Anh than yeu!
Còn nhớ lần đầu tiên anh hôn em không? Lúc đó em đã khóc hết nước mắt vì tủi thân và hạnh phúc. Cứ ngỡ rằng đó chỉ là một giấc mơ, một giấc mơ mà trong đó em là một "cô bé lọ lem" còn anh là một hoàng tử. Anh đã đến cho em niềm tin và hy vọng, anh đến giữa lúc em cô độc và đau khổ nhất. Anh đến khi em đã không còn nhiều khả năng làm mẹ vì uống thuốc ngừa thai không đúng cách sau những ngày tháng mê muội của cuộc đời.
Lúc anh hỏi em co đồng ý lấy anh không? Em đã không tin được đó là sự thật. Tủi thân và đau khổ khiến em không dám chấp nhận lời cầu hôn của anh. Nhưng thực tế em cũng hy vọng rất nhiều, thật nhiều. Anh ơi!
Cầu chúa cho anh được bằng an!