maithaovl
member
ID 46074
10/04/2008
|
Có chuyện nhân quả không? Tôi phải bắt đầu từ đâu?
Tôi đă quen và yêu người mang họ Hứa, đó là duy nhất tôi quen và yêu thương, tôi chẳng hiểu sao lại như vậy. Người ấy bị tật ở chân và bị bệnh hở van tim. Nhưng chẳng hiểu sao tôi lại thương anh ấy nhiều lắm, tôi muốn kết hôn với anh ấy và khi tôi hỏi điều ấy th́ ôi thôi... anh ấy nói với tôi rằng tôi lớn hơn anh ấy 1 tuổi gia đ́nh ko chịu, nhưng anh ấy vẫn rất yêu thương tôi???
Tôi đă tin tưởng anh ấy, hy vọng vào anh ấy, anh ấy đă làm tôi nghĩ như thế...
Chắc có lẽ anh ấy đă hết yêu thương tôi rồi? Hay là chưa bao giờ yêu thương tôi thật sự? Anh ấy chỉ muốn tôi như là 1 cô gái yêu thương anh ấy, và lo lắng cho anh ấy?
Tại sao tôi chưa từng giả dối, lợi dụng hay lừa gạt ai, nhưng tại sao tôi lại nhận kết cục như thế?
Anh ấy nói là cũng ko ái náy ǵ với tôi, v́ tôi và anh ấy chưa có vượt quá giới hạn? Nhưng anh ấy có biết là trái tim tôi tan nát đâu? Dẫu có lành th́ vẫn c̣n lại sẹo suốt đời...
Giờ tôi chẳng biết làm sao nữa, tôi thật sự không biết ḿnh phải bắt đầu lại từ đâu? Tôi rất cô đơn và buồn... Sao làm con người khổ thế?
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
|
giathanh
member
REF: 394366
10/04/2008
|
Người ta thường nói: Trong cái rủi, có cái may. Trong thất bại có tiềm ẩn khả năng thành công!
Chuyện t́nh cảm vốn vô cùng phức tạp! Phức tạp ở đời hệt như mọi người luôn cố vắt hết trí tệu ra để làm cho nó quan trọng và phức tạp lên! Chuyện gia đ́nh phản đối v́ bạn hơn anh ta một tuổi chỉ là chuyện vớ vẩn! C̣n chuyện anh ta nói là "không hối hận v́ chưa đi quá giới hạn" cũng vớ vẩn nốt!
Chuyện gia đ́nh chê lớn hơn tuổi.. có thể lư giải v́ do nhận thức cổ hũ và quan niệm xung - khắc, hợp tuổi hay không hợp tuổi kiểu mê tín. Nếu hai người thật sự thương nhau th́ đấy không phải là vấn đề.
Nhưng lư do biện minh của anh ta th́ thật khó chấp nhận:
Gỉa sử là anh ấy yêu bạn thật. Khi bệnh hoạn, có thể chính t́nh yêu ấy làm anh ta có thêm nghị lực sống để vượt qua. Có thể là sau khi qua cơn bạo bệnh, anh ta bị chi phối bởi ngăn trở của gia đ́nh. Hoặc giả sử như anh ta nghĩ lại là ḿnh là người bệnh hoạn, không xứng đáng và sợ người ḿnh yêu phải khổ nên tạo cớ chia tay th́ cả hai lư do đều không thỏa đáng!
V́ sự ngăn trở của gia đ́nh mà quay lưng ngoảnh mặt hay lung lay ư chí bởi chuyện so đo khi có người tham gia này nọ th́ đấy là người nhu nhược! Nghĩ rằng ḿnh không xứng đáng v́ cách nghĩ "anh hùng rơm" th́ chỉ là kẻ hời hợt, yếu kém về bản lĩnh!
Vậy th́ bạn thấy vết thương hiện tại lớn hay cái viễn cảnh cả tương lai gắn bó với một người nhu nhược hời hợt, không có bản lĩnh lớn?
Tôi chỉ khuyên bạn: Hăy yêu hết ḿnh! Nhưng hăy chấp nhận lựa chọn sự thất bại khi mà trong thất bại ấy có những khả năng thành công và tốt đẹp hơn trong tương lai! Đấy là T̀M HIỂU như ông bà xưa đă dạy.
Chuyện duyên số ở đời: Một gặp gỡ vô t́nh cũng là có DUYÊN mới gặp! PHẬN của ḿnh nằm ở chỗ mà ḿnh biết nó thuộc về ḿnh.
NHÂN - QUẢ là cái mà ta tạo ra và nhận lấy. Trông cây tốt nhưng hái quả sâu là chuyện thường t́nh. Không nên quá cố chấp mà mai một ḷng tin và nhân cách sông!
Chúc vui và may măn!
|
|
taolao
member
REF: 394370
10/04/2008
|
"Có chuyện nhân quả không? Tôi phải bắt đầu từ đâu?" Theo kinh nghiệm sống của tôi th́ nhân quả là có. Chuyện t́nh cảm của bạn thấy hơi lạ, tôi đọc qua h́nh như chỉ có 1 chiều. Tôi nghỉ bạn nên cho anh ta thêm 1 cơ hội nửa, và sau đó thấy không đi đến đâu th́ bạn nên chấm dứt. Dù đau 1 lần c̣n hơn là mải mải. Bạn là người trong cuộc, bạn hiểu rỏ hơn ai hết, chúc bạn sáng suốt để giăi quyết vấn đề.
|
|
binhphuong
member
REF: 394399
10/05/2008
|
Chào bạn!
Tôi nghỉ lư do mà anh ấy đưa ra khi bạn đề cập đến việc kết hôn hoàn toàn không hợp lư. Anh ấy là người bị khiếm khuyết nhưng điều may mắn lớn nhất mà anh ấy có được đó là t́nh cảm của bạn. Chắc chắn anh ấy hiểu được điều này, nhưng tại sao anh ấy lại từ chối bạn? Theo tôi bạn nên suy nghĩ thêm về những điều này:
-Thứ nhất, bạn có chắc t́nh cảm của hai bạn đă đến độ chín muồi. Bạn yêu anh ấy thật ḷng đó là điều không thể phủ nhận, nhưng c̣n về phía anh ấy?. Có thể anh ấy cũng quư mến bạn, đón nhận sự chăm sóc từ bạn nhưng không có nghĩa là anh ấy chấp nhận t́nh cảm của bạn. Bởi vậy khi bạn đề cập đến chuyện hôn nhân anh ấy đă từ chối bằng những lư do không thuyết phục. Hôn nhân là chuyện của cá nhân, vấn đề tuổi tác không quan trọng. Với hoàn cảnh của anh ấy hiện tại tôi tin chắc nếu có người chấp nhận kết hôn với anh ấy th́ gia đ́nh anh ấy sẽ rất ủng hộ (trừ trường hợp cô gái ấy là người quá quắt).
-Thứ hai, có thể anh ấy cũng rất yêu bạn nhưng anh ấy c̣n phân vân. Bạn có nghĩ rằng những mặc cảm v́ sự khiếm khuyết của cơ thể khiến anh ấy không tự tin trước bạn - một cô gái hoàn toàn b́nh thường và rất tốt bụng. Nếu vấn đề nằm ở đây th́ tôi nghĩ bạn và anh ấy cần có thêm thời gian. Bạn cần tỏ rơ cho anh ấy thấy bạn quyết định kết hôn với anh ấy xuất phát từ t́nh yêu chân thành của bạn. Bạn sẵn sàng chia sẽ với anh ấy về cuộc sống chung sau này.
Tôi chỉ có vài ư kiến nhỏ xin chia sẽ với bạn, mong bạn sẽ sáng suốt nh́n ra vấn đề v́ bạn là người trong cuộc nên bạn mới hiểu rơ mối quan hệ của bạn và anh ấy như thế nào.
Chúc bạn luôn vui, khỏe.
|
|
hailuavungsau
member
REF: 395603
10/10/2008
|
Chào Bạn! đọc qua tâm sự của bạn cho Tôi xin mạn phép trao đổi với Bạn như sau:
Bạn có nêu có nhân quả hay không? theo hiểu biết của Tôi là có đó bạn ạ.
C̣n bạn nói bạn chưa hề gạt ai, sao lại có kết quả như thế? Xin được chia sẽ cùng bạn: Theo thuyết nhân quả th́ không thể nói ở một kiếp sống hiện tại này đâu.Tôi tin rằng Bạn sống hết ḿnh v́ mọi người chắc chắn Bạn sẽ được nguồn vui ng̣ai sức tưởng tượng của ḿnh.
C̣n việc 02 người như thế chắc có lẽ: " Vô oan trái, bất thành phu phụ; Vô tiền căn bất nghĩa phu thê". Chắc có lẽ bạn có duyên mà không có nợ nên chưa thành đôi được.
Chúc bạn tự tin và làm nhiều điều tốt đẹp và sẽ gặp được những người như ư.
|
1
|
Kí hiệu:
:
trang cá nhân :chủ
để đă đăng
:
gởi thư
:
thay đổi bài
:ư kiến |
|
|
|
|