng được gia đ́nh đưa đến nhờ thầy bắt “con ma thuốc phiện” khỏi người. "Thần y" thường tuyên bố trước đông đảo mọi người rằng, đă có cả ngàn kẻ nghiện ngập, sau khi uống “thuốc tiên” của "thầy", nh́n thấy heroin... sợ chạy mất dép.
Đúng 8h sáng, “người giời” ra khỏi nhà đi dạo một ṿng. “Thần y” văng tục chửi bậy một hồi v́ những chiếc ôtô xếp hàng không ngay ngắn, làm mất lối ra vào. Mắng chửi xong, “thần y” bảo: “Không chữa bệnh cho những người đi ôtô nữa, sáng nay chỉ chữa bệnh cho người đi xe máy!”.
Thế rồi, “thần y” vào một cái lán ăn phở, rít thuốc lào. Mấy anh lái xe, bệnh nhân không dám đến gần xin xỏ “thầy”, v́ theo mấy bà bán quán, việc xin xỏ chỉ tổ làm cho “thần y” giận hơn.
Đúng như lời tuyên bố của “thần y”, những bệnh nhân đi xe máy được ưu tiên khám bệnh trước. Bệnh nhân ở đây không phải lấy số thứ tự như ở bệnh viện, mà có một nhân viên ra băi để xe ghi biển số xe vào cuốn sổ, rồi một phụ nữ, ngồi ở cửa pḥng khám đọc biển số xe. Chị ta đọc biển số xe của ai th́ người đó vào pḥng để “thần y” khám bệnh, cấp thuốc.
Pḥng chữa bệnh của “thần y” nhỏ xíu, là căn nhà vách đất, song tường đă mục nên được quây bởi những tấm bạt. Cạnh đó là một căn pḥng băm chặt thuốc, cũng được quây bạt kín, lúc nào cũng vang lên tiếng băm chặt chan chát.
Không ai dám ngó vào pḥng khám bệnh và pḥng “chế biến thần dược” của “thần y”, v́ theo họ đó là nơi làm việc của Thánh. Tuy nhiên, qua khe hở, tôi đếm được tới 5 thanh niên to khỏe, người dùng búa chim bổ củi, người cầm dao rựa chém chặt liên tục. Có lẽ cái pḥng chế biến thuốc này giống xưởng gỗ hơn.
Trong khi lực lượng bổ củi làm việc hết công suất, th́ những bó củi, khúc gỗ vẫn được khiêng về vứt ở sân, vườn, trong căn nhà rách.
Những khúc gỗ to cả người ôm vứt đầy đó, song mọi người vẫn ngồi bệt xuống đất. Không có chỗ ngồi, tôi trèo lên đống gỗ, tức th́ mấy bà mấy chị lườm nguưt bảo tôi xuống ngay, ngồi lên đống “thần dược”, nhỡ “thầy” nổi giận th́ mấy trăm bệnh nhân sẽ khổ.
Do tôi chụp ảnh, “thầy y” nghi là nhà báo, liền nổi giận đùng đùng. “Người giời” đứng lên chửi đổng lung tung, tuyên bố: “Ta bực ḿnh lắm rồi! Đă bảo không chữa bệnh nữa mà cứ kéo lên đây làm phiền ta!”. Vừa nói, “người giời” vừa treo tấm biển cũ kỹ lên cây cau trước cổng. Tấm biển có ḍng chữ: “O khám chữa bệnh. Thông cảm!”.
Hàng trăm bệnh nhân nh́n tôi với ánh mắt giận dữ.
C̣n tiếp…
Kỳ tới: Sự thật về bài “thuốc tiên” của “người giời”
Phạm Ngọc Dương
|
|
goldsnow142
member
REF: 464955
07/19/2009
|
Sự thật về “thần dược” của “người giời”
Vị thuốc mà ông lang phát cho mọi người đều giống nhau, nhưng bệnh nhân tin rằng “người giời” đă “truyền phép” vào thuốc.
Ngày trước, “thần y” Lư Quang Tiên sau khi xát “lá thần” vào sống lưng người bệnh, sờ nắn lưng, bụng, rồi đọc hàng loạt bệnh tật, nhưng giờ bệnh nhân đông quá, nên thời gian khám cũng rút lại rất ngắn.
Sau khi quẹt “lá thần” vào lưng, ấn một cái vào sườn, “người giời” không nói câu nào mà chỉ tay vào bụng, vào ngực, vào chân, vào vai… bệnh nhân. Bệnh nhân tự hiểu, khi “thần y” chỉ vào lưng th́ có nghĩa là đau lưng, chỉ vào bụng th́ có bệnh trong bụng, chỉ vào đầu th́ bệnh liên quan đến thần kinh…
Chỉ trỏ chỗ có bệnh xong, “thần y” quẳng cho bệnh nhân một túi “thuốc” mà đám nhân viên vừa chặt chém, đóng gói chuyển ra. Người bệnh không dám hỏi thêm câu nào, tự đặt 10 ngàn đồng lên mặt bàn. Nếu ai hỏi, “thần y” sẽ nổi giận mắng xa xả: “Ta chỉ vào chỗ nào tức là bệnh ở chỗ đó. Hỏi lắm làm ǵ, cứ đem thuốc về uống là khỏi hết. Mỗi ngày ta khám cho hàng ngàn người, ai cũng hỏi th́ ta chết mệt à?”.
Mỗi lần xếp hàng chầu chực có khi vài ngày, song bệnh nhân chỉ được “thần y” ban cho một bịch thuốc. “Thần y” thường dặn bệnh nhân: “Muốn khỏi bệnh phải thành tâm. Bệnh nhẹ th́ lấy thuốc vài ba lần là khỏi, c̣n bệnh nặng th́ phải lấy 5 đến 10 lần”. Nghĩ đến cảnh xếp hàng cả ngày, thậm chí mấy ngày mới lấy được một thang thuốc mà phát ngán, song ai cũng hy vọng vào ông “người giời” này nên đều chịu khó và thành tâm.
Mặc dù giá một thang thuốc chẳng đáng là bao, nhưng chi phí đi lại, ăn ở khá tốn kém, thành ra, để có được một “gói củi” ấy, bệnh nhân phải tốn hàng trăm ngàn đồng, thậm chí tiền triệu.
Nhưng chỉ cần thu 10 ngàn đồng một gói thuốc, mỗi ngày, với trên dưới 1.000 bệnh nhân, ông “người giời” này cũng bỏ túi 10 triệu đồng. Trừ chi phí mua “củi”, thuê người bổ củi, chặt nhỏ, th́ vẫn để ra được 5 đến 7 triệu đồng.
Bệnh nhân được “thần y” phát thuốc đều sung sướng khôn tả, chẳng khác nào có được “thần dược”. Họ giấu ngay thuốc đi, không cho ai động vào, thậm chí nh́n thấy thuốc, v́ theo “thần y”, người khác động vào sẽ… mất thiêng!
Tôi vào khám bệnh, sau khi chỉ trỏ khắp nơi trên cơ thể, ông lang này đưa cho tôi gói “thần dược” giống hệt của những bệnh nhân khác. Mang ra xem, chỉ thấy có 3 loại cây khác nhau, vừa được băm, vẫn c̣n rỉ nhựa. Vậy nhưng, các bệnh nhân đều khẳng định rằng, khi sắc lên, mỗi thang thuốc đều có màu sắc khác nhau.
Ai cũng biết vị thuốc mà ông lang này phát cho hàng vạn người đều giống nhau, nhưng họ tin “người giời” đă “truyền phép” vào thuốc.
Tôi mang túi “thần dược” mà “người giời” ban cho, t́m gặp anh Đào Văn Hạnh, Trưởng Trạm y tế xă Yên Kiện. Nh́n bịch thuốc, anh Hạnh khẳng định ngay, “thần dược” mà ông lang Tiên bốc là ba loại cây rừng gồm đáng trắng (thuộc họ ngũ da b́), móc diều và ớt rừng.
Việc mỗi người bệnh khi sắc thuốc, dù cùng có 3 vị như nhau, nhưng lại có màu sắc khác nhau, anh Hạnh cho rằng, đó là điều b́nh thường, không có ǵ thần bí cả. Bởi v́, những người băm chặt thuốc phân chia tỷ lệ 3 loại cây rừng không đều cho mỗi gói, lại dùng nhiều loại nước khác nhau, đun kỹ hoặc đun dối… cũng sẽ tạo ra màu sắc khác nhau.
Theo anh Hạnh, cây đáng trắng mà ông lang vườn này dùng làm nguyên liệu chính, là cây thân gỗ, to bằng cái phích, mọc hoang rất nhiều ở khu vực Yên Kiện, dùng để chữa bệnh thấp khớp. Cách đây chục năm, Trạm y tế xă cũng thu mua, nhưng chỉ mua vỏ cây để làm thuốc uống giải nhiệt, c̣n ruột cây chỉ để làm củi, không có tác dụng chữa bệnh. Tuy nhiên, “người giời” chém tuốt cả phần gỗ làm thuốc.
Loại cây thứ hai là móc diều, loài dây leo, thân to bằng cổ tay, cành nảy tua tủa khắp thân, mọc thành bụi ở khu rừng thưa. Cây móc diều mọc đầy trong rừng và người Cao Lan ở đây thường chặt về nấu nước uống trong mùa hè. Nước sắc từ cây móc diều có vị chát, tác dụng mát gan, bổ thận, nhưng nếu uống nhiều th́ sẽ có hại.
C̣n ớt rừng th́ mọc bạt ngàn, không thấy đông y nhắc đến tác dụng chữa bệnh. Nhưng nếu sắc nước uống, có thể không gây độc hại ǵ.
Theo anh Hạnh, người Cao Lan trong xă đều biết 3 loại cây này. Người bệnh uống "thuốc" vào thấy mát mẻ, dễ chịu, lại có niềm tin nên tưởng bệnh t́nh biến chuyển, chứ thực ra những cây này không có tác dụng chữa bách bệnh như ông "thầy” Tiên vẫn nói.
Mặc dù những “cây thuốc” này từng mọc khắp nơi ở Yên Kiện, nhưng sau vài năm “thần y” Lư Quang Tiên “cứu nhân độ thế”, giờ đă cạn kiệt.
Trưởng Công an xă Nguyễn Đ́nh Thao kể rằng, thi thoảng, vào lúc chiều tối, lại thấy một chiếc xe tải chở gỗ "ật ưỡng" từ Quốc lộ 2 ḅ vào nhà Lư Quang Tiên. Số gỗ đó được Tiên mua về từ vùng khác để làm thuốc, chứ trong vùng đă bị “thần y” Tiên khai thác hết rồi.
C̣n tiếp…
Kỳ tới: Chính quyền địa phương nói ǵ?
Phạm Ngọc Dương
|
|
goldsnow142
member
REF: 465365
07/21/2009
|
"Bó tay" với…“người giời”?
Trao đổi với các lănh đạo xă Yên Kiện, Đoan Hùng, Phú Thọ, họ đều khẳng định đă nghĩ “nát óc” mà chưa biết xử lư ông lang hành nghề trái phép, khám chữa bệnh này như thế nào.
Đang chăn vịt bỗng thành… “người giời”!
Nhắc đến Lư Quang Tiên, ông Nguyễn Đ́nh Thao, Trưởng Công an xă Yên Kiện cứ lắc đầu ngán ngẩm. Ông Thao lôi một đống hồ sơ về “người giời” Lư Quang Tiên cho tôi xem.
Theo đó, Lư Quang Tiên sinh năm 1970, là người dân tộc Cao Lan. Thế nhưng, trông anh ta già hơn nhiều so với tuổi 39 của ḿnh. Ông Thao từng hỏi: “Sao mày có tí tuổi mà để râu dài thế?”, th́ Tiên bảo: “Em để thế cho… giống thần y”.
Lư Quang Tiên là con thứ 3 trong một gia đ́nh có 4 anh em. Gia đ́nh Tiên từng nghèo nhất xóm. Tiên lấy vợ khá sớm và đă có hai con, một con học lớp 12 và một con học lớp 7.
Bố mẹ mất sớm nên 4 anh em phải làm thuê làm mướn nuôi nhau. Tiên chỉ học hết lớp 2 th́ nghỉ. Từ bé, Tiên đă phải đi cấy, gặt thuê, lấy củi trong rừng, chăn trâu, chăn ḅ thuê cho những gia đ́nh trong xă.
Sau khi lấy vợ, Tiên nuôi rất nhiều vịt. Sáng nào cũng vậy, anh ta dậy rất sớm lùa đàn vịt hàng trăm con ra đồng. Thả vịt ở cánh đồng, Tiên lại nhổ cỏ, trồng cây, cuốc đất thuê trong trang trại của một đại gia ở Đoan Hùng.
Theo ông Sầm Śnh Hồ, cũng là người Cao Lan, trưởng thôn 7, Lư Quang Tiên là một "cao thủ" uống rượu hiếm có ở vùng núi này. Anh ta uống rượu thay nước lă mà chưa thấy say bao giờ. Trong nhà Tiên lúc nào cũng có can rượu 20 lít đầy ắp. Cũng có lẽ v́ thế mà vợ chồng làm việc quần quật bao năm vẫn nghèo nhất xóm.
Năm 2002, Tiên mời một số bà con hàng xóm sang uống rượu. Sau khi uống cả lít rượu, anh ta tuyên bố rằng, năm 33 tuổi sẽ “thay trời hành đạo, cứu nhân độ thế”, khiến mọi người được phen cười lăn cười ḅ v́ tưởng anh ta say. Nhưng không ngờ, đúng năm 33 tuổi th́ anh ta bỏ việc chăn vịt, trông nom trang trại cho một đại gia, rồi hành nghề bốc thuốc chữa bệnh.
Chị vợ ông lang này thường "quảng cáo" với bệnh nhân rằng, chồng chị ta có khả năng chữa bách bệnh là do một… giấc mơ.
Theo đó một đêm Tiên đang say giấc nồng th́ “bề trên”, ư nói thần thánh, dựng dậy rồi truyền nghề chữa bệnh cho anh ta. “Bề trên” cũng nói rơ rằng, chỉ cho anh ta có khả năng đến năm 2016. Sau năm 2016, người bệnh có kéo đến chồng chị ta cũng không chữa nữa, v́ khi đó hết khả năng rồi.
Từ ngày có đông bệnh nhân, rất nhiều chuyện ly kỳ quanh ông lang này được mấy bà hàng nước, chủ nhà trọ, những người hiện đang làm ăn phát đạt, thêu dệt thêm.
Theo họ, ông “lang Tiên” từng bị sét đánh suưt chết. Sau ba ngày hôn mê, đột nhiên tỉnh dậy rồi hiểu biết về thuốc cứ như Hoa Đà tái thế.
Lại có lời đồn rằng, Lư Quang Tiên từng trông mộ cho một người bị sét đánh chết. Anh ta đă lấy trộm bàn tay trái của người chết rồi có khả năng bốc thuốc. Rồi lại có người kể rằng, anh ta có đứa con chết trẻ rất thiêng, đă phù hộ cho anh ta làm thầy thuốc...
Điều kỳ lạ là chỉ qua những lời đồn đó, bệnh nhân khắp nơi cứ ùn ùn kéo đến, trong khi người dân trong xóm, trong xă không ai nhờ anh ta chữa bệnh. Nếu anh ta thực sự có khả năng thần thông, th́ Trạm y tế xă Yên Kiện nằm cách nhà anh ta không xa đă phải đóng cửa từ lâu rồi.
Chính quyền bất lực?
Tôi đă trà trộn vào đám bệnh nhân xếp hàng chờ khám, nằm nghỉ kín các lều lán quanh vùng và ghi chép được rất nhiều chuyện thần kỳ về khả năng chữa bệnh của ông lang này. Người nào cũng thao thao bất tuyệt về ông X uống mấy thang thuốc mà khỏi ung thư, cháu Y bị câm, uống 3 thang mà tự dưng nói được, rồi chị Z bị tâm thần chỉ uống 6 thang liền khỏi bệnh…
Tuy nhiên, tôi không thể kiếm được bất kỳ một địa chỉ cụ thể nào về những bệnh nhân mắc bệnh hiểm nghèo được ông lang này chữa khỏi, bởi tất cả chỉ là… nghe người khác kể lại.
Phần lớn lời đồn thổi về khả năng chữa bệnh thần kỳ bắt nguồn từ những người bán hàng quán, lái xe, chủ nhà trọ...
Có một điều khá bất ngờ, khi truy đến cùng xuất xứ những lời đồn thổi khả năng chữa bệnh thần kỳ của ông lang Tiên, th́ hầu như đều bắt nguồn từ đám lái xe. Cũng thật dễ hiểu v́ chỉ cần vài lời đồn thổi, tài xế có thể kư hợp đồng chở cả xóm, cả xă đi hàng trăm km đến diện kiến “thần y”.
Trao đổi với các lănh đạo xă Yên Kiện, họ đều khẳng định đă nghĩ “nát óc” mà chưa biết xử lư ông lang hành nghề trái phép, khám chữa bệnh này như thế nào. Trưởng Công an xă Nguyễn Đ́nh Thao lôi một đống biên bản xử phạt hành chính, yêu cầu Lư Quang Tiên chấm dứt hành nghề không phép “khoe” với tôi.
Đă có tổng cộng 5 lần xă phối hợp với huyện lập biên bản xử phạt ông lang Tiên. Lần xử phạt mới đây là tháng 11/2008, với số tiền phạt mỗi lần là 1 triệu đồng. Tuy nhiên, ông lang băm này chưa lần nào chấp hành việc nộp phạt cả. Lư do anh ta đưa ra là… không có tiền.
Mới đây, Công an xă Yên Kiện vào tận nhà “mời” Lư Quang Tiên ra xă để yêu cầu nộp phạt, giải tán bệnh nhân. Tuy nhiên, Tiên vừa ngồi ở trụ sở Công an xă được 20 phút th́ hàng chục ôtô, cùng rất nhiều xe máy, chở cả ngàn người, toàn là bệnh nhân, ra UBND xă la lối om ṣm, đ̣i trả Tiên về chữa bệnh cho mọi người. Hôm ấy, Công an xă Yên Kiện đă phải nhờ đến lực lượng Công an huyện Đoan Hùng mới giải tán được đám đông này.
Cũng đă có vài lần Công an xă Yên Kiện đột nhập vào nhà Lư Quang Tiên bắt quả tang việc chữa bệnh không phép, lập biên bản xử phạt, song hàng trăm bệnh nhân cản trở nên không thực hiện được.
Chủ tịch xă Phan Như Quư cứ thở dài thườn thượt khi nhắc đến Lư Quang Tiên: "Không làm sao để hàng ngàn bệnh nhân hiểu mà quay về khám chữa bệnh tại bệnh viện, xă đă phải nhờ huyện lắp hệ thống loa truyền thanh dọc đoạn đường dài 2km từ quốc lộ 2 vào tận nhà Lư Quang Tiên, rồi xe thông tin truyền thông của huyện đỗ ngay tại cổng nhà anh ta để “bóc mẽ” ông “người giời” này cho bệnh nhân biết suốt cả tháng trời. Tuy nhiên, loa cứ việc nói, c̣n người bệnh cứ kéo đến mỗi ngày một đông hơn và Lư Quang Tiên th́ vẫn ngang nhiên với chiêu bài “thay trời hành đạo”.
Phạm Ngọc Dương
|
1
|
Kí hiệu:
:
trang cá nhân :chủ
để đă đăng
:
gởi thư
:
thay đổi bài
:ư kiến |
|
|
|
|