lynhat
member
ID 69281
09/02/2011
|
Ngày Của Cha …. “Father’s Day”
(Lý Nhất Sưu Tầm Anh Ngữ lẫn Việt Ngữ)
Bài viết sau đây được đăng lần đầu tiên trên tạp chí Reader's Digest năm 1947. - Sau đó, hầu như năm nào cũng có người viết thư về toà soạn yêu cầu đăng lại. Ngoài ra bài còn được dịch ra nhiều ngôn ngữ trên thế giới, và luôn gây ra những cảm xúc chân thành sâu lắng. Nay xin đăng lại tâm tình của tác giả W. Livingston Larned , một người cha đang nhủ thầm với con mình.
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
|
lynhat
member
REF: 610691
09/02/2011
|
Con ơi, cha nói cho con nghe lúc con đang ngủ say, tay kê dưới má, những lọn tóc vàng xoán dính vào vầng trán ẩm mồ hôi. Cha vừa lẻn vào phòng con đấy. Mới cách đây chỉ vài phút thôi, cha đang đọc báo bỗng dưng cảm thấy ân hận tràn trề.
Sáng nay cha giận dữ với con, lúc con đang mặc quần áo chuẩn bị đi học. Cha đã la con vì con rửa mặt chưa sạch, cha lại mắng con vì con chưa đánh bóng đôi giày, rồi cha nghiêm khắc chỉnh con khi con làm rơi bút viết.
Lúc đang ăn sáng, cha lại bắt con nghe những lời phê bình khác như: con làm rơi vãi thức ăn, con ăn tham quá, con đặt cánh tay lên mặt bàn, con phết quá nhiều bơ lên bánh mì!...Khi cha bước đi làm, con reo lên: "Hẹn gặp ba chiều nay nhé!", thế mà cha đã chau mày và đáp lại "Đi đứng ngay thẳng nào!". Đến chiều, cảnh này lại tái diễn.
Khi đi làm về, cha thấy con quỳ gối bắn bi ở vỉa hè, vớ con bị thủng. Cha đã làm nhục con trước mặt bạn bè bằng cách, từ đó về đến nhà, cha bắt con đi trước, cha đi sau canh chừng. Giày vớ mắc tiền lắm, nếu chính con bỏ tiền ra mua, con sẽ biết cẩn thận hơn!. Con ơi!...Làm cha mà nỡ lòng nói những lời như thế đấy!
Con có nhớ không, lúc tối, khi cha đang xem báo trong phòng đọc sách, con đã e dè bước vào, lưỡng lự ngay từ ngoài cửa, cặp mắt đầy lo âu? Lúc ấy cảm thấy bực dọc vì bị quấy, cha nhướng mắt khỏi tờ báo và hỏi cộc lốc"cái gì nữa đấy?".
Con không trả lời chi cả, chỉ chạy bay đến ôm cổ cha, xiết chặt bằng thứ tình yêu mà Thượng Đế đã làm nở hoa trong con tim, mà không có sự thờ ơ nào của cha có thể làm héo úa. Con vụt chạy đi và cha nghe tiếng chân con leo lên cầu thang.
Con ơi, vài phút sau tờ báo đã tuột khỏi tay cha và một cơn sợ hãi buốt thắt tim cha khiến cha vô cùng bất an. Thói quen, thói quen đã biến đổi cha đến mức nào rồi? Thói quen la mắng, thói quen lúc nào cũng tìm được điều để chỉnh con. Đấy có phải là cách duy nhất để cha cảm nhận tuổi thơ của con? Cha thương con biết bao, nhưng lại vụng về đối xử như thể con là người lớn.
Trong khi đó, biết bao nét đẹp, điều ngay và ý tốt đã hình thành cá tính của con! Trái tim con bao la như bình minh phía sau ngọn đồi. Cha đã thấy rõ điều này lúc con bộc trực chạy đến ôm hôn cha trước khi đi ngủ. Tối nay, với cha, không còn điều gì quan trọng nữa, con ơi! Cha đến bên con, và trong bóng tối, cha đã tủi hổ quỳ xuống. Sự tạ tội này hãy còn nhẹ nhàng quá.
Cha biết rằng con sẽ không hiểu được những lời cha đã nói cho con nghe, ngày mai khi con vừa thức giấc. Nhưng ngày mai, cha sẽ là một người cha thực sự! Cha sẽ cưng con, cha sẽ buồn khi con buồn. Cha sẽ vui khi con vui. Khi cha cảm thấy bực mình, cha sẽ cắn môi mình lại. Cha sẽ nói mãi như một câu kinh:"Con chỉ là một đứa trẻ...Con thật bé bỏng biết dường nào!..."
Cha đã quên khi quá khắt khe với con như một người lớn. Nhưng giờ đây con ơi, khi nhìn thấy con ngủ mê mệt co tròn trong giường, cha mới nhận ra con chỉ là đứa bé thơ. Mới hôm nào đây thôi, con hãy còn trong bụng mẹ, rúc đầu vào ngực mẹ. Cha đã đòi hỏi con quá nhiều...quá nhiều.
|
|
lynhat
member
REF: 610692
09/02/2011
|
Father Forgets by W. Livingston Larned
Listen, son; I am saying this as you lie asleep, one little paw crumpled under your cheek and the blond curls stickily wet on your damp forehead. I have stolen into your room alone. Just a few minutes ago, as I sat reading my paper in the library, a stifling wave of remorse swept over me. Guiltily I came to your bedside.
There are things I was thinking, son: I had been cross to you. I scolded you as you were dressing for school because you gave your face merely a dab with a twoel. I took you to task for not cleaning your shoes. I called out angrily when you threw some of your things on the floor.
At breakfast I found fault, too. You spilled things. You gulped down your food. You put your elbows on the table. You spread butter too thick on your bread. And as you started off to play and I made for my train, you turned and waved a hand and called, "Goodbye, Daddy!" and I frowned, and said in reply, "Hold your shoulders back!"
Then it began all over again in the late afternoon. As I came Up the road, I spied you, down on your knees, playing marbles. There were holes in your stockings. I humiliated you before you boyfriends by marching you ahead of me to the house. Stockings were expensive - and if you had to buy them you would be more careful! Imagine that, son, form a father!
Do you remember, later, when I was reading in the library, how you came in timidly, with a sort of hurt look in your eyes? When I glanced up over my paper, impatient at the interruption, you hesitated at the door. "What is it you want?" I snapped.
You said nothing, but ran across in one tempestuous plunge, and threw your arms around my neck and kissed me, and your small arms tightened with an affection that God had set blooming in your heart and which even neglect could not wither. And then you were gone, pattering up the stairs.
Well, son, it was shortly afterwards that my paper slipped from my hands and a terrible sickening fear came over me. What has habit been doing to me? The habit of finding fault, of reprimanding - this was my reward to your for being a boy. It was not that I did not love you; it was that I expected too muchof youth. I was measuring you by the yardstick of my own years.
And there was so much that was good and fine and true in yourcharacter. The little heart of you was as big as the dawn itself overthe wide hills. This was shown by your spontaneous impulse to rush in and kiss me good night. Nothing else matters tonight, son. I have come to your bedside in the darkness, and I have knelt there, ashamed!
It is a feeble atonement; I know you would not understand these things if I told them to you during your waking hours. But tomorrow I will be a real daddy! I will chum with you, and suffer when you suffer, and laugh when you alugh. I will bite my tongue when impatient words come. I will keep saying as if it were a ritual: "He is nothing buy a boy - a little boy!"
I am afraid I have visualized you as a man. Yet as I see you now, son, crumpled and weary in your cot, I see that you are still a baby. Yesterday you were in your mother's arms, your head on her shoulder. I have asked too much, too much.
|
|
lynhat
member
REF: 610717
09/02/2011
|
Hôm nay là ngày của cha "Father's day" ở Úc.
Hôm nay các gia đình em của LN lại nhà cha mẹ ăn buổi tối. Đứa em gái gợi ý, mỗi đứa hùn một chút xíu tiền mua cái "laptop" hoặc ipad cho cha.
|
|
simple77
member
REF: 610718
09/02/2011
|
chào anh lynhat, simple chạy vào topic anh xem bài viết thật hay và rất có ý nghĩa, cám ơn anh nhiều nhé!thì ra hôm nay ở úc là ngày lễ CHA, bên simple lễ cha là vào 8/8, vậy simple chúc anh cùng gia đình có 1 ngày lễ PHỤ THÂN vui vẻ và nhiều hạnh phúc nha.
simple
|
|
lynhat
member
REF: 610790
09/04/2011
|
Simple77,
Ủa bạn ở đâu mà ngày của cha vào 8/8?
|
|
vitbuocno
member
REF: 610827
09/04/2011
|
Bài viết thật xúc động và nhiều ý nghĩa, tình cảm của cha mẹ dành cho con cái thật là vô bờ bến, em chúc anh LN và các bác ở Úc một ngày lễ thật tuyệt vời bên gia đình và họ hàng thân thích, em cám ơn anh LN đã post bài ạ....hì hì.
|
|
lynhat
member
REF: 685045
09/25/2014
|
Vitbuocno,
Ngày của cha đã qua vài tuần rồi, xin chào em Vitbuocno.
|
|
taolao
member
REF: 685046
09/25/2014
|
Truyện xưa nay moi ra có lẻ bác Lý nhờ Vịt chăng?
|
|
lynhat
member
REF: 685052
09/26/2014
|
Xin chào bác Taolao
|
1
|
Kí hiệu:
:
trang cá nhân :chủ
để đã đăng
:
gởi thư
:
thay đổi bài
:ý kiến |
|
|
|
|