monter
member
ID 28134
08/20/2007
|
Ký ức mưa!
Mưa! từng giọt thấm vào hồn đau buốt đời ta, xót xa ngàn nỗi nhớ...Thời gian ơi sao không rộng mở cho niềm đau vụt khỏi trong ta.
Mưa, vẫn rơi và nắng ấm quá xa, làm ta hụt hẫng ngoài tầm tay không với tới. Có một cơn mưa mà hằng đêm ta mong đợi thì có bao giờ về mộng với ta đâu.
Mưa...vẫn rơi khơi dậy mối sầu cay đắng, hãy trôi mau cho từng giọt tủi hờn trôi.
Mưa! từng giọt cư rơi mãi. Rơi như những giọt nước mắt của anh giữa đêm tối. Mưa đang khóc cùng anh những tâm u uất của một cõi lòng...
Mưa! rồi sẽ trôi đi tiếng thở dài khắc khoải. Anh chợt nhận ra rằng mọi thứ đều sẽ bị lớp bụi thời gian làm phai mờ. Và gời đây anh đã hiểu được một điều: “Sóng đến được bờ chỉ để vỡ tan thành bọt biển”.Có muộn không em khi ta lỡ đặt vào nhau những vết đau. Anh hiểu rằng không có một điều gì tồn tại vĩnh cửu. Bởi bản chất cuộc đời đã là một câu chuyện không có hậu. Dù ta có được gì đi chăng nữa cũng sẽ đến một ngày nhắm mắt xuôi tay...
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|