choaichoai
member
ID 50011
03/03/2009
|
Ta là Đường, là sự Thật, là sự Sống
Để chia sẻ cùng với các bạn! Sau đây là những mẫu truyện mà tôi đă có một thời đă đọc, đă học, đă chép, và đă nghe giảng trong những ngày tĩnh tâm cho "Đời Sống và Nghị Lực." Người tôi tôn trọng và cũng là vị Linh mục linh hướng Thu Băng.
1. L̉NG NHÂN ÁI
Một cô gái xinh đẹp vừa tuổi cập kê, cô bán hàng ăn cho nhiều người qua lại ăn uống tấp nập. Bỗng một hôm cha mẹ cô phát giác ra cô có bầu với một chàng trai nào hay ăn quán. Cô nhất định từ chối không chịu thú tội, nhưng v́ áp lực, cô chỉ ngay nhà sư Hakuin nổi tiếng là sống cuộc đời thanh sạch lại hay đến quán này ăn nhậu. Bố mẹ cô rất phẫn nộ khi nghe tin ấy, họ t́m đến gặp mặt để kết án phạm tội. Vị thiền sư chậm răi trả lời :
-Thế à ?
Sau vụ tai tiếng đó cả làng ruồng bỏ khinh thường ông. Khi đứa bé chào đời, ông bà lại mang cháu trao cho ông. Bắt buộc ông phải chịu trách nhiệm nuôi đứa bé. Ông Hakuin ôm nhận đứa bé và từ tốn trả lời:
-Thế à ?
Ngày tháng trôi qua, thiền sư Hakuin chăm sóc đứa bé rất cẩn thận, cho tới ngày nó lên 10, mẹ của đứa bé bị lương tâm cắn rứt v́ tội nói dối. Cô thú tội với cha mẹ là người cha của đứa bé là anh bán thịt heo ở ngoài chợ mà nàng muốn dấu che. Nghe vậy, bố mẹ cô gái vội chạy tới tạ lỗi với thiền sư Hakuin và xin lại đứa bé. Ông bà lấy làm hối hận và kể lại đầu đuôi cho ông nghe.
Nghe xong ông nói:
-Thế à ?
Và vui vẻ trao trả đứa bé. (Góp Nhặt Sỏi Đá).
....
Câu chuyện cho chúng ta thấy được tấm gương lớn lao của thiền sư đầy ḷng nhân ái, từ bị, đại lượng. Ông chỉ nghĩ tới đứa bé, nghĩ tới danh giá của người khác (mẹ nó), nhớ tới danh dự của cả một gịng họ (ông bà nó), mà không cần nghĩ đến danh dự của ḿnh, dù ai vấp phạm, khiển trách, kêu than… Cũng bằng chân như vại. Khi những nghịch cảnh, những tai may vạ gió xẩy đến cho ḿnh, bạn hăy yên ḷng, giữ thinh lặng và tin tưởng ḿnh sẽ được giải oan.
2. KIÊN NHẪN
Một vị lănh tụ kia bị phe đối lập tấn công, họ xuống đường phản đối và mạ lỵ một cách rất bất công, nhưng lúc nào ông cũng b́nh thản như không có chuyện ǵ xẩy ra. Một hôm, có người hỏi lư do:
- Tại sao ông có thể b́nh tĩnh được khi biết bao người phản đối, khiêu khích?
Ông trả lời:
- Tôi đă học được đức điềm tĩnh trước kẻ chống đối tôi. Tôi sống bên cạnh một người láng giềng có một con chó khó tính. Cứ mỗi lần trăng tṛn, con chó lại xủa một cách giận dữ và vô căn cứ, có khi kéo dài đến hàng giờ khiến mọi người xung quanh đều thấy bực ḿnh, chỉ trừ có chủ nó. Ông không bao giờ tỏ ra bực bội, bởi v́ ông điếc. Tất cả bí quyết của tôi nằm ở đó. Dù trăng sáng, trăng mờ, trăng tṛn… Con chó cũng xủa, xủa mỏi miệng, mệt nhoài rồi thôi, lúc ấy trăng vẫn sáng.
3. SỢ HĂI
Khi tới thăm trại cùi Môlôkai, ông Raul Follereau tiến đến bên cạnh người cùi và niềm nở giơ tay ra bắt. Người cùi bỡ ngỡ không dám đưa tay ra để đáp lễ.
Vị Giám Đốc trại cùi lên tiếng :
- Thưa ông, các bệnh nhân không được phép bắt tay quan khách.
- Nhưng luật cấm bệnh nhân bắt tay khách, chứ đâu có cấm khách hôn bệnh nhân.
Thế rồi ông ôm hôn bệnh nhân cách thương t́nh và thân thiện. Phút chốc cả đám nhào đến ôm hôn ông để đáp lễ. (Đường Hy Vọng)
18. L̉NG NHÂN TỪ
Thánh Phaolô dạy: “Anh em hăy ăn ở cho nhân từ, thương cảm và biết tha thứ cho nhau như Thiên Chúa đă tha thứ cho anh em trong Đức Kitô” (Ephêsô 4:32).
Lời Thánh Phaolô khuyên chính là khuôn vàng thước ngọc trong đời sống chúng ta. Nếu chúng ta biết sống nhân hậu, hiền ḥa, thương cảm và tha thứ th́ nước Thiên Chúa đă hiện diện ngay trong ḷng chúng ta rồi, (Kingdom of God is within you) (Lc. 17: 21), v́ cuộc đời họ luôn biết thuận theo thánh ư Chúa. Tâm hồn họ luôn cảm thấy an b́nh, thư thái, thảnh thơi và ấm áp tấm ḷng như ông Gióp mặc dù gặp nhiều đau khổ, nhiều cam go thử thách.
CaCa thành tâm cám ơn LM Thu Băng.
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|