sontunghn
member
ID 84091
12/14/2017
|
Nên nghe : Phỏng vấn người cơi âm
Phỏng Vấn Người Cõi Âm
Biết tôi là người thường hay viết về thế giới người âm (thân trung ấm) một cô bạn đồng nghiệp đă gọi điện thoại đến và kể rằng: “Chị ơi em có sự việc này rất lạ, ông ngoại em đă mất cách đây 36 năm trong thời kỳ đi học tập cải tạo.
Vừa rồi ông đă trở về, nhập vào em của mợ dâu và xin gia đ́nh làm lễ quy y Tam bảo cho ông.
Gia đ́nh em có hỏi: Xác ông ở đâu để người nhà đem về lập mộ và tại sao ông lại trở về xin được quy y Tam bảo?
Ông trả lời: Không cần t́m xác ông để chôn cất làm ǵ. Ông thấy ḿnh nghiệp rất nặng và đang phải đối diện với những ǵ ḿnh đă gây ra. V́ vậy, ông muốn gieo nhân Phật để khi tái sanh trở lại kiếp người, gặp Phật pháp ông có thể phát tâm tu.
Gia đ́nh em đă t́m thầy Thích Giác Hạnh – chùa Hội Phước, Bà Rịa – Vũng Tàu để xin thầy quy y cho ông và thầy đă đồng ư.”
Vài ngày sau cô bạn lại gọi điện thoại tới và hỏi tôi có muốn đi cùng cô đến gặp thầy Giác Hạnh không? Tôi đồng ư.
Sáng hôm trên đường đến gặp thầy, cô nói hôm qua ông ngoại em lại về và nói ngoài việc t́m thầy quy y Tam bảo, nhớ lập trai đàn cúng cầu siêu cho ông và những người cùng thời làm việc với ông hồi hướng để tạo công đức giúp ông và mọi người được siêu thoát.
Thầy Thích Giác Hạnh là vị tăng sĩ khá nổi tiếng trong việc hóa giải các vong linh nhập vào người dương thế. Thầy hiểu khá rơ về thế giới người cơi âm.
Sau khi gặp thầy Giác Hạnh, tôi có ư định sẽ trực tiếp được gặp ông (người cơi âm) để phỏng vấn, tṛ chuyện về thế giới mà hiện ông đang tồn tại.
Điều quan trọng nhất tôi muốn hỏi là v́ sao ông lại quay trở lại thế giới dương để được quy y Tam bảo khi mà lúc c̣n sống ông chưa từng tiếp cận được với kiến thức Phật giáo.
Nhưng rồi do bận công việc nên tôi đă không thể trực tiếp tiếp cận và phỏng vấn ông đúng như dự định. Cũng may trước đó tôi đă trao đổi với cô bạn đồng nghiệp về một số những vấn đề mà tôi muốn hỏi.
V́ cũng là một đệ tử mới quy y nên cô bạn (cháu ngoại của người cơi âm) đă đưa ra những những vấn đề mà tôi nói trước đó để hỏi ông. Thật là may mắn cuộc tṛ chuyện đó đă được ghi băng lại.
Để bạn đọc hiểu và tin sâu hơn nữa về Phật pháp tôi xin ghi lại cuộc tṛ chuyện dưới đây.
V́ được tiếp xúc nhiều lần khi ông trở về nên cuộc phỏng vấn ghi lại dưới đây là tổng hợp nhiều cuộc tṛ chuyện. Có nhiều thông tin trong cuộc phỏng vấn v́ vấn đề tế nhị trong gia đ́nh nên tôi không đưa ra, nhưng sẽ nói trong phần hai của bài viết – Luận về cuộc phỏng vấn.
Thông qua cuộc tṛ chuyện này chúng ta sẽ thấy những điều đức Phật đă nói trong các Kinh sách là chính xác. Ḷng từ bi của Ngài thông qua các giáo lư không chỉ cứu vớt nỗi khổ của con người mà của tất cả các chúng sinh trong các cơi giới.
Cuộc tṛ chuyện với ông ngoại
Trước khi vào nội dung cuộc tṛ chuyện, tôi xin đưa ra lời thuyết giảng của ông Huỳnh Văn Lương trong cuộc gặp mặt cuối cùng với gia đ́nh tại Rạch Kiến. Do đă thông hiểu Phật pháp, ông Lương (một người lính quân đội Việt Nam Cộng hoà) đă đưa các vong linh của những người lính cả hai phía (Bộ đội cụ Hồ và Lính Cộng hoà) đứng trước mâm cơm chay tuyên bố.
Hôm nay, tôi Huỳnh Văn Lương – Pháp danh Minh Tâm (chính xác là tối ngày 27/7 năm Tân Măo) tôi cùng mấy đứa con tôi xin thỉnh chư vị 2 bên cùng dân chúng ở đây (nhưng vong linh ở quê) nghe tôi thuyết giảng một lời.
Hôm nay, tôi đă quy y trước Tam bảo. Cái thời của chúng tôi đă chấm dứt rồi, cho nên chúng tôi hạ vũ khí… Chúng ta cùng là dân nước Việt, đều là con người. Ai v́ chủ nấy, chúng ta nên thương lượng hoà hảo, kết oan trái lại hạ vũ khí… Chúng ta cùng nhau quy về một đường.
Chúng ta là những con người … do nghiệp sát mà đầu thai thành người lính. Tôi đă ngộ được con đường của Phật đạo cho nên tôi mong mỏi các ông và dân chúng ở đây cùng tôi về với Phật…
Chúng ta hăy tỉnh giấc ngộ lại… Bỏ hết chắp tay như tôi đây này, Nam Mô A Di Đà Phật (3 lần). Các ông đă nghe lời như vậy tôi rất mang ơn.
Hôm nay cháu tôi cùng bằng hữu đă có mặt ở đây trợ duyên. Các ông hăy linh hiển nhận mâm cơm chay này để các chư Tăng hồi hướng công đức đưa chúng ta về thế giới Tây Phương Cực lạc. Các ông chứng cho ḷng thành thật của tôi… Nam Mô A Di Đà Phật (3 lần)… Các ông đă quỳ xuống hết rồi, đă chắp tay niệm Phật rồi. Minh Tâm đă thành công rồi. Dân ở đây người ta rất hoan hỉ rồi.
Hỏi: Nhân duyên ǵ mà ông đă gặp được Phật và phát tâm tu tại cơi giới âm?
Trong quá khứ tiền kiếp, khi c̣n trẻ ông có vào chùa Phật nhưng chủ yếu là quậy phá vui chơi. Nhờ phúc báo nên đă gieo được chủng tử Phật trong tâm thức. Sau khi mất ông vẫn thường về nhà nhưng không tiếp cận được với ai, do người thân không nhớ đến ông. Ngày giỗ ông cũng không ăn được ǵ, v́ trên giấy báo tử không đúng với ngày mất của ông. Ông phải chịu sự đói khát, lạnh lẽo trong suốt những năm qua.
May nhờ bà mợ dâu khi ăn thường mời cơm nên ông theo bà về quê nhân dưới quê có giỗ. Ông ở luôn dưới quê (Rạch Kiến). Tại đây ông thường nghe kinh Phật mỗi tối do hai cô em gái đầu là Phật tử tụng kinh mỗi ngày.
V́ nghiệp sát nặng nên ông không thể vào chùa được. Sau khi quy y ông có thể vào chùa để nghe giảng kinh từ các vị chư tăng.
Hỏi: V́ sao ông không quy y Tam bảo ở cơi âm mà lại mượn thân xác lên dương trần quy y?
Muốn quy trước Tam Bảo phải tam quy (quy y Phật, quy y Pháp, quy y Tăng), ngũ giới (không sát sinh, không uống rượu, không nói dối, không tà dâm, không trộm cắp). Tam quy th́ có thể thực hiện được, nhưng ngũ giới th́ tôi không thể, v́ tôi không c̣n thân xác đâu mà thực hiện ngũ giới. (Chúng ta nên biết do ông c̣n tham chấp cái thân người sâu nặng nên mới có định kiến như vậy, chứ điều này chưa thật chính xác)
Hỏi: Chúng sinh cơi âm có tu được không. Nghĩa là có ngồi thiền tụng kinh niệm Phật được không ?
Rất là khó – khó mà tu được, v́ chấp vào cái thân trước mà thân trước mất rồi th́ c̣n thân xác đâu mà tu. (Các vọng tưởng trỗi dậy không ngừng, không thể dẹp bỏ được). Thân người quư lắm. Thần thức ở trong thân người mới dễ tu. Nếu ai c̣n thân người th́ cố gằng mà tu. Tái sanh kiếp sau ông sẽ ráng tu. Ông quy y lần này là để gieo chủng tử vào tâm thức, kiếp sau tái sanh lên kiếp người gặp Phật Pháp là ông tu liền. Ông có duyên thầy tṛ với thầy Thích Giác Hạnh trong tiền kiếp.
Hỏi: Ông có thể nói rơ hơn về nhân duyên thầy tṛ giữa ông với thầy Thích Giác Hạnh được không ?
Trong một kiếp quá khứ, ông là một thanh niên ngang ngược vào chùa chơi. Lúc đó thầy Giác Hạnh là một vi tăng tu ở trong chùa. Thầy có khuyên ông nên quy y Tam Bảo. Ông nói là chỉ khi nào ông không c̣n thân xác ông mới quy y. Từ nhân duyên này mà duyên thầy tṛ đă h́nh thành.
Hôm nay Thầy đă quy y cho ông. Nhưng v́ ông không có thân xác nên duyên thầy tṛ mới chỉ 50 %. Thông thường duyên thầy tṛ phải gặp nhau 3 kiếp.Trong tương lai thầy Thích Giác Hạnh sẽ là một vị tăng trong một kiếp nữa khi đó ông sẽ là một đệ tử 100% của thầy.
Hỏi: Ông đă mất thân xác được 36 năm. Ông tiếp cận được Phật pháp lâu chưa. Bao giờ ông tái sanh ?
Mới tiếp cận được gần đây thôi, nhưng sức xoay chuyển nghiệp báo rất nhanh, trong từng sát na. Ông sắp sửa có thể siêu thoát và tái sanh trở lại. Khoảng trong ba tháng nữa, khi nào cháu nằm mộng thấy Phật là ông tái sanh.
Hỏi: Tâm trạng của ông sau khi chết (tức là mất thân xác) như thế nào? Tại sao người chết không ra đi luôn mà c̣n quay trở lại dương trần làm ǵ ?
Con người có 2 phần, phần hồn và phần vật chất. Phần hồn nhà Phật gọi là vong linh. Khi đưa vong linh vào thờ th́ gọi là hương linh.
Con người có 2 cách chết. Một là, chết đột ngột v́ tai nạn, v́ bệnh tật hay một lư do nào đó không có sự chuẩn bị trước. Hai là, chết già, mọi thứ đă buông bỏ và có sự chuẩn bị trước.
Những người chết trẻ hay chết đột ngột đều có nhiều uẩn khúc nên bám chấp vào cuộc sống hiện tại. Tâm trạng khi chết vẫn c̣n lưu giữ đến bây giờ. V́ vậy mà ông mới quay trở lại gặp gia đ́nh.
Hỏi: V́ sao ông không về sớm hơn mà bây giờ mới quay trở về?
Ông không thể về sớm hơn là v́ người cho ông mượn thân xác chưa đủ công đức và chưa phát nguyện độ chúng sanh. Bây giờ người ấy đă phát nguyện “Bỏ ác, làm thiện cứu độ tất cả chúng sanh” họ đă đủ công đức. V́ người cho ông mượn thân xác có căn lành, tu sâu nên mới nh́n thấy ông khi ông quay trở về.
Hỏi: Sau khi mất thân ông thấy những ǵ diễn ra xung quanh ông?
Ông thấy xung quanh ông chỉ toàn một màu đen đỏ tối om. Ông thấy ḿnh khổ sở vô cùng không thấy cái ǵ ở phía trước. Ông phải sống trong cảnh giới đói khát, lạnh lẽo và không thể trở về nhà được. Không ai cho vào. Ông hiều đó là do nghiệp sát ông phải trả.
Sau khi tiếp cận Phật pháp (sám hối, tŕ chú Đại Bi) ông thấy xung quanh ông dần dần sáng ra, thân tâm nhẹ dần và thấy rơ con đường đi của ḿnh.
Hỏi: C̣n những người xung quanh ông?
Họ cũng có những sắc mầu gần giống như vậy. Chỉ có những người tŕ tụng kinh Phật thường xuyên và những người tu mới có màu sáng trắng sau khi rời bỏ thân xác. Ông đă nh́n thấy màu sáng trắng đó quanh đầu Ni Sư trưởng Thích nữ Như Vân ở chùa Long Hoa Ni Tự – Rạch Kiến
Hỏi: Những người quay trở về dương thế như ông có nhiều không?
Nhiều lắm. Nếu người dương không giữ đầu óc trong sáng là bị họ nhập liền. V́ họ cũng đang rất muốn có thân xác. Chỉ cần tham, sân, si…khởi lên là họ biết liền. Vọng tưởng càng mạnh th́ họ càng dễ nhập.
Hỏi: Khi được thân người th́ phải tu như thế nào để sau khi mất thân xác được văng sanh về Tây Phương Cực lạc?
Muốn văng sanh được về Tây phương cực lạc th́ phải tŕ danh thánh hiệu A Di Đà Phật thường xuyên, liên tục và nguyện sanh Cực Lạc. Phải ăn chay niệm Phật, làm công đức. Tu thập thiện tŕ ngũ giới. Khi lâm chung phải niệm được câu Phật hiệu đến nhất tâm bất loạn th́ chắc chắn được văng sanh Cực Lạc. Nếu có cơ duyên tốt có người hộ niệm đúng như pháp th́ lại càng hay.
Hỏi: Trước đây nghe bà ngoại nói ông không bao giờ dạy bảo ai điều ǵ. Sao bây giờ khi trở về gặp ai, ông cũng khuyên mọi người nên tu và niệm Phật. C̣n các đạo giáo khác th́ như thế nào?
Đừng nghĩ sau khi chết là hết. Cuộc đời ở trần thế chỉ là một giấc chiêm bao vô thường và ngắn ngủi. Ông muốn thức tỉnh mọi người. V́ khi mất thân người rồi xuống đây chẳng c̣n ǵ ngoài tâm thức biển hiện của ḿnh. Khi chỉ c̣n tâm thức th́ thấy đạo Phật là chánh pháp, chỉ có đạo Phật mới có thể cứu thoát con người ra khỏi cảnh khổ và siêu thoát được. Những nghiệp mà ḿnh đă tạo trước đây sẽ đeo bám ḿnh suốt không biết bao giờ mới thoát ra được.
Nam Mô A Di Đà Phật ! Nếu ai đọc xong cuộc phỏng vấn này bỗng phát tâm tu hoặc đă tu tự nhiên cảm thấy tinh tấn hơn th́ xin hồi hướng công đức này cho ông Huỳnh Văn Lương cùng các cộng sự của ông và những người lính của cả 2 bên để họ được siêu thoát.
Nam Mô A Di Đà Phật ! Nam Mô A Di Đà Phật ! Nam Mô A Di Đà Phật !
Tác giả: Hồng Vân – báo Phật tử VN.
(Bài viết đă được DVCT chỉnh biên lại một số chỗ cho hợp lư hơn, kính mong tác giả hoan hỉ thông cảm) .
Luận – Phỏng Vấn Người Cõi Âm (Phần 2 – Hết)
Mặc dù không trực tiếp phỏng vấn được ông Huỳnh Văn Lương (người cơi âm) nhưng qua đoạn băng ghi âm về cuộc nói chuyện của ông với người thân trong gia đ́nh, tôi thật sự xúc động và đă vỡ ngộ ra nhiều điều. Gần 10 năm nghiên cứu hành tŕ theo Phật pháp, chưa khi nào tôi tiếp cận được một nhân chứng thông hiểu cơi giới âm, dương đến như vậy. T́m lại các kinh điển Phật đối ứng, tôi thấy chính xác đến từng chi tiết.
Mời bạn Click vào Đây Để Xem “Phỏng Vấn Người Cõi Âm – Phần 1”
Trong phần 2 của bài viết tôi xin được trích một số thuyết lư lấy từ trong kinh Phật để bạn đọc hiểu và tin hơn nữa. Các đệ tử Phật chúng ta sẽ thấy ḿnh thật sự may mắn khi được tiếp cận với giáo lư Nhà Phật. Để có được duyên Phật trong kiếp này có lẽ trong chúng ta đă từng tu tập nhiều kiếp trong quá khứ.
NGHIỆP CHIÊU CẢM LÀM CHO NGƯỜI CÕI ÂM RẤT KHỔ:
Đối với Phật giáo, phút giây cận tử nghiệp của con người là rất quan trọng. Thông qua lời thuyết giảng của ông Lương với các cộng sự, những người lính từ 2 phía ta thấy, con người sau khi chết vẫn giữ nguyên tâm trạng lúc lâm chung khi bước vào cơi giới âm (thân trung ấm). V́ vậy mà sau mấy chục năm những người lính chết trận do tâm sát đeo bám vẫn cứ tiếp tục chiến đấu bắn giết nhau, dù chẳng c̣n thân xác. Nếu không tiếp cận được với pháp Phật có lẽ không biết bao giờ họ mới thoát ra được tâm trạng trả thù đó.
Tất cả mọi người sau khi chết nếu không phải cực thiện hay cực ác (tái sinh ngay lập tức) đều phải đối diện với những hành động tác tạo trong vô lượng kiếp quá khứ của chính ḿnh. Chính các trạng thái ăn uống, ngủ nghỉ, đi lại, tham, sân, si, thói quen hàng ngày… đă ăn sâu vào trong tiềm thức nên người chết vẫn cảm giác có nhu cầu như một người c̣n thân xác.
Việc chưa chấp nhận ḿnh đă chết đă làm cho họ lâm vào t́nh trạng lạnh lẽo cô đơn, đói khát, khổ sở. Theo Lạt ma hoá thân Lobsang Ramp th́ “V́ không chấp nhận cơi giới khác nên người chết không hoàn toàn sang hẳn cơi âm mà ở nơi chuyển tiếp giữa hai cơi. Các vong linh không siêu thoát được đều rất đau khổ, họ không ư thức được rằng ḿnh đă sang một cơi khác mà cứ bám lấy cơi trần, thần trí mê man, điên đảo… Chỉ khi nào vong linh trở nên tỉnh táo, có thể nhận thức được rơ rệt những sự việc xảy ra chung quanh, ư thức được sự chết của ḿnh và chấp nhận sự chết đó họ mới siêu thoát được”.
Tất cả những cảm giác đó đều do sự chiêu cảm của nghiệp mà hiện ra. Trong Kinh Địa Tạng, Ngài Địa Tạng Bồ Tát nói với Ngài Phổ Hiền Bồ Tát rằng: “Thưa Nhân Giả! Đó đều là do chúng sanh trong cơi Diêm-Phù-Đề làm những điều ác mà tùy nghiệp chiêu cảm ra những địa ngục như thế… Nghiệp lực rất lớn, có thể sánh với núi Tu-Di, có thể sâu dường biển cả, có thể ngăn đạo thánh”.
Lạt ma Lobsang Ramp c̣n cho rằng: “Sự không siêu thoát sẽ tạo nên nhiều đau khổ. Linh hồn của họ bị giam hăm, bao bọc một cái vỏ do chính họ tạo ra nên không c̣n thấy ǵ bên ngoài… Theo thời gian khi dục vọng giảm bớt, cái vỏ này sẽ tan dần và đến một lúc nào đó họ sẽ ư thức được điều này và sẽ siêu thoát”. Sau khi mất thân xác, ông Lương đă nói rằng, xung quanh ông bao bọc một màu đen đỏ và không thấy ǵ cả.
Pháp môn Mật Tông cho rằng, xác thể và dục thể có tan ră hết th́ con người mới siêu thoát và đầu thai vào kiếp mới được. Dục thể được cấu tạo bằng những ham muốn, thèm khát, t́nh cảm… nói chung. Dục thể là cái quyết định thời gian con người phải sống bên cơi âm lâu hay chóng. Những người ít ham muốn, có tâm hồn thanh khiết dễ siêu thoát hơn những người có nhiều dục vọng.
Trường phái Nam Tông cho rằng, con người sau 49 ngày nếu chưa tái sinh được th́ họ được xếp vào các loại cô hồn, ma quỷ vất vưởng. V́ vậy mà thuyết lư của tông phái Nam truyền không cho là có thế giới trung thân trung ấm. Những người không siêu thoát được sau 49 ngày đều là những chúng sinh c̣n bám chấp quá nhiều vào cuộc sống dương trần nên trong kiếp tái sinh tiếp theo khả năng họ sẽ vào cơi giới ngạ quỷ.
Bây giờ th́ chúng ta đă hiểu v́ sao nói, sau khi mất thân người 70 – 80 % là tái sinh vào kiếp ngạ quỷ là như vậy. Nghiệp báo của chúng ta sau khi mất thân người c̣n đang chông chênh. Nếu tâm c̣n bám chấp vào cuộc sống dương trần quá mạnh, ở trong cơi giới âm quá lâu. Càng lâu bao nhiêu th́ kết nghiệp duyên ngạ quỷ càng nhiều và thế là cảnh giới tiếp theo của ta sẽ là ngạ quỷ.
SỰ VI DIỆU, BẤT KHẢ TƯ NGHÌ CỦA CÁC CÂU THẦN CHÚ PHẬT:
Để chuyển hoá được tâm thức, chuyển nghiệp, tiêu trừ nghiệp chướng… chư Phật và Bồ Tát đă ban cho chúng sinh rất nhiều câu Thần Chú. Nhiều người trong chúng ta thường coi nhẹ việc tụng kinh tŕ Chú, v́ chưa thấy được hiệu quả trước mắt. Khi con người c̣n thân xác do thể vất chất quá nặng nên năng lực của các câu thần chú tác động đến tâm thức không nhiều. Khi con người mất thân xác th́ nó như một liều thuốc thần kỳ chuyển hoá tâm thức rất nhanh. V́ thế mà ông Lương có nói, chỉ mới tiếp cận đạo Phật gần đây nhưng sức xoay chuyển nghiệp báo rất nhanh, trong từng sát na.
Theo ông, chỉ khi tiếp cận với Phật đạo tâm ông mới sinh buông bỏ. Sau khi tŕ tụng Chú Đại Bi, nghe thuyết pháp ông mới thấy sắc màu xung quanh ḿnh chuyển từ mầu đen đỏ sang màu sáng. Sắc màu hay từ trường ánh sáng bao quanh người dương cũng như người âm thể hiện tư tưởng trạng thái t́nh cảm của tâm thức (Vấn đề này tôi đă nói khá sâu trong bài viết Chụp ảnh người âm – V́ sao các ṿng tṛn phát sáng). Qua những điều ông nói, ta thấy pháp Phật thật là vô biên. Các câu thần chú thật là vi diệu và bất khả tư ngh́.
Như vậy, sự buông bỏ không chỉ dành cho những người tu hành khi c̣n sống mà nó c̣n vô cùng cấp thiết cho những vong linh trong việc siêu thoát. Nếu chúng ta không tập thói quen ngay lúc c̣n sống th́ chúng ta khó có thể sinh tâm buông bỏ khi bước qua thế giới bên kia. Không phải chúng sinh nào cũng may mắn được tiếp cận Phật pháp tại cơi giới âm như ông Lương. Nếu như không có duyên gặp Phật pháp, không tŕ tụng kinh chú, có lẽ cảnh giới tái sinh tiếp theo của ông khó thoát khỏi súc sinh và ngạ quỷ.
Mật Tông cho rằng, sự cầu nguyện nhất là sử dụng các câu thần chú sẽ phát ra các âm thanh đặc biệt có công dụng rung động cơi âm tác động vào thần thức, giúp những linh hồn đang bị bao bọc trong vỏ kén mê muội tỉnh thức. Không phải chỉ những câu thần chú mới có hiệu quả mà những lời cầu nguyện chân thành của người thân có hiệu quả tốt đẹp không kém. Lời cầu nguyện có một sức mạnh tư tưởng có một mănh lực rất mạnh ở cơi giới bên kia.
HỒI HƯỚNG CÔNG ĐỨC ĐỂ TRỢ DUYÊN, GIẢM NGHIỆP BÁO CHO NGƯỜI MẤT:
Nếu các vong linh không siêu thoát được, ở càng lâu trong cơi giới âm th́ càng tạo nghiệp duyên tái sinh vào thế giới ngạ quỷ. Người Tây Tạng cho rằng, thời gian ngay sau khi chết là hết sức quan trọng v́ khi đó linh hồn vừa rời khỏi xác, đang xúc động cần phải hướng dẫn trấn an. Nếu không được chỉ dẫn rơ rệt, linh hồn có thể quyến luyến quanh quẩn không thể siêu thoát được và trở thành các loại cô hồn không nơi nương tựa hoặc có khi bị sinh vật cơi âm lợi dụng đưa vào những nẻo nguy hiểm.
Để người chết không bị sống lâu trong thế giới âm và mau chóng được siêu thoát, vai tṛ của những người thân rất quan trọng. Không phải ngẫu nhiên ông Huỳnh Văn Lương yêu cầu con cháu trong nhà lập trai đàn cúng đề cầu siêu cho ông và những người quanh ông được siêu thoát. Sống ở trong cảnh giới đó ông hiểu rằng, nếu không có sự trợ duyên của người thân th́ người cơi âm rất khó siêu thoát được.
Trong Kinh Địa Tạng có đoạn: “Thần hồn người chết đó khi chưa được thọ sinh, ở trong bốn mươi chín ngày, luôn luôn trông ngóng hàng cốt nhục thân quyến tu tạo phước lành để cứu vớt cho. Hàng thân quyến của người lâm chung đó, nên phải sắm sửa làm sự cúng dường lớn, tụng đọc Tôn kinh, niệm danh hiệu của Phật và Bồ Tát, tu tạo nhân duyên phúc lành như thế, có thể cho người chết thoát khỏi chốn ác đạo, các thứ ma, quỉ, ác thần thảy đều phải lui tan hết cả”.
Khi người cháu gái nói làm công đức để hồi hướng cho ông nội v́ ông đang bị quả báo tái sinh vào cảnh khổ, ông Lương trả lời người thân gần nhất là hàng con cái hồi hướng có hiệu quả nhất sau đó mới đến cháu chắt. Khi làm việc lành tạo công đức chớ có sát sinh bất cứ một sinh vật nào. Nếu c̣n sát sinh th́ chỉ tạo thêm nghiệp xấu cho người cơi âm.
Trong Kinh Địa Tạng, Ngài Địa Tạng Bồ Tát cũng bạch cùng Đức Phật rằng: “V́ lẽ trên đó nên nay con đối trước Đức Phật Thế Tôn cùng với hàng Trời, Rồng, tám bộ chúng, người với phi nhân vv… mà có lời khuyên bảo những chúng sinh trong cơi Diêm-Phù-Đề, ngày lâm chung, kẻ thân thuộc phải cẩn thận chớ có giết hại và chớ gây tạo nghiệp duyên chẳng lành, cũng đừng tế lễ Quỉ, Thần, cầu cúng ma quái… V́ sao thế? V́ việc giết hại cho đến tế lễ đó, không có một mảy mún chi lợi ích cho người chết cả, chỉ có kết thêm tội duyên của người đó làm cho càng thêm sâu nặng hơn thôi”.
Ngài Địa Tạng giải thích như sau: “Cũng ví như, có người từ xứ xa đến, tuyệt lương thực đă ba ngày, đồ vật của người đó mang vác nặng hơn trăm cân, bỗng gặp kẻ lân cận lại gởi một ít đồ vật nữa, v́ vậy mà người xứ xa đó càng phải khốn khổ nặng nề thêm”.
Nhà ngoại cảm Nguyễn Văn Nhă cũng đă chứng minh điều đó. Khi ông niệm 108 câu Nam Mô A Di Đà Phật th́ không những ông mà cả 7 nhà ngoại cảm có mặt trong nghĩa trang Trường Sơn đều nh́n thấy các vong linh ngồi xuống trong tư thế thiền định niệm theo. Nhà ngoại cảm cho rằng, chỉ có câu Phật hiệu đó là món quà quư giá nhất đối với các chúng sinh ở cơi giới âm. Câu Phật hiệu đó sinh tâm buông xả mọi sự bám chấp và có thể siêu thoát được. Nếu chúng ta cứ lo đốt vàng mă, cúng gà vịt, xây mộ thật to cho người âm là chúng ta muốn họ sống lấu hơn nữa trong thế giới vô cùng khổ sở đó.
GIỮ TÂM TRONG SÁNG, TRÌ TỤNG KINH CHÚ, NIỆM PHẬT CŨNG CHÍNH LÀ TẠO CÔNG ĐỨC:
V́ đă thoát ra khỏi thân xác nên người âm đọc được hết mọi suy nghĩ của người dương. Họ cảm nhận được những ǵ mà người khác đang suy nghĩ. Có một chi tiết rất hay: trong khi đang tṛ chuyện, cô bạn đồng nghiệp (cô cháu gái) nghĩ đến con chó bị ốm ở nhà không ai chăm sóc. Ông Lương bỗng kêu lên sao xung quanh ḿnh thấy toàn chó thế này! Điều này cho thấy, sau khi mất người thân, nếu người trong nhà hàng ngày tŕ tụng kinh chú Phật và thường xuyên nhớ đến người đă chết th́ các vong linh sẽ tiếp cận được Phật pháp. V́ lúc đó họ chưa đi đâu cả vẫn quanh quẩn ở trong nhà.
Những câu thần chú và sự cầu nguyện khuyên giải sẽ tác động vào tâm thức người mất, các vong linh họ sẽ hưởng được sự an lạc và siêu thoát. Đây là một h́nh thức trợ duyên rất tốt cho người âm. Qua chi tiết này ta thấy v́ sao phải luôn giữ sự trong sáng trong tâm. V́ khi ta khởi niệm lên những vọng tưởng không tốt th́ thế giới ma quỷ sẽ xâm nhập v́ đồng thanh tương ứng, đồng ư tương cầu.
VÌ NHÂN QUẢ BÁO ỨNG KHÔNG SAI BIỆT NÊN PHẢI LO TU HÀNH KHI CÓ ĐƯỢC THÂN NGƯỜI:
Có rất nhiều lần trong cuộc nói chuyện với người thân trong gia đ́nh, ông Lương khuyên người thân của ḿnh “phải tu”. Gặp ai ông cũng bảo “phải tu”, v́ cuộc sống con người rất ngắn ngủi. Tiền bạc nhiều để làm ǵ, quyền cao chức trọng để làm ǵ, càng nhiều th́ càng chất thêm nghiệp khổ lắm, chỉ cần đủ ăn đủ mặc là tốt rồi. Có tu th́ mới thay đổi nghiệp chướng của ḿnh, không tu th́ cứ theo nghiệp mà tái sinh vào các cảnh giới khổ.
Khi không c̣n thân xác, tiếp cận được với đạo Phật, xung quanh ông sáng dần lên, ông đă nh́n được rất rơ quy luật nhân quả thông qua các kiếp quá khứ, hiện tại và tương lai. Có một mẩu đối thoại khi nói về hậu kiếp của những người trong gia đ́nh rất lư thú. Ông đă nh́n được một số người thân của ḿnh sau khi mất thân sẽ về cảnh giới nào, nguyên do v́ sao họ lại đầu thai ở cảnh giới đó. Người có công đức th́ sẽ chuyển thân làm người đàn ông. Người không chịu làm việc, lười biếng lại thiếu nợ người khác th́ đầu thai vào kiếp chó. Người ham chơi cờ bạc th́ tái sinh thành người nghèo khổ sách giỏ đi ăn xin một nửa kiếp đầu. Tất cả đều là do nhân gieo trong kiếp này mà phải chịu quả báo trong tương lai.
Một cuộc nói chuyện không thành v́ sự cố chấp của người con gái, ông đă nh́n ra ngay được quả báo của bà là có người cha không yêu thương trong kiếp người tương lai. Toàn bộ cuộc sống của ông khi c̣n thân xác cho đến khi tồn tại ở thế giới âm đều chuyển động theo quy luật nhân quả. Ông đă nh́n thấu rơ và hiểu được tầm quan trọng cần phải tu khi c̣n thân xác người như thế nào.
Trong Kinh địa Tạng có nói: “V́ thế chúng sinh chớ khinh điều quấy nhỏ mà cho là không tội, sau khi chết đều có quả báo dầu đến mảy mún đều phải chịu lấy”.
Nam Mô A Di Đà Phật! Xin được hồi hướng công đức này về thế giới Tây Phương Cực Lạc! Xin được hồi hướng công đức này cho ông Huỳnh Văn Lương cùng các cộng sự của ông, những người lính của cả hai phía và các chúng sinh sớm thành Phật đạo!
Tác giả: Hồng Vân (Báo Phật tử VN)
(Bài viết đă được DVCT chỉnh biên lại một số chỗ cho hợp lư hơn, kính mong tác giả hoan hỉ thông cảm).
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
|
sontunghn
member
REF: 717440
12/14/2017
|
Vong Linh Nhập Xác Xin Quy Y Tu Học Phật Pháp
Cuôí năm 2009, có biến cố xảy ra trong một gia đ́nh theo đạo Thiên Chúa tại Hải Pḥng. Cô con gái độc nhất bỗng tự dưng không ăn, không ngủ, miệng nói muốn đến chùa đi tu, hành động cử chỉ khác thường, giống như là bị vong nhập. Gia đ́nh đưa đến nhà thờ, nhờ Cha đạo trừ tà. Cha giơ thánh giá lên, “nhân danh Cha và các Thánh thần” … làm đủ mọi cách … Cô gái vẫn không trở lại b́nh thường. Cha đạo nói rằng con bé bị điên rồi, cho đến Đông Khê đi (giống Châu Quỳ – nhà thương điên ở Hải Pḥng). Vừa dứt lời cô gái nói dơng dạc: “ Tôi không điên. Cho tôi đến chùa Vẻn là tôi hết điên”.
Chùa An Biên – còn gọi là chùa Vẻn (244 Tô Hiệu, Hải Pḥng). Lần đầu tiên, gia đ́nh chứng kiến đứa con gái theo Đạo Thiên Chúa từ nhỏ của ḿnh chắp tay trước tam bảo quỳ lạy lia lịa, xin được đi tu. Lúc bấy giờ thầy trụ tŕ Thích Tục Bách đi vắng, 3 hôm nữa mới về. Tiếp đón gia đ́nh là sư thầy Thích Bản Đức (nay là trụ tŕ chùa Thanh Phong – An Lăo – Hải Pḥng), cùng thầy sư Thích Bản Tuệ (nay đang học Đại học Phật Giáo trong Huế).
“Tôi thấy có người đàn bà đi theo sau chú” Cô gái nh́n thầy Bản Đức.” Xem nào, à đấy là mẹ chú, bà đi theo đằng sau chú”. Sư thầy Bản Đức giật ḿnh. Khi c̣n nhỏ, gia đ́nh thầy ly tán, vượt biên trên biển nhưng bị đắm tàu, tất cả đều tử nạn. “Chú có muốn t́m mộ mẹ không, tôi dẫn đi”. Thế là mọi người lên đường. Cô gái chỉ thầy Bản Đức đi đến một làng chài ven biển ngoài thị xă Đồ Sơn. Ra đến một bãi tha ma ở khu 1, có rất nhiều mộ không tên. Cô gái chỉ “ đây là mộ mẹ chú, kia là mộ cô X, chú Y …” Ra là hồi đó, xác người chết trên con tàu đắm đă trôi hết về làng chài này. Người dân vớt được đem chôn cả ở đây. (Chuyến tàu định mệnh này chính là vụ Gió Nam nổi tiếng Hải Pḥng thời đó)
Sau vụ t́m mộ, cô gái ma nhập bỗng trở thành thầy bói bất đắc dĩ. Rất nhiều phật tử đến nhờ xem bói, hỏi chuyện hên xui … Đêm đến, khi không c̣n ai đến hỏi chuyện, cô gái này tuyệt nhiên không ngủ, vẫn nhanh nhẹn hoạt bát như b́nh thường. Cô này chỉ muốn tu Phật, muốn nghe giảng Pháp, muốn nghe kinh Phật. Và người tiếp chuyện là sư thầy Thích Bản Tuệ. Th́ ra cô gái bị vong linh của một người không may chết đuối ở sông Tam Bạc nhập vào. Hiện nay vong linh này là quỷ đói dưới sông rất khổ sở, nay nghe tiếng Thượng Tọa Thích Tục Bách ở Chùa Vẻn, muốn đến xin đi tu. Không ngờ ư chí của vong linh này c̣n rất mạnh, thấy cô gái này phù hợp, liền cướp lấy xác mà dùng. Cả đêm tâm sự, thầy Thích Bản Tuệ đă giảng những ǵ cơ bản nhất của người tu Phật là giữ Ngũ giới là hành Thập Thiện …
Cuối cùng thầy Thích Tục Bách đă về. Biết chuyện thầy bèn đến nói: nào thế cô xem bói cho tôi ra làm sao. Thầy tiến lại gần, cô gái bỏ chạy ṿng quanh, vừa chạy vừa nói” Trên người thầy có ấn chứng của Phật Tổ, không dám lại gần, không dám lại gần …”. Vong linh tiếp tục xin đi tu. Thầy nói, thân người không có làm sao tu. Nay sẽ bố trí lập đàn cúng siêu sinh siêu thoát tại bờ sông Tam Bạc nơi cô này đă chết đuối. Vong linh mừng lắm nói luôn, thế nếu vậy xin siêu thoát luôn cho bạn bè con chết đuối ở đó nhiều lắm, hàng ngh́n người. Đàn thành được lập, vải trắng 1 cuộn rất dài thả xuống sông, bắc cầu cho vong linh được thoát ra khỏi đó. Khi khóa lễ hoàn thành, vải vốn nhẹ là thế mà bỗng hóa rất nặng nề, mấy thanh niên to khỏe cùng kéo mới lên được. Mỗi một vong linh thoát ra là một lần cái thân cô gái lại biểu lộ cử chỉ cảm ơn, từ biệt. Người trẻ, trẻ con, người già đủ cả.
Sau cùng, buổi lễ kết thúc. Vong c̣n lại vẫn không chịu thoát ra khỏi xác, một mực xin ở lại chùa đi tu. Mọi người khuyên bảo thế nào cũng không nghe. Lúc bấy giờ thầy Bản Tuệ lại gần nhẹ nhàng nói, muốn tu Phật mà lại chiếm xác của người khác, như vầy là phạm giới trộm cắp, vầy sao tu. Nghe rồi vong linh thống thiết suốt bái biệt mà siêu thoát. Cô gái ngất lịm.
Con người khi c̣n sống, chẳng chịu tu tập. Đến khi chết đi mới biết rằng hóa ra luân hồi là có thật, nhân quả là có thật, linh hồn là có thật. Đến khi chết đi mới biết, không phải chết là hết, mà thực ra chỉ là 1 sự khởi đầu của một cảnh giới khác mà thôi. Nhưng lúc đó, biết th́ đă quá muộn rồi, đă thành quỷ đói, đă thành súc sanh, đă xuống địa ngục mất rồi. Này quư vị, hăy bắt đầu tu tập, hăy sám hối, hăy hành thập thiện ngay từ hôm nay. Này quư vị, thân người khó được, tu ngay kẻo trễ. Mỗi một ngày trôi qua, là cuộc đời ta đă ngắn đi một đoạn. Con người sinh ra, thật sự là để tu tập.
Liên Hoa Thái Dương
|
|
sontunghn
member
REF: 717441
12/14/2017
|
Ḥa Thượng Tịnh Không Siêu Độ Vong Nhân
Lời tựa: Ngay lúc ḥa thượng Tịnh Không khai thị và truyền thọ tam quy cho chư quỷ thần, chính Diệu Âm chứng kiến sự việc này tại liêu pḥng của ngài ở đường Lolândr Cré, Calamvale, Brisbane, Autralia. Lúc đó ngài vừa về tới Brisbane và đang tiếp chuyện với đồng tu. Có khoảng chừng mười mấy người đang đến vấn an ngài trong đó có Diệu Âm. Đang nói chuyện với đồng tu th́ mấy lần ngài phải ngưng nói chuyện để khai thị cho chúng quỷ thần từ Sơn Đông đang nhập xác kêu cứu. Xin quư vị cố gắng đọc lại câu chuyện này để hiểu thêm về pháp giới.
“Hải đảo Kim Sơn Tự” tỉnh Sơn Đông, huyện Khánh Vân. Quá tŕnh câu chuyện bị nhập xác của hai Sư cô Khai Anh và Khai Địch:
Lúc 10 giờ 30 tối ngày 24/02/2006 cư sĩ Tố B́nh về từ Hàng Châu, Đông Thiên Mục Sơn gửi Điện thư (fax) qua Úc Châu cho ḥa thượng Tịnh Không tại tịnh xá ở Highfields, Toowoomba :
Ngày 13/11/2005, 66 vị xuất gia từ Lô Giang về Đông Thiên Mục Sơn. Ngay đêm đó có sư cô Khai Anh vừa nhắm mắt lại liền thấy một số tội khổ chúng sanh, trong số đó có người mang thân người mà đầu rắn , hay mang đầu người mà lại mang thân con kiến, có người già, trẻ, con nít, có những người c̣n đang bị thương…
Ngày 17/11 hai cô Khai Anh và Khai Địch cùng tổng cộng 22 vị xuất gia đến đạo tràng Khánh Vân tu học. Trong thời gian này, sư cô Khai Anh vẫn liên tiếp thấy các tội khổ chúng sanh. Có lúc c̣n nghe họ nói chuyện nhưng không hiểu họ nói ǵ, thời gian này cô thường cảm thấy mệt mỏi, buồn bă.
Từ ngày thứ ba 14/02/2006 bắt đầu có hiện tượng nhập xác kéo dài đến ngày 16/02/06 liên tiếp ba ngày và nhiều lần.
1- NGÀY 14/02/06, XUẤT HIỆN NHẬP XÁC LẦN THỨ NHẤT
Trước đó vài ngày, cô Khai Anh đă mấy lần thấy những chúng sanh tội khổ ngồi nghiêm chỉnh nghe thượng Tịnh hạ Không lăo pháp sư giảng kinh qua truyền h́nh , có lúc c̣n thấy họ tụng kinh Vô Lượng Thọ. Ngay chiều 14/02/06, khoảng 4 giờ 40, cô Khai Anh cảm thấy trong người vô cùng khó chịu, đứng ngồi không yên, nên liền đến văn pḥng gặp chủ nhiệm Tôn và nói: “Tôi thấy có rất nhiều “ chúng sanh” ở trong lớp nghe giảng, xin chủ nhiệm liên lạc với thầy Tâm Nguyệt giùm, thỉnh thầy làm pháp hội Tam Thời Hệ Niệm để siêu độ cho họ”.
Tôn chủ nhiệm nói: “Thầy Tâm Nguyệt sắp về lại đạo tràng Khánh Vân rồi, chờ thầy về hăy tính”.
Cô Khai Anh nghe vậy, liền xuống lầu dưới t́m cô Khai Địch giúp đỡ, nhưng cô này lại nói: “ Thầy Tâm Nguyệt đang bận lắm, chờ thầy xong việc hăy nói”. Đến 5 giờ 30 chiều, cô Khai Địch bỗng cảm thấy toàn thân rất khó chịu, đầu, chân bủn rủn, đi bộ giống như muốn bay lên vậy. Khoảng 6 giờ 20 chiều, cô trên đường lên niệm Phật đường có một cảm giác rất mănh liệt là có rất nhiều người đi theo phía sau, cô quay lại nh́n th́ chẳng thấy ai. Cô vội bước nhanh và lớn tiếng niệm Phật, vừa bước vào niệm Phật đường liền nhanh chóng đóng cửa lại.
Vừa gặp cô Khai Anh cô liền kể: “Tôi cảm thấy có rất nhiều “chúng sanh” đi theo sau tôi, tôi đóng cửa không cho họ vào”. Khi đó cô Khai Anh đang lạy Phật bỗng nghe tiếng van cầu khẩn thiết của nhiều chúng sanh: “Xin cô giáo Tề v́ chúng tôi hồi hướng, chỉ có cô Tề mới cứu chúng tôi được”. Lúc này, cô Khai Anh lập tức đi t́m chủ nhiệm Tôn, vài phút sau cô Khai địch lại nghe tiếng kêu la của nhiều chúng sanh ở ngoài niệm Phật đường: “ Thầy Tâm Nguyệt, thầy Tâm Nguyệt……..”, một lát sau lại nghe âm thanh bên ngoài truyền vào: “Cô Khai Địch, cô phải lấy tâm từ bi của cô để cứu độ chúng sanh, thương yêu bảo vệ tất cả chúng sanh”, đồng thời cô lại nghe tiếng từ bên ngoài niệm Phật đường của chúng sanh, yêu cầu cô quy y.
Thấy vậy cô cũng từ niệm Phật đường ra đi t́m chủ nhiệm Tôn để điện cho cô giáo Tề nhưng điện măi không được, sau lại điện thoại bằng đường dài quốc tế, đến 8 giờ tối mới liên lạc được với thầy. Cô Khai Địch đem vừa xảy ra kể cho thầy nghe, bỗng nhiên thân thể của cô cảm thất rất nặng nề, rất khó chịu như có một cái ǵ đè lên người và thở không nổi, đồng thời cảm thấy có rất nhiều người đang vây quanh cô để đảnh lễ thầy Tâm Nguyệt. Ngay lúc đó cô Khai Địch liền quỳ xuống và khóc lên, lúc này thầy Tâm Nguyệt liền la lớn trong điện thoại: “ Mọi người đừng xáp lại gần quá, đừng xáp lại gần, mau lánh xa cô Khai Địch một chút”. Lúc đó, cô Khai Anh thấy dáng vẻ tội nghiệp của cô Khai Địch như vậy liền quỳ xuống la lớn: “ Xin quư vị đừng làm như vậy, xin quư vị đừng làm như vậy, nếu quư vị làm như vậy, chúng tôi sẽ không thèm lo cho quư vị nửa”. Sau khi liên tiếp nói ba lần như vậy, th́ cô Khai Địch trở lại b́nh thường, nhưng liền lúc đó lại nhập cô Khai Anh, cô bị ngất xỉu, sau một hồi cô vừa la vừa khóc, lúc đó là 8 giờ 30 tối, ông chủ nhiệm Tôn vừa xong thời công phu tối, trở về văn pḥng. Vừa bước vào cửa, các “ chúng sanh” đang nhập vào cô Khai Anh liền hướng về ông đảnh lễ nói: “ Ông rất từ bi, xin ông giúp chúng tôi” Lúc này thầy Tâm Nguyệt trong điện thoại bảo cô Khai Địch hăy lớn tiếng gọi ba lần: “ Chúng thần quy vị!” như thế mới từ từ yên lặng trở lại.
Chúng tôi liền hỏi và người nhập xác bắt đầu nói chuyện: Cô tên Quách Tiểu Thúy, người ở An Huy, đời nhà Tống bị bệnh chết, lần này có vô số không thể đếm hết được những “chúng sanh” đến đây, họ đến từ địa ngục. Trong địa ngục quá khổ, thật sự không thể chịu nổi”. Chúng tôi hỏi họ muốn thế nào? Cô ta nói: “ Muốn cư sĩ Tề v́ họ làm đại hồi hướng, yêu cầu thầy Tâm Nguyệt v́ họ siêu độ”. Thầy Tâm Nguyệt nghe xong liền từ bi nhận lời ngay. Thầy v́ họ lập bài vị tại Tịnh Tông Học Viện Úc Châu, v́ họ tiến hành làm pháp hội Tam Thời Hệ Niệm để siêu độ, qua điện thoại thầy liền khai thị cho họ, xong thầy hỏi v́ sao họ phải nhập xác hai cô Khai Anh và Khai Địch ? Họ nói: “ Cô Khai Anh rất lương thiện, rất nhiều người thấy chúng tôi nhưng họ chẳng khởi tâm giúp đỡ chúng tôi, vừa rồi cô Khai Anh nói không thèm lo cho chúng tôi nữa nên mới phải nhập vào thân của cô. C̣n cô Khai Địch v́ cô có khả năng giúp chúng tôi lo việc nên mới nhập vào thân cô ấy. Sau cùng nghe lời thầy Tâm Nguyệt khuyên răn, họ đồng ư rời khỏi xác thân cô Khai Anh.
2- NHẬP XÁC LẦN THỨ HAI khoảng 12 giờ 30 ngày 15/02/06:
Cô Khai Địch cảm thấy trong người vô cùng khó chịu, đầu thấy nặng trĩu, nên liền về liêu pḥng nghỉ nghơi, sau khi thức dậy vẫn c̣n cảm giác khó chịu và muốn nửa. Đến khoảng 3 giờ 30 chiều, cô gọi cô Khai Anh đến văn pḥng t́m ông chủ nhiệm Tôn, yêu cầu ông điện thoại cho cư sĩ Tề, bên chưa kịp bắt điện thoại th́ cô Khai Địch bị nhập xác, toàn thân cô run rẩy và quỳ xuống cầu cứu với cư sĩ Tề: “ Tề đại đức, chúng tôi xin đảnh lễ bà, van xin bà hăy cứu chúng tôi! Chúng tôi đang khổ quá! Không biết đă trải qua bao nhiêu vạn ức kiếp khổ h́nh, đời này mới có duyên nghe được Phật Pháp”. Tề cư sĩ hỏi họ từ đâu đến đây? Họ trả lời từ địa ngục đến, có một số bị chết ch́m, một số bị xe đụng, một số do uống thuốc tự tử, một số bị bắn chết……….Hỏi họ làm sao có thể đến đây được? Họ nói: được tin ngài thượng Tịnh hạ Không sẽ cùng với bà lập đạo tràng tại Sơn Đông, chúng tôi rất thích ở đây tu hành. Tề cư sĩ hỏi: “Quư vị có điều ǵ yêu cầu?” Họ nói muốn được Tề cư sĩ đích thân v́ họ hồi hướng. Cô Tề rất từ bi liền nhân lời và nói: “Xin quư vị hăy rời khỏi thân xác cô Khai Địch, v́ chiếm dùng thân xác của cô, sẽ khiến cho cô mấy ngày sau cũng chưa có thể hồi phục trở lại”. Họ nói: “ Xin Tề đại đức hăy yên tâm, chúng tôi không hề làm tổn thương cô ta, thật sự chúng tôi không c̣n cách nào hơn mới t́m cô ta giúp đỡ chúng tôi”.
Tề cư sĩ lại hỏi: “ Chẳng phải ngày hôm qua thầy Ngộ Toàn đă lập bài cho quư vị rồi sao?”.
Họ nói: “ Bài vị tuy đă lập rồi, nhưng chưa kịp thời siêu độ nên chúng tôi không được lợi ích. Tề đại đức ơi! Cầu xin bà nhất định phải cứu chúng sanh tôi! Chúng tôi thật sự khổ lắm rồi, cô Khai Địch có duyên phần sâu dày đối với bà, bà hăy dạy dỗ cô ta cho tốt, cô ta đă bị luân hồi quá lâu rồi, bà phải nghiêm khắc yêu cầu nhắc nhở cô ta.”
3- NHẬP XÁC LẦN THỨ BA
Vào khoảng 5 giờ 30 chiều ngày 15/02/06, chủ nhiệm Tôn tập hợp toàn thể người xuất gia. Ông muốn đem chuyện xảy ra khi sáng nói và yêu cầu mọi người t́m cách giải quyết ổn thỏa hầu tránh làm kinh hoàng người khác. Chủ nhiệm Tôn vừa nói xong, vài phút sau, lần này đến cô Khai Anh bị nhập xác, cô vừa khóc vừa nh́n toàn thể đại chúng xuất gia: “ Quư vị khiến chúng tôi vô cùng thất vọng, quư vị đây chẳng có một ai tinh tấn tu hành, mang đầy tham sân, si khiến chúng tôi nh́n thấy thật đau ḷng! Chúng tôi không muốn nh́n thấy quư vị tiếp tục đọa lạc như vậy! Quư vị ăn của thập phương, dùng của bá tánh, cô Từ rất là cực nhọc để hộ tŕ quư vị, quư vị hăy tự hỏi lương tâm của ḿnh, làm như vậy quư vị có lỗi với mọi người không?
Nói xong, một lát sau lại nhập qua cô Khai Địch, cô này la khóc, lúc lại cười, chỉ vào tất cả chúng xuất gia ở hiện trường la mắng: “Quư vị mỗi ngày ở đây học! Học!Học!Học cái ǵ? Ở đây giả vờ làm dáng, quư vị không xứng đáng làm đệ tử của Phật Thích Ca! Không xứng đáng làm đệ tử của Tịnh Không lăo pháp sư! Quư vị có lỗi với Tề đại đức! Quư vị ích kỷ, không có tâm từ bi,quư vị mặc dù đă xuất gia, mắc áo của người xuất gia, cả một ngày trong tâm quư vị suy nghĩ những ǵ? Địa ngục thật sự là khổ lắm! Quư vị đời này thật may mắn, được làm đệ tử của lăo pháp sư th́ phải cố gắng tu cho đàng hoàng!Chúng tôi không muốn nh́n thấy quư vị tiếp tục như vậy, nếu cứ như vậy toàn bộ quư vị đều xuống địa ngục hết! Chúng tôi vô cùng thổ thẹn và cũng không đủ tư cách để nói quư vị, nhưng mà chúng tôi không nhẫn tâm nh́n thấy quư vị giẫm lên con đường mà chúng tôi đă đi qua! Chúng tôi rất đau khổ, suốt ngày không thấy ánh sáng, âm u không thấy mặt trời, khổ ải vô biên, quay đầu mới thấy bến, chúng tôi không được tự do như quư vị!”. Vừa nói xong những lời này, cô Khai Địch ngất đi một hồi mới tỉnh lại.
4- NHẬP XÁC LẦN THỨ TƯ:
Vào buổi sáng sớm 3 giờ 30 ngày 16/02/06 khi tứ chúng đồng tu đang trong niệm Phật đường tụng kinh, cô Khai Anh cảm thấy ḿnh như nửa tỉnh nửa mê, cứ cảm giác thấy các đồng tu không có thành thật muốn công phu, giống như bị ràng buộc mà phải vào tụng kinh vậy. Cô Khai Anh như có một động lực nào thúc giục cô đi thẳng vào pḥng ngủ để lôi hết những vị trễ nải chưa chịu ra công phu đúng giờ, khi thấy sư Khai Khoáng muốn rời đội ngũ kinh hành đi ra ngoài, cô liền dang tay vào kéo trở vô; thấy sư Khai Đạo c̣n ngồi tĩnh tọa trong pḥng ngủ, cô cung kính đến xá cô ấy và mời cô vào lớp để kinh hành với đại chúng. Kế đó, cô Khai Anh theo sự thúc giục của quỷ nhập xác quỳ một bên dưới đại hùng bửu điện, lớn tiếng niệm Phật. Khi đó cư sĩ Cao ở trai đường nghe thấy tiếng liền chạy ra xem thấy và sợ cô một ḿnh ở đó bị trúng lạnh nên khuyên cô đi vào lớp, cô không chịu nghe, sau đó với âm thanh của một người đàn ông, cô nói: “ Chúng tôi hy vọng, quư vị sớm ngày thành tựu! Tinh tấn niệm phật, hoằng pháp lợi sanh! Chúng tôi đă bị khổ rồi, bởi nghiệp chướng sâu dày, chúng tôi hy vọng được làm đệ tử của ngài thượng Tịnh hạ Không lăo pháp sư và xin được Tề cư sĩ v́ chúng tôi hồi hướng”.
Cư sĩ Cao trả lời và giải thích: “ Xin quư vị đừng nóng ḷng chúng tôi đang t́m đủ mọi cách để liên lạc, v́ việc này cần có nhiều người thực hiện mà hiện giờ có người ở torng nước, kẻ th́ ở nước ngoài, có người th́ chưa liên lạc với họ được, xin quư vị hăy yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ thực hiện theo ư quư vị một cách trọn vẹn” .
5- NHẬP XÁC LẦN THỨ NĂM:
Khoảng 7 giờ sáng ngày 16/02/06, tứ chúng đệ tử của đạo tràng Khánh Vân đang v́ những “chúng sanh tội khổ” tụng kinh Vô Lượng Thọ, tụng đến phẩm thứ 33, bỗng nhiên sư cô Khai Anh hai mắt trợn trắng, gương mặt như ngây, giọng nói của một người Nam đang nhập vào cô, và lớn tiếng tụng “ V́ sao không ở ngay lúc c̣n khỏe mạnh, nỗ lực tu thiện, niệm Phật cầu văng sanh c̣n chờ đến bao giờ! Người đời không biết phân biệt thiện ác, không hiểu rơ chân lư của đạo đức: làm lành được phước, tạo ác mắc phải tai hung, nguyên do căn bản v́ không có trí tuệ nên mỗi ngày tranh hơn tranh thua, tạo bao ác nghiệp, lại không biết phân biệt chánh tà, tin sâu nhân qua, đối với tà sư tà thuyết lại càng dễ tu theo, tâm điên đảo chất đầy tham, sân, si th́ luân hồi sinh tử không có ngày ra. Sư cô Khai Địch thấy dáng vẻ cô Khai Anh như vậy, âm thanh thâm trầm như vậy, liền vội quỳ trước Phật, hổ thẹn sám hối công phu của ḿnh không đắc lực, không đủ khả năng giúp đỡ họ, tự cảm thấy xấu hỗ vô cùng. Sau khi tụng kinh xong, những vị xuất gia có mặt tại đó cũng đều quỳ trước cầu xin sám hối. Quỷ nhập xác lại nói: “ Quư vị chỉ có 1/3 tâm chân thành mà thôi”. Ngay lúc đó có người hỏi họ: “V́ sao quư vị không trực tiếp đi t́m Phật A Di Đà, t́m thượng Tịnh hạ Không lăo pháp sư hoặc cô Tề cư sĩ? Đừng ở đây gây phiền toái cho chúng tôi”. Quỷ nhập xác trả lời: “ Ánh sáng của họ quá mạnh, thần hộ pháp quá lợi hại, chúng tôi không thể đến gần, chúng tôi thật sự không c̣n cách nào hơn nên mới t́m cô Khai Anh giúp đỡ, xin mọi người yên tâm, chúng tôi không làm hại mọi người ở đây đâu, chỉ cần thượng Tịnh hạ Không lăo pháp sư quy y khai thị, siêu độ cho chúng tôi, chúng tôi lập tức rời khỏi”, quỷ nhập xác kế đó hướng về các đồng tu ở hiện trường xá và xin lỗi đă làm cho mọi người kinh sợ! Đồng thời hướng về điện Phật đảnh lễ.
6- NHẬP XÁC LẦN THỨ SÁU:
Vào lúc 9 giờ sáng ngày 16/02/06 ông chủ nhiệm Tôn ở văn pḥng điện thoại cho Tề cư sĩ để báo t́nh h́nh trong mấy ngày qua. Lúc ấy. “chúng sanh tội khổ” lại nhập vào người cô Khai Anh, họ liền hướng về Tề cư sĩ đảnh lễ. Qua điện thoại Tề cư sĩ giải thích cho họ hay rằng: “Lư do trong hai ngày vừa qua chưa v́ họ làm lễ bởi, thứ nhất là có hai người đang ở bệnh viện Hoàng Châu giải phẫu, cần ở đó chăm sóc, lư do thứ hai là lăo Ḥa thượng đang trên đường đi Úc Châu, nên liên tiếp mấy ngày không đi liên lạc điện thoại được do đó, xin quư vị kiên nhẫn chờ đợi, chắc chắn sẽ kịp thời thực hiện những yêu cầu của quư vị, quư vị có thể ở trong đạo tràng nghe kinh niệm Phật, tuy nhiên không được làm rối loạn trật tự của đạo tràng. “Chúng sanh tội khổ” liền trả lời: “Chúng tôi không làm rối loạn đạo tràng đâu, chúng tôi sẽ làm hộ pháp cho bà, chỉ cần lăo pháp sư quy y, khai thị, siêu độ cho chúng tôi, chúng tôi lập tức rời khỏi”.
7- NHẬP XÁC LẦN THỨ BẢY:
Vào lúc 4 giờ 30 chiều ngày 16/02/06 thầy Tâm Nguyệt từ Úc Châu điện về để t́m hiểu t́nh trạng việc nhập xác ở đạo tràng Khánh Vân. Sư cô Khai Địch báo cáo rằng: “Hiện giờ “Chúng sanh tội khổ” cấp thiết yêu cầu quy y, khai thị, siêu độ”. Thầy Tâm Nguyệt giải thích: “Sư phụ thượng nhân vừa mới về lại Úc Châu, ngài đang bận với rất nhiều công việc, nhân viên ở đây cũng vô cùng bận rộn, phải chờ đến ngày 19/02/06 mới có thể làm pháp hội siêu độ”. Đến khoảng 5 giờ, thầy Tâm Nguyệt bảo gọi cô Khai Anh đến nghe điện thoại, cô Khai Anh vừa nói được vài câu, lại liền bị nhập xác, họ liền hướng về thầy Tâm Nguyệt đảnh lễ, yêu cầu thầy v́ họ làm pháp hội Tam thời hệ niệm để siêu độ. Thầy liền nhận lời yêu cầu, và lập tức điện thoại liên lạc với thượng Tịnh hạ Không lăo pháp sư, nhưng v́ ngài quá bận không thể từ Úc bay sang đạo tràng Khánh Vân ở Sơn Đông Trung Quốc được, chỉ có thể điện thoại qua để v́ “chúng sanh tội khổ” làm lễ quy y và khai thị. Đến 5giờ 42 quả nhiên lăo pháp sư liền từ Brisbane, Úc châu điện qua, ngay khi đó quỷ nhập xác nghe thấy tiếng nói của lăo pháp sư vô cùng cung kính quỳ xuống khóc và đănh lễ ngài, kế tiếp lớn tiếng nói: “ Thượng Tịnh hạ Không lăo pháp sư tôn kính, van xin ngài hăy cứu chúng con! Chúng con thật t́nh quá đau khổ!” .
Lăo pháp sư rất từ bi nhận lời yêu cầu, qua điện thọai ngài làm lễ quy y cho họ. Ngài đọc một câu, họ đọc một câu, tứ chúng đệ tử hiện diện cũng đọc theo và cảm động đến nức nở! Làm lễ quy y xong, điện thoại, điện thoại bỗng dưng bị cúp. Thầy Tâm Nguyệt điện qua, họ liền thỉnh thầy khai thị. Thầy hỏi: “Quư vị có bao nhiêu ngươi người đến đây?” Đáp: “ Đứng đầy hết cả hải đảo Kim Sơn tự, kéo dài vào trong thành huyện Khánh Vân. Chúng con là người có được một chút thiện căn, qua được cái trạm khổ ải, c̣n rất nhiều không qua được nên vẫn c̣n bị thọ khổ ở dưới địa ngục”.
Thầy Tâm Nguyệt từ bi v́ họ khai thị: “Chúng sanh rất khổ, nhất là hiện giờ quư vị đang trong địa ngục thọ khổ nhiều hơn. Đây cũng do những ác nghiệp của nhiều đời quá khứ cảm chiêu lấy quả báo ngày nay, do đó cần phải tiêu trừ hết ác nghiệp mới có thể ra khỏi được, bây giờ đă hiểu rơ tạo nghiệp ác bị quả báo nghiêm trọng như vậy. Quư vị đều có thiện căn nghe được lăo pháp sư giảng kinh, nghe được Phật pháp, nhân duyên của mỗi người khác nhau, nhưng quư vị đây ai cũng là người có đại phúc đức nhân duyên, do đó phải nỗ lực tu hành, nhất định phải tu cho thật tốt, hộ tŕ đại thừa Tịnh Tông, khiến cho phục hưng , phổ biến hoằng dương trở lại trong đời này, được như vậy, tất cả nghiệp tội của quư vị đều được tận trừ, mọi người phải hộ tŕ chánh pháp, nhất là giúp Tịnh tông có thể trong đời mạt pháp này truyền khắp ṭan cầu. Hy vọng mọi người đều có thể làm thần hộ pháp, thực hiện viên măn như vậy công đức sẽ vô lượng. Chúng tôi biết quư vị từ nơi địa ngục đến ai cũng rất là khổ, do đó chúng ta phải đối trước mặt Phật sám hối. V́ sao phải sám hối? Bởi v́ chúng ta trong nhiều đời đă tham, sân, si quá nặng đă tạo nên quả báo địa ngục mà đời nay phải lănh lấy nghiệp báo khổ đau, do đó cần phải niệm Phật, mỗi chúng sanh đều phải phát nguyện cầu sanh tịnh độ, đến thế giới Cực Lạc! Cầu oai lực của Phật gia tŕ, được hào quang Phật chiếu rọi, một đời này của chúng ta sẽ viên măn thành tựu, không c̣n c̣n thọ ác báo khổ nữa. Mọi người phải tinh tấn tu học. Người trên dương gian tu học rất lười biếng, bởi v́ họ không biết cái khổ khi đọa địa ngục, đừng học theo họ, hăy tự ḿnh tu học cho tốt. Nghe được Phật pháp th́ phải tuân theo lời răn dạy của đạo sư mà nỗ lực thực hành, tích công lũy đức như vậy, nỗ lực đọan ác tu thiện, nhất là phải sám hối tật xấu của ḿnh, gạt bỏ hết những thói hư một ḷng một dạ xưng niệm thánh hiệu A Di Đà cầu sanh Tịnh độ, như vậy sẽ thành tựu”. Thầy khai thị xong, “ chúng sanh” rất vui mừng và cảm tạ cùng nhau hứa: “ Chúng con nhất định cải ác tu thiện”!
Khoảng 15 phút sau lăo pháp sư điện trở lại, kẻ nhập xác nghe được liền lớn tiếng nói: “ Thượng Tịnh hạ Không lăo pháp sư xin ngài cứu chúng con.” Lăo pháp sư đáp: “Được! Được ! Được! Quư vị hăy lắng nghe, thế gian này thật khổ lắm, lục đạo luân hồi càng khổ hơn, chúng ta trong đời này rất khó khăn gặp được Phật pháp đều là có phước báo, đều do đời quá khứ có thiện căn, phúc đức, nhân duyên. Hy vọng ngay trong đời này, bất luận chúng ta là thân phận ǵ, cũng phải nhất định cầu sanh Tịnh độ, phải học với đức Phật A Di Đà, điều này quan trọng hơn hết. Muốn đến thế giới Cực Lạc, nhất định phải y theo lời trong kinh điển mà làm, quan trọng nhất là tu tâm thanh tịnh, phải buông xả những thứ tham, sân, si, mạn, thị phi nhân ngă, phải hóa giải đi những ư niệm đối lập với người, với sự và vật, mâu thuẫn xung đột quyết định không thể xảy ra. Chúng ta cần phải tu dưỡng đức hạnh của ḿnh, Nhân đạo phải tu “ Đệ tử quy”, tứ chúng tu hành nhất định phải tu thập thiện nghiệp, lấy đây làm căn bản trong việc tu hành, chúng ta mới thật sự là thiện nam tử, thiện nữ nhân là phải y theo kinh giáo của Tịnh tông mà tu học, phải phát nguyện cầu sanh Tịnh độ, chắc chắn được sanh, không nên có một chút hoài nghi nào cả. Trong sinh hoạt, hàng ngày khó tránh được những oan gia trái chủ, những thứ này là do nhiều đời qua đă kết tập, sau khi gặp, chúng ta phải dùng tâm chân thành cảm hóa họ, quan trọng nhất là phải có tâm lượng bao dung, tha thứ người khác, bất luận là họ dung thủ đoạn ǵ để hủy báng ta, nhục mạ ta, hăm hại ta.
Chúng ta quyết định không có tâm sân hận, tâm trả thù, phải tâm b́nh khí ḥa để tiếp nhận, như vậy nghiệp chướng của chúng ta mới tiêu trừ và cảnh giới của chúng ta mới tự nâng cao được. Chẳng những vậy mà c̣n cảm hóa được oan gia trái chủ, chúng ta văng sanh Tịnh độ, mọi người cùng nhau đi. Trong lúc b́nh thường, có dịp nên nghe kinh nhiều, câu Phật hiệu quyết định không gián đọan, bất luận theo một công việc ǵ cũng không được gián đoạn câu Phật hiệu, c̣n không th́ nghe kinh cũng có thể giúp chúng ta khống trị được. Chúng ta biết chúng sanh trong thập pháp giới vô cùng dụng công, bởi v́ họ biết thế gian rất khổ. Lần này, chúng tôi được biết, trong quư vị có rất nhiều chúng sanh từ khắp nơi tới, quư vị đều phải niệm Phật cho tốt, đều phải nghe kinh, một ḷng một dạ cầu sanh Tịnh độ. Những t́nh kết trong quá khứ phải hóa giải, không được có oán hận, đây là điều quan trọng hơn hết, phải tu tâm thanh tịnh của ḿnh, phải giúp đỡ người khác, phải giúp những oan gia trái chủ hóa giải t́nh kết, mọi người cùng nhau niệm Phật cầu sanh Tịnh Độ, hăy cố gắng niệm Phật”.
“Chúng sanh tội khổ” đáp: “Dạ!Chúng con nguyện ghi nhớ, thành kính tuân theo lời giáo huấn. A Di Đà Phật!”
Lăo pháp sư nói tiếp: “Chúng tôi sẽ lập bài vị và siêu độ cho quư vị”.
Chúng sanh tội khổ đáp: “Cảm tạ lăo pháp sư, chúng con quyết tuân lời chỉ giáo, cung tiễn lăo pháp sư, chúng con không dám làm mất thời gian của ngài, chúng con ghi nhớ lời ngài dạy, cảm tạ sư phụ! A Di Đà Phật!” Lăo pháp sư khai thị xong, kẻ nhập xác cũng xuất khỏi thân của cô Khai Anh.
Ngày 19/12/06 thầy Tâm Nguyệt làm xong Tam thời Hệ Niệm tại Úc Châu, ngay tối hôm đó, cô Khai Anh nằm mơ thấy có rất nhiều chúng sanh được độ, họ cúi đầu không ngừng lạy tạ thầy thượng Tịnh hạ Không lăo pháp sư, cảm tạ những pháp sư đă v́ họ siêu độ.
Ngày 21/02/06 vào buổi trưa cô Tề cho chúng tôi biết: “ Lăo pháp sư muốn chúng tôi đem sự việc đă xảy ra trong mấy ngày qua viết lại, trong lúc chúng tôi đang viết th́ cô Khai Anh lại xuất hiện việc nhập xác. Họ nói: “Quư vị phải viết cho tốt, viết cho kỹ lưỡng, được vậy kẻ âm người dương đều mới có lợi.” Cô Giới Lâm và cô Khai Địch hỏi: “Tại sao quư vị c̣n ở đây?”. Đáp: “Một phần ba được độ, một số ít sanh về thế giới Cực Lạc, một số sanh về cơi Thiên, cơi người, một số đầu thai súc sanh”. Hỏi: “Hiện giờ c̣n ai vẫn sót lại đạo tràng Khánh Vân không?” Đáp: “Thưa có, phần lớn đều ở đây.”
Khi viết xong tài liệu này ngay tối hôm đó cô Khai Anh lại nghe tiếng “chúng sanh” nói: “Tài liệu quư vị viết chưa nói hết sự thật, muốn dẫn cô Khai Anh đi xem cảnh tượng thật ở đưới địa ngục. Cô Khai Anh không nhận lời, đến khoảng 8 giờ 40 tối, cô Khai Anh nh́n thấy từng màn,từng màn những cảnh tượng dưới địa ngục. Cô thấy có rất nhiều người xuất gia, tỳ kheo, tỳ kheo ni, có người ngồi dưới ánh đèn âm u đọc sách, có người đang bị kéo lưỡi, ôm trụ đồng lửa, bị móc mắt, bị rắn độc quấn hết toàn thân, bị móc tim ra, bị sắt nóng dí vào thân…
Đây là ṭan bộ sự thật quá tŕnh bị nhập xác.
|
1
|
Kí hiệu:
:
trang cá nhân :chủ
để đă đăng
:
gởi thư
:
thay đổi bài
:ư kiến |
|
|
|
|