Đại tá Tiến sĩ Phó giáo sư Thanh giảng bài cho lănh đạo các trường Đại học
Bá ghi âm lại lời giảng của đại tá, phó giáo sư, tiến sĩ Trần Đăng Thanh
nguồn blog anhbasam
Đại tá Trần Đăng Thanh giảng về Biển Đông cho lănh đạo các trường Đại học
- “Đồng chí kia cất cái báo đi nhé, cất kính đi! Tôi nói như vậy mà vẫn đọc báo, không nên như vậy”.
- “Đối với Trung Quốc hai điều không được quên: họ đă từng xâm lược chúng ta nhưng ta cũng không được quên họ đă từng nhường cơm xẻ áo cho chúng ta. Ta không thể là người vong ơn bội nghĩa .
- … các đồng chí nhớ người Mỹ chưa hề, chưa từng và không bao giờ tốt thật sự với chúng ta cả ... Nếu có tốt chỗ này, có ca ngợi chúng ta chỗ kia, có ủng hộ chúng ta về Biển Đông chẳng qua v́ lợi ích của họ. Họ đang thực hiện ‘thả con săn sắt, bắt con cá rô’. Họ chưa bao giờ tốt thật sự với chúng ta, tội ác của họ trời không dung, đất không tha.
- … không được mất chủ quyền và quyền chủ quyền nhưng phải ưu tiên tối thượng là giữ được môi trường ḥa b́nh.
- Trước mắt là chúng ta phải tin tưởng vào sự lănh đạo của Đảng chúng ta, sự điều hành của Chính phủ…
- … nếu trường đại học nào c̣n để sinh viên tham gia biểu t́nh bất hợp pháp trước hết khuyết điểm thuộc về các đồng chí Hiệu trưởng và Ban Giám hiệu trường đó, trước hết thuộc về Bí thư Đảng ủy – pḥng quản lư sinh viên của trường Đại học đó”.
Đại tá-PGS-TS-NGƯT Trần Đăng Thanh, Học viện Chính trị, Bộ Quốc pḥng giảng về Biển Đông
Cho các lănh đạo Đảng ủy khối, lănh đạo Đảng, Tuyên giáo, Công tác chính trị, Quản lư sinh viên, Đoàn, Hội thanh niên các trường Đại học-Cao đẳng Hà Nội
Bản ghi âm: Cộng tác viên T.L.
Tham dự và là Báo cáo viên của Hội nghị hôm nay xin trân trọng giới thiệu đồng chí Đại tá, Phó giáo sư, Tiến sĩ, Nhà giáo ưu tú Trần Đăng Thanh – Học viện Chính trị Bộ quốc pḥng.
Tham dự và chỉ đạo Hội nghị hôm nay, tôi xin trân trọng giới thiệu có đồng chí Nguyễn Thị Hường – Bí thư Đảng ủy khối các trường Đại học, Cao đẳng Hà Nội.
Xin giới thiệu đồng chí Vũ Tuấn Dũng – Phó Bí thư thường trực Đảng ủy khối.
Xin giới thiệu đồng chí Nguyễn Thanh Sơn – Phó Bí thư Đảng ủy khối.
Dự hội nghị hôm nay tôi xin trân trọng giới thiệu c̣n có các đồng chí là ủy viên Ban thường vụ Đảng ủy khối, các đồng chí là ủy viên Ban chấp hành Đảng bộ khối, trưởng, phó các Ban Đảng ủy khối. Các đồng chí là Bí thư, Phó Bí thư, Hiệu trưởng, Phó Hiệu trưởng, ủy viên thường vụ. Các đồng chí là đảng ủy viên phụ trách công tác tuyên giáo hoặc Trưởng ban Tuyên giáo ở các Đảng bộ, chi bộ trực thuộc. Các đồng chí là trưởng pḥng công tác chính trị, quản lư sinh viên. Các đồng chí Bí thư đoàn thanh niên và chủ tịch Hội sinh viên trong toàn khối. Đề nghị Hội nghị chúng ta nhiệt liệt chào mừng! (Vỗ tay)
Kính thưa các đồng chí, thưa toàn thể hội nghị. Hội nghị của chúng ta hôm nay sẽ diễn ra dự kiến khoảng hai tiếng đồng hồ, chúng ta sẽ không có nghỉ giải lao và dự kiến khoảng 16 giờ 15 phút hội nghị của chúng ta sẽ kết thúc. Và sau đây tôi xin giới thiệu và kính mời đồng chí Báo cáo viên Trần Đăng Thanh sẽ truyền đạt tới Hội nghị của chúng ta về t́nh h́nh Biển Đông. Xin trân trọng kính mời đồng chí!
Kính thưa các đồng chí lănh đạo Ban lănh đạo Đảng ủy khối các trường Đại học. Kính thưa các thầy Hiệu trưởng, Hiệu phó, các đồng chí trong lănh đạo các trường Đại học hay nói một cách nôm na nhất, gia đ́nh nhất tức là các đồng chí làm công tác giáo dục đào tạo. Trước hết là tôi rất cảm ơn Ban lănh đạo và Đảng ủy khối đă cho tôi một điều kiện, một cơ hội để tiếp xúc, để trao đổi với tất cả các đồng chí một số vấn đề về t́nh h́nh Biển Đông. Đây là một vấn đề rất nóng và ngay trong ḷng thủ đô Hà Nội của chúng ta cũng rất nóng. Trước hết xin cảm ơn các đồng chí và kính chúc các đồng chí sức khỏe, làm tốt cái nhiệm vụ sự nghiệp giáo dục đào tạo của chúng ta đó là thực hiện ba chức năng. Chức năng đầu tiên và là quan trọng nhất đó là dạy người. Và chức năng thứ hai là dạy chữ và thứ ba là dạy nghề. Xin trân trọng cám ơn các đồng chí! (Vỗ tay).
Theo đề nghị của các đồng chí th́ chiều hôm nay tôi đặt vấn đề nói về t́nh h́nh Biển Đông và chủ trương của nhà nước chúng ta về chủ quyền trên biển của chúng ta hiện nay. Thế th́ nội dung sẽ gồm hai phần:
Phần thứ nhất là một, mời các đồng chí xem một đoạn video clip khoảng độ 20 phút hoặc 18 phút về 5 sự kiện của thế giới 2009. Nói 2009, bây giờ là 2012 chúng ta mới xem th́ có vẻ là lạc hậu nhưng thực ra mà nói là măi ngày 2010 chúng ta mới tổng hợp được. Và 5 sự kiện đó đến nay chúng ta vẫn c̣n giữ nguyên giá trị và phát triển thêm. Sau khi xem xong th́ tôi sẽ nói thêm 5 nước t́nh h́nh gọi là dạng tổng quan, gọi là tổng quan t́nh h́nh thế giới một chút về nước Mỹ, nước Nga, về Trung Quốc, về Cộng ḥa dân chủ hồi giáo Iran và Cộng ḥa dân chủ nhân dân Triều Tiên.
Sau đó chúng ta sẽ nói về t́nh h́nh Biển Đông của chúng ta. Bởi v́ báo cáo các đồng chí là theo đề nghị của các đồng chí tôi sẽ nói thêm một số vấn đề về các thế lực thù địch mà đang chống phá chúng ta trong t́nh h́nh hiện nay, đặc biệt là đối với các khối trường Đại học, Cao đẳng hiện nay. Trước hết là như vậy! Và trong quá tŕnh trao đổi th́ có ǵ tôi xin tiếp thu ư kiến của các đồng chí để làm sao chúng ta làm tốt công tác tuyên truyền bởi v́ chúng ta phải thừa nhận một điều là so với Trung Quốc th́ công tác tuyên truyền của chúng ta c̣n kém hơn họ. Họ tuyên truyền có bài bản hơn chúng ta, chúng ta c̣n nhiều điều phải phấn đấu. Báo cáo các đồng chí là như vậy! Trước hết là mời các đồng chí xem một đoạn video clip đă:
(Tổng hợp các vấn đề quân sự, chính trị quốc tế của Bộ Quốc pḥng)
Kính thưa các đồng chí, chúng ta vừa xem 5 sự kiện của 2009, nhưng 5 sự kiện này đến nay vẫn giữ nguyên giá trị và tôi xin nói thêm gọi là dạng tổng quan để các đồng chí h́nh 1dung thêm.
Trước hết là tôi xin nói về nước Mỹ, sau đó đến nước Nga, đến nước Cộng ḥa Hồi giáo Iran, Cộng ḥa dân chủ nhân dân Triều Tiên, và cuối cùng là anh bạn là sơn thủy th́ tương liên, lư tưởng th́ tương thông, văn hóa th́ tương đồng, vận mệnh th́ tương quan. Anh bạn đấy là cuối cùng và nói nhiều nhất với các đồng chí.
Trước hết là cảm nhận của tôi về ngày hôm nay là đời người có rất nhiều điều hạnh phúc nhưng hôm nay có lẽ là một trong những hạnh phúc của tôi là được đi nói, có giảng bài tới bốn Hội nghị phật giáo Đại Cửu viện và hôm nay được nói với đội ngũ trí tuệ nhất của đất nước chúng ta đó là các thầy các cô Hiệu trưởng, Hiệu phó rồi các Bí thư Đảng ủy, các Trưởng pḥng sinh viên. Đương nhiên là trong số này có một số đồng chí đă qua Học viện chính trị học bồi dưỡng quốc pḥng an ninh đối tượng 2 (?) và các đồng chí đều là những học viên giỏi thậm chí là có những đồng chí là học viên xuất sắc như là thầy Hiệu trưởng trường Đại học Y chẳng hạn là vừa luận văn giỏi này, bắn súng giỏi này. Rồi đồng chí Phó giám đốc …trường … Học viện Tuệ Tĩnh này, cô Yến chẳng hạn, rồi thầy Phó Hiệu trưởng Đại học Lâm nghiệp chẳng hạn, đều là những học viên giỏi cả. Tôi rất tự hào về đội ngũ trí thức của chúng ta bởi v́ vừa có tâm, vừa có tầm và hôm nay là được báo cáo trước các thầy. Trước hết là phần nào cũng tâm lư nhưng thôi cũng xin phép là lượng thứ cho chuyện đó.
Trước hết là tôi nói về t́nh h́nh nước Mỹ, báo cáo các đồng chí nước Mỹ đến năm 2011 tên của họ vẫn không có ǵ thay đổi, vẫn là Hợp Chủng quốc Hoa Kỳ. Rồi dân số nước Mỹ hiện nay đến năm 2011 là 301 triệu người dân mà theo tin báo là đến năm 2030, 2040, 2050 th́ chưa có một cường quốc nào vượt qua nước Mỹ. Và nói như cựu Tổng thống Mỹ George Bush nước Mỹ phải có trách nhiệm định h́nh thế giới, không để cho thế giới định h́nh nước Mỹ. Và tại sao ông Bush nói câu đó bởi v́ ông Bush dựa vào cơ sở thực tế của nước Mỹ. Nước Mỹ nói được điều đó bởi v́ nước Mỹ có một số vấn đề cụ thể như sau.
Trước hết về sức mạnh kinh tế. Hiện nay nước Mỹ vẫn là đầu tầu số 1 thế giới về kinh tế, tổng thu nhập GDP của nước Mỹ là một năm 14.700 tỷ đô la, gấp chúng ta khoảng 150 lần. Thứ hai về sức mạnh quốc pḥng của Mỹ th́ hiện nay một năm nước Mỹ, tính đến năm 2011 nước Mỹ chi mỗi năm khoảng 680 tỷ đô la đến 700 tỷ đô la cho quốc pḥng. Và hiện nay nước Mỹ vẫn đang thực hiện chiến lược quốc pḥng tiến công chặn trước, đánh đ̣n phủ đầu, và nước Mỹ vẫn thực hiện công thức 10-30-30. 10-30-30 nghĩa là ǵ? Chuẩn bị cho một cuộc chiến tranh 10 ngày, tiến hành một cuộc chiến tranh 30 ngày và kết thúc một cuộc chiến tranh 30 ngày. Có nghĩa một năm nước Mỹ có thể tổ chức 5 cuộc chiến tranh, mỗi cuộc chiến tranh 70 ngày. Nước Mỹ hiện nay có hơn 80 căn cứ quân sự ở nước ngoài và ngay khu vực Đông Bắc Á, báo cáo các đồng chí riêng Đông Bắc Á là nước Mỹ đang đóng quân đồn trú tại Nhật Bản là 70.000 quân, Hàn Quốc là 28.000 quân. Và các nước này, Nhật Bản và Hàn Quốc phải nuôi toàn bộ từ A tới Z cho nước Mỹ để bảo vệ an ninh cho Nhật Bản và Hàn Quốc. Nước Mỹ đang có hai liên minh quân sự ở Đông Nam Á là liên minh quân sự Mỹ – Philippines, liên minh quân sự Mỹ – Thái Lan v.v… Và hiện nay báo cáo các đồng chí là nước Mỹ vẫn là cường quốc số 1 và có lẽ là đối trọng về mặt quân sự có lẽ chỉ là Nga hoặc Trung Quốc. Về khoa học công nghệ, th́ các đồng chí đây là các nhà khoa học tôi cũng xin thông báo với các đồng chí cứ 100 cái phát minh trên thế giới th́ nước Mỹ có 51 cái phát minh trên thế giới. Như vậy nước Mỹ là chiếm tỷ trọng 51% phát minh thế giới.
Tất nhiên họ không dùng sức mạnh quân sự như trước kia mà họ dùng phương pháp khác. Lát nữa tôi sẽ nói thủ đoạn chống phá của phương Tây đối với Việt Nam chúng ta ở phần cuối. Và hiện nay, nước Mỹ đang t́m mọi cách kể cả vấn đề là đề nghị, ca ngợi đưa Trung Quốc ra vấn đề luật pháp quốc tế, rồi ủng hộ Việt Nam giải quyết vấn đề đa phương, vấn đề song phương v.v… Thực ra mà nói, Mỹ đang thực hiện chiến lược hai mặt. Một mặt đang dùng Việt Nam như một lực lượng tiên phong để chặn Trung Quốc. Mặt thứ hai đang t́m mọi cách để phá vỡ mối quan hệ đoàn kết lâu đời của Việt Nam, giữa nhân dân Việt Nam và nhân dân Trung Quốc mà người hưởng lợi sẽ là nước Mỹ. Về mặt quốc pḥng an ninh, người Mỹ đang muốn quay lại Biển Đông bởi v́ 70% đến 90% thiết kế cho lực lượng hạm đội 7 ở Thái B́nh Dương là phải qua Biển Đông. Cái thứ hai, các công ty dầu khí của Mỹ cũng đang muốn có vị trí ở Biển Đông. Và vấn đề thứ ba, vấn đề nữa là Mỹ đang t́m mọi cách để kiềm chế bởi v́ Mỹ xác định Trung Quốc hiện nay là kẻ thù giả định trong hai thập niên vừa qua. Hiện nay Trung Quốc mới là đối trọng tương đương với Mỹ, mặc dù thương mại hai bên là …(không nghe rơ) một năm. Về mặt thương mại là khoảng 500 tỷ đô la. Nhưng Mỹ và Trung Quốc hiện nay đang xác định nhau là kẻ thù ổn định do đó Mỹ đang t́m mọi cách để có mặt tại vị trí Đông Nam Á qua Philippines, qua Thái Lan và đặc biệt là Mỹ đánh giá rất đúng vai tṛ của Việt Nam. Về mặt quốc pḥng nói riêng th́ Mỹ cũng đang rất muốn là có được quân cảng Cam Ranh bởi v́ quân cảng Cam Ranh là một trong ba cảng tốt nhất thế giới. Một cái cảng của Canada, một cái cảng ở nước Mỹ và một cái cảng ở Cam Ranh của chúng ta. Nó tốt nhất thế giới bởi v́ sao, đường dẫn tức là luồng dẫn rộng 50 cây số mà từ rất xa và sát bờ là độ sâu đến tận bờ là 50m. Tàu ngầm có thể cập bến cập bờ không cần phải cầu cảng. Xin thưa với các đồng chí về mặt quân sự là như vậy. Trước hết nói về nước Mỹ.
Thứ hai nói với Liên bang Nga. Thưa các đồng chí, năm 1989, ông cựu tổng thống Mỹ Nixon viết cuốn sách “1999 – chiến thắng không cần chiến tranh” có nghĩa là nước Mỹ dự báo rằng mười năm nữa Liên Xô mới sụp đổ. Nhưng sau hai năm, 1991 Liên Xô sụp đổ. Hôm nào có điều kiện tôi sẽ nói về diễn biến ḥa b́nh, nói sâu hơn về tại sao Liên Xô sụp đổ sau hai năm? Đấy là tôi xin hẹn các đồng chí ở dịp khác nếu có điều kiện. Và nếu các đồng chí mời và mời người khác th́ thôi. Và xin thưa với các đồng chí là sau năm 1991 Liên Xô sụp đổ, năm 1992 Liên bang Nga ra đời với một tư cách là một quốc gia độc lập trong một cộng đồng các quốc gia SNG và Liên bang Nga được thừa hưởng mọi quyền lợi của Liên Xô cũ. Và 8 năm cầm quyền từ năm 1992 đến năm 2000 người đứng đầu nhà nước Liên bang Nga đó là Boris Yeltsin. Sau khi mà đứng ở cương vị cao nhất th́ Boris Yeltsin ra hai quyết định. Một là cấm Đảng cộng sản hoạt động, hai là không trả lương cho những người đă từng tham gia chính quyền Sô Viết.
Hiện nay các đồng chí đang công tác chưa có sổ hưu nhưng trong một tương lai gần hoặc một tương lai xa chúng ta cũng sẽ có sổ hưu và mong muốn mỗi người chúng ta sau này cũng sẽ được hưởng sổ hưu trọn vẹn. Và tôi đi giảng bài cho tất cả các đối tượng, bảo vệ tổ quốc Việt Nam thời XHCN hiện nay có rất nhiều nội dung, trong đó có một nội dung rất cụ thể, rất thiết thực với chúng ta đó là bảo vệ sổ hưu cho những người đang hưởng chế độ hưu và bảo vệ sổ hưu cho những người tương lai sẽ hưởng sổ hưu, ví dụ các đồng chí ngồi tại đây. Cho nên ta phải nói rơ luôn, hiện nay chúng ta phải làm mọi cách để bảo vệ bằng được Tổ quốc Việt Nam thời XHCN.
Sắc lệnh thứ nhất là cấm Đảng cộng sản hoạt động, sắc lệnh thứ hai là không trả lương cho những người đă từng tham gia chính quyền Sô Viết. Có lẽ một cách công bằng nhất, tám năm làm Tổng thống, Boris Yeltsin đă đưa nước Nga thụt lùi nhiều bước bởi v́ thừa hưởng mọi quyền lợi của Liên Xô cũ, từ một cường quốc về mặt kinh tế trở thành con nợ, từ một siêu cường quốc pḥng trở thành một người phản ứng về quốc pḥng an ninh rất lúng túng đặc biệt là sau sự kiện Kosovo 1999. Và có lẽ công lao duy nhất của Boris Yeltsin là phát hiện ra Putin và đưa Putin ra bầu cử để đề cử làm Tổng thống.
Và sau khi Putin được bầu làm Tổng thống, 8 năm làm tổng thống, trong hai nhiệm kỳ 2000-2004, 2004-2008 và làm Thủ tướng 2008 đến ngày 9-5-2012 và từ ngày 9-5-2012 đến nay là Tổng thống. Putin cùng với người bạn song hành của ḿnh là Medvedev đă chèo lái con thuyền nước Nga và cùng với nhân dân Nga vượt qua mọi thác ghềnh. Từ là một con nợ, Liên bang Nga đă trả nợ xong và trở thành những người có tích lũy. Và về mặt kinh tế, thành tựu đáng kể nhất Liên bang Nga đă tích lũy được một vốn đáng kể và trở thành thành viên Tổ chức thương mại thế giới thứ 156 sau 18 năm đàm phán rất là căng thẳng.
Báo cáo các đồng chí, năm 2006 th́ Việt Nam trở thành thành viên thứ 150 của tổ chức thương mại thế giới và Liên bang Nga sau 18 năm đàm phán rất là gian khổ th́ mới đạt được là thành viên thứ 156. Về mặt kinh tế, ngoài sức mạnh kinh tế của Liên bang Nga ra chúng ta phải thừa nhận Liên bang Nga được một tài sản thiên nhiên ưu đăi đó là toàn bộ sa mạc Siberia rộng lớn, lúc năy các đồng chí xem đoạn video clip. Toàn bộ sa mạc Siberia ấy là nguồn năng lượng khí đốt và dầu mỏ vô cùng phong phú. Và hiện nay 70% các loại năng lượng, khí đốt và dầu mỏ của các nước Tây Âu là tùy thuộc vào nước Nga. Cho nên các nước Tây Âu rất sợ va chạm với Liên bang Nga bởi v́ va chạm, nếu chọc tức Matxcova, Liên bang Nga chỉ cần, chưa cần nói sử dụng sức mạnh quân sự, người ta chỉ cần đóng van khí đốt một cái th́ lập tức nhân dân của Tây Âu đă khốn khó. Về sức mạnh quốc pḥng của Liên bang Nga, nếu năm 1999 sự tiến công của khối quân sự Bắc Đại Tây Dương tiến công vào Kosovo năm 54 Liên bang Nga phản ứng rất chậm nhưng xin thưa các đồng chí sau sự kiện năm 2008 câu chuyện của Gruzia, … (không nghe rơ) v.v… th́ Liên bang Nga đă phản ứng rất nhanh. Và hiện nay Liên bang Nga đă sản xuất được những loại vũ khí có thể chọc thủng mọi mạng lưới pḥng thủ tên lửa. Hiện nay, Mỹ và Nato đang bỏ ra 170 tỷ đô la để xây một hệ thống pḥng thủ tên lửa ta gọi tắt là NND. Nhưng Liên bang Nga đă chế tạo ra loại tên lửa Skender tầm bắn 11 ngh́n … (không nghe rơ), 11.700 cây số có thể xuyên thủng mọi lá chắn pḥng thủ tên lửa. Và cách đây khoảng hơn hai tháng, ông Tổng thống Putin và Bộ trưởng Bộ quốc pḥng Liên bang Nga tuyên bố trước 50 nguyên thủ quốc gia và Bộ trưởng Bộ quốc pḥng của Châu Âu, Châu Á rằng: Liên bang Nga sẽ sẵn sàng tiến công chặn trước, đánh đ̣n phủ đầu với tất cả các cơ sở hạt nhân, các cơ sở tên lửa gồm những quốc gia nào đe dọa an ninh nước Nga. Và người Nga họ nói, họ sẽ làm được. Xin thưa các đồng chí đấy là sức mạnh quân sự của Liên bang Nga. Và báo cáo các đồng chí mỗi một năm Liên bang Nga họ làm kinh tế kết hợp với quốc pḥng, tôi xin thưa với các thầy ở đây là một năm họ làm được khoảng độ… (Đồng chí kia cất cái báo đi nhé, cất kính đi! Tôi nói như vậy mà vẫn đọc báo, không nên như vậy).
… Tôi xin thưa các đồng chí, Liên bang Nga người ta vẫn làm kinh tế kết hợp với quốc pḥng là ǵ? Mỗi một năm họ bán vũ khí được 10 tỷ đô la, 10 tỷ đô la. Phải nói là họ làm rất tốt. Như vậy ta phải nói Việt Nam chúng ta là một trong mười quốc gia mua và nhập vũ khí nhiều của Liên bang Nga. Và Liên bang Nga hiện nay họ đang dần dần quay lại như một cường quốc như thời Liên Xô, như họ vốn có. Câu hỏi đặt ra Liên bang Nga cần ǵ ở Việt Nam? Thưa các đồng chí, Liên bang Nga đang xác định là quay lại khu vực Châu Á Thái B́nh Dương, đặc biệt là khu vực Đông Nam Á. Và ngay câu chuyện tổ chức Hội nghị APEC vừa rồi người ta lựa chọn một nước ở Đông Bắc Á để mà tổ chức…(không nghe rơ) để mà tổ chức hội nghị APEC vừa rồi. Và Chủ tịch nước của chúng ta thăm một nước ở khu vực đó đă thấy rằng Liên bang Nga đang rất cần quay lại khu vực Đông Nam Á, Đông Bắc Á và đặc biệt là Việt Nam của chúng ta. Nếu cách đây hơn hai thập niên th́ Liên bang Nga, Liên Xô cũ người ta đă từng cố vấn quân sự tới cấp sư đoàn của chúng ta. Họ đă từng cung cấp cho mọi vấn đề về mặt quân sự cho chúng ta. Do đó họ cũng đang muốn thông qua Việt Nam để quay lại. Và đối với Việt Nam, Liên bang Nga đánh giá rất cao Việt Nam chúng ta, Việt Nam là một nước thủy chung son sắt. Thủy chung, son sắt có lẽ trong hội trường của chúng ta nhiều đồng chí đă từng công tác tại Liên bang Nga, Liên Xô hoặc là đào tạo tại nước Nga, Liên Xô cũ. Cho nên ta thấy, chúng ta đào tạo ǵ đó, chúng ta về Việt Nam công tác, chúng ta đă mang h́nh ảnh Liên Xô cũ, đất nước của bạch dương, của những cây bạch dương về đất nước chúng ta. Do đó, họ cũng đang muốn quay lại đất nước chúng ta. Và một trong những điều họ rất mong muốn, cũng muốn thuê cả Cam Ranh của chúng ta như người Mỹ tham gia đề nghị. Và chắc chắn chúng ta cũng sẽ không cho bất cứ nước ngoài thuê mướn, bất cứ một quốc gia nào bởi v́ chúng ta cũng đă kư với một số quốc gia, không cho bất cứ một quốc gia nào thuê mượn hoặc đóng đồn trú trên địa bàn của chúng ta để uy hiếp an ninh quốc pḥng đối với những quốc gia khác. Đấy là Liên bang Nga!
Nước thứ ba tôi muốn nói với các đồng chí là Cộng ḥa Hồi giáo Iran. Thưa với các đồng chí, nếu nói Đạo Hồi thế giới, tổng số người dân đạo Hồi trên thế giới nay chiếm khoảng 1,1 tỷ dân. Và Đạo Hồi tập trung ở khu vực Trung Á là chủ yếu. Và Trung Á là khu vực tiếp giáp giữa Châu Âu và Châu Á. Và nơi đó, người đạo Hồi, xin thưa các đồng chí, là họ trải qua chinh chiến trận mạc qua nhiều thế kỷ, phải nói là chinh chiến trận mạc qua nhiều thế kỷ. Và khả năng thiện chiến trên b́nh địa trước kia và trên sa mạc hiện nay của họ phải nói là rất giỏi. Tôi dùng chữ thiện chiến, tôi tránh chữ hiếu chiến bởi v́ có người nói là người Hồi giáo rất hiếu chiến nhưng tôi không muốn dùng từ đó. Tôi dùng chữ thiện, thiện chiến. Và ở khu vực Đông Nam Á chúng ta có một quốc gia đó là Indonesia. Indonesia là một đất nước khoảng 250 triệu dân nhưng xin thưa các đồng chí là khoảng 85% người Indonesia là Hồi giáo. Và người Hồi giáo ở khu vực Đông Nam Á th́ họ ôn ḥa hơn. Tôi nói chữ “họ ôn ḥa hơn” người Trung Á. Và khi nói tới Đạo Hồi th́ người ta nói đến là thánh Allah và biểu tượng của Hồi Giáo đó là Bộ Kinh Koran, Bộ Kinh Koran hơn 3000 điều. Người Hồi giáo quan niệm rằng thánh Allha có sức mạnh toàn năng, sinh ra bẩy tầng trời, bẩy tầng đất, bẩy tầng địa ngục. Và người Hồi giáo muốn làm những điều có nghĩa là nhào nặn lại trái đất này để theo đúng ư định của thánh Ala. Và khu vực Trung Á có một nước Cộng ḥa Hồi giáo đó là Iran và đặc biệt là sau cuộc bầu cử lúc năy các đồng chí xem năm 2009, ông Tổng thống Ahmadinejad đă thắng cử và ông ta tuyên bố chương tŕnh hạt nhân của Iran là một con tàu không có phanh, không có số, chỉ có số tiến, không có số lùi. Bởi v́ trong luật pháp quốc tế là cho phép nghiên cứu năng lượng hạt nhân nhưng các nước phương Tây nghi ngờ và sợ rằng Cộng ḥa Hồi giáo Iran là không thông qua nghiên cứu năng lượng hạt nhân để phát triển hạt nhân. Thưa với các đồng chí, hiện nay trên thế giới có 8 quốc gia có vũ khí hạt nhân. Thế giới đang kêu gọi là thế giới không có vũ khí hạt nhân nhưng thế giới không công bằng ở chỗ 8 nước có vũ khí hạt nhân không hủy bỏ các vũ khí hạt nhân đă có nhưng lại cấm các nước khác không phát triển. Bất b́nh đẳng ở chỗ đó! Do đó, Cộng ḥa Hồi giáo Iran kiên quyết phát triển năng lượng hạt nhân v́ mục tiêu ḥa b́nh. C̣n câu chuyện người ta từ năng lượng hạt nhân v́ mục tiêu ḥa b́nh, họ sản xuất vũ khí hạt nhân hay không là việc của họ, ta không bàn ở đây. Nhưng về mặt quốc pḥng mà nói, Cộng ḥa Hồi giáo Iran tuyên bố rằng hiện nay đang h́nh thành một trung lưu mới. Và người ta sẵn sàng xóa bỏ, xóa sổ một quốc gia đó là Israel bởi v́ Israel là một đồng minh thân cận nhất của Mỹ ở Trung Đông, là một quốc gia mà có sở hữu vũ khí hạt nhân. Ông Tổng thống Ahmadinejad đang quyết tâm làm điều đó. Mặc dù hơn 30 năm nay Cộng ḥa Hồi giáo Iran chịu rất nhiều lệnh trừng phạt, cấm vận của các nước của Tổ chức quân sự Bắc Đại Tây Dương và danh nghĩa là Liên hợp quốc nhưng họ vẫn đứng vững. Và họ chắc chắn rằng Cộng ḥa Hồi giáo người ta có đủ sức mạnh để bảo vệ quyền lợi của họ kể cả họ làm những điều mà chúng ta không mong muốn đó là xóa sổ nhà nước Israel.
Nước thứ tư tôi muốn nói với các đồng chí đó là Cộng ḥa dân chủ nhân dân Triều Tiên. Kính thưa các thầy, một số thầy là học viên Học viện chính trị, có thầy học khóa 7, có thầy học khóa 9, có thầy khóa 23. Và đến nay Học viện chính trị đang bồi dưỡng kiến thức quốc pḥng khóa 34. Khóa 33 vừa rồi có một số đồng chí là Cục trưởng Cục tuyên truyền của Ban Tuyên giáo trung ương, tôi giảng bài tôi nói. Các đồng chí xem, CHDCND Triều Tiên, một quốc gia có 23 triệu sinh ra và lớn lên ở khu vực Đông Bắc Á, không được thiên nhiên ưu đăi, khí hậu vô cùng khắc nghiệt, nóng th́ đến cháy đất, mưa th́ đến thối đất. Báo cáo các đồng chí cơn băo số 5 vừa qua đất nước chúng ta ảnh hưởng, CHDCND Triều Tiên cũng hơn 200 người chết và hơn 20.000 người dân mất nhà cửa. Đất nước của họ vô cùng nghèo, nghèo về kinh tế, nghèo đến nỗi, không biết trong đây đă có đồng chí nào đi công tác CHDCND Triều Tiên nhưng các đồng chí học Học viện Quốc pḥng an ninh Đối diện 2 đă đi rồi thông tin lại th́ tôi có thể nói rằng nghèo đến nỗi cán bộ cấp Cục, cấp Trung ương đi nước ngoài phải đến Cục đối ngoại mượn giày, mượn cà vạt, mượn comple, mượn vali đi công tác nước ngoài xong về lại trả lại cái Cục đối ngoại đấy. Nghèo đến mức độ như thế! Và mỗi một năm 2/3 người dân CHDCND Triều Tiên phải nhận viện trợ về mặt lương thực, về mặt lương thực thôi của nhà nước. Và vừa rồi Chính phủ của chúng ta viện trợ cho CHDCND Triều Tiên 5000 tấn lương thực. Họ nghèo về kinh tế nhưng họ lại quá thừa về ḷng yêu nước. Ḷng yêu nước của họ như những năm 60, 70 của thế kỷ 20 ở đất nước chúng ta. Về mặt lư thuyết mà nói th́ CHDCND Triều Tiên vẫn đang trong trạng thái chiến tranh. Cuộc chiến tranh 1951 – 1953 mới gọi là hiệp ước tạm đ́nh chiến, lấy lũy tiến 38 mở rộng áp lực … (không nghe rơ). Các đồng chí biết, như đă xem trên video clip ta thấy là 2009 họ phóng một quả tên lửa, mới đây nhất năm 2012, ngày 12-4-2012 họ phóng một quả tên lửa nhân dịp kỷ niệm 100 năm ngày sinh của cố chủ tịch Kim Nhật Thành. Mà trước khi phóng quả tên lửa ấy họ báo cáo với cơ quan quản lư vũ trụ của Liên hợp quốc trước 60 ngày. Họ mời 70 nhà báo của các hăng thông tấn báo chí lớn nhất thế giới đến tận bệ quả tên lửa để quay phim, ghi h́nh, chụp ảnh đưa tin. Và quả tên lửa ấy chỉ bay trong khoảng không vũ trụ có 1 phút 28 giây sau đó rơi xuống biển nhưng cái điều họ đạt được ngoài sự mong đợi của họ. Thưa với các đồng chí, khi thấy CHDCND Triều Tiên chuẩn bị phóng quả tên lửa th́ từ ông Obama – Tổng thống của Mỹ, Lee Myung-bak – Tổng thống Hàn Quốc, Thủ tướng Nhật Bản, Chủ tịch nước rồi Tổng Bí thư của Đảng cộng sản Trung Quốc Hồ Cẩm Đào rồi đến Tổng thống Nga Putin v..v… và nhiều Bộ trưởng Bộ ngoại giao chạy đi chạy lại, chạy đôn chạy đáo. Riêng thủ đô Seoul Hàn Quốc phải dừng mọi hoạt động để tập báo động xuống hầm 3 lần. Đất nước Nhật Bản phải triển khai rất nhiều tên lửa Patriot đánh chặn để sợ rằng tên lửa của họ bay qua khoảng không của Nhật Bản. Quả tên lửa ấy chỉ bay trong khoảng không vũ trụ 1 phút 28 giây có thể diễn ra trong 2 khả năng. Khả năng thứ nhất họ chưa đủ khả năng về khoa học công nghệ để đưa quả tên lửa đấy vào quỹ đạo mong muốn của họ. Khả năng thứ hai họ cố t́nh làm như vậy dù diễn ra trong khả năng nào th́ cái họ đạt được là họ đánh lừa được tất cả các ông lớn, họ làm tất cả các nước lớn mất ăn mất ngủ và rất là lo lắng về quả tên lửa của họ. Cái điều mà chúng ta phải cần học tập. Thứ hai, tôi nói với các đồng chí, Việt Nam vừa qua đi Olympic London một loạt vận động viên hoành tráng nhất từ trước đến nay, 18 vận động viên. Nhưng đi thế nào th́ về như thế đấy, và vẫn nói một câu là đi nghiên cứu, đi tiếp xúc là chính thôi chứ c̣n chưa giành được huy chương. Trong khi đó CHDCND Triều Tiên, một đất nước nghèo như vậy, nhưng lần nào từ Olympic Bắc Kinh họ vẫn có huy chương, Olympic London 2012 vừa rồi 3 huy chương vàng và một số huy chương bạc, đồng. Xin thưa các đồng chí, ta hỏi một vận động viên của họ động cơ nào để anh đạt được huy chương? Một vận động viên hạng cử tạ 56kg của họ trả lời rằng: Tôi phấn đấu để đạt huy chương v́ tôi phấn đấu để trả ơn, trả công của cố chủ tịch Kim Chang In và thực hiện đúng lời dặn của Chủ tịch Kim Chang In. Như vậy là ta phải nói công tác tuyên truyền của họ vô cùng giỏi, vô cùng là nhạy bén. Họ tôn thờ lănh tụ đến mức độ như vậy. Như vậy, bán đảo Triều Tiên nay báo cáo các đồng chí đặc biệt là quan điểm của Trung Quốc và một số nước khác sẽ có ba cái không. Một là không có chiến tranh, chiến tranh không ai muốn cả. Nếu tính 5000 năm trở lại đây th́ thế giới đă trải qua 15.000 cuộc chiến tranh lớn nhỏ và làm chết nhiều tỉ người. Và trong tháng 7 vừa qua có lẽ nhiều đồng chí đă từng tri ân Nghĩa trang đường 9, Nghĩa trang Trường Sơn và đặc biệt là Nghĩa trang thành cổ Quảng Trị. Tháng 7 vừa rồi, tôi có quay lại thành cổ Quảng Trị, 40 năm về trước tôi từng chiến đấu ở đó. Thành cổ Quảng Trị nay chúng ta vẫn chưa biết rằng cả Thành cổ Quảng Trị 15.000 m2 ấy có bao nhiêu liệt sĩ hy sinh, chúng ta mới giám định lại có khoảng hơn 10.000 liệt sĩ. Bây giờ ta không biết chính xác là bao nhiêu cả. Một mảnh đất 15.000 m2 đất, tôi xin nói với các đồng chí các nhà khoa học ở đây, 15.000 m2 đất mà trong 81 ngày đêm phải chịu đựng 328 ngh́n tấn bom đạn, có lẽ sắt thép cũng chảy ra hết. Nhưng chỉ có con người Việt Nam, trí tuệ Việt Nam và lớp lớp sinh viên Việt Nam của rất nhiều trường Đại học thời đó là ṭng quân trên đó. Cho nên tôi phải nói với các đồng chí toàn bộ Thành cổ Quảng Trị không có một nấm mồ riêng, không có một tấm bia riêng mà cả Thành cổ Quảng Trị, 15.000 m2 ấy là một tấm mồ chung của hơn 10.000 cán bộ chiến sĩ ta. Một cựu chiến binh Lê Tỉnh Dương từ Nha Trang ra thả hoa cho đồng đội của ḿnh xúc động phải viết 4 câu thơ:
“Đỏ lên Thạch Hăn ơi sầu nhé
Đáy sông c̣n đó bạn tôi nằm,
Góp tuổi hai mươi thành sóng biếc
Mộ yên bờ băi măi ngàn năm”
Chiến tranh không ai muốn cả. Và CHDCND Triều Tiên và Hàn Quốc cũng không muốn có chiến tranh. Bởi v́ có chiến tranh, CHDCND Triều Tiên tuyên bố tên lửa CHDCND Triều 3Tiên bắn có thể chưa tới bán đảo Alaska của Mỹ nhưng không bao giờ đánh nhầm, không bao giờ đánh trượt, không bao giờ bỏ sót mục tiêu của Mỹ, của Nhật Bản, của Hàn Quốc trên đất Nhật Bản, Hàn Quốc. Đấy là cái điều họ nói, họ làm được. Các nước khác họ nói ít, họ làm nhiều chứ không giống như ta một bộ phận, một số địa phương, một số cơ quan nói rơ nhiều nhưng làm không được bao nhiêu. Thứ hai, về CHDCND Triều Tiên, bán đảo Triều Tiên này ư định của nước không mong muốn có thống nhất v́ nếu thống nhất Hàn Quốc sẽ áp sát biên giới Trung Quốc. Và hiện nay CHDCND Triều Tiên đang là vùng đệm chiến lược của Trung Quốc. Hôm nay tôi phải nói với các đồng chí biết là một cái thông tin, năm nay tháng 12 chúng ta sẽ kỷ niệm 40 năm chiến thắng Điện Biên Phủ trên không. Tại sao Nixon ra một sắc lệnh là thực hiện chiến dịch Linebacker II đánh hủy diệt Hà Nội, Hải Pḥng. Đánh cho Hà Nội, Hải Pḥng quay về thời kỳ đồ đá bởi v́ đầu năm 1972 ông Nixon đă ngoại giao bóng bàn qua Hàn Quốc và đến Điếu Ngư Đài gặp ông Mao Trạch Đông. Hai bên đàm đạo trong Điếu Ngư Đài những nội dung ǵ th́ không biết nhưng khi chia tay ra đến cửa ông Mao nói với Nixon một câu rằng: Người Trung Quốc có một câu ngạn ngữ rằng “Ngươi không đụng đến ta th́ ta không đụng đến ngươi”. Có nghĩa là đánh ở đâu th́ đánh trừ biên giới Việt Nam – Trung Quốc ra. Đấy tôi nói điều đó để tí nữa tôi nói về Trung Quốc cho các đồng chí biết. Như vậy ta phải nói CHDCND Triều Tiên có cái không thứ hai, cái không thứ nhất là không chiến tranh, cái thứ hai là không thống nhất và cái không thứ ba là không có vũ khí hạt nhân. Nhưng cái không vũ khí hạt nhân là Trung Quốc mong muốn nhất chứ c̣n CHDCND Triều Tiên họ kiên quyết phát triển để trở thành một cường quốc hạt nhân. Tôi phải nói với các đồng chí biết, bởi v́ quốc gia nào có vũ khí hạt nhân coi như có một quả đấm mà có thể knockout đối phương. Đấy, tôi phải nói rơ với các đồng chí thế đấy. Như vậy là nước thứ tư tôi muốn nói với các đồng chí!
Và nước thứ năm tôi muốn nói với các đồng chí là anh bạn núi liền núi, sông liền sông, chung một Biển Đông, chung t́nh hữu nghị. Hoặc là nói như ông Hồ Cẩm Đào: sơn thủy th́ tương liên, lư tưởng th́ tương thông, văn hóa th́ tương đồng, vận mệnh th́ tương quan, tay vẫn bắt nhưng chân đá lung tung (có tiếng cười ở dưới). Tôi phải nói rơ như thế. Hôm nay tôi phải nói với các thầy ở đây v́ các thầy là trí tuệ của đất nước và thông qua các thầy là liên quan đến hàng vạn sinh viên cho nên hôm nay tôi phải nhắc đến. Hôm qua, chiều thứ tư và chiều thứ hai tôi nói với trường ĐH Thể dục thể thao và hôm nay cũng có một thầy của trường ĐH Thể dục thể thao. Tôi phải nói rơ như thế. Thưa các thầy ở đây, tôi gọi là các thầy cho nó dân dă bởi v́ chúng ta làm nghề sư phạm, cái nghề khó nhất trong muôn nghề, muốn nói là nghề cao quư nhất trong muôn nghề nhưng cũng là nghề khó nhất trong muôn nghề. Xin thưa với các thầy, anh bạn này nếu nói hiểu lịch sử văn hóa của Trung Quốc th́ trước hết Việt Nam và Trung Quốc là núi liền núi, sông liền sông, không biết nước nào h́nh thành trước nước nào? Cái đó c̣n chờ các nhà khảo cổ học, các nhà lịch sử. Nhưng về mặt ghi chép lịch sử th́ Trung Quốc ghi chép nhiều hơn chúng ta. Tôi nói ghi chép nhiều hơn chúng ta 15 thế kỷ. Họ ghi được từ thế kỷ 18 TCN thời nhà Thương. Và hôm nay tôi xin phép nói 6 nhân vật. Và thông qua 6 nhân vật này để mỗi đồng chí tự hiểu là tại sao người Trung Quốc lại có văn hóa như vậy, cốt cách như vậy. Tay có bắt mà chân cứ đá.
Trước hết là vào năm 1776 TCN, cách chúng ta gần 40 thế kỷ. Nhà nước Thương đầu tiên là nhà nước phong kiến mà có một nhân vật đó là ông Khương Tử Nha. Và cách đây gần 4000 năm, năm 1776 ông Khương Tử Nha đă viết được một cuốn sách, đó là “Vũ kim thất thư”. Cuốn sách ấy nôm na gọi là trị nước dùng người. Cuốn sách ấy xin thưa các đồng chí có thể gồm 6 phần: văn thao là cách trị nước dùng người, vũ thao là cách dùng binh, long thao bàn về tổ chức quân sự, hổ thao bày binh bố trận, báo thao bàn về chiến thuật và khuyển thao bàn về quân sự, đấy là ông Khương Tử Nha. Phải nói cách đây gần 4000 năm nhưng họ đă có những nhân vật xuất chúng như vậy. Đến thế kỷ thứ 7 TCN và sau này là thế kỷ thứ 5 TCN, xin thưa với các đồng chí có một nhân vật thứ hai đó là ông Tôn Vũ mà sau này ông viết binh pháp gọi là binh pháp Tôn Tử. Tôn Vũ viết binh pháp Tôn Tử sau này binh pháp Tôn Tử được thế giới thừa nhận. Ông Tôn Vũ là người nước Sở, trong một lần phân chia quyền lực của nước Sở th́ ḍng họ Tôn của ông ta gần như bị diệt vong. Và ông ta rất may mắn là trốn chạy được trong rừng. Và trong 8 năm ẩn dật ở trong rừng ông ta nghĩ những điều ông ta đă làm, nghĩ những điều ông ta đă học, nghĩ những điều ông ta đă thực hiện trên chiến trận và ông ta viết binh pháp. Sau này ông ta móc nối với Vũ Tử Tư là Đại tướng quân của nước Ngô và lên chức Đại tướng quân của nước Ngô ông ta viết binh pháp. Toàn bộ bộ binh pháp chỉ có 6000 chữ thôi tương đương với 15 trang giấy A4 của chúng ta nhưng đầy đủ cả về mưu kế đánh trận và tư tưởng không cần đánh mà thắng. Toàn bộ bộ binh pháp của Tôn Tử có 13 thiên gọi là chương, 13 chương. Chương 1 đến chương 12 nói về mưu kế dùng binh, ta xem phim Trung Quốc ta thấy “đánh rắn động cỏ” là mưu kế, “ve sầu lột xác” là mưu kế, “rút củi đáy nồi” là mưu kế, “rung cây dọa khỉ” là mưu kế mà hiện nay trên Biển Đông người Trung Quốc đang thực hiện một số mưu kế “rút củi đáy nồi”, “rung cây dọa khỉ”, nó rung lung tung cả. Xin thưa với các đồng chí là vậy. Và đấy là mưu kế dùng binh! C̣n chương thứ 13 của ông ta, ông ta không nói về mưu kế dùng binh, nếu nói về diễn biến ḥa b́nh nếu có dịp tôi cũng sẽ nói với các đồng chí. Tôi vừa mới nói với các Tổng Biên tập của các báo là trong toàn bộ toàn quốc chúng ta ngày 26 đến ngày 28 tháng 8 vừa qua ở Đà Nẵng nói về mưu kế tư tưởng không cần đánh mà thắng, đó là chiến lược diễn biến ḥa b́nh. Ông Tôn Tử từ thế kỷ thứ 5 TCN đă định ra một mưu kế là trong chiến tranh đánh mà thắng đă là giỏi nhưng chưa phải giỏi nhất, không cần đánh mà thắng mới là người giỏi nhất trong chiến tranh. Và cái tư tưởng không cần đánh mà thắng ấy người xưa đă dùng, người nay đang dùng, trong tương lai cũng sẽ dùng. Bốn con đường: một là tiền, hai là hàng, ba là vàng, bốn là gái. Tiền-hàng-vàng-gái, tiền-hàng-vàng-trai là có thể đánh sập một thể chế chính trị, hạ gục từng đấng quân vương và xem thảm trạng gục ngă của một số cán bộ chúng ta th́ xin thưa với các đồng chí quanh đi quẩn lại có mỗi cái ṿng kim cô tiền-hàng-vàng-gái, tiền-hàng-vàng-trai, chấm hết (có tiếng cười ở dưới). Đấy là nhân vật thứ hai.
Nhân vật thứ ba xin thưa với các đồng chí, ông Tào Tháo. Người Việt Nam chúng ta không thích ông Tào Tháo, đúng không? Nói với nhau là “đa nghi như Tào Tháo” nhưng người Trung Quốc lại rất ca ngợi ông Tào Tháo, v́ sao? Ông Tào Tháo nói một câu: Thà ta mang tiếng hại người chứ đừng bao giờ để người hại ta. Và ông ta c̣n nói: người phụ ta một th́ ta phụ ngươi mười, người phụ ta mười th́ ta phụ ngươi một trăm. Và hôm qua xin báo cáo với các đồng chí, trong một cuộc hội thảo rất hẹp, các đồng chí ở cơ quan chuyên môn Tổng cục t́nh báo, Tổng cục an ninh, Bộ tư lệnh biên pḥng, Bộ tư lệnh hải quân v.v.. th́ không tin. Họ đủ mọi chuyện và đúng như hôm qua tôi viết luận gộp tất cả các thông tin đều như nhau hết, đều quay lại một câu đúng như ông Tào Tháo: Thà ta mang tiếng hại người chứ đừng bao giờ để người hại ta. Trong khi đó ta đối phó bị động. Tôi phải nói với các thầy biết, kể cả các trường Đại học, Lănh đạo sinh viên ở đây cũng vẫn bị động với công tác tuyên truyền của đối phương. Ở đây phải xin nói với các đồng chí.
Nhân vật thứ tư tôi muốn nói với các đồng chí đó là ông Tôn Trung Sơn. Trong lịch sử các thầy đă dạy cho sinh viên chúng ta, ông vua cuối cùng rời khỏi Tử Cấm Thành năm 1911, vương triều cuối cùng của Hoàng đế Đại Thanh. Từ năm 1912 đến năm 1927 đến cách mạng Tân Hợi, trong khoảng 15 năm đó đất nước Trung Quốc hỗn quân, hỗn quan rất nhiều phe phái. Và trong thời đại đó th́ có một nhân vật nổi lên đó là Tôn Trung Sơn. Tôn Trung Sơn lúc đó là lănh đạo cách mạng tư sản dân quyền. Và thời đó, đất nước Trung Quốc có 400 triệu dân. Ông Tôn Trung Sơn đă mơ ước xây dựng được một quân đội 40 triệu người và ông ta nói tới hai phạm trù: quân mạnh th́ nước giàu, nước giàu th́ quân mạnh. Hai phạm trù quân và nước, quân là trong nước, đúng không? Quân là một phần của nước thôi nhưng ông ta lại đặt là quân mạnh th́ nước giàu, nước giàu th́ quân mạnh. Tôi muốn nói như vậy để các thầy lưu ư cho.
Nhân vật thứ năm mà tôi muốn nói với các đồng chí đó chính là ông Mao Trạch Đông. Trong cuốn sách “Mao Trạch Đông – ngh́n năm công tội” nếu các thầy nếu muốn hiểu lịch sử Trung Quốc xin kính đề nghị các thầy các cô ở đây đọc hai cuốn sách: một “Giấc mộng kim hoa”, hai “Mao Trạch Đông – ngh́n năm công tội”. Hai cuốn sách đó người Trung Quốc viết về Trung Quốc và Thông tấn xă chúng ta lược dịch lại. Xin thưa với các đồng chí, trong cuốn sách “Mao Trạch Đông – ngh́n năm công tội” do một Đại tá Học viện quốc pḥng của Trung Quốc – nguyên là thư kư trực tiếp về mặt quân sự của ông Mao Trạch Đông, theo lời dặn của Đặng Tiểu B́nh th́ thế kỷ 21 này viết về ông Mao có bao nhiêu câu, bao nhiêu câu. Và cuốn sách đó khẳng định ông Mao Trạch Đông công ba tội bảy, ba phần công, bảy phần tội. Công của ông ta là có công trong lănh đạo cách mạng giải phóng đất nước. Ông ta cùng với Đảng Cộng sản Trung Quốc lănh đạo nhân dân Trung Quốc đánh đuổi quân Nhật, đánh đuổi quân Tưởng để giành được cách mạng tư sản dân quyền. Nhưng ông ta có bảy phần tội. Tội của ông ta được thể hiện trong 27 năm ở cương vị Chủ tịch Đảng, Chủ tịch nước ông ta làm chết 57,5 triệu người dân. Riêng cách mạng văn hóa làm chết 21,5 triệu người dân và để cho chết đói chết rét 36 triệu người dân nữa. Và trong quăng đời làm cách mạng của ông ta, ông ta nói một câu rất nổi tiếng: Chính quyền treo trên đầu ngọn súng. Xin thưa với các đồng chí: chính quyền treo trên đầu ngọn súng. Súng là ǵ? Các thầy phải hiểu, súng là chuyên chính. Chế độ nào cũng chuyên chính, chiếm hữu nô lệ cũng có chuyên chính của chiếm hữu nô lệ, phong kiến có chuyên chính của phong kiến, tư sản có chuyên chính của tư sản, vô sản có chuyên chính vô sản. Nhưng ông Mao quá lạm dụng chuyên chính, quá lạm dụng cây súng. Ông ta giải thích súng đẻ ra chính quyền, súng đẻ ra niềm tin, súng đẻ ra chiến thắng, súng đẻ ra tất cả. Cho nên tất cả là ở súng. Cho nên ông ta làm chết 57,5 triệu người dân. Và về mặt kinh tế thông qua đại nhảy vọt toàn dân làm gang thép, ông ta đă làm thiệt hại nền kinh tế Trung Quốc nhiều tỷ nhân dân tệ. Th́ xin thưa với các đồng chí, ông Mao có ba phần công, bảy phần tội.
Nhân vật cuối cùng, xin thưa với các đồng chí, hôm qua tôi cũng có nói với hội thảo ông Đặng Tiểu B́nh. Ngoại h́nh của ông Đặng Tiểu B́nh rất nhỏ nhoi, rất nhỏ. Nghĩa là nếu mà nh́n ngoại h́nh không thôi, nếu mà ông thầy bói nào mà gọi là không biết bói th́ bảo là ông này không có dáng làm quan. Nhưng mà quan lộ của ông ta vô cùng vất vả, vào rồi lại ra, vào rồi lại ra, ba lần mới vào được Trung Nam Hải sau khi ông Mao chết. Và ông Đặng Tiểu B́nh đứng vững ở trên Trung Nam Hải, ông ta bắt đầu phát động bốn công cuộc hiện đại hóa, cải cách, cải tổ, đổi mới của Trung Quốc. Ông ta phát động bốn hiện đại hóa: Hiện đại hóa nông nghiệp, công nghiệp, khoa học công nghệ và quân đội. Và thời ông Đặng, ông ta đă đưa ra khẩu hiệu mà chúng ta phải hết sức nghiên cứu.
Thưa với các đồng chí, về mục tiêu chiến lược của ông Đặng đưa ra: Một – xây dựng một nước Đại Trung Hoa dân giàu nước mạnh, thu hồi Đài Loan. Đường lối đó 100 năm không thay đổi. Phương pháp công tác ông Đặng đưa ra 24 chữ: lặng lẽ quan sát, giấu ḿnh chờ thời, giữ vững trận địa, quyết không đi đầu, nắm vững thời cơ, lẳng đi không tích. Và ông Đặng nói phương pháp công tác của những người cán bộ Trung Quốc: một ḥn đá, hai con mèo, ba con gà, bốn con cá. Các đồng chí nghe có thấy buồn cười không! Một ḥn đá, hai con mèo, ba con gà, bốn con cá. “Một ḥn đá” là ǵ? Hôm nay tôi nói để các đồng chí để liên hệ. Một ḥn đá, mỗi người cán bộ phải có nền tảng tư tưởng là một ḥn đá. Mà nền tảng tư tưởng của họ là họ kết Mác, tư tưởng Mao. Thứ hai, làm cán bộ, làm cách mạng là phải thận trọng như người qua sông ḍ đá. Nghe chữ “một ḥn đá” có vẻ đấy nhưng mà sâu xa của họ. “Hai con mèo” một thời ta phản đối, nhưng người ta giải thích rơ ràng mèo trắng hay mèo đen, cứ mèo nào bắt được chuột đều là mèo quư. “Ba con gà”, cái ǵ có lợi cho nhân dân Trung Quốc là bắt lấy, bắt gà, cái ǵ có lợi cho Đảng cộng sản Trung Quốc bắt lấy, cái ǵ có lợi cho quân đội Trung Quốc là bắt lấy, nắm bắt thời cơ. “Bốn con cá” th́ chỉ bốn nguyên tắc. Và xin thưa với các đồng chí, ông Đặng là người chủ tŕ một phiên họp Ban Chấp hành Đảng cộng sản Trung Quốc, cái này tôi đă nói Đối tượng hai rồi ở Học viện Chính trị. Chủ tŕ phiên họp Ban Chấp hành Đảng cộng sản Trung Quốc ra một nghị quyết dạy cho Việt Nam một bài học từ 17-2 đến 17-3 năm 1979. Ông Đặng đă đưa ra một số khái niệm mới trong đó tôi xin nhấn mạnh hai khái niệm. Một là ông Đặng đưa ra sức mạnh của Trung Quốc tới đâu, xin lỗi, hàng hóa của Trung Quốc tới đâu th́ biên giới của Trung Quốc tới đó. Hàng hóa của Trung Quốc tới đâu th́ biên giới của Trung Quốc tới đó! Khái niệm biên giới này. Khái niệm thứ hai, sức mạnh hải quân Trung Quốc tới đâu th́ biển của Trung Quốc tới đó. Như vậy, ông ta nói biển của Trung Quốc rất rộng tùy theo kế hoạch khả năng của hải quân. Và ông Đặng năm 1997 ông ta qua đời. Trước khi ông chết, ông ta dặn các thuộc hạ ông ta rằng: Khi ông ta chết xác của ông ta mang hỏa táng chia làm 3 phần, một phần để lại thờ, một phần rải xuống sông Trường Giang, ḍng sông Trường Giang là ḍng sông lớn nhất của Trung Quốc, phần thứ ba rải xuống Biển Đông.
Và ta phải nói từ những vấn đề đó ta thấy ông Đặng là người khởi xướng và khát vọng cháy bỏng của ông Đặng là biểu tượng của Trung Quốc, là vấn đề Biển Đông. Và xin thưa với các đồng chí, hiện nay, đến năm 2011 dân số Trung Quốc là 1 tỷ 354 triệu người dân. Trung Quốc hiện nay là nền kinh tế lớn thứ hai thế giới. Trung Quốc đang sống trong thời kỳ trỗi dậy ḥa b́nh, các đồng chí nhớ trong thời kỳ trỗi dậy ḥa b́nh, không phải giấu ḿnh chờ thời nữa, lúc năy các đồng chí xem cuộc diễu binh kỷ niệm 60 năm của họ là năm 2009. Nhưng bây giờ Trung Quốc không thể giấu ḿnh nữa, Trung Quốc đang tự khẳng định ḿnh với thế giới và họ làm trỗi dậy ḥa b́nh. Trung Quốc hiện nay đang là một đại công xưởng thế giới và câu chuyện của Libya năm 2011, Syria năm 2012 ở đây, ngành khai thác dầu mỏ của Trung Quốc thua thiệt. Riêng Libya, ông Gaddafi bị tiêu diệt th́ báo cáo các đồng chí 77 cơ sở dầu mỏ Trung Quốc là bị thất thu do đó Trung Quốc đang thực hiện quay lại với ư đồ họ đă nung nấu từ rất xa xưa đó là phải độc chiếm Biển Đông trong thời gian ngắn nhất. Tôi dẫn gợi gọi là tổng quan t́nh h́nh thế giới chút để các đồng chí h́nh dung. Thế giới ngày nay ta phải nói là thế giới của tất cả các cuộc chạy đua và thế giới của tất cả mọi quốc gia, họ thuộc làu một câu, tôi phải nói, họ thuộc làu một câu mà tôi nhắc các đồng chí đang ngủ rất say khi đập dậy mà hỏi th́ các đồng chí phải trả lời được rằng đúng với câu: Không có kẻ thù vĩnh viễn, chỉ có lợi ích quốc gia dân tộc là vĩnh viễn. Thế giới ngày nay, tất cả các quốc gia họ đều thuộc một câu là: không có kẻ thù vĩnh viễn, họ sẵn sàng bắt tay với kẻ thù nhưng đạt được mục đích quốc gia của họ. Hôm qua là đối tượng, hôm nay họ có thể là đối tác, không có kẻ thù vĩnh viễn, chỉ có lợi ích quốc gia dân tộc là vĩnh viễn. Chính v́ điều đó mà tôi quay sang vấn đề Biển Đông với các đồng chí.
Xin thưa với các đồng chí, nói về biển th́ tôi xin vài nét nói về biển với các đồng chí như sau. Khi tiếp xúc về biển th́ xă hội loài người chúng ta tiếp cận về biển có thể chia thành 3 giai đoạn. Giai đoạn thứ nhất là từ thế kỷ 15 trở về trước, giai đoạn thế kỷ 15 trở về trước lúc đó khoa học công nghệ loài người chưa phát triển, do đó con người là sử dụng biển quanh bờ, ven bờ ở đâu th́ sử dụng đó, người ta chưa thấy vai tṛ, tác dụng của biển do đó biển chưa đặt vấn đề tranh chấp. Phải nói từ thế kỷ 15 trở về trước. Từ thế kỷ 16 đến cuối thế kỷ 19, đầu thế kỷ 20 do khoa học công nghệ phát triển do đó một số vấn đề về biển đă được đặt ra. Và trên thế giới đă h́nh thành một số cường quốc về biển: Tây Ban Nha, Bồ Đào Nha, nước Anh rồi nước Nga, nước Mỹ v.v… Và xin thưa với các đồng chí nếu tính tổng cộng bề mặt trái đất của chúng ta th́ là 510 triệu km2 th́ biển chiếm 361 triệu km2, có nghĩa là diện tích biển và đại dương gấp gần 2 lần diện tích nổi của trái đất chúng ta. Những châu, những khu vực đất liền mà chúng ta ở đây chẳng qua chỉ là ḥn đảo trôi nổi chiếm khoảng 1/3 diện tích của biển của bề mặt trái đất. Và xin thưa với các đồng chí, biển mang lại nhiều nguồn tài nguyên sinh vật rất phong phú và đa dạng. Rồi hầu hết các loại khoáng sản trên đất liền th́ trong biển, trong ḷng đất đều có với trữ lượng rất lớn. Và các nhà khoa học thế giới, xin thưa với các đồng chí, biển mang lại năng lượng sạch có thể cung cấp gần 12,6 đến 13,6 tỷ KW điện. Và với hơn 270 tỷ tấn nước mặn, khi giải phóng năng lượng này sẽ tương đương với 180 ngh́n tỷ tấn than. Phải nói biển mang lại nguồn lợi nhuận rất lớn cho con người chúng ta. Chính v́ điều đó mà xin thưa với các đồng chí, từ thế kỷ 20, đầu thế kỷ 20 các quốc gia bắt đầu đấu tranh đ̣i ưu sách của biển. Tôi phải nói là thế kỷ 15 trở về trước người ta chưa quan tâm đến biển nhưng từ thế kỷ 16 đến đầu thế kỷ 20 th́ thấy nguồn lợi biển rất lớn. Xin thưa với các đồng chí nếu nói thuần túy về mặt giao thông, giao thông trên bộ hết 20 đồng th́ giao thông trên biển chỉ mất 1 đồng, có nghĩa là giao thông trên biển rẻ bằng 1 phần 20. Như vậy ta nh́n những số liệu này ta thấy biển mang lại nguồn lợi rất lớn. Và chính v́ điều đó mà xin thưa với các đồng chí các quốc gia bắt đầu đấu tranh đ̣i ưu sách về biển. Và từ đó trên thế giới cũng bắt đầu xuất hiện những vụ tranh chấp về chủ quyền biển đảo.
Trước hết ta quay lại, năm 1982 các cuộc tranh chấp quần đảo Malvinas của Argentina, thực dân Anh đă vượt hàng ngh́n cây số qua Đại Tây Dương để tiến công vào quần đảo Malvinas của Argentina. Rồi trên đà tranh chấp khu vực đảo Sip, rồi tranh chấp khu vực đảo Hanish, bán đảo thôi, Hanish là bán đảo thôi chứ không phải đảo và khu vực sừng Châu Phi. Rồi Kuril, báo cáo các đồng chí, sau Đại chiến thế giới lần thứ 2 th́ Liên Xô giữ toàn bộ bán đảo Kuril bởi v́ trước đó là thuộc về Nhật trước Đại chiến giới lần thứ hai. Nhưng sau khi tiêu diệt được 1 triệu 2 vạn quân Quan Đông th́ Kuril là do Liên Xô cũ và bây giờ là Nga quản lư. Rồi Điếu Ngư, báo cáo các đồng chí, Điếu Ngư đấy là tên gọi của Trung Quốc nhưng mà Nhật Bản gọi là Senkaku. Rồi Dokdo viết tắt hai chữ thôi, Nhật Bản gọi là Takeshima nhưng Hàn Quốc gọi là Dokdo. Rồi Hoàng Sa của chúng ta và Trường Sa v.v… Và đặc biệt là khu vực tranh chấp Bắc Cực hiện nay. Báo cáo các đồng chí, Nga, Nauy, Đan Mạch, Mỹ, Canada đang tranh chấp chủ quyền Bắc Cực. Tháng 8 năm 2007, Nga đă thả bia chủ quyền xuống biển Bắc Cực để tuyên bố chủ quyền của Nga là có diện tích 400 ngh́n km2. Như vậy ta phải nói là vấn đề tranh chấp trên biển hiện nay không phải là một khu vực, là một quốc gia mà diễn ra trên phạm vi toàn cầu. V́ sao lại như vậy? Tôi lại nhắc lại câu: không có kẻ thù vĩnh viễn, chỉ có lợi ích quốc gia dân tộc là vĩnh viễn. Cứ chỗ nào có lợi ích là họ tranh chấp. Phải nói rơ như vậy chứ không có là chưa hợp lư. Đấy, báo cáo các đồng chí là như vậy.
Bây giờ quay về vấn đề Biển Đông. Thưa các đồng chí, Biển Đông của chúng ta, ta phải nói Biển Đông là một trong một số biển ở toàn bộ khu vực Châu Á Thái B́nh Dương nói riêng và toàn bộ châu lục nói chung. Mà Biển Đông, xin thưa với các đồng chí, nếu nói về nguồn lợi của Biển Đông th́ có một số vấn đề như sau. Biển Đông có diện tích chính xác là 3 triệu 4 trăm 47 ngh́n km2, ta gọi nôm na là 3,5 triệu km2, gọi dễ tắt là 3,5 triệu km2. Và Biển Đông, xin thưa với các đồng chí, có liên quan đến 9 quốc gia ven biển: Trung Quốc, Việt Nam, Campuchia, Thái Lan, Malaysia, Indonesia, Bruney, Philippines v.v… là 9 quốc gia. Và có 2 vùng lớn và rất quan trọng đó là Vịnh Bắc Bộ và Vịnh Thái Lan. Đấy, phải nói Biển Đông là như vậy. Và xin thưa với các đồng chí, có nhiều khoáng sản quư hiếm, thủy sản phong phú v..v… và có đường hàng hải quốc tế. Tôi phải nói với các đồng chí biết, tôi phải dùng cái h́nh ảnh tổng quan cho nó dễ. Biển Đông này có vị trí đặc biệt quan trọng …(nói nhỏ với ai đó, không nghe rơ).
Thưa với các đồng chí, Biển Đông này có diện tích khoảng 3,5 triệu km2, nếu nói về nguồn lợi th́ Biển Đông có thể xét về 3 lĩnh vực. Một là giao thông, hai là kinh tế và ba là quốc pḥng an ninh. Thưa các đồng chí ta nh́n trên sơ đồ ta thấy Biển Đông là biển lớn thứ hai trên thế giới sau Địa Trung Hải. Về giao thông là biển nhộn nhịp thứ hai trên thế giới sau Địa Trung Hải. Mỗi một ngày có khoảng 200 đến 300 lượt tàu khoảng 5000 tấn trở lên hoạt động. Và nếu nói về giao thông th́ 90% hạm đội 7 của Mỹ ở Thái B́nh Dương đều phải tiếp tế hậu cần kỹ thuật qua Biển Đông, 70% các loại hàng hóa của Nhật Bản hoạt động đều phải qua Biển Đông. 70% đến 80% hàng hóa của Trung Quốc đều phải qua Biển Đông. Do đó, ta phải nói Biển Đông có giá trị về mặt kinh tế rất lớn, về mặt giao thông rất lớn. Do đó, báo cáo các đồng chí, Biển Đông có vị trí quan trọng như vậy. Báo cáo các đồng chí, như vậy là ta thấy Biển Đông về mặt giao thông mà nói là vô cùng quan trọng, về mặt kinh tế th́ toàn bộ Biển Đông chúng ta thấy, theo đánh giá của Mỹ là toàn bộ Biển Đông có trữ lượng dầu mở 50 tỷ tấn, chiếm 19% trữ lượng dầu mỏ của thế giới. Như vậy Biển Đông rất lớn. Đấy là về kinh tế. Về quốc pḥng an ninh th́ xin thưa với các đồng chí th́ hiện nay toàn bộ hoạt động của khu vực của Mỹ ở Thái B́nh Dương này là phải tùy thuộc vào Biển Đông. Đặc biệt đối với Trung Quốc th́ xin thưa với các đồng chí, Biển Đông nằm trong chiến lược một trục hai cánh cửa, trục là Bắc Nam tức là Bắc đến Nam, và cánh cửa đông là Thái B́nh Dương, và tây là Ấn Độ Dương của Trung Quốc. Trung Quốc hiện nay chưa có chiến lược toàn cầu nhưng Trung Quốc đang có chiến lược một trục hai cánh cửa. Như vậy là về quốc pḥng an ninh với Trung Quốc rất quan trọng. Thứ hai về quốc pḥng an ninh là khu vực Biển Đông có Philippines ở đây nằm trong liên minh quân sự của Mỹ – Philippines. Và Thái Lan là liên minh quân sự Mỹ – Thái Lan. Và phải nói Biển Đông là nơi tranh chấp rất quyết liệt của rất nhiều lực lượng ảnh hưởng đến khu vực này. Như vậy là ta phải nói Biển Đông là có giá trị về mặt giao thông, về mặt kinh tế và về mặt quốc pḥng an ninh.
Trong Biển Đông th́ có 9 quốc gia liên quan nhưng đặc biệt đối với Việt Nam chúng ta, dải đất h́nh chữ S này mà các đồng chí biết. Mà trong Biển Đông nữa đặc biệt là có hai quần đảo Hoàng Sa và quần đảo Trường Sa như thể là cái trục, như thể là cái tim, như thể là cái cốt lơi của Biển Đông. Cho nên nó đặc biệt quan trọng. Hôm nay tôi mời các đồng chí xem như thế này để các đồng chí h́nh dung Biển Đông đối với chúng ta quan trọng như thế nào! Và xin thưa với các đồng chí khi nói tới Biển Đông, tôi nói 3 nước, ư kiến 3 nước. Một là Mỹ, Mỹ nói, các chuyên gia quốc tế quốc pḥng an ninh của Mỹ nói: Biển Đông có vị trí số 1 ở khu vực Đông Nam Á, ai chiếm được Biển Đông th́ người ấy có vị trí số 1. Ông Nhật Bản nói: Biển Đông là yết hầu kinh tế của khu vực…(không nghe rơ) Yết hầu. Trung Quốc th́ không nói số 1, không nói yết hầu nữa, ông Trung Quốc ông nói: Biển Đông là cửa ngơ phía nam, là không gian sinh tồn nuôi sống con cháu nhiều ngàn đời của họ. Các đồng chí thấy, cửa ngơ phía nam, không gian sinh tồn nuôi sống con cháu nhiều ngàn đời của Trung Quốc. Như vậy ta phải nói Biển Đông cực kỳ quan trọng. Thưa với các đồng chí, nói về Biển Đông, đất nước chúng ta ta thấy là đất nước chúng ta chiều dài như vậy là toàn bộ đất nước chúng ta 63 tỉnh thành phố th́ hiện nay có 23 tỉnh thành phố là liên quan đến khu vực Biển Đông. Trước hết tôi nói về Biển Đông chỗ này một chút để các đồng chí h́nh dung. Về mặt lịch sử th́ quần đảo Hoàng Sa và quần đảo Trường Sa, nếu các thầy cần tài liệu tuyên truyền cho sinh viên th́ tôi sẽ cung cấp. Nhưng mà hôm nay tôi nói rất vắn tắt, ngắn gọn thôi. Trước thế kỷ 17, Hoàng Sa và Trường Sa là hai quần đảo vô chủ, không có chủ. Đầu thế kỷ 17 th́ chúa Nguyễn cử một đội ra quần đảo Hoàng Sa đánh bắt hải sản và đi t́m hải sản ở trong các tàu biển bị đánh ch́m mang về dâng nộp triều đ́nh. Giữa thế kỷ 17 đưa một đội ra Trường Sa tiếp. Như vậy là ta khẳng định trước thế kỷ 17 là vô chủ nhưng từ đầu thế kỷ 17 đến về sau này là coi các triều đại phong kiến đ́nh nhà Nguyễn của Việt Nam chúng ta quản lư. Và sau này người Pháp xâm lược chúng ta năm 1858 th́ người Pháp ra tiếp nhận quần đảo Hoàng Sa và Hoàng Sa cũng từ tay triều đại nhà Nguyễn. Đấy phải nói rơ để các đồng chí h́nh dung là như vậy. Và nếu nói về lịch sử th́ tôi phải nói rơ thêm với các đồng chí địa danh như thế này.
Trước thế kỷ 17, hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa là cái đảo vô chủ. Vào giữa nửa đầu thế kỷ 17, chúa Nguyễn đă tổ chức ra đội Hoàng Sa, lấy người ở thôn An Vĩnh, huyện Bỉnh Sơn, phủ Quảng Ngăi ra quần đảo Hoàng Sa thu lượm hàng hóa, đánh bắt ở các tàu đắm để mang về cống nộp triều đ́nh. Khi đó địa danh quần đảo Hoàng Sa liền một dải bao gồm cả Hoàng Sa và hạ lư Trường Sa. Nửa đầu thế kỷ 17, Chúa Nguyễn tổ chức thêm một đội Bắc Hải lấy người thôn Tứ Chính, xă Cảnh Dương, phủ B́nh Thuận cấp phép ra làm nhiệm vụ như quần đảo Hoàng Sa. Các hoạt động nhà Nguyễn ở tại quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa không chỉ lưu trong tài liệu của nhà Nguyễn mà hiện nay đă lưu ở trong tài liệu Viện bảo tàng Hoàng Gia của nước Anh. Và xin thưa với các đồng chí, thời đó tất cả các vua chúa, các tàu thuyền của nhà nước đại Thanh đi qua quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa đă từng phải đóng thuế cho triều đại nhà Nguyễn. Và khi chúng ta, ngày 25 tháng 7 năm 2012 tiến sĩ Mai Ngọc Hồng đă trao cho Bảo tàng lịch sử Quốc gia tấm bản đồ “Hoàng triều trực tỉnh địa dư toàn đồ” th́ càng khẳng định điều đó. Tấm bản đồ “Hoàng triều trực tỉnh địa dư toàn đồ” là do nhà nước Đại Thanh xuất bản năm 1004 tại Bắc Kinh và tái bản tại Thượng Hải năm 1910 và khẳng định rằng đảo Hải Nam là cực nam cuối cùng của nhà nước Đại Thanh. Đấy, để nói với các đồng chí. Hiện nay không những lưu giữ tại Việt Nam mà lưu giữ tại Bảo tàng Quốc gia nước Anh th́ phải khẳng định với các đồng chí như vậy.
Và nhân đây tôi cũng phải nói luôn, là vừa rồi một số anh bạn của tôi và tất cả các nhà khoa học đă tham gia Hội thảo rất lớn và chúng ta dịch từ nguyên bản tiếng Trung, một số nhà khoa học của Trung Quốc cũng đă phản đối cái việc làm của cái gọi là Trung Quốc. Hôm nay th́ đây, cũng rất nhiều nhà khoa học ở đây, tôi xin đọc một số ư kiến của các nhà khoa học. Thứ nhất là một nhà khoa học là giáo sư Trương Kỷ Phạm – Học viện pháp luật Đại học Bắc Kinh nói: Chúng ta vẽ đường 9 đoạn mà không có một kinh độ, vĩ độ cụ thể nào, không có căn cứ pháp luật, đường 9 đoạn là chiếm hơn 80% Biển Đông là do Trung Quốc tự đặt ra. Tí nữa tôi sẽ mời các đồng chí xem đường 9 đoạn. Lư Lệnh Hoa – nhà Nghiên cứu của Trung Quốc, trung tâm tin tức Hải dương học Trung Quốc viết trong cuộc hội thảo vừa qua: Là con người phải biết giữ nhân t́nh, chúng ta đều là người, không phải là dă thú sống trong rừng rậm. Trong quan hệ giữa người với người không chỉ biết yêu bản thân ḿnh mà nhất định phải tính cả những lợi ích của người khác”. Nếu ư nghĩa của cái đường 9 đoạn là biên giới quốc gia vẽ sát vào biển Việt Nam – Philippines – Malaysia – Bruney… như thế tôi tin các quốc gia đó không thể chấp nhận nếu Nam Hải, Trung Quốc luôn luôn gọi Biển Đông là Nam Hải và xin đề nghị các thầy Việt Nam chúng ta không ai được dùng chữ Nam Hải. Nếu trong trường hợp nào phải dùng chữ Nam Hải, phải lư giải như tôi. Trung Quốc gọi là Nam Hải chứ chúng ta phải luôn luôn gọi là Biển Đông. Nếu Nam Hải được vẽ thành biển nhà của Trung Quốc như vậy, các nước khác có nhu cầu vận tải trên biển chắc chắn sẽ không chấp nhận và như thế chúng ta sẽ trở thành tranh chấp măi măi. Chúng ta đang sống trong thế giới mà mọi người phải dựa vào nhau để tồn tại. Chúng ta muốn sống cũng phải để cho người khác sống chứ. Giáo sư Hà Quang Hộ – Học viện Triết học thuộc Đại học Nhân dân Trung Quốc viết: Quyền lợi của anh (Trung Quốc) cần được người khác thừa nhận, người khác không thừa nhận th́ anh không có quyền. Giáo sư Trương Tự Quang – Đại học Tứ Xuyên viết: Tôi không đồng t́nh với kiểu hành xử chính trị quốc tế theo luật rừng, cần phải giải quyết theo luật quốc tế và Luật biển năm 1982. Như vậy ta phải nói, ta dùng tất cả các thông tin này thuộc cả nước ngoài và nước trong để chúng ta h́nh dung.
Như vậy biển Việt Nam chúng ta như tôi nói là rất dài. Và chính v́ rất dài đó cho nên biển của Việt Nam chúng ta phải tính theo cơ sở pháp lư quốc tế là ba phần. Một là khu vực Vịnh Bắc Bộ và hai là vùng Nam Trung Bộ và thứ ba là vùng Tây Nam Bộ. Th́ xin thưa với các đồng chí là tôi trước hết tôi nói về đường cơ sở. Thưa với các đồng chí khi nói về Luật biển th́ đầu tiên là những năm đầu của thế kỷ 20 các quốc gia bắt đầu đấu tranh đ̣i quyền lợi biển và trên thế giới h́nh thành hai ư kiến. Ư kiến thứ nhất biển chung của mọi quốc gia. Ư kiến thứ hai nhất trí biển chung của mọi quốc gia nhưng những quốc gia có biển ở ven biển phải có vùng biển của ḿnh cho nên Luật biển đầu tiên được ra đời năm 1958. Và Luật biển năm 1958 qui định tính từ đường cơ sở, đây các đồng chí nh́n theo đường đỏ đây là đường cơ sở. Đường cơ sở là đường ǵ? Đường cơ sở là đường nối liền các đảo gần bờ ở ven biển và mực nước thủy triều xuống thấp nhất, gọi là đường cơ sở. Và Luật biển năm 1958 quy định tính từ đường cơ sở về phía biển chỉ có một vùng biển gồm đảo lănh hải và vùng tiếp giáp lănh hải có 12 hải lư. Tức là tôi nhắc lại, tính từ đường cơ sở về phía biển theo Luật biển năm 1958 mỗi quốc gia có bờ biển, có ven biển chỉ có một vùng biển đó là 12 hải lư, bao gồm lănh hải và vùng tiếp giáp lănh hải. Nhưng lúc đó các nước XHCN ta c̣n rất mạnh cả một hệ thống đấu tranh cho nên năm 1982, 159 quốc gia họp tại Jamaica có cả Trung Quốc và Mỹ th́ bắt đầu ra cái luật thứ hai đó là Luật biển năm 1982. Đấy, phải nói lịch sử ra đời vậy. Luật biển năm 1982 quy định mỗi quốc gia có biển, có bờ biển như kiểu Việt Nam có 5 vùng biển như sau. Tôi ví dụ đây là đường cơ sở, lấy ví dụ tỉnh Khánh Ḥa, đây là đường cơ sở. Từ đường cơ sở về phía đất liền gọi là vùng nội thủy. Vùng nội thủy quốc gia có quyền như sử dụng trên đất liền.
Nói tóm lại ta nói nôm na vùng nội thủy như ao trong vườn của chúng ta. Vùng thứ hai là vùng lănh hải, vùng lănh hải tính từ đường cơ sở về phía biển 12 hải lư. Mỗi một hải lư là 1856 mét. Vùng thứ ba là vùng tiếp giáp lănh hải, tính từ đường mép ngoài của vùng lănh hải về phía biển 12 hải lư gọi là tiếp giáp lănh hải. Vùng thứ tư là vùng đặc quyền kinh tế tính từ đường cơ sở về phía biển 200 hải lư gọi là vùng đặc quyền kinh tế. Đấy, phải nói rơ luôn đấy là 4 vùng. Và vùng thứ năm đó là thềm lục địa. Thưa với các đồng chí, thềm lục địa được tính từ mép nước cho đến hết vùng đặc quyền kinh tế và đặc quyền kinh tế kéo dài. Chỗ này phải giải thích với các đồng chí một chút. Đây là vùng thềm lục địa, thềm lục địa tính từ mép nước ở đây theo đáy đại dương đến hết chỗ này gọi là thềm lục địa pháp lư và đoạn này gọi là thềm lục địa pháp lư kéo dài. Và kéo dài được tính từ chỗ này đến đây 350 hải lư. Đây là luật pháp quốc tế. Trong trường hợp các quốc gia có những vùng biển chồng lấn lên nhau th́ hai bên đàm phán song phương ta gọi là vùng chồng lấn. Vùng chồng lấn này hai bên cùng đàm phán, ví dụ Việt Nam có vùng chồng lấn với Trung Quốc, với Malaysia, với Philippines, với Bruney, với Campuchia, với Thái Lan, hai bên đàm phán song phương để kư những vấn đề có thể chấp nhận được. Th́ đấy, tôi xin thưa với các đồng chí luật pháp quốc tế quy định như vậy. Và tôi cũng phải nói thêm với các đồng chí là trong luật pháp quốc tế tính từ đường cơ sở hay tính pháp lư là chỉ tính những đảo nổi c̣n không tính những băi cạn, hoặc là băi san hô, hoặc là những băi mà ta dựng quyền chủ quyền. Đấy phải nói rơ như vậy.
Vậy th́ biển của Việt Nam được phân chia như sau. Thứ nhất là vùng Vịnh Bắc Bộ, báo cáo các đồng chí, Vịnh Bắc Bộ được chia từ đảo Cồn Cỏ đến mũi Rinh Cơ của đảo Hải Nam và được chia cụ thể tính từ sông Ca Long theo một cái đường như vậy là về cái đường giới tuyến. Và nếu tính phân chia như thế này th́ Việt Nam 53%, Trung Quốc 47% bởi v́ biển của Trung Quốc ít hơn. Và trong phân chia này có một vùng gọi là vùng dùng chung, vùng dùng chung. Đấy phải nói rơ như vậy. Và báo cáo các đồng chí, vùng dùng chung đến măi 25 tháng 10 năm 2012, à xin lỗi, ngày 25 tháng 12 năm 2010, chúng ta mới kư với Trung Quốc xong. Báo cáo các đồng chí là bắt đầu trong 10 năm vừa rồi: 2000 đến 2010. Như vậy là vùng phân chia Vịnh Bắc Bộ.
Hôm qua đồng chí Phó chỉ huy trưởng tham mưu trưởng Bộ Tư lệnh Hải quân nói rơ luôn từ khi chúng ta đă kư với Trung Quốc như thế nào, th́ xin thưa với các đồng chí, hoạt động của tàu thuyền Trung Quốc xâm nhập vùng lănh hải của chúng ta ở Vịnh Bắc Bộ giảm hẳn. Tất nhiên là anh bạn của chúng ta lắm tṛ lắm, phải nói là lắm tṛ. Ví dụ họ đi khai thác, khoan thăm ḍ của họ như thế này: một cái tàu kéo của họ kéo theo các giàn khoan th́ cái tàu kéo của họ kéo cái giàn khoan th́ đường cáp của họ kéo dài 10 cây số. Mà 10 cây số đến lúc họ ṿng họ cua th́ ta thấy cái xe container nó cua th́ ṿng phải lớn, th́ đến lúc nó cua th́ nó vào vùng biển của chúng ta. Cái kiểu là kiểu như thế. Th́ hôm qua các đồng chí, tôi phải nói là đồng chí Tư lệnh Phó tham mưu trưởng dùng cũng dùng h́nh ảnh này, phải giải thích rơ là như vậy. Họ khai thác đây chẳng hạn nhưng họ cứ cua cua vào vùng biển của chúng ta th́ báo cáo rơ là như thế, kiểu “rung cây dọa khỉ”.
Vùng Tây Nam Bộ th́ xin thưa với các đồng chí đây là vùng Tây Nam Bộ, nó rất phức tạp. Báo cáo các đồng chí nó liên quan đến đảo Cổ Tru, đảo Phú Quốc v.v… Đây cái đảo Phú Quốc của chúng ta. Đây là vùng nước lịch sử mà Việt Nam kư với Campuchia năm 1982. Tại sao chúng ta kư được? Sau năm 1978 chúng ta cứu dân tộc Campuchia thoát khỏi ách diệt chủng cho nên vùng nước lịch sử là như vậy. Thưa các đồng chí, hiện nay họ lại đang đ̣i, họ lại đang ư kiến và hiện nay chúng ta phải dựa vào cái đường Bre-vơ. Cái đường này mới là cái đường quan trọng. Cái đường này là đường mà người Pháp đă kư có công ước quốc tế từ năm 1939. Ta xem th́ đúng là đây cũng gần thật nhưng bởi v́ người nước Việt Nam, đất có thổ công sông có hà bá, sống ở đây lâu rồi th́ họ phải chịu thế chứ. Báo cáo các đồng chí là như vậy, … nó rất phức tạp.
Bây giờ những hành động xâm lấn của nước ngoài, th́ xin thưa với các đồng chí, đây là tôi tổng kết lại thống nhất với Bộ Tư lệnh Hải quân và thống nhất với lại các cơ quan hữu quan th́ hôm nay tôi nói với các thầy ở đây gọi là nguyên khí của quốc gia rồi đấy, tôi phải nói là nguyên khí của quốc gia cho nên tôi nói hết, tôi không giấu cái ǵ cả. Hiện nay hành động xâm lấn của nước ngoài, nước ngoài th́ là chung nhưng mà nhiều hơn (cả) là Trung Quốc, tôi nói là nhiều hơn đấy nhé, chứ không phải là nhiều nhất. Nhiều hơn v́ hơn và nhất là khác nhau đấy nhé.
Nhiều hơn (cả) là Trung Quốc. Một là họ đẩy mạnh tuyên truyền Biển Đông là của Trung Quốc tạo dựng hành lang pháp lư với quốc tế, đấy là việc làm đầu tiên của họ. Thứ hai là đẩy mạnh đầu tư nâng cấp vùng chiếm đóng đặc biệt là Hoàng Sa, tí nữa mời các đồng chí sẽ xem h́nh ảnh. Thứ ba là ngăn cản phá hoại các hoạt động kinh tế trên Biển Đông của ta. Thứ tư là đẩy mạnh đánh bắt thủy sản tạo ra vùng đánh bắt truyền thống. Thứ năm, thăm ḍ, khảo sát, mời thầu vùng tài nguyên trên biển của chúng ta. Thứ sáu, t́m mọi cách để hạ đặt giàn khoan trên biển của ta nếu ta không ngăn chặn kịp thời. Thứ bảy là chiếm băi cạn của ta trong trường hợp ta không có người chốt giữ, nếu mà ta sơ xểnh cái là nó cướp luôn. Và đích cuối cùng là độc chiếm Biển Đông. Đấy, phải nói rơ luôn. Tất cả những hành động này tôi phải nói là hành động của nhiều quốc gia nhưng mà Trung Quốc là nhiều hơn. Th́ báo cáo các đồng chí đây hành động của họ xâm lấn biển của chúng ta được minh họa bằng h́nh ảnh như sau: Họ đưa ra cái gọi là đường 9 đoạn rất vô lư này, nhân chỗ này. Ngày 11 đến ngày 15 tháng 10 năm 2011, Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng của chúng ta sang thăm Trung Quốc theo lời mời của ông Tổng Bí thư – Chủ tịch nước Hồ Cẩm Đào. Ông Hồ Cẩm Đào nói đường 9 đoạn là do Quốc dân đảng để lại, Đảng cộng sản Trung Quốc có thực hiện th́ nhân dân Trung Quốc mới theo. Th́ đồng chí Hồ Cẩm Đào … à … đồng chí Nguyễn Phú Trọng của chúng ta nói lại luôn. Ông Hồ Cẩm Đào vừa dứt th́ đồng chí Nguyễn Phú Trọng nói lại luôn: Các đồng chí nói chưa đúng. Quốc dân đảng để là 11 đoạn, các đồng chí xóa đi 2 đoạn, đấy là một. Quốc dân đảng để lại Đài Loan độc lập, các đồng chí đang xóa Đài Loan rồi.
Ta phải nói rơ luôn là như vậy. Và toàn bộ cái đường chín khúc của họ được minh họa cụ thể như sau. Nếu diện tích Biển Đông 3,5 triệu km2 th́ đường lưỡi ḅ của họ 3,2 triệu km2. Toàn bộ quần đảo Hoàng Sa của chúng ta xin thưa với các đồng chí nói chính xác là quần đảo Hoàng Sa cách Đà Nẵng 390km, báo cáo các đồng chí nếu nói vẫn nằm trong thềm lục địa của chúng ta. Năm 2007, tôi hội thảo đầu tiên với Tổng công ty khai thác khoan thăm ḍ th́ chính xác là quần đảo Hoàng Sa bị Quốc dân đảng đánh chiếm một số đảo từ năm 1947 kia. Nhưng hiện nay các tài liệu của chúng ta không nói nhiều lắm th́ tôi cứ nói theo thông tin là năm 1956 Trung Quốc đánh chiếm bán đảo phía đông. Tại sao năm 1956 đánh chiếm bán đảo phía đông bởi v́ sao, lúc đó Pháp vừa mới thua trận, quân Ngụy Sài G̣n chưa ra tiếp quản hết cho nên đảo phía đông bị trống, Trung Quốc ra chiếm. Năm 1974, sau khi Mỹ kư hiệp định Paris năm 1973, Mỹ rút nên hải quân rất non kém và Trung Quốc nhanh chóng chiếm thời cơ đó đánh chiếm toàn bộ nhóm đảo phía Tây. Đấy, báo cáo các đồng chí, đấy toàn bộ là quần đảo Hoàng Sa. Nói chính xác là đến tháng 2 năm 1974, Trung Quốc đánh chiếm xong quần đảo Hoàng Sa từ tay ngụy quân Sài G̣n. Họ đặt sở chỉ huy hải quân trên đảo Phú Lâm, báo cáo các đồng chí bởi v́ trong quần đảo Hoàng Sa th́ đảo Phú Lâm là cái đảo lớn nhất của họ. Đấy, cái đảo Phú Lâm đấy, th́ hiện nay họ đă xây dựng một sở chỉ huy trên đảo Phú Lâm như vậy, rất hiện đại.
Cái này hôm nói Đại học Thể dục thể thao chưa nói th́ hôm nay nói thêm v́ đây là các nguyên khí quốc gia nên nói thêm. Toàn cảnh đảo Phú Lâm họ có một đường băng, báo cáo các đồng chí là dài 2700m và rộng là 120m. Toàn bộ cảng Phú Lâm báo cáo các đồng chí rất nhộn nhịp là băi đá Chữ Thập, trước kia nếu các đồng chí nh́n màn h́nh bên tay trái và bên tay phải hiện nay họ xây nhà nổi trên đấy. Nhà nổi trên băi đá Châu Viên, rồi trên băi đá Gạc Ma, báo cáo các đồng chí, băi đá Gạc Ma tí nữa tôi sẽ nói. Riêng băi đá Gạc Ma là 64 chiến sĩ hải quân của chúng ta trên một chuyến tàu vận tải đă hy sinh anh dũng trên băi đá Gạc Ma. Trên nhà Lâu Bền trên băi đá Caven Rồi hành động cắt cáp, báo cáo các đồng chí, hôm qua đồng chí Tham mưu phó hải quân, à, Phó chỉ huy tham mưu trưởng hải quân cũng nói tại sao lại dẫn cắt cáp này bởi v́ Quốc hội cũng chất vấn hải quân đi đâu mà để cho cắt cáp? Bởi v́ xin thưa với các đồng chí cũng là do tính toán kinh tế cả thưa các đồng chí. Tôi đây là tôi chỉ nói lại thôi các ư kiến của các đồng chí, các đồng chí nói là lúc đó Tập đoàn Dầu khí quốc gia nói rằng, ta khai thác thăm ḍ cách mũi Đại Lănh 120 hải lư giữa vùng đặc quyền kinh tế của chúng ta cho nên không cần bảo vệ cho nên nó mới cắt cáp. Chỗ nào cứ lơi ra bảo vệ là nó đến ngay. Vụ thứ hai là cắt cáp tàu Vicking của chúng ta. Việc đầu với hải quân là ngày mùng 10 nhưng ngày mùng 9 là Tập đoàn dầu khí đă tiến hành rồi cho nên nó tiến hành khi mà cáp thăm ḍ của chúng ta ở độ sâu 10m khi phát hiện đến th́ đă hạ sâu xuống 30m nhưng nó vẫn cắt cáp được. Và báo cáo với các đồng chí, mặc dù gọi là tàu ngư chính hay tàu đánh cá của họ nhưng tốc độ của họ đều lớn hơn tàu hải quân của chúng ta. Rồi Trung Quốc đơn phương vô lư ra lệnh vùng cấm đánh bắt cá từ ngày mùng 1 tháng 6 đến mùng 1 tháng 8 hàng năm, th́ xin thưa với các đồng chí là như vậy.
Quy hoạch bản đồ thăm ḍ dầu khí của Trung Quốc này tại Biển Đông. Các đồng chí thấy chỗ nào cũng thấy của Trung Quốc hết. Và mới đây nhất là họ đưa ra mời thầu 9 lô dầu khí, báo cáo các đồng chí, 9 lô đấy. Toàn bộ 9 lô này chúng ta đang nghiên cứu và 9 lô này đều nằm trong thềm lục địa của chúng ta, đặc quyền kinh tế của chúng ta. Toàn bộ trên Biển Đông đặc biệt là quần đảo Trường Sa của chúng ta th́ hiện nay, báo cáo các đồng chí, là Hoàng Sa th́ nhà nước Trung Quốc đă đánh chiếm xong năm 1974. Và toàn bộ quần đảo Trường Sa của chúng ta hiện nay là có 5 nước … à xin lỗi … 4 nước 5 bên đang có điểm có thể đóng quân: Việt Nam, Philippines, Malaysia và Trung Quốc, thêm một bên nữa là Đài Loan (đây là cờ Đài Loan). Báo cáo các đồng chí, Việt Nam chúng ta hiện nay đang duy tŕ 33 điểm đóng quân, 33 điểm có quân, là lớn nhất, c̣n Trung Quốc này … Trung Quốc này (chỉ lên bản đồ). Như vậy là ta nh́n trên sơ đồ này ta thấy không phải là chúng ta một bên và đối phương một bên mà là rất nhiều xôi đỗ, cài răng lược với nhau, cho nên giải quyết rất khó khăn, không phải là một nước mà rất nhiều nước. Đấy, xin thưa với các đồng chí là như vậy. Như vậy, tôi đă cung cấp với tất cả các đồng chí t́nh h́nh như vậy. Như vậy là bây giờ về mặt đường lối quan điểm của chúng ta ra sao. Đây cái này mới là cốt lơi nhất để định hướng cho các thầy và các thầy lại truyền lửa cho sinh viên đấy.
Xin thưa với các đồng chí về mặt nhận thức mà nói khi giải quyết vấn đề về Hoàng Sa, Trường Sa hay đến t́nh h́nh Biển Đông, chúng ta không được phép là chĩa mũi dùi vào một phía nào đó mà hiện nay thiên hướng là cứ tập trung vào mỗi ông Trung Quốc. Xin thưa với các đồng chí nếu chúng ta chỉ tập trung vào mỗi một ḿnh ông Trung Quốc là hoàn toàn chưa đúng, chưa chính xác mà phải đặt trong mối quan hệ tổng thể Việt Nam với Trung Quốc, Việt Nam với Mỹ, và Việt Nam với các nước ASEAN.
Kính thưa các thầy, các cô, các nhà sư phạm, các nhà quản lư, hôm nay tôi nói rơ về quan điểm chúng ta phải nói, trước hết với Trung Quốc chúng ta có hai điều không được quên. Điều thứ nhất không được quên, trong hơn 1000 năm Bắc thuộc, trên dưới hai chục lần các triều đại phong kiến Trung Quốc đă từng xâm lược Việt Nam. Từ nhà Tùy, nhà Đường, từ đại Tống, đại Minh, đại Nguyên, đại Thanh, đại đại ǵ đi chăng nữa th́ đều bị Đại Việt “đánh cho nó chích luân bất phản, cho phiến giáp bất hoàn” … đánh cho phải chui ống đồng trốn chạy về nước. Đó là điều rơ ràng chúng ta có quyền tự hào dân tộc của chúng ta. Hơi buồn cái là sinh viên thanh niên chúng ta hiện nay không biết lịch sử. Đồng chí nào mà pḥng quản lư sinh viên nếu mà tổng kết lịch sử nó hơi dài hơi ngại th́ liên hệ với tôi, tôi xin kính biếu các đồng chí. Lịch sử dân tộc Việt Nam rất gọn, có 39 trang giấy A4 mời cho học sinh, sinh viên học, nhớ lấy, có 39 trang thôi. Có rất nhiều đồng chí bảo tôi in sách nhưng mà thôi. Đấy là một. Cái điều thứ hai chúng ta không được quên đó là tháng 12 năm 1950 chúng ta giành thắng lợi chiến dịch biên giới, khai thông biên giới Việt Nam – Trung Quốc. Và trong 4 năm kháng chiến chống Pháp, 21 năm chống Mỹ, nhân dân Trung Quốc, nhà nước Trung Quốc đă từng nhường cơm xẻ áo dành cho chúng ta từ hạt gạo, từ khẩu súng, từ đôi dép để chúng ta giành thắng lợi trong kháng chiến chống Pháp và thắng Mỹ. Như vậy ta không quên họ đă từng xâm lược chúng ta nhưng ta cũng không được quên họ đă từng nhường cơm xẻ áo cho chúng ta. Ta không thể là người vong ơn bội nghĩa, đấy là đối với Trung Quốc hai điều không được quên.
Thứ hai, với Mỹ. Xin thưa với các đồng chí trong giáo dục đặc biệt là pḥng sinh viên và đoàn thanh niên các đồng chí nhớ người Mỹ chưa hề, chưa từng và không bao giờ tốt thật sự với chúng ta cả. Phải nói rơ luôn. Nếu có tốt chỗ này, có ca ngợi chúng ta chỗ kia, có ủng hộ chúng ta về Biển Đông chẳng qua v́ lợi ích của họ. Họ đang thực hiện “thả con săn sắt, bắt con cá rô”. Họ chưa bao giờ tốt thật sự với chúng ta, tội ác của họ trời không dung, đất không tha. Tôi xin thưa với các đồng chí biết, trong lĩnh vực giáo dục đào tạo ngày nay tôi xin nói rơ luôn, tôi nói câu này, tôi định tí nữa nói nhưng mà tôi xin nói luôn, báo cáo với các đồng chí các chuyên gia quân sự, và các chuyên gia kinh tế của họ đang nói với chúng ta, xin thưa với các đồng chí đối với giáo dục đào tạo của chúng ta, họ nói một câu như thế này các đồng chí suy nghĩ: Để thay đổi Việt Nam, Mỹ cần phải dựa vào kinh tế và chất xám của thế hệ trẻ Việt Nam được học tập và đào tạo tại Mỹ và phương Tây. Và họ khẳng định hợp tác giáo dục là con đường ngắn nhất để cải thiện h́nh ảnh con người Mỹ trong con mắt người Việt Nam ở thế hệ tương lai. Thông qua giáo dục đào tạo là con đường ngắn nhất, con đường hiệu quả nhất để cải thiện h́nh ảnh người Mỹ trong con mắt thế hệ trẻ người Việt Nam. Cho nên một trong 9 mũi tiến công là người Mỹ đang thực hiện diễn biến ḥa b́nh trên lĩnh vực giáo dục đào tạo của chúng ta. Đấy, tôi phải nói rơ là như vậy. Như vậy, với Trung Quốc, với Mỹ.
Với cái thứ ba là với cộng đồng ASEAN. Chúng ta không bao giờ bỏ được liên kết khối. Việt Nam là thành viên một trong mười quốc gia ASEAN, chúng ta phải dựa vào 3 trụ cột: một là kinh tế, hai là văn hóa xă hội và ba là quốc pḥng an ninh. Th́ đấy là 3 trụ cột để chúng ta gắn kết khối. Đấy là quan điểm chung. Thưa với các đồng chí, đối với người Mỹ, đối với Biển Đông, đối với Trung Quốc từ 3 quan điểm trên chúng ta thực hiện tốt 3 cái điều không được mất. Cái không được mất thứ nhất là cái chủ quyền và quyền chủ quyền. Chủ quyền và quyền chủ quyền là thiêng liêng, là bất khả xâm phạm.
Xin thưa với các đồng chí năm 1077, trên sông Cầu đă vang lên: Sông núi nước Nam vua Nam ở, sách trời đă phân định rơ ràng, có sao chúng bay đến xâm phạm, chúng bay sẽ bị đánh tơi bời. Đây là khẳng định chủ quyền và quyền chủ quyền đầu tiên của đất nước chúng ta. Thế kỷ 13 có ông vua Trần Nhân Tông là một trong những ông vua anh minh của thời nhà Trần đă khuyên cáo và xin thưa với các đồng chí là ông ta nhắc lại tất cả các thần dân đất Việt và hôm nay tất cả các nguyên khí của quốc gia nước ta, xin thưa với các đồng chí, hiền tài là nguyên khí của một quốc gia, khí mệnh th́ nước vượng cho nên hôm nay khí đang mạnh, nước đang vượng th́ tôi xin đọc tuyên chiếu của ông Trần Nhân Tông để cho các nguyên khí quốc gia, mời các đồng chí nghe. Ông nói: “Các ngươi chớ quên, chính các nước lớn mới làm những điều bậy bạ, trái đạo v́ rằng họ cho ḿnh cái quyền nói một đường làm một nẻo cho nên cái họa lâu đời của chúng ta là họa Tầu hán”. Thế kỷ 13 vua Trần Nhân Tông đă nhắc chúng ta cái họa lâu đời của ta là họa Tầu hán. “Vậy nên các ngươi phải nhớ lời ta dặn: một tấc đất của tiền nhân để lại cũng không được để lọt vào tay kẻ khác. Ta để lại lời nhắn nhủ đó như một lời di chúc cho muôn đời cho con cháu mai sau”. Đấy là thế kỷ 13. Thế kỷ 15, sau khi thắng quân Minh, Lê Lợi giao cho Nguyễn Trăi viết “B́nh ngô đại cáo”: “Như nước đại Việt ta từ đó, vốn xưng nền văn minh đă lâu, sơn hà cư vực đă chia, phong tục bắc nam cũng khác. Từ Đinh, Lê, Lư, Trần xây nền độc lập, cùng Hán, Đường, Tống, Nguyên đều hùng cứ một phương. Dẫu cường nghiệp có lúc khác nhau, song hào kiệt thời nào cũng có”. Do đó, đây cũng là chủ quyền và quyền chủ quyền. Mùa xuân Kỷ Dậu năm 1789, vua Quang Trung cũng nhắc: “Đánh cho tóc để dài, đánh cho răng để đen, đánh cho chúng chích luân bất phản, đánh cho chúng phiến giáp bất hoàn, đánh cho sử tri Nam quốc anh hùng chi hữu chủ, đánh cho thừa nhận nước Nam anh hùng đă có chủ”. Ngày 2-9-1945, Bác Hồ đọc tuyên ngôn độc lập cũng khẳng định chủ quyền và quyền chủ quyền. Ngày 19 tháng 12 năm 1946, lời kêu gọi toàn quốc kháng chiến của Bác cũng khẳng định chủ quyền và quyền chủ quyền. Trong cái việc tổng mưu chính hải giám của Trung Quốc cắt cáp của tàu B́nh Minh 2 và Vicking 2 của chúng ta th́ Chủ tịch nước Nguyễn Minh Triết tại đảo Cô Tô của Quảng Ninh và Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng tại Nha Trang cũng khẳng định nhân dân Việt Nam rất ưa chuộng ḥa b́nh nhưng quyết tâm mang toàn bộ sức mạnh của dân tộc ḿnh để bảo vệ toàn bộ chủ quyền của biển đảo chúng ta.
Như vậy điều thứ nhất không được mất là chủ quyền và quyền chủ quyền. Điều thứ hai không được mất đó là môi trường ḥa b́nh, thứ hai và thứ nhất lại mâu thuẫn với nhau cho nên xin thưa với các đồng chí không được mất chủ quyền và quyền chủ quyền nhưng phải ưu tiên tối thượng là giữ được môi trường ḥa b́nh. Trong t́nh h́nh hiện nay phải giữ được môi trường ḥa b́nh. Để xảy ra chiến tranh, xin thưa với các đồng chí vất vả lắm. Đây các thầy biết rồi đất nước chúng ta đang bộn bề công việc, nào là Nghị quyết trung ương 3 tổ chức lại nền kinh tế, Nghị quyết Trung ương 4 một số vấn đề cấp bách về xây dựng Đảng, Nghị quyết Trung ương 5, 4 kết luận và một nghị quyết, đang rất nhiều vấn đề, đang phải chống một loại giặc, mà là giặc vô h́nh nhưng rất tác hại đó là giặc nội xâm. Bây giờ báo cáo các đồng chí, rất nhiều người hỏi t́m được người bệnh rồi, bốc được thuốc rồi nhưng mà ai uống thuốc đầu tiên? T́m được người bệnh rồi, bốc đúng thuốc rồi, bảo người bệnh uống nhưng người bệnh lại không uống. Khó thế! Báo cáo các đồng chí như vậy. Nên xin thưa với các đồng chí, nội trong đất nước chúng ta, kinh tế vĩ mô th́ vậy, kinh tế vi mô th́ vậy, đối nội th́ vậy, đối ngoại th́ vậy cho nên bây giờ ưu tiên tối thượng phải giữ được môi trường ḥa b́nh.
Tôi xin báo cáo với các đồng chí, không biết các thầy thế nào chứ tôi nhận được nhiều cuộc điện thoại lắm, anh em đi Trung Quốc được không, anh em có đánh nhau hay không v.v… Tôi bảo cứ đi chứ, sang đấy có sâm tốt th́ cứ mua về chứ, việc ǵ mà không đi. Việc nào ra việc ấy. Tôi xin thưa với các đồng chí mặc dù chân họ đá nhưng ta phải biết ta tránh. Cho nên cái không được mất thứ hai là môi trường ḥa b́nh. Cái không được mất thứ ba đó là mối t́nh đoàn kết nhân dân hai nước. Nói điều này th́ có người bĩu môi, có người chưa đồng t́nh. Nhưng thôi xin thưa với các đồng chí, lịch sử giao cho dân tộc chúng ta phải sống bên cạnh cái nước ta bảo họ tư tưởng nước lớn, không phải tư tưởng, họ là nước lớn thật sự. Nói tư tưởng thế nào được, họ là nước lớn thật sự. Dân số của họ là 1 tỷ 354 triệu người dân, ta có 87 triệu, họ là nước lớn thật sự, cứ bảo tư tưởng nước lớn, họ nước lớn ,không phải tư tưởng, thật sự! Trong chiều dài lịch sử trên dưới 20 lần họ xâm lược chúng ta cơ mà. Các đồng chí học [lớp] “Đối tượng 2″, tôi c̣n mời các đồng chí xem chiến tranh tháng 2 năm 79 thế nào. Các thầy c̣n được xem cụ thể h́nh ảnh, diễn biến ra sao v́ hồi tôi c̣n trong Viện c̣n nhiều thông tin, mà được cung cấp đầy đủ, cho nên tôi phải nói rơ với các thầy như vậy. Cho nên ta không phải như con thuyền, ta không phải là một căn hộ, không thích ở Mỹ Đ́nh th́ sang Linh Đàm, không thích Linh Đàm th́ về Trung Ḥa Nhân Chính, không phải thích ở sông Hồng th́ ra sông Mă mà ở. Xin thưa, lịch sử giao chúng ta như vậy, nhớ lời dặn của các cụ ngày xưa: “Thứ nhất cận thân, thứ nh́ cận lân”, “Vắng anh em xa mua láng giềng gần”, rồi “Bán anh em xa mua láng giềng gần”, “Vắng anh em xa có láng giềng gần”. Ta phải chấp nhận.
Cho nên ta phải học tập cha ông chúng ta. Báo cáo các đồng chí, một câu chuyện mà lịch sử mà đă dạy cho chúng ta nhắc nhở thời nhà Lê chém tên Liễu Thăng, tên Liễu Thăng là một tướng mang 10 vạn quân để viện trợ cho quân Thông. Nhà Lê chém chết nhưng sau đó nhà Lê hàng năm vẫn đúc một cái tượng bằng vàng bằng cái đầu Liễu Thăng sang cống nạp để làm sao ḥa hiếu giữ cho muôn đời không phải chiến tranh. Tất nhiên bây giờ ta không phải cống nộp như vậy, ta b́nh đẳng nhưng ta phải khẳng định rất rơ ràng như 3 cái không như vậy. Bốn cái tránh. Tránh đối đầu quân sự v́ đối đầu quân sự dẫn đến chiến tranh, tránh thứ hai là đối đầu toàn diện. Báo cáo các đồng chí hiện nay Bộ Giáo dục đào tạo, ngày 11 đến ngày 15 tháng 10 năm 2011 vừa qua, Tổng Bí thư ta sang thăm Trung Quốc theo lời mời của ông Hồ Cẩm Đào – Tổng Bí thư Đảng cộng sản Trung Quốc. Ta vẫn kư hợp tác giáo dục đào tạo với Trung Quốc cơ mà. Cho nên ta phải nói là ta tránh đối đầu quân sự, tránh đối đầu toàn diện. Cái tránh thứ ba đó là tránh bị bao vây cô lập. Người Trung Quốc họ ngoại giao khác chúng ta, báo cáo các đồng chí tôi nói một câu chuyện. Khi ông Hồ Cẩm Đào đi sự Hội nghị APEC năm 2011 qua 10 nước Châu Phi, mời 10 nguyên thủ Châu Phi sang thăm Bắc Kinh, thăm viếng chơi bời xong xuôi, ông Hồ Cẩm Đào kư một cái quyết định viện trợ cho không 10 nước này 16 tỷ đô cơ mà. Họ nói nhưng họ làm. Họ nói nhưng họ cho luôn. Bây giờ ta có người em: em em em làm cho anh cái này, đứa em nó cũng ngoan: vâng, em làm. Nhưng mà giả sử chúng ta cho nó một ít tiền và em làm cho anh cái này và ta cho luôn th́ nó hăng hái hơn. Ta phải thấy rơ như vậy. Cho nên họ ngoại giao bây giờ, ngoại giao bằng sức mạnh. Và tôi xin thưa, nếu chúng ta đọc một số tạp chí trên mạng, An ninh thế giới, th́ hiện nay nhiều quốc gia đặc biệt là Châu Phi họ đang đánh giá Trung Quốc là một dạng thực dân kiểu mới, đang tàn phá đất nước Châu Phi rất lớn. Và đất nước chúng ta xin thưa các đồng chí …(không nghe rơ) không được bị bao vây cô lập.
Và cái không thứ tư đó là không được lệ thuộc vào nước ngoài. Tránh thứ nhất là đối đầu quân sự , tránh thứ hai là đối đầu toàn diện, tránh thứ ba bị bao vây cô lập, và tránh thứ tư lệ thuộc nước ngoài, 3 không 4 tránh. Hành động đấu tranh kiên quyết, kiên quyết đỉnh cao là báo cáo các đồng chí, đồng chí Tổng Bí thư của chúng ta sang tận bên kia nói rơ, và nói rơ với Hồ Cẩm Đào rằng: Hoàng Sa và Trường Sa là của Việt Nam. Việt Nam có đầy đủ cơ sở lịch sử và pháp lư, các đồng chí không nhất trí, tôi với các đồng chí cùng ra ṭa quốc tế. Ṭa án quốc tế xử lư như thế nào th́ tôi chấp nhận như thế. Tổng Bí thư ta đă khẳng định như vậy đấy. Như vậy là rất kiên quyết rồi, không có úp mở ǵ cả, ta không có né không có tránh ǵ cả. Và vừa rồi cuộc đấu tranh mới nhất là Bộ Quốc pḥng, Thứ trưởng Bộ Quốc pḥng, Phó tổng tham mưu trưởng Trung Quốc đă trả lời rất rơ: vấn đề đó là của Việt Nam. Kiên quyết nhưng phải kiên tŕ. Báo cáo các đồng chí bảo bây giờ ta đ̣i lại Hoàng Sa là rất khó, bây giờ nó đă chiếm nó đă xây như trên bảo đ̣i là rất khó nhưng ta vẫn phải đ̣i. Báo cáo các thầy, bây giờ tôi đi giảng các nơi tôi bảo các cụ cao tuổi gần về với tổ tiên dặn sổ đỏ để đâu, tiền để đâu, vàng để đâu nhưng phải dặn thêm rằng là con cháu ḍng họ chúng ta phải cùng với nhân dân cả nước góp phần để đ̣i được Hoàng Sa, đ̣i một phần của Trường Sa nữa, phải đ̣i chứ. Kiên quyết, kiên tŕ, khôn khéo. Khôn khéo nghĩa là đừng để xảy ra chiến tranh, đừng để va chạm, cứ tránh đă. Cha ông ta đă dạy: Tránh voi không xấu mặt nào. Cứ tránh đi đă, c̣n khi nào không tránh được th́ ta phải khẳng địng: dù rằng đời ta thích hoa hồng, khi nào kẻ thù buộc ta ôm cây súng. Phải nói rơ là như vậy chứ, đúng không? Phải tránh. Kiên quyết, kiên tŕ, khôn khéo, không khiêu khích, không mắc mưu khiêu khích và phải kiên định, đấu tranh bằng biện pháp ḥa b́nh. Tôi cũng xin thưa với các đồng chí nhân chỗ này, nhân buổi thông tin hôm nay tôi cũng phải nhắc nhở.
Xin thưa với các đồng chí từ năm 2007 đến nay trên địa bàn Hà Nội, đây là thông tin của đồng chí Đại tá Tiến sĩ Bạch Thành Định – phó Giám đốc công an Hà Nội vừa mới hội thảo hôm qua với chúng tôi. Tôi cũng xin thông tin cho các đồng chí biết. Năm 2007 chúng ta có 4 đợt, 4 cuộc biểu t́nh diễn ra chống Trung Quốc. Năm 2007 có 2-3 cuộc biểu t́nh diễn ra vào ngày 9-12, 16-12, và ngày 23-12, thành phần chủ yếu là các trường, một số sinh viên của một số trường đại học, thành phần chủ yếu là một số sinh viên của một số trường đại học, xin phép không nêu tên cụ thể ra. Không tôi nêu tên các đồng chí lại bảo em có đâu, trường tôi có đâu, phức tạp lắm. Tôi cứ nói rơ là như thế c̣n trường nào có th́ xin thưa với các đồng chí pḥng sinh viên phải quản lư. Th́ hiện nay sinh viên của chúng ta là các trường đại học, các đồng chí cứ bảo anh nói là thế nọ thế kia, quản lư hiện nay khác với những năm các thầy học, các thầy là sinh viên, khác với thế hệ tôi năm 69-70 là sinh viên. Thời đó, chúng ta ở kư túc xá pḥng sinh viên quản lư 100%, bây giờ pḥng sinh viên chỉ quản lư một phần thôi c̣n chủ yếu các cháu ở là tự túc. Báo cáo các đồng chí khẩu hiệu của họ là ǵ: Bảo vệ tổ quốc, Hoàng Sa – Việt Nam, Trường Sa – Việt Nam, Hoàng Sa – Trường Sa là máu thịt của Việt Nam v.v… Rồi họ hát những bài “Như có Bác Hồ trong ngày vui đại thắng ”, “Dậy mà đi hỡi đồng bào ơi” v.v…
Đặc biệt năm 2011 có 11 cuộc biểu t́nh bất hợp pháp, bắt đầu là hoạt động tự phát của học sinh, sinh viên một số trường đại học, cao đẳng. Báo cáo các đồng chí đây nguyên nhân đều là từ học sinh, sinh viên cả, từ các trường đại học cả. Đây là các thầy, các “lănh tụ”, các thầy ở đây phải nắm được cho, phát tán lời kêu gọi xuống đường biểu t́nh trước Đại sứ quán, trên Internet. Báo cáo các đồng chí họ nói ra là ưu tiên yêu nước, phản đối Trung Quốc đặc biệt là có một số những người đă từng, tôi xin thưa với các đồng chí, có thể đang công tác, có thể là đă về hưu th́ tôi không nắm rơ, có lẽ các thầy nắm rơ hơn. Ví dụ như là Tiến sĩ Nguyễn Quang A, Giáo sư Nguyễn Đông Yên, Giáo sư Phạm Duy Hiển, Nhà văn Nguyễn [Phạm] Xuân Nguyên, Giáo sư Huệ Chi v.v… đấy, cũng tham gia. Tôi xin nêu ở đây để các thầy nghiên cứu. Báo cáo các đồng chí, t́nh h́nh rất phức tạp ở chỗ ví dụ ngày 18 tháng 9 năm 2011 nhằm thử phản ứng của Chính quyền Hà Nội có khoảng 20 người chia thành từng nhóm tại khu vực Tượng đài Lư Thái Tổ, khu vực Bờ Hồ Hoàn Kiếm để thăm ḍ trực tiếp, duy tŕ phản động tụ tập. Đáng chú ư là ngày mùng 9, 9h sáng ngày 16 tháng 10 năm 2011 đối tượng là Bùi Thị Minh Hằng ở Bà Rịa – Vũng Tàu cùng 17 người tụ tập ở Đền Ngọc Sơn có hành vi la hét, chửi bới, lăn ra đường vu cáo bị ăn cướp lắc vàng rồi v.v…, cắt máu tự tử v.v… làm hành động rất phức tạp.
Năm 2012, từ ngày mùng 1 tháng 7 đến nay có 4 cuộc biểu t́nh bất hợp pháp. Tôi phải nói rơ luôn, lời kêu gọi biểu t́nh, nội dung là kêu gọi tuần hành chống Trung Quốc, ủng hộ Luật biển Việt Nam v.v… và v.v… Xin thưa với các đồng chí có người c̣n ngang nhiên trên trang facebook …(không nghe rơ) lời kêu gọi biểu t́nh để đ̣i kiến nghị cách chức ông nọ, kỷ luật ông kia v.v… Xin thưa với các đồng chí, đây là việc làm của một bộ phận ít sinh viên thôi, chứ đại bộ phận học sinh, sinh viên của chúng ta là tốt. Và số này rất ít thôi nhưng nó đang lợi dụng vấn đề này để mà gây rối, yêu nước nhưng mà phải đúng lúc. Tôi bảo với các đồng chí, mấy vị biểu t́nh ấy viết đơn t́nh nguyện ra Hoàng Sa, Trường Sa đi xem có đi không hay lúc đó lại kêu em đau khớp, kêu em đau dạ dày. Báo cáo các đồng chí chỉ cần ngồi tàu từ đây ra đảo gần nhất của Trường Sa thôi mất 3 đêm 4 ngày rồi, không cần phải…(không nghe rơ). Nhưng nó cho mấy chục ngh́n để thế nọ thế kia.
Xin thưa với các đồng chí, đây là vấn đề hết sức lưu ư. Và hiện nay bất cứ một quốc gia nào cũng thế, lực lượng thanh niên, lực lượng sinh viên là đội ngũ trí thức, là rường cột của quốc gia. Và các thế lực thù địch đang lợi dụng vấn đề này để kích động vấn đề này, để …(không nghe rơ) vấn đề này để làm sao gây rối được t́nh h́nh. Thông qua những buổi như này để kính mong các thầy, các đồng chí làm công tác quản lư sinh viên làm cho tốt. C̣n xin thưa với các đồng chí sức mạnh quốc pḥng của Việt Nam cũng có, ngoài ư chí của dân tộc chúng ta cũng tích cực mua sắm vũ khí. Hải quân hiện nay có 5 binh chủng, đấy tôi mời các đồng chí xem một số lực lượng hải quân của chúng ta, lực lượng sức mạnh của chúng ta. Sức mạnh quốc pḥng của Việt nam xin thưa ta cũng có tên lửa S300… mà một số các đồng chí đă từng học ở Quốc pḥng an ninh Đối tượng 2, Học viện Chính trị đến tận trung đoàn xem S300 rồi, qua 23 đến S300 rồi. Khóa của tôi nhớ là khóa thầy Hinh, thầy Hinh – Hiệu trưởng trường ĐH Y đă đến xem S300 rồi. Rồi chúng ta là cũng có SU27, rồi SU30, rồi SU30, MK2 đủ cả. Chúng ta có đủ các loại xe tăng, xe thiết giáp, đủ. Chúng ta có đủ các loại tên lửa, các tàu, mua cả tàu tên lửa hộ tống. Rồi chúng ta có cả tàu ngầm, sắp tới sẽ có tàu ngầm, đầy đủ, 2014 (tiếng hội trường cười cười ồn ào). Nhưng mà xin thưa với các đồng chí những cái đó để bảo vệ tổ quốc thôi chứ không phải những cái đó để mà đi làm việc nọ việc kia. Tốt nhất là có để mà xin thưa với các đồng chí để thực hiện quyền tự vệ mà tốt nhất là không phải dùng. Mà tôi phải nói, mua những cái đó nhưng không phải dùng là tốt nhất. C̣n dùng th́ xin thưa với các đồng chí là vạn bất đăc dĩ. Như vậy là tôi phải nói với các đồng chí biết là t́nh h́nh đất nước của chúng ta hiện nay chúng ta đang triển khai rất nhiều vùng biển. T́nh h́nh Biển Đông, nói là Biển Đông nhưng xin thưa với các đồng chí chưa hề lúc nào yên ổn cả bởi v́ tất cả đều là từ lợi nhuận quốc gia dân tộc, từ vấn đề nọ vấn đề kia. Cho nên xin thưa với cả các đồng chí, trong tất cả những vấn đề đó tôi muốn nói với các đồng chí là đây là một vấn đề mà chúng ta phải đặc biệt lưu ư cho để làm sao trong công tác quản lư tổ chức của chúng ta, để làm sao chúng ta quản lư được con người, chúng ta quản lư được tất cả người của chúng ta. Và hy vọng rằng thông qua buổi học tập này, không phải gọi là học tập, mà là buổi thông tin này để chúng ta nắm vững hơn những thông tin cơ bản của Đảng để chúng ta lănh đạo, chỉ đạo đội ngũ học sinh, sinh viên trong quyền hạn của ḿnh. Tôi báo cáo các đồng chí, một số khóa mời tôi, một số trường đại học, tỉnh nọ tỉnh kia mời tôi đi th́ tôi cũng phải đi chứ. Các đồng chí là tôi nghe thầy nói thế tôi mời thầy đi là tôi phải đi thôi. Cho nên xin thưa với các đồng chí là chúng ta nắm được t́nh h́nh như vậy để làm ǵ, với các đồng chí với nhăn quang chính trị, với tư duy sâu sắc, với am hiểu về mặt tri thức chắc chắn chúng ta sẽ có ḷng tin và củng cố ḷng tin. Và thông qua ḷng tin của các đồng chí th́ sẽ góp phần, một là sẽ lănh đạo, hai là chỉ đạo những cán bộ học sinh, sinh viên chủ quyền của ḿnh để chúng ta làm tốt những vấn đề mà thực hiện nhiệm vụ bảo vệ tổ quốc.
Trước mắt là chúng ta phải tin tưởng vào sự lănh đạo của Đảng chúng ta, sự điều hành của Chính phủ, cố gắng làm sao đừng để cho những vấn đề gây rối loạn an ninh chính trị, trật tự an toàn xă hội. Và hôm nay các đồng chí nào tự ái th́ tôi cũng mạnh dạn, nếu trường đại học nào c̣n để sinh viên tham gia biểu t́nh bất hợp pháp trước hết khuyết điểm thuộc về các đồng chí Hiệu trưởng và Ban Giám hiệu trường đó, trước hết thuộc về Bí thư Đảng ủy – pḥng quản lư sinh viên của trường Đại học đó. Nếu để cho công an thành phố Hà Nội hoặc v..v… người ta giữ sinh viên của ḿnh, người ta điện mời thầy nọ mời thầy kia, ở trường nọ ở trường kia đến nhận sinh viên của ḿnh th́ đấy là khuyết điểm của chúng ta. Và tôi hy vọng rằng tất cả các thầy với trách nhiệm và với ḷng tin của chúng ta, chúng ta sẽ không để những trường hợp đó xảy ra.
Kính thưa các đồng chí là trong khuôn khổ buổi chiều 2 tiếng đồng hồ như vậy, tôi thông tin, trước hết là rất cảm ơn các đồng chí và cuối cùng xin đề nghị các đồng chí một chữ thôi, đó là: đồng tâm, đồng chí, đồng ư, đồng ḷng và đồng làm, phải làm thôi không có cách nào khác. Đồng tâm, đồng chí, đồng ư, đồng ḷng, phải làm, làm nhiều hơn nói chứ đâu đó ta nói nhiều hơn làm, cái đó thưa các đồng chí đừng để nhân dân bảo chúng ta…(không nghe rơ) đừng có làm như vậy. Xin thưa với các đồng chí, nếu trong quá tŕnh tŕnh bày của tôi có ǵ chưa đáp ứng được th́ trước hết xin cảm ơn các đồng chí, các nhà khoa học, các nhà lănh đạo và các đồng chí lượng thứ cho bởi v́ sư phạm của tôi có mức độ nếu có ǵ sơ suất mong các đồng chí thông cảm. Xin cảm ơn! (vỗ tay)
—-
aka47
member
REF: 646783
12/25/2012
Thằng phản động Việt Cộng Đại Tá Thanh ăn nói như cục kít í.
NÓ CHIẾM ĐẢO CHIẾM ĐẤT NHƯNG TA PHẢI CẢM ƠN HỌ V̀ HỌ GIÚP TA ĐÁNH CHIẾM MIỀN NAM.
Thúi ơi là thúi... H́nh như tụi Sĩ quan cao cấp đào tạo một ḷ ngu mà ra.
hihii
ototot
member
REF: 646788
12/25/2012
Lẽ dĩ nhiên là tôi th́ từ khuya, tôi hiểu tại sao người Tầu người ta đang làm những điều mà họ làm, cũng như người Mỹ, người Pháp, người Việt làm những điều mà họ đang làm, v́ họ làm ǵ th́ cũng nói là v́ quyền lợi cuả nước họ, như lập luận cuả anh chàng Trần Đăng Thanh!
Thế nhưng sau khi đọc phát biểu cuả anh ta, tôi nhận thấy ngay cái nham hiểm cuả anh là ... giả vờ chê kẻ thù để chung cuộc khen nó tốt với ḿnh! Như vậy có phải anh xứng đáng nhất để mang tên Việt gian "số 1" trong lịch sử Việt Nam hay không?
Thậm chí anh đă viện dẫn ra những sử sách cuả Tầu mà anh coi như là túi khôn cho thiên hạ, trong khi những ai không bị nô lệ cuả văn hoá Tầu th́ coi đó như là rác rưởi hôi thối, ví dụ như chủ trương "hại người c̣n hơn là để người hại ta" hoặc cận đại hơn th́ ... "súng đẻ ra tất cả", trong cái "tất cả" đó, không biết có đạo lư, công bằng, nhân phẩm, văn minh, lẽ phải... không?
Hăy nh́n vào các nhân vật mà cả thế giới khinh bỉ như anh Kim Jong Un ở Bắc Hàn, anh Ahmadinejad ở Iran, anh Putin ở Nga…, mà anh Thanh lớn tiếng khen ngợi, tất cả chỉ v́ là Mỹ đang tạo sức ép để ngăn cản những tên đồ tể này hoành hành!
Cái nham hiểm cuả anh chàng Thanh kia là đem cái Thiện và cái Ác trộn nhào vào với nhau thành một thứ hổ lốn, làm cho nó trở thành xú uế, rồi gán ghép nó cho người mà anh không thích, ở đây là các nước dân chủ, tiến bộ!
Lẽ dĩ nhiên là phát biểu hơi dài, tôi chưa có th́ giờ phân tách hết và triển khai thêm, cũng như là có người ngồi nghe đă rác tai, để anh Thanh phải ngưng ba hoa vài giây để nói: “Đồng chí kia cất cái báo đi nhé, cất kính đi! Tôi nói như vậy mà vẫn đọc báo…"
Cũng may mà anh Thanh không nh́n thấy vô số các "đồng chí" khác đang làm một chuyện để anh Thanh phải ngắt ngang nói: "Các đồng chí kia nưă! Sao không chú ư nghe mà cứ ... tḥ tay găi d.. vậy???"
Thân ái,
aka47
member
REF: 646790
12/25/2012
OT lư luận rất vững chắc đúng là gừng càng già càng ...cay.
hihii
rongchoi123
member
REF: 646798
12/25/2012
Không biết cấp trên có quở trách vụ "lộ bí mật quốc gia" này hay không mà nghe nói ông Thanh này đă nhập viện tâm thần? Không biết có đúng? hay là h́nh thức để đảng cộng sản VN chạy tội với quốc tế?
Qua bài thuyết giáo lê thê của ông này với các vị tiến sĩ, thạc sĩ, hiệu trưởng các trường đại học th́ chính sách đối ngoại của VN đă bị bóc mẽ ra thế giới. Dù trước đây ai cũng biết nhưng không bắt tận tay nay với cú ghi âm này th́ hết căi.
rongchoi123
member
REF: 646801
12/25/2012
ư kiến từ dantraonha.com
Hoan hô Đại tá Thanh, v́ vị PGS., TS. khả kính này chỉ được cái nói đúng. Ấy là đoạn ông nói về cái sổ hưu. Tất nhiên, phải mở ngoặc bài nói chính xác của Đại tá, không bị làm giả. Nguyên văn doạn ấy như ry:
"...Và xin thưa với các đồng chí là sau năm 1991 Liên Xô sụp đổ, năm 1992 Liên bang Nga ra đời với một tư cách là một quốc gia độc lập trong một cộng đồng các quốc gia SNG và Liên bang Nga được thừa hưởng mọi quyền lợi của Liên Xô cũ. Và 8 năm cầm quyền từ năm 1992 đến năm 2000 người đứng đầu nhà nước Liên bang Nga đó là Boris Yeltsin. Sau khi mà đứng ở cương vị cao nhất th́ Boris Yeltsin ra hai quyết định. Một là cấm Đảng cộng sản hoạt động, hai là không trả lương cho những người đă từng tham gia chính quyền Sô Viết.
Hiện nay các đồng chí đang công tác chưa có sổ hưu nhưng trong một tương lai gần hoặc một tương lai xa chúng ta cũng sẽ có sổ hưu và mong muốn mỗi người chúng ta sau này cũng sẽ được hưởng sổ hưu trọn vẹn. Và tôi đi giảng bài cho tất cả các đối tượng, bảo vệ tổ quốc Việt Nam thời XHCN hiện nay có rất nhiều nội dung, trong đó có một nội dung rất cụ thể, rất thiết thực với chúng ta đó là bảo vệ sổ hưu cho những người đang hưởng chế độ hưu và bảo vệ sổ hưu cho những người tương lai sẽ hưởng sổ hưu, ví dụ các đồng chí ngồi tại đây. Cho nên ta phải nói rơ luôn, hiện nay chúng ta phải làm mọi cách để bảo vệ bằng được Tổ quốc Việt Nam thời XHCN". (Mời xem toàn văn trên BaSam)
Mấy lâu các bậc khả kính cứ mở mồm ra là nói "lư tưởng", "cưỡng hiếp" lư tưởng nên nghe "to tát" quá. Chung quy chỉ là cái "nồi cơm", là "vinh thân ph́ gia" khi đương chức và sổ hưu khi "hạ cánh" cả thôi. "Tổ quốc Việt Nam thời chủ nghĩa xă hội" như cách nói của Đại tá Thanh đồng nghĩa với "sổ hưu"?! Vậy là thật ḷng với nhau, c̣n hơn chán vạn anh hớt lẻo, dối trá, mỵ dân không biết ngượng.
Chợt nhớ Đại tá Chính đă từng nói với ḿnh: "Các ông thật sướng, nếu thể chế chính trị này có "mệnh hệ" ǵ th́ vẫn có thu nhập để sống, bọn ḿnh th́ "toi" nên phải "chiến đấu" thôi".
Chợt nhớ Thượng tá T.T.Vinh khi mắng nhiếc các sỹ quan trẻ bị huy động đi đàn áp dân tuần hành chống bá quyền Trung Quốc xâm lược Biển Đông: "Chúng mày đừng thắc mắc là bảo vệ ai. Chúng mày đang bảo vệ chúng mày đấy!"
Vậy là thật ḷng, đỡ loanh quanh.
Vậy nên về chuyện v́ "sổ hưu" mà "chiến đấu", ḿnh hoan hô Đại tá-PGS-TS-NGƯT Trần Đăng Thanh!
nangau
member
REF: 646807
12/25/2012
Chào bạn Rongchơi123 ,
Sự nhận xét của bạn về ông ĐT Thanh rất đúng khi đánh giá cao sự
thành thật của ông ta về lƯ do đấu tranh của các cán bộ , quân nhân.
Riêng NA th́ có một vài nhận xét như sau :
1)Bài thuyết tŕnh của ong TS Đại Tá Thanh dài ḷng tḥng và lạc đề !
Dài ḷng tḥng đến nổi người nghe không c̣n hứng thú để mà theo doi !
Lạc đề v́ đề tài là Biển Đông , thay v́ nói đến những nước liên quan
tới Biển Đông , như Phi Luật Tân , Mă Lai , Indonésie , Thái
Lan , .... , th́ ông ta lai nói tới Iran ở Trung Đông và Trieu Tien !
2)Trong bài nói chuyện này của ông Đại Tá co những mâu thuẩn như sau:
2.1) " Thà ta mang tiếng hại người , chứ đừng để người ta hại ḿnh "
Nước Tàu sẽ nghĩ ǵ nếu họ biết được điều này ?
Họ có cho rằng người VN là đểu giả hay không, khi chỉ biết lợi dụng?
2.2) Với nước MỸ , VN đă lập lại bang giao như người bạn với sự
trao đổi về mọi mặt có lợi đôi bên , và đồng thời , ông ta lại vẫn c̣n
luận điệu xem nước MỸ như kẻ thù không đội trời chung !
2.3) Nước Tàu đă đánh lấy những ḥn đảo của VN , mà chúng ta vẫn c̣n biết ơn họ v́ sự giúp đở chiến tranh trong quá khứ.
Đó chỉ là một vài nhận xét của NA về bài nói chuyện này của Vị TS !
Thân ái
NA
muahe2011ger
member
REF: 646813
12/26/2012
Họa mất nước gần kề.
Lời nói của Thiếu Tướng Nguyễn Trọng Vĩnh và các Blogger.
hoami09
member
REF: 646819
12/26/2012
Nhặt được trên net nè :
cuu chien binh đă nói
23/12/2012 lúc 21:43
Tôi nhập ngũ từ năm 17 tuổi, t́nh nguyện, viết đơn bằng máu, sau chiến tranh biên giới năm 1979 .
Mang trong tâm trí những ǵ tốt đẹp về quân đội nhân dân qua những cuốn tiểu thuyết và truyện ngắn của Văn nghệ quân đội, khi mới nhập ngũ, tôi luôn tin quân đội là một môi trường tuyệt vời, ở đó t́nh cảm đồng đội thân thiết, gắn bó như anh em, cấp trên cấp dưới thương yêu nhau như trong gia đ́nh… Nhưng chỉ một thời gian ngắn th́ tôi đă nhận thấy có vấn đề.
Khi đó chúng tôi đóng ở biên giới phía Bắc, đầu những năm 1980, kinh tế khủng hoảng vô cùng, bộ đội ăn toàn cá mắm thối, đến rau xanh cũng thiếu thốn trầm trọng, vậy nhưng rất nhiều sĩ quan đă tha hoá đến mức độ đáng xấu hổ.
Ở các đơn vị cấp dưới th́ cán bộ “trấn lột” từng tuưp kem đánh răng, cái khăn mặt của tân binh mang từ nhà đi, t́m cách khai tăng số lượng quân hay cho lính về phép quá hạn để ăn bớt khẩu phần.
Ở cấp trên th́ hà lạm lương thực, quân nhu, bắt lính vào rừng khai thác gỗ (những cánh rừng gỗ quư ở phía Bắc biến mất chủ yếu trong thời gian này) xẻ ra đưa lên xe quân sự chở về quê làm nhà, đóng tủ chè, sập gụ…Tôi nhớ măi những đồng đội ăn mặc rách rưới, gầy vêu vao, có người phù thũng đến mức bị liệt chân v́ thiếu vi ta min B (do phải ăn thứ gạo tấm mua từ Ấn độ, trắng phau, toàn lơi cứng, ko c̣n chút dinh dưỡng nào), mà vẫn phải vác những tấm bê tông nặng vài chục cân, thậm chí hàng tạ, leo lên những đỉnh núi, ngọn đồi cao chập chùng ở biên giới phía Bắc để xây pḥng tuyến trong gió rét, hoặc nằm “chốt” đối mặt với quân Tầu. Trong khi đó, cán bộ th́ tụ tập ở những “nhà đại đội, nhà tiểu đoàn…” ấm áp, ăn uống, bài bạc, làm áp-phe hay vào bản tán gái…
Thực tế đó khiến tôi, và nhiều đồng đội khác, rơi vào khủng hoảng trầm trọng. Nó hầu như khác hẳn với những ǵ tốt đẹp của quân đội trong những tác phẩm như Dấu chân người lính hay trong Văn nghệ quân đội mà chúng tôi đă đọc trước khi ṭng quân. Ở đây, tôi không muốn nói rằng tất cả sĩ quan trong quân đội khi đó đều tha hoá, nhưng số tha hoá rất lớn, mang tính phổ biến. Tôi không rơ trong thời kỳ chống Pháp, chống Mỹ quân đội đă có sự tha hoá như vậy hay chưa, mong bác nào biết th́ bổ khuyết.
Nhưng chúng tôi đă trụ vững, rất ít người đào ngũ, ít nhất là trong phạm vi những đơn vị tôi đă từng phục vụ, bất chấp những khó khăn khủng khiếp về vật chất và sự khủng hoảng nặng nề về tinh thần v́ mất niềm tin, cho đến ngày phục viên (tổng cộng hơn 5 năm, do tôi là lính kỹ thuật). Một phần v́ đào ngũ thời bấy giờ chính quyền sẽ mang cả gia đ́nh ra bêu riếu, nhưng một phần khác, chúng tôi biết đằng sau ḿnh là Tổ Quốc. Mỗi khi lên các chốt (thường ở trên các điểm cao), nh́n về sau lưng thấy giang sơn trập trùng đồi núi ngút ngàn, chúng tôi hiểu tại sao ḿnh cần ở đó.
Nếu ai đă từng là lính đóng quân ở biên giới phía Bắc những năm tháng đó chắn sẽ h́nh dung rơ những ǵ tôi vừa viết.
Nay đọc những ǵ ông đại tá này nói, nhớ lại những buổi tối dài lê thê nghe chính trị viên ba hoa trong những doanh trại tạm bợ trên đồi núi phía Bắc, thấy khẩu khí, phong cách của những cán bộ tuyên huấn trong quân đội ko thay đổi ǵ dù đă mấy chục năm rồi.
Đọc những ǵ ông này nói, tôi cũng ko ngạc nhiên, v́ ông này cũng chỉ là một cá nhân bị tha hoá trong quân đội mà thôi, mà tôi th́ đă biết khá rơ sự tha hoá đó rồi. Tôi tin là hiện nay sự tha hoá của quân đội ở mức độ hơn trước kia rất nhiều, thể hiện qua sự tham nhũng về mua bán vũ khí, trang thiết bị quân sự, quân nhu, hậu cần, đất đai…Không ai biết hàng chục tỷ đô la tiền đóng thuế của dân được quân đội chi tiêu thế nào trong những năm qua, có hợp lư không? Thất thoát th́ chắc chắn rồi, và có thể là rất lớn, nhưng liệu có ai phải chịu trách nhiệm?
Những kẻ tha hoá trong quân đội đang có cuộc sống phè phỡn trên tiền đóng thuế của dân, tiền bán tài nguyên của đất nước, nhưng lại đang đe doạ nhân dân và có thể đến lúc nào đó sẽ dùng chính vũ khí mua bằng tiền đóng thuế của dân để bắn vào nhân dân.
Tôi cho là nhóm lợi ích trong quân đội có thể là nhóm lớn nhất, bảo thủ nhất hiện nay ở VN về vấn đề chính trị. Cứ xem khẩu khí của ông đại tá này, và đọc báo QĐND th́ rơ.
Nhưng thực ra, đại diện cho nhóm này chỉ là một số, một bộ phận sĩ quan trung, cao cấp mà thôi. Tôi tin là đại đa số bộ đội, như ngày xưa chúng tôi, và ngày nay là các chiến sĩ trẻ, đều là những người có yêu đất nước, yêu nhân dân. Chẳng ai muốn bắn vào dân để bảo vệ một nhóm cấp trên tham nhũng, bạc nhược đến hủ bại của họ hết cả…
Làm sĩ quan mà không dám đối mặt với ngoại xâm, chỉ t́m cách “vinh thân, ph́ gia”, đục khoét trên lưng người lính và nhân dân th́ thật hổ thẹn và mang tội nặng với tổ tiên oanh liệt…Những kẻ này nên ngoảnh lại về sau nh́n bốn ngàn năm lịch sử và hướng về phía trước để thấy 90 triệu đồng bào mà tu tỉnh cho mau, để tránh cái hoạ bị nhân dân đạp đổ và lịch sử phỉ nhổ.
rongchoi123
member
REF: 646853
12/26/2012
nangau: Bác nhận xét rất đúng ông này dài ḍng, lôi thôi lủng củng,....
Luận điệu của ông nhà giáo ưu tú, tiến sĩ, đại tá Thanh này rất giống với luận điệu của chú kim trên diễn đàn này. E là chukimf bận đi thuyết giáo nên lâu nay vắng mặt diễn đàn chăng?
Sau đây thêm lời b́nh về những lời thuyết giáo điên khùng, ngu dốt của ông này (rongchoi nghi là chukimf sinh sản vô tính, nhân giống ?)
trích từ blogbvanbong
Thử xét khía cạnh học thuật
trong bài giảng
của PGS Đại tá Trần Đăng Thanh
* GS. Nguyễn Đăng Hưng
(rongchoi: ông Hưng này dùng từ học thuật cũng chẳng đúng, có học thuật ǵ trong đó đâu, đây chỉ là những lời học thuộc ḷng, ăn theo nói leo theo quán tính của mấy bác tuyên giáo. Mấy bác này chỉ là những con vẹt nói lại những lời ngu si mà thui)
BVN - Bài giảng về Biển Đông của Đại tá Trần Đăng Thanh dành cho lănh đạo các trường Đại học Hà Nội đăng trên trang BASAM ngày 19/12/2012 vừa qua đă tạo ra một luồng dư luận cực kỳ sôi nổi nhưng rất không b́nh thường trong dân cư mạng Việt Nam.
Phần đông dư luận xoay quanh bài nói chuyện này là phản bác, chê bai, thậm chí mạt sát. Trên “Cơ quan ngôn luận của thông tấn xă vỉa hè” này đă có đến gần 500 lời b́nh, đại đa số là phản bác, chê trách đôi khi rất thậm tệ.
Trên blog của nhà văn Nguyễn Quang Lập có tới bốn bài phản biện, xuất bản liên tục mà chỉ đọc tựa đề thôi đă thấy mức độ chê trách phản đối lên cao như thế nào. Chính chủ nhân blog viết: “Khổ thân Tổ quốc XHCN”; Minh Diện viết: “Nếu có ai làm nhục đảng, làm mất niềm tin vào đảng, th́ đó chính là Đại tá, PGS-TS, nhà giáo “u tối” Trần Đăng Thanh”; Đoan Trang viết: “Bỗng dưng muốn khóc, Quỹ nghiên cứu Biển Đông ơi!”. C̣n ông Hà Văn Thịnh, người đầu tiên có phản ứng trên Bauxite VN th́ thẳng thừng: “Dốt nát như thế, giảng bài không xấu hổ sao?”. Tôi xin dừng lại ở đây v́ kể thêm cũng chẳng ích lợi ǵ.
Trong bài b́nh luận ngắn này, tôi sẽ không trở lại nội dung những tranh luận có tính chính trị mà bài nói chuyện “động trời” này đă gây ra. Với tư cách một nhà giáo đại học, tôi xin độc giả lưu ư ở đây một vài điểm trên khía cạnh học thuật.
Thuyết tŕnh viên là một vị Phó giáo sư - Tiến sỹ, một nhà giáo ưu tú, một chuyên gia thuộc Học viện Chính trị Bộ Quốc pḥng, một chuyên viên của ban lănh đạo của Đảng ủy khối đại học và cao đẳng. Buổi nói chuyện lại được tổ chức cho lănh đạo các trường đại học, cao đẳng Hà Nội. Đặc biệt ta có thể chú ư đến việc thuyết tŕnh viên nhắc nhở nhấn mạnh đến sự hiện diện của các “Trưởng pḥng công tác chính trị, quản lư sinh viên, các đồng chí Bí thư Đoàn thanh niên và Chủ tịch Hội sinh viên trong toàn khối”.
Thuyết tŕnh viên tự giới thiệu ḿnh là nhà tuyên giáo lăo luyện, đă “giảng bài tới bốn Hội nghị phật giáo Đại Cửu viện”, đă là thầy của các thầy “đội ngũ trí tuệ nhất của đất nước… Hiệu trưởng, Hiệu phó rồi các Bí thư Đảng ủy, các Trưởng pḥng sinh viên”.
Không thể nghi ngờ ǵ nữa, đây là phản ứng chính trị của nhà cầm quyền cao nhất trong giai đoạn hiện nay, giai đoạn mà sự hung hăng ngang ngược, bất chấp luật quốc tế của Trung Quốc tại Biển Đông Nam Á đă gây phẫn nộ dữ dội trên mọi tầng lớp nhân dân Việt Nam – từ nhân sỹ trí thức lan qua nông dân bị chiếm đất phá nhà, dần dần thâm nhập vào giới sinh viên học sinh. Hành động côn đồ của Trung Quốc đă đặt đảng cộng sản Việt Nam trước một t́nh huống chính trị rất hiểm nghèo v́ những chọn lựa chính trị của đảng từ ngày phó hội Thành Đô với lănh đạo Trung Quốc.
Như vậy Đại tá Trần Đăng Thanh đă nhận lănh nhiệm vụ xung kích cao cấp trong mặt trận “đấu tranh trong lĩnh vực văn hóa tư tưởng”, nhằm bẻ găy những “luận điệu xuyên tạc kích động” của “thế lực thù địch” mưu toan khơi động “diễn tiến ḥa b́nh”.
Thế th́ về phương diện học thuật, nhân vật này đă thể hiện thế nào khi phải cáng đáng một nhiệm vụ hệ trọng trong một t́nh huống nhạy cảm như vậy?
Trước hết và điều rất rơ là tác giả không có kỹ năng sắp xếp cho mạch lạc khúc chiết bài giảng của ḿnh. Nó quá dài, lộn xộn, không hấp dẫn, thiếu những thông tin cụ thể, khó gây chú ư cho người nghe. Bài nói chuyện ḷng tḥng, đơn điệu, không có một nét châm biếm hay pha tṛ rất cần thiết đối với một diễn giả đẳng cấp, một cán bộ tuyên truyền cần rao giảng quan điểm chính trị khô khan khó hiểu của ḿnh.
Và tôi không ngạc nhiên là có thính giả chịu hết nỗi phải lấy báo ra đọc. Khi thấy như vậy, thay v́ thuyết tŕnh viên uyển chuyển cải tiến cho thích hợp th́ lại lớn tiếng trực tiếp trách móc thẳng thừng người nghe trước mặt đông đủ quan khách – một thái độ tối kỵ khi phát biểu trước đám đông. Chính thái độ này nói lên sự coi thường thính giả của diễn giả. Mà cử tọa là đại diện cho trí tuệ cấp cao của thủ đô Hà Nội, trời ạ!
Điểm nổi bật thứ hai là bài nói chuyện phần lớn lạc đề. Tôi không hiểu nổi, chủ đề về Biển Đông mà ông đại tá lại đem Triều Tiên và Iran ra nói làm ǵ?! Hiện hai nước này có ăn nhập ǵ tới Biển Đông Nam Á? Ngay cả vai tṛ của Liên bang Nga cũng chỉ là phụ thôi, như bán vũ khí cho Việt Nam (và Trung Quốc) và tiếp tục hợp tác dầu khí với Việt Nam. Tại sao ông không nhắc đến những nước nằm trong trục chính của vấn đề như Philippines, Malaysia, Indonesia, Ấn Độ? Rơ ràng là diễn giả đă thiếu sót trầm trọng trong hiểu biết tổng quan về địa chính trị, không đặt đúng vấn đề: Biển Đông trước nhất là biển của Đông Nam Á. Tại chỗ này ông đại tá tỏ rơ tŕnh độ hiểu biết thời sự c̣n kém hơn cả một người dân Việt Nam b́nh thường chịu khó đọc báo mỗi ngày.
Điểm nổi bật nữa là ông không nắm trong tay những dữ liệu chính xác, không tra cứu tài liệu trong thời đại Internet mà cả gan đưa ra những con số, những sự kiện sai lạc một cách sơ đẳng rất dễ bị đối thủ cho đo ván trên diễn đàn đó là một cuộc tranh luận. Những chi tiết này đều được các tác giả phản biện đưa ra trong những bài tôi nhắc đến ở trên.
Ngay cả những quan điểm chính yếu mà ông muốn thính giả lĩnh hội như ca ngợi ḥa hiếu nhường nhịn ông “anh bạn núi liền núi, sông liền sông, chung một Biển Đông, chung t́nh hữu nghị”, ”đă từng nhường cơm xẻ áo dành cho chúng ta”, th́ cùng một lúc lớn tiếng kể tội diệt chủng của Trung Cộng (sát hại 57,5 triệu dân Tàu), rồi đề cao Tào Tháo với quan điểm lật lọng mà ai cũng biết: “Thà ta mang tiếng hại người chứ đừng bao giờ để người hại ta”. Thử hỏi ông bạn 16 chữ vàng bốn tốt Trung Quốc nghĩ ǵ về lănh đạo Việt Nam khi biết rơ ư nghĩ này? Phản ứng tức th́ sẽ là ngược lại với việc ông chờ đợi: họ sẽ khinh bỉ quan điểm của ông, họ sẽ bảo Việt Nam là bọn đểu cáng, có bản chất phản trắc, một dạ hai ḷng, đáng phải nhận thêm bài học nữa… Mà phản ứng này th́ Hoàn Cầu Thời Báo nói mỗi ngày, nhưng có lẽ ông chưa bao giờ đọc được… Ở đây, ông đại tá không làm nhiệm vụ tuyên giáo mà ông phản tuyên truyền!
Tương tự, với Mỹ ông cũng tự mâu thuẩn không kém. Ông lên gân: “Họ chưa bao giờ tốt thật sự với chúng ta, tội ác của họ trời không dung, đất không tha” sau khi đă khẳng định: “Thế giới ngày nay, tất cả các quốc gia họ đều thuộc một câu là: không có kẻ thù vĩnh viễn, họ sẵn sàng bắt tay với kẻ thù nhưng đạt được mục đích quốc gia của họ”. Như vậy, không thích nói ra, nhưng ông đă vô t́nh cho thấy là thời thế đă thay đổi, chiến tranh lạnh đă kết thúc với chiến thắng thuộc về Mỹ. Nay Hoa Kỳ trở lại Châu Á Thái B́nh Dương với sự chào đón của toàn bộ các nước Đông, Nam và Đông Nam Á trong đó có cả Việt Nam v́ phù hợp với quyền lợi Việt Nam trước mắt.
Nhưng khi vị đại diện tuyên giáo Việt Nam lớn tiếng sau gần 40 năm kết thúc chiến tranh để tiếp tục lên án Mỹ một cách mạnh mẽ và lộ liễu như vậy, ông đă đi ngược lại với xu thế chính trị hiện đại, đi ngược lại với chính sách ngoại giao “là bạn của các nước” của chính phủ Việt Nam. Cho nên đối với Mỹ ông cũng mắc lỗi phản tuyên truyền!
Có hai việc ông thành công, nhưng theo hướng ngược! Ông ca ngợi hai nước độc tài toàn trị đang đứng ngoài lề cộng đồng thế giới văn minh: Đó là Bắc Triều Tiên đói khổ, hiếu chiến, với quốc sách phong kiến đỏ, cha truyền con nối và Iran với ư thức hệ giáo điều Hồi Giáo của thời Trung Cổ. Ông đă không ngần ngại bảo là phải học hỏi Triều Tiên v́ như vậy mới có huy chương Olympic!
Việc thứ hai là ông răn đe không chút tế nhị: “Nếu trường đại học nào c̣n để sinh viên tham gia biểu t́nh bất hợp pháp trước hết khuyết điểm thuộc về các đồng chí Hiệu trưởng và Ban Giám hiệu trường đó, trước hết thuộc về Bí thư Đảng ủy – pḥng quản lư sinh viên của trường Đại học đó”.
Tóm lại, lănh đạo đảng có lẽ phải đi đến kết luận là việc chọn lựa Đại tá Trần Đăng Thanh đứng ra bắt đầu đợt tuyên truyền để lấy lại uy tín sau những hệ lụy quá trầm trọng mất hết chính danh chính trị v́ sự phản bội hung hăng quá mức chờ đợi của anh bạn to xác phương Bắc, là một sai lầm chết người. Không ai có chút hiểu biết, có chút thông tin, không nhận ra là buổi nói chuyện của ngài đại tá là cực kỳ phản cảm trong mọi khía cạnh. Đến đây, một câu hỏi đương nhiên được đặt ra: Một Phó giáo sư - Tiến sỹ, một nhà giáo ưu tú của Việt Nam sao lại có thể như thế nhỉ?
Nhưng cũng có người khác chứ, chẳng cần là ưu tú, chẳng có học vị học hàm nổi bật nào cả. Đó là thiếu tướng Nguyễn Thanh Tuấn trong bài phát biểu tại Hội nghị Việt kiều lần thứ 2 tại Sài G̣n tháng 10 vừa qua. Cũng v́ cảm nhận giá trị của bài phát biểu mà để nghe cho rơ, tôi đă từ bỏ ghế ngồi hàng dưới để lần lần lên ngồi tại hàng ghế đầu và sau đó chụp h́nh chung với vị tướng này.
clip_image001
Thiếu tướng Nguyễn Thanh Tuấn chụp ảnh lưu niệm cùng bà con kiều bào tại Hội nghị
Quân đội là của nhân dân Việt Nam mà.
Và trong quân đội làm sao có thể không có người mà nhân dân tin cậy, mong chờ?
Bỉ quốc sau tận thế một ngày: ngày 22/12/2012
N.Đ.H.
Tác giả gửi trực tiếp cho BVN
..................................................
................................................
..................................................
Những b́nh luận của vị đại tá quân đội đă gặp phản ứng dữ dội từ các cây bút người Việt.
"Có một nội dung rất cụ thể, rất thiết thực với chúng ta đó là bảo vệ sổ hưu cho những người đang hưởng chế độ hưu và bảo vệ sổ hưu cho những người tương lai sẽ hưởng sổ hưu, ví dụ các đồng chí ngồi tại đây".
Đại tá Trần Đăng Thanh
Nói về "bảo vệ sổ hưu", những người chủ trương trang Bauxite Việt Nam nhận xét: "Chưa bao giờ những lời rao giảng về lư tưởng xă hội chủ nghĩa lại 'thực dụng' đến như thế và cũng... thảm thiết đến như thế"!
Ông Hà Văn Thịnh lại nặng lời: "Mọi giới hạn của ḷng tự trọng và tính khiêm tốn, sự đúng mực của hiểu biết đều bị biến thành tṛ hề chính trị thích bỡn cợt với nỗi đau của 90 triệu con người".
Một nhà giáo khác, Vũ Thị Phương Anh, lại bức xúc v́ quan điểm của ông Thanh về Trung Quốc và Mỹ.
Bà hỏi: "Chơi với Mỹ để bảo vệ lợi ích dân tộc (dù ḷng căm thù Mỹ hẳn là vẫn c̣n), hay vẫn tiếp tục quan hệ trong thế nhượng bộ, lùi dần từng bước với Trung Quốc (là điều mà tôi có cảm tưởng lâu nay đang diễn ra tại Việt Nam)".
Trong khi đó, nhà văn Nguyễn Quang Lập ngao ngán rằng "thuở bé đến giờ chưa thấy bài nào lợm giọng như bài này".
C̣n nhiều những phê phán tương tự trên các blog, chỉ vài ngày sau khi nội dung bài nói chuyện bị công bố trên mạng.
Trong buổi thuyết tŕnh, đại tá Thanh cũng nói rơ Đảng Cộng sản không muốn có các cuộc biểu t́nh chống Trung Quốc, như đă xảy ra thời gian qua.
"Nếu trường đại học nào c̣n để sinh viên tham gia biểu t́nh bất hợp pháp, trước hết khuyết điểm thuộc về các đồng chí Hiệu trưởng và Ban Giám hiệu trường đó, trước hết thuộc về Bí thư Đảng ủy – pḥng quản lư sinh viên của trường Đại học đó," ông Thanh nói.
Nguồn: bbc.co.uk
Được đăng bởi bauxitevn
nangau
member
REF: 646859
12/26/2012
Chào các bạn ,
NA có thêm Ư kiến về bài nói chuyện của ông TS Đại Tá Trần Đăng Thanh như sau :
Bài giăng thuyết của ông TS ĐT Trần Đăng Thanh phản ánh một sự lƯ luận biện chứng nhũng mâu thuẩn của vấn đề , mà không đưa ra một giăi pháp cụ thể , rơ ràng cho phía Việt Nam !
Tuy nhiên , sự điễn giăi đó đă nói lên được sự khôn ngoan của VN như : " Thà ta mang tiếng hại người , chứ đừng để người ta hại ḿnh "
Đó là lối lƯ luận tưởng rằng khôn ngoan , nhưng thật ra chủ quan !
Sự chủ quan đó là sự đánh giá thấp đối phương , nhất là đối với
2 nước lớn như : Trung Quốc và MỸ , hai cường quốc đó có tiềm lực Kinh Tế , Dân số , Quân Sự .....vv, lớn và mạnh hơn nhiều Việt Nam !
Một Vị Giáo Sư Tiến Sỉ cao cấp của Quốc Gia mà lại đưa ra những nhận xét , tuyên truyền như vậy th́ cho chúng ta thấy được sụ giới hạn của phía Việt Nam trong cuộc đấu tranh , giữ nước và phát triển nước, ở phạm vi Quốc Tế !
Sự giới hạn đó , sẽ cho chúng ta thấy duoc sự thất bại trước mắt !
Mong rằng những ai lănh Đạo tại Việt Nam sẽ có cái nh́n khách quan hơn ,sáng suốt hơn th́ mới có thể đương đầu với những con cáo già quốc tế !
Thân ái
NA
aka47
member
REF: 646864
12/26/2012
Hoan hô anh NA.
Một lư luận vững chắc , mười ông chính ủy bộ chính trị Việt Cọng cũng không tranh căi với anh NA được , nếu họ không nói bậy , căi cố kiểu Cọng Sản.
hihii
huutrinon
member
REF: 646918
12/27/2012
Một vài nhận xét về buổi nói chiện của Đại tá-PGS-TS-NGƯT Trần Đăng Thanh!? (…ủy viên thuờng trực thuộc Fân Cục,Chi Bộ Thành Đoàn,ủy Ban Chi Nhánh Rờ Mó,thuộc Ban lảnh đạo Khối U,NSUT,NSND,trên fương diện vĩ mô,duới cục diện vi mô,tầm…ăn lên,vv…kg biết nhu dzậy đủ ‘hoành cháng’ chua?… )
Như thường lệ,những cuộc nói chiện của cán bộ VC dài ḍng,luộm thuộm,đầy mâu thuẫn,và...như in sẵn,rập khuông!
[RC123 : Luận điệu của ông nhà giáo ưu tú, tiến sĩ, đại tá Thanh này rất giống với luận điệu của chú kim trên diễn đàn này.E là chukimf bận đi thuyết giáo nên lâu nay vắng mặt diễn đàn chăng?]...Nói tùm lum,nhưng có khi lại trúng tà la nhe RC!
Nhưng theo tôi,Kim khờ c̣n nhỏ híu,chắc thuộc thế hệ đàn con cháu ǵ của anh nhà giáo ưu tú này đây!...Như fần đông chúng ta thấy vàhiểu,th́ đây rơ ràng là fản ứng của đảng CSVN,bắt buộc fải có,trước t́nh h́nh hiện nay,đang xẩy ra tại VN.Với fản ứng mạnh mẻ của người dân,fản đối việc Trung Cộng hoành hành,quạy fá trên biển Đông,đảng CSVN khg thể tiếp tục lặng thinh,nên đành fải lên tiếng
tự bào chửa,t́m kiếm hậu thuẫn về cho hành động bạc nhược,đê hèn,cuối đầu trước hành động hung hăng,chuyên wyền của T.Cộng!
Sự việc cho thấy là như lâu nay,chúng ta hằng nhận định, CSVN anh hùng chống trả và thành công trong cuộc giành độc lập đối với 2 cường quốc của thời hiện đại : Fáp và Mỹ, là nhờ vào hậu thuẫn gần như vô bờ bến của TC (nếu như những ủy viên thường chực của đảng CSVN thông minh,th́ fải biết đó là món nợ ngập đầu mà họ fải trả! Nay bắt dân chúng lại fải nay lưng ra trả cho lủ ngu si
đần độn là họ!).Đảng CSVN luôn huênh hoang,khg ngại 1 thế lực thù địch nào muốn đánh fá VN (v́ khi sau lưng có TC!),trừ...TC ra!
Chỗ dựa của ḿnh,nay nó lại kiếm chiện ngược lại với ḿnh,th́ fải xoay trở làm sao đây!?...Khg c̣n cách nào khác hơn là ú a,ú ớ :
"...Đối với Trung Quốc hai điều không được quên: họ đă từng xâm lược chúng ta nhưng ta cũng không được quên họ đă từng nhường cơm xẻ áo cho chúng ta. Ta không thể là người vong ơn bội nghĩa"...và c̣n thêm nữa :"...Tôi lại nhắc lại câu: không có kẻ thù vĩnh viễn, chỉ có lợi ích quốc gia dân tộc là vĩnh viễn...", mẫu thuẫn vĩ đại!...
"...Không có kẻ thù vĩnh viễn, chỉ có lợi ích quốc gia dân tộcfải nhớ ơn người anh em là vĩnh viễn" mà thôi!
C̣n nhiều mâu thuẫn,vụn về nữa lắm! nhưng tôi khg đủ kiên nhẫn để kể hết được! Chỉ biết nhờ câu sau đây để kết luận : "Cháy nhà th́ ḷi mặt chuột"! Tiểu nhân mà giả làm wân tử th́ trước sau ǵ cũng ḷi cái 'đuôi lớn' (vĩ đại)!
van12917
member
REF: 647476
01/02/2013
Từ vài hôm nay trên Internet lan truyền rộng răi bài giảng về Biển Đông của Trần Đăng Thanh, đại tá, phó gíáo sư, tiến sĩ, nhà giáo ưu tú, giảng viên Học viện Chính trị thuộc Bộ Quốc pḥng. Bài giảng này được ông Thanh truyền giảng cho lănh đạo các Đảng ủy khối, lănh đạo Đảng, Tuyên giáo, Công tác chính trị, Quản lư sinh viên, Đoàn, Hội thanh niên các trường Đại học-Cao đẳng Hà Nội.
Tôi chợt nhớ đến h́nh ảnh trong cuốn phim nổi tiếng đoạt nhiều giải Oscar "Zorba the Greek" (1964), trong đó có một goá phụ phạm luật Sharia của đạo Hồi bị ném đá đến chết.
Ông Trần Đăng Thanh, tuy không bị cục đá thật nào ném trúng vào thân thể, nhưng loạt "đá dư luận" xem ra c̣n dữ dội hơn trận ném đá thật trong phim "Zorba the Greek". "Lời nói đọi máu", có câu tục ngữ như thế.
Tuy nhiên trường hợp bị "ném đá" của ông đại tá và của goá phụ trong phim khác nhau.
V́ t́nh yêu và v́ luật lệ hà khắc của đạo Hồi, cái chết bi thảm của người goá phụ trẻ đẹp làm mọi người thấy đáng tiếc, đáng thương tâm, c̣n với ông đại tá Trần đăng Thanh th́ đáng kiếp!
Không tính tới những lời phê phán, chỉ trích nặng nề của vô số người ẩn danh trên Internet, tôi chỉ chọn lọc vài đoạn của những người với tên tuổi thật sống trong nước, tuyệt nhiên không phải của "thế lực thù địch" nào.
Ông Hà Văn Thịnh, giảng viên sử học tại đại học Huế viết:
"Cái sự dốt ngút ngàn, trùng điệp của quan chức ta lâu nay giống như mùa rươi, nhiều đến nỗi chán đến mức không thể đếm và không muốn bàn thêm nữa... Thế nhưng, đọc bài giảng của ông Trần Đăng Thanh th́ quả là quá sức chịu đựng – thần kinh căng thẳng gần như sắp bị đột quỵ v́ không thể nào tưởng tượng nổi một người kém cỏi và u mê đến thế vẫn có thể giảng bài cho những “siêu nhân” của nghệ thuật giảng bài? Mọi giới hạn của ḷng tự trọng và tính khiêm tốn, sự đúng mực của hiểu biết đều bị biến thành tṛ hề chính trị thích bỡn cợt với nỗi đau của 90 triệu con người"...
Trong bài "Điếm vườn bàn ân nghĩa", Blogger Dong Phung Viet, sau khi liệt kê các loại điếm trong xă hội, đă ám chỉ Trần Đăng Thanh như một thứ "điếm vườn":
"Dân Nam bộ c̣n một từ khác để chỉ thứ “điếm” mạt hạng, ai cũng biết là “điếm”, “điếm” mà chẳng gạt được ai, đó là… “điếm vườn”.
Blogger Minh Diện, khi mô tả "thái độ hách dịch, bề trên, thái độ trịch thượng vơ biền" của Trần Đăng Thanh, đă đập lại những lư luận chướng tai, gai mắt trong bài giảng và cho rằng, "nếu có ai làm nhục đảng, làm mất niềm tin vào đảng, th́ đó chính là đại tá Đăng Thanh".
"Đại tá Trần Đăng Thanh ba hoa để giấu giếm sự nông cạn, hay cố t́nh áp đặt tính định hướng chính trị vào bài giảng của ḿnh khiến gượng ép, không trung thực, phô ra một thứ kiến thức tạp nham xà bần nát, như rắc tấm văi cám cho gà con... Một cách nh́n thiển cận, phi logic. Một bộ óc u mê, một tâm hồn què quặt, cái đầu kém nơ-ron thần kinh. Nói bừa nói ẩu, làm chính trị mà ăn nói mách qué, hồ đồ..." - là một số nhận định t́m thấy trong bài (đă nêu) của Minh Diện.
Quan hệ giữa Trung Cộng và Đảng Cộng sản Việt Nam (ĐCSVN) đặt trên nền tảng mang ơn Trung Cộng, c̣n với Mỹ th́ "tội ác trời không dung, đất không tha" trong bài giảng của ông Trần Đăng Thanh, là những chủ đề gây tranh căi sôi động nhất.
Những lập luận phải trái về "ân oán" ṣng phẳng với Trung Cộng, vạch ra sự u tối về kiến thức, ngu xuẩn trong tư duy đối ngoại của ông đại tá Trần Đăng Thanh, thiết nghĩ đă quá đủ trong các phân tích, phản biện của nhiều tác giả, các bài đă dẫn ở trên và có thể bổ sung thêm tiếng nói của những người am hiểu Trung Quốc, như Thiếu tướng Nguyễn Trọng Vĩnh, cựu đại sứ Việt Nam tại Bắc Kinh từ năm 1974 đến năm 1987 và nhà nghiên cứu Đinh Kim Phúc trong bài phỏng vấn của RFA ngày 19/12/2012.
V́ thế, tôi không có ư định tham gia thêm vào cuộc "ném đá" nữa, bởi v́ danh tiếng và danh dự (nếu có) của ông đại tá, đă trở thành mớ giẻ rách vô dụng, sau bài giảng của ông ta.
Tôi chỉ muốn nói thêm về chuyện "sổ hưu", cái thứ mà ông đại tá kêu gọi mọi người bằng mọi giá giữ vững chế độ, bởi v́, theo ông ta, mất chế độ là mất hết, trước nhất là mất... sổ hưu, nhằm mục đích hù doạ giới công nhân viên chức nhà nước trong bộ máy hiện thời!
"Sổ hưu" của ông đại tá cũng đă thành đề tài cho nhiều chuyện tiếu lâm, giễu cợt, mỉa mai trên Internet.
Nhà văn Nguyễn Quang Lập viết (trên Facebook):
"Bảo vệ chế độ là bảo vệ cái… sổ lương hưu (đă lĩnh và sắp lĩnh). Chưa bao giờ những lời rao giảng về lư tưởng XHCN lại “thực dụng” đến như thế và cũng… thảm thiết đến như thế!".
Giảng viên đại học Huế Hà Văn Thịnh chỉ rơ:
"Nói cái nội dung sổ hưu th́ chẳng phải ông đang tầm thường hóa, trần tục hóa, tiền hóa, thực dụng hóa CNXH đó sao? Lư tưởng sổ hưu là “tư tưởng sáng tạo” của “Tổ quốc thời XHCN”? Ngay đến Tổ quốc cũng chỉ là món hàng có thời hoặc lỗi thời th́ quả thật, ḷng yêu nước và tinh thần dân tộc đă trở thành cái đáy tận cùng của sỉ nhục" (bài dă dẫn).
Tuy nhiên, trong một xă hội bị bịt miệng, lời đe dọa mất sổ hưu của ông đại tá rất dễ làm nhiều người cả tin và ngộ nhận.
Trong bài giảng, ông đại tá lấy sắc lệnh cắt bỏ lương hưu trí của Boris Jeltsin đối với công chức làm việc thời cộng sản sau khi Liên Xô bị sụp đổ, như là một ví dụ, hoàn toàn không có căn cứ. Công chức, thậm chí các đảng viên của đảng cộng sản (CS) Liên Xô cũ, vẫn được hưởng lương hưu trí b́nh thường.
Hơn thế, hai năm sau khi Liên Xô tan vỡ, năm 1993, Đảng CS Liên Bang Nga thành lập, được xem là sự nối tiếp của ĐCS Liên Xô, đứng đầu là Germady Ziuganov, liên tiếp tham gia tranh cử và là một đảng đối lập trong quốc hội Nga (hiện chiếm xấp xỉ 20% số ghế).
Trong thực tế, lấy nước Nga như là một ví dụ để chứng minh cho những ǵ diễn ra thời hậu cộng sản tại châu Âu là không đầy đủ và sai lầm. Trong bảng xếp loại chỉ số dân chủ (democracy index) toàn cầu của các tổ chức quốc tế, từ nhiều năm nay chưa bao giờ nước Nga được xem là quốc gia dân chủ, mà là một chế độ chuyên chế (authoritarian regimes), thậm chí báo chí c̣n xem như một nhà nước mafia.
Để hiểu rơ hơn những giá trị của xă hội dân chủ trong tiến tŕnh chuyển hoá từ chế độ cộng sản, cần tham chiếu các quốc gia đang xây dựng một nền dân chủ đúng nghĩa, như Ba Lan, CH Czech, Hunganry, Latvia, Lithuania, Estonia, v.v..., cho dù đây cũng mới chỉ là những nền dân chủ non trẻ, được gọi là dân chủ chưa hoàn thiện (flawed democracy).
Sau khi xoá bỏ chế độ CS, ví dụ, nhà nước dân chủ Ba Lan vẫn bảo đảm và duy tŕ quyền lợi hưu trí và an sinh xă hội cho tất cả công chức đă làm việc trong bộ máy nhà nước CS, thời gian làm việc vẫn được tính vào mốc được nghỉ hưu, 20 năm làm việc cho phụ nữ, hoặc 25 năm cho nam giới.
Chỉ những người trực tiếp gây nợ máu với nhân dân mới bị đưa ra ṭa án xét xử, c̣n Luật Thanh Lọc hạn chế việc tham gia vào các vị trí quan trong của nhà nước và xă hội, chỉ đối với cựu công chức an ninh, mật vụ.
Luật Thanh Lọc của Ba Lan xác quyết rằng, "công việc hoặc sự phục vụ trong các cơ quan an ninh của nhà nước CS, hoặc sự hỗ trợ của những cá nhân đối với các cơ quan đó trong việc cung cấp các thông tin chống lại phe đối lập dân chủ, công đoàn, hiệp hội, nhà thờ và các hiệp hội tôn giáo, vi phạm quyền tự do ngôn luận và hội họp, vi phạm quyền sống, tự do, sở hữu tài sản và sự an toàn của công dân, đă liên đới chặt chẽ với sự vi phạm nhân quyền và quyền của công dân, nhằm bảo vệ quyền lợi của chế độ cộng sản toàn trị”.
V́ thế, Luật Thanh Lọc bắt buộc những ai làm việc trong bộ máy nhà nước ở vị trí lănh đạo từ trung ương tới địa phương, phải tự khai báo và sau đó được Ṭa án Thanh Lọc thẩm tra, phán quyết xem có hợp tác với an ninh CS hay không. Bất cứ ai, không có ngoại lệ, nếu bị phát hiện đều phải từ nhiệm.
Măi 20 năm sau, vào năm 2010, trên cơ sở phán quyết của Toà án Hiến pháp, Ba Lan mới thực hiện luật cắt giảm lương hưu trí đối với các cựu nhân viên an ninh CS, v́ luật này cho rằng, họ đă thực hiện các nhiệm vụ của ḿnh để “bảo vệ một hệ thống quyền lực vô nhân đạo", "đă được hưởng nhiều đặc ân về pháp lư và vật chất. Chế độ đă cho phép họ gây tội ác mà không hề bị quy kết trách nhiệm và bị trừng phạt bởi pháp luật".
Duy tŕ những ưu đăi từ thời CS, giới cựu công chức an ninh CS Ba Lan trong suốt hai thâp niên vẫn được hưởng tỷ lệ cao gấp đôi, 2,6% cho một năm làm việc, so với mức b́nh thường 1,3%, từ năm 2010, theo luật mới giảm xuống c̣n 0,7%.
Tuy nhiên, luật cắt giảm lương hưu trí không áp dụng cho những cựu nhân viên an ninh CS đă từng giúp đỡ phe đối lập dân chủ, nếu họ được xác nhận hoặc chứng minh được như vậy.
Lech Walesa, cựu lănh đạo của Công đoàn Đoàn kết đă viết xác nhận cho một số người và nói "Chúng ta không nên đối xử tệ với họ. Nếu không có những người này từ phía bên kia, chúng ta sẽ c̣n phải chịu đựng chế độ cộng sản lâu thêm”.
Mặc dù hiến pháp Ba Lan cấm chủ nghĩa CS, nhưng vẫn tạo cơ hội b́nh đẳng cho những người cựu CS Ba Lan.
Từ bỏ ư thức hệ CS, những người cựu CS Ba Lan đă đă thành lập Liên Minh Cảnh tả Dân chủ, đứng đầu là ông A. Kwasniewski, một cựu Bộ trường thời CS, hoạt động theo khuynh hướng dân chủ-xă hội đang phổ biến tại châu Âu, trở thành một lực lượng quan trọng trên sân khấu chính trị Ba Lan. Bản thân ông Kwasniewski, đă giành thắng lợi trong các cuộc bầu cử tự do, làm Tổng thống Ba Lan hai nhiệm kỳ (1995- 2005).
Một chứng minh cho giá trị của xă hội dân chủ nữa gần đây có thể kể đến bà Park Geun-hye, con gái của nhà cựu độc tài Park Chung-hee, đă giành chiến thắng trong kỳ bầu cử tổng thống, trở thành nữ tổng thống đầu tiên ở Hàn Quốc, một quốc gia với xă hội bảo thủ, trọng nam khinh nữ truyền thống.
Những nguyên tắc và định chế dân chủ phổ quát đă buộc các nhà nước dân chủ hậu CS thực thi các chính sách nhân đạo, công bằng và hợp ḷng người đối với mọi công nhân viên chức trong chế độ CS cũ.
Các nhà nước dân chủ ở Đông Âu đă không bắt bỏ tù cải tạo hàng loạt công chức cũ, không quốc hữu hoá tài sản, cũng không đổi tiền kiểu cướp trắng của công dân, như ĐCSVN đă tiến hành sau năm 1954 tại miền Bắc và sau 1975 tại miền Nam.
Kẻ ác thường có tật giật ḿnh, nên ông đại tá Trần Đăng Thanh đă hồ đồ doạ mất sổ hưu nhằm lung lạc tinh thần của hàng triệu người đă và đang phục vụ cho nhà nước CSVN, có khát vọng hướng tới một Việt Nam dân chủ tự do, văn minh và nhân bản.
Kết luận
Trong năm 2012 có hai hiện tượng trong ngành giáo dục bị "ném đá" v́ hỗng hụt kiến thức. Đó là trường hợp bài văn về "món" canh gà Thọ Xương của cô giáo Hà Thị Thu Thủy và bài giảng của đại tá Trần Đăng Thanh.
Trước sự phê phán, mỉa mai của dư luận, không chịu nổi áp lực, cô giáo Thuỷ bị suy sụp tinh thần, đă phải vào nằm viện và sau đó xin nghỉ dạy.
Một cô giáo b́nh thường, bị giới hạn về sự hiểu biết văn học không là điều ǵ ghê gớm quá mức, nhất là trong bối cảnh chất lượng của giáo dục bị suy thoái nghiệm trọng, nhưng cô giáo Thuỷ đă xử sự, như một người có ḷng tự trọng và danh dự.
Một đại tá với học hàm cao, mang danh hiệu nhà giáo ưu tú, không chỉ hỗng hụt về kiến thức mà c̣n cả đạo đức, bị dư luận lên án đồng khắp như mấy ngay qua, thiết nghĩ, nếu c̣n chút liêm sỉ, hăy ngay lập tức lột bỏ bỏ áo quan, trả lại học vị và danh hiệu cao quư của nhà giáo, để về đuổi gà cho vợ.
Và song song, ông đại tá nên xin cấp ngay... sổ hưu (non), cất kỹ nó và có thể ăn ngon, ngủ yên với nó trong một nhà nước Việt Nam dân chủ tương lai.
Ngược lại, từ nay sự có mặt của ông ở bất cứ đâu, khi bị nhận diện, sẽ bị nh́n nhận như một thằng hề, ngu dốt và dối trá.
rongchoi123
member
REF: 647496
01/03/2013
Do quân đội Ba Lan chỉ bảo vệ tổ quốc chứ không bảo vệ đảng cộng sản nên sau khi đảng cộng sản câm quyền sụp đổ các quân nhân Ba Lan vẫn tiếp tục công việc của ḿnh, lương vẫn lănh đủ, cấp bậc vẫn thăng tiến.
Như vậy, nếu quân đội đứng về phía nhân dân hay chỉ cần tỏ thái độ trung lập th́ không bao giờ mất cái sổ hưu như lời lẽ ngô nghê của ông tiến sĩ giấy Trần Đ Thanh
Ông đại tá tiến sĩ này tui thấy c̣n thua cả chukimf tuyên giáo ở diễn đàn này. Chú ẹ với ông tiến sĩ Thanh quá nên lặn luôn hi,hi,...
traithom
member
REF: 647517
01/03/2013
*******
Bài "nhồi sọ" dài và ngớ ngẫn quá, mới đọc được mấy hàng là biết ngay một "danh hề" đang bá lốp bá láp rồi...
Cái anh chàng đại tá Trần bợ Thanh này có cái trinh độ rừng rú rất cao, vậy mà đảng ta hân hạnh giao cho bổn phận thuyết giảng cho các thày giáo, các nhà sư phạm...Th́ hóa ra đảng cộng sản xem tŕnh độ của họ thấp và tồi tệ vậy sao!?
Đọc mấy hàng đầu, nhảy tới mấy hàng kết luận cho đở mất thời gian, vô ích...
Ta thấy Trần bá Thanh nói:
"cuối cùng xin đề nghị các đồng chí một chữ thôi, đó là: đồng tâm, đồng chí, đồng ư, đồng ḷng và đồng làm, phải làm thôi không có cách nào khác. Đồng tâm, đồng chí, đồng ư, đồng ḷng, phải làm"
Đề nghị một chữ thôi, một chữ mà dại tá, đại tá đó nha, chứ không phải thứ tầm phàm, một chữ thôi mà lại đưa ra một lô chữ: đồng tâm, đồng chí, đồng ư, đồng ḷng, phải làm...
Đồng tâm chưa chắc phải là đồng chí, mà đồng chí lại chưa chắc phài là dồng ư, mà đồng ư chưa chắc phải là đồng ḷng, mà tất cả những thứ đồng kể trên chưa chắc cùng nghĩa với Phải Làm...mà đă là phải làm th́ nó có tính cách cưỡng ép...
Thí dụ như:? Nếu là đồng chí với anh, nhưng lại không đồng ḷng để danh hài Thanh lên giảng cho những nhà sư phạm...
hoặc giả, đảng bảo đồng chí Thanh đi ăn "kít" , th́ các đồng chí khác cũng bị cưỡng ép ăn theo...Mà khi đồng chí Trần bá Thanh nói chỉ một chử thôi, trong khi đó lại kê khai một lô "Đống" hóa ra đong chí Thanh phải có máu "Tham Ăn" hơn người...
***
Cười muốn lật ghế...Khi đọc bài b́nh luận của bác Ototot về bài thuyết giảng của "Dống" chí Thanh..."Ê, mấy đồng chí kia, sao không chịu nghe ta nói mà cứ "Gải Đ-t" vậy chớ? ...Bộ ngứa "Đ-T" lắm sao? ...hahahahiii
TT
tuatethy
member
REF: 647530
01/03/2013
By rongchoi123
- … các đồng chí nhớ người Mỹ chưa hề, chưa từng và không bao giờ tốt thật sự với chúng ta cả ... Nếu có tốt chỗ này, có ca ngợi chúng ta chỗ kia, có ủng hộ chúng ta về Biển Đông chẳng qua v́ lợi ích của họ. Họ đang thực hiện ‘thả con săn sắt, bắt con cá rô’. Họ chưa bao giờ tốt thật sự với chúng ta, tội ác của họ trời không dung, đất không tha.
-----------------
Sao người ta nói vậy mà ngyhe được
Con cá Rô ăn xương thấy mồ,
Làm mắn th́ hôi,
Kho ăn th́ xương cứng ai mà nhai cho nổi, ai đâu thèm ăn cá Rô mà bắt,
Thôi bị mất con săn sắt, cho luôn con cá Rô cây của chính quyền bù nh́n Việt Nam cho rồi,
Ăn xương cứng nhai tốn tiền đi nha sĩ, thịt cá th́ kg có ăn ǵ bây giờ trên con cá Rồ nầy??
Nói vậy mà cũng nói được,
Chịu thua vởi chính phủ CHXHCN VN nầy luôn,
anhhoanhat
member
REF: 647691
01/05/2013
Trước đây, chúng ta có 2 phe thân Liên Xô và Tàu. Nói về LX th́ "buồn chán" họ sinh ra các nước cộng sản rồi chối bỏ cộng sản, họ sinh ra những đứa con rồi "đem con bỏ chợ"...
Ước mơ nhuộm đỏ thế giới tan thành khói, phong trào CS quốc tế tan ră, chỉ c̣n vài nước c̣n sót lại vỏ bọc CS ruột TB... Bởi Cộng Sản sống nhờ chiến tranh sẽ chết trong thời b́nh.
Phe thân Tàu th́ buồn chán hơn, v́ Tàu chơi với ai cũng nhằm mục đích bành trướng bá quyền, bản chất của Tàu xưa nay là XÂM CHIẾM, bành trướng ĐẤT ĐAI, lấn BIỂN, bá QUYỀN
Bây giờ chúng ta lại có phe thân Mỹ, nhờ đó mà c̣n đất để sống, c̣n không khí để thở, nếu không th́ Tàu nó nuốt chửng ta rồi... Trước đây Tàu đă đầu độc ta bằng HẬN THÙ, chống Mỹ, để nuốt biên giới đất liền và biển đảo, bằng nhiều thủ đoạn thâm hiểm và tàn độc nhất.
Nay Tàu lại đầu độc ta bằng HẬN THÙ, chống Mỹ để tiếp tục nuốt biên giới đất liền và biển đảo. Bằng chứng là phe thân Tàu đang dùng kế sách cũ là tuyên truyền chống Mỹ, và đầu độc HẬN THÙ. Các nước CS nói chung, đều cần chiến tranh và hận thù để sống.
Bởi môi trường sống của cộng sản quốc tế là chiến tranh, họ được NUÔI DƯỠNG BỞI HẬN THÙ và SỐNG NHỜ CHIẾN TRANH... khi hết chiến tranh th́ họ không c̣n đất sống... khi hết ḷng hận thù th́ họ sẽ tàn lụi... Chỉ cần quan sát họ luôn tuyên truyền ḷng thù hận, luôn có thái độ hiếu chiến, luôn có hành vi khiêu chiến, tất cả những hoạt động đều nhằm mục đích chiến tranh để có đất sống, nên chiến tranh càng khốc liệt, hận thù càng tăng th́ họ càng mạnh.
Chỉ cần chúng ta giữ vững ḥa b́nh, giữ ḷng nhân ái... Một thế giới ḥa b́nh và ổn định, không chiến tranh, không thù hận th́ họ không c̣n đất sống, họ tự thất bại, tan ră..
Đây là lúc CHÚNG TA CẦN TỈNH TÁO CẢNH GIÁC với giặcTàu, chúng đang tuyên truyền và gây chiến tranh để Trung Cộng có đất sống, khai thác ḷng hận thù để nuôi lớn Trung Cộng
sontunghn
member
REF: 647714
01/05/2013
Đừng gieo rắc tư tưởng đầu hàng !
Tướng Nguyễn Trọng Vĩnh
T́nh cờ tôi đọc được bài thuyết giảng của ông Đại tá Trần Quang Thanh trước thầy tṛ một trường Đại học nào đó.
Tôi bỏ qua đoạn đầu ông nói về một số nước để khoe kiến thức của ḿnh mà chỉ phân tích đoạn ông nói về quan hệ giữa Việt Nam và Trung Quốc.
Ông cũng biết là “Trung Quốc nung nấu tham vọng độc chiếm biển Đông, bản đồ 2 lần của nhà Thanh vẽ khẳng định Hải Nam là điểm biên giới cực Nam của Trung Quốc. Ông cũng nói được rằng biển Đông đối với ta là quan trọng và Trung Quốc phá hoại kinh tế của ta, hành động ngang ngược nếu ta sơ sẩy là nó cướp luôn”.
Ông cũng thừa nhận là Việt Nam có đầy đủ cứ liệu lịch sử và pháp lư đối với 2 quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa và lănh hải, vùng đặc quyền kinh tế 200 hải lư là thuộc chủ quyển Việt Nam, đến ngay một số nhà nghiên cứu và học giả Trung Quốc như Trương Kỷ Phạm, Lư Lệnh Hoa, Hà Quang Hộ, Trương Tự Quang, v.v. cũng nói rằng cái đường “lưỡi ḅ” 9 đoạn tự vẽ là không có tính pháp lư không được các nước Việt Nam, Phillipines, Malaysia, Brunei chấp nhận mà cũng không được quốc tế thừa nhận.
Thế nhưng ông Đại tá Thanh lại không muốn đưa những tư liệu trên ra công khai để đấu tranh lư lẽ, đấu tranh pháp lư, đấu tranh dư luận một cách ḥa b́nh để quốc tế thấy chân lư thuộc về ta và ủng hộ ta. Ông chỉ muốn thương lượng song phương, giải quyết nội bộ như ư muốn của Trung Quốc. Thương lượng song phương ư? Không bao giờ giải quyết được ǵ. Phía ta muốn nói ǵ th́ nói, phía Trung Quốc lúc nào cũng chỉ cù nhầy một câu: “Tây Sa (Hoàng Sa), Nam Sa (Trường Sa) xưa nay thuộc chủ quyền của Trung Quốc không thể tranh căi” là hết. Dù Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng có nói với Hồ Cẩm Đào: “Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt Nam” th́ ông Cẩm Đào cũng chỉ ầm ừ rồi cứ cho lấn tới: ngoài việc bắn chết ngư dân Việt Nam, đâm ch́m tàu cá, bắt tàu cá, tịch thu tài sản, lập huyện Tam Sa, lập căn cứ quân sự, báo chí ḥ hét “thu hồi’ Nam Sa (Trường Sa của ta) đưa hàng ngh́n tàu cá xuống vùng Trường Sa có tàu hải giám bảo hộ, 2 lần cắt cáp tàu B́nh Minh, gọi thầu 9 lô trong lănh hải và thềm lục địa Việt Nam, gần đây đ̣i khám xét tàu đi vào vùng mà họ tự cho là vùng biển của họ (vùng lưỡi ḅ).
Gần đây có tin đảo Hải Nam sẽ đóng 188 tàu cá cỡ lớn (tàu quân sự trá h́nh có vũ trang?) xuống khai thác ngư trường Hoàng Sa, Trường Sa (ta cần cảnh giác âm mưu bất thần tập kích Trường Sa).
Thực tế diễn ra là như vậy. Phía ta một mực trung thành tuân thủ phương châm lừa phỉnh “16 chữ, 4 tốt” không hề làm ǵ trái với ư muốn của Trung Quốc, nhưng Trung Quốc cứ tiếp tục xâm phạm chủ quyền của ta ngày càng nghiêm trọng: “cây muốn lặng, gió đâu có dừng”.
Nhân dân biểu t́nh chống Trung Quốc xâm phạm chủ quyền Việt Nam th́ ông Đại tá phê phán là “bất hợp pháp”. Không! Đây là biểu t́nh yêu nước và hợp Hiến. Là Giáo sư mà ông Thanh không biết Hiến pháp ư? Biểu t́nh cũng chỉ là đấu tranh ḥa b́nh thôi mà! Ông Đại tá Thanh c̣n nói “các thế lực thù địch đang lợi dụng vấn đề này để kích động”. Thế lực thù địch nào?
Thù địch chính là kẻ đă đưa 60 vạn quân giết hại đồng bào ta và tàn phá triệt để 4 tỉnh biên giới của ta tháng 2/1979; đă giết 67 chiến sĩ của ta để cướp đảo Gạc Ma năm 1988; và giờ đây đang hàng ngày hàng giờ cướp đoạt biển đảo của ta.
Ông Đại tá Thanh cũng nêu lại “nhân dân và nhà nước Trung Quốc đă từng nhường cơm sẻ áo dành cho chúng ta từng hạt gạo, khẩu súng, đôi dép trong cuộc kháng chiến chống Pháp và chống Mỹ… ta không thể là người vong ơn bội nghĩa… đấy là điều không được quên”. TÔI – nguyên Đại sứ nước ta tại Trung Quốc – xác nhận sự giúp đỡ của Trung Quốc đối với ta trong 2 cuộc kháng chiến như ông Thanh nói và tôi nói thêm c̣n giúp cả ngoại tệ nữa. Tuy biết rằng sự giúp đỡ đó có cả động cơ lợi ích của Trung Quốc là không để Pháp, Mỹ áp sát được biên giới Trung Quốc như năm 1950 ở Triều Tiên, để Trung Quốc yên ổn xây dựng đất nước và có khu đệm phía Nam cho Trung Quốc, đồng thời vừa giúp ta vừa hạn chế thắng lợi của ta, chỉ được ½ nước phía Bắc, không mạnh lên được, luôn phải phụ thuộc vào Trung Quốc, nhưng trong ngày mừng toàn thắng năm 1975, tôi vẫn thay mặt Nhà nước ta bày tỏ ḷng biết ơn đối với Nhà nước và nhân dân Trung Quốc, đâu có quên. Nhưng sau đó 4 năm Đặng Tiểu B́nh huy động 60 vạn quân tiến vào tàn sát nhân dân ta, tàn phá triệt để 4 tỉnh biên giới của ta để làm món quà biếu cho Mỹ để cầu phát triển quan hệ Trung – Mỹ.
Bằng cuộc xâm lăng giết chóc, tàn phá độc ác ấy, chính nhà cầm quyền Trung Quốc đă tự xóa sạch ơn nghĩa về sự giúp đỡ của họ đối với ta rồi, c̣n ǵ mà ông Đại tá Thanh và các quan chức ta cứ phải cám ơn, không cảm thấy đau xót ǵ đối với đồng bào và các tỉnh biên giới ư?
Ông Thanh cũng nói “phải giữ không được mất chủ quyền và quyền chủ quyền”để tỏ ra ông ta cũng yêu nước, cũng tha thiết với chủ quyền là thiêng liêng. Thử hỏi ông giữ chủ quyền bằng ǵ? Đấu tranh ḥa b́nh công khai bằng những thứ mà ta có ông cũng không muốn, biểu t́nh ḥa b́nh phản đối xâm phạm chủ quyền của ta, ông cũng phê phán. Vậy ông giữ chủ quyền bằng khoanh tay ngậm miệng nhẫn nhục hoặc van xin để giữ được chủ quyền à? Ông nhắc đi nhắc lại: “phải ưu tiên tối thượng là giữ được môi trường ḥa b́nh”. Ai chả muốn thế. Chính Trung Quốc lại phá môi trường ḥa b́nh. Tuy chưa gây chiến tranh, nhưng hàng ngày, hàng giờ họ cứ lấn tới bằng mọi thủ đoạn tại biển Đông một cách trắng trợn sâu độc! Ông Đại tá Giáo sư c̣n nói: “dân số Trung Quốc là 1 tỷ ba trăm năm tư triệu, ta có 87 triệu, họ là nước lớn đừng để xảy ra chiến tranh, đừng để va chạm, kiên tŕ, khôn khéo, tránh va chạm, cứ tránh đă, cứ tránh đă, tránh voi chẳng xấu mặt nào…”. Tôi cho rằng đó là tư tưởng đầu hàng của ông Đại tá, TS, PGS…, ông đương đi gieo rắc tư tưởng đầu hàng cho học sinh, sinh viên, cho thế hệ trẻ.
Đầu hàng không dám cùng với dân đấu tranh công khai th́ sẽ mất hết, sớm muộn cũng sẽ trở thành một thứ thuộc địa kiểu mới của bành trướng đại Hán.
N.T.V.
aka47
member
REF: 647798
01/07/2013
Đọc từ trên xuống mỏi mắt rùi , chừ mời nghe nhạc giải sầu NỐI V̉NG TAY LỚN của TCS,,,