Vietnam Single Tim Ban Bon Phuong  


HOME  -  FORUM  -  REGISTER  -  MY ACCOUNT  -  NEW  PHOTOS  -  BROWSE  -  SEARCH  -  POEM  -  ECARD  -  FAQ  -  NCTT  -  CONTACT



Diễn Đàn
 Những chủ đề mới nhất
 Những góp ý mới nhất
 Những chủ đề chưa góp ý

 
NCTT Những chủ đề mới nhất

NCTT Những góp ý mới nhất
NCTT Website


Who is Online
 

 

Forum > Nhật ký >> Thứ năm

 Bấm vào đây để góp ý kiến

1

 thanh truc
 guest

 ID 13851
 07/13/2006



Thứ năm
  Thong bao bai viet spam den webmaster  edit -sua doi, thay doi edit -sua doi, thay doi  post reply - goy y kien
Mình rất sợ các cuộc họp lúc nào cũng vậy, cũng là nâng cao năng lực,nào là...thật chán ngắt.Trong khi bạn bè đã đi vào quỹ đạo của cuộc sống thì mình đang tập tễnh hững bước đi đầu đời.27 tuổi ko còn là trẻ nhưng cũng chưa quá già vậy mà mình vẫn vậy.đôi khi mình luôn mộng tưởng những chuyện viễn vông mà ko bao giờ xảy đén với mình thế nhưng mình vẫn tưởng tượng vẫn ước mơ, vì đó là nguồn sống duy nhất của mình.Chỉ có ước mơ và trong những cơn mơ mình mới có được cái mình muốn và chỉ trong những cơn mơ mình mới được hạnh phúc nhưng cơn mơ qua thật nhanh,rạng sáng là cơn ác mộng vì đó là đời thường của mình mà.
Mọi cái tưởng như quá thuận lợi với mình nhưng thật ra nó thật bất cập,mình ko biết mình đang ngồi đây để làm gì,lúc nào cũng vậy dù ở công việc nào mình cũng cảm thấy mình thật thừa thải mình ko thể hòa nhập được với cái ko khí này.Phải chăng mình đang đi những bước sai lầm,liệu có sai ko nhỉ.Mình đang đậm chân tại chổ bao giờ cũng vậy mình luôn là người đi sau tất cả mọi người.Khoảng ko khí để cho mình hít thở sao hạn hẹp quá vậy,mình thấy thật ngột ngạt,mình thật sự mệt mỏi mình phải làm gì đây.
She đã lấy chồng vậy là thêm một con người may mắn vì đang hoàn thành trách nhiệm của một con người,lấy chồn sinh con,nuôi con,rồi về với cát bụi,thật là một cuộc sống hoàn mỹ,bao giừo mình mới có được cái cuộc sống đó khi mà mình ko thể hòa vào cái cuộc sống bộn bề khắc nghiệt này được.
Mình cũng ko biết mình đang vui hay buồn nữa,thật lạ cái cảm giác của con người trước kia của mình đã đi đâu hết mình ko còn là mình nữa,giờ có lã mĩnh đã hiểu phần nào câu nói "nó là nó,nhưng ko phải là nó" thế giới đang chuyển động và mình cũng đang xoay chuyển
Có lẽ khoảng thời gian được ngồi trên ghế nhà trường là đẹp nhất của mình,ko hiểu sao mình thây nhớ bọn nó quá,cuộc sống này cũng quá khắc nghiệt với bọn nó tại sao trong nhóm mình chẳng có đứa nào ra hồn hết nhỉ,cứ ngĩ đến tụi nó là mình thấy thật rạo rực và mình nhớ lại thời sinh viên quá nó thật hồn nhiên và trong sáng quá,thời gian sẽ ko bao giờ quay trở lại nhưng những kỷ niệm thì vẫn còn trong tâm trí của mình



Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
 

 alone268
 member

 REF: 91507
 07/27/2006

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Ban dungnen qua bi quan nhu the,roi se co mot ngay ban se cam thay that su hanh phuc khi tim duoc mot con duong di rieng cua ban,va ban se cang hanh phuc hon khi tim duoc mot nua kia cua minh.

 
  góp ý kiến

 
   

  Kí hiệu: : trang cá nhân :chủ để đã đăng  : gởi thư  : thay đổi bài  :ý kiến

 
 

 


Nhà | Ghi danh Thành Viên | Thơ | Hình ảnh | Danh Sách | Tìm | Diễn đàn | Liên lạc | Điều lệ | Music | Link | Advertise

Copyright © 2024 Vietnam Single & Tim ban bon phuong All rights reserved.
Hoc Tieng Anh - Submit Website Today - Ecard Thiep - Hot Deal Network