tochanphongcd
member
ID 25116
06/12/2007
|
203.162.3.152
Một ngày vẫn như mọi ngày,bầu trời trong xanh, vài áng mây nhỏ lửng lờ trôi trên khoảng không vô tận ấy!Một vài con chim hót ríu rít trên những sợi dây điện cũ kĩ,càng làm cho không khí thêm
phần trong lành hơn.Cảnh sống nơi tôi ở là thế đấy,tôi ngồi trên cái ghế đá trước nhà nh́n lên khoảng
không vô tận ấy chợt thấy ḿnh hơi cô đơn,và cái cảm giác nhớ về người ấy lại quay về. Thời học sinh,cái thời mà hầu hết người nào cũng trải qua,không biết đối với các bạn th́ sao,chứ đối với tôi nó thiêng liêng lắm,cái thời mà đă dể lại trong tôi bao nhiêu niềm vui lẫn nổi buồn.Thầy,cô
bạn bè và người ấy.H́nh như tôi đă không c̣n vui chơi vô tư khi gặp người ấy nữa.Cô ấy học khác lớp tôi
tôi học A6 c̣n người ấy học A8,thật t́nh cờ khi tôi và cô ấy thi HSG chung 1 môn,từđó không lúc nào
mà tôi lại không muốn gặp người ấy.Chúng tôi quen biết nhau cùng đi chơi,cùng học,cho đến một ngày cô ấy bảo phải đi xa.Rặng hỏi măi cô ấy mới nói là ḿnh phải theo gia đ́nh đi CANADA,tôi không tin và
cũng không muốn tin rằng đó là sự thật,và rồi ngày ấy cũng đă dến cô ấy khóc nhiều lắm,mặc dù ngoài mặt
tôi không ngừng an ủi cô ấy nhưng trong ḷng tôi cũng không muốn cô ấy đi.Khi cô ấy ra đi c̣n dặn tôi đừng
quên cô ấy,thế nhưng không được bao lâu th́ tôi không c̣n nhận được thư của cô ấy nửa
và rồi đến bây giờ tôi vẫn không sao quên được cô ấy,ḷng dạ đàn bà thật khó hiểu.Không biết
có ban5 nào gặp t́nh trạng như ḿnh ko,xin hăy cho tôi một lời khuyên đi.CÓ NÊN ĐỢI KHÔNG ?
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
Trang nhat