da1uhate
member
ID 70710
12/30/2011
|
Thần ái t́nh trong văn hóa Đông & Tây
Cupid và Psyche (nguồn: http://vi.wikipedia.org)
Cupid và Psyche (tiếng Việt: Thần T́nh yêu và Tâm hồn; tiếng Latin: Amor e Psyche; tiếng Anh: The Tale of Cupid and Psyche hoặc The Tale of Amor and Psyche và The Tale of Eros and Psyche) là một câu chuyện có nguồn gốc từ thần thoại Hy Lạp nhưng trở thành nổi tiếng qua tác phẩm Con lừa vàng (tiếng Latin: Asinus aureus) của nhà văn La Mă Lucius Apuleius Platonicus (125-180). Câu chuyện về Cupid (hay Amor, thần T́nh yêu) và Psyche (Tâm hồn) được biên soạn thành nhiều phiên bản của nhiều ngôn ngữ và quốc gia. Câu chuyện này cũng đă được biên soạn ra tiếng Việt, từng in thành sách trong các cuốn giai thoại nổi tiếng.
CÂU CHUYỆN
Ngày xưa ở xứ sở nọ có một ông vua và hoàng hậu sống với nhau rất hạnh phúc. Họ có ba cô con gái xinh đẹp mà cô út – tên là Psyche (nghĩa là "Tâm hồn") – có sắc đẹp vượt hơn cả sắc đẹp của nữ thần Venus (Vệ Nữ). Điều này đă làm cho thần Vệ Nữ rất bực tức và quyết định sẽ trừng phạt cô gái người trần mắt thịt kia. Thần Vệ Nữ cho gọi con trai của ḿnh – thần t́nh yêu Cupid – và bảo: "Con hăy làm sao cho Psyche yêu một kẻ hèn mạt nhất và suốt đời bất hạnh với hắn ta".
Thần Cupid bay đi thực hiện điều mẹ chàng ra lệnh nhưng tất cả lại xảy ra không như mong muốn của thần Vệ Nữ. Nh́n thấy Psyche, Cupid vô cùng kinh ngạc bởi vẻ đẹp của nàng cũng như dáng vẻ của một công chúa mà không c̣n nghi ngờ ǵ nữa, t́nh yêu đối với nàng đă bao trùm lấy con tim của vị thần t́nh ái. Thần quyết định rằng người đẹp phải trở thành vợ ḿnh và thần đă làm cho tất cả các chàng trai khác phải rời bỏ nàng. C̣n nhà vua và hoàng hậu cứ băn khoăn một điều: hai cô chị đều đă đi lấy chồng thế mà Psyche dù có đẹp xinh như hương trời sắc nước vẫn sống với cha mẹ mà không thấy một chàng trai nào giạm hỏi.
Nhà vua đem chuyện này thưa với một nhà tiên tri, c̣n nhà tiên tri này (theo lời của thần Cupid) nói rằng công chúa có một số phận không b́nh thường. Nhà tiên tri nói rằng vua về mặc áo cưới cô dâu cho công chúa rồi dẫn nàng lên đồi cao chờ một chàng rể mà công chúa chưa biết mặt. Cả vua và hoàng hậu đều tỏ ra lo lắng và buồn phiền nhưng không dám trái ư thần thánh nên họ đă làm theo lời của nhà tiên tri.
Nàng công chúa tội nghiệp trong bộ áo cưới cô dâu một ḿnh trên đỉnh đồi với một nỗi sợ hăi không biết điều ǵ sẽ xảy ra với ḿnh. Bỗng nhiên một cơn gió nhẹ bao trùm lấy Psyche, mang nàng từ trên đỉnh đồi trơ trọi xuống giữa thung lũng xanh và đặt nàng lên thảm cỏ. Ở gần đó có một cánh rừng, trong rừng cây có một cung điện bằng đá cẩm thạch. Nhận thấy rằng không có ǵ nguy hiểm xảy ra với ḿnh, công chúa đă đến gần để xem cung điện. Cửa chính tự mở ra trước mặt công chúa và nàng rụt rè bước vào trong cung điện.
Chưa bao giờ công chúa được nh́n thấy toà lâu đài nguy nga tráng lệ như thế. Những bức tường được dát vàng và bạc, trần nhà được làm bằng ngà voi, c̣n sàn nhà, nơi nàng giẫm chân lên, được ghép bằng đá quí. Một giọng nói từ đâu đó vang lên: "Xin chào công chúa xinh đẹp! Nàng hăy là người chủ của cung điện này". Suốt cả ngày Psyche đi dạo trong cung điện nhưng không thể nào đi hết được tất cả các pḥng. Những người đầy tớ vô h́nh đă hộ tống công chúa và thực hiện những điều nàng mong muốn.
Buổi chiều, khi đă mệt, Psyche lên giường nằm ngủ thiếp đi và thần T́nh yêu Cupid cũng nằm xuống bên nàng. Psyche không nh́n thấy mà chỉ cảm thấy có người chồng chưa biết mặt, tuy vậy nàng đă yêu chàng tha thiết. Buổi sáng, trước khi b́nh minh xuất hiện thần t́nh yêu đă ra đi và lại trở về trong đêm tối. Nàng Psyche vô cùng hạnh phúc sống trong lâu đài tráng lệ với người chồng của ḿnh, cho dù người đó nàng chưa biết mặt. Chỉ một điều làm cho nàng lo lắng: nàng biết rằng cha mẹ và các chị của nàng đang đau khổ v́ nghĩ rằng nàng đă chết. Một lần, trong đêm, Psyche nói với thần T́nh yêu: "Chồng yêu dấu của em! Em không thể nào yên tâm và sống hạnh phúc bên anh khi mà cha mẹ em đang sống trong đau khổ v́ em. Cho phép em được báo tin cho cha mẹ rằng em c̣n sống và mạnh khoẻ". Nhưng thần Cupid trả lời: "Tốt nhất em đừng làm điều này kẻo lại rước về tai hoạ".
Psyche không dám đ̣i hỏi nhưng từ hôm đó nàng trở nên trầm tư, buồn bă cho dù chồng có âu yếm hết lời. C̣n thần T́nh yêu không chịu nổi cảnh khi nh́n thấy vợ ḿnh buồn bă, chàng nói: "Ta sẽ thực hiện điều mong muốn của em. Em sẽ gặp lại các cô chị của em nhưng hăy coi chừng họ có thể khuyên em làm điều dại dột". Chàng sai Zephyrus (thần gió phía Tây) đi đón các chị gái của Psyche và họ được đưa đến cung điện. Nh́n thấy cô em gái c̣n sống và khoẻ mạnh họ vô cùng mừng rỡ. Nhưng khi Psyche kể cho họ nghe rằng nàng vô cùng hạnh phúc và dẫn họ đi quanh cung điện, chỉ cho họ thấy sự giàu có của ḿnh th́ trong ḷng các cô chị trỗi dậy điều ghen tỵ. Khi các cô chị hỏi về người chồng th́ nàng Psyche đă hồn nhiên trả lời rằng chồng của nàng tốt bụng, luôn dịu dàng và có lẽ c̣n rất trẻ nhưng nàng không khẳng định được điều này v́ chồng chỉ đến với nàng trong đêm tối. Nghe xong những điều này th́ các cô chị lại càng ghen hơn nữa bởi trong số họ một người có ông chồng già và đầu hói trọc như quả bí ngô c̣n người kia có chồng bị bệnh thấp khớp co quắp lại, suốt ngày bôi thứ thuốc mỡ hôi hám.
Trở về nhà các cô chị thậm chí không nói cho cha mẹ biết rằng Psyche c̣n sống khoẻ mạnh mà lại đi nghĩ ra mưu kế ḥng chiếm đoạt hạnh phúc của cô em… Sau một thời gian Psyche lại muốn được gặp các cô chị và cũng như lần trước, họ lại được Zephyrus mang đến cung điện. Vừa nh́n thấy Psyche các cô chị với vẻ mặt đau khổ đă kêu lên: "Thật là tai hoạ cho em. Chồng em là một con rắn ác độc và kinh tởm. Những người dân ở đây đă nhiều lần nh́n thấy nó ḅ qua sông rồi vào trong cung điện. Em hăy coi chừng! Một ngày nào đó nó sẽ cắn em và em sẽ chết một cái chết khủng khiếp". Rồi cả hai người cùng khóc nức nở. Khi đó nàng Psyche hoảng sợ hỏi hai cô chị: "Thế em phải làm ǵ bây giờ?" Hai cô chị nói: "Em hăy giấu vào dưới chăn một con dao sắc và đêm đến, khi nó vào giường em hăy giết nó đi". Thế rồi hai cô chị nham hiểm trở về nhà, bỏ lại cô em trong sợ hăi và đau khổ.
Sau khi hoàn hồn lại Psyche tỏ ra nghi ngờ những lời các cô chị và nàng quyết định trước khi giết chồng phải nh́n rơ mặt để xem có đúng chồng ḿnh là con rắn ác độc và kinh tởm như lời các cô chị hay không. Nàng giấu một ngọn đèn ở dưới gối.
Đến đêm, như thường lệ, thần Cupid đến với Psyche. Khi chàng ngủ thiếp đi, Psyche lặng lẽ châm đèn và lặng đi v́ sợ hăi nh́n lên người chồng của ḿnh. Nhưng nàng đă vô cùng sung sướng khi thay v́ con rắn ác độc và kinh tởm nàng nh́n thấy thiên thần đôi cánh bạc. Cánh tay của Psyche run run, ngọn đèn nghiêng xuống và một giọt dầu nóng rơi xuống vai người chồng đang ngủ. Ngay lập tức thần T́nh yêu tỉnh dậy. Nh́n thấy Psyche với cây đèn trong tay, chàng kêu lên trong giận dữ và đau đớn: "Em đă nghe theo lời xui của các cô chị, đă giết chết hạnh phúc của chúng ḿnh. Ta có thể trừng phạt em một cách nghiệt ngă nhưng ta chỉ trừng phạt em bằng sự xa cách với ta". Nói xong Cupid vỗ cánh bay đi.
Nàng Psyche c̣n lại một ḿnh suốt ngày chỉ biết khóc và thầm nguyền rủa sự nông nỗi, cả tin của ḿnh. Sau đó nàng từ giă cung điện nguy nga kia để lên đường đi t́m kiếm người chồng yêu dấu. C̣n thần T́nh yêu th́ đă bay về cung điện của thần Venus. Bờ vai bị bỏng càng đau thêm khiến chàng kêu lên đau đớn. Thần Vệ nữ giận đứa con của ḿnh v́ không hỏi ư mẹ đă cưới cho ḿnh cô gái mà nữ thần mong cho điều ác nhưng nữ thần tức giận Psyche c̣n nhiều hơn nữa. Venus cấm các thiên thần và người trần giúp đỡ cô gái bất hạnh kia, cấm không được ai che chở hoặc an ủi Psyche. C̣n nàng Psyche sau một thời gian dài phiêu bạt kỳ hồ, từ chối biết bao người, cuối cùng cũng đến được cung điện của nữ thần Venus.
Venus đón Psyche bằng những lời chửi rủa và nhạo báng. Cho rằng Psyche chỉ đáng làm một người hầu. Nữ thần đă sai lấy hạt kê, đại mạch, hạt anh túc và đậu ván trộn lẫn vào nhau trong một thúng to rồi sai Psyche phải nhặt chúng ra từng loại. Psyche chỉ biết ngồi khóc v́ công việc không biết đến bao giờ mới xong nhưng có một chú kiến đă tỏ ḷng thương. Kiến về gọi cả đàn ra và chỉ trong giây lát đă làm xong việc mà nữ thần giao.
Khi đó Venus ra lệnh cho Psyche đi vào rừng, nơi có bầy cừu lông vàng đang gặm cỏ để lấy lông của chúng mang về. Nhưng bầy cừu rất dữ và hay đánh nhau, không cho ai đến gần ḿnh. Psyche chỉ biết đứng bên bờ suối, không dám đến gần bầy cừu đang gặm cỏ. Bỗng có tiếng xào xạc rồi một cây sậy bên bờ suối lên tiếng: "Con hăy đợi đến giữa trưa, khi đó bầy cừu sẽ ngủ th́ con đi vào rừng và sẽ thấy có rất nhiều lông bị mắc lại trên những bụi cây". Psyche làm theo lời khuyên của cây sậy và đă mang về cho thần Vệ Nữ một bó lông cừu vàng.
Nhưng thần Vệ Nữ vẫn chưa hài ḷng và ra lệnh cho Psyche phải lấy một b́nh nước nguồn từ con suối trên đỉnh vách đá cao dựng đứng. Khi Tâm hồn ôm chiếc b́nh pha lê đứng dưới chân vách đá nh́n lên tuyệt vọng th́ có một con đại bàng bay ngang qua. Đại bàng chộp lấy b́nh pha lê rồi bay lên đỉnh vách đá múc đầy b́nh nước nguồn xuống trao cho Tâm hồn.
Thần Vệ Nữ tức giận, nghĩ ra một việc mới, bắt Psyche đi xuống âm phủ, vào vương quốc của thần Hades hỏi xin một cái ḥm, không được mở ra rồi mang về cho thần Vệ Nữ.
Nàng công chúa bất hạnh nghĩ rằng thà chết c̣n hơn là đi làm việc này. Nàng leo lên một cái tháp cao để nhảy xuống tự tử. Vẻ đau đớn của nàng đă làm cho những viên đá trên tháp tỏ ḷng thương xót. Những viên đá này lên tiếng an ủi Psyche và chỉ cho nàng con đường đi xuống âm phủ, bảo nàng hăy cho Charon, người lái đ̣ qua con sông ngăn cách cơi dương thế và âm phủ, hai đồng tiền và ném cho con chó canh cổng Cerberus hai miếng bánh ḿ.
Thần chết trao cho Psyche một chiếc ḥm. Nàng nhớ rằng thần Venus đă dặn nàng không được mở ra nhưng nàng đă không kiềm chế được sự ṭ ṃ. Vừa bước chân lên cơi trần gian nàng liền mở nắp đậy chiếc ḥm. Trong chiếc ḥm này là một giấc ngủ giống như cái chết. Một làn khói đen bao trùm lấy Psyche, nàng ngă xuống đất và ngủ thiếp đi.
Lúc này vết bỏng trên vai Cupid cũng đă lên da, cả cơn đau và cơn giận Psyche cũng đă đi qua. Chàng bay đi t́m vợ và t́m thấy nàng đang ngủ say. Chàng đánh thức nàng bằng một nụ hôn nồng thắm. Psyche kể cho chồng nghe về những chuyện mà Venus đă làm đối với nàng. Chàng hứa với vợ rằng từ nay sẽ không bao giờ xảy ra điều đó nữa. Chàng bay đến thần Jupiter nhờ hoà giải mẹ và vợ ḿnh.
Jupiter cho gọi thần Venus: "Con gái của ta! Con chớ buồn phiền rằng con trai của con đă chọn cho ḿnh người vợ không phải là thần tiên mà người trần mắt thịt. Ta sẽ ban cho nàng sự bất tử và nàng sẽ trở thành tiên". Nói rồi Jupiter rót đầy một cốc nước tiên đưa cho Psyche uống. Từ đó nàng Psyche trở thành tiên như người chồng của ḿnh. Các vị thần ngợi ca sắc đẹp và phẩm hạnh của nàng. Nữ thần sắc đẹp Venus cũng đành hoà giải và nhận Psyche là con dâu của ḿnh.
Sau này vợ chồng Cupid và Psyche sinh một đứa con gái có tên là Voluptas (Hạnh phúc).
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
|
vitbuocno
member
REF: 622812
12/30/2011
|
Bạn Vịt chào bạn D1H, câu chuyện thật là lăng mạn, các vị thần đă vượt qua bao thử thách để đi tới một t́nh yêu thật đẹp, chúc bạn D1H một năm mới thành đạt và hạnh phúc nha.
|
|
da1uhate
member
REF: 622864
12/31/2011
|
Bạn da1uhate chào bạn vịt, cám ơn lời chúc của bạn. Mến chúc bạn vạn sự như ư trong năm mới nhá.
Ḿnh tiếp tục chủ đề của ḿnh đây.
---
XÍCH THẰNG, NGUYỆT LĂO (nguồn: vnthuquan.net)
"Xích thằng" là tơ hồng hay chỉ hồng.
"Nguyệt lăo" là ông già dưới trăng do chữ "Nguyệt Hạ Lăo Nhân", nói tắt.
Nguyên đời nhà Đường (618-907) có chàng nho sĩ tên Vi Cố, học giỏi, thi phú tài danh. Một hôm du học đến Đông Đô, giữa đêm trời quang mây tạnh, trăng sao vằng vặc, gió hiu nhẹ thổi, chàng thơ thẩn dạo chơi, chàng bỗng ngạc nhiên v́ nh́n thấy một cụ già râu tóc bạc phơ, ngồi dưới ánh sáng trăng, mắt nh́n vào quyển sổ to, tay se tơ đỏ. Trông người tiên phong đạo cốt. Vi Cố lấy làm lạ đến gần, hỏi:
- Chẳng hay lăo trượng ở đâu đến đây mà ngồi một ḿnh giữa đêm khuya canh vắng? C̣n sách này là sách chi và tơ đỏ này, cụ se làm ǵ?
Cụ già đáp:
- Ta là Nguyệt Lăo, xem sổ định hôn của dân gian. C̣n chỉ ta đương se là duyên của vợ chồng do tơ này buộc lại.
Vi Cố mừng rỡ, yêu cầu cụ già cho biết duyên của ḿnh. Cụ già mỉm cười nói:
- Số duyên của nhà ngươi là con bé 3 tuổi của mụ ăn mày, thường ăn xin ở chợ Đông Đô.
Vi Cố nghe nói hỡi ôi, buồn tủi không nói được tiếng. Cụ già biết ư, bảo:
- Đó là duyên trời định. Già này không thay đổi được. Mà nhà ngươi muốn tránh cũng chẳng xong.
Vi Cố buồn bă, từ giă lủi thủi đi về.
Sáng hôm sau, Vi Cố ra chợ Đông Đô, quả thực trông thấy một mụ ăn mày dơ dáy, tay ẵm đứa bé gái 3 tuổi, thơ thẩn xin ăn ở góc chợ. Cố bực tức, mướn một gă lưu manh đâm chết được đứa bé kia, sẽ thưởng nhiều tiền. Tên lưu manh vâng lời, cầm dao xông đến, chém một nhát vào đầu đứa bé. Mụ ăn mày hốt hoảng, ôm con chạy.
Nh́n thấy máu tuôn xối xả, tên lưu manh tưởng đứa bé đă chết, sợ người bắt nên cuống cuồng chạy trốn.
Mười lăm năm sau, Vi Cố đi thi đỗ Thám Hoa. Vào triều bái yết nhà vua xong, Cố ra lễ quan Tể Tướng họ Chu vốn làm chủ khảo khoa thi. Thấy quan tân khoa chưa vợ, quan Tể Tướng liền gả con gái cho. Vi Cố mừng rỡ, bái tạ.
Đến khi nhập pḥng, Cố nh́n thấy vợ mỹ miều, đẹp đẽ lấy làm hớn hở, vừa ư. Chợt nh́n ở sau ót có một vết thẹo, chàng lấy làm lạ hỏi. Nàng thành thật kể rơ thân thế ḿnh vốn là con của mụ ăn mày, 15 năm về trước bị tên lưu manh ác độc, không biết có thâm thù ǵ lại chém nàng. May mẹ nàng nhanh chân chạy khỏi, nàng chỉ bị thương sau ót. Mẹ chết, nàng chịu cảnh bơ vơ, may Tể Tướng gặp giữa đường, v́ không con nên đem về nuôi xem như máu huyết.
Nghe vợ thuật, Vi Cố thở dài, lẩm bẩm:
- Thật là duyên trời định, tránh đâu cũng không khỏi.
Tuy than thở nhưng Vi Cố cũng lấy làm hả dạ, v́ dù sao... vợ cũng đẹp và là con yêu của nhà quan to.
Trong vở kịch thần thoại "Lên cung trăng" của Ngô Tổ Quang có chép.
Hậu Nghệ, người nước Hữu Cùng, sau khi bắn 9 mặt trời, được tôn làm hoàng đế, một đêm cùng 2 người đồ đệ là Ngô Cương và Phùng Mông đi đường. Cả ba gặp một ông lăo ngồi dưới ánh sáng trăng, tay cắp một quyển sổ to. Trên sổ buộc tơ đỏ chằng chịt. Hậu Nghệ lấy làm lạ, hỏi:
- Thưa cụ! Cuốn sách sao lại có buộc dây đỏ thế kia?
Cụ già nói:
- Quư nhân đă hỏi, già này phải nói thực: già này chuyên coi việc hôn nhân thiên hạ. Đây là quyển sổ cưới gả của người thế gian.
- Thế th́ may quá. Ba thày tṛ chúng tôi đều độc thân, nhờ cụ xét coi việc hôn nhân chúng tôi thể nào?
Ngô Cương đến trước nghiêng ḿnh xưng tên họ và nhờ cụ già xem. Cụ già giở sổ xem một lúc nhưng không nói. Hậu Nghệ hỏi:
- Thưa cụ thế nào?
Ngô Cương nóng nảy, giục:
- Có không cụ?
Cụ già đáp:
- Số tráng sĩ trọn đời không vợ.
Ngô Cương mỉm cười:
- Không vợ cũng được.
Đến phiên Phùng Mông. Cụ già bảo:
- V́ tráng sĩ chưa quyết, c̣n tấn thối lưỡng nan nên việc hôn nhân v́ thế mà chưa nhứt định.
Hậu Nghệ cất tiếng cười ha hả:
- Té ra hai đứa học tṛ đều không vợ cả, dám phiền cụ xét coi số phận của Nghệ này ra sao?
Cụ già cúi đầu giở sổ, một lúc kêu lên:
- Có đây rồi. Cách đây rất xa, ở trong một cái hang hiu quạnh tại phương Bắc. Cô con gái nhà nghèo, ḿnh không áo che thân, cơm không đủ ngày hai bữa.
Hậu Nghệ tỏ vẻ bất b́nh:
- Tôi có một người vợ như thế sao?
Cụ già cười bảo:
- Nàng là chim phượng hoàng, là đóa hoa khôi, kiếp trước đă định rồi, đời này sẽ tác hợp. Nàng hiện giờ c̣n nhỏ quá.
Nghệ nóng nảy hỏi:
- Th́ mấy tuổi.
- Mới có 6 tuổi thôi.
Phùng Mông, Ngô Cương nín không nổi, bật cười, nhưng thấy Hậu Nghệ có vẻ giận nên không dám cười nữa. Hậu Nghệ nói với cụ già:
- Tôi không tin.
- Già đă nói là không bao giờ sai. Sổ nhân duyên đă chép, đâu có phải nói chơi được.
Hậu Nghệ lẩm bẩm:
- Nhưng mới có 6 tuổi.
Cụ già điềm đạm nói:
- Sau 10 năm nữa há chẳng 16 tuổi ư? Sau 20 năm nữa há chẳng phải 26 tuổi ư? Lại 60 năm nữa há chẳng phải 66 tuổi ư? Quư nhân chẳng biết con gái lớn lên, thay đổi đến mười tám lần sao?
Hậu Nghệ bực tức, lớn tiếng:
- Rơ ràng là cụ muốn trêu tôi!
Cụ già đĩnh đạc bảo:
- Ngàn dặm nhơn duyên một sợi tơ, trêu đùa sao được.
Hậu Nghệ giận dữ, quát:
- Đồ quỷ.
Nhưng cụ già đă biến mất.
Mười năm sau, Hậu Nghệ sai Ngô Cương đến phương Bắc, t́m được Hằng Nga, bắt về phong làm hoàng hậu, đúng như lời cụ già dưới trăng đă nói trước.
Cụ già đó là Nguyệt Lăo.
Do những điển tích này mà có những chữ "Tơ hồng", "Chỉ hồng" để chỉ việc nhân duyên vợ chồng. Những chữ "Ông tơ", "Nguyệt Lăo", "Trăng già" cũng do điển này mà ra. Hiện giờ trong lễ cưới, có lễ Tơ Hồng, tức lễ ông cụ già vô danh ngồi dưới trăng đó.
Trong tác phẩm "Đoạn trường tân thanh" có câu:
Dù khi lá thắm chỉ hồng,
Nên chăng th́ cũng tại ḷng mẹ cha.
Trong "Cung oán ngâm khúc" cũng có câu:
Tay Nguyệt Lăo khờ sao có một,
Bỗng tơ t́nh vướng gót cung phi.
Và:
Tay Nguyệt Lăo chẳng se th́ chớ,
Se thế này có dở dang không?
|
1
|
Kí hiệu:
:
trang cá nhân :chủ
để đă đăng
:
gởi thư
:
thay đổi bài
:ư kiến |
|
|
|
|