phuonghippy
member
ID 21065
03/14/2007
|
Mưa
Mưa... Mưa lâm thâm, mưa rắc nhẹ trên đầu người đi đường phảng phất xiên ngang , đâm dọc rồi xiên chéo.
Mưa ướt át, nhầy nhụa con đường dài. Hai hàng cây buồn xanh ŕ đứng lặng im nghe mưa th́ thào, vuốt ve.
Hơi nưóc đọng lại trên thành kính, ngưng tụ trên mặt tủ, nền nhà... Lấp lánh và mờ mờ làn sương mỏng giăng giăng phía trước.
Gió luồn qua manh áo mỏng, rét mướt...
Tất cả nhạt nhoà và mờ dần trong mắt... mưa tát vào mặt mát lạnh, nước mưa thật dịu ngọt
Cố gắng ḱm nén mọi xúc cảm trong tim , bỏ qua tất cả những suy nghĩ vớ vẩn ở trong đầu. Đêm xuống, phóng kín mít nhưng vẫn phải ôm chiếc chăn bông cỡ sụ, và cũ rích, rách tả tơi.Giấu giếm măi mới mang đc chiếc chăn về nhà, vậy là ba và em ruột luôn ở bên cạnh, nồng nàn và ấm áp. Mua 1 tập đĩa CD, vậy mà cả đêm nằm nghe mỗi CD 1 bài rồi Open sau lại insert. trằn trọc hoài ko ngủ được, v́ lời mắng của Giáo viên Pháp : Học dốt, chép phạt 50 lần, mời bố mẹ đến gặp tôi.
Tôi luôn tự tin vào khả năng của ḿnh, luôn tự hào về bản thân ḿnh, luôn cố gắng hoàn thiện ḿnh, Nhưng cô ấy ko hiểu được, 1 nhà giáo được đào tạo từ Pháp dù rất nghiêm khắc nhưng sao ko thể xự sự và có 1 thái độ khác. Tôi tuột dốc, và thảm hại đến mức độ nào? Có lẽ là không, v́ tôi luôn t́m cho ḿnh con đường đúng đắn nhất và giải pháp tốt nhất
Tôi ko nghĩ ḿnh dốt, và chắc chắn cô giáo không xứng đáng để dạy dỗ tôi, quá tồi tệ. Môi trường là điều quan trọng để giáo dục phẩm chất 1 con nguời, rồi mới dạy đc người ta trí thức. Học để hoàn thiện nhân phẩm, đạo đức, và cả tri thức.
2 tuần kể từ ngày, tôi buồn và chán, tôi nuối tiếc v́ đă ko vào Trần Phú, thất vọng v́ ḿnh buộc phải lựa chọn rời xa bạn bè thân yêu, xa trường NGô quyền nổi tiếng và hàng cây buồn, xa những thầy cô mà tôi vô cùng kính trọng chỉ v́ 1 người , 2 người, rồi 3 người... Duy nhất và đếm từ 3 trở xuống, mối lo ngại giảm dần, khi mâu thuẫn bớt gay gắt và được giải quyết .
Cô giáo luôn tạo điều kiện và cơ hội cho học sinh, ko ai muốn học sinh ḿnh trưọt dốc cả.Nhưng có 1 người tôi ko thể hiểu, và ko muốn hiểu, v́ thế ko muốn cố gắng cũng như ko bạ giờ muốn gặp lại cô ấy
Cảm ơn cô ấy v́ 3 con 1 trong cuốn vở Pháp đẹp đẽ này, cám ơn cô v́ câu nói nhỏ đủ để tôi nghe thấy :" Học dốt" Chính v́ học dốt mà tôi sẽ t́m đường đi , tôi ko muốn măi ở lớp học của cô để mà Dốt.Chỉ v́ vài lí do rất đơn giản là ko mang vở, và làm bài tập vào vở lí thuyết mà tôi lĩnh trọn ... Ánh mắt toé lửa và những từ ngữ với tôi th́ nó là tàn bạo vô nhân đạo. V́ nó giết chết trái tim tôi , làm tôi hụt hẫng và thất vọng v́ bản thân ḿnh, mất niềm tin nhưng tôi không phải ngựi dễ dàng bỏ cuộc
Tôi có tŕnh bày 1 văn bản theo cách mà tôi học được từ 1 vị bác sĩ người mỹ gốc Việt , DrNhanHoang. Ngắn gọn và đơn giản nhưng đầy thuyết phục và có sức hút. 1 chút ǵ đó của sự tin tưởng, của niềm tin , và tha thiết khẩn cầu sự giúp đỡ của cô giáo Chủ nhiệm- Master Physique , cô hơi " dă man" v́ sự nghiêm khắc và lạnh lùng, nhưng cô luôn tạo cơ hội cho tôi , V́ thế tôi thầm cảm ơn cô ấy. Tôi kính trọng những nhà giáo mà theo tôi họ sống v́ tiền , ai cũng vậy, nhưng họ vẫn dành 1 chút ít thời gian để hiểu và thông cảm, để nh́n nhận và đánh giá sự việc đúng bản chất của nó hơn. Có lẽ do tôi đọc quá nhiều sách tâm lư của nước ngoài nên cảm xúc của tôi không giống ai.
cuộc sống luôn là điều khó hiểu, con người Việt càng ngoằn ngoèo và rắc rối , người ta gọi là Ṿng Vo Tam Quốc. Nhưng tôi biết điều chỉnh nó và bỏ qua những người nhu vậy sẽ bớt phiền
Tôi tŕnh bày về 2 việc
- chuyển trường Trần Phú và học chuyên văn cùng lớp trưởng Đỗ Ngọc Thuư- chị tôi. Sức học của tôi chỉ đủ để cáng đáng môn Anh, Văn Toán, Lí hoá tôi xin giơ tay để được cô Kính Biếu Con NGỗng về mẹ rán trứng
- Chuyển vào SG , 7000 $/ năm học + 1.800$ /nam chi phí khác.Mẹ ko bao giờ chấp nhận yêu cầu trên v́ Học ở cái trường có tiếng nhất cái tp con muỗi mà ko học đc th́ đ̣i học cái ǵ
Mẹ đưa ra tối hậu thư:
Mày đừng tưởng tao giàu mà mày hám của, ko học th́ cút ra đường xin việc làm và tự nuôi miệng : 1 là cắt tóc , 2 là làm nail, không th́ đi ... 1 đèn 2 thùng
Mẹ luôn nghiêm khắc và chỉ bảo trợ tiền học, mẹ muốn tôi tự lập, hồi nhỏ th́ fải sống 1 tôi 1 nhà, tự nấu ăn, nhóm bếp, tự đi học sang đuờng từ lúc lên lớp 2 là fải biết đi chợ mặc cả rồi. Lớn chút nữa, tiền ăn uống và sinh nhật bạn ko bao giờ có, Có lẽ thế mà đến bây giờ , dù ko đc ở cùng bố mẹ th́ tôi vẫn là con ngoan, V́ ko có tiền để đi chơi th́ làm sao mà tụ tập đàn đúm đc.
chỉ biết lên sàn nhảy, lak 1 chút rồi về nhà ngủ, sáng dậy ăn cơm , đọc sách và lại nghe nhạc đi ngủ...
Phố vẫn đông vui và tấp nập , vẫn trôi chảy và nựm nuợp , thời gian cuốn đi nhiều thứ, nhiều người... biết là phí , nhưng vẫn phải chờ 1 sự thay đổi , 1 quyết định.
tiền có thể giải quyết tất cả, nhưng tiền chưa chắc đă mua được ông nào đó làm trong Sở Giáo Dục để ... làm thiên thần hộ mệnh của tôi
Đúng là 1 cơn ác mộng
Bây giờ phải lên Việt Mỹ xin học English Toefl và lên tiệm nail ngắm ng ta làm việc, giá mà xin đc chân Bakery th́ cũng học lỏm cách làm Bánh kem, mai mốt ai sinh nhật tặng mỗi ng 1 cái bánh...
Tôi
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|