Vietnam Single Tim Ban Bon Phuong  


HOME  -  FORUM  -  REGISTER  -  MY ACCOUNT  -  NEW  PHOTOS  -  BROWSE  -  SEARCH  -  POEM  -  ECARD  -  FAQ  -  NCTT  -  CONTACT

Sponsored links


Diễn Đàn
 Những chủ đề mới nhất
 Những góp ư mới nhất
 Những chủ đề chưa góp ư

 
NCTT Những chủ đề mới nhất

NCTT Những góp ư mới nhất
NCTT Website


Who is Online
 

 

Forum > Y khoa, đời sống >> Vài lời dặn ḍ khi du lịch Việt Nam…

 Bấm vào đây để góp ư kiến

1

 hatlinh
 member

 ID 76851
 12/15/2013



Vài lời dặn ḍ khi du lịch Việt Nam…
profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email -goi thu   Thong bao bai viet spam den webmaster  edit -sua doi, thay doi edit -sua doi, thay doi  post reply - goy y kien




Mời Cả Nhà đọc bản tin mới ở phần góp ư, xin cám ơn.

---


Lật tẩy mánh thúc chuối chín “siêu tốc” bằng hóa chất độc hại


Nếu như trước đây người dân buôn chuối phải mất cả tuần rấm chuối mới có chuối chín để bán, th́ nay họ có thể biến hàng trăm nải chuối xanh thậm chí c̣n non chín vàng rộm chỉ sau một đêm.


Chuối giấm bằng nhúng hóa chất có màu vàng rộm, các lái buôn đang sắp lại chuối để đưa đi bán.

Nhiều ngày thâm nhập vào các chợ chuối nhóm phóng viên đă tận mắt chứng kiến cảnh dùng thuốc hóa học để rấm chuối. Mỗi ngày hàng trăm nải chuối chín siêu tốc nhờ thuốc hóa học được đưa đi tung hoành khắp thị trường Hà Nội. Việc nhiều người kinh doanh buôn bán hoa quả đang quá lạm dụng vào thuốc ép chín đang khiến sức khỏe người tiêu dùng bị đe dọa.

Chuối chín siêu tốc sau một đêm

Nhiều lần lân la ḍ hỏi rồi t́m đến chợ chuối Phúc Tân (Hoàn Kiếm, Hà Nội) nằm bên sông Hồng ở cuối đường Hàm Tử Quan t́m mua chuối về bán, chúng tôi đă làm quen được với B - một chủ đầu nậu cung cấp chuối lớn nhất tại đây và được B thu xếp cho một khoảng đất hơn 7m2 làm nơi để xe máy và tập kết chuối. Theo giới thiệu, hiện B cung cấp chuối xanh cho hơn 20 lái buôn, hầu hết số chuối xanh đều lấy từ một chủ tàu tên Hưng, có nguồn cung ở Ba V́ (Hà Nội). Mỗi tuần 3 lần, Hưng chở chuối về đây nhập. “Để tránh cho chuối bị găy và giập nát chúng tôi mua cả buồng tại vườn rồi chở về đây bán. Về đây, họ thúc chuối chín bằng thuốc”, Hưng cho biết.

Chợ chuối Phúc Tân được xem là một trong những điểm cung cấp chuối lớn nhất hiện nay ở Hà Nội. Tại đây, có khoảng hơn 30 lái buôn, mỗi người tự quy hoạch cho ḿnh một khoảng đất từ 5 đến 7m2 để làm nơi tập kết và rấm chuối. Cứ tầm 15h20 chiều, những chuyến tàu chở chuối từ Ba V́, Lạng Sơn… bắt đầu về chợ, hàng chục tiểu thương thoăn thoắt xuống tàu gánh chuối lên bờ. Cả khu chợ rộng hàng trăm mét vuông tràn ngập trong màu xanh, vàng của chuối.

Làm việc cho B, ngoài vợ c̣n có thêm 3 người phụ nữ khác, họ chia nhau mỗi người một việc, người sắp lại số chuối đă rấm hôm trước lên xe, người cắt những buồng chuối xanh vừa gánh lên ra thành từng nải. Gánh nốt hai buồng chuối tiêu cuối cùng lên bờ, B giục vợ: “Pha thuốc hăm luôn đi”. Đang cắt chuối, người phụ nữ này nhanh chóng xuống bờ sông gánh lên hai thùng nước, một người phụ nữ khác tên Duyên lấy một lọ nước to bằng ngón tay đổ vào thùng nước rồi khuấy đều. Ngay lúc đó, họ cầm từng nải chuối nhúng vào thùng rồi xếp gọn vào một góc.

“Phải rửa chuối rồi mới rấm à?”, tôi hỏi. Trước câu hỏi khá “ngây ngô” của tôi, B cười phá lên. “Chú nghĩ bọn anh rảnh lắm à. Nhúng thế cho chuối nhanh chín. Chú làm ăn lâu dài anh sẽ truyền cho chú ít bí quyết”, B nói. Vẫn chưa hết ngạc nhiên, tôi tỏ vẻ băn khoăn: “Phải có bí quyết ǵ chứ đợi từng này chuối chín để đi bán có khi mất cả tuần”. B vỗ vai tôi bảo: “Làm luôn đi. Pha thuốc rồi nhúng chuối vào mà rấm cho nhanh, từ giờ đến sáng là chín vàng hết. Bây giờ c̣n rấm như ngày xưa có mà ăn cháo”, B dạy lái buôn mới.

Nói rồi B đưa cho tôi một lọ thuốc, trên lọ ghi toàn chữ Trung Quốc mà không hề có hướng dẫn sử dụng hay ngày sản xuất... “Đây là hóa chất, ngâm chuối với thuốc này, chuối vừa chín nhanh lại vừa vàng đẹp. Một lọ này pha với khoảng 30 đến 40 lít nước, tùy theo nhu cầu của ḿnh, muốn chuối chín nhanh th́ pha ít nước, chín chậm th́ pha nhiều nước. Nhúng nước xong, xếp vào một góc lấy chăn bông trùm lên đến sáng mai là có chuối chín đi bán. Cả cái chợ này làm như vậy hết, nhưng cẩn thận cái mồm không bị công ăn bắt như chơi, người mua biết được có mà nhịn đói”, B khuyên dạy tôi. Theo B, chuối đă quá già không nên dùng nhiều thuốc v́ khi chín chuối sẽ nhanh bị rục, dễ găy và thâm.

Lân la để học hỏi kinh nghiệm, tôi được bà Liên - một đầu nậu buôn chuối tại đây tiết lộ: Trước rấm chuối bằng hương nhưng lâu chín lắm, đă thế lại nhanh thâm. Mấy năm nay, mấy ông chủ tàu chuối ở trên Lạng Sơn xuống bán chuối xanh rồi đưa thuốc này cho. “Họ vận chuyển chuối xanh xuống bán cho đỡ bị găy và hư hỏng. Dùng thuốc này không lo ǵ chọn chuối non chuối già, cứ nhúng vào nước rấm một đêm là sáng mai tất cả đều chín vàng rộm”, bà Liên cho hay.

Theo bà Liên, ngoài nhúng vào thùng có thể đổ vào b́nh để phun, chuối có thể cắt ra thành từng nải hoặc để cả buồng rồi múc nước tưới lên.

“Thế làm kiểu này có độc hại ǵ không, lỡ ăn vào bị ngộ độc th́ sao?”, tôi hỏi. Bà Liên cười sang sảng đáp: “Độc cái ǵ mà độc. Mấy năm nay có nghe ai ăn chuối bị chết đâu”. Đứng bên cạnh, B cũng tiếp lời: “Độc, nguy hiểm đâu không thấy, cũng chẳng cần quan tâm nhưng làm kiểu này chuối chín đẹp, rất dễ bán”.

Chuối ngâm hóa chất bán tràn lan


Theo ghi nhận của chúng tôi, việc nhúng chuối với hóa chất được các lái buôn sử dụng công khai ngay trong chợ chuối. “Sợ chứ sao không, công an thấy họ phạt, người dân thấy ai c̣n dám mua. Có người lạ đi vào phải dừng ngay việc nhúng chuối. Mà vào là biết liền v́ chúng tôi cử người theo dơi từ ngoài ngơ rồi. Công an, nhà báo đến điều tra là biết liền, mấy ông ấy hay hỏi lắm, hỏi ḿnh cứ bảo có biết ǵ đâu là được”, bà H - một lái buôn tại chợ chuối cho biết.

Để mua được thuốc nhúng chuối không hề dễ, nhiều lái buôn cho biết, thuốc này rất khó mua, hầu hết đều do những người buôn chuối từ Lạng Sơn, Ba V́, Khoái Châu (Hưng Yên) đưa về cho hoặc bán lại. Một nguyên tắc bất thành văn ở chợ chuối là người lạ vào đây không bao giờ mua được thuốc rấm. “Các hiệu thuốc bán thuốc bảo vệ thực vật cũng có, nhưng người lạ vào mua họ không bán đâu, người buôn chuối có ai là người không dùng đến thuốc đâu. Phải làm ăn lâu dài như chúng tôi mới mua được, thuốc rấm chuối, rấm cà chua, hoa quả ǵ cũng có hết. Thuốc này được mua từ Trung Quốc, bây giờ nhiều người c̣n mua về rồi dán lại nhăn chữ Việt Nam để bán, một phần cũng để tránh công an phát hiện”, B cho biết. Theo t́m hiểu của chúng tôi, mỗi lọ thuốc hóa chất có giá từ 2.000 đến 3.000 đồng.

Chúng tôi đă đến một số cửa hàng thuốc bảo vệ thực vật để t́m mua, nhưng hầu hết các chủ quầy thuốc đều lắc đầu, trả lời không có, thậm chí nhiều chủ quầy thuốc đều tỏ thái độ mắng mỏ người mua hàng. Tuy nhiên, khi vào vai một tay buôn chuối áo quần cũ rích, xộc xệch, chúng tôi lại nhận được một thái độ khác từ những chủ quầy thuốc. Sau ánh mắt ḍ xét, họ không chỉ lấy thuốc ra bán, c̣n hẹn lần sau thiếu th́ đến lấy.

Loại hóa chất mà những người buôn chuối dùng để rấm chuối.

Sau khi rấm xong, toàn bộ số chuối này sẽ được các lái buôn chuyển đi bán tràn lan khắp thành phố. Theo chân bà Hường - một người bán chuối dạo lâu năm xung quanh khu vực chợ Đồng Xuân, mới thấy số chuối được rấm bằng thuốc rất dễ bán. B́nh quân mỗi ngày, bà Hường bán được khoảng 30 nải chuối, mỗi nải có giá dao động từ 13 - 20 ngàn đồng, tùy từng loại. “Chuối lấy chợ nào cũng rấm như vậy hết, không nhúng thuốc rấm lấy đâu ra chuối chín mà bán. Người mua cũng có để ư đâu mà lo”, bà Hường nói.

Đa số người tiêu dùng không hay biết chuối chín vàng và đẹp như vậy là do hóa chất. Những người biết lại cho rằng chưa thấy ai bị ngộ độc nên vẫn mua. “Thực chất chuối chín vàng đẹp nhưng ăn không ngon lắm, ăn vào cảm giác sần sùi như đang ăn chuối luộc”, chị Trần Thị Dung - một người dân ở quận Hoàng Mai cho biết.

Một cán bộ Viện Nghiên cứu rau quả (Gia, Lâm, Hà Nội) cho biết, loại hóa chất được người buôn chuối dùng để thúc chuối chín rất nguy hiểm, nếu hóa chất ngấm vào chuối người sử dụng sẽ rất dễ bị ngộ độc, thậm chí ngộ độc mạnh có thể nguy hiểm đến tính mạng. Đây là loại hóa chất không nằm trong danh mục thuốc bảo vệ thực vật được sử dụng ở Việt Nam.


Theo Đ́nh Vũ
Lao động



Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
 

 hoami09
 member

 REF: 668557
 12/16/2013

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai


Ủa , chỉ có vậy thôi sao ?. Nhà báo đă có chai thuốc hóa chất trong tay , chẳng lẽ chỉ để làm h́nh minh họa thôi sao ?

C̣n cán bộ viện nghiên cứu rau quả chỉ nói thuốc này rất độc , nếu bị ngộ độc th́ nguy hiểm tới tánh mạng là kết thúc bài báo .

Ai vào đây đọc để tránh hậu quả, ai là người chịu trách nhiệm để ngăn ngừa bệnh tật , ai phổ biến sự nguy hại để bảo đảm an toàn sức khỏe cho người dân ?.

H́nh như ko có ai hết hỉ

kể chị Thánh Thiện nghe chiện này ha .

Hội bảo vệ súc vật của Germany , qua bên Trung Quốc , quay lén được đoạn phim , người Trung Quốc đè mấy con thỏ ra lột lông để may lót vào áo mùa đông . Cứ 3 tháng , là người ta đè con thỏ ra , dùng tay , dùng sức lột lông trên lưng con thỏ , mặc t́nh cho con thỏ dăy dụa , đau đớn . Sau đó con thỏ trụi lủi , bị nhốt lại vào chuồng chật hẹp bẩn thỉu ...Đoạn phim chiếu lên trong ṿng 24h đồng hồ , báo chí và mạng net comment quá chời . Hăng bán quần áo HM (Hennes & Mauritz) tuyên bố tẩy chay hàng Trung Quốc . Dân cũng vậy...

Chẳng hiểu tại sao , hàng Trung Quốc càng ngày càng nhiều ở VN . Mai này mầm bệnh tăng trưởng th́ lấy thuốc nào chữa đây chời ...haizzz


 

 hatlinh
 member

 REF: 668757
 12/20/2013

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai


Mến Chào HọaMi!

Cám ơn HM ghé chơi kể chiện, muốn kể chiện lại
cho HM nghe mà chị bận quá hỗng có giờ...
Để khi rảnh sẽ vào 88 chuyện chất độc v́ nhiều người VN ta
mắc bệnh mà không biết là bệnh ǵ, do từ đâu...?

Nhân đây xin gửi bản tin này vào đây, mời cả nhà cùng đọc..

---



Đi Việt Nam Ăn Noel, Tết?


Theo thông lệ cuối năm, người ta hay nói đến tiền gởi và người đi trong năm sắp qua. Trong năm 2013, Ngân hàng Thế giới (WB) ước lượng số tiền hay tiếng trong nước xài là ‘kiều hối’ gởi về Việt Nam có thể lên đến 11 tỷ Mỹ kim. Bộ trưởng Ngoại giao Phạm Bình Minh của VNCS cho biết lượng kiều hối trong thời gian qua đã đầu tư cho hơn 2.000 dự án ở Việt Nam. Và theo Ông theo thống kê của Ủy ban về người Việt Nam ở nước ngoài, hiện nay có khoảng bốn triệu rưỡi người Việt đang định cư tại hơn 100 quốc gia và vùng lãnh thổ trên thế giới. Bên cạnh, còn có khoảng nửa triệu người Việt ‘xuất khẩu lao động’ đang làm việc ở ngoại quốc.

Còn về người đến VN, theo công bố của Tổng cục Thống kê VNCS, năm 2013, lượng khách quốc tế đến Việt Nam tính đến hết tháng 10 đã đạt 6 triệu 119 lượt người (trong đó, khách du lịch đạt 3 triệu 5 lượt; đến vì công việc đạt hơn 1triệu 023 triệu lượt; thăm thân nhân đạt 1 triệu 018 lượt và đến vì mục đích khác đạt 327.000 lượt người). Số người Việt đi hay về VN chỉ đứng hạng ba, với mục đích về thăm thân nhân, chiếm 16,6% tổng số lượt khác đến VN.

Như vậy đi VN, mặc áo gấm về làng, tìm bò lạc cỏ non, về VN sau nhiều năm tỵ nạn CS để ăn Noel không đáng kể lắm so với những năm đầu VNCS mới mở cửa cho đầu tư nước ngoài vào.

Vì du lịch VN có nhiều vấn đề và vì việc giúp thân nhân gia đình qua cơn ngặt đối với người Việt tỵ nạn không còn thịnh hành nữa. Từ hai năm trước vào 2011, tổ chức Phóng Viên Không Biên Giới trụ sở ớ Paris (Pháp) đã mở cả một chiến dịch đề cao cảnh giác những khách muốn du lịch Việt Nam Cộng sản. Câu khẩu hiệu của RSF là «Merde aux Droits de l’homme. Partez en vacances au Vietnam». Tại sao tổ chức Phóng Viên Không Biên Giới nói “cóc cần nhân quyền” mới đi VN du lịch? Hỏi là trả lời rồi. VN bây giờ đang nằm trong gọng kềm độc tài đảng trị tòan diện của CS. Đảng Nhà Nước CS Hà nội đã, đang, và sẽ còn chà đạp nhân quyền của người dân Việt Nam. Đi du lịch VN là giúp cho Đảng Nhà Nước CS làm giàu bằng kỹ nghệ không có khói là du lịch ấy.

Giáng Sinh là thời gian các nước Tây Phương, vùng Âu, Mỹ và Úc, người dân nghỉ phép dài nhứt, Lễ Giáng Sinh bắc cầu Tết Dương Lịch, nên thường đi du lịch đó đây. Còn người Việt Hải ngoại đại đa số định cư các nước Tây Phương mỗi lần thấy Giáng Sinh là nhớ Tết Âm lịch. Nhớ cảnh, nhớ người, thèm mùi vị quê hương, có một số ít muốn sống lại “ ba ngày Tết” ở nước nhà nên có người vừa đi du lịch vừa ăn Tết ở Việt Nam dù VN còn nằm trong gọng kềm CS - lý do chánh làm người Việt bỏ nước ra đi.

Nhứt là người lớn tuổi thuộc thế hệ thứ nhứt của lớp người tỵ nạn CS thích nghi khó, hòa nhập chậm vào dòng chánh văn hóa của các xã hội Tây Phương thường hay chọn nước nhà Việt Nam để ăn Noel, ăn Tết.

Chớ lớp trẻ ít khi đi vì trên thế giới này, ở Mỹ có rất nhiều danh lam thắng cảnh, du lịch rất tiện nghi và được đãi ngộ rất tử tế chớ không phải như ở VN với bộ mặt hình sự, cặp mắt cú vọ của quan thuế, CS gọi là Hải Quan và rất nhiều lọai công an nổi chìm Đảng Nhà Nước giao nhiệm vụ “quản lý người nước ngòai’. Đó là chưa nói nạn bị ăn cắp, giựt đồ và nguy hại nhứt thiếu vệ sinh an tòan thực phẩm.

Ngòai đạo lý mà tổ chức Phóng Viên Không Biên Giới nhắc nhở khách du lịch, còn một vấn đề quan trọng, tai hại cho sức khỏe người đi VNCS để du lịch nữa. Đó là vấn đề vệ sinh và an tòan thực phẩm quá bê bối trong chế độ VNCS. Ở VNCS không phải “ăn để sống” mà “ ăn để chết.” Nhận định này không phải do nặng quá khứ nên quá khích đối với CS mà nói như vậy. Nhận định này xuất phát từ “phản ảnh” của báo chí của Đảng, Nhà nước CS. Tình trạng mất vệ sinh và độc hại của đồ ăn thức uống ở Việt Nam là một trường thiên tiểu thuyết. Chết dần, chết mòn như Nga sô đến bây giờ còn phải chịu hậu quả giảm dân số của thời Cộng sản làm ngạc nhiên cả thế giới.

Chính những vị “đại biểu nhân dân” có chức có quyền trong Ban Thường Vụ Quốc Hội Việt Cộng nói, sau khi nghe Ủy Ban Công Nghệ, Khoa học và Môi trường “báo cáo”. Ô. Bùi văn Thanh, Chủ Nhiệm Văn Phòng Quốc Hội, phát biểu “Đọc xong phát run. Nhìn thịt gà giờ không rung động gì vì sợ cúm gà. Còn như rau quả cứ tưởng an toàn, ai dè còn độc hơn cả rau xanh”. Bà Hà thị Liên, Ủy viên Trung ương Đảng, ủy viên Thường vụ Quốc hội cũng than: ”Nay đi chợ không biết mua gì bởi cái gì cũng có thể bị tẩm hoá chất độc hại”.

Cục Bảo vệ Thực vật báo cáo hoá chất độc hại trong rau quả đều có và có vượt mức qui định của y tế quốc tế. Chất độc hại đến sức khỏe con người chiếm từ 30 đến 60%, theo mẩu đi lấy “đột xuất” ở các chợ về kiểm nghiệm. Hà nội, Hà Tây 22% rau quả chứa chất arsenic cực kỳ độc hại. 100% tàu hủ bán ở Hà Nội và Hà Tây, 67% rau quả ở Saigon chứa hoá chất độc hại vượt mức cho phép rất cao. 25% rau quả của Trung Cộng bán tràn ngập ở VN, chứa hoá chất bảo quản vượt mức cho phép. Tại Nam Định, kiểm nghiệm cho thấy 70% trái lê Trung Quốc có hoá chất sát trùng.

Người Việt Hải Ngoại mấy chục năm sống ở các quốc gia Tây Phương như sống trong môi trường tiệt trùng, cơ thể của người Việt hải Ngoại vì thế là nơi dễ tấn công cho vi trùng các bịnh và hoá chất độc hại. Riêng những người Mỹ gốc Việt lớn tuổi được hưởng Medicaid, Medicare ở Mỹ, rảnh rang hay về VN chơi, rất kẹt nếu bị bịnh khi ở VNCS. Medicaid, Medicare, loại bảo hiểm y tế công cho người nghèo, bịnh người trên 65 tuổi này không chi trả tiền chữa trị khi bị bịnh ở VN.

Người Mỹ gốc Việt hưởng phúc lợi an sinh xã hội nếu đi VN quá một tháng là bị cúp tiền SSI. Người ăn tiền hưu SSA cũng không được lãnh tiền ấy ở VN nếu ở quá sáu tháng.

Còn dư luận nói chung trong cộng đổng Việt ở hải ngọai rất không tốt đối với những người Việt hải ngọai về VN len lén nhét Đô la vào pasport, gãi đầu gãi tai, gọi dạ bảo vâng để qua truông trạm “Hải Quan” của Nhà Hồ. Hay những người vênh váo coi như áo gấm về làng, tìm bò lạc cỏ non, làm hư hỏng thêm những cô gái đáng thương vì nghèo mà phải bán thân cho những người tuổi đáng ông, cha mình./.(Vi Anh)



 

 ototot
 member

 REF: 668769
 12/20/2013

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai


Đề tài người Việt hải ngoại nói chung, và người Mỹ gốc Việt nói riêng, đổ xô về Việt Nam trong dịp Giáng Sinh và Tết để đổ ngoại hối về nơi mà họ đă ... đau đớn mà rời xa, làm tôi trăn trở quá đi!

Không trăn trở sao được, khi không nói ra th́ ấm ức, mà nói lên sự thật th́ lại ngại va chạm, ảnh hưởng đến đại cuộc, hoặc bị xuyên tạc để gây phân hoá cộng đồng!

Chỉ phát biểu ư kiến như vậy thôi, mong chủ nhà và những ai có ḷng ngay thẳng, hăy thông cảm, họ chỉ là những người thuộc thế hệ thứ nhất cuả người Việt hải ngoại! Thế hệ thứ 2, rồi kế tiếp, sẽ chẳng c̣n mâu thuẫn như thế đâu!

Riêng luật lệ Mỹ buộc người hưởng trợ cấp xă hội, như tiền già (old age pension), tiền trợ cấp mất sức lao động (SSI) mà vắng mặt quá 30 ngày trên đất Mỹ, sẽ bị "cúp" luôn nếu "ăn vụng mà không kịp chùi sạch mép", và phải làm đơn xin lại từ đầu, có khi thiệt mất vài tháng tiền.

Tuy nhiên, nếu ai đă lao động đủ thời gian pháp định là 40 quư (40 quarters) và đủ tiêu chuẩn để lănh lương hưu (retirement pension hay Social Security) th́ sống ngoài nước Mỹ bao lâu cũng được. (Ví dụ bản thân tôi muốn sống ở đâu mà Mỹ có đại diện ngoại giao, th́ vẫn được lănh lương hưu, vốn là tiền cuả ḿnh đă đóng vào quỹ hưu bổng, chứ không phải tiền xin xỏ cuả ai, và chính phủ Mỹ có bổn phận lo trả lương hưu cho công dân cuả họ!)


Thân ái


 

 aka47
 member

 REF: 668774
 12/20/2013

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
(Ví dụ bản thân tôi muốn sống ở đâu mà Mỹ có đại diện ngoại giao, th́ vẫn được lănh lương hưu, vốn là tiền cuả ḿnh đă đóng vào quỹ hưu bổng, chứ không phải tiền xin xỏ cuả ai, và chính phủ Mỹ có bổn phận lo trả lương hưu cho công dân cuả họ!)
..............


Vậy OT về VN ở lâu dài th́ tiền này có gởi về VN cho OT không?

AK nghe nói là không.

Mà Trung Quốc th́ có.

Vậy th́ tùy theo nước sở tại có "contract" chuyện này không mới thực hiện được.

Không phải nước nào cũng OK gởi tiền theo ḿnh đâu.

Đúng hun OT?

hihii


 

 tuatethy
 member

 REF: 668778
 12/21/2013

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Sao Noël mà đi về Việt Nam có ǵ hấp dẫn khô ng ta

Nói tết Việt Nam th́ nghe được,
Chớ Noël th́ VN là nước Cộng Sản vô thầnh mà
Đâu có tin có Trời, Phật,
Chỉ tin có nhà ngoại cảm t́m xương cho mèo heo lơn gà là nói xương của Liệt Sĩ để Ăn Tiền thôi!


 

 ototot
 member

 REF: 668779
 12/21/2013

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

@ cô aka:

Tôi có thể khẳng định với aka rằng mọi công dân Mỹ sống ở hải ngoại vẫn được hưởng quyền lợi hưu bổng cuả "Social Security" (nhắc lại là hưu bổng, chứ không phải tiền cứu tế xă hội! Và phải là công dân Mỹ nha!) như thể đang sống trên đất Mỹ, miễn là nước đang sống có quan hệ ngoại giao với Mỹ và không bị cấm vận! Không tin th́ xem trang này cuả SSA:
 photo SocialSecurity.jpg

Thân ái,


 

 hatlinh
 member

 REF: 668859
 12/22/2013

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai



Mến Chào Cả Nhà!

Xưa kia ai nấy t́m đủ mọi cách trốn chạy chế độ bạo tàn
đi vượt biên mà để chúng nó biết, chúng bắt đem bỏ tù cho biết.

Rồi khi đến tạm cư nơi một Quốc Gia nào đó, được phỏng vấn
th́ ôi thôi ..đủ lư do lên án CS, để mong Các Nước chấp nhận.

Giờ th́ ḅn góp tiền bạc đổ tuôn về nuôi giặc
Quên mất những ǵ xưa kia khi trốn chạy chế độ...

Áo gấm về làng cúi đầu rụt cổ, đút lót tiền khi qua cửa Hải Quan
Nghĩ thấy làm lạ...con người ḿnh sao có lắm lúc ngược đời..

Cho đến nay vẫn c̣n nhiều người muốn bỏ nước ra đi
muốn thoát khỏi cái gọng cùm nô lệ, muôn sự khổ đau
Người thoát được th́ nay lăm le nghêng mặt trở về...với niềm nở vui hảnh diện.

----



Kiều Hối Tết Năm Nay Sẽ Tăng 35%

SAIGON -- Kiều hối năm nay về VN là bao nhiêu?

Báo VnEconomy dựa theo Thời báo Kinh tế Việt Nam nói rằng lượng kiều hồi dự kiến đạt 11 tỉ USD trong năm 2013.

Riêng trong mùa Tết này, kiều hối dự kiến sẽ tăng vọt: “Năm 2013, dự kiến có gần 11 tỉ USD nguồn này chảy về và trong mùa Tết có thể tăng đến 35%...”

Bản tin viết rằng, mỗi năm, ḍng kiều hối về Việt Nam b́nh quân 10 tỉ USD, tập trung vào mùa Tết cuối năm, đưa Việt Nam lọt vào top 10 quốc gia nhận kiều hối lớn nhất thế giới. Năm 2013, dự kiến có gần 11 tỉ USD nguồn này chảy về và trong mùa Tết có thể tăng đến 35% so với trung b́nh các tháng trong năm.

VB




 

 aka47
 member

 REF: 668861
 12/22/2013

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai



VN giàu mạnh nhờ Việt Kiều bơm tiền về mỗi năm...

Và Việt kiều nuôi dưỡng chế độ vững chắc nhất.

Chán cho mấy ông mấy bà VK mở mồm đ̣i lật đổ Cọng sản.

Đúng là đầu voi đuôi chuột.

hihii


 

 vangnhatnguyet
 member

 REF: 668864
 12/22/2013

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai


Tóm lại vịt ḱu nuôi cộng sản cho mập để cộng sản chửi vịt ḱu nhá !


 

 hatlinh
 member

 REF: 668866
 12/22/2013

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai



“Ăn bẩn sống lâu”: Bi kịch mâm cơm hóa chất người Việt

“Ăn bẩn sống lâu” - câu thành ngữ vỉa hè nói về chuyện ăn, ở bẩn của người Việt giờ được ví von như một sự thỏa hiệp, bất lực của con người khi thực phẩm “ngậm” hóa chất độc hại bủa vây tứ phía, không ăn chỉ có nhịn!

Bữa cơm độn hóa chất

Với một gói bột hóa chất 8.000 đồng, các quán cơm b́nh dân có thể biến 10kg gạo thành cơm nở bung, hạt to, dẻo thơm tương đương với nấu 20kg. Điều thần ḱ này đang được nhiều nhà hàng, quán xá coi là độc chiêu kinh doanh. Vụ bê bối liên quan đến “ngọc thực” không thể thiếu trong đời sống người Việt đă gây chấn động dư luận, nhiều người dân lo lắng khi phải thường xuyên ăn ở ngoài quán xá.

Đúng vào lúc ư thức tẩy chay hàng Trung Quốc dùng hàng Việt lên cao trào th́ người tiêu dùng lại ngă ngửa khi các mặt hàng rau, củ, quả do chính người nông dân Việt trồng và bán cũng đầy chất kích thích, chất tăng trưởng.

Điển h́nh như việc dùng chất kích thích giúp đặc sản rau su su, rau muống có thể dài cả ngang tay mỗi đêm, rau ngót “tắm” thuốc trừ sâu, sầu riêng, đu đủ, chuối, mít non... “tắm” hóa chất chỉ sau một đêm có thể chín vàng cùng hàng loạt các bê bối về thực phẩm khác: nước phở pha bằng hóa chất ngọt thơm, chân gị nhừ từ bột làm sạch bồn cầu, thịt ḅ làm giả từ thịt lợn sề, dừa tươi tẩy trắng...




Niềm tin của người Việt đă sụp đổ khi bi kịch “người Việt tự hại nhau” gay gắt tới mức dùng cả phân urê để làm cho hải sản tươi lâu, đẹp mắt. Các loại hải sản khô như mực khiến người ăn kinh sợ khi đem đốt nướng có mùi cháy khét lẹt của cao su. Thông tin đậu phụ (một món ăn quen thuộc trong bữa cơm của người Việt) “độn” thêm thạch cao độc hại kinh hoàng.

Thêm vào đó các món nem chua, gị chả, giăm bông... bẩn được làm bằng những thứ thịt ôi, thối bốc mùi, da bẩn ruồi không thèm bu quanh kết hợp tẩm ướp cả với những loại gia vị đă bị Bộ Y tế cấm sử dụng. Những món ăn này vẫn tung hoành khắp chợ với giá bán buôn rẻ giật ḿnh, chỉ 60.000-150.000 đồng/kg.

Vào lúc mà niềm tin của người tiêu dùng chỉ c̣n rơi rớt th́ tin bún nhiễm chất huỳnh quang gây loét dạ dày như giọt nước tràn ly. Chất này được phát hiện rất nhiều trong các mẫu bún lấy tại TP.HCM, khiến người tiêu dùng hoảng sợ bỏ chạy, đổi món, t́m tới ḿ khô, hủ tiếu...

Nh́n vào mâm cơm hiện nay giống như một bi kịch. Nhiều người chỉ biết nuốt nước mắt ăn bởi v́ thực phẩm độc hại bao quanh mâm cơm từ món chính đến món phụ, từ rau đến gia vị, củ quả... Người tiêu dùng giờ không c̣n lựa chọn, biết độc, biết hại đấy nhưng vẫn phải ăn. Họ đành sống chung với lũ trong nỗi bất lực, thỏa hiệp với lí thuyết phản khoa học trước đây: “Ăn bẩn sống lâu”!

Săn t́m thực phẩm sạch

Chuyện đồ ăn bẩn, độc hại dường như đă quá quen thuộc với người dân Việt. Thế nhưng, trước khi chờ các cơ quan chức năng vào cuộc và để tránh ăn phải những món ăn chứa đầy độc hại đó, người dân thành thị giờ phải t́m đủ cách để có thể tự cung tự cấp nguồn thực phẩm cho gia đ́nh ḿnh.

Trồng rau sạch trên đường quốc lộ - người dân thành thị giờ phải t́m đủ cách để có thể tự cung tự cấp nguồn thực phẩm sạch

Dạo quanh các con phố ở Hà Nội hay TP.HCM, chẳng thấy lạ ǵ với những vườn rau, chuồng gà ngoài vỉa hè hay treo chót vót trên những toàn nhà cao tầng. Thậm chí là sân thượng, gầm bàn, dải phân cách đường, chậu cảnh, đất công viên, bệnh viện... giờ cũng được tận dụng để trồng rau, nuôi gà sạch. Hay ở nhiều gia đ́nh, toàn bộ thực phẩm dùng hàng ngày đều được vận chuyển từ quê lên. Tất cả không thiếu một thứ ǵ từ mớ rau, con cá, quá trứng cho đến cọng hành, củ tỏi...

Một số gia đ́nh có điều kiện c̣n về quê mua đất đào ao thả cá, xây chuồng trại nuôi lợn gà, thuê trồng rau. Hay cũng có người mua cả đàn gà, vườn rau rồi nhờ người nhà gửi lên thành phố ăn dần.

Mặc dù nhiều người cẩn thận mua các rau củ, quả sạch từ các vùng trồng rau an toàn nhưng trên thực tế, nhiều khi đó chỉ là cái mác gắn vào để dễ bán hàng, c̣n đằng sau thuốc trừ sâu, chất kích thích... vẫn được dùng tràn lan. Được ăn thực phẩm sạch hàng ngày v́ thế vẫn là ước mơ xa xỉ với nhiều người.

Theo Bảo Hân
Vietnamnet




 

 hatlinh
 member

 REF: 669055
 12/26/2013

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai


Rợn người cảnh chôn sấu, quất đến thối làm mứt

Hàng chục hộ dân đào hố sâu chừng 3- 5m, rộng chừng 2-3m2, rải vôi bột rồi phủ lên lớp nilong cáu bẩn, sau đó chôn chanh, quất, sấu xuống hố, phủ lớp muối lên, để cả chục ngày bốc mùi hôi nồng nặc, rồi đem bán cho các cơ sở khác làm ô mai, mứt.

Đó là cảnh quy tŕnh ủ chanh, quất, sấu… để làm ô mai, mứt của hàng chục hộ dân thuộc địa bàn xă Đồng Mai (quận Hà Đông – Hà Nội). Theo t́m hiểu của PV, th́ phần lớn các cơ sở ủ quất, sấu thối ở đây xuất khẩu đi Trung Quốc, cơ sở đặt hàng trong nước chỉ chiếm số ít.

Trong vai một cơ sở cần t́m mua quất, sấu khô để làm ô mai, PV Infonet đă t́m về Đồng Mai để t́m hiểu quy tŕnh làm nguyên liệu ô mai, mứt. Tiếp cận được chị T, một cơ sở chuyên ủ quất, sấu làm ô mai, mứt, chị T vừa trả lời vừa ḍ xét, chú cần mua nhiều không? Cơ sở địa chỉ ở đâu? Nếu đặt mua để lại số điện thoại, khi nào có mẻ ủ mới ra, tôi sẽ gọi điện cho!'


Hàng tấn quất bốc mùi được người làm nghề phơi khô để làm ô mai

PV hỏi về quy tŕnh làm nguyên liệu ở đây, chị T cho rằng, những mẻ ủ nguyên liệu này đă có cơ sở đặt hàng từ đầu năm và những hộ làm nghề cả chục năm nay chuyên ủ sấu, quất cho các cơ sở làm ô mai, mứt.

PV được tận mắt chứng kiến quy tŕnh ủ quất, sấu thối của cơ sở chị T. Bước chân vào đây, mùi hôi thối bốc lên nồng nặc. Ruồi nhặng bay vo ve, mùi khó chịu và ô nhiễm vậy khiến bất cứ ai bước chân vào đây cũng thấy rợn người… bởi cảnh quá mất vệ sinh.

Quy tŕnh ủ quất, sấu thối ở đây rất lạ đời. Người dân đào hố sâu chừng 3 -5m, rộng chừng 2 -3m2, rồi dựng vài tấm prôximăng che nắng, che mưa. Sau đó rắc lớp vôi bột rồi rải nilong lên, đổ quất, sấu, chanh… xuống ủ. Khi đă đổ một lớp quất, sấu, chanh người làm nghề phủ 1 lớp muối lên trên và cứ để như vậy chừng 10 ngày khi sấu, quất, chanh chảy nước, bốc mùi, vỏ thâm x́ rồi “vớt” lên phơi khô.

Sau khi người làm nghề “vớt” những đống quả dưới hố đem đi phơi, nhưng không hề có động tác vệ sinh hố đất hay lớp nilong trải đựng sấu, quất, chanh ủ mà chỉ phơi khôi qua loa, để vài hôm lại cho ủ mẻ khác.

PV t́m vào cơ sở của anh H, một người làm nghề ủ sấu, quất, chanh thối nhiều năm qua. Dựng xe bước vào sân, chúng tôi chứng kiến cả sân các loại quả này đă thối, chuyển màu thâm thâm, bốc mùi khó chịu được anh H đánh thành từng luống phơi ở sân. Theo anh H, anh mới “vớt” quả lên hôm trước, chưa được nắng, phải phơi vài hôm nắng to th́ “hàng” khô quắt lại rồi đóng tải nilong bán cho các cơ sở làm ô mai, làm mứt…

PV đặt vấn đề mua lại một vài tấn để làm ô mai, mứt. Anh H không ngừng giới thiệu sản phẩm của cơ sở ḿnh làm ra cho chúng tôi biết. Quy tŕnh làm cũng tương tự cơ sở của chị T, nhưng quy mô của anh H lớn hơn. Theo anh H, vào những mùa này, hàng tiêu thụ rất chậm. Chỉ vào những tháng cuối năm, nhu cầu làm mứt, ô mai tăng cao. Người ta gọi điện về đây đặt mua hàng chục tấn một…

Nhưng theo anh H, vào những tháng cuối năm, người làm nghề chúng tôi không được nắng để phơi khô sản phẩm. V́ vậy, chúng tôi phải tranh thủ mùa nắng ráo làm để tích trữ rồi bán cho những cơ sở trong nước và nước ngoài.


Những chiếc hố sâu được người làm nghề đào để ủ quất, sấu làm ô mai

Nguyên liệu chính của những cơ sở này là mua nguyên liệu sấu xanh, quả quất, chanh đóng thành từng tải chuyển về sau đó người ta “vô tư” đổ xuống hố. Người ta thu mua chỉ vài ba trăm ngàn đồng đến gần 1 triệu/tấn quất, sấu nguyên liệu… Sau quá tŕnh “chế biến” có thể xuất xưởng tới vài triệu đồng/tấn, tùy từng loại quả, giá khác nhau. Quy tŕnh vận chuyển những quả dập, thối, nát… đều được người làm nghề ở đây tận dụng đưa hết xuống ủ muối. Sau vài ngày, bốc mùi hôi thối, nồng nặc cả một khu vực…

Lấy lư do đi t́m hiểu tham khảo vài cơ sở khác, PV rời cơ sở của anh H. Anh H không quên nhắn nhủ: “ Các chú cứ đi t́m hiểu kỹ đi, quyết được th́ quay lại đặt hàng của anh. Đảm bảo giá rẻ hơn và chất lượng hơn…”

Một vài h́nh ảnh làm nghề ô mai, mứt.


Những chiếc hố được che chắn sơ sài



Sau khoảng 10 ngày, người ta vớt nguyên liệu làm ô mai lên đây.

Theo Nguyễn Hiếu (Infonet.vn)


 

 hatlinh
 member

 REF: 669084
 12/27/2013

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai



Du Lịch Mỹ Hay Việt Nam

Năm nay TT Obama và gia đình đi nghỉ cuối năm ở Tiểu Bang Hawaii, trời xanh, biển xanh và nắng ấm. Cuối năm dương lịch lễ Giáng Sinh bắt cầu qua Tết Tây, người Mỹ có một thời gian nghỉ cuối năm dài, học sinh sinh viên được nghỉ cả hai ba tuần, nên thường đi du lịch. Du lịch là một nhu cầu của cá nhân và là một kỹ nghệ làm ra tiền mà không có khói của một quốc gia. Nhưng du lịch cũng là một chọn lựa. Du lịch khôn ngoan, thích thú không có nghĩa du lịch xa hay du lịch gần.

Người Mỹ gốc Việt dù sống ở Mỹ vẫn ăn Tết Âm Lịch rất lớn. Có người cắc ca cắc củm để dành tiền cả năm đề về quê VN ăn Tết. Nên nhiều đoàn thể kêu gọi không đi VN, không gởi tiền về VN. Lương tâm người Việt hải ngoại tỵ nạn CS nói chung trong đó có người Mỹ gốc Việt chiếm hơn phân nửa, đứng trước một chọn lựa: du lịch Mỹ hay du lịch VN.

Du lịch VN dưới chế độ CS, người Mỹ gốc Việt, công dân hay thường trú nhân hợp pháp lớn tuổi, dư thời giờ, lợi tức khiêm tốn, được hưởng tiền trợ cấp xã hội, bảo hiểm y tế công Medicare, Medicaid ở Cali gọi là MediCal, đi du lịch nước Mỹ bao lâu cũng được hưởng. Chớ đi ngoại quốc như đi VN thì không được hưởng Medicare, Medicaid và nếu qua bốn tuần sẽ bị mất tiền trợ cấp xã hội, xin lại rất phiền.

Người Mỹ gốc Việt du lịch VN là chở củi về rừng. Du lịch VN quá tốn kém. Nội tiền máy bay không thôi đã gần cả ngàn rưởi Đô rồi. Cả mười mấy tiếng đồng hồ ngồi bó gối, chỉ thấy mây xanh. Danh lam thắng cảnh VN đã quá quen thuộc lại còn bị biến đổi quá nhiều, trở thành chỗ ăn chơi Tây không ra Tây, Mỹ chẳng ra Mỹ. Không khí và môi sinh quá ô nhiễm. Ở thành phố ra đường ai cũng mang “khẩu trang” che mũi, che miệng, đi một chút là bụi đóng đầy. An ninh khi ra đường không bảo đảm vì nhiều mánh khoé cướp giựt. Kiểu nói đánh đầu của Hải Quan bây giờ (ngày xưa VNCH gọi là Quan Thuế), ở phi trường, bộ mặt hình sự của công an đầy đường đầy chợ gây bực bội, mất hứng đi chơi. An toàn giao thông quá kém, VNCS theo thống kê mới nhứt là nước có tỷ lệ tai nạn giao thông cao nhứt thế giới. Cũng theo thống kê cứ 10 du khách ngoại quốc đến VN, thì chỉ có 2 người trở lại.

Cảm nghĩ người Mỹ gốc Việt, CS gọi là “Việt Kiều” đi du lịch VN là áo gấm mặc về làng hay đi tìm bò lạc cỏ non là sai lầm. Cán bộ đảng viên CS hầu hết tham nhũng và những người ăn theo bóc lột mồ hôi nước mắt người lao động VN bây giờ là những trọc phú, giàu nứt đố đổ vách. Một đêm họ nhậu rượu Pháp toàn Cordon Bleu, Cordon Rouge của họ hơn một năm lãnh tiền già của người Mỹ gốc Việt thế hệ thứ nhứt ở Mỹ. Bò lạc cỏ non bây giờ đa số là giả dạng; VN là nước nhận tiền trị và phòng bịnh HIV/ Aids của Mỹ nhiều nhứt Á châu. Đụng vào bịnh thế kỷ này kể như đời tàn khi về Mỹ, vợ con sợ bị lây xa lánh, bè bạn không ai dám đến gần. Vệ sinh an toàn thực phẩm ở VN rất kém, một năm không biết bao nhiêu vụ trúng độc. Ô nhiễm môi trường, ô nhiễm không khí ở VN rất đáng sợ. Nước sạch thiếu trầm trọng ở Saigon.

Còn du lịch Mỹ là một khám phá đối với người gốc Việt. Nước Mỹ chiếm một phần tư Trái Đất, danh lam thắng cảnh các hiện tượng địa chất, thời tiết và các vùng địa lý nhân văn của thế giới đều có đủ ở Mỹ. Đường sá từ xa lộ tiểu bang liên bang đến nội ô xe chạy như ngồi trên ghế nệm ở nhà. Cảnh sát có khi đi cả ngày không gặp. Du lịch bình dân, ngủ motel một đêm khoảng 45 Đô là tối đa, tiện nghi, sạch sẽ không thua gì ở nhà Mỹ. Trên đường nhiều tiệm ăn nhanh Mỹ, Mễ, Tàu quen thuộc. Trong thành phố thì có nhà hàng có món đặc sản của địa phương. Xã hội Mỹ đa văn hoá, đa sắc tộc, đi du lịch để biết những nét đặc thù của nhiều sắc dân như cộng đồng Nhân Loại thu gọn ở Mỹ. Nhưng sướng một cái là tiếng Anh là chuyễn ngữ nên giao tế nhân sự dễ dàng như sống trong cộng đồng địa phương mình.

Vốn thích du lịch từ nhỏ, thời trai trẻ may mắn được đi lại đó đây ở ngoại quốc khá nhiều, nhứt là công du Mỹ, biết được một số nước và một số tiểu bang Mỹ. “Tôi có lần đi lại đó đây, Du hành Bắc Mỹ, viếng Âu Tây. Paris, La mã nhìn say đắm, Nhựt bổn, Hoa kỳ ngắm ngất ngây”. 20 năm được tỵ nạn chánh trị ở Mỹ, mãi theo cái nghiệp truyền thông đại chúng, chúi mũi vào báo và truyền hình, mà không đi đâu xa được ở Mỹ. Nhơn đầu hè năm 2009, một người bạn trẻ là một kỹ sư Pháp gốc Việt, chuyên ngành điện tử đến Little Saigon muốn đi một vòng miền Tây Nam Mỹ. Thế là chuyến đi được anh bạn vốn là Chủ Tịch Hội đồng tỉnh Kiến Hòa tuy nay đã thất thập cỗ lai hi mà còn lái xe rất giỏi và rất thích đi du lịch bằng xe hơi. Còn người vợ của Ông là một trưởng bếp của một tiệm phở cùng đi lo thủ qũy và ăn uống.

Thật là một chuyến đi vô cùng hứng thú mà rẻ tiền, 4 người mỗi người chia ra chỉ tốn có 200 Đô. Đi qua 4 tiểu bang Nevada, Arizona, Utah, Cali suốt từ Bắc chí Nam. Máy GPS định vị, chỉ dẫn đường bây giờ đóng vai trò tuyệt mỹ, tìm con đường ngắn nhứt để đi, báo thời tiết, báo trạm xăng, nhà hàng thuận tiện, giá mua ở Mỹ chưa tới 100 Đô. Anh bạn kỹ sư Pháp gốc Việt mê như điếu đổ. Trên đường ở TB Utah, đường vắng, tốt, xe lên tốc độ, cảnh sát công lộ bật đèn bảo xe vào lề. Cảnh sát cho biết xe chạy quá tốc độ, máy báo 93 miles. Sau khi trình bày cho cảnh sát biết người lái xe ở Pháp qua, quen dùng kilomet và xe xuống dốc, nên không chú ý tốc độ, cảnh sát cười thông cảm, bảo chỉ cảnh cáo thôi.

Còn danh lam thắng cảnh, tuy ít thì giờ không xem đủ như những chuyến du lịch do các cơ sở chuyên nghiệp tổ chức. Nhưng được một cái đi riêng thì xem thư thả, tùy ý thích. Cảnh tuyết rơi khi xe chạy, hai bên là đồng và núi đầy tuyết trắng phau tạo cảm giác vừa thích thú đi dưới tuyết vừa bồn chồn lo xe trợt. Cảnh xe chạy đêm dưới bầu trời lạnh của miền trung nước Mỹ sao sáng rất nên thơ. Còn danh lam thắng cảnh dù được bố trí để ngồi xe mà ngấm vì quá lớn nhưng giữ được phong cảnh nguyên trinh của thiên nhiên hoang dã. Công viên quốc gia vùng bảo tồn văn minh người Mỹ thổ dân Zion ở TB Utah, qua hang động, đường hầm, với đồi núi trập trùng, đá đỏ đưa du khách vào thời hồng hoang nguyên thủy, thời Viễn Tây ít người của Mỹ. Cô gái Mỹ có duyên và đẹp, cười chào và cấp cho chiếc xe có thẻ Handicap được vào và còn nhắc có thẻ này tất cả các công viên quốc gia được miển phí, khỏi trả 25 Đô.

Hồ muối, đồng muối ở Salt Lake City muối nước, muối khô kết tinh như tinh thể rộng bằng Địa Trung Hải của Âu Châu làm người bạn trẻ kỹ sư Pháp từng du lịch Kenya, Ai cập đứng ngây người, ánh mắt diệu vợi như những dãy núi mập mờ bao quanh, khiến địa danh Salt Lake thành thủ phủ Salt Lake City của TB Utah.

Xa lộ 80 nối liền Đông và Tây của Mỹ xe hàng chạy ngày đêm, được Tướng Eisenhower một nhà tiếp vận xuất sắc, người điều quân khiển tướng chiến thắng Hitler, giải phóng Âu châu, khi lên làm Tổng Thống Mỹ gọi là đường chuyển quân của nước Mỹ.

Vùng Napa xứ rượu chát của Cali, vườn nho thẳng tấp mút mắt. Hãng rượu như những lâu đài thời Phục Hưng ở Âu châu mở cửa cho người vào nếm rượu, chạy dài đến TP Santa Helena. Chỉ cần một hãng rượu ghé nếm một hớp thôi, cuối đường trở lại là “quắc cần câu” nên TP có đường xe lửa chở người đi nếm rượu. Rượu chát Napa ngon, rẻ đã trở thành rượu các hãng máy bay quốc tế chọn để phục vụ hành khách trên máy bay đường dài.

Sau chuyến đi du lịch Mỹ này, ba người Mỹ gốc Việt và một người Pháp gốc Việt trên xe đều kết luận. Mỹ chiếm một phần tư Địa Cầu, tất cả những hiện tượng đia lý, nhân văn đều có đủ, đi chơi rất rẻ mà có nhiều thứ cần xem, tại sao du lịch VN làm gì cho bực mình với CS./.(Vi Anh)


 

 langthang88
 member

 REF: 669085
 12/27/2013

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Đi du lịch, tựu trung lại, đó là: tới một chỗ khác chỗ ḿnh đang sống, để được...SƯỚNG!

- có người thấy sướng khi ngắm nh́n cảnh hoàng hôn trên biển Nha trang, cảnh sương mờ giăng phủ Sapa
- có người thấy sung sướng v́ choáng ngợp trước cảnh hung vĩ của Grand Canyon
- có người sung sướng quên mất đường về khi lạc vào Bảo tang Louivre, Pháp
- có người sung sướng chống gậy, lội nước b́ bơm ở the Narrows, Zion NP
- có người sung sướng được đi lại con đường t́nh năm xưa, nhớ lại người t́nh nhỏ bé năm nào giờ k biết lưu lạc ở đâu
- có người thấy sướng v́ gặp lại Cha Mẹ già xa cách đă quá lâu
....

nhưng cũng không thiếu người chỉ thấy sướng khi về VN, mặc cho sự hành hạ của Hải quan, CA Phường, giao thong lộn xộn, đường phố bụi bặm, cướp giật tràn lan, thức ăn dơ bẩn... ở Vn, chỉ v́ một lư do mà không thể t́m thấy được nếu đi du lịch ở bất cứ quốc gia nào khác hết: để thỏa măn cái tôi bị đè nén ở xứ người.

Ở Vn, ta được thỏa sức khoe khoang, nổ tung trời; được nghe thiên hạ tram trồ, nịnh nọt: Ồ, ông/bà này ở Mỹ/Pháp/Úc về nh́n trắng trẻo, sang trọng, giàu có ghê...(có ai biết thực sự trong nhà bang có được bao nhiêu tiền); được có cảm giác ḿnh ở một "đẳng cấp" cao hơn người khác, chẳng hạn mấy tên hang xóm đáng ghét năm xưa...

Chính v́ vậy mà có rất nhiều người, dù biết tốn kém, cực khổ, không sướng ích ǵ, cũng biết VN chẳng có cảnh ǵ lạ để đi...nhưng vẫn đi. Đi để vênh mặt với người...nghèo.


 

 hatlinh
 member

 REF: 669135
 12/28/2013

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai



Anh LangThang nói không sai
nhiều người ở đây NỔ không ai nghe
nên muốn về VN nổ để được tiếng trầm trồ ca ngợi

Như các ca sĩ, người mẫu ...vv.
Ở cái Quận Cam ra vô gặp hoài, chẳng ai đếm xiả cho lắm...

Nhưng về đến VN th́ ôi thôi...BỐC TẬN 100 tầng Mây
thế mới đua nhau về bển khoe, hỗng có ǵ cũng có tiếng là Việt Kiều..

C̣n các anh th́ khoe..." Muốn ǵ th́ về VN, được mấy em phục vụ
hỗng thiếu thứ ǵ, mang 1 ngàn đô về nổ 10 ngàn thế là gái bu quanh".
Nghe mà buồn, về lại đây th́ Nổ nào là người nhà bên VN bán quán bún Riêu
ngày kiếm được mấy trăm đô, anh chị toàn làm giám đốc bệnh viện, chú bác th́
giám đốc hăng xe hơi, mỗi khi qua Mỹ du lịch tiền mang cả vali
phát tặng cho bà con ở Mỹ từng xấp từng xấp...( Ở Mỹ th́ Nổ chuyện VN,
về VN th́ Nổ chuyện ở Mỹ.)

Người Việt Nam ta thích tâng bốc ,thích Khoe, thích người khác khen
v́ thế mà bằng mọi cách ḅn tiền, để về VN lên mặt.. Ta Đây.

Có biết bao người, mượn tiền thẻ tín dụng mỗi tháng trả minimum có 30 đồng
mà c̣n không có để trả, rồi những người ăn tiền trợ cấp chính phủ
vậy mà cứ cho là ta đây nhà bác Học đa tài...

Đúng là không ai khen, không ai ép bức lấy làm buồn
Không ai hầu hạ lấy làm tủi thân, không ai nghe ta Nổ lấy làm khó chịu..

Muốn ôm lấy bệnh th́ cứ về bển hưởng hoá chất độc
ngất ngưỡng với lời nịnh ngọt... có chết cũng thoả măn

Một thời ta cũng được chế BOM NGUYÊN TỬ....


 

 hatlinh
 member

 REF: 669272
 12/31/2013

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai



Việt Kiều Về VN, Chết Vì Điện Từ Dây Cao Phóng Xuống

HANOI -- Một Việt kiều về thăm VN, tới nghĩa trang rào mộ cho mẹ, bị dòng điện từ dây cao phóng xuống, chết thảm.

Báo Đất Việt có bản tin tưạ đề “Một Việt kiều chết tức tưởi khi đi thăm mộ mẹ” kể rằng:

“Trong lúc ra nghĩa trang làm thủ tục “rào mộ” cho mẹ vừa mất 3 ngày, một Việt kiều Campuchia bỗng dưng chết một cách tức tưởi. Gia đình nạn nhân cho rằng, người xấu số bị dòng điện 110 KV phóng xuống, khiến ông tử vong.”

Người gửi đơn khiếu nại là anh Đỗ Văn Thư (39 tuổi), trú tại thôn 1, xã Tân Phúc, huyện Nông Cống (Thanh Hóa), phản ánh về cái chết tức tưởi của anh trai mình là ông Đỗ Văn Dân (57 tuổi) - Việt kiều từ Campuchia về chịu tang mẹ, sau đó gặp nạn. Trong đơn, anh Thư nêu: “Ngày 26.9.2013, mẹ tôi qua đời, nên anh trai tôi là Đỗ Văn Dân - Việt kiều Campuchia về quê chịu tang mẹ. Khoảng 8h, ngày 2.10.2013, tôi và anh Dân ra nghĩa trang viếng mộ mẹ và mang theo một cây tre để làm thủ tục “rào mộ”. Hôm ấy, trời mưa nên đường điện 110KV chạy qua phía trên ở khu vực nghĩa trang đã phóng điện xuống, khiến anh trai tôi chết ngay tại chỗ”.

Báo Đất Việt kể rằng:

“Sau khi gia đình gửi đơn, thì ngày 11.12, có 3 người xưng danh ở công ty lưới điện cao thế miền Bắc- Chi nhánh Thanh Hóa, đến gia đình ông Thư thắp hương cho ông Dân. Đồng thời, họ đưa gia đình 5 triệu đồng và nói là, số tiền ấy do anh em trong đội quyên góp mỗi người 1 ngày lương để phúng viếng ông Dân. Còn cái chết của ông Dân, không phải do điện gây ra. Từ đó đến nay, phía công ty cũng như cơ quan chức năng không trả lời cho gia đình nạn nhân biết nguyên nhân dẫn đến cái chết của ông Dân. “Tuy nhiên, tôi và bà con vẫn khẳng định cái chết của anh Dân là do lưới điện 110KV mất an toàn gây ra. Bởi lẽ, theo quy định tại Nghị định 81/2009/NĐ-CP, ngày 21.10.2009, quy định rõ: Khoảng cách từ điểm thấp nhất của dây dẫn điện 110KV ở trạng thái võng cực đại đến mặt đất không nhỏ hơn 15 mét. Trong khi độ cao dây dẫn tính từ điểm anh tôi bị nạn đo được là 6,19 mét, thấp hơn nhiều so với quy định”- ông Thư khẳng định...”


 

 hatlinh
 member

 REF: 669327
 01/01/2014

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai


Vài lời dặn ḍ khi du lịch Việt Nam…


Tôi không rơ bạn đọc bài này vào ngày nào, trước năm 2013 hay đầu năm 2014, nhưng dù vào thời gian nào trên đây, cũng chưa đến Tết Nguyên Đán, xin gọi nôm na là “Tết Ta”. Trong khoảng thời gian từ “Tết Tây” đến “Tết Ta” cách nhau đúng một tháng, rất có thể một số bạn đọc hoặc có người nhà, bạn bè về Việt Nam thăm nhà, ít có bạn về Việt Nam du lịch bởi bạn ở nước ngoài thiếu ǵ chỗ để đi du lịch. Cho nên hầu hết người nước ngoài gốc Việt về Việt Nam là những cuộc viếng thăm không thể không có. Ví như các con tôi, không thể không về thăm bố. Ví như có cha mẹ, anh em đau ốm hoặc “ra đi”, không thể không về. Tuy nhiên, khi đến Việt Nam, bạn vẫn có th́ giờ đi thăm thú một vài nơi, đi t́m lại những kỷ niệm vàng son một thời xa xưa.

H́nh 1- Các hàng rong vây kín khách du lịch ở Hà Nội

Những điều tôi sẽ tường thuật với bạn đọc trong bài này chỉ có ư nhắc nhở bạn về những điều đă và đang xảy ra mà các bạn cần đề pḥng trong dịp “Tết Ta” này nếu có việc phải về Việt Nam.
Tôi không có ư nói xấu xă hội mà tôi đang sống. Tôi chỉ nhặt ra những “hạt sạn”, những “bụi bẩn” làm xấu mặt con người và làm h́nh ảnh xă hội Việt Nam trở nên bất an với toàn thể du khách. Hy vọng từ mỗi con người đến những cơ quan có trách nhiệm với văn hóa dân tộc nh́n rơ từng vấn đề kịp thời chấn chỉnh, đừng để mọi người dân Việt Nam cùng chịu cảnh “mất mặt” như thế nữa.


An toàn để lên hàng đầu

Tôi dùng chữ “chặt chém” trên đây không có nghĩa đen là du khách bị mang ra chặt chém… thành từng mảnh mà chỉ là bị tính giá “cắt cổ” ở mọi nơi, mọi lúc với mọi mánh khóe mà bạn không ngờ tới. Từ chỗ mua vé du lịch đến chỗ mua bán ở vỉa hè và ngay cả trong các cửa hàng, nhất là hàng ăn uống, hàng bán đồ lưu niệm… Nhưng trước hết và trên hết vẫn là chuyện an toàn cho bản thân ḿnh khi đi trên hè phố, ở khách sạn… Bởi ở những mơi đó bạn dễ bị lừa, bị cướp giật, bị hành hung và bị đủ thứ phiền toái nếu không đề pḥng cẩn thận. Bài học những năm trước đến nay vẫn c̣n nguyên giá trị, năm nay c̣n đáng sợ hơn bởi kinh tế suy thoái, thất nghiệp ngày càng nhiều, nên sự liều lĩnh gia tăng, sự “liều mạng cùi” của bọn lang thang đói rách kinh niên, c̣n ghê gớm hơn, đó là những con nghiện ma túy đến cơn vật vă th́ bất cứ chuyện ǵ cũng dám làm, không sợ cảnh sát, không sợ đám đông, không sợ ai cả v́ giản dị là chúng không sợ chết.
Bạn đă từng biết những cô gái đi xe gắn máy loại sang bị côn đồ chặt luôn cánh tay để cướp xe; người đứng đổ xăng giữa chốn đông người, tiền để trong cóp xe cũng bị giựt nhanh như điện.

Tôi có ông bà bạn từ nước ngoài về ghé thăm nhà. Bà xă ông đă cố gắng “cải trang” thành bà già nhà quê, xách túi quà cho bà con bằng cái bao ni lông đen ng̣m để chứng tỏ đó chỉ là gói hàng tầm thường. C̣n ông chồng th́ mặc chiếc áo blouson rộng thùng th́nh trong khi trời nắng nóng. Lúc vào nhà rồi, cần gọi điện thoại, ông mới móc chiếc tablet từ túi áo trong ra dùng. Các thứ vật dụng lỉnh kỉnh như đồng hồ đắt tiền cũng được giấu trong đó. Nh́n có vẻ khôi hài, nhưng tôi hiểu đó là sự cẩn thận không bao giờ thừa. Tôi đề nghị các bạn cũng nên cẩn thận như thế mỗi khi đi trên hè phố từ Sài G̣n đến Hà Nội và ở tất cả những thành phố lớn cùng những địa danh du lịch ở Việt Nam.


Hăy cẩn thận khi bị “dàn cảnh” gây gổ giữa đường

Đây là một “chiêu” không mới nhưng vẫn thường xảy ra. Nếu bỗng dưng bạn bị một anh hay cô nào đó đi xe đụng vào người chút xíu hoặc cũng có thể là đang cùng đi trên hè phố, tức khắc bạn bị ngay “đối phương” la ó ầm ỹ, dùng những lời lẽ tục tĩu côn đồ gây sự. Tṛ đểu này bây giờ trở thành rất thông dụng. Bạn nóng máu căi lại là có chuyện ngay. Đó là một kiểu ăn vạ, để rồi bọn đàn anh đàn em xông đến trấn lột “con mồi” đă bị theo dơi từ trước mà không hề hay biết. Bạn hăy b́nh tĩnh mỉm cười và cho họ biết: “Tôi biết mánh lới của các anh rồi, để tôi gọi cảnh sát đến phân xử”. Cho nên trong máy điện thoại của bạn luôn có số của cảnh sát kể cả cảnh sát cấp cứu. Đây là vài số bạn nên có:

113: Lực lượng cảnh sát phản ứng nhanh – đây là số điện thoại gọi miễn phí. Có thể quay số 113 từ bất kỳ máy điện thoại nào.
114: Số khẩn chữa cháy hay khi cần cứu hộ cứu nạn.
Chỉ như thế may ra bạn mới có hy vọng thoát ra khỏi bàn tay những kẻ gây sự giả vờ để cướp đoạt tài sản, bạn giằng co sẽ nguy hiểm đến tính mạng là điều rất có thể sẽ xảy ra. Trường hợp bạn chưa kịp gọi cảnh sát th́ cố tránh xung đột căi cọ, hăy để chúng “hoành hành” rồi ngay sau đó vừa tri hô vừa gọi số 113 là tốt nhất.

Đề pḥng trộm cắp

Ban Chiến trên VNExpress kể một câu chuyện hài thế này: Một nhà khoa học phái minh ra chiếc máy bắt trộm. Mọi người đều nghi ngờ về hiệu quả của chiếc máy, nhà khoa học bèn mang nó đi thử. Đầu tiên, ông mang nó qua Singapore, trong một ngày chiếc máy bắt được 5 tên trộm. Sau đó ông mang máy qua Trung Quốc, kết quả thật tuyệt vời, chiếc máy bắt được 100 tên trộm. Cuối cùng, nhà khoa học mang chiếc máy thần kỳ sang Việt Nam. Đến cuối ngày mọi người ra kiểm tra xem máy bắt được bao nhiêu tên trộm th́… chiếc máy thần kỳ đă bị trộm lấy mất từ lúc nào không hay!

Chỉ là chuyện khôi hài nhưng nhắc nhở bạn cần đề pḥng, ngay cả khi để hành lư bên chỗ ngồi. Chỉ cần sơ sảy một chút thôi, hành lư của bạn sẽ “biến mất”. Bạn cần thực hiện đúng câu “vật bất ly thân”. Nhất là khi bạn vào mua hàng, móc bóp trả tiền là có thể đă bị theo dơi hoặc bị giật như cảnh người mua xăng, để tiền trong cóp xe, mở cóp ra lấy tiền là bị giật ngay và kẻ cướp phóng mất dạng. Mời bạn đọc vài thủ đoạn của kẻ cắp ngày nay giữa Hà Nội:

Những chiêu “độc” táo tợn

Ở Hà Nội mới xuất hiện “chiêu cướp” rất táo tợn. Một phụ nữ đi xe máy dừng ở ngă tư lúc đèn giao thông bật đỏ vào lúc 8 giờ sáng th́ bị một thanh niên nhảy phắt lên yên xe phía sau gí dao khống chế. Hắn yêu cầu nạn nhân đến khu vực ít người qua lại rồi cướp tài sản, sau đó chuồn mất dạng.

Ngoài thủ đoạn trên, một số tên cướp c̣n theo dơi những cô gái đi rút tiền ở máy ATM. Một tối tháng 9, chị Lan vừa rời máy ATM ở quận Thanh Xuân (Hà Nội), ngồi sau xe máy của bạn trai đi về hướng cầu vượt Ngă Tư Sở th́ bị một thanh niên áp sát. Bị hắn giật mất chiếc túi, chị Lan chỉ kịp ú ớ la “cướp, cướp”. Cậu bạn đuổi theo, nhưng tên cướp đă mất dạng giữa ḍng xe cộ đông đúc…

Ngồi xe hơi cũng bị cướp

Một phụ nữ kể lại: Khi chị dừng xe ở ngă tư Phạm Ngọc Thạch – Chùa Bộc lúc đèn giao thông bật đỏ, một người đàn ông bước đến mở cửa trước của xe chị (v́ chị sơ ư đă không chốt bên trong). Hắn mở cửa một cách thản nhiên như người chồng mở cửa xe của vợ để lấy đồ để quên. Chị kể: “Ḿnh bất ngờ, chưa kịp định thần th́ thấy túi xách để cạnh ghế lái đă nằm trong tay hắn. Theo phản xạ, ḿnh kéo tay giật lại, nhưng không kịp. Thế là mất tiêu cả số tiền vừa lănh ở ngân hàng trả lương cho nhân viên”.

Một điều tra viên CA cho biết t́nh trạng cướp giật tại Hà Nội vẫn là vấn nạn “nổi cộm” với thủ đoạn ngày càng tinh vi và táo tợn. Các tên cướp không chỉ gây án trên đoạn đường vắng mà ra tay ngay cả trên các phố đông người.

Cảnh sát mới có khuyến cáo, không nên đeo vàng, hay trang sức lộ liễu, khiến kẻ gian sinh ḷng tham. Đặc biệt, không nên nghe điện thoại khi đang lái xe v́ dễ mất tập trung, không quan sát được xung quanh.

Tất nhiên, bạn không bao giờ trưng diện những món trang sức “hàng hiệu”, cần đi ăn cưới, dự tiệc, bạn hăy cất kỹ, chỉ đeo nó khi đến nơi hẹn. Tuy nhiên có một điều khó xử là bạn đang lái xe trên đường th́ nghe điện thoại reo.

Bọn cướp giật rất thích điện thoại của các ông bà “Việt kiều”, hầu hết là loại đắt tiền và là hàng thật chính hiệu chứ không phải hàng nhái của Trung Quốc, chúng đă nhiều phen cướp phải loại điện thoại nhái này, đó là lư do chúng theo khách nước ngoài khi nói chuyện trên đường phố. Hạn chế những cuộc gọi càng ít càng tốt. Nếu cần trả lời gấp, bạn nên đứng vào trong một cửa hàng, hoặc đứng trong một góc khuất và để ư những người quanh bạn. Phương tiện tốt nhất để di chuyển ở các Thành phố là đi taxi.

Đi taxi cũng coi chừng taxi “dù”

Ngay từ khi xuống đến phi trường, bạn sẽ phải “đối đầu” với nhiều chuyện phức tạp. Tôi bỏ qua không nói đến chuyện khách “Việt kiều” bỏ ra 10 USD hay hơn nữa để qua “cửa ải” trong và ngoài phi trường. Đó là thứ chuyện từ “muôn năm cũ” nhưng vẫn c̣n diễn ra… b́nh thường cho đến nay. Tôi chỉ nói đến về nạn bắt chẹt khách khi bạn gọi taxi.

Vừa ra đến nơi đón khách quốc tế hoặc nội địa của sân bay Nội Bài hay Tân Sơn Nhất, du khách sẽ gặp rất nhiều “c̣” taxi trà trộn giả vờ đón khách đi theo đoàn, khách của công ty để mời khách đi về nội thành. Nếu đi taxi có tên tuổi, niêm yết giá rơ ràng, mức giá đi từ sân bay Nội Bài đến nội thành khoảng từ 300-340 ngàn đồng/chuyến. Nhưng đám “c̣” sẽ chào khách với giá rẻ hơn với lư do tiện một công đi đón đoàn nhưng thừa xe nên chỉ lấy từ 200-250 ngàn đồng/chuyến. Có khách đi về phố Thái Hà, bị xin thêm từ 100-150 ngàn đồng viện lư do phải vào ngơ sâu và đây không phải là nội thành?! Thường “con mồi” là khách nói giọng tỉnh khác, khách nước ngoài ham rẻ. Một khi khách đă vào xe, tài xế sẽ tùy t́nh h́nh để bắt chẹt.

Điển h́nh là vụ giữa tháng 8/2013, một nữ du khách người Mỹ đi taxi từ sân bay Nội Bài đến Hà Nội đă bị tài xế ép rút 4 triệu đồng tại cây ATM. Sau ít ngày, cũng một nữ du khách khác bị hai thanh niên cầm biển đón khách chờ sẵn đưa lên xe về nội thành, nhưng trên đường đi họ bắt cô phải rút 600 USD từ cây ATM để trả tiền xe. Đă lên tới cả trăm trường hợp môi giới, dẫn khách bị phát hiện, bàn giao cho CA nhưng một thời gian sau họ lại quay trở lại hoạt động như thường!

Vào đến nội thành, muốn di chuyển đi chỗ này chỗ kia, khách du lịch phải dùng taxi hoặc xích lô. Dư luận vẫn c̣n nóng chuyện 3 du khách người Pháp bị tài xế taxi, nhân viên khách sạn trên phố cổ Hà Nội lừa đảo, dọa giết, hay một du khách đi xích lô 1,5km phải trả 1,3 triệu đồng.

Taxi “dù” Sài G̣n c̣n “ác” hơn

T́nh trạng taxi dù chặt chém khách, nhất là người nước ngoài, đang ngày càng trở nên thường xuyên hơn. Taxi “dù” là loại xe có “nhăn mác” của một công ty lớn nhưng là nhăn hiệu giả. Thú thật với bạn, tôi là người địa phương đi taxi thường xuyên nhưng cũng khó phân biệt được đâu là thật, đâu là giả, đâu là taxi xịn, đâu là taxi “dù”, taxi nào là taxi “nhái”. Với khách du lịch nước ngoài và kể cả người ở các tỉnh khác không thể phân biệt được các logo nhái, số điện thoại nhái, kiểu đồng phục của tài xế taxi. Khi kéo được khách lên xe rồi, các lái xe taxi dù tha hồ chặt chém, móc túi trước sự bất lực của hành khách. Căi nhau với chúng là có cả bọn kéo đến vây kín đe dọa.

Vào tối ngày 25/6/2012, hai du khách người Tây Ban Nha là Jose Angel Matas và Raquel Rvis đón một chiếc taxi ở khu vực chợ Bến Thành (Quận 1) để đi đến chợ Nguyễn Thái B́nh (Quận 1). Khoảng cách giữa 2 địa điểm chỉ gần 1 km.

Khi đến nơi, người tài xế taxi đă yêu cầu 2 vị khách này phải trả số tiền là 394.500 đồng đúng theo số tiền đă hiện trên đồng hồ bên trong xe taxi. Khi nêu lên sự thắc mắc v́ số tiền cước quá cao, mà khoảng cách lại quá gần, người tài xế đă không thể giải thích ǵ cho vị khách này.

Sau đó, để cho rơ ràng hơn, tài xế taxi c̣n lấy ra 1 biên lai của Mai Linh taxi để ghi ra số tiền, đưa cho 2 vị khách theo đúng số tiền đă nói lúc ban đầu. Hai vị khách đành ngậm ngùi đưa số tiền 400.000 đồng cho người tài xế bất lương nói trên. V́ du khách dọa sẽ báo công an với hành vi của người tài xế, nên đă được “thương t́nh” trả lại 200.000 đồng.

Trước đó, ông Jorenson (49 tuổi, quốc tịch Úc) đón một chiếc taxi mang nhăn hiệu giống như của hăng Sài G̣n tourist từ bến tàu cánh ngầm trên đường Tôn Đức Thắng, Quận 1 (Sài G̣n) về sân bay Tân Sơn Nhất với quăng đường hơn 6 km.
Khi tới nơi, ông bị tài xế đ̣i lấy 6 triệu đồng. Biết bị chém nhưng nh́n vẻ mặt dữ tợn của gă tài xế và đến giờ phải lên máy bay, ông phải vét sạch túi lấy 2 triệu đồng và hơn 100 đô la Úc để trả.


H́nh 2- Nhà hàng Hiệp Kư tại Vũng Tàu bị liệt kê vào “danh sách đen”

Vào bất kỳ hàng quán nào cũng nên hỏi giá trước khi ăn

Đến chuyện vào các hàng ăn càng dễ bị chặt chém hơn. Một khách du lịch từ Sài G̣n ra Hà Nội, đă phải trả hóa đơn cho 4 con ghẹ bé bằng bàn tay kèm hai chai bia tại một quán hải sản vỉa hè phố cổ với giá gần 2 triệu đồng mà chỉ biết ngậm ngùi rút ví v́… quên không hỏi giá trước khi ăn.

Du khách xa lạ, hỏi đường mấy anh xe ôm, bà bán hàng nước, chị bán rong là y như rằng phải mặc cả tiền nong mới chỉ đường. Vị khách này khi hỏi anh xe ôm xem quán bún đậu mắm tôm nào ngon ở gần nhất th́ bị yêu cầu: “Chi hai chục ngàn sẽ chỉ rơ ràng bằng bản đồ”. Có nơi khách phải mua hàng mới được chỉ đường.
Ở nhiều nơi du khách nước ngoài chạy thục mạng v́ bị “nữ quái” đeo bám xin xỏ, mời mọc, quyết không tha du khách nào ghé thăm.

Bi hài đến nỗi, một đoàn du khách người Đức đă phải t́m cách chạy thục mạng sang đường để tránh khỏi sự đeo bám của đội quân bán hàng rong.
Đấy là chuyện Hà Nội, c̣n Sài G̣n cũng không thiếu những tṛ bẫy khách.

Hàng rong “bẫy” du khách ở Sài G̣n

Nạn chặt chém, chèo kéo, đeo bám du khách hoạt động một cách ngang nhiên ở trung tâm Sài G̣n, Ḥn ngọc của Viễn Đông. Tôi chỉ nêu vài chuyện điển h́nh. Chỉ cần dạo quanh các con đường gần Bưu điện Thành phố, Hội trường Thống nhất… khách sẽ nhanh chóng sập bẫy.

Thậm chí mua một trái dừa bên vỉa hè cũng bị tính giá 200 ngàn đồng, trong khi b́nh thường một trái dừa tươi bán ở vỉa hè giá cao lắm là 25.000 đồng.

H́nh ảnh đôi quang gánh con con vài nải chuối, miếng dứa… mang nét độc đáo rất Việt Nam được nhiều du khách yêu thích. Nhưng v́ yêu thích, nhiều vị muốn được gánh thử, chụp ảnh lưu niệm, bị tính giá 10-20 USD, sau đó các “gánh” này thoải mái “chặt chém” với giá bán một nải chuối, một túi vài miếng dứa lên tới cả vài trăm ngàn đồng khiến du khách nhăn mặt ngỡ ngàng mà vẫn phải trả đủ.

Nạn “chặt chém” điên đảo ở các di tích Huế, Nha Trang Vũng Tàu, Băi Cháy…
Thật ra những kiểu chặt chém du khách ở hầu hết mọi nơi đều có cùng một “phiên bản” giống nhau. Ở Huế, các khu di tích được coi là linh hồn của Văn hóa dân tộc, băi biển Nha Trang – Vũng Tàu – Hạ Long là những nơi nổi tiếng về cảnh đẹp của đất nước cũng không thoát cảnh này.

Đi thăm Lăng Khải Định giữa cái nắng chang chang 39 – 40 độ C, nhiều du khách đă tấp vào quán giải khát đơn sơ, tranh tre mái lá ngay dưới chân lăng, trước khi leo hàng trăm bậc thang bỏng rát. Họ uống 4 chai nước ngọt, 7 chiếc kem socola ốc quế. Khi tính tiền, chị chủ hàng hét: 360.000 đồng.

Ngay gần đó, chị bán nón, mũ phục vụ du khách cũng hét giá cao ngất ngưởng và miễn mặc cả: nón Huế bằng lá dừa mỏng manh một lớp không quai 40.000 đồng/chiếc; mũ lá 20.000 đồng/chiếc; mũ tắc kè hẹp vành 50.000 đồng/chiếc. Trong khi đó, những dân bản địa mua nón Huế một lớp 18.000 đồng/chiếc; mũ lá 8.000 đồng/chiếc; mũ tắc kè hẹp vành là 20.000 đồng/chiếc.

Đến Nha Trang thuê khách sạn vào hàng ăn… cần coi chừng giá cả
Một thí dụ như giá pḥng niêm yết chỉ từ 70.000-200.000 đồng nhưng khách sạn thu của khách 700.000 đồng/pḥng. Pḥng không đạt chất lượng, máy lạnh không lạnh, nước yếu, không bảo đảm vệ sinh… khách yêu cầu sửa chữa hoặc đổi pḥng nhưng không được đáp ứng.

Khi khách trả pḥng để đi thuê khách sạn khác th́ bị ép trả tiền 2 ngày trong khi khách mới ở 1 đêm… Không chỉ vậy, khi khách báo cơ quan công an c̣n bị nhân viên khách sạn lớn tiếng đe dọa…, đó là sự việc xảy ra vào sáng ngày 7/8 tại khách sạn Thanh Thủy (số 96B Trần Phú, Nha Trang, Khánh Ḥa).

Các báo đă có nhiều thông tin rợn người, tại Băi Cháy, Đà Lạt, Nha Trang đă có nơi du khách bị đánh đến ngất xỉu. Nạn chặt chém ở Vũng Tàu đă khá nổi tiếng ngay cả với những du khách trong nước. Sở Công Thương Tỉnh Bà Rịa -Vũng Tàu đă phải cho niêm yết “sổ đen” tên 7 cửa hàng giá cả bất thường, giá trên trời giá dưới… địa ngục. Trong đó có cửa hàng Hiệp Kư.


H́nh 3- Nội tạng được chất thành đống trên nền gạch, vài người tay cầm ṿi xịt, chân đi ủng bám đầy phân, nước thải, dùng hết sức giậm vào đống nội tạng

Món ăn ở Việt Nam nhiễm độc hàng loạt

Sau cùng, xin bàn đến các loại đồ ăn thức uống ở Việt Nam vào lúc này. Đây là “báo động của các cơ quan chức năng”. Tôi xin tóm tắt rất ngắn gọn, c̣n ăn hay không, tùy bạn.


- Nem chua, gị chả, patê không đạt chất lượng.

- Bên cạnh các loại gia súc, gia cầm không bảo đảm an toàn thực phẩm liên tiếp đưa vào Sài G̣n để tiêu thụ th́ các loại thực phẩm khác phục vụ cho nhu cầu Tết như bánh kẹo, mứt, hạt dưa,… kém chất lượng cũng chen vào tràn lan và công khai tại các chợ.

- Các mẫu xét nghiệm sản phẩm rau quả, phát hiện hàn the, một loại hóa chất không được phép sử dụng trong thực phẩm. Riêng các sản phẩm thịt nguội có đến 5 mẫu không đạt, trong đó một mẫu patê không đạt về chỉ tiêu natri benzoat; hai mẫu gị chả, hai mẫu nem chua không đạt về chỉ tiêu natri benzoat và polyphosphate.
- Mứt dừa làm từ dừa phế thải, ô mai lẫn trong khói bụi.
- Thịt ngựa giả thịt ḅ ở châu Âu.
- Bún, phở chứa chất tẩy trắng huỳnh quang.
- Trà chanh, nước mía vỉa hè nhiễm khuẩn, độc tố kim loại.
- Phù phép thịt heo thối thành thịt ḅ khô…
Trên đây chỉ là những sự việc đáng buồn không chỉ cho ngành du lịch Việt Nam mà người Việt Nam nào cũng cảm thấy đau ḷng. Dường như thời đại này “văn hóa xấu hổ” không c̣n chỗ đứng.

Văn Quang
TB


 

 hatlinh
 member

 REF: 672796
 03/07/2014

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai


Nữ du khách nước ngoài bị xe tải cán chết thảm


Cú va chạm mạnh với xe tải khiến nữ du khách ngă vào gầm xe tải và bị bánh sau xe tải cán chết thảm.


Cú tai nạn làm nữ du khách chết thảm.

Vào khoảng 10 giờ hôm nay (6/3), tại ngă ba giao nhau giữa đường 28 Tháng 3 và đường Điện Biên Phủ (phường Thanh Hà, TP. Hội An, tỉnh Quảng Nam) đă xảy ra một vụ tai nạn nghiêm trọng giữa xe tải và xe máy. Hậu quả làm một nữ du khách nước ngoài tử nạn.

Theo nhiều người dân chứng kiến, vào thời điểm trên, chiếc xe tải mang BKS 92K 7406 chạy hướng từ cuối đường Điện Biên Phủ đến ngă ba giao nhau th́ ôm cua sang bên trái và va quệt vào xe máy mang BKS 92H1 4642 do một nữ du khách nước ngoài điều khiển. Xe máy này chở một nam du khách nước ngoài (chưa rơ danh tính).

Cú tông mạnh khiến xe máy ngă nhào, nữ du khách té vào gầm xe tải và bị bánh sau của xe tải cán chết tại chỗ. Người ngồi sau né nhanh nên chỉ bị xây xát nhẹ.

Sau khi tai nạn xảy ra, tài xế xe tải bỏ trốn khỏi hiện trường, và sau đó đă tới UBND phường Thanh Hà đầu thú.


Danh tính tài xế xe tải được xác định là Trần Nguyễn Minh Mẫn (thuộc Doanh nghiệp tư nhân Phú Thọ, Điện Bàn, Quảng Nam).

Hiện vụ tai nạn vẫn đang được Công an TP Hội An điều tra làm rơ.

Nguyễn Dương - theo Trí Thức Trẻ


 

 hatlinhh
 member

 REF: 679244
 07/05/2014

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai



Trước khi đi du lịch, cần... chú ư




Khi đến “tham quan” nước Xă Hội Chủ Nghĩa Việt Nam mà đương kim chế độ vẫn vỗ ngực bồm bộp “tự sướng” mà khoe rằng quốc gia được cả một Trung Ương “Đỉnh Cao Trí Tuệ Loài Người” quản lư, nhiều du khách ngoại quốc, trước th́ “hồ hởi phấn khởi” tưởng đă khám phá ra một danh lam thắng cảnh mới, sau đành phải ngă bật ngửa v́ biết đó chỉ là một “sự thật phũ phàng.”

Số là trong thời gian lang thang ở các đường phố lớn, kể cả thủ đô Hà Nội, họ thấy trên nhiều vách tường viết bằng sơn đủ màu hàng chữ lớn mà họ nghĩ đó là để quảng cáo: CAM DAI BAY. Trước giờ phút quyết định dứt khoát chọn Việt Nam làm mục tiêu hưởng thụ, du khách ngoại quốc thường t́m hiểu kỹ càng đủ mọi phương diện, nào văn hóa, xă hội, nào thời tiết, giá cả sinh hoạt, nào phong tục và đặc biệt những nơi xứng đáng để... “chi địa” hoặc những phong cảnh thiên nhiên để chiêm ngắm và thư giăn từ thần kinh tọa tới thần kinh cổ, đầu. Đọc cuốn “Vietnam Guide,” họ chỉ thấy tác giả “mách nước” duy nhất một HA LONG BAY với địa danh được viết bằng ngôn ngữ địa phương cho chắc ăn: Vịnh Hạ Long. Hỏi thăm măi mới được thông dịch hàng chữ CAM DAI BAY là “Cấm đái bậy.”

Thế nhưng, họ c̣n ngạc nhiên đến “can không nổi” hơn nữa khi ở những địa điểm này, chính quyền hoặc chủ nhân đă “cấm” mà tại sao dân chúng vẫn “thi đua” mà “đái bậy”... mệt không nghỉ. Công khai và “vô tư” hết chỗ chê. Đủ mọi thành phần “đái bậy”; thượng vàng hạ cám, từ nam phụ đến lăo ấu; càng trẻ càng đái dữ; càng già càng đái khỏe. Đôi lần có cả nhà sư (chắc “quốc doanh”) tham dự, cũng “tự nhiên như ở chùa” mà kéo cà-sa lên quá đầu gối trước và trong lúc hành sự. Sau đó cũng như bao “người trần mắt thịt,” nhà sư cũng rung rung lên vài cái mới chịu hạ màn. Công an th́ miễn bàn, vừa đái vừa gác một chân lên theo “mệnh lệnh thượng cấp.”

Chỗ công sở, tuy có cảnh vệ canh gác gần tấm bảng “cấm đái bậy,” thiên hạ càng đứng đái đông dữ dội, bởi được an tâm mà “đái bậy,” không lo có gian phi lợi dụng “thừa nước đục thả câu.” Nơi tư gia, chủ nhân cũng đă cẩn thận mua tấm bảng số bằng kẽm từ sở cảnh sát địa phương hay văn pḥng Phường, Quận, “Cấm Đái Bậy - Nr. 1” - dân chúng vẫn cứ “đái bậy,” nhưng ban ngày th́ chỉ có những thành phần phản động lén lút, tỉ lệ không đáng kể, nhưng từ lúc chập tối cho đến khi trời tờ mờ sáng, sao mà lắm thế, đông khủng khiếp.

Theo kết quả nghiên cứu của một cơ quan nhà nước, thời gian đó là những giờ giấc riêng tư của dân nhậu; bia rượu vào th́ nước tiểu ra. Đó là luật... đào thải tự nhiên thôi. Thêm vào đó, người “đái bậy” ban đêm được ung dung hơn so với ban ngày, tha hồ vừa xả nước vừa ngâm nga thơ phú. Động lực mạnh mẽ hơn cả thúc đẩy bà con đi đường dừng lại “đái bậy” ở các tư gia, nhất là bên ngoài các ngôi biệt thự sang trọng của bọn tư bản đỏ, cán bộ gộc và giới đại gia, v́ để trả thù bọn “hèn với giặc, ác với dân,” chuyên hút xương máu “dân ngu khu đen” hoặc tận t́nh tham nhũng, chuyên nghiệp bóp hầu, chẹn cổ giai cấp “khố rách áo ôm” để tước đoạt từng tấc đất, móc từng đồng bạc cắc.

Đương nhiên gia chủ có nuôi chó, bởi bên cạnh bảng “Cấm Đái Bậy” c̣n treo bảng “Coi chừng chó dữ.” Ai cũng thừa biết họ treo bảng vậy chỉ để làm cảnh, bởi dân “đái bậy” chỉ chờ bất cứ chó nào tḥ đầu ra là... thộp cổ ngay. Dân “đái bậy” ở Việt Nam ngày nay gọi chiêu này là “câu cá trên cạn.”

Ấy là trên đây chỉ mới nói qua loa những nơi có bảng “Cấm Đái Bậy” và tinh thần “đáp lời sông núi” của “nhân dân ta.” Trái lại, những chỗ không treo bảng cấm th́ quả đúng như Bác Hồ đă ngấm ngầm bật mí vào thời điểm “chống Mỹ cứu... nước,” ấy là “Không có ǵ... sướng hơn độc lập tự do” - Áp dụng cách riêng vào chủ đề của câu chuyện lai rai ở đây, đang mắc tè mà được đái tự do th́ chết đi sống lại cũng không sướng bằng. Đi du lịch ra miền Bắc, đừng nói là ”mắc tè,” chẳng ai hiểu đâu, phải sử dụng đúng “lời hay ư đẹp” là “buồn đái.” Tôi vốn sinh trưởng ở Hà Nội nhưng cũng không hiểu trọn lư do người miền Bắc sao lại “buồn” lắm thế, nào buồn đái như vừa nói, c̣n nào buồn ngủ, nào buồn cười... Dường như những cảm xúc bị cầm lại, bị đè nén mà muốn bật dậy, vùng lên... th́ được diễn tả là “buồn.” Phải chăng v́ thế mà “nhột” đă được gọi là “buồn”?

Trở lại chuyện “đái” ở những “vùng cấm địa” tại Việt Nam ngày nay. Tôi mạn phép chỉ nhắc đến một “video clip” vốn đă được phổ biến rộng răi trên YouTube và các trang mạng thông tin xă hội cho khắp năm châu bốn bể, người người cùng thưởng thức. Tôi tin chắc trăm phần trăm là trong số quí độc giả thân mến cũng nhiều vị đă “được” xem khúc phim này vốn thâu những cảnh thật - “đái bậy” - ở Việt Nam.

Như trên đă nói, những trường hợp “đái bậy” này diễn ra ở những địa điểm không treo bảng hay không viết hàng chữ “Cấm Đái Bậy.” Điển h́nh như, trên bờ một cánh đồng lúa xanh um hơn chục người, phần đông là đực rựa, đứng rất thản nhiên và “thơ thới hân hoan” cầm ṿi rồng... phun nước. Trong khi đó cũng bằng số người này, một đám phụ nữ cũng vừa “làm xong bổn phận công dân” ớ các gốc cây, hỉ hả xốc quần đứng lên.

Cảnh khác: Một chiếc xe đ̣ dừng lại ở cạnh một b́a rừng sau khi tài xế la to, “Mời bà con xuống đây trút bầu tâm sự trong ṿng 10 phút, sau đó xe sẽ chậy thẳng về bến, không dừng lại ở đâu nữa.” Chẳng ai tỏ dấu ngại ngùng, trái lại quá ư “hồn nhiên như trẻ thơ” mà vạch quần “thi đua” một, hai... đái. Âm thanh xè xè trên ngọn cỏ ḥa với tiếng truyện tṛ rân ran tựa như trong gia đ́nh. Vui hết ư.

Thêm một “sự cố” khác thiết tưởng chỉ có thể xẩy ra ở một đất nước “chủ nghĩa xă hội” mà thôi: Một chiếc xe đ̣ cỡ “thường thường bậc trung,” loại xe “van,” vẫn giữ nguyên tốc lực chậy ngon trớn trên đường trường. Bỗng một bộ mông vĩ đại trắng hếu tḥ ra khỏi cửa số - và nước phun tung tóe. Bên trong xe, hai hành khách khác đang cố giữ tay cho nữ “thân chủ” được “an toàn trên xa lộ” mà hưởng thứ hạnh phúc mỏng manh trong khoẳng khắc. C̣n những cảnh đám đông khác cùng “đái bậy” bên vệ đường hay cạnh một nghĩa trang; cảnh mẹ vạch chim cho con tự do đái ở công viên, ở trong góc một trung tâm thương mại... th́ âu chỉ là những “chuyện nhỏ” trên đất nước Việt Nam ngày nay.

Xin “thành khẩn khai báo” rằng tôi vượt biên từ 1977, đến nay chưa một lần trở về Việt Nam nên ít có kinh nghiệm về việc “mắc tè” trong t́nh trạng khẩn cấp, nhưng hỏi bạn bè vẫn thường “về thăm quê huơng” th́ ít, “nhảm nhí” th́ nhiều, th́ được giải thích “th́ ai sao ḿnh vậy” hoặc bắt buộc phải “nhập giang tùy khúc, nhập gia tùy tục” thôi, nghĩa là cứ phải biết nhắm mắt mà “đái bậy,” kể cả những nơi có bảng “Cấm Đái Bậy.” Th́ ra vậy, “văn minh, văn hóa... bỏ đi đàng nào!”

Chuyện... toa-lét ở Âu Châu: Ngược lại, tôi đă định cư ở Âu Châu gần 30 năm trước khi “di dân” sang Hoa Kỳ. Phải công nhận, ở Mỹ... đă thật, tối thiểu về phương diện giải quyết các nhu cầu tối ư cần thiết đồng thời liên tục của con người. “Rest room” hay “toa-lét” ở đâu cũng có, công cộng đă đành, c̣n tại các cơ sở riêng tư, chẳng hạn các trạm xăng, các siêu thị, các trung tâm thương mại, các quán ăn, nhà hàng... đều sẵn sàng phục vụ miễn phí từ khách hàng thứ thiệt lẫn bộ hành lỡ bước.

Hiện nay là khởi điểm của mùa hè, nếu quí vị dự tính du lịch nước ngoài, chẳng hạn Âu Châu th́ thiết tưởng xin... chuẩn bị sẵn tinh thần lẫn bàng quang. Toa-lét công cộng ở các thành phố ở Âu Châu, thú thật, c̣n “hiếm hơn lá mùa thu.” Đang “từng bước từng bước âm thầm” hay dung dăng dung dẻ trên các hè phố thơ mộng, bỗng bụng nổi hứng “thừa thắng xông lên” như “thuở trời đất nổi cơn gió bụi” của Chinh Phụ Ngâm - hoặc bàng quang đă tới mức... quá tải, ắt phải t́m cách giải quyết? Bảo đảm là toát mồ hôi hột mà vẫn không thể t́m ra lối thoát. Vậy cách hay và hữu hiệu nhất là hăy chậy vội vào một nhà hàng hạng sang, đóng vai thực khách thứ thiệt rồi hỏi “mượn” ch́a khóa toa-lét, thường phải trả tí tiền c̣m, tính ra cũng tương đương với giá một chiếc “hamburger” với kích thước tổ chàng hay một tô phở “size medium” ở Cali. Đó là chưa dám nói đến “tai nạn bất ngờ” là c̣n phải... xếp hàng có trật tự.

Ở Âu Châu, dĩ nhiên chẳng nơi nào, chính quyền địa phương hay chủ nhân phải treo tấm bảng “Cấm Đái Bậy.”

Tôi không dám “uống thuốc liều” mà quả quyết là “tuy không cần chính thức cấm, vẫn không có mạng nào... đái bậy.” Vẫn có chứ, tuy rất ít. Thế nhưng, nếu bị cảnh sát bắt tại trận với “tang vật trên tay” th́ “phạm nhân” phải đóng tiền phạt khá nặng tùy theo luật pháp ở mỗi quốc gia, thí dụ ở Na Uy, hành động “đái bậy” bị phạt về tội vi cảnh là khoảng $150 Mỹ Kim; uống rượu nơi công cộng bị phạt với gia tương đương, liệng/vứt vật dụng nguy hiểm như chai lọ bị phạt khoảng 100 đô...

Hẳn nhiên Âu Châu đă là một lục địa văn minh lâu đời, thế nhưng thiên hạ không hiểu nổi tại sao những nơi vốn mang danh nào là “thành phố ánh sáng,” nào “thành phố diễm tuyệt,” nào “thành phố thơ mộng, lăng mạn...,” vậy mà vẫn trường kỳ thiếu bóng... cầu tiêu nhằm giúp đỡ “nhân dân ta” trong cơn nguy biến đă đành mà c̣n thu hút du khách nữa? Không lư v́ hầu hết thành phố Âu Châu “đất chật người đông” nên “bao nhiêu tấc đất, tấc vàng bấy nhiêu,” thành ra không thể phí phạm dùng vào việc chống đỡ các cơn dông tố... tiêu hoá? Cá nhân tôi không tin, nhưng cũng chẳng biết giải thích làm sao!

Một chú em của tôi vừa trở về Cali sau hai tuần du lịch ở Ư, đă “phát biểu ư kiến” với... tôi rằng, “Thời gian ở Ư, em không dám uống nước nhiều, sợ... mắc tiểu. Bây giờ em mới hiểu nguyên nhân số người bị bệnh... tiểu đường lại tăng quá cao ở Âu Châu.”

Tôi cười v́ biết em ḿnh chỉ “ăn ốc nói ṃ”!

Hoài Mỹ


 
  góp ư kiến

 
   

  Kí hiệu: : trang cá nhân :chủ để đă đăng  : gởi thư  : thay đổi bài  :ư kiến

 
 

 


Nhà | Ghi danh Thành Viên | Thơ | H́nh ảnh | Danh Sách | T́m | Diễn đàn | Liên lạc | Điều lệ | Music | Link | Advertise

Copyright © 2024 Vietnam Single & Tim ban bon phuong All rights reserved.
Hoc Tieng Anh - Submit Website Today - Ecard Thiep - Hot Deal Network