ngphngocanh
member
ID 14391
08/04/2006
|
Chiều cuối tuần
Mình sợ, mình ngại,ngại va chạm đó là những yếu điểm của mình và tất yếu nó sẽ dẫn tới sự thất bại,mình ước mình sữ thay đổi sẽ nhanh nhạy hơn thế nhưng cái bản chất cố hữu trong con người mình lại níu kéo mình lại và mọi người bảo mình là dại. khi những lúc quan trọng người ta sẽ tiến lên phía trước còn mình lại đi dật lùi và lại cố thủ trong cái vỏ rùa.Liệu mình sẽ tồn tại trong cái ko gian này bao lâu. Mình sợ, sợ thất bại, có được một chổ ngồi đã khó,giữ ghế đó lại càng khó hơn.Nhưng phải làm sao khi thiên thời địa lợi nhân hòa lại không ủng hộ mình và cũng chính bản thân mình cũng ko ủng hộ mình.
Chưa có lúc nào mình có cảm giác an toàn thay vào đó là cái cảm giác rrất khó chịu,không thể diển tả bằng lời được,cái cảm giác ấy đang giết mòn mình, mình ko thể thở được,nó thật bức bối.Mình ước nó nhanh chóng vụt qua đi để trả lại cho mình sự thanh thản nhưng sao khó quá, sự thanh thản trong tâm hồn đối với mình bây giờ chỉ có trong mơ thôi
Hằng đêm mình lại gặp ác mộng gặp quái nhân,bon chúng cứ bám theo mình vào trong từng giấc ngủ khiến mình khó thở quá,mình mệt mỏi cứ như mình đang bị hành hạ vậy.Cái cảm giác này chỉ có ai trải qua rồi mới hiểu được thôi.
Mình ko thể hiểu con người ấy he cần cái gì
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
|
lynhat
member
REF: 92602
08/04/2006
|
Thất bại có cái gì mà phải sợ chớ. Không có thất bại làm sao mà thành công?. Bạn còn nhớ lúc nhỏ bạn tập đi không, té lên, té xuông, u đầu chảy máu. Có khi nào Cha và Mẹ của bạn nói con té (thất bại) nhiều lần quá rồi, thôi bỏ đừng tập đi nữa. Trái lại Cha và Mẹ nói, con cố gắng tập đi, chừng nào đi được thì thôi.
Hay là lấy thí dụ khác. Lúc bạn nhỏ bạn tập chạy xe đạp, té lên, té xuống, chảy máu. Có khi nào bạn nghĩ, thôi tui té (thất bại) nhiều quá rồi. Không tập nữa. Trái lại, bạn tập chạy xe, chừng nào được thì thôi.
Tại sao càng ngày bạn càng trưởng thành, cái gan của bạn càng ngày càng nhỏ vậy?
|
|
phuonghippy
guest
REF: 92858
08/07/2006
|
gạt tất cả sang 1 bên đi , mạnh dạn lên, cuộc sống đơn giản mà hãy đứng lên và bưóc ra ngoài phố , mọi ng luôn thân thiện va dang tay chào đón chẳng có jì là sợ là ngại cả, hãy vui vẻ và mỉm cưòi ng ta sẽ dành cho mình tất cả
|
|
vodanh181084
member
REF: 102030
10/18/2006
|
Ngoc anh à, mình là con trai ,mình không ở trong trường hợp của bạn thì chắc chắn là mình không thể khuyên bạn về vấn đề đó được rồi, nhưng cho mình góp ý nha (0_0)
Bạn nên đặt tất cả công việc và lo toan về công danh sự nghiệp qua một bên để đầu óc mình thoải mái thư giãn để cho tinh thần sảng khoái lúc đó bạn có thể biết được bạn cần phải làm gì (lúc đó bạn có thể sáng suốt hơn để đặt ra con đường mình cần phải đi)
(mình chỉ góp ý thôi nếu có gì không phải thì đừng la mình nghe (-_-)
|
1
|
Kí hiệu:
:
trang cá nhân :chủ
để đã đăng
:
gởi thư
:
thay đổi bài
:ý kiến |
|
|
|
|