Vietnam Single Tim Ban Bon Phuong  


HOME  -  FORUM  -  REGISTER  -  MY ACCOUNT  -  NEW  PHOTOS  -  BROWSE  -  SEARCH  -  POEM  -  ECARD  -  FAQ  -  NCTT  -  CONTACT

Sponsored links


Diễn Đàn
 Những chủ đề mới nhất
 Những góp ư mới nhất
 Những chủ đề chưa góp ư

 
NCTT Những chủ đề mới nhất

NCTT Những góp ư mới nhất
NCTT Website


Who is Online
 

 

Forum > Y khoa, đời sống >> Một lần cuối cùng

 Bấm vào đây để góp ư kiến

Trang nhat

 minhhoangmh
 member

 ID 75021
 03/10/2013



Một lần cuối cùng
profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email -goi thu   Thong bao bai viet spam den webmaster  edit -sua doi, thay doi edit -sua doi, thay doi  post reply - goy y kien
Xe của tôi vừa mới dừng trước cửa th́ tôi chợt thấy em đang đứng đàng sau khung cửa sổ trong pḥng khách. Hai đôi mắt nh́n như đă quen nhau từ lâu. Em mở cửa, tôi đi đến, nh́n nhau bằng nụ cười.

“Emily phải không?”

“C̣n anh…anh có phải là…?”

Tôi mỉm cười và nhẹ nhàng gật đầu. Một thoáng ngỡ ngàng khi em đến thật gần, rồi em ṿng tay lên cổ kéo gương mặt tôi xuống nh́n cho kỹ, và trong mắt tôi nhớ đến khuôn mặt xinh dịu dàng của em năm nào.

“Anh vào thăm ba em!”

“Ba đang ngủ! Ḿnh ra sân sau đi anh. Anh và chị của em cũng đă đến đây và đang ở ngoài sân nói chuyện. Họ sẽ rất vui khi gặp lại anh đó.

Gặp lại em, người bạn cũ của tôi và chúng tôi rất vui mừng sau bao năm gặp lại nhau. Hai đứa chúng tôi quen nhau từ thuở học tṛ, ở nội trú kư túc xá, chia xẻ không ít những tâm sự, lo lắng, niềm vui, nỗi buồn, tranh luận hơn thua cũng nhiều…phần thua về tôi hết trơn. Thế nhưng khi vừa học xong đại học th́ em theo gia đ́nh về New York để tiếp tục học….cũng biệt tăm từ dạo ấy và cũng không biết tin em lấy chồng.

“Ngày xưa em đă yêu anh!”

“Để đến bây giờ em mới nói với anh…?” Tôi không hay và cũng không biết. Đàn ông h́nh như dại khờ trong những cái bí mật và bật mí “một chút từng chút”của phái nữ th́ phải? Khờ dại một cách đáng được thương.

“Anh bỏ đi biền biệt…” Nh́n đôi mắt hờn dỗi ấy tôi biết chỉ có im lặng là vàng.

Phụ thân của Emily là nghĩa phụ tôi. Ông quen biết ba của tôi cũng là một quân nhân Việt Nam. Nếu không có ông th́ đứa bé ngày xưa ông gặp trong viện mồ côi không có may mắn sinh sống hôm nay. Ông là cựu không quân Hoa-Kỳ. Ông lái máy bay vận tải AC-130, tiếp tế thực phẩm, đạn dược, máy móc, và yểm trợ những cuộc hành quân, quân cứ đóng ngoài Nha Trang, Cam Ranh, Đà Nẵng, Biên Ḥa. Ông đă kể cho tôi những câu chuyện thích thúc, vừa mạo hiểm vừa nguy hiểm đến tính mạng của ông và những phi công phụ tá trong chuyến bay. Máy báy của ông đă bị súng đạn bắn lủng lỗ chổ cuối đuôi, trượt cánh, dưới bụng, cửa ra vào, ngay bên hông chỗ ông ngồi cũng vài vết đạn sướt qua. Có một chuyến bay, cả hai cái động cơ bên trái cánh bùng cháy trong khói lửa. Chỉ c̣n hai động cơ bên phải hoạt động b́nh thường, nhưng ông đă thành công đáp xuống phi trường quân sự.

Sau hơn 30 năm nghề nghiệp trong quân đội, ông về hưu. Nhưng về hưu không được bao lâu th́ ông bị bệnh. Bệnh từ từ kéo dài lâu sâu đậm sâm chiếm mất hai trái thận, hao ṃn trái tim, và bất toại cái chân phải bị cắt bỏ. Bệnh t́nh tuyệt vọng! Ông muốn và đă trở về dưỡng bệnh tại gia. Rồi mai này…không biết là khi nào…ngày mai…một tuần…hay hai ba tháng…ông sẽ ra đi.

Vài hôm nữa tôi cũng sẽ đi. Đi mang theo nỗi buồn, biết là có khổ, có vui, và chuyện ǵ cũng có thể xảy ra…nhưng vẩn đi. Có lẽ người xưa nói đúng: “Sinh nghề tử nghiệp!” Có thể….tôi không có thể về tiễn đưa ông đi được. Ông đă dặn ḍ tôi, “đừng có bịn rịn hay lo lắng ǵ hết… Cứ đi và cứ làm những ǵ ḿnh phải làm. Mai này chúng ta sẽ gặp nhau mà.”

NK: Trần Đức Ḥa



Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
 

  góp ư kiến

 
   

  Kí hiệu: : trang cá nhân :chủ để đă đăng  : gởi thư  : thay đổi bài  :ư kiến

 
 

 


Nhà | Ghi danh Thành Viên | Thơ | H́nh ảnh | Danh Sách | T́m | Diễn đàn | Liên lạc | Điều lệ | Music | Link | Advertise

Copyright © 2024 Vietnam Single & Tim ban bon phuong All rights reserved.
Hoc Tieng Anh - Submit Website Today - Ecard Thiep - Hot Deal Network