dongsongluoi
member
ID 32515
11/13/2007
|
Cái giá của sự hoàn hảo
Được tin nó vừa đặt chân về đến thành phố là tôi nao nức trong ḷng. Phù! thế là đă qua những ngày gian khổ ở nơi rừng sâu, núi thẳm. Tối nay, ḿnh sẽ hẹn con bạn ra để 8 một bữa cho thỏa thích. Đă 1 tháng rồi không gặp. Nhớ lắm. Thế nhưng vừa gặp nhau, cô nàng đă nén những giọt nước mắt chực trào ra. Sau một hồi kiềm chế trước sự rào đón của tôi nó thú nhận "Tao với N hết rồi mày ơi, hết thật rồi!" và vỡ ̣a trong tiếng nấc.
Bạn tôi không xinh lắm. Nó có vóc dáng hơi gầy và cao. Nhưng rất có duyên. Cái miệng của nó không đẹp lắm nhưng lúc nào tôi cũng muốn ở bên nó dẫu đang vui, đang buồn hay đang chán nản. Đặc biệt đôi mắt to của nó lúc nào cũng làm cho người ta có cảm giác gần gũi, an lành. Nó có lúc tự giễu ḿnh là một người tham lam quá. V́ cái ǵ cũng biết, cái ǵ cũng học... để rồi không cái nào nên thân cả. Nó th́ nói vậy. Chứ trong ḷng tôi, lúc nào cũng thầm ngưỡng mộ nó. Trong học tập, công việc hay vui chơi. Chỉ có một chuyện tôi hơn nó là tôi biết yêu trước nó. Với cái vẻ bề ngoài xinh xinh và kiến thức của nó, chẳng có anh chàng nào dám gan kua nó. Mà nó cũng lạ, không ưa ai là không qua lại ǵ cả. Nó cũng lăng mạn lắm lắm. Thời gian rảnh của nó không chơi cầu lông th́ là đọc sách, ép hoa, vẽ h́nh hay viết thư pháp ǵ đó. Không thèm đi chơi cùng ai. Kể cả tôi. Chỉ có tôi t́m nó thôi (hic hic)
Sở dĩ tôi miên man nói về nó không chỉ v́ nó là bạn tôi, hay nó là thần tượng trong ḷng tôi, mà c̣n v́ tôi muốn nói cho các bạn hiểu sự đối nghịch của nó với người yêu của nó. Nó có bạn trai đầu ḷng khi cả hai cùng tham gia phong trào văn nghệ. Nó múa đẹp, nên được chọn làm diễn viên múa chính. Anh chàng cao to nhất đám lại trở thành người cơng vác nó trong tất cả các tiết mục. Có lần tôi bảo "v́ nó vác mày ḥai nên bây giờ vác luôn chứ ǵ?" Nó giăy nảy "bậy nào!". Nó bảo nó chọn anh ấy v́ ở bên anh ấy nó có cảm giác yên tâm, nào là anh ấy là người thông minh, can đảm, gia đ́nh anh ấy rất tốt với nó,... Tôi không biết nói ǵ về sự lệch lạc của bọn nó. Nó hơn anh ta 2 tuổi, một cái đầu và 1 ngôi sao. Nói chung anh ta không có ǵ để so sánh với con bạn chí cốt của tôi cả. Nhưng v́ nó là người có cá tính, b́nh thường rất lư trí. Thương bạn nên tôi dù không thích cũng không dám nói ǵ nhiều. T́nh yêu của nó keo dài đă gần hai năm. Thế nhưng, khi nó được đi học 9 tháng trở về th́ mọi thứ đă thay đổi.
Nó đưa cái điện thoại cho tôi xem tin nhắn "Anh N nói không c̣n quen chị, sao chị cứ nhắn tin cho ảnh hoài vậy?". Coi chừng người ta chọc. Tôi cảnh giác. "Tao đă gặp cô ấy rồi! Họ đă từng sống với nhau như vợ chồng. Anh ta bảo bọc cô ấy ăn học. Sau đó chia tay và anh đến với tao. Họ đă tái hợp được 2 tháng trong thời gian tao và anh giận nhau". Con bạn nói với tôi trong nước mắt, nhiều thứ lắm. Tôi nghe mà lùng bùng lỗ tai và không c̣n muốn tin vào những ǵ nó nói. Đại khái nó không hiểu nên như thế nào. Anh ta không chối căi chuyện ăn ở với cô ta. Anh ta cũng không muốn chia tay ai cả. Anh ta bảo nó không có lỗi ǵ cả. C̣n cô tiếp tân khách sạn kia th́ bảo: anh ta đă chu cấp cho nó trong thời gian nó ăn học. Giờ anh đang khó khăn v́ vừa ra khỏi ngành, cần xe, cần chỗ ở để đi học,... Nó biết nói làm sao khi thằng kia cần nó giúp lại. Nó cũng khuyên anh ta về với con bạn của tôi, nó không giành giật ǵ cả. Ôi trời ơi tất cả như một cái mớ ḅng bong lộn tùng phèo. Sau một thời gian đấu tranh th́ con bạn của tôi không chấp nhận được và kết thúc. Hắn nói "Em không có lỗi ǵ cả, cô ấy cũng không có lỗi ǵ cả. Chỉ tại anh thôi. Em quá ḥan hảo, nên ở bên em, lúc nào anh cũng có áp lực. Anh không cảm thấy thỏai mái dễ chịu như ở bên cô ấy".
Thế đó! con bạn của tôi là một đứa hiền lành, tốt nết. Hắn đă thương nó chỉ v́ "Em là một người phụ nữ tốt, lại hiền biết thông cảm và chia sẽ với người khác". Thế nhưng con bạn của tôi không biết cho nó ở chung, không thể làm cho nó thoải mái như một con tiếp tân rẻ tiền có thể. Và v́ vậy mà nó bỏ rơi bạn tôi. Niềm tự hào của tôi giờ đây đang héo úa. Tôi biết nói ǵ để an ủi nó đây. Khi nó có lúc như người mộng du hỏi tôi rằng "Liệu mẹ anh ấy có thương tao thật không khi bà bảo con hăy lo cho hạnh phúc của con. Đừng theo đuổi nó nữa. Nó hư lắm". Rồi có lúc nó lại bảo "Nếu anh ấy không thương tao sao thời gian qua anh ấy đă phấn đấu như một người ḥan ṭan khác với con người trước kia mà tao không biết?" Tôi chỉ biết ôm nó và khóc. Ngốc ạ, rồi mọi thứ sẽ qua thôi.
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
Trang nhat