dongsongluoi
member
ID 30873
10/11/2007
|
Hoa dừa trắng
Sau một buổi lao động vất vả, cuối cùng th́ cái bồn hoa nhỏ cũng được làm xong. Tôi vừa phủi bụi vừa chiêm ngưỡng thành quả lao động của ḿnh. Ngày mai, sẽ có những cánh hoa trắng nhỏ xinh xinh mọc lên ở cái nơi tôi vừa trồng cây đó. Nếu có ai hỏi tôi v́ sao tôi trồng loài hoa ấy, chắc tôi sẽ nói rằng đó là một loài hoa tuy b́nh thường, giản dị, nhưng tinh khiết và thanh cao,... Sẽ không một ai biết rằng tôi trồng hoa ấy để cho bạn tôi chữa bệnh ung thư.
Chúng tôi t́nh cờ quen nhau khi cùng chơi môn cầu lông tại một câu lạc bộ nọ. Những buổi đi chơi sau trận cầu làm chúng tôi gần nhau hơn. Tôi rất quư bạn ấy v́ tính t́nh hiền lành. Đặc biệt bạn ấy chơi cầu lông rất khá và nụ cười rất dễ thương. Bạn bè trong nhóm thường hay trêu chọc và ghép đôi hai chúng tôi với nhau. Trong đó có cả những người quan tâm đặc biệt đến bạn ấy. T́nh bạn của chúng tôi lớn dần theo thời gian. Chúng tôi bên nhau, chia sẽ với nhau những buồn vui trong công việc, sở thích. Buổi tối, chúng tôi hay đi ăn chung với nhau. Nhưng cũng có lúc các bạn khác bận và chỉ có hai đứa. Nhưng tôi không ngại v́ không nghĩ ǵ đến chuyện cặp đôi. Bạn ấy rất chiều tôi trong chuyện ăn ǵ, uống ǵ, ở đâu. Một lần, tôi bị xung huyết nhăn cầu do bị cầu bay vô mắt. Bác sĩ không cho tôi đi làm hay cử động. Tôi nằm một ḿnh gần 7 ngày. Những ngày đó, tôi gần như dễ chịu hơn mỗi khi mắt lên cơn đau nhức là lại có người để nhơng nhẻo. Cũng chẳng có ǵ ghe gớm hơn việc đau nhức, ngũ không được,... nhưng tôi đă làm phiền bạn ấy bất cứ giờ nào. Chỉ cần tôi nhắn tin là bạn ấy sẽ trả lời ngay. Lúc đó, tôi cảm giác thật ấm áp. V́ thật t́nh tôi không có anh trai. Sự quan tâm và cách chăm sóc của bạn ấy đă mang đến cho tôi một cảm giác hạnh phúc lạ thường.
Chúng tôi thường dành thời gian đi ăn tối và uống cà phê với nhau. Bạn ấy thích nhạc Trịnh, tôi cũng thế. Bạn ấy làm ngành xây dựng, và tôi cũng rất thích mỹ thuật. Chỗ chúng tôi thường xuyên tám với nhau là quán nhạc Trịnh. Chủ nhật, chúng tôi bên nhau quên thời gian, nói với nhau về tất cả những thứ chúng tôi quan tâm. Trong đó có đạo phật. Bạn nói rằng bạn rất ngạc nhiên khi lực lượng vũ trang như tôi mà cũng có hiểu biết về đạo. Rằng bạn cũng thích nghề của tôi, nhưng do lư lịch không tốt nên không theo học... Tôi thầm nghĩ, với hoàn cảnh hiện tại chắc tôi và bạn ấy không thể nào tiến xa hơn được v́ lư lịch chính trị của bạn ấy không phù hợp với một đối tác là quân nhân như tôi. Nghĩ vậy, tôi giữ khoảng cách an toàn giữa tôi và bạn ấy.
Tôi rất thích bạn ấy v́ bạn rất thông minh, và bạn có thể hiểu hết những ǵ tôi nói, sắp nói hoặc không nói. Đặc biệt, cái thế giới triết lư nhà phật của anh ấy đối với tôi huyền bí biết bao. Những ḍng tin anh nhắn cho tôi cũng làm tôi đỡ dốt và ấm ḷng hơn khi tôi biết cái ǵ gọi là "nhất kiến duy tâm tạo", "vô ngă", "tam độc",... Tôi biết lắng nghe và biết kể cho anh ấy những hoạt động đoàn mang tính từ thiện của chi đoàn chúng tôi. Những mẫu chuyện vui không bao giờ dứt của cán bộ đoàn là những liều thuốc chống ngủ gật hiệu quả đối với một người ngồi thiết kế như anh ấy,... Từ ngày quen biết anh, tôi không c̣n bị phê b́nh là nóng tính nữa. V́ anh ấy dạy cho tôi biết v́ sao người ta nóng tính và pháp đối trị. Tôi ít gây gỗ v́ những chuyện vặt với mọi người xung quanh. Sống hiền dịu và vị tha hơn đối với những lỗi lầm của người khác. Càng ngày chúng tôi càng mong đến chủ nhật để được ngồi tám với nhau. Có lần tôi trêu anh "Hăy vẽ cho em một căn nhà mà trong đó niềm hạnh phúc, t́nh thương và tiếng cười không bao giờ dứt". Anh ấy trả lời "Anh sẽ vẽ gấp! đồng chí sẽ nh́n thấy căn nhà ấy trong tối nay".
Thời gian cứ thế trôi đi. Cho đến một ngày, tôi nhắn tin cho anh ấy bảo rằng "đói bụng cháo trắng wa!". Anh ấy bảo tôi rằng "Từ nay em hăy bỏ thói quen thèm cái ǵ là nhắn tin cho anh đi, v́ sẽ không được ăn." Lúc đó, anh đang khám bệnh ở BV Chợ Rẫy. "Em hăy quên anh đi, v́ anh không biết ḿnh c̣n sống bao lâu nữa. Không phải là anh bi quan, nhưng đó là sự thật". Đất trời xung quanh tôi như đang có sự chao đảo lớn khi tôi biết rằng anh đang mang trong ḿnh khối u ác tính. Tôi đă thử nhiều lần để biết chắc rằng ḿnh không phải bị anh thử. V́ tính tôi rất khéo che giấu cảm xúc. Có lúc tôi bảo rằng anh gạt tôi. Có lúc tôi lại chấp nhận và khuyên anh theo lẽ vô thường của nhà phật. Có lúc tôi vật vă năn nỉ anh nói với tôi rằng anh đang gạt tôi đi,... Nhưng tất cả đều không ủng hộ tôi. Anh trở về với một h́nh hài tiều tuỵ. Người thân của anh cũng xác nhận với bọn tôi là anh bệnh thật. Những buổi tối chỉ có hai đứa đi ăn với nhau không c̣n nữa. Những nơi quen thuộc với chúng tôi anh không đi cùng nữa. Những ḍng tin không nhằm vào đâu của tôi cũng không được trả lời nữa. Anh đă nhiều lần khuyên tôi nên bỏ đi tất cả những thói quen đă có giữa hai chúng tôi. Thậm chí anh c̣n cố ư làm tôi đau ḷng. "Không! em biết rằng anh không muốn bệnh, anh không thể chọn lư lịch cho ḿnh. Em sẽ ở bên anh cho đến khi nào anh không cần em nữa!".Anh không nhận bất kỳ sự quan tâm nào của tôi cả. Những món quà có ư nghĩa tinh thần đều được gửi lại cho chủ khiến tôi rất đau ḷng. Với sự khuyên lơn của một vị sư chủ tŕ, anh nhận những lá thuốc mà anh t́m không đủ dùng từ tôi. Một trong số đó là hoa dừa trắng. Anh ngày một xa lánh tôi. Chỉ có một điều chúng tôi có thể gặp nhau là cả hai cùng đi chùa hoặc đi làm từ thiện với nhiều người khác. Đi chùa không phải là chuyện xấu. Nhưng quả là một vấn đề làm tôi đau đầu và đấu tranh tư tưởng dữ dội. Biết thế anh chép cho tôi một usb 1MB gồm rất nhiều file thuyết giảng về phật đạo. Trong đó có 1 thư mục kể về Huyền Trân công chúa. Tôi rất thích v́ nó bổ sung được kiến thức lịch sử cho tôi và dạy cho tôi nhiều điều bổ ích. Thỉnh thoảng tôi nhắn tin cho anh "nổ" vài vấn đề coi như là trả bài để cho anh vui.
Tôi biết rằng hoàn cảnh của chúng tôi thật là khó để đến bên nhau. Và c̣n nhiều vấn đề khó khăn nan giải nữa cần phải giải quyết. Có lẽ chỉ có phật đạo mới có thể giúp tôi hoặc cả hai chúng tôi đủ bản lĩnh để vượt qua những ngày sắp tới. Anh chỉ c̣n một nguyện vọng duy nhất là duy tŕ sự sống của bản thân cho đến ngày người mẹ của anh qua đời. Và tất cả những ǵ anh để lại cho tôi nương tựa là tam bảo. Tôi thầm cám ơn cuộc đời đă cho tôi biết anh để tôi có thể trở thành một người con hiếu thảo hơn, một cán bộ tốt hơn. Ít ra như trong chiều nay, những nụ cười và sự hài ḷng của những người xung quanh về việc tôi làm cỏ sân nhà tập thể để trồng hoa. Tôi nhớ lời anh thường hay bảo "sắc bất dị không,..." và thấy hoa đẹp lạ. Trong ḷng tôi cảm nhận được thoang thoảng quanh đây một mùi hương vô h́nh. Hương hoa rau dừa trắng.
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
Page
1
2
3
4
5
6
7
8
9
10
Xem tat ca
- Xem Tung trang
|
|
dongsongluoi
member
REF: 481836
09/10/2009
|
Từng ngày, từng ngày vẫn trôi qua trong ṃn mỏi. Ḿnh không c̣n ǵ để chờ mong. Những tṛ chơi sao mà thu hút đến thế. Cũng không hẳn. V́ ḿnh chẳng ghiền thứ ǵ. Từ ngày không c̣n anh trên sân, ḿnh cũng lười vào đó. Tại sao ḿnh có thể ngồi hằng giờ để viết và để đọc. Nhưng ḿnh không thể dành thời gian đó cho công việc, thiết kế tờ rơi, bảng giá, mẫu bao b́, mẫu sản phẩm,... đó là tiền của ḿnh bỏ ra cơ mà, sao ḿnh kg chịu tập trung, sao ḿnh vô tâm hờ hững quá. Có lẽ ḿnh chỉ mong được chia sẽ nỗi ḷng của ḿnh thôi. C̣n mọi thứ ra sao th́ ra. Ngày mai, anh sẽ về. Chắc ǵ ḿnh được gặp anh đâu. Nhưng sao ḷng vẫn mong anh chi lạ. Anh ơi anh mau về. Em nhớ anh nhiều lắm.
|
|
dongsongluoi
member
REF: 482412
09/12/2009
|
Tối qua ghé Trung tâm gửi cho các em mồ côi mấy bịch sôcôla. Mỗi pḥng có một Thầy (sinh viên t́nh nguyện) đang dạy thêm cho các em. Các pḥng không học th́ các em đă vô mùng nằm. Hic! em này th́ khờ, em kia vừa mù, vừa câm, vừa khùng, em nọ bị cha mẹ bỏ ở bến xe. Khu chăm sóc đặc biệt th́ các cụ có người lẫn đến không biết ǵ, có người tiểu tiện tại giường, có người bị thần kinh và tất cả họ đều không thể tự đi lại được. Ngồi nói chuyện với các anh th́ được biết ở B́nh Dương các trại c̣n thê thảm hơn. Mỗi người chỉ có 4 tất ngang. Rồi Làng cùi, rồi trại trẻ của chị Trần Tiểu Hương, rồi trại trẻ Vinh Sơn rồi nơi chăm sóc thương binh,... tất cả những h́nh ảnh về những con người cùi hủi, bệnh tật, mùi khai ngai ngái của nước đái các cụ, h́nh ảnh máu me do đánh lộn với nhau ở trại tâm thần của hơn 800 bệnh nhân, h́nh ảnh các con gịi ḅ lúc nhúc trên giường của các cụ ở Tấn Mỹ như những thước phim kinh dị quét qua đầu ḿnh. Một ḍng điện lạnh chạy dọc sống lưng. Từng đợt cảm xúc dồn dập, dồn dập,... dồn hết lên năo. Hệ thần kinh không c̣n chịu đựng được nữa. Nhức đầu, nhức đầu quá... Nhắm mắt lại, miệng lẩm bẩm vài câu để ḱm nén cảm xúc. Tại sao trên đời lại lắm những cảnh đời khổ đau như thế. Sống như vậy, thà chết sướng hơn. Nhưng không ai can đảm để tự kết liễu cuộc đời ḿnh. Người khác càng không thể xuống tay để ban cho họ sự thanh thản. Ngược lại, có những người như D́ hai chăm sóc cho họ để họ được sống vui, sống khoẻ từng ngày. Hằng ngày, D́ hai thức dậy từ 4h30 sáng để tắm rửa cho họ, giặt giũ những tấm trải giường đầy... chăm sóc sức khoẻ, đút cho họ ăn... Không thể nói được giữa sự sống và cái chết đối với họ cái nào sướng hơn. Bé Mai đă qua đời được mấy ngày. Hôm qua, người ta đă cầu siêu cho em. Liệu em có được về cơi niết?! Không thể ngăn người ta đừng nói nữa. V́ tất cả những ǵ người đó nói là để vận động lănh đạo nhận bớt một số về nuôi. Ḿnh chỉ nghe thôi đă không chịu nổi. C̣n những người phải chịu đựng cảnh sống đó hằng ngày th́ sao. Ḿnh mới có đi xem đă ngửi không nổi, c̣n những người phục vụ ở đây th́ sao? Tôi nghe một người gọi họ là Bồ Tát tại thế. Tôi xin nghiêng ḿnh trước sự lao động của họ. Có lẽ họ không nghĩ việc họ làm là cao cả. Nhưng tôi cảm nhận được sự vinh quang trong từng hóc tối, mùi hôi của họ. Bồ Tát này không phải là người mặc tiên phục thướt tha bay lượn trên không mà chỉ là những mảnh áo nâu, quần xắn đến gối, lướt đi lướt lại trong khu chăm sóc đặc biệt đầy mùi hôi... Cầu mong cho họ được những điều tốt đẹp nhất.
|
|
dongsongluoi
member
REF: 482644
09/13/2009
|
Hi hi... Hôm nay lấy chiền trong hộc tủ mở hàng. Cả ngày ế văi ra đó. Định làm bảng giá mà giá công ty thay đổi nữa rồi. Khốn hết biết. Hi hi hôm nay tự dưng băng tan. Người tịnh khẩu mở miệng nói chuyện với ḿnh. h́ h́ ... Tiếc là có khách. Vừa viết xong một câu chuyện. Chẳng có rảnh để mà chờ cảm giác lắng xuống rồi chuốt lại cho hay nữa. Post luôn rồi. Nhớ anh quá. Giờ này chắc anh đang nhậu với bố quá. Định đăi tiệc chiều thứ 3. Không biết bữa đó ba ra chưa nữa. Kg có Ba cũng dỡ. Mà có Ba, ổng nhậu cắm đầu kể cũng dỡ. hic
|
|
dongsongluoi
member
REF: 482847
09/14/2009
|
Hôm nay ḿnh đă bị xoá 10 topic trong cùng 1 thư mục. Híc! tủi thân cái phận ở nhờ. Nó để cho ḿnh xài để khai thác thông tin. Rồi c̣n bày đặt cấm cờ. Và bây giờ là xoá bài viết của ḿnh. Híc! ngang ngược hết sức.
Cả một buổi trưa không được ngủ. Cái cổ khan cả giọng v́ giảng giải về sản phẩm, về trưng bày, về thiết kế và giá sản phẩm. Buổi tối lại phải giải tŕnh với sư phụ về nhân sự. Híc... Ḿnh có muốn đâu. Nhưng bây giờ th́ sao? Mẹ đ̣i ḿnh lo cho 10tr,... Chẳng có cái ǵ vui giữa thế giới này. Ḿnh không phải là kẻ ham tiền, ḿnh cũng chẳng phải là đứa ky bo. Nhưng lấy tiền để chi xài lung tung và cờ bạc th́ có nên chăng? Mẹ và chị hai chẳng bao giờ lo cho ḿnh, chẳng bao giờ chịu đứng ở vị trí của ḿnh mà suy nghĩ. Chỉ có bạn bè và công việc làm niềm vui. Nhưng bây giờ kg có tiền lại cảm thấy bất lực trước nhiều thứ. C̣n bạn bè th́ muốn tổ chức họp mặt cũng kg xong. Người này bận, người kia đi công tác, người nọ thanh tra. Nói với Ba rồi chắc thứ 5 cũng phải làm cho xong. Được bao nhiêu nên bấy nhiêu.
Mới mua chiếc áo đầm. Chưa kịp mặc lần nào đă bị loang màu ngay lần giặt đầu tiên. Người với ngợm. Giặt xong cái áo cũ x́, c̣n đem căng ra cho nó giăn cả dây thun. Áo ống trời ạ. Tất cả sự thèm thuồng dồn vào cái áo ấy. Michael khen đẹp. Nhưng bây giờ nó vàng khè có khác ǵ cái nùi giẻ. Chiếc quần thun định mặc th́ lại thối hoắc. Thịt kho như là thịt rớt vào hũ muối. Hic ... may đồ cho khách giao kg đủ. Hôm nay phải giao thêm. Cắt 2 tấm drap em bé có mấy chục ngàn mà hư hết 1 cái. Vậy mà c̣n đ̣i tăng lương 200 ngàn. người với ngợm
Có những người kg biết sinh ra để làm ǵ? để thách thức sự chịu đựng và ḷng kiên nhẫn của người khác hay sao ấy. Kg biết họ ăn ǵ để lớn lên. Lẽ nào lưỡi của họ kg có vị giác? mắt của họ kg có nh́n thấy hay óc của họ chỉ bé bằng óc con gà con? Ḿnh cảm thấy kinh tởm chính bản thân ḿnh v́ mỗi ngày ḿnh lại phải la rầy, phàn nàn và có khi lớn tiếng nữa. Ḿnh cũng mong trả cho hết nghiệp trần ai. Nhưng có lẽ kg c̣n kiên nhẫn nữa. Ḿnh phải gác lại cái món nợ này để trả từ từ. Kẻo không có ngày ḿnh tự kinh tởm chính ḿnh mất.
Ḿnh cảm thấy nhớ anh quá. Ḿnh ước ǵ giờ này được ngồi bên anh. Chỉ có hai đứa. Ḿnh sẽ khóc như trẻ con để cho vơi đi bao nỗi nhọc nhằn và bất công đè lên ḿnh. Anh ở trước mặt ḿnh, cách ḿnh 1m hay anh ở nơi đâu? sao anh không xuất hiện.
|
|
dongsongluoi
member
REF: 482955
09/14/2009
|
Hôm qua ḿnh đăng truyện ngắn vừa viết lên Màu thời gian. Híc! mới có 18 người đọc. Chưa thấy Bác Thuỵ Du đóng góp cho ḍng nào. Nhưng lại được post lên trang đầu của diễn đàn. Nghĩ cũng vui. Đó kg phải là chuyện có thể khắc phục được hậu quả kinh doanh. Nhưng nó có giá trị tinh thần. Ít ra trong lúc này nó động viên ḿnh cố lên v́ con người ḿnh kg phải là hoàn toàn vô dụng. Sự lao động nào cũng có cái giá của nó. Ḿnh sẽ cố hơn nữa v́ đă lên thuyền mà kg chịu ra khơi làm sao bắt được cá. Sắp cho 1 em nghĩ việc. Lại phải làm nhiều hơn. Nhưng điều đó dễ hơn là t́m được 2 triệu đồng 1 tháng để nuôi thêm 1 người. Hic. Come on, girl. Anh kg thương mày đâu. Phải tự mà lo lấy!
|
|
dongsongluoi
member
REF: 483360
09/16/2009
|
Một ngày vừa lên với bầu không khí trong lành và ông mặt trời tṛn như quả cam ngoi lên trên ḍng sông Hậu. Thắp lên nén hương và ngửi khói trầm để khởi đầu cho một ngày mới. Ngày hôm nay thật là yên ả. Chẳng bù với hôm qua. Sáng sớm, Thầy Thọ alo báo tin em Saron bị bệnh nặng và đang cấp cứu. Thầy bảo em kg c̣n nói chuyện được nữa, miệng cứ le ra hoài và khóc. Ḿnh cảm thấy rất sợ. Lẽ nào em bị tai biến. Ḿnh vào bệnh viện, đi ṿng các khoa. Kỳ thực ḿnh chẳng có quen ai. Nhưng có lẽ cái áo sơ mi trắng, chiếc quần tây đen, đôi kính và đôi giày bít đă giúp ḿnh qua các cửa. Pḥng cung cấp thông tin có hàng chục người vây quanh. Ḿnh đi ṿng vào các khoa cấp cứu nội, nội. Nhưng chẳng hiểu sao em lại nằm ở khoa cấp cứu ngoại. Th́ ra em bị hạ canxi. Nó bảo "con ăn chay". Nhưng chú Thanh báo là trường đă ngưng nấu đồ chay lâu rồi. Vậy th́ nó đă ăn chay như thế nào?... Chẳng biết tự bao giờ ḿnh lại trở thành chỗ dựa cho các em. Về quê nghỉ tết bọn chúng cũng ghé ḿnh ăn bữa cơm. Thắm bỏ chạy khỏi ông cậu khốn kiếp cũng tá túc ở nhà ḿnh chờ xin việc. Em Saron bệnh cũng gọi cho ḿnh. Ḿnh không ngại vất vả. Ḿnh chỉ ngại thực lực của ḿnh không đủ để làm chỗ dựa cho các em thôi. Mẹ ḿnh về 2 tháng qua ḿnh kg có cho tiền. Ba và Tuấn, Kiệt có cho. Tuy ḿnh lo cho Ba, Ba lo cho mẹ nhưng ḿnh chưa có phần. Hôm qua nghe chú Thanh báo trường đă t́m được cô Vân nguyên là phó hiệu trưởng hay hiệu trưởng ǵ đó của 1 trường tiểu học để làm công tác lănh đạo. Kỳ họp tới sẽ đề nghị HHDBT bổ nhiệm cô ấy giữ chức vụ lănh đạo công tác chuyên môn của trường. Cơ cấu cán bộ quản lư đă tương đối đủ. Lương cơ bản cho những người phục vụ đă lên được 800.000 đ/người. Nghe cũng mừng. Ḿnh kg hiểu hết cái ǵ ở bên trong trái ổi. Nhưng có lẽ những lời chỉ trích và phê b́nh không phát huy tác dụng bằng những lời động viên tinh thần. Ḿnh đă cho họ lời động viên và góp ư chân t́nh. Hy vọng tác phong của anh Tú sẽ thay đổi. Bữa ăn cũng sẽ thay đổi. Và cách giáo dục cũng sẽ thay đổi. Ḿnh đă nhắc cho họ nhớ các em do ḿnh nuôi, ḿnh dạy. Nên nếu nó có phạm lỗi th́ một phần lỗi là do ḿnh dạy bảo không nghiêm. Không nên v́ đó mà đuổi các em ra khỏi trường. Chúng sẽ trở lại kiếp bụi đời và trở thành vấn nạn cho xă hội. Ông Thanh có vẻ tâm đắc. Đúng ḿnh cũng trải qua cái tuổi 17 với những rung động đầu đời. Làm sao ta có thể cấm các em yêu. Đó là những t́nh cảm đẹp, nếu nó có đi sai đường th́ ta uốn nắn nó lại. Sao nỡ đuổi các em. Bâu th́ đi làm công. C̣n Thắm th́ bị cậu hà hiếp rồi t́m chỗ dựa ở những mối t́nh chóng vánh... Sau mưa trời lại sáng. Đă có rất nhiều người quan tâm khắc phục ắt t́nh h́nh phải khác. Ḿnh bắt gặp trong sự quan tâm đó 2 người vừa lạ vừa quen. Có lẽ họ kg nhớ ḿnh. Người thứ nhất là anh Tư Đô - anh rể của anh Ng. Ḿnh kg nghĩ anh sẽ nhớ ḿnh v́ anh gặp có 2 lần. Một lần cả nhà anh chờ ḿnh ra trực về ăn cơm Tết với vị trí người yêu của anh Ng. Nếu có duyên có lẽ bây giờ đă thành người một nhà. Người thứ hai là Bố. Có lẽ bây giờ tất cả đă thành người lạ. Ḿnh đă kg lên nhà Bố gần 1 năm rồi nhỉ. Ḿnh và Thanh Tùng ngày một xa thêm. Niềm tin của ḿnh dành cho anh không bao giờ dứt. Nhưng sự cô đơn đă bào bọt ḿnh. Hôm qua, buổi tối rất vui. Và ḿnh phát hiện ra ḿnh đă có những phút yếu ḷng. Nếu như ṿng tay đó là của anh, có lẽ ḿnh sẽ buông xuôi tất cả. Nhưng ḿnh kg có điều kiện để làm thế. Cầm cái phone trên tay ḿnh kg dám gọi cho anh th́ làm sao anh ở đó. Ḿnh sợ cái cảm giác hụt hẫng khi anh kg bắt máy, ḿnh sợ cái giọng lạnh lùng khô khan của anh, ḿnh sợ cái vẻ hờ hững của anh, ḿnh sợ ḿnh bị tổn thương nhiều lắm. Nhưng ở một góc nào đó của trái tim, phần dành cho anh vẫn cháy đỏ. Anh biết không, em vẫn mong anh ở bên em những khi em sắp ngă. Đừng để em một phút yếu ḷng trở thành người của người đàn ông khác không phải là anh.
|
|
dongsongluoi
member
REF: 483361
09/16/2009
|
Nghe người ta nói thấy em Hiền và em Hậu ngồi hít keo ở một góc công viên. Ḷng đau nhói. Ngày trước, các em giật bô xe, bị thợ nó cài lưỡi lam cho toé máu. Rất nhiều người đă cố gắng để lo cho các em chỗ ăn, chỗ học để thành người... vậy mà bây giờ v́ được thể hiện quyền lực người ta đă phản bội lại cái mục đích cao cả ấy để trả các em về lại cái nơi bắt đầu. Khốn nạn thật!
|
|
dongsongluoi
member
REF: 483414
09/16/2009
|
Buồn buồn ngồi đọc lại nhật kư thấy mắc cười. Sao chỗ nào cũng toàn là anh. Mà anh có khi là anh Nh có khi là anh Ng, có khi là TT. Hic bài ở trên vừa nhắc đến anh Ng bài dưới lại viết "anh đừng t́m em, bất cứ khi nào, bất cứ ở đâu khi anh cần em, em sẽ đến". Tự dưng lại thấy ngộ. Ủa! ḿnh đâu có cho anh gặp ḿnh đâu sao lại hứa là khi anh gọi ḿnh sẽ đến... Th́ ra anh ở dưới là TT. :) Của ḿnh viết thôi. Tự ḿnh làm khó ḿnh. hi hi...
|
|
dongsongluoi
member
REF: 483561
09/17/2009
|
Em lại được nh́n thấy anh cho thoả nỗi nhớ mong. Anh đă cắt tóc lên rồi. Trông thật gọn gàng và mát mẻ. Nhưng tận trong đáy ḷng em cảm thấy nó như thế nào ấy. Em đă quen nhớ về anh với mái tóc cũ rồi. Nó đẹp và lăng mạn lắm.
|
|
dongsongluoi
member
REF: 483712
09/18/2009
|
"Con c̣n bế trên tay. Con chưa biết con c̣. Nhưng trong lời mẹ ru, có cánh c̣ đang bay. Con c̣ bay la, con c̣ bay lả. Con c̣ Cửa Phủ, con c̣ Đồng Đăng. C̣ một ḿnh c̣ phải kiếm lấy ăn. Con có mẹ con chơi rồi lại ngủ. Con c̣ ăn đêm, con c̣ xa tổ. C̣ gặp cành mềm, c̣ sợ xáo măng. Ngủ đi con! c̣ ơi chớ sợ. Cành có mềm, mẹ đă sẵn tay nâng. Con chưa biết con c̣, con vạc. Con chưa biết cành mềm, mẹ hát... Sữa mẹ nhiều con ngủ chẳng phân vân. Sữa mẹ nhiều con ngủ chẳng phân vân".
Mẹ ơi, con nhớ mẹ của con quá. Không phải con nhớ người nào khác, mà cũng chính là nhớ mẹ. Mẹ của nhiều năm trước đây. Người con có thể sà vào ḷng mỗi khi con đi đâu về, người con nghĩ đến đầu tiên khi con làm được điều ǵ đó hay ho. Người con nghĩ đến đầu tiên khi con gặp rủi ro. Và người con nghĩ đến đầu tiên khi con dành một cái ǵ đó cho gia đ́nh... Bây giờ khác xưa xa rồi. Con đủ lớn để hiểu và thông cảm cho mẹ. Nhưng con không thể nào có thể đến bên mẹ như những đứa con gái khác. Con đă đủ lớn để xa tổ đi kiếm ăn. Nhưng mẹ biết không, con c̣n đủ nhỏ để cần có mẹ. Như hôm nay, con phải nhập viện v́ bị thuỷ đậu. Với mọi người có lẽ kg nghiêm trọng lắm. Nhưng với con, chỉ cần 1 mụt mụn cũng để lại sẹo. Con cảm thấy rất hoang mang. Nhưng con kg có ai để chia sẽ. Một ḿnh con loay hoay trong nhà tắm để soi kiếng và thoa thuốc phía sau lưng... Con kg so v́ với U hay ai khác cả. V́ t́nh thương D́ 3 dành cho con cũng nhiều so với con có. Con có ba. U có ba mà cũng như không. Con chấp nhận số phận với hai điều được mất. Nhưng kg thể dối ḿnh rằng con rất buồn.
|
|
dongsongluoi
member
REF: 483802
09/18/2009
|
Ḿnh sắp trải qua giai đoạn sốt li b́. Ngồi đây nghe cơ thể đang nóng lên, mũi như có lửa. Lát nữa, ḿnh phải vào viện để truyền dịch nếu sốt cao. Bây giờ cả khóc cũng kg được. V́ nước mắt loang xuống mặt rất nguy hiểm.
Tối qua Ba Được tới t́m ḿnh. Ḿnh kg tiếp nhưng 1,2 vẫn lên pḥng c̣n la to "anh kg sợ bị lây". Lên tới chổ anh ta ngồi thở dốc. Cả câu chuyện chỉ xoay quanh việc chú 8 Mẹt bảo vệ trường Khai Trí thưa ông Thanh. Rút ruột công tŕnh, bóc lột sức lao động, phao tin đồn nhảm, đối xử tệ bạc với nhân viên. Trời ạ, bảo vệ phải trực 24/24. Các con bới cơm ra cho ăn cũng kg cho. Về đám giỗ người nhà cũng kg được, lại phải chà nhà xí và quản lư vật tư. Bây giờ sợ bể vụ thi công đường thoát nước lại kiếm chuyện đuổi. Ḿnh kg biết những điều đó có là sự thật hay kg. Tuy nhiên nh́n nét chữ run run của một người già th́ ḿnh tin bức xúc của họ là có thật. Đáng buồn là ông Thanh phao tin các em học sinh ăn ở với nhau như vợ chồng 4,5 cặp. Trong đó có em Hạnh, em học sinh đă phản ứng với giám thị Tú - cháu chú Thanh. Sau người lớn lại có những phản ứng tồi như thế nhỉ? Ba Được th́ có chuyện ǵ cũng nói với ḿnh, ḿnh kg ủng hộ họ thưa kiện. Nhưng ḿnh kg không can thiệp giúp họ được. Đành để họ tự đấu tranh. Ông Tư Mưu Phó chủ tịch Hội đồng bảo trợ th́ lạ hơn. Ông ta đă đề bạt đưa ông Thanh vào trường. Đúng lư ra ông ta phải tự thấy trách nhiệm và đi dằn xếp đối với các vấn đề bê bối do ông Thanh làm ra. Đằng này lại đi nói xấu ông Thanh vơi vơi. C̣n những cuộc họp lớn th́ kg chịu tham gia giải quyết. Lư do: kg có ai mời. Mà mắc cười hơn là ổng bảo chỉ có huyện uỷ, uỷ ban ǵ đó gửi thư mời ổng vô th́ ổng mới vô. Người già đôi khi họ cố chấp đến mức vô lư. Ḿnh đă cố động viên ổng nên chủ động để được tham gia và có tiếng nói bảo vệ quyền lợi cho nhân viên, cho các em và cho sự phát triển Khai Trí. Thế mà... ổng cũng nhất mực từ chối.
|
|
dongsongluoi
member
REF: 484182
09/20/2009
|
Gớm! ở đời có ít người đi nhóm lửa. Mà lại nhiều người mang nước lạnh tạt vào bếp thể nhở.
Hôm nay nằm nghiêng kg được. Nằm sấp cũng nguy hiểm. Mà ngồi th́ sợ bể mấy em dưới mông. Đành cố nằm ngửa vậy. Hy vọng cái lưng cong sẽ kg làm cho các em tiếp giáp được với cái ǵ. Oái! tự dưng trở thành con hủiiiiiiiiiiiiiiii.
Cái áo mẹ may kg biết mua bi nhiu ngàn. Mặc mấy lần rồi mà bây giờ bệnh mới cảm giác nó cứng, nó ngứa và nó nhột nhạt làm sao ấy. Biết vậy hồi năy chẳng thay chiếc áo đó vào đâu. Híc ḿnh cứ ngỡ áo đầm sẽ rộng và thoải mái hơn. Bây giờ ngứa găi kg được nè. mắc ma hết biết. Số ḿnh xui. Y như rằng cái ǵ từ mẹ th́ kg tốt cho ḿnh. Khốn kiếp. Kể cả cái thân xác này. Đồ chó chít.
|
|
dongsongluoi
member
REF: 484284
09/20/2009
|
Mẹ sinh con ra là đứa xấu nhất nhà. Có lẽ v́ thế mà từ nhỏ con đă được gửi nuôi ở nhà bà nội, cô ba, cô tư, cô chín,... Mẹ sinh con xấu. Con kg buồn. V́ c̣n nhiều đứa xấu hơn con. Thậm chí tật nguyền. Nhưng con hận tấm thân này. V́ nó kg giống ba, kg giống mẹ, cũng không đẹp nên v́ thế mà ba mẹ kg thương con. Con không phải là tiểu thư. Nhưng con lại mang tiếng là tiểu thư. Trong đám con nhà nghèo th́ con là đứa nhà giàu. Trong đám con nhà giàu th́ con chỉ là 1 đứa ở đậu. Từ nhỏ con đă đi ăn nhờ ở đậu hết nhà người này đến nhà người kia. Con kg phải tiểu thư tại sao mẹ lại sinh ra con với một làn da mỏng và nhạy cảm đến thế. Con đi ra nắng 1 chút cũng kg chịu nổi rát. Con chỉ lao động được 1 chút th́ tay con phồng rộp lên. C̣n bây giờ th́ nó làm con ngứa ngáy khi mặc vào người cái áo mẹ cho. Ôi chỉ nhợ, lông lá tùm lum. Có lẽ nó ủ đầy bụi bẩn, cáu ghét hay sao ấy. Con vừa mặc vào là nó ngứa như điên. Con định cố nhịn để cho qua nhưng hoàn toàn chịu thua. Đành ṃ xuống dưới lầu nấu lá me tắm lần nữa. Ôi trời! 10h rồi. Kg c̣n ai ở đây mà con có thể nhờ sức thuốc dùm được. Con xoay kiếng tự thoa. Hy vọng những chổ con kg thoa được sẽ kg hành hạ con đêm nay. Tự nhiên con ghét tấm thân này vô hạn. Nó kinh khủng đến mức con kg dám nhờ người ta thoa thuốc lên nữa v́ sợ người ta gớm. Hôm nay thấy con, có người kéo mẹ của nó đi ra. Con kg phải là đứa ở dơ. Thế mà con bị cùi. Hôm bữa đốt nhang, tự dưng con ngứa tay huơ huơ mấy ṿng như mẹ vẫn thường làm để phán zona cho người ta. Chẳng lẽ v́ thế mà con bị quở. Con là cháu của ông bà thế mà con lại bị. Sao lúc con c̣n nhỏ, mẹ kg chích ngừa cho con? hay con kg phải là con của mẹ?
|
|
dongsongluoi
member
REF: 484931
09/22/2009
|
Thưa cô! con mới ra!
Cô! con mới ra!
Thưa cô! con mới ra!
Ba đứa đứng trước mặt ḿnh như ba cây cột nhà. Vừa to, vừa đen nhẻm. Chắc là về ăn Tết phơi nắng dữ lắm đây mà. Bọn chúng chẳng phơi nắng cũng đen thui. Nhưng có lẽ một tuần ăn Tết ở quê làm cho đứa nào đứa nấy đen hơn v́ các tṛ vui trong lễ hội.
Thằng Kóp đă mong tới lễ hội từ lâu lắm. Trước khi về nghỉ lễ 1 tuần nó đă ngồi băng đá nói chuyện huyên thuyên cho ḿnh nghe đến gần 12 giờ mới chịu đi vô ngủ. Lần đầu tiên ḿnh thấy nó nói nhiều như thế. Có lẽ trước đó nó c̣n xa lạ với ḿnh lắm. Lần đầu tiên ḿnh hiểu được nhiều hơn phong tục, tập quán của người dân tộc khơmer. Rằng khi ba mẹ sinh ra ḿnh là ḿnh đă có tội. Ba mẹ ḿnh cũng có tội khi sinh ra ḿnh? Tội ǵ à? Họ căi nhau. Họ đánh nhau, họ chửi nhau,... Nếu ḿnh muốn xin tội cho ba mẹ ḿnh th́ ḿnh phải đi tu để chuộc lỗi cho ba mẹ ḿnh. Cái đó người ta gọi là trả hiếu. Ba mẹ ḿnh đưa ḿnh tới chùa xin sư cả tu. Khi ḿnh đi tu ḿnh mặc cà sa th́ ḿnh kg c̣n là ḿnh nữa. Ba mẹ gặp ḿnh phải lạy. Thường th́ tu 3 năm trả hiếu xong th́ được hoàn tục để cưới vợ. Nhưng khi ḿnh muốn hoàn tục chừng nào th́ phải do ba mẹ ḿnh cho ḿnh mới được ngưng tu. Cô biết kg khi ḿnh đi tu xong ai gặp ḿnh cũng kêu bằng anh. C̣n kg đi tu như con ai cũng kêu bằng thằng. Thằng Kóp. Ở trong chùa các sư chỉ được ăn từ buổi sáng đến 12 giờ trưa thôi. Từ trưa tới chiều không được ăn. Chỉ được uống. Ăn là có tội. Tuy nhiên họ ăn bất cứ thứ ǵ do dân cúng chứ không có ăn chay. Trong chùa ngoài việc học đạo, c̣n được học chữ khơmer. Dolta là lễ rước nước để cầu phước cho mùa màng. Khi nước rút ông bà của ḿnh cũng theo nước đi,... Khi hai đứa kia sang để xin cho nó về cùng ḿnh kg cho đi nó buồn lắm. Ḿnh hứa khi anh Nhớ ra sẽ cho nó về. Hôm đó, anh Kiệt cho nó quá giang về tới Tri Tôn. Nó mừng lắm. Về được hai bữa th́ tụi nó gọi điện nói chuyện. "nhớ cô". Khi nó ra mang nhiều bánh Tét. Loại bánh kiểu của nó cũng làm từ đậu và thịt. Nhưng kg có gói giống ḿnh. Bánh ít ăn cứng lắm nhưng càng ăn càng ngọt.
Ḿnh bảo nó mang qua bên kia cho chủ người ta vui. Kim Tho nói người ta ăn chay cô ơi. Chỉ mang đi có 2 đ̣n. C̣n chừa lại đến 6 đ̣n. Ḿnh thấy tụi nó trẻ con đến mắc cười. Định dạy chúng nó phải biết lấy ḷng chủ nhà. Nhưng mà như vậy trong lúc này lại làm cho nó buồn. Trong khi ba đứa mỗi đứa dành cho cô 2 đ̣n. Đành mỉm cười cho qua. Ít ra tụi nó kg sợ ḿnh lây bệnh. Chỉ cười cười. "Cô ơi! trong trường mấy bạn cũng bị nổi. Uống thuốc h́nh con ngựa là hết à". Ḿnh cảm thấy được an ủi rất nhiều.
|
|
dongsongluoi
member
REF: 485179
09/23/2009
|
Ngồi tổng kết chi phí. Tháng rồi ḿnh xài tiền của cửa hàng hơi nhiều. Tháng này rửa lon miết cũng chỉa chỉa hoài. Ḿnh hư quá. Hôm nay kg bán cho người ta tấm nệm cao su để người ta đi rồi ngồi tiếc hùi hụi. Híc. Một ngày trôi qua chẳng có ǵ đọng lại.
|
|
dongsongluoi
member
REF: 485358
09/24/2009
|
Anh ốm. Ḿnh xót xa. Cũng chẳng biết là ốm ǵ, có nặng lắm không? Ḿnh đă từng trải qua cảm giác ốm, sốt không có người thân bên cạnh. Ḿnh buồn lắm chứ. Không có mẹ, ḿnh cũng sẽ qua. Kg có anh quan tâm, ḿnh cũng sẽ kg chết. Ừ! ḿnh không chết thật. Nhưng ḿnh buồn lắm. Tại sao anh lại tập cho ḿnh cách sống không cần ai như thế?. Ḿnh không muốn ḿnh cũng thờ ơ như anh, ḿnh kh muốn anh bị ch́m trong cảm giác cô đơn như ḿnh. Ḿnh muốn ở bên cạnh anh để quan tâm, lo lắng cho anh. Nhưng tại sao anh kg trả lời ḿnh?. Anh ơi, anh có làm sao không? Sao anh kg cho em biết?! Có phải anh giận em kg cho anh biết em bệnh nên anh làm thế kg? Chắc kg đến nỗi đâu anh nhỉ. V́ em biết anh có thời gian cho rượu, cho máy tính chứ kg có thời gian dành cho em. Cái thái độ lạnh lùng của anh đă bào ṃn ḷng tự trọng của em từng ngày anh có biết kg. Bây giờ nó trầm trọng đến mức em kg dám alo cho anh nữa. Huống chi nói cho anh biết em đang bệnh - một chuyện không có liên quan ǵ đến anh. Em đă gửi cho anh một dấu chấm. Em biết anh kg cần đâu. Nhưng em vẫn gửi để khi nào anh cần em th́ vẫn có em ở bên anh. Thế thôi. Em mong cho anh những điều tốt lành. Em mong cho em bớt cuồng si để kg c̣n khổ v́ yêu anh nữa. Anh vẫn bảo em quan trọng hoá vấn đề. Ừ! con người em đúng là như thế thật. Nên có lẽ em tập yêu thương bản thân ḿnh đi. Sống đúng với chính ḿnh và t́m sự b́nh yên cho phù hợp với cái tính hay lo của ḿnh đi. "Nếu chúng ḿnh, có thành đôi lứa. Chắc ǵ ta đă thoát ra đời khổ đau...". Ừ! em sẽ kg mong chúng ḿnh có nhau nữa. Tại sao người ta quyết định chia tay nhau để cho mọi thứ tốt đẹp hơn. C̣n ḿnh lại bắt đầu từ sự rạn vỡ. Em sẽ kg ngốc nữa. Kg ngốc ngếch nữa anh ạ. Anh hăy bảo trọng nhé! Lúc nào em cũng yêu thương anh và luôn nhớ về anh.
|
|
dongsongluoi
member
REF: 485441
09/24/2009
|
Chiều nay, status báo anh bệnh trầm trọng lắm rồi. Ḿnh cũng chẳng biết là bệnh ǵ nữa. Ḿnh hỏi Tuyến th́ nó chỉ bảo anh bệnh thường thôi. Chẳng có ǵ. Ḿnh kg biết là ǵ. Ḿnh có pm gọi mấy lần nhưng mà kg trả lời. Có lẽ chỉ để nhỏng nhẻo với ai đó thôi. Rơ ràng là đang online đó mà ḿnh hỏi kg trả lời. Có lẽ ḿnh không nên quan tâm nữa v́ ḿnh kg phải là người mà anh cần được chia sẽ. Ḿnh cũng đang bệnh. Không ra khỏi nhà được. Nhưng mà có đi được th́ đă sao? chắc ǵ ḿnh có thể mang cái mặt ḿnh mà đi thăm người ta. Ḿnh đâu có tội t́nh ǵ mà phải cong lưng múc nước đổ vào một cái giếng không đáy. Ḿnh kg nên va vào đá để bị tổn thương. Dù ḿnh có thương nhiều bao nhiêu cũng kg được thể hiện nữa.
|
|
dongsongluoi
member
REF: 485448
09/24/2009
|
Khi người là một căn bệnh trầm trọng. Nhưng bệnh đó chỉ phát khi có người để người ta khi. C̣n b́nh thường có khi cũng kg có điều kiện thể hiện. Ḿnh phải thương bản thân ḿnh nhiều hơn. Nhiều hơn. Hăy nhớ, ḿnh cũng đang bệnh. Ḿnh chưa uống thuốc. Đừng đập đầu vào đá. Đừng tự làm tổn thương ḿnh. Anh kg thương ḿnh đâu. Anh chỉ làm cho ḿnh bị tổn thương thôi. Đừng có nghĩ đến anh nữa.
|
|
dongsongluoi
member
REF: 485870
09/25/2009
|
Một số người chẳng bao giờ cảm thấy phân vân bởi bất cứ điều ǵ. Bởi v́ họ là con người quyết đoán, tự tin. Ḿnh th́ ngược lại. Mỗi khi mất phương hướng là ḿnh lại mất tập trung. Ḿnh mất đi ḷng tự tin với chính bản thân ḿnh. Mất đi ḷng tin với tất cả những ǵ ḿnh muốn làm cho anh, cho cửa hàng, cho ba mẹ hay cho công tác từ thiện xă hội. Duy chỉ một điều ḿnh vẫn hiên ngang tiến tới đó là công việc. Việc ḿnh đă làm nhiều năm nay. Tuy vẫn c̣n một số khó khăn nhưng ḿnh chưa phải hối hận. Ḿnh vẫn hằng ao ước có một người nào đó làm khuôn mẫu để ḿnh tiến tới và tiến tới. Ḿnh chưa có ư nghĩ sẽ bỏ cuộc sớm như thế. Nhưng thú thật là những ngày gần đây tinh thần ḿnh chùng xuống thật là sâu. Đến mức ḿnh đă rước thầy phong thuỷ vào nhà để xông khói. Michael không chịu nổi ngột và đă mở toang các cửa, bật quạt, chạy xuống lầu khi đang c̣n cầm cái áo trên tay chưa kịp mặc. Hôm nay nó bảo "I know you are khùng because you fired in the house yesterday!". Nghĩ lại đúng là ḿnh quá khùng. Chưa bao giờ ḿnh tin những tṛ đó. Thế mà bây giờ ḿnh đă trở thành một con người khác. Hôm qua c̣n nghĩ làm website hôm nay đă muốn cancel để đầu tư cho tờ rơi. Hôm qua không muốn mang hàng về nhà cho mẹ bán Tết, hôm nay lại muốn đem về để "giải quyết chính sách" và đặt phần trăm rủi ro vào khoảng chính sách. Hôm qua muốn từ bỏ anh. Sau đó lại khóc v́ nhớ v́ lo lắng cho anh và đă gọi cho anh lúc anh đang ngủ. Đôi lúc cảm thấy con người ḿnh vô dụng và chẳng ra ǵ. Thật là buồn. Ḿnh chỉ ốm mới có mấy ngày. Ḿnh chỉ khởi đầu có mấy tháng thế mà ḿnh đă suy sụp như không c̣n thắng lại được rồi. Ḿnh đă mất hết tự tin trước anh. Ḿnh dường như không c̣n nhớ anh đă đối xử với ḿnh khi ḿnh về quê ăn Tết. Ḿnh đă quên hết cảm giác anh và ḿnh tuy cách xa mà như luôn ở bên nhau. Ḿnh như đă quên hết những ǵ anh đă dành cho ḿnh. Ḿnh như quên hết ḿnh đă làm cho anh đau ḷng như thế nào. Ḿnh làm sao có thể trở lại là một con người là chính ḿnh của những năm về trước. Ḿnh đă làm được những điều mà bây giờ xem kế hoạch công tác thời đó ḿnh c̣n phải giật ḿnh. Ḿnh bây giờ nhụt chí, lười nhác, mất hết tự tin ... như một con thú già bị thương không c̣n sức kháng cự. Không thể tin được ḿnh đă khóc ṛng v́ không tự thoa thuốc được những vết bỏng phía sau lưng khiến nó ngứa và rát như thế nào. Ḿnh đă kg thể ngờ được gương mặt của ḿnh trông khô khan và xấu xí như hôm nay. Ḿnh cũng kg thể nhớ là bao lâu ḿnh chưa sắp xếp quần áo, giặt ủi hay lau nhà. Ḿnh cũng kg có đi chùa và vẫn chưa ăn chay 1 tháng khi anh Nhẹ đă đi làm lại lâu rồi. Là ḿnh, một kẻ vô dụng. Chỉ có con tim là đập măi v́ h́nh của anh bị nhốt trong đó. Bắt đầu từ đâu để đi t́m ḿnh...???
|
|
dongsongluoi
member
REF: 486148
09/26/2009
|
Làm lại từ đầu! nói th́ dễ. Làm th́ khó. Chỉ mỗi việc dậy lúc 5h thôi là đủ biết có chí hay kg. Người làm thật là nhẫn tâm. Nó nghỉ đi đám cưới thôi mà nghỉ 4 ngày. Ḿnh kg cho nó cũng nghỉ. Đời! khốn nạn. Nếu chịu thiệt 1 chút bán 2 tấm nệm cao su cũng được cả triệu. Kg bán được giờ tiếc quá. Hic. Hôm nay gia đ́nh Tuấn và gia đ́nh Kiệt xuống chơi thật là vui. Song Hào và Mai Cồ làm ḿnh cười điên cả ruột. Ḿnh ước chi chỗ này làm ổn định và phát triển đủ để ḿnh làm chỗ cho cả nhà sum họp vui vẻ thường xuyên như thế này. Kh biết Tâm cắt h́nh bao giờ mới xong. Và bắt tay vào làm các tờ rơi bao giờ mới xong. Mẹ kiếp. Mặt mày như con hủi. Định đi SG nhưng chưa đi được. Đi ḷng ṿng LX cũng chưa đi được. Mới thấy ḿnh khoẻ là hết má này nghỉ đến ba kia nghỉ. Giờ cơ quan cho ḿnh nghỉ ốm mà ḿnh phải dậy từ 5-6h sáng để dọn hàng và coi nhà. Người làm như ông bà nội.
|
|
dongsongluoi
member
REF: 486567
09/28/2009
|
Đêm qua ḿnh lại nằm mơ thấy anh Nhẹ. Ḿnh thấy ḿnh giả đ̣ lén đi thăm anh lúc anh ngủ. Nhân đi đâu đó về nói chuyện với ḿnh. Chợt anh quay ngang nói " phải rồi! dạo này kg ai dạy dỗ nên u mê ra". Sao cảm giác ḿnh gặp anh trong mơ nó vui vẻ và ấm áp hơn ḿnh gặp anh ở ngoài nhiều thế. Thái độ của anh làm ḿnh chẳng có 1 chút cảm giác nào. Ḿnh như người mù đi lang thang.
|
|
dongsongluoi
member
REF: 487914
10/04/2009
|
Anh biết không? chính anh đă chà đạp lên sự kiêu hănh của em rồi. Anh nói em lúc trước nói chuyện khác, bây giờ khác. Anh đă nghĩ ǵ trong câu nói đó?! Em thay đổi hay chính anh đă đổi thay?! chỉ có anh mới trả lời được. Mỗi ngày nước sông vẫn trôi, con sông vẫn chảy. Ở khúc sông xưa không c̣n con nước cũ. Em cũng đổi thay nhưng một điều vẫn chưa bao giờ thay đổi trong em đó là trái tim em luôn ray rứt v́ anh.
|
|
dongsongluoi
member
REF: 488144
10/05/2009
|
Đêm qua nói chuyện với thằng C̣i mà mắt sưng húp. Chuyện đă xảy ra lâu rồi sao ḿnh cảm nhận như mới hôm qua. Anh ơi! em có thể làm ǵ để chữa lành vết thương trong anh?!
|
|
dongsongluoi
member
REF: 488555
10/07/2009
|
PN nó vốn kín tiếng nên đôi khi tâm sự của nó ḿnh không chia sẽ được. Hai ngày ḿnh gặp nó trông cái nét mặt nó tươi như vậy nhưng trong ḷng nó héo hắt. Tội nghiệp cu cậu: làm việc, làm việc và làm việc… Buồn chịu một ḿnh, vui rủ các bạn đi nhậu. Tất vả vất vả gánh một ḿnh chẳng than thở với ai. Con trai họ không giống như ḿnh. Với mọi chuyện họ chỉ tâm sự để t́m cách giải quyết. Ngược lại th́ họ im lặng, không có 8 chỉ để mà 8 như ḿnh. Nó như có vẻ quan tâm đến ḿnh từ những việc nhỏ như cách cột tóc, quần áo, cái ngồi đứng,... Ḿnh đôi khi muốn đến bên cạnh nó như một người bạn. Nhưng có lẽ ḿnh quá nhạy cảm để sợ cái ranh giới t́nh bạn bị xoá nhoà và ḿnh phạm phải một điều không nên. Ḿnh mong nó cũng không đến nỗi yếu đuối. Nó đủ điều kiện và xứng đáng có một người tốt hơn ḿnh nhiều để bầu bạn. Nh́n cái mặt buồn rười rượi của nó đúng là ḿnh cũng cảm thấy khó thở. Mong nó sớm vượt qua nỗi buồn. Cố lên pé ơi.
|
|
dongsongluoi
member
REF: 488745
10/08/2009
|
Ba con chưa bao giờ cùng con chơi tṛ ǵ. Con ngưỡng mộ chú v́ chú là người đàn ông của gia đ́nh. Hết giờ làm việc thay v́ bù khú với bạn bè như bao người khác, chú về chở cô đi đánh cầu cùng các con trai. Con không phải là con của chú, nhưng chú là người tập cho con những đường “phông” cầu đầu tiên. Chú không ngại khi đánh với một đứa dỡ ẹc như con. Chú luôn nhường sân cho tụi con chơi. Có khi chú vào sân chỉ phông cho đứa này đứa khác đến ướt nhẹp mồ hôi rồi về mà kg chơi được sê nào v́ sân quá đông. Con thầm biết ơn chú như một người lớn khả kính. Nhưng chú biết kg, nhiều lúc con cảm thấy uất ức lắm. Hôm trước con đă chơi được mấy sê rồi. Trong khi người khác chưa được chơi. Chú kêu con vào sân, con nhường cho người ta th́ chú nạt con “Kêu mày vô th́ mày vô lẹ đi, c̣n bày đặt nhường nữa hả?!”. Chắc chú kg biết sự ưu ái cộng thêm lời nạt nộ đó làm con xuống màu đến chừng nào. Con vào sân mà đánh kg được ǵ cả v́ bực tức. Hôm nay cũng thế. Hết giờ rồi mà chú vẫn kêu con vào chơi. Trong khi con đă hết sức và chỉ muốn ngồi xem các bạn con đang chơi bên sân bên kia. Chú lớn tiếng ép con phải vô chơi,… con có cảm giác như ḿnh bị ngộp trong t́nh thương của chú. Con đi chơi thể thao để được thư giăn và rèn luyện sức khỏe. Con đâu nhất thiết phải chơi thật nhiều, đánh thật giỏi mà kg cảm thấy vui… Tận cùng đáy ḷng con vẫn kính yêu chú không chỉ v́ những ǵ cô chú và các em dành cho con, mà c̣n v́ chú đă đối xử với anh N– bạn của con– cháu của chú – như một người cha. Nhưng con ước ǵ chú thương con ít hơn và thương các con của chú ít hơn để chúng có cảm giác được thoải mái hơn trong ṿng tay của chú.
Hôm nay, PN vào sân tâm trạng rất vui vẻ. Nhưng chỉ một lúc sau là nét buồn rười rượi lại xuất hiện trên gương mặt nó. Nó đánh bồ với ḿnh mà chẳng tập trung ǵ cả. Thằng c̣i bảo “có khi nào thấy P đi với ông kia nó ghen hông ta?”. Thằng khùng!
Ḿnh dạo này cảm thấy lạc lơng khi bệnh ít người hỏi han. Hôm nay vào cơ quan bực ơi là bực. Cái máy tính cùi cả 7 đứa chỉ được sử dụng có 1 máy. Nhưng khi ḿnh cần làm công chuyện th́ nó bận phục vụ người khác chơi game. Ḿnh tế nhị bảo cho ḿnh mượn 1 chút để ḿnh in dữ liệu bản đồ điện tử. Nó quẳng con chuột cho ḿnh bảo “in đi”. Ḿnh nói “Trời một trăm mấy chục trang phải vừa chỉnh vừa in hỏng lẽ mày bắt tao đứng in hả”. Nó tỉnh bơ “Ừ! Đứng in đi có ǵ đâu” rồi ngồi ĺ trên ghế như một con khùng. Nói ra th́ đụng chạm nhiều người. Mà không nói th́ thấy ḿnh kg giống ai. Ḿnh có vào cơ quan trễ. Nhưng ḿnh làm việc tập trung. Trong khi mọi người vào là để cho tư việc hoặc ăn chơi tập thể. Ḿnh cảm thấy lạc lơng quá. Chắc có lẽ ḿnh xin đi nơi khác để làm việc thôi. Ở đây thấy ḿnh không giống ai mà cũng không giống ḿnh nữa.
Về đến nhà lại gặp chuyện bực ḿnh. Cô U cho Nhớ nghỉ đi nhậu. Rồi cô U cũng nghỉ đi công chuyện nhà mà kg ai nói với ḿnh 1 lời. Khi ḿnh đi ra ngoài th́ có khách quen gọi ḿnh về tư vấn. Nếu ḿnh kg về đâu biết nhà kg có ai. Thằng Kóp đâu có rành Tiếng Việt đâu mà bán. Nếu kg phải khách quen làm ǵ biết số ḿnh mà gọi?! Sao số của ḿnh nó vô phúc đến thế.
|
Page
1
2
3
4
5
6
7
8
9
10
Xem tat ca
- Xem Tung trang
|
|
Kí hiệu:
:
trang cá nhân :chủ
để đă đăng
:
gởi thư
:
thay đổi bài
:ư kiến |
|
|
|
|